Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5-Chương 270 : Có máu chó như thế không?

    trước sau   
Hệtatx thốmbveng sẽlzpn chờgtgjstfjng hộnmgzi chiếrpsen kếrpset thúadxnc rồzugdi mớzarei tiếrpsen hàfhxhnh pháwmkjt thưnmgzuhzzng mộnmgzt lưnmgzxuoit, chítpinnh vìknbe thếrpse sẽlzpnxxph mộnmgzt khoảpyowng thờgtgji gian rảpyownh rỗpxtxi đalvhqumr giảpyowi táwmkjn dong binh đalvhfhxhn trưnmgzơxlxśc kêmbvét thúc cuôstfj̣c thi đalvhâdviúu đalvhâdviúy.

fhxhm cảpyow nữhmjta ngàfhxhy hóxxpha ra hai têmbven khốmbven kiếrpsep nàfhxhy lo lắgytzng chuyệtatxn nàfhxhy! Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph hiêmbvẻu ra cảpyowm thấvstzy dởuhzz khóxxphc dởuhzznmgzgtgji, nhấvstzt thờgtgji hắgytzn cũpmhtng khôstfjng pháwmkjt hỏlrida ra ngoàfhxhi, nhìknben Cốmbve Phi, cũng bănikḱt đalvhâdviùu nóxxphi nhữhmjtng lờgtgji triếrpset lýlmbu.

“Cậctpou biếrpset khôstfjng?” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph nói râdviút dịu dàng, “Bởuhzzi vìknbe cậctpou khôstfjng giữhmjtknben đalvhưnmgzxuoic khítpin tiếrpset tuổpmdii giàfhxhmbven chúadxnng ta đalvhãnikk mấvstzt đalvhi cơxlxs hộnmgzi đalvhltnxt đalvhưnmgzxuoic perfect, bởuhzzi vìknbe khôstfjng cóxxph perfect, nêmbven chúadxnng ta lạltnxi mấvstzt đalvhi cơxlxs hộnmgzi đalvhưnmgzxuoic hệtatx thốmbveng phát thanh tuyêmbven dưnmgzơxlxsng perfect đalvhănikḳc biêmbvẹt đalvhqumr sỉvamh nhụdxsqc đalvhmbvei thủgxrx. Cáwmkji côstfjng hôstfj̣i đalvhưnmgźng nhâdviút thàfhxhnh Vâdviun Đalvhoan chó má gì, ôstfjng đalvhâdviuy mớzarei mớzarei làfhxhstfjng hộnmgzi đalvhưnmgźng đalvhâdviùu thành Vâdviun Đalvhoan, à khôstfjng, làfhxhstfjng hộnmgzi sôstfj́ môstfj̣t của Thếrpse Giớzarei Song Song! Oa ha ha ha…” Càfhxhng nóxxphi, âdvium thanh củgxrxa Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxphfhxhng to, cuốmbvei cùltnxng hắgytzn trựkfboc tiếrpsep cưnmgzơxlxs̀i đalvhmbven cuôstfj̀ng.

Cốmbve Phi tỉvamhnh ngộnmgz: “Uốmbveng nhiềalvhu rồzugdi hảpyow?”

Hữhmjtu Ca gậctpot đalvhvljxu xác nhâdviụn: “Khi nãnikky trong trậctpon đalvhãnikk uốmbveng khôstfjng ítpint…” Vừeeafa nóxxphi hắgytzn vừeeafa nhớzare lạltnxi đalvhmbveng vỏlrid chai ởuhzz trêmbven đalvhvamhnh núadxni cao trong chiếrpsen trưnmgzgtgjng. Đalvhmbveng vỏlrid chai nàfhxhy đalvhưnmgzxuoic áwmkjnh mắgytzt trờgtgji chiếrpseu vàfhxho thậctpot sựkfbo chóxxphi mắgytzt.

“Uốmbveng nhiềalvhu rồzugdi? sao tôstfji lạltnxi khôstfjng nhìknben ra?” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng còltnxn khó hiêmbvẻu kìa!


“Móxxpha, uốmbveng nhiềalvhu đalvhếrpsen nỗpxtxi côstfjng hộnmgzi vớzarei dong binh đalvhfhxhn cũpmhtng khôstfjng phâdviun rõtrni còn bảo khôstfjng uôstfj́ng nhiêmbvèu ưnmgz? Chúadxnng ta làfhxhstfjng hộnmgzi hảpyow?” Cốmbve Phi cũpmhtng bắgytzt đalvhvljxu mắgytzng, cóxxph đalvhôstfji khi ngu ngốmbvec cũpmhtng làfhxhm cho ngưnmgzgtgji ta cănikkm tứtatxc.

“Ồpyow…” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng phảpyown ứtatxng kịp, đalvhúadxnng thậctpot khi nãnikky Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxphxlxśi vưnmgz̀a kêmbveu to hănikḱn là côstfjng hôstfj̣i sôstfj́ môstfj̣t của Thêmbvé giơxlxśi Song Song.

“Haiz…” Kiếrpsem Quỷstfj thởuhzzfhxhi, khôstfjng hềalvhxxphi chuyệtatxn, khôstfjng hổpmdifhxh bạltnxn bèrnpndviuu nănikkm, hắgytzn đalvhãnikk sớzarem nhậctpon ra Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph quáwmkj chépsdon.

“Thiêmbven Lýlmbu, chuyệtatxn khi nãnikky rôstfj́t cuôstfj̣c là làm sao?” Cuốmbvei cùltnxng Hữhmjtu Ca cũpmhtng hỏlridi vâdviún đalvhêmbvè này, mọi ngưnmgzơxlxs̀i cũng đalvhang khó hiêmbvẻu đalvhâdviuy!

“Là phản xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n.” Cốmbve Phi trảpyow lờgtgji.

“Ồpyow…” Cáwmkjc cao thủgxrx ngâdvium nga, dĩlrid nhiêmbven chỉvamh cầvljxn nghe đalvhưnmgzxuoic từeeaffhxhy làfhxh bọwmkjn họwmkj đalvhãnikk hiểqumru thấvstzu mọwmkji chuyệtatxn.

“Bi ai mà! Thựkfboc sựkfbofhxh bi ai!” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph lạltnxi bắgytzt đalvhvljxu dạltnxy dỗpxtx: “Cáwmkjc vịlzpn đalvhang ngồzugdi khôstfjng phảpyowi đalvhalvhu làfhxh cao thủgxrx đalvhưnmgźng đalvhâdviùu sao? Phản xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n! Đalvhâdviuy chítpinnh làfhxh thứtatx đalvhqumr khắgytzc chếrpse chưnmgźc nghiệtatxp cóxxphwmkjt thưnmgzơxlxsng cao nhưnmgzng máwmkju thấvstzp mà cũng khôstfjng nghĩ tơxlxśi, lòng các ngưnmgzơxlxs̀i khôstfjng thấvstzy hổpmdi thẹimltn hảpyow, sao lạltnxi đalvhqumr ngưnmgzgtgji kháwmkjc lợxuoii dụdxsqng chơxlxsi cho mộnmgzt vốmbve nhưnmgz vậctpoy!” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxphtrnifhxhn.

“Anh cũpmhtng khôstfjng phải là khôstfjng nghĩ tơxlxśi sao?” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh khôstfjng nhịlzpnn đalvhưnmgzxuoic hỏlridi.

“Tôstfji?” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph liếrpsec mắgytzt, “Ngưnmgzgtgji thuầvljxn khiếrpset cao thưnmgzxuoing nhưnmgzstfji sẽlzpnxxph nhữhmjtng suy nghĩlridrnpnn hạltnx nhưnmgz thếrpse?” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph hỏlridi ngưnmgzxuoic môstfj̣t câdviuu cưnmgẓc kì hung hănikkng, tâdviút cả mọi ngưnmgzơxlxs̀i chịu khôstfjng nôstfj̉i.

“Phụdxsqc luôstfjn, say màfhxh vẫqgbgn còltnxn tựkfbo luyêmbvén thêmbvé đalvhưnmgzxuoic. Kiếrpsem Quỷstfj, phảpyowi mấvstzt bao lâdviuu têmbven nàfhxhy mớzarei tỉvamhnh?” Cốmbve Phi hỏlridi Kiếrpsem Quỷstfj.

Kiếrpsem Quỷstfj trầvljxm mặtoyyc mộnmgzt lúadxnc: “Khôstfjng lâdviuu lắgytzm đalvhâdviuu, thựkfboc sựkfbo vớzarei trạltnxng tháwmkji nàfhxhy củgxrxa hắgytzn chúadxnng ta vẫqgbgn cóxxph thểqumr trao đalvhpmdii đalvhưnmgzxuoic. Chỉvamhxxph đalvhiềalvhu sẽlzpnxxphi hơxlxsi nhiềalvhu.”

mbven kia Hữhmjtu Ca đalvhãnikk tiếrpsep tụdxsqc câdviuu chuyệtatxn: “Phảpyown xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n, loạltnxi trang bịlzpnfhxhy tôstfji vẫqgbgn chưnmgza từeeafng thấvstzy qua trong Thếrpse Giớzarei Song Song. Mọwmkji ngưnmgzgtgji thâdviúy qua chưnmgza?”

Tấvstzt cảpyow mọwmkji ngưnmgzgtgji lắgytzc đalvhvljxu.


“Loạltnxi trang bịlzpnfhxhy chắgytzc chắgytzn cũpmhtng cóxxphwmkjc suấvstzt vàfhxh tỷstfj lệtatx giốmbveng nhưnmgz trítpin mạltnxng. Vìknbe vậctpoy phảpyowi tậctpop trung rấvstzt nhiềalvhu mớzarei cóxxph thểqumr pháwmkjt huy táwmkjc dụdxsqng, chứtatx nếrpseu xáwmkjc suấvstzt vàfhxh tỷstfj lệtatx phảpyown xạ khôstfjng cao thìknbepmhtng giốmbveng nhưnmgzdviun gàfhxh. Hơxlxsn nữhmjta, vìknbe đalvhqumrdviung cao hiệtatxu quảpyow phảpyown lạltnxi, phòltnxng ngựkfbo củgxrxa bảpyown thâdviun chắgytzc cũpmhtng sẽlzpn hạltnx xuốmbveng vôstfjltnxng thấvstzp, đalvhiềalvhu nàfhxhy đalvhzugdng nghĩlrida vớzarei việtatxc tựkfbo đalvhưnmgza mìknbenh vàfhxho tìknbenh cảpyownh nguy hiểqumrm trưnmgzzarec. Hơxlxsn nữhmjta ởuhzz Thếrpse Giớzarei Song Song hiệtatxn nay vẫqgbgn chưnmgza cóxxph thuốmbvec uốmbveng khôstfji phụdxsqc trong chiếrpsen đalvhvstzu, có thểqumrxxphi nếrpseu chỉvamhxxph mộnmgzt mìknbenh thìknbe khôstfjng hềalvhxxph biệtatxn pháwmkjp sốmbveng sóxxpht!” Hữhmjtu Ca phâdviun títpinch.

“Còn nữhmjta!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng bắgytzt đalvhvljxu bổpmdi sung, “Loạltnxi trang bịlzpnfhxhy rấvstzt nhàfhxhm cháwmkjn, muốmbven đalvhmbvei phóxxph vớzarei đalvhlzpnch nhâdviun thìknbe phảpyowi đalvhqumr ngưnmgzgtgji ta đalvhếrpsen đalvháwmkjnh vôstfj ngưnmgzgtgji mìknbenh. Nếrpseu nhưnmgz trong PK, moá nó, ngưnmgzgtgji kháwmkjc khôstfjng côstfjng kítpinch vàfhxho ngưnmgzgtgji thìknbexxph phảpyowi thành đalvhôstfj̀ bỏ khôstfjng? Cho nêmbven cáwmkji nàfhxhy chỉvamhxxph thểqumr đalvhem ra lừeeafa nhữhmjtng ngưnmgzgtgji khôstfjng biếrpset. Màfhxhpmhtng chỉvamhxxph thểqumr lừeeafa đalvhưnmgzxuoic mộnmgzt lầvljxn chứtatx khôstfjng thểqumrltnxng lầvljxn hai. Nhưnmgzng mà ơxlxs̉ trong Thếrpse Giớzarei Song Song cóxxph Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh mà, cóxxph thểqumr giáwmkjm đalvhinh đalvhưnmgzxuoic trang bịlzpn củgxrxa đalvhmbvei phưnmgzơxlxsng, câdviụu xem loạltnxi trang bịlzpnfhxhy còltnxn cóxxphwmkjc dụdxsqng gi?”

“Nóxxphi đalvhi nóxxphi lạltnxi, Thiêmbven Lýlmbu, anh khôstfjng dùltnxng Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh đalvhi?” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh đalvhnmgzt nhiêmbven nhớzare tớzarei.

“Khụ… tôstfji chưnmgza bao giơxlxs̀ dùng.” Cốmbve Phi trảpyow lờgtgji. Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh củgxrxa hắgytzn luyêmbvẹn thì có luyêmbvẹn, nhưnmgzng thựkfboc sựkfbo bỏ nó môstfj̣t góc.

Mấvstzy ngưnmgzgtgji cao thủgxrx nhìknben nhau rồzugdi đalvhzugdng loạltnxt kêmbveu lêmbven: “Thậctpot nguy cmn hiểqumrm!!!”

“Thói quen xâdviúu nhưnmgz thêmbvé, phải sưnmgz̉a!!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng lạltnxi nóxxphi thành khâdviủn khuyêmbven can nưnmgz̃a rôstfj̀i.

“Đalvhúadxnng đalvhóxxph, nếrpseu nhưnmgz đalvhmbvei thủgxrx biếrpset anh khôstfjng cóxxph thóxxphi quen dùltnxng Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh, chỉvamh sợxuoi họwmkj đalvhãnikk sớzarem tậctpou cho mìknbenh mộnmgzt bộnmgz phảpyown xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n đalvhqumr chơxlxsi chêmbvét anh rôstfj̀i!” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh ồzugdn àfhxho.

“Ủfsisa, nếrpseu nhưnmgz ngưnmgzgtgji hôstfjm nay dùng phảpyown xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n làm anh chêmbvét, đalvhãnikk biếrpset thủgxrx đalvhoạltnxn nàfhxhy sao lạltnxi khôstfjng lấvstzy ra sớzarem đalvhôstfj́i phó anh màfhxh lạltnxi giấvstzu đalvhếrpsen cuôstfj́i cùng?” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng nghi ngờgtgj.

“Thiêmbven Lýlmbu vớzarei ngưnmgzgtgji đalvhóxxph khôstfjng phải cóxxph quen biếrpset sao? Chắgytzc cũpmhtng kiểqumru báwmkjn nhâdviun tìknbenh đalvhi!” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh mặtoyyt màfhxhy rạltnxng rỡwsux, “Làfhxh ngưnmgzgtgji đalvhimltp nàfhxho áwmkj? Tôstfji đalvhãnikk đalvhưnmgzxuoic gặtoyyp chưnmgza vâdviụy?”

Cốmbve Phi quay mănikḳt đalvhi khôstfjng nóxxphi chuyệtatxn. Bêmbven kia Hữhmjtu Ca lạltnxi tiếrpsep tụdxsqc: “Nếrpseu làfhxh kiểqumru ban ơxlxsn lấvstzy lòltnxng thìknbe khi đalvhóxxph đalvhvljxu hàfhxhng làfhxh đalvhưnmgzxuoic rồzugdi, còltnxn gọwmkji Thiêmbven Lýlmbu qua đalvhóxxphfhxhm gìknbe?”

“Àyhtq, chắgytzc làfhxh muốmbven lấvstzy tôstfji làfhxhm chuộnmgzt bạltnxch đalvhqumrstfjvstzy thưnmgẓc nghiệtatxm đalvhi? Dùltnx sao thìknbestfj âdviúy cũpmhtng muốmbven dùltnxng cáwmkjch nàfhxhy đalvhqumr đalvhmbvei phóxxph ngưnmgzgtgji kháwmkjc.” Cốmbve Phi giảpyowi thítpinch.

“Hưnmgz̀!” Ngưnmgzgtgji im lặtoyyng hồzugdi lâdviuu – Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph vốmbven đalvhang ngủgxrxfhxh ngủgxrx gậctpot lạltnxi đalvhnmgzt nhiêmbven hưnmgz̀ lạnh mộnmgzt tiếrpseng, cái đalvhâdviùu gục xuôstfj́ng khôstfjng có ngâdviủng lêmbven, chỉ lạnh lùng quănikkng qua môstfj̣t câdviuu: “Trừeeafmbven ngu ngốmbvec nàfhxhy ra thìknbeltnxn tìknbem đalvhâdviuu ra ngưnmgzgtgji trưnmgzzarec khi PK màfhxh khôstfjng dùltnxng giáwmkjm đalvhlzpnnh ưnmgz?”

“Ừrpse, đalvhúadxnng đalvhóxxph!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng lậctpop tứtatxc phụdxsq họwmkja, “Khôstfjng phảpyowi tôstfji vừeeafa nóxxphi rồzugdi sao? Phưnmgzơxlxsng pháwmkjp nàfhxhy quáwmkj bịlzpn đalvhnmgzng, cho nêmbven chỉvamhxxph thểqumrltnxng đalvhqumr âdvium thầvljxm đalvháwmkjnh lépsdon mộnmgzt lầvljxn. Ởlbik Thếrpse Giớzarei Song Song đalvhãnikkxxph Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh nêmbven loạltnxi trang bịlzpnfhxhy khôstfjng hềalvhxxph giáwmkj trịlzpn trong PK. Cho nêmbven nóxxph khôstfjng đalvhưnmgzơxlxṣc đalvhem ra dùng trong PK.”


“Cũpmhtng khôstfjng hẳwpkjn!” Nếrpseu lặtoyyng lẽlzpn sắgytzp xếrpsep mộnmgzt hai ngưnmgzgtgji ẩstfjn trong đalvháwmkjm đalvhôstfjng. Cho dùltnx Thiêmbven Lýlmbuxxph thóxxphi quen sửxxph dụdxsqng Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh thìknbe mộnmgzt đalvhmbveng ngưnmgzgtgji nhưnmgz vậctpoy cũpmhtng khôstfjng có khả nănikkng giám đalvhịnh tưnmgz̀ng ngưnmgzơxlxs̀i mà! Đalvhếrpsen lúadxnc đalvhóxxph hắgytzn népsdom ra mộnmgzt pháwmkjp thuậctpot phạm vi ra, âdviùm âdviùm, Thiêmbven Lýlmbu liêmbvèn ngủm.” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh lêmbven tiếrpseng.

“Cáwmkji nàfhxhy chắgytzc khôstfjng đalvhưnmgzxuoic đalvhâdviuu? Phảpyown xạ thưnmgzơxlxsng tôstfj̉n thưnmgzơxlxs̀ng áwmkjp dụdxsqng cho nhữhmjtng côstfjng kítpinch gầvljxn ngưnmgzgtgji thôstfji!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng nóxxphi.

“Cáwmkji nàfhxhy phảpyowi xem thiếrpset lậctpop củgxrxa tròltnx chơxlxsi nưnmgz̃a!” Hữhmjtu Ca tiếrpsep lờgtgji.

“Ừrpse, trưnmgzzarec đalvhâdviuy tôstfji chơxlxsi XXX thìknbexxphpmhtng phảpyown lạltnxi cáwmkjc côstfjng kítpinch tầvljxm xa.” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh nêmbveu ra mộnmgzt tròltnx chơxlxsi làfhxhm vítpin dụdxsq.

“Ởlbik Thếrpse Giớzarei Song Song thìknbe sao? Ruốmbvet cuộnmgzc làfhxhxxph hay khôstfjng?”

“Khôstfjng cóxxph!” Hữhmjtu Ca tuyêmbven bốmbve.

Hai ngưnmgzgtgji hồzugd nghi: “Khôstfjng phảpyowi anh còltnxn chưnmgza thấvstzy trang bịlzpn phảpyown xạ sao?”

Hữhmjtu Ca dởuhzz khóxxphc dởuhzznmgzgtgji: “Chưnmgza thấvstzy trang bịlzpn nhưnmgzng thiêmbvét đalvhịnh vềalvh quan hệtatx phảpyown xạ thìknbestfji vẫqgbgn biếrpset đalvhưnmgzơxlxṣc, thựkfboc sựkfboxxph khôstfjng cóxxphwmkjc dụdxsqng vớzarei côstfjng kítpinch tầvljxm xa.”

“Ra làfhxh vậctpoy, thảpyowo nàfhxho Thiêmbven Lýlmbuxxph thểqumr sốmbveng đalvhếrpsen ngàfhxhy nay.” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh nóxxphi.

“Châdviục châdviục, Thiêmbven Lýlmbu sau nàfhxhy phảpyowi chúadxn ýlmbufhxho, nếrpseu mâdviúy têmbven có thù vơxlxśi câdviụu biêmbvét câdviụu có khuyêmbvét đalvhmbvẻm chănikk̉ng bao giơxlxs̀ dùng Thuâdviụt Giám Đalvhịnh, nhâdviút đalvhịnh sẽ dùng nó tính kêmbvé câdviụu.” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng nóxxphi.

“Ơtgvc, lẽlzpnfhxho ngưnmgzơxlxs̀i đalvhẹp trong trậctpon chiếrpsen vừeeafa rồzugdi dùltnxng cáwmkjch nàfhxhy đalvhqumr chuyêmbven môstfjn nhắgytzc nhởuhzz Thiêmbven Lýlmbumbvè vụ âdviúy sao?” Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh sợxuoinikki than.

“Cóxxphknbenh cóxxph nghĩlrida nhưnmgz thêmbvé? Cóxxph cầvljxn máwmkju chóxxph nhưnmgz vậctpoy khôstfjng?” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng cũpmhtng hùltnxa theo làfhxhm mọwmkji ngưnmgzgtgji cùltnxng nhìknben vềalvh phítpina Cốmbve Phi.

“Ngu ngốmbvec, nếrpseu muốmbven nhắgytzc nhởuhzz thìknbexxphi mộnmgzt tiếrpseng làfhxh đalvhưnmgzxuoic, làfhxhm chuyệtatxn phiềalvhn phứtatxc nhưnmgz vậctpoy làfhxhm gìknbe?” Đalvhnmgzt nhiêmbven Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph lạltnxi lêmbven tiếrpseng.


“Đalvhúadxnng đalvhóxxph, đalvhúadxnng đalvhóxxph!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng vàfhxh Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh gậctpot đalvhvljxu lia lịlzpna.

“Trừeeaf phi…” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph lại còn khôstfjng nói hêmbvét câdviuu.

“Trừeeaf phi cáwmkji gìknbe?” Hai ngưnmgzgtgji kia vộnmgzi vàfhxhng hỏlridi.

“Trừeeaf phi côstfjvstzy sợxuoi Thiêmbven Lýlmbu khôstfjng tin đalvhiềalvhu côstfj âdviúy nóxxphi.” Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph trảpyow lờgtgji.

“Sau đalvhó liêmbvèn chơxlxsi môstfj̣t vơxlxs̉ diêmbvẽn? Woa, còn máu chó hơxlxsn hôstfj̀i nãy, khôstfjng đalvhêmbvén nôstfj̃i đalvhâdviúy chưnmgź!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng vàfhxh Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh liêmbven tiếrpsep hấvstzt đalvhvljxu.

Cốmbve Phi cũpmhtng hoảpyowng hốmbvet, hai thanh niêmbven mộnmgzt giàfhxh mộnmgzt trẻcnsmfhxhy sao lạltnxi ănikkn ýlmbu thếrpse. Thêmbvem vàfhxho Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph nửxxpha say nửxxpha tỉvamhnh, lâdviuu lâdviuu nhưnmgzmbven đalvhzugdng pháwmkjt biểqumru mộnmgzt câdviuu, phâdviun títpinch châdviun tưnmgzzareng sựkfbo việtatxc nghe vôstfjltnxng hợxuoip lýlmbutrnifhxhng…

Thiêmbven lừeeafa đalvhpyowo nàfhxhy thựkfboc sựkfbo muốmbven nhắgytzc nhởuhzzknbenh chuyệtatxn nàfhxhy sao? Ngẫqgbgm lạltnxi trưnmgzzarec khi chia tay, hìknbenh nhưnmgzstfjvstzy thậctpot sựkfboxxph nhắgytzc mìknbenh sau nàfhxhy nhớzareltnxng Thuậctpot Giáwmkjm Đalvhlzpnnh. Tuy rằgcgung giọwmkjng đalvhiệtatxu cóxxph chúadxnt mỉvamha mai. Nhưnmgzng màfhxh, chiếrpseu theo suy nghĩlrid củgxrxa Hàfhxhn Gia Tửxxph thìknbe giọwmkjng đalvhiệtatxu đalvhóxxph rấvstzt phùltnx hợxuoip vớzarei hoàfhxhn cảpyownh.

Nhưnmgzng màfhxh hai têmbven Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh vàfhxh Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng lạltnxi làfhxhm ầvljxm ĩlrid. Đalvhúadxnng làfhxhwmkju chóxxph quá rôstfj̀i, côstfj âdviúy thưnmgẓc quá rảnh.

Cốmbve Phi làfhxh ngưnmgzgtgji thuộnmgzc vềalvh phong cáwmkjch thẳwpkjng thắgytzn, lòltnxng cóxxph nghi vấvstzn làfhxh hắgytzn hỏlridi thẳwpkjng. Vìknbe vậctpoy hắgytzn lậctpop tứtatxc mởuhzz danh sáwmkjch bạltnxn bèrnpn ra đalvhêmbve hỏlridi thănikkm thìknbe pháwmkjt hiệtatxn Tịlzpnch Tiểqumru Thiêmbven đalvhãnikk logout.

adxnc nàfhxhy kim đalvhzugdng hồzugdpmhtng đalvhãnikknmgzxuoit quáwmkj chítpinn giờgtgj, trậctpon chung kếrpset củgxrxa côstfjng hộnmgzi chiếrpsen cũpmhtng đalvhãnikk bắgytzt đalvhvljxu, đalvhiềalvhu nàfhxhy cũpmhtng đalvhzugdng nghĩlrida vớzarei cuộnmgzc thi đalvhâdviúu dong binh đalvhãnikk kếrpset thúadxnc tuyêmbvẹt đalvhôstfj́i.

Bấvstzt chợxuoit, đalvháwmkjm họwmkjc sinh củgxrxa Chung Cựkfboc Tam Ban rầvljxm rầvljxm gửxxphi tin nhắgytzn đalvhếrpsen.

“Thầvljxy ơxlxsi, thàfhxhnh ởuhzz đalvhfhxhn nàfhxho thêmbvé?”

“Côstfjng Tửxxph tinh anh đalvhfhxhn đalvhóxxph, cóxxph vậctpoy cũpmhtng khôstfjng biếrpset hảpyow?”

“Aaa!!! Đalvhtatxng đalvhvljxu kìknbea, thậctpot làfhxh lợxuoii hạltnxi!” Bọwmkjn họwmkjc sinh kinh hôstfj.

“Thầvljxy ơxlxsi, kếrpset nạltnxp bọn em vôstfj dong binh đalvhoàn của thâdviùy đalvhi!” Cóxxph ngưnmgzgtgji xin.

“Đalvhi đalvhi đalvhi. Vôstfjwmkji dong binh đalvhfhxhn lộnmgzn xộnmgzn nàfhxhy làfhxhm gìknbe!” Cốmbve Phi tráwmkjch cứtatx.

Rồzugdi hắgytzn quay đalvhvljxu lạltnxi nhìknben cáwmkjc đalvhfhxhn hữhmjtu củgxrxa mìknbenh. Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph, títpinnh cáwmkjch áwmkjc liệtatxt, đalvhmbven cuồzugdng tưnmgẓ luyêmbvén, say rưnmgzxuoiu; Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng vàfhxh Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh mộnmgzt têmbven thìknbe giàfhxhfhxh khôstfjng nêmbven nếrpset, mộnmgzt têmbven thìknbe trẻ ngưnmgzơxlxs̀i non dạ, cảpyow hai đalvhalvhu hám gáwmkji; Hữhmjtu Ca thìknbexlxsi cẩstfjn thậctpon mộnmgzt chúadxnt, nhưnmgzng hắgytzn luôstfjn luôstfjn lo cáwmkji nàfhxhy cáwmkji kia, khôstfjng biêmbvét là Hưnmgz̃u Ca hay là Ưjcxpu Ca; Cuốmbvei cùltnxng làfhxh Kiếrpsem Quỷstfj, nhâdviun phẩstfjm cũpmhtng kháwmkj đalvháwmkjng tin. Chỉvamh tộnmgzi têmbven nàfhxhy quáwmkj đalvham mêmbve game, chắgytzc chắgytzn khôstfjng phảpyowi làfhxhnmgzơxlxsng tốmbvet cho họwmkjc sinh.

Quảpyow nhiêmbven làfhxh mộnmgzt đalvhoàn cănikḳn bã mà! Côstfj́ Phi cảpyowm kháwmkji. Dùltnx sao thìknbe hắgytzn cũpmhtng khôstfjng dáwmkjm phâdviun títpinch mìknbenh, mộnmgzt têmbven cuồzugdng PK. Títpinnh ra thìknbeknbenh hìknbenh củgxrxa Cốmbve Phi còltnxn nghiêmbvem trọwmkjng hơxlxsn nănikkm ngưnmgzgtgji kia! Cứtatx nhìknben mấvstzy ngưnmgzgtgji cóxxph đalvhiểqumrm PK ởuhzz thành Vâdviun Đalvhoan lo lắgytzng hồzugdi hộnmgzp làfhxh hiểqumru rồzugdi.

Cuốmbvei cùltnxng sáwmkju ngưnmgzgtgji cùltnxng ngồzugdi chờgtgj trong quáwmkjn rưnmgzxuoiu. Bọwmkjn họwmkj đalvhang chờgtgj cho côstfjng hộnmgzi chiếrpsen kếrpset thúadxnc. Hệtatx thốmbveng đalvhãnikkxxphi sẽlzpn đalvhzugdng loạltnxt pháwmkjt thưnmgzuhzzng màfhxh. Khôstfjng biếrpset đalvhưnmgzxuoic cáwmkji gìknbe đalvhâdviuy? Mấvstzy ngưnmgzgtgji vừeeafa kítpinch đalvhnmgzng vừeeafa suy đalvhwmkjn trong lòltnxng.

Chốmbvec láwmkjt sau, Hàfhxhn Gia Côstfjng Tửxxph đalvhãnikk tỉvamhnh rưnmgzxuoiu. Nhưnmgzng Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh lạltnxi say ngãnikk, têmbven nhóxxphc xâdviúu xa nàfhxhy hoàfhxhn toàfhxhn khôstfjng cóxxph tửxxphu lưnmgzxuoing gì. Nhưnmgzng màfhxhltnx say nhưnmgzng hắgytzn tưnmgzơxlxsng đalvhmbvei ngoan, chỉvamh nằgcgum ra cáwmkji ghếrpsembven cạltnxnh rồzugdi ngủgxrx khòltnx khòltnx.

“Ngựkfbo Thiêmbven, câdviụu quáwmkjxlxs suấvstzt, đalvhâdviuy làfhxh thờgtgji đalvhiểqumrm mấvstzu chốmbvet, sao câdviụu có thêmbvẻ ngủ…” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng cưnmgzgtgji trộnmgzm.

Thờgtgji gian cứtatx thếrpse trôstfji qua. Cuốmbvei cùltnxng, âdvium thanh củgxrxa hệtatx thốmbveng lạltnxi vang lêmbven, kếrpset quảpyow cuốmbvei cùltnxng củgxrxa côstfjng hộnmgzi chiếrpsen đalvhưnmgzxuoic côstfjng bốmbve: Hạltnxng nhấvstzt, khôstfjng chúadxnt nghi ngờgtgjknbefhxh Tung Hoàfhxhnh Tứtatx Hảpyowi, hạltnxng hai làfhxhstfjng hộnmgziThiếrpset Giáwmkjp, têmbven thứtatx ba làfhxh Hoa Đalvhănikkng Sơxlxs Thưnmgzxuoing (mớzarei vừeeafa lêmbven đalvhèrnpnn), đalvhâdviuy làfhxhwmkji têmbven màfhxh Cốmbve Phi chưnmgza hềalvh nghe đalvhếrpsen.

“Sắgytzp cóxxph thưnmgzuhzzng!!” Chiếrpsen Vôstfj Thưnmgzơxlxsng kítpinch đalvhnmgzng túadxnm lấvstzy Cốmbve Phi, ngưnmgzơxlxs̀i thưnmgzơxlxs̀ng hơxlxṣp ý vơxlxśi hănikḱn là Ngựkfbo Thiêmbven Thầvljxn Minh, vâdviũn còn đalvhang ngủ kia kìa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.