Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2997 :

    trước sau   

Chưtscaơwdyrng 2997:

Khíeyem thếeyemllbz thuậymmxt tảfjzln ra từdpqd kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf vầgiphn chỉdhalfjzl cảfjzlnh giớvfoxi Siêurzmu Phàeyemm Cửxvqfu Cảfjzlnh hậymmxu kỳwbwn nhưtscang ôzgstng ta đehczãndgf luyệpsefn hóvxvia đehczưtscauprbc mộkshkt thanh linh kiếeyemm, sứbbhtc chiếeyemn đehczbbhtu cóvxvi thểzroi ngang ngửxvqfa vớvfoxi Siêurzmu Phàeyemm Cửxvqfu Cảfjzlnh đehczdhalnh phong.

Song, đehcziềyprhu Dưtscaơwdyrng Chấbbhtn thấbbhty khóvxvi hiểzroiu làeyem, chẳnmvjng phảfjzli kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf đehczãndgf thấbbhtt bạyezfi trong quáwbwn trìzywinh đehczkshkt pháwbwn, thâzroin thểzroi bịdlpk thưtscaơwdyrng nặynydng rồeyemi sao? Vìzywi sao còpcxhn cóvxvi thểzroi duy trìzywi thựoxgbc lựoxgbc ởfjzl cảfjzlnh giớvfoxi Siêurzmu Phàeyemm Cửxvqfu Cảfjzlnh hậymmxu kỳwbwn nhưtsca trưtscavfoxc đehczóvxvi?

Ngay khi anh còpcxhn đehczang băcpwgn khoăcpwgn khóvxvi hiểzroiu, kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf đehczãndgfzgstng tớvfoxi trưtscavfoxc mặynydt thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh, trưtscaymdgng kiếeyemm trong tay vung ra nhanh nhưtsca đehcziệpsefn.

“Âllbzm!”


Ýlwxu thứbbhtc cảfjzlnh giáwbwnc trong chiếeyemn đehczbbhtu củndgfa thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh vôzgsthbgsng mạyezfnh mẽwbwn, ngay khi kiếeyemm củndgfa kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf chéwlram vềyprh phíeyema lãndgfo ta, lãndgfo ta đehczãndgf nhanh nhẹwsdpn bỏskyx qua côzgstng kíeyemch, châzroin dẫxqxlm mạyezfnh xuốzywing mặynydt đehczbbhtt, thâzroin mìzywinh vọllrdt lêurzmn, tráwbwnnh đehczưtscauprbc chiêurzmu tấbbhtn côzgstng củndgfa kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf. Mộkshkt kiếeyemm kia hạyezf xuốzywing, tòpcxha nhàeyem sau lưtscang thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh đehczãndgf bịdlpk bổldcd ra.

Nhữadshng cao thủndgf đehczang giao chiếeyemn quanh đehczóvxvi đehczyprhu ngừdpqdng tay, khiếeyemp sợuprb nhìzywin vềyprh phíeyema tòpcxha biệpseft thựoxgb hai tầgiphng vừdpqda bịdlpk chéwlram làeyemm đehczôzgsti.

“Thàeyemnh chủndgf, ôzgstng khôzgstng sao chứbbht?”

Kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf nhìzywin Mụfhwpc thàeyemnh chủndgf đehczãndgf bịdlpk thưtscaơwdyrng khắvfoxp ngưtscaymdgi, lo lắvfoxng hỏskyxi.

Mụfhwpc thàeyemnh chủndgf nhẹwsdp nhàeyemng lắvfoxc đehczgiphu, lau vếeyemt máwbwnu nơwdyri khóvxvie miệpsefng, quay lạyezfi nhìzywin kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf liềyprhn hỏskyxi: “Đnbqqkshkt pháwbwn thấbbhtt bạyezfi nhưtscang vẫxqxln duy trìzywi thựoxgbc lựoxgbc vốzywin cóvxvi?”

Kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf gậymmxt đehczgiphu.

“Ha ha, tốzywit lắvfoxm.”

Mụfhwpc thàeyemnh chủndgf lậymmxp tứbbhtc cưtscaymdgi lớvfoxn.

Vừdpqda rồeyemi giao đehczbbhtu vớvfoxi thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh, Mụfhwpc thàeyemnh chủndgf đehczãndgf gầgiphn nhưtsca kiệpseft lựoxgbc, nếeyemu còpcxhn tiếeyemp tụfhwpc đehczáwbwnnh nữadsha, rấbbhtt cóvxvi thểzroi ôzgstng lãndgfo sẽwbwn mấbbhtt mạyezfng.

Đnbqqúzroing lúzroic nàeyemy, kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf lạyezfi hồeyemi phụfhwpc sứbbhtc chiếeyemn đehczbbhtu cũgiph, bưtscavfoxc vàeyemo cuộkshkc chiếeyemn.

“Sao lạyezfi thếeyem đehczưtscauprbc?”

Thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh vừdpqda néwlra đehczưtscauprbc mộkshkt kiếeyemm củndgfa kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqfgiphng đehczãndgf nhìzywin ra, lãndgfo ta khiếeyemp sợuprb ra mặynydt, đehczeyemng thờymdgi cựoxgbc kìzywi khôzgstng cam tâzroim, nghiếeyemn răcpwgng nghiếeyemn lợuprbi nóvxvii: ‘Quáwbwn trìzywinh đehczkshkt pháwbwn bịdlpk giáwbwnn đehczoạyezfn, cóvxvi thểzroi sốzywing đehczãndgfeyemzywieyemch rồeyemi, vìzywi sao ôzgstng còpcxhn giữadsh đehczưtscauprbc thựoxgbc lựoxgbc Siêurzmu Phàeyemm Cửxvqfu Cảfjzlnh hậymmxu kỳwbwn nhưtsca thếeyem?”

Kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqftscaymdgi lạyezfnh mộkshkt tiếeyemng: “Ôzywing nghĩfjzlzgsti sẽwbwnvxvii cho ôzgstng biếeyemt sao?”


Dứbbhtt lờymdgi, ôzgstng ta đehczãndgf di chuyểzroin, xáwbwnch linh kiếeyemm lao vềyprh phíeyema thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh.

Thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh kiêurzmng kịdlpk liếeyemc nhìzywin thanh linh kiếeyemm trong tay kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf, khôzgstng dáwbwnm coi thưtscaymdgng, ngay khoảfjzlnh khắvfoxc kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf vung kiếeyemm chéwlram tớvfoxi liềyprhn vộkshki néwlra ngưtscaymdgi.

“Âllbzm ầgiphm ầgiphm!”

Kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf đehczurzmn cuồeyemng vung kiếeyemm chéwlram, mỗpsefi mộkshkt chiêurzmu kiếeyemm chéwlram ra đehcziềyprhu sẽwbwn tạyezfo thàeyemnh thưtscaơwdyrng tổldcdn cựoxgbc lớvfoxn, mặynydt đehczbbhtt liêurzmn tụfhwpc xuấbbhtt hiệpsefn thêurzmm nhữadshng vếeyemt kiếeyemm dàeyemi.

Thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh khôzgstng thểzroizywim đehczưtscauprbc cơwdyr hộkshki nàeyemo tiếeyemp cậymmxn kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf, chỉdhalvxvi thểzroi liêurzmn tụfhwpc néwlra tráwbwnnh.

Từdpqd thanh trưtscaymdgng kiếeyemm trong tay kiếeyemm kháwbwnch Ảadshnh Tửxvqf, lãndgfo ta đehczãndgf cảfjzlm nhậymmxn đehczưtscauprbc mộkshkt sựoxgb uy hiếeyemp cựoxgbc lớvfoxn, cảfjzlnh giớvfoxi võllbz thuậymmxt củndgfa lãndgfo ta đehczãndgf cao đehczếeyemn mứbbhtc nàeyemy, thứbbht khiếeyemn lãndgfo ta thấbbhty sợuprbndgfi chỉdhalvxvi thểzroieyem linh khíeyemeyem thôzgsti.

“Giỏskyxi lãndgfm!”

Thàeyemnh chủndgf Hoàeyemi Thàeyemnh nghiếeyemn răcpwgng nghiếeyemn lợuprbi, áwbwnnh mắvfoxt chòpcxhng chọllrdc nhìzywin thẳnmvjng vàeyemo Mụfhwpc thàeyemnh chủndgf, nóvxvii: “Cáwbwnc ngưtscaymdgi cứbbht chờymdg đehczbbhty, tôzgsti sẽwbwnpcxhn trởfjzl lạyezfi!”

vxvii xong, lãndgfo ta lậymmxp tứbbhtc quay lưtscang bỏskyx chạyezfy.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.