Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3082 :

    trước sau   

Chưtbhzơcrndng 3082:

nhqm thểkklonhqmi, bâskijy giờitdw thựlvqtc lựlvqtc củnghqa ôcpoxng lãlxkeo ságrfnnh ngang vớmogui Thiêytmvn Cảbstgnh Nhấkjnot Phẩhcwzm.

Nhưtbhzng từotdx sứlqztc mạukwhnh củnghqa thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh khi đrdttágrfnnh vớmogui ôcpoxng lãlxkeo hồcbdsi nãlxkey, chắmvakc chắmvakn lãlxkeo †a cũcrndng đrdttukwht tớmogui Thiêytmvn Cảbstgnh Nhấkjnot Phẩhcwzm rồcbdsi.

Đcbdsâskijy khôcpoxng phảbstgi chuyệmklyn chírdttnh, quan trọudpong làukwh mắmvakt thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh trốtbhzng rỗdwulng, quanh ngưtbhzitdwi nồcbdsng nặhidqc tửfbjp khírdtt, chỉelgu ngưtbhzitdwi chếjtqht mớmogui cónhqm tửfbjp khírdttukwhy đrdtthidqc nhưtbhz thếjtqh thôcpoxi.

Mọudpoi dấkjnou hiệmklyu đrdttkvstu cho thấkjnoy thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh đrdttãlxke chếjtqht.


“Keng keng keng Trong lúaphpc Mụmoguc thàukwhnh chủnghq đrdttang kinh ngạukwhc, đrdttògkgvn tấkjnon côcpoxng củnghqa thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh lạukwhi ậgxhep đrdttếjtqhn.

lxkeo ta đrdttytmvn cuồcbdsng vung trưtbhzitdwng mâskiju, Mụmoguc thàukwhnh chủnghq vộhxsji giơcrnd đrdttao đrdttágrfnnh trảbstg, tiếjtqhng hai mónhqmn vũcrnd khírdtt va vàukwho nhau vang lêytmvn khôcpoxng ngứlqztmogut.

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp vẫkcyfn đrdttang canh chừotdxng bêytmvn ngoàukwhi hang núaphpi, cuộhxsjc chiếjtqhn trong hang vừotdxa nổnghq ra, ôcpoxng ta đrdttãlxke cảbstgm nhậgxhen đrdttưtbhzuorjc ngay.

“Thàukwhnh chủnghqit”

Ôjgbrng ta vộhxsji rúaphpt kiếjtqhm xôcpoxng vàukwho.

Ôjgbrng ta nhanh chónhqmng vàukwho trong hang, thấkjnoy Mụmoguc thàukwhnh chủnghq đrdttang giao chiếjtqhn vớmogui thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh.

“Thàukwhnh chủnghq! Đcbdskklocpoxi giúaphpp ôcpoxng mộhxsjt tay!”

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjpcpox lớmogun, cầkcyfm linh kiếjtqhm xôcpoxng tớmogui.

Mụmoguc thàukwhnh chủnghq sợuorjlxkei nónhqmi: “Đcbdsotdxng tớmogui đrdttâskijy!”

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp đrdttãlxke bịkukz cụmogut mộhxsjt tay, thựlvqtc lựlvqtc giảbstgm mạukwhnh, cògkgvn thựlvqtc lựlvqtc củnghqa thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh đrdttãlxkegrfnnh ngang vớmogui cao thủnghq Thiêytmvn Cảbstgnh, nếjtqhu kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp bịkukz thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh đrdttágrfnnh trúaphpng, khôcpoxng chếjtqht cũcrndng bịkukz thưtbhzơcrndng.

Nhưtbhzng kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp đrdttãlxkecpoxng tớmogui sau lưtbhzng thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh, khôcpoxng kịkukzp lùiysdi lạukwhi nữdgmra.

Trưtbhzitdwng kiếjtqhm trong tay kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp bồcbdsng đrdttâskijm vềkvst phírdtta thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh.

Phírdtta trưtbhzmoguc thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh làukwh Mụmoguc thàukwhnh chủnghq đrdttang tấkjnon côcpoxng, nêytmvn lãlxkeo ta khôcpoxng thểkklo quan tâskijm phírdtta sau đrdttưtbhzuorjc.


“Phậgxhep!”

Ngay sau đrdttónhqm, linh kiếjtqhm trong tay kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp đrdttâskijm thẳzsphng vàukwho ngưtbhzitdwi thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh.

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp hếjtqht sứlqztc mừotdxng rỡbmow, khôcpoxng ngờitdw lạukwhi đrdttâskijm trúaphpng.

Nhưtbhzng ôcpoxng ta cògkgvn chưtbhza kịkukzp hoàukwhn hồcbdsn từotdx niềkvstm vui, thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh đrdttãlxke quay ngưtbhzitdwi lạukwhi, đrdttâskijm trưtbhzitdwng mâskiju vềkvst phírdtta kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp.

“Mau lùiysdi lạukwhi đrdtti!”

Mụmoguc thàukwhnh chủnghq biếjtqhn sắmvakc, vộhxsji hévavdt lớmogun, đrdttytmvn cuồcbdsng chévavdm linh đrdttao vàukwho ngưtbhzitdwi thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh.

“Bịkukzch bịkukzch bịkukzch!”

Sau khi cảbstgm nhậgxhen đrdttưtbhzuorjc ságrfnt khírdtt củnghqa thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh vớmogui mìpmsnnh, kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp lậgxhep tứlqztc bỏlpur kiếjtqhm, lùiysdi ra sau mấkjnoy chụmoguc bưtbhzmoguc, trưtbhzitdwng kiếjtqhm vấkjnon cădgmrm trêytmvn ngưtbhzitdwi thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh.

Tốtbhzc đrdtthxsj củnghqa ôcpoxng ta rấkjnot nhanh, nhưtbhzng tốtbhzc đrdtthxsj củnghqa thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh cũcrndng khôcpoxng chậgxhem, lãlxkeo ta đrdttytmvn cuồcbdsng xôcpoxng tớmogui chỗdwul ôcpoxng ta, đrdttkklo mặhidqc đrdttògkgvn tấkjnon côcpoxng củnghqa Mụmoguc thàukwhnh chủnghq giágrfnng xuốtbhzng ngưtbhzitdwi mìpmsnnh.

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp nhìpmsnn màukwh sữdgmrng sờitdw, ôcpoxng ta tậgxhen mắmvakt thấkjnoy Mụmoguc thàukwhnh chủnghq chévavdm mấkjnoy nhágrfnt liêytmvn tiếjtqhp vàukwho ngưtbhzitdwi thàukwhnh chủnghq Hoàukwhi Thàukwhnh, nhưtbhzng chỉelgu đrdttkklo lạukwhi vếjtqht thưtbhzơcrndng trêytmvn ngưtbhzitdwi lãlxkeo ta, chứlqzt chưtbhza thểkklo khiếjtqhn lãlxkeo ta ngãlxke xuốtbhzng.

Kiếjtqhm khágrfnch Ảdxcwnh Tửfbjp khiếjtqhp sợuorjnhqmi: “Rốtbhzt cuộhxsjc chuyệmklyn nàukwhy làukwh thếjtqhukwho vậgxhey?”

“Mau trốtbhzn đrdtti!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.