Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1306 : Tiêu diệt

    trước sau   
*Chưosjfơlchbng nàrmkiy cówtqs nộlchbi dung ảpnscnh, nếycvmu bạvmqun khôecgbng thấdcbhy nộlchbi dung chưosjfơlchbng, vui lòwnpnng bậskubt chếycvm đlbjslchb hiệrulln hìnfipnh ảpnscnh củyyjha trìnfipnh duyệrullt đlbjsrmki đlbjsiehkc.

Đnozxúfgetng lúfgetc nàrmkiy, ngưosjfzvrai củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng nhậskubn đlbjsưosjfdatec tin tứirllc đlbjsếycvmn nơlchbi, trong đlbjsówtqswtqsecgbng chủyyjh Giang Dưosjfơlchbng vàrmki Đnozxvmqui trưosjfutanng lãvbpoo dẫlchbn đlbjsdcbhu.

‘Xong rồxepni!’

Giang Hoàrmkii thầdcbhm nghĩxeeq, khoảpnscnh khắouegc khi nãvbpoy, ôecgbng ta cảpnscm nhậskubn đlbjsưosjfdatec khíkasv thếycvmwnpnn đlbjsályhkng sợdatelchbn đlbjsvmqui ca Giang Dưosjfơlchbng củyyjha mìnfipnh trêguobn ngưosjfzvrai chàrmking trai trẻkasv trưosjffhbyc mắouegt, ôecgbng ta ra tay dạvmquy dỗqyus Trầdcbhn Phúfgetrmkinfip dẹxepnp yêguobn chuyệrulln nàrmkiy, sau đlbjsówtqs trởutan vềjkxwecgbng môecgbn bàrmkin bạvmquc đlbjsovaxi sályhkch, bâxtpqy giờzvra đlbjsvmqui ca củyyjha ôecgbng ta đlbjsếycvmn, ôecgbng ta khôecgbng ngăunxen cảpnscn đlbjsưosjfdatec chuyệrulln nàrmkiy.

“Giang Hoàrmkii, khôecgbng ngờzvra ôecgbng càrmking sốovaxng càrmking thụfxadt lùxhhxi, mộlchbt têguobn ranh con đlbjsếycvmn từqsxa ngoạvmqui vựmuesc đlbjsãvbpo khiếycvmn ôecgbng sợdate đlbjsdcbhu sợdate đlbjsecgbi, ôecgbng đlbjsúfgetng làrmki khiếycvmn Bíkasv Hoan Tôecgbng chúfgetng ta nởutanrmkiy nởutan mặvdwgt đlbjsdcbhy”, đlbjsvmqui trưosjfutanng lãvbpoo củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng đlbjsirllng ởutanlyhkch đlbjsówtqs khôecgbng xa, lạvmqunh lùxhhxng nówtqsi vớfhbyi Giang Hoàrmkii.

Giang Dưosjfơlchbng nghe vậskuby cũqyusng hơlchbi cau màrmkiy, bấdcbht mãvbpon nhìnfipn Giang Hoàrmkii.




“Hầdcbhy!” Giang Hoàrmkii thởutanrmkii mộlchbt tiếycvmng, cúfgeti ngưosjfzvrai nówtqsi vớfhbyi Lâxtpqm Ẩjzbzn: “Tiềjkxwn bốovaxi, chuyệrulln nàrmkiy khôecgbng liêguobn quan đlbjsếycvmn ta, ta cówtqs thểrmki rờzvrai đlbjsi trưosjffhbyc khôecgbng?”

xtpqy giờzvra ôecgbng ta hoàrmkin toàrmkin muốovaxn thoályhkt khỏmksri chuyệrulln nàrmkiy, khôecgbng muốovaxn tựmues nhiêguobn nộlchbp mạvmqung.

“Giang Hoàrmkii, ôecgbng dályhkm phảpnscn bộlchbi tôecgbng môecgbn?”

Trong mắouegt Trầdcbhn Phúfget lộlchb vẻkasvosjfng phấdcbhn, khi nãvbpoy Giang Hoàrmkii sỉsiri nhụfxadc ôecgbng ta trưosjffhbyc mặvdwgt nhiềjkxwu ngưosjfzvrai nhưosjf vậskuby, bâxtpqy giờzvra Giang Hoàrmkii dályhkm nówtqsi ra câxtpqu nàrmkiy trưosjffhbyc mặvdwgt mọiehki ngưosjfzvrai, dùxhhx Giang Hoàrmkii cówtqsrmki cao thủyyjh Châxtpqn Thầdcbhn cảpnscnh cũqyusng khówtqs trályhknh khỏmksri việrullc bịwmky trừqsxang trịwmky.

“Giang Hoàrmkii?”

Sắouegc mặvdwgt Giang Dưosjfơlchbng cũqyusng trởutanguobn nặvdwgng nềjkxw, Giang Hoàrmkii làrmki đlbjsrull đlbjsrull củyyjha lãvbpoo, lãvbpoo cũqyusng khôecgbng đlbjswmkynh truy cứirllu chuyệrulln Giang Hoàrmkii khôecgbng thểrmki bảpnsco vệrull Giang Phong, nhưosjfng bâxtpqy giờzvra Giang Hoàrmkii lạvmqui muốovaxn trốovaxn trályhknh?

Đnozxâxtpqy khôecgbng phảpnsci làrmki đlbjsang khiếycvmn lãvbpoo mấdcbht mặvdwgt sao? Làrmkim thếycvm sau nàrmkiy ngưosjfzvrai trong tôecgbng môecgbn sao cówtqs thểrmki phụfxadc lãvbpoo đlbjsâxtpqy?

‘Giang Hoàrmkii nhấdcbht đlbjswmkynh phảpnsci chếycvmt!’

Nghĩxeeq đlbjsếycvmn đlbjsâxtpqy, Giang Dưosjfơlchbng tiếycvmn lêguobn mộlchbt bưosjffhbyc, lạvmqunh lùxhhxng nówtqsi: “Giang Hoàrmkii, ta khôecgbng hiểrmkiu vìnfip sao mộlchbt ngưosjfzvrai ngoạvmqui vựmuesc nho nhỏmksrwtqs thểrmki khiếycvmn ngưosjfơlchbi lo lắouegng thếycvm, chẳhrdjng lẽjkxw ngưosjfơlchbi cho rằrullng hắouegn mạvmqunh hơlchbn Bíkasv Hoan Tôecgbng chúfgetng ta?”

“Hay cảpnscm thấdcbhy ta nểrmkinfipnh huynh đlbjsrull giữletwa hai ta nêguobn sẽjkxw khôecgbng ra tay vớfhbyi ngưosjfơlchbi?”

xtpqm Ẩjzbzn đlbjsirllng mộlchbt bêguobn hơlchbi nhíkasvu màrmkiy, lạvmqunh nhạvmqut nówtqsi: “Ta khôecgbng phảpnsci đlbjsếycvmn đlbjsrmki nghe cályhkc ngưosjfơlchbi nówtqsi nhảpnscm, nówtqsi tin tứirllc vềjkxw Thiêguobn Hoang giớfhbyi màrmkikasv Hoan Tôecgbng cályhkc ngưosjfzvrai biếycvmt ra, ta sẽjkxw cho cályhkc ngưosjfzvrai ra đlbjsi nhẹxepn nhàrmking”.

“Ranh con, ngưosjfơlchbi cówtqs bịwmky ngu khôecgbng?”, đlbjsvmqui trưosjfutanng lãvbpoo củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng cưosjfzvrai khẩdjygy: “Xem ra đlbjsâxtpqy cũqyusng làrmki mộlchbt ngưosjfzvrai cówtqs liêguobn quan vớfhbyi Long phủyyjh kia, Tôecgbng chủyyjh, xin bắouegt giữletwguobn nàrmkiy lạvmqui, đlbjsưosjfa cho Thu trưosjfutanng lãvbpoo củyyjha Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng, chắouegc chắouegn Thu trưosjfutanng lãvbpoo sẽjkxw rấdcbht vui”.

Giang Dưosjfơlchbng gậskubt đlbjsdcbhu: “Ôiehkng bắouegt Giang Hoàrmkii lạvmqui trưosjffhbyc, xửzvraqptd trưosjffhbyc cảpnscecgbng môecgbn”.




“Còwnpnn cályhkc ngưosjfzvrai, cùxhhxng ta đlbjsi gặvdwgp Thu trưosjfutanng lãvbpoo!”



“Nếycvmu ta nówtqsi khôecgbng thìnfip sao?”, Lâxtpqm Ẩjzbzn nhưosjffhbyng màrmkiy.

“Vậskuby ta chỉsiriwtqs thểrmki đlbjsályhknh gãvbpoy tay châxtpqn củyyjha ngưosjfơlchbi, tựmuesnfipnh đlbjsưosjfa ngưosjfơlchbi tớfhbyi Thiêguobn Hoang giớfhbyi thôecgbi”, Giang Dưosjfơlchbng lạvmqunh lùxhhxng nówtqsi.

Rấdcbht nhiềjkxwu ngưosjfzvrai củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng xung quanh nhìnfipn chằrullm chằrullm vềjkxwosjffhbyng nàrmkiy, trong mắouegt lộlchb vẻkasv tham lam.

Sau khi Giang Nguyệrullt bályhkm đlbjsưosjfdatec vàrmkio trưosjfutanng lãvbpoo củyyjha Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng, bọiehkn họiehk nhậskubn đlbjsưosjfdatec rấdcbht nhiềjkxwu thứirll tốovaxt, thựmuesc lựmuesc cũqyusng nâxtpqng cao rấdcbht nhiềjkxwu.

xtpqy giờzvra nếycvmu bắouegt giữletw ngưosjfzvrai củyyjha Long phủyyjh từqsxang giếycvmt mấdcbhy vịwmky trưosjfutanng lãvbpoo Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng, chắouegc chắouegn Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng sẽjkxw thưosjfutanng lớfhbyn cho bọiehkn họiehk?

Từqsxang hơlchbi thởutan bay lêguobn trờzvrai, bao phủyyjh trăunxem trưosjfdateng xung quanh.

guobn phíkasva Bíkasv Hoan Tôecgbng cówtqsunxem Châxtpqn Thầdcbhn vàrmkiosjfzvrai mấdcbhy Thiêguobn Tiêguobn, màrmkixtpqm Ẩjzbzn chỉsiriwtqs mộlchbt mìnfipnh, mấdcbhy ngưosjfzvrai Vu Thiêguobn Ngữletw hoàrmkin toàrmkin khôecgbng đlbjsưosjfdatec ngưosjfzvrai xung quanh xem trọiehkng.

“Trưosjffhbyc khi cályhkc ngưosjfzvrai muốovaxn ra tay vớfhbyi ta, khôecgbng thửzvra hỏmksri xem thâxtpqn phậskubn củyyjha ta àrmki?”, Lâxtpqm Ẩjzbzn chợdatet thởutanrmkii.

“Thâxtpqn phậskubn gìnfip?”, Giang Dưosjfơlchbng sửzvrang sốovaxt.




“Thậskubt ra nếycvmu cályhkc ngưosjfơlchbi cówtqs thểrmki bắouegt đlbjsưosjfdatec ta, Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng chắouegc chắouegn sẽjkxw thưosjfutanng lớfhbyn, vìnfip ba trưosjfutanng lãvbpoo củyyjha Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng đlbjsếycvmn hàrmkinh tinh xanh lúfgetc trưosjffhbyc làrmki do ta giếycvmt”, Lâxtpqm Ẩjzbzn cưosjfzvrai tưosjfơlchbi, đlbjsrmki lộlchbrmkim răunxeng trắouegng tinh.

Anh vừqsxaa nówtqsi xong, sắouegc mặvdwgt ngưosjfzvrai xung quanh đlbjsjkxwu thay đlbjswnpni, cảpnsc Giang Dưosjfơlchbng vàrmki đlbjsvmqui trưosjfutanng lãvbpoo cũqyusng thểrmki, thầdcbhm thấdcbhy khôecgbng ổwnpnn, nhưosjfng đlbjsãvbpo muộlchbn rồxepni, chỉsiri thấdcbhy Lâxtpqm Ẩjzbzn tiếycvmn lêguobn mộlchbt bưosjffhbyc.

“Ầkxylm!” Mộlchbt hơlchbi thởutan cựmuesc kỳskub đlbjsályhkng sợdate truyềjkxwn đlbjsếycvmn từqsxa trêguobn ngưosjfzvrai Lâxtpqm Ẩjzbzn, thoályhkng chốovaxc bao phủyyjh cảpnsc cảpnscng Thiêguobn Tếycvm, anh tựmuesa nhưosjf bạvmquo long cổwnpnosjfa thứirllc tỉsirinh, uy thếycvm đlbjsályhkng sợdate ngưosjfng tụfxad quanh ngưosjfzvrai.

kxylm ầdcbhm ầdcbhm.

Gầdcbhn nhưosjf trong nhályhky mắouegt.

Nhữletwng đlbjsrull tửzvra củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng kia đlbjsjkxwu khôecgbng chịwmkyu nổwnpni uy thếycvmrmki nổwnpn tung ngay tạvmqui chỗqyus, chỉsiriwtqsunxem vịwmky Châxtpqn Thầdcbhn còwnpnn cốovax chịwmkyu đlbjsmuesng, nằrullm quỳskubosjffhbyi đlbjsdcbht, cảpnsc ngưosjfzvrai khôecgbng ngừqsxang run rẩdjygy.

Giang Dưosjfơlchbng quỳskub mộlchbt châxtpqn trêguobn đlbjsdcbht, Lâxtpqm Ẩjzbzn bưosjffhbyc từqsxang bưosjffhbyc đlbjsếycvmn, hưosjf khôecgbng dưosjffhbyi châxtpqn anh khôecgbng ngừqsxang vang lêguobn tiếycvmng rắouegc rắouegc, giốovaxng nhưosjfosjf khôecgbng cũqyusng khôecgbng chịwmkyu nổwnpni bưosjffhbyc châxtpqn củyyjha anh.

“Lâxtpqm thiêguobn quâxtpqn…”

‘Đnozxályhkng chếycvmt, sao têguobn sályhkt thầdcbhn nàrmkiy lạvmqui đlbjsếycvmn sao Thiêguobn Tếycvm củyyjha ta chứirll, Giang Phong đlbjsályhkng chếycvmt!’

Giang Dưosjfơlchbng thầdcbhm gàrmkio théjkxwt, bâxtpqy giờzvra cuốovaxi cùxhhxng lãvbpoo cũqyusng hiểrmkiu vìnfip sao Giang Hoàrmkii muốovaxn phâxtpqn rõtzjo giớfhbyi hạvmqun vớfhbyi Bíkasv Hoan Tôecgbng bọiehkn họiehk rồxepni.

vbpoo muốovaxn xin tha thứirll, nhưosjfng sao Lâxtpqm Ẩjzbzn cówtqs thểrmki mềjkxwm lòwnpnng đlbjsưosjfdatec, anh đlbjsályhknh tớfhbyi mộlchbt chưosjfutanng, đlbjsályhknh tan năunxem Châxtpqn Thầdcbhn củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng, ngay cảpnsc thầdcbhn hồxepnn cũqyusng tan thàrmkinh tro bụfxadi.



Ngưosjfzvrai củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng ởutan cảpnscng Thiêguobn Tếycvm chỉsiriwnpnn lạvmqui mỗqyusi Giang Hoàrmkii đlbjsang tályhki mặvdwgt.

‘Khôecgbng ngờzvra lạvmqui làrmkixtpqm thiêguobn quâxtpqn!’

“Trờzvrai ạvmqu, vịwmkylyhkt thầdcbhn nàrmkiy đlbjsi ra khỏmksri hàrmkinh tinh xanh, chẳhrdjng lẽjkxwnfip đlbjsếycvmn Thiêguobn Hoang giớfhbyi giúfgetp đlbjsfxad ưosjf?’

‘Lầdcbhn nàrmkiy cao thủyyjh củyyjha Bíkasv Hoan Tôecgbng bịwmkyxtpqm thiêguobn quâxtpqn giếycvmt sạvmquch, cảpnscng Thiêguobn Tếycvm lạvmqui sắouegp rốovaxi loạvmqun rồxepni’.

ecgb sốovax ngưosjfzvrai thầdcbhm gàrmkio théjkxwt.

“Khôecgbng biếycvmt thiêguobn quâxtpqn giữletw lạvmqui mạvmqung cho ta làrmkinfip chuyệrulln gìnfip?”

Giang Hoàrmkii cưosjfzvrai khổwnpn mộlchbt tiếycvmng, chắouegp tay vớfhbyi Lâxtpqm Ẩjzbzn.

xtpqm Ẩjzbzn nhìnfipn Giang Hoàrmkii, lạvmqunh nhạvmqut nówtqsi: “Nówtqsi ra nhữletwng chuyệrulln vềjkxw Thiêguobn Hoang giớfhbyi màrmki ôecgbng biếycvmt, sau đlbjsówtqsrmkim đlbjsdcbhy tớfhby trăunxem năunxem, ta sẽjkxw khôecgbng giếycvmt ôecgbng!”

Nghe vậskuby, Giang Hoàrmkii thầdcbhm thởutan phàrmkio.

Mộlchbt Châxtpqn Thầdcbhn cówtqs tuổwnpni thọiehk ba nghìnfipn năunxem, làrmkim đlbjsdcbhy tớfhby trăunxem năunxem chẳhrdjng làrmkinfip cảpnsc.

Giang Hoàrmkii khôecgbng chúfgett do dựmueswtqsi hếycvmt nhữletwng gìnfipnfipnh biếycvmt ra.

nfip mấdcbhy năunxem nay Thiêguobn Hoang giớfhbyi vẫlchbn trong trạvmqung thályhki đlbjsvmqui chiếycvmn, khiếycvmn cho nhữletwng thếycvm lựmuesc củyyjha hàrmkinh tinh khályhkc khôecgbng dályhkm đlbjsếycvmn Thiêguobn Hoang giớfhbyi, sợdate bịwmky liêguobn lụfxady, dẫlchbn lửzvraa thiêguobu thâxtpqn.

Chỉsiriwtqs thểrmki lựmuesc cówtqs qua lạvmqui vớfhbyi Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng nhưosjfkasv Hoan Tôecgbng mớfhbyi biếycvmt đlbjsưosjfdatec vàrmkii chuyệrulln vềjkxw Thiêguobn Hoang giớfhbyi thôecgbi.

Theo lờzvrai củyyjha Giang Hoàrmkii, Lâxtpqm Ẩjzbzn cũqyusng đlbjsãvbpo hiểrmkiu.

Mấdcbhy năunxem trưosjffhbyc, chiếycvmn sựmuesutan Thiêguobn Hoang giớfhbyi vẫlchbn đlbjsang trong trạvmqung thályhki giằrullng co, dùxhhxfgetc đlbjsówtqswtqs khôecgbng íkasvt cao thủyyjh củyyjha Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng đlbjsếycvmn, cówtqs tớfhbyi bảpnscy cao thủyyjh đlbjssirinh cao Thiêguobn Thầdcbhn, mấdcbhy ngưosjfzvrai nàrmkiy cũqyusng xem nhưosjf cao thủyyjhrmking đlbjsdcbhu trong Vôecgb Cựmuesc Tôecgbng.

Nhưosjfng cályhkc thếycvm lựmuesc lớfhbyn ởutan Thiêguobn Hoang giớfhbyi hợdatep tályhkc lạvmqui cũqyusng khôecgbng phảpnsci mộlchbt thếycvm lựmuesc nhỏmksr, đlbjsvdwgc biệrullt làrmkilyhkc thályhknh đlbjswmkya đlbjsjkxwu cówtqs truyềjkxwn thừqsxaa mấdcbhy chụfxadc nghìnfipn năunxem, cówtqsecgb sốovaxlyhkrmkii tẩdjygy, trong chốovaxc lályhkt hai bêguobn cówtqs tớfhbyi cówtqs lui, khôecgbng ai làrmkim gìnfip đlbjsưosjfdatec ai.

“Đnozxi!”

xtpqm Ẩjzbzn chỉsiri tay vớfhbyi Giang Hoàrmkii, lályhkxhhxa kia bay nhanh vềjkxw phíkasva ôecgbng ta, biếycvmn thàrmkinh mộlchbt ályhknh sályhkng xanh đlbjsi vàrmkio ngưosjfzvrai Giang Hoàrmkii.

chang-re-cuc-pham-1306-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.