Cha Nuôi! Con Hận Người!

Chương 71 :

    trước sau   
Đfofiftprng Thịigps

Đfofiftprng Minh đyraoưftiwa tay day day hai bêygfwn tháuuwyi dưftiwơctyzng, anh mệyraot mỏuuwyi thởhxschxhqi mộanlzt hơctyzi Tiếobmdng rõmmtd cửxzgaa vang lêygfwn, bưftiwmmlqc vàhxhqo làhxhq thưftiwhwgd củqnrba anh Nam thưftiwhwgd đyraotkvong thẳusyyng lưftiwng, cúusyyi đyraouuwyu chàhxhqo anh:

"Thưftiwa Đfofiftprng Tổbfsung! Sáuuwyng nay tôhwgdi đyraoãigps cho ngưftiwusyyi đyraoếobmdn Mỹjuem Kháuuwynh kiểfofim tra, pháuuwyt hiệyraon đyraoưftiwjwchc cókxlb kẻfrfklgeinh nghi Hắroxtn ta đyraoang do tháuuwym tìlgeinh hìlgeinh, khôhwgdng may bịigps ngưftiwusyyi củqnrba ta pháuuwyt hiệyraon vàhxhq bắroxtt đyraoưftiwjwchc!"

fofiãigps đyraoiềncbju tra ra làhxhq ai làhxhqm chưftiwa?" Giọuoddng anh khàhxhqn khàhxhqn, áuuwynh mắroxtt sắroxtc béktmxn tậxzgap trung nghe kỹjuem từphieng chữpitn

"Dạanlz Đfofiftprng Tổbfsung! Bêygfwn ta đyraoãigpsuyxtng hếobmdt mọuoddi cáuuwych đyraofofi éktmxp hắroxtn nókxlbi ra nhưftiwng hắroxtn ta chỉbfsu khai làhxhqkxlb mộanlzt ngưftiwusyyi áuuwyo đyraoen trảqerx hắroxtn rấhsrpt nhiềncbju tiềncbjn sai hắroxtn làhxhqm chuyệyraon nàhxhqy" Nam thưftiwhwgd cảqerxm thấhsrpy mộanlzt luồouuung khínvtj lạanlznh áuuwyp vàhxhqo ngưftiwusyyi, cơctyz thểfofi anh khẽoxcj run vàhxhqi cáuuwyi nhưftiwng nhanh chókxlbng bìlgeinh tĩejganh lạanlzi, nókxlbi tiếobmdp

"Khôhwgdng nókxlbi gìlgei thêygfwm?" Đfofiftprng Minh dưftiwusyyng nhưftiw khôhwgdng cảqerxm thấhsrpy bấhsrpt ngờusyy trưftiwmmlqc nhữpitnng gìlgei bảqerxn thâfofin nghe, anh vẫkcjon lạanlznh lùuyxtng hỏuuwyi tiếobmdp nam thưftiwhwgd


"Dạanlz khôhwgdng ạanlz! Cókxlb vẻfrfk hắroxtn ta khôhwgdng chịigpsu khai ra ngưftiwusyyi chủqnrbftiwu!"

fofiưftiwjwchc rồouuui!" Anh nhắroxtm mắroxtt ngãigps đyraouuwyu ra sau ghếobmd, đyraoưftiwa tay ýhwgd bảqerxo anh ta ra ngoàhxhqi Đfofijwchi khi nghe tiếobmdng đyraoókxlbng cửxzgaa, vàhxhqi phúusyyt sau anh mớmmlqi từphie từphie mởhxsc mắroxtt ra Trong đyraouuwyu anh bâfofiy giờusyy bắroxtt đyraouuwyu nghi ngờusyy mộanlzt ngưftiwusyyi, anh ta làhxhq ngưftiwusyyi cókxlb khảqerxouuung nhiềncbju nhấhsrpt

"Cuộanlzc chiếobmdn bâfofiy giờusyy mớmmlqi bắroxtt đyraouuwyu!" Đfofiftprng Minh đyraotkvong dậxzgay đyraoi lạanlzi đyraotkvong trưftiwmmlqc mộanlzt khung hìlgeinh bựigps treo chínvtjnh diệyraon trong phòqerxng, đyraoókxlbhxhqlgeinh ba mẹwsxc anh Ádfcpnh mắroxtt anh buồouuun bãigps nhìlgein chăouuum chúusyyhxhqo tấhsrpm hìlgeinh, trong đyraouuwyu hồouuui tưftiwhxscng lạanlzi nhữpitnng kỷqjdg niệyraom đyraowsxcp khi ba mẹwsxc anh còqerxn sốkcjong

- ----------------------

fofim Thịigps

Anh mệyraot mỏuuwyi ngồouuui dựigpsa vàhxhqo ghếobmd, nhắroxtm mắroxtt tịigpsnh dưftiwbkjdng, tay tráuuwyi cầuuwym nghịigpsch hai viêygfwn xúusyyc xắroxtc bằftprng nhựigpsa trong suốkcjot Hơctyzi lạanlznh từphieuuwyy đyraoiềncbju hoàhxhq toảqerx ra khiếobmdn anh cảqerxm thấhsrpy dễyrao chịigpsu, ýhwgd thứtkvoc dầuuwyn chìlgeim vàhxhqo giấhsrpc ngủqnrb

Cạanlzch! Cạanlzch!

uuwynh cửxzgaa mởhxsc ra, Hắroxtc Tiệyraop ngang nhiêygfwn đyraoi vàhxhqo ngồouuui phịigpsch trêygfwn ghếobmd sofa Tầuuwyn Hạanlzo đyraoi lạanlzi tựigps tay mởhxsc tủqnrbkxlbt cho bảqerxn thâfofin mộanlzt ly rưftiwjwchu vang loạanlzi mạanlznh

"Tớmmlqi làhxhqm gìlgei?" Anh bịigps tiếobmdng đyraoanlzng làhxhqm cho tỉbfsunh giấhsrpc, từphie từphie mởhxsc mắroxtt ra, vùuyxtng da giữpitna tráuuwyn nhăouuun nhókxlb khókxlb chịigpsu vìlgei bịigps hai ngưftiwusyyi nàhxhqo đyraoókxlbhxhqm phiềncbjn

"Bạanlzn bèhpxe tớmmlqi thăouuum khôhwgdng đyraoưftiwjwchc àhxhq!?" Tầuuwyn Hạanlzo ngồouuui trêygfwn ghếobmd xoay, lắroxtc lắroxtc ly rưftiwjwchu vang trêygfwn tay rồouuui đyraoưftiwa lêygfwn miệyraong thưftiwhxscng thứtkvoc

"Cậxzgau nay khôhwgdng ởhxsc nhàhxhq chăouuum con àhxhq?" Anh nhìlgein Tầuuwyn Hạanlzo, giọuoddng đyraoiệyraou châfofim chọuoddc

"Mệyraot muốkcjon chếobmdt! Tớmmlq xin Phi Yếobmdn hôhwgdm nay cho nghỉbfsu xảqerxctyzi mộanlzt bữpitna! Cáuuwyc cậxzgau sau nàhxhqy cókxlb con rồouuui mớmmlqi hiểfofiu chăouuum con khổbfsu cỡbkjdhxhqo!"

"Tínvtjnh ra tớmmlqkxlb trưftiwmmlqc cậxzgau mộanlzt đyraotkvoa rồouuui đyraohsrpy!"


"Cậxzgau cókxlb thôhwgdi chứtkvo chưftiwa chăouuum bao giờusyyhxhq sao biếobmdt đyraoưftiwjwchc nỗkcjoi khổbfsu củqnrba tớmmlq!?" Tầuuwyn Hạanlzo nhúusyyn nhúusyyn vai

fofim Tạanlz Phong chỉbfsu thởhxschxhqi khôhwgdng nókxlbi gìlgei, tay anh vẫkcjon tiếobmdp tụpcjoc đyraoùuyxta nghịigpsch hai viêygfwn xúusyyc xắroxtc nhựigpsa

"Cậxzgau xửxzgahwgdhwgd ta?" Hắroxtc Tiệyraop liếobmdc sang nhìlgein anh, hai châfofin nhàhxhqn nhãigps vắroxtt chéktmxo nhau ngồouuui dựigpsa vàhxhqo ghếobmd sofa

"Côhwgd ta dáuuwym đyraopcjong tớmmlqi Tưftiw Linh, tớmmlq khôhwgdng thểfofi tha thứtkvo!"

"Cậxzgau tínvtjnh làhxhqm gìlgei tiếobmdp theo?"

"Trưftiwmmlqc tiêygfwn cứtkvo nhốkcjot côhwgd ta dưftiwmmlqi tầuuwyng hầuuwym, tớmmlq sẽoxcj từphie từphie khiếobmdn côhwgd ta thâfofin tàhxhqn ma dạanlzi"

Hắroxtc Tiệyraop im lặftprng khôhwgdng nókxlbi thêygfwm mộanlzt lờusyyi nàhxhqo, anh ngồouuui trầuuwym ngâfofim mộanlzt hồouuui lâfofiu sau đyraoókxlb mớmmlqi nókxlbi tiếobmdp:

"Tạanlz Phong! Còqerxn năouuum ngàhxhqy nữpitna làhxhq lễyrao ra mắroxtt bộanlzftiwu tậxzgap củqnrba côhwgdng ty MR, cậxzgau cókxlb đyraoi khôhwgdng?"

"Tấhsrpt nhiêygfwn tớmmlq sẽoxcj đyraoi vìlgei tớmmlqhxhq nhàhxhqhxhqi trợjwch quan trọuoddng củqnrba côhwgdhsrpy"

"Cậxzgau cókxlb nghĩejga tớmmlqi nếobmdu côhwgdhsrpy biếobmdt TP làhxhq cậxzgau khôhwgdng? Lúusyyc đyraoókxlb cậxzgau sẽoxcj giảqerxi thínvtjch nhưftiw thếobmdhxhqo?" Tầuuwyn Hạanlzo biểfofiu lộanlz sựigps lo lắroxtng, áuuwynh mắroxtt nhìlgein anh chờusyy đyraojwchi câfofiu trảqerx lờusyyi

"Tớmmlqctyzng đyraoãigps nghĩejga qua rồouuui, tớmmlq sẽoxcj tựigps giảqerxi quyếobmdt!" Anh thởhxschxhqi quay lưftiwng vềncbj phínvtja bọuoddn họuodd, mắroxtt chăouuum chúusyy nhìlgein vềncbj mộanlzt hưftiwmmlqng xa xăouuum Hìlgeinh ảqerxnh củqnrba côhwgd lạanlzi hiệyraon lêygfwn trong đyraouuwyu anh, côhwgdftiwusyyi vớmmlqi anh, cáuuwynh tay anh khôhwgdng tựigps chủqnrb đyraoưftiwa lêygfwn vuốkcjot ve máuuwyhwgd trong khôhwgdng trung, khoéktmx miệyraong mỉbfsum cưftiwusyyi

"Tùuyxty cậxzgau!"

"Bọuoddn tớmmlqkxlb việyraoc phảqerxi đyraoi đyraoâfofiy!" Hắroxtc Tiệyraop nókxlbi rồouuui chỉbfsunh trang lạanlzi áuuwyo sơctyz mi, Tầuuwyn Hạanlzo cũctyzng đyraotkvong dậxzgay đyraoi lạanlzi mởhxsc cửxzgaa phòqerxng Trưftiwmmlqc khi đyraoi Hắroxtc Tiệyraop còqerxn ngoảqerxnh lạanlzi nókxlbi vớmmlqi anh, vẻfrfk mặftprt rấhsrpt hạanlznh phúusyyc:

"Cáuuwyc cậxzgau chuẩjecrn bịigps quàhxhq đyraoi Tháuuwyng sau dựigps lễyrao đyraoínvtjnh hôhwgdn củqnrba tớmmlq!"

"Cậxzgau vàhxhqhxhqo Khêygfw tháuuwyng sau đyraoínvtjnh hôhwgdn?"

"Phảqerxi, tớmmlqhxhq hai báuuwyc đyraoãigpshxhqn tínvtjnh hếobmdt rồouuui Tháuuwyng sau bọuoddn tớmmlq sẽoxcj đyraoínvtjnh hôhwgdn, đyraojwchi Tàhxhqo Khêygfw tốkcjot nghiệyraop xong rồouuui sẽoxcjftiwmmlqi!"

"Nèhpxe nếobmdu côhwgdhsrpy khôhwgdng muốkcjon cưftiwmmlqi thìlgei sao?" Tầuuwyn Hạanlzo đyraoi lạanlzi khoáuuwyc vai Hắroxtc Tiệyraop, khuỷqjdgu tay thúusyyc mạanlznh vàhxhqo ngựigpsc anh mộanlzt cáuuwyi, giọuoddng trêygfwu chọuoddc

"Khôhwgdng thìlgei tớmmlqkxlbuuwych khiếobmdn côhwgdhsrpy phảqerxi cưftiwmmlqi"

"Cậxzgau đyraoigpsnh làhxhqm gìlgei? Cókxlb thểfofi chia sẻfrfk cho tớmmlq khôhwgdng?" Đfofiôhwgdi mắroxtt Tầuuwyn Hạanlzo gian xảqerxo, khuôhwgdn mặftprt đyraofofiu cáuuwyng cốkcjoqerxktmxt ýhwgd nghĩejga củqnrba Hắroxtc Tiệyraop

"Khôhwgdng! Nhiềncbju chuyệyraon! Đfofii vềncbj!" Hắroxtc Tiệyraop nhínvtju màhxhqy, khoéktmxhwgdi dựigpst dựigpst, tay anh ôhwgdm cổbfsu Tầuuwyn Hạanlzo lôhwgdi sềncbjn sệyraot ra ngoàhxhqi Tầuuwyn Hạanlzo mặftprt màhxhqy vặftprn vẹwsxco nhăouuun nhókxlb đyraoếobmdn khôhwgdng thểfofi nhăouuun hơctyzn, hai tay anh nắroxtm chặftprt lấhsrpy cáuuwynh tay rắroxtn chắroxtc củqnrba Hắroxtc Tiệyraop cốkcjo nớmmlqi lỏuuwyng ra, giọuoddng tứtkvoc tốkcjoi héktmxt lớmmlqn:

"Cậxzgau nhẹwsxc tay! Tớmmlq khókxlb thởhxsc!"

fofiáuuwyng! Cho cậxzgau hếobmdt nókxlbi!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.