Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3095 :

    trước sau   

Chưvmdeơvbnwng 3095:

“Hai ngưvmdedsabi yênjcsn tâogxmm, chắvqiqc chăgfevn tôebhdi sẽdsabowqnm đrdyaưvmdedjzrc thi thểoxur củljtfa ôebhdng Cửaddau!”

vmdeơvbnwng Chấghbln bỗdjzrng siếruxet chặoptnt nắvqiqm tay, nghiênjcsm nghịiayanjcsi.

ogxmy giờdsab anh gầxurvn nhưvmdenjcs thểoxur khẳbootng đrdyaiayanh, thi thểoxur củljtfa lãrnelo Cửaddau đrdyaãrnel bịiaya Black Doctor mang đrdyai.

Black Doctor thàruxenh lậjmoop căgfevn cứjudz nghiênjcsn cứjudzu dưvmdeogxmi lòeuwlng đrdyaghblt phủljtf Hoàruxei Thàruxenh, chuyênjcsn dùoswbng thi thểoxur củljtfa cao thủljtf đrdyaoxur nghiênjcsn cứjudzu, bâogxmy giờdsab đrdyaãrnel tạzdkqo ra mấghbly cáljtfi xáljtfc sốofpong Siênjcsu Phàruxem Cảaddanh rồtdsli.


Sau khi rờdsabi khỏyabbi chỗdjzrvmdeơvbnwng Chấghbln, Mụfdquc Xung triệyohbu tậjmoop mộhryjt nhónjcsm cao thủljtf củljtfa Mụfdquc phủljtf.

“Khôebhdng ngờdsabnjcsn khốofpon Dưvmdeơvbnwng Chấghbln nàruxey lạzdkqi léyohbn hợdjzrp táljtfc vớogxmi cao thủljtf củljtfa Tốofpong Thàruxenh sau lưvmdeng chúoptnng ta, đrdyaiayanh giúoptnp Tốofpong Thàruxenh nắvqiqm giữxurv phủljtf Hoàruxei Thàruxenh, chúoptnng ta khôebhdng thểoxur đrdyatdslng ýhxik, phủljtf Hoàruxei Thàruxenh chỉxzplnjcs thểoxur thuộhryjc vềfbkx chúoptnng ta!”

Mụfdquc Xung hùoswbng hổbootnjcsi, nghiếruxen răgfevng nghiếruxen lợdjzri: “Bâogxmy giờdsabruxeoptnc Mụfdquc phủljtf nguy hiểoxurm nhấghblt, chúoptnng ta khôebhdng thểoxur đrdyaoxur mặoptnc mộhryjt ngưvmdedsabi ngoàruxei làruxem loạzdkqn ởcvwp Mụfdquc phủljtf đrdyaưvmdedjzrc. Chúoptnng ta phảaddai đrdyaruxen kếruxet, khôebhdng thểoxur đrdyaoxur mộhryjt ngưvmdedsabi ngoàruxei trởcvwp thàruxenh chủljtf nhâogxmn củljtfa Mụfdquc phủljtf chúoptnng ta”.

Nghe thấghbly Mụfdquc Xung nónjcsi thếruxe, nhữxurvng ngưvmdedsabi kháljtfc đrdyafbkxu nhìowqnn nhau, cũvbnwng khôebhdng cónjcs ai đrdyaáljtfp lờdsabi ôebhdng †a ngay cảadda.

“Cậjmoou Mụfdquc, trưvmdeogxmc khi đrdyai, thàruxenh chủljtf đrdyaãrnel giao Mụfdquc phủljtf cho kiếruxem kháljtfch Ảuixonh Tửadda, kiếruxem kháljtfch Ảuixonh Tửadda lạzdkqi giao Mụfdquc phủljtf cho Dưvmdeơvbnwng Chấghbln trưvmdeogxmc khi đrdyai, chúoptnng ta đrdyaofpoi đrdyaxurvu vớogxmi Dưvmdeơvbnwng Chấghbln, khôebhdng tốofpot lắvqiqm đrdyaâogxmu nhỉxzpl?”

optnc nàruxey, mộhryjt ôebhdng lãrnelo Siênjcsu Phàruxem Cửaddau Cảaddanh trung kỳnjcs nhìowqnn vềfbkx phíeikra Mụfdquc Xung, nónjcsi.

Mụfdquc Xung nhíeikru màruxey, nónjcsi vớogxmi vẻljjz khôebhdng vui: “Nếruxeu khôebhdng do Dưvmdeơvbnwng Chấghbln, sao Mụfdquc phủljtf chúoptnng ta lạzdkqi phảaddai đrdyaofpoi mặoptnt vớogxmi nguy hiểoxurm ngàruxey hôebhdm nay chứjudz? Hơvbnwn nữxurva, bốofpoebhdi đrdyaãrnel giao Mụfdquc phủljtf cho kiếruxem kháljtfch Ảuixonh Tửadda, nếruxeu kiếruxem kháljtfch Ảuixonh Tửadda muốofpon hợdjzrp táljtfc vớogxmi Tốofpong Thàruxenh, nhưvmdedsabng phủljtf Hoàruxei Thàruxenh lạzdkqi, †ôebhdi sẽdsab khôebhdng cónjcs ýhxik kiếruxen”.

“Nhưvmdeng bốofpoebhdi cũvbnwng khôebhdng nónjcsi sẽdsab giao Mụfdquc phủljtf cho Dưvmdeơvbnwng Chấghbln, cậjmoou ta dựgfeva vàruxeo đrdyaâogxmu đrdyaoxurruxen chuyệyohbn hợdjzrp táljtfc vớogxmi ngưvmdedsabi củljtfa Tốofpong Thàruxenh màruxe khôebhdng thưvmdeơvbnwng lưvmdedjzrng vớogxmi chúoptnng ta, còeuwln đrdyaiayanh nhưvmdedsabng phủljtf Hoàruxei Thàruxenh vốofpon nênjcsn thuộhryjc vềfbkx chúoptnng †a cho họfdqu chứjudz?”

Nghe thấghbly thếruxe, ngưvmdedsabi kia khôebhdng nónjcsi gìowqn nữxurva.

Mụfdquc Xung nhìowqnn quanh, lạzdkqnh lùoswbng nónjcsi: “Sao thếruxe? Chảaddang lẽdsab mọfdqui ngưvmdedsabi đrdyaãrnel quênjcsn tổbootn thấghblt khổbootng lồtdslruxevmdeơvbnwng Chấghbln mang đrdyaếruxen cho Mụfdquc phủljtf àruxe?”

“Cậjmoou Mụfdquc, cậjmoou nónjcsi khôebhdng sai, nếruxeu Dưvmdeơvbnwng Chấghbln khôebhdng mang phiềfbkxn phứjudzc đrdyaếruxen cho Mụfdquc phủljtf chúoptnng ta, sao Mụfdquc phủljtf chúoptnng ta lạzdkqi phảaddai đrdyajudzng trưvmdeogxmc tai hoạzdkq ngậjmoop đrdyaxurvu chứjudz?”

Mộhryjt cao thủljtf Siênjcsu Phàruxem Cửaddau Cảaddanh trung kỳnjcs nghiếruxen răgfevng nghiếruxen lợdjzri: Dưvmdeơvbnwng Chấghbln làruxeljtfi tháljtfowqn? Chỉxzpl vớogxmi chúoptnt thựgfevc lựgfevc củljtfa cậjmoou ta cónjcs thểoxur đrdyazdkqi diệyohbn cho Mụfdquc phủljtf chúoptnng ta chắvqiqc?”

“Cậjmoou Mụfdquc, cho dùoswb cậjmoou đrdyaiayanh làruxem gìowqn, tôebhdi vẫfdqun ủljtfng hộhryj cậjmoou!”


“Cậjmoou Mụfdquc, tôebhdi cũvbnwng ủljtfng hộhryj cậjmoou!”

Trong lúoptnc nhấghblt thờdsabi, cảadda đrdyaáljtfm cao thủljtf củljtfa Mụfdquc phủljtf thi nhau lênjcsn tiếruxeng, tỏyabb ýhxikljtfng hộhryj Mụfdquc Xung.

Họfdqu đrdyafbkxu hiểoxuru, tuy Dưvmdeơvbnwng Chấghbln rấghblt mạzdkqnh nhưvmdeng vấghbln làruxe ngưvmdedsabi ngoàruxei, Mụfdquc Xung làruxe con trai Mụfdquc thàruxenh chủljtf, chỉxzpl ôebhdng ta cónjcs hy vọfdqung trởcvwp thàruxenh thàruxenh chủljtf Mụfdquc phủljtf mớogxmi nhấghblt.

Mụfdquc Xung hếruxet sứjudzc hàruxei lòeuwlng trưvmdeogxmc câogxmu trảadda lờdsabi củljtfa đrdyaáljtfm ngưvmdedsabi, bèhsbon ngạzdkqo nghẽdsabnjcsi: “Tốofpot lắvqiqm, nếruxeu tấghblt cảadda mọfdqui ngưvmdedsabi đrdyaãrnelljtfng hộhryjebhdi, vậjmooy chúoptnng ta khôebhdng thểoxur thỏyabba hiệyohbp trưvmdeogxmc bấghblt cứjudz ai đrdyaưvmdedjzrc, đrdyaqmgmng ai hòeuwlng quyếruxet đrdyaiayanh thay chúoptnng tai”

“Cậjmoou Mụfdquc, tiếruxep theo chúoptnng ta nênjcsn làruxem gìowqn?”

Mộhryjt cao thủljtf Mụfdquc phủljtf chợdjzrt hỏyabbi.

Mụfdquc Xung nhìowqnn quanh, mởcvwp miệyohbng nónjcsi: “Mọfdqui ngưvmdedsabi thửaddanjcsi suy nghĩxdvl củljtfa mìowqnnh đrdyai”.

Tấghblt cảadda mọfdqui ngưvmdedsabi đrdyafbkxu hơvbnwi kinh ngạzdkqc, họfdqu cứjudzvmdecvwpng Mụfdquc Xung đrdyaãrnel nghĩxdvl ra cáljtfch đrdyaofpoi phónjcs tốofpot hơvbnwn, nàruxeo ngờdsab Mụfdquc Xung lạzdkqi bảaddao mọfdqui ngưvmdedsabi nónjcsi ra suy nghĩxdvl củljtfa mìowqnnh.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.