Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3050 :

    trước sau   

Chưntvtơqxhlng 3050:

Đszhmfnyji vớwlxvi đtibvxaeei hộxaee vệjhggthaxnh Tửjhgg, kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg chíeblrnh làskxf trờfamki củdhdwa họoqsq, chỉmwsd cầwlxvn đtibvxaeei hộxaee vệjhggthaxnh Tửjhggqxhln mộxaeet ngưntvtfamki sốfnyjng sóthaxt thìiolc chắizllc chắizlln sẽmcph khôktdong đtibvxnfk kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg gặqeuhp chuyệjhggn.

Trậddbdn chiếvubbn vôktdouzajng thảmbppm khốfnyjc!

Ngay cảmbpp Khưntvtơqxhlng Nham cũoqsqng nảmbppy lòqxhlng sợtrjceblri, tuy ôktdong ta rấcdftt mạhhtznh nhưntvtng cũoqsqng khôktdong thểxnfk cam đtibvoan rălabkng mìiolcnh đtibvdhdw khảmbpplabkng giếvubbt sạhhtzch cao thủdhdw củdhdwa đtibvxaeei hộxaee vệjhggthaxnh Tửjhgg.

“Chếvubbt đtibvi!”

Khưntvtơqxhlng Nham tứliwzc giậddbdn quávvlst, bỗiytfng giơqxhl trưntvtfamkng kiếvubbm lêrlnbn, khíeblr thếvubb khủdhdwng khiếvubbp bấcdftt chợtrjct bùuzajng nổiolc từoqsq trưntvtfamkng kiếvubbm.

Ngay sau đtibvóthax, trưntvtfamkng kiếvubbm lao thẳcvppng đtibvếvubbn chỗiytf mấcdfty cao thủdhdw củdhdwa đtibvxaeei hộxaee vệjhggthaxnh Tửjhgg.

Nhávvlst kiếvubbm nàskxfy làskxf tuyệjhggt chiêrlnbu củdhdwa nhàskxf họoqsq Khưntvtơqxhlng, mộxaeet khi sửjhgg dụdhdwng thìiolc sẽmcph khiếvubbn ngưntvtfamki dùuzajng kiếvubbm tiêrlnbu hao rấcdftt nhiềuksnu, nhưntvtng Khưntvtơqxhlng Nham bắizllt buộxaeec phảmbppi vậddbdn dụdhdwng nóthax. Hơqxhli thởskxf củdhdwa kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg ngàskxfy càskxfng mạhhtznh mẽmcph, sắizllp đtibvxaeet phávvls đtibvếvubbn nơqxhli, nếvubbu ôktdong ta vấcdftn khôktdong thểxnfk giảmbppi quyếvubbt nhữjobyng cao thủdhdwskxfy củdhdwa Mụdhdwc phủdhdw, cóthax lẽmcph kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg sẽmcph đtibvxaeet phávvls xong mấcdftt.

Khi thấcdfty chiêrlnbu kiếvubbm nàskxfy củdhdwa Khưntvtơqxhlng Nham, sắizllc mặqeuht cao thủdhdw Mụdhdwc phủdhdw trălabkng bệjhggch, nhưntvtng khôktdong ai cóthax vẻbseo sợtrjceblri. Trong mắizllt họoqsq chỉmwsdthax sựktdo cứliwzng cỏmwsdi, thấcdfty chếvubbt khôktdong sờfamkn, khiếvubbn Khưntvtơqxhlng Nham khiếvubbp sợtrjc.

Trưntvtfamkng kiếvubbm trong tay ôktdong ta sắizllp đtibvâiolcm trúbseong ngưntvtfamki cao thủdhdw Mụdhdwc phủdhdw.

“Keng!”

Đszhmúbseong vàskxfo giâiolcy phúbseot nghìiolcn câiolcn treo sợtrjci tóthaxc nàskxfy, mộxaeet thanh trưntvtfamkng kiếvubbm bỗiytfng lao đtibvếvubbn, trưntvtfamkng kiếvubbm trong tay Khưntvtơqxhlng Nham nặqeuhng nềuksn đtibvddbdp trúbseong thanh kiếvubbm nàskxfy.

Khưntvtơqxhlng Nham lậddbdp tứliwzc biếvubbn sắizllc, thanh kiếvubbm trong tay ôktdong ta làskxf linh kiếvubbm, cóthax thểxnfk đtibvvefl đtibvưntvttrjcc nhávvlst kiếvubbm đtibvóthax, tứliwzc làskxf thanh kiếvubbm kia cũoqsqng làskxf linh kiếvubbm ưntvt2 Màskxfskxf Mụdhdwc phủdhdw chỉmwsdthax mộxaeet thanh linh kiếvubbm, đtibvóthax chíeblrnh làskxf bộxaeei kiếvubbm củdhdwa kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg.

Chẳcvppng phảmbppi kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg vẫqeuhn đtibvang đtibvxaeet phávvls ưntvt? Sao bộxaeei kiếvubbm củdhdwa ôktdong ta lạhhtzi xuấcdftt hiệjhggn chứliwz?

Chẳcvppng lẽmcph ôktdong ta đtibvxaeet phávvls rồbseoi àskxf?

Nghĩbogg tớwlxvi đtibvâiolcy, trêrlnbn mặqeuht Khưntvtơqxhlng Nham tràskxfn ngậddbdp vẻbseo sợtrjceblri.

“Đszhmhhtzi nhâiolcn Ảthaxnh Tửjhgg!”

Sau khi đtibvưntvttrjcc thanh trưntvtfamkng kiếvubbm kia cứliwzu, cao thủdhdw củdhdwa Mụdhdwc phủdhdw đtibvuksnu cóthax vẻbseo kinh ngạhhtzc. Họoqsq bỗiytfng thấcdfty mộxaeet bóthaxng ngưntvtfamki đtibvliwzng sau lưntvtng Khưntvtơqxhlng Nham, lậddbdp tứliwzc kíeblrch đtibvxaeeng nóthaxi.


Sau khi nghe thấcdfty cao thủdhdw củdhdwa Mụdhdwc phủdhdw gọoqsqi đtibvhhtzi nhâiolcn Ảthaxnh Tửjhgg, Khưntvtơqxhlng Nham rùuzajng mìiolcnh, chậddbdm rãeblri quay ngưntvtfamki lạhhtzi, trôktdong thấcdfty mộxaeet cao thủdhdw mặqeuhc đtibvbseo đtibven đtibvang đtibvliwzng sau lưntvtng ôktdong ta.

“Giếvubbt ngưntvtfamki củdhdwa tôktdoi sưntvtwlxvng tay lắizllm àskxf?”

Kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg nhìiolcn chălabkm chălabkm vàskxfo Khưntvtơqxhlng Nham, lạhhtznh lùuzajng nóthaxi, trong giọoqsqng ôktdong ta chứliwza đtibvktdong sávvlst khíeblreblrnh liệjhggt.

Khi nhìiolcn vàskxfo mắizllt kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg, Khưntvtơqxhlng Nham chỉmwsd thấcdfty sợtrjceblri từoqsq tậddbdn đtibvávvlsy lòqxhlng, cơqxhl thểxnfk khôktdong ngừoqsqng run lêrlnbn.

Kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg vốfnyjn làskxf cao thủdhdw Siêrlnbu Phàskxfm Cửjhggu Cảmbppnh hậddbdu kỳbbvl, rõeqhrskxfng bâiolcy giờfamk ôktdong ta đtibvãeblr đtibvxaeet phávvls đtibvếvubbn Siêrlnbu Phàskxfm Cửjhggu Cảmbppnh đtibvmwsdnh phong, còqxhln cóthax thêrlnbm linh kiếvubbm, sao ôktdong ta cóthax thểxnfkskxf đtibvfnyji thủdhdw củdhdwa kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg chứliwz?

Chẳcvppng lẽmcphktdom nay ôktdong ta phảmbppi chếvubbt ởskxf đtibvâiolcy ưntvt?

“Chếvubbt đtibvi!”

Kiếvubbm khávvlsch Ảthaxnh Tửjhgg bỗiytfng tứliwzc giậddbdn quávvlst, trưntvtfamkng kiếvubbm củdhdwa ôktdong ta bay lêrlnbn, lơqxhl lửjhggng trêrlnbn đtibvwlxvu Khưntvtơqxhlng Nham.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.