Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5-Chương 270 : Có máu chó như thế không?

    trước sau   
Hệrcee thốkuvvng sẽngto chờdsybajnpng hộmctii chiếhfcen kếhfcet thúnhjgc rồrtpvi mớretoi tiếhfcen hàajnpnh pháeepot thưypbobndrng mộmctit lưypbokwmqt, chívpuwnh vìejpt thếhfce sẽngtocjhu mộmctit khoảzmnsng thờdsybi gian rảzmnsnh rỗejpti đvpuwebvy giảzmnsi táeepon dong binh đvpuwajnpn trưypboơfuwḱc kêicgḱt thúc cuôajnp̣c thi đvpuwâbqoĺu đvpuwâbqoĺy.

ajnpm cảzmns nữhfcea ngàajnpy hócjhua ra hai têicgkn khốkuvvn kiếhfcep nàajnpy lo lắknhvng chuyệrceen nàajnpy! Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce hiêicgk̉u ra cảzmnsm thấrswfy dởbndr khócjhuc dởbndrypbodsybi, nhấrswft thờdsybi hắknhvn cũzmnsng khôajnpng pháeepot hỏbxfja ra ngoàajnpi, nhìejptn Cốkuvv Phi, cũng băjblít đvpuwâbqol̀u nócjhui nhữhfceng lờdsybi triếhfcet lýyvwi.

“Cậknhvu biếhfcet khôajnpng?” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce nói râbqoĺt dịu dàng, “Bởbndri vìejpt cậknhvu khôajnpng giữhfceejptn đvpuwưypbokwmqc khívpuw tiếhfcet tuổmzqgi giàajnpicgkn chúnhjgng ta đvpuwãvpuw mấrswft đvpuwi cơfuwk hộmctii đvpuwzsxct đvpuwưypbokwmqc perfect, bởbndri vìejpt khôajnpng cócjhu perfect, nêicgkn chúnhjgng ta lạzsxci mấrswft đvpuwi cơfuwk hộmctii đvpuwưypbokwmqc hệrcee thốkuvvng phát thanh tuyêicgkn dưypboơfuwkng perfect đvpuwăjblịc biêicgḳt đvpuwebvy sỉcjhu nhụkvvuc đvpuwkuvvi thủqabd. Cáeepoi côajnpng hôajnp̣i đvpuwưypbóng nhâbqoĺt thàajnpnh Vâbqoln Đisjuoan chó má gì, ôajnpng đvpuwâbqoly mớretoi mớretoi làajnpajnpng hộmctii đvpuwưypbóng đvpuwâbqol̀u thành Vâbqoln Đisjuoan, à khôajnpng, làajnpajnpng hộmctii sôajnṕ môajnp̣t của Thếhfce Giớretoi Song Song! Oa ha ha ha…” Càajnpng nócjhui, âbqolm thanh củqabda Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfceajnpng to, cuốkuvvi cùepdrng hắknhvn trựtxgpc tiếhfcep cưypboơfuwk̀i đvpuwicgkn cuôajnp̀ng.

Cốkuvv Phi tỉcjhunh ngộmcti: “Uốkuvvng nhiềsgmqu rồrtpvi hảzmns?”

Hữhfceu Ca gậknhvt đvpuwnuzdu xác nhâbqoḷn: “Khi nãvpuwy trong trậknhvn đvpuwãvpuw uốkuvvng khôajnpng ívpuwt…” Vừjdxea nócjhui hắknhvn vừjdxea nhớreto lạzsxci đvpuwkuvvng vỏbxfj chai ởbndr trêicgkn đvpuwcjhunh núnhjgi cao trong chiếhfcen trưypbodsybng. Đisjukuvvng vỏbxfj chai nàajnpy đvpuwưypbokwmqc áeeponh mắknhvt trờdsybi chiếhfceu vàajnpo thậknhvt sựtxgp chócjhui mắknhvt.

“Uốkuvvng nhiềsgmqu rồrtpvi? sao tôajnpi lạzsxci khôajnpng nhìejptn ra?” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng còkuvvn khó hiêicgk̉u kìa!


“Mócjhua, uốkuvvng nhiềsgmqu đvpuwếhfcen nỗejpti côajnpng hộmctii vớretoi dong binh đvpuwajnpn cũzmnsng khôajnpng phâbqoln rõbezl còn bảo khôajnpng uôajnṕng nhiêicgk̀u ưypbo? Chúnhjgng ta làajnpajnpng hộmctii hảzmns?” Cốkuvv Phi cũzmnsng bắknhvt đvpuwnuzdu mắknhvng, cócjhu đvpuwôajnpi khi ngu ngốkuvvc cũzmnsng làajnpm cho ngưypbodsybi ta căjblim tứyoufc.

“Ồmwpz…” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng phảzmnsn ứyoufng kịp, đvpuwúnhjgng thậknhvt khi nãvpuwy Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfcefuwḱi vưypbòa kêicgku to hăjblín là côajnpng hôajnp̣i sôajnṕ môajnp̣t của Thêicgḱ giơfuwḱi Song Song.

“Haiz…” Kiếhfcem Quỷkwmq thởbndrajnpi, khôajnpng hềsgmqcjhui chuyệrceen, khôajnpng hổmzqgajnp bạzsxcn bèfuxkbqolu năjblim, hắknhvn đvpuwãvpuw sớretom nhậknhvn ra Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce quáeepo chéjblin.

“Thiêicgkn Lýyvwi, chuyệrceen khi nãvpuwy rôajnṕt cuôajnp̣c là làm sao?” Cuốkuvvi cùepdrng Hữhfceu Ca cũzmnsng hỏbxfji vâbqoĺn đvpuwêicgk̀ này, mọi ngưypboơfuwk̀i cũng đvpuwang khó hiêicgk̉u đvpuwâbqoly!

“Là phản xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n.” Cốkuvv Phi trảzmns lờdsybi.

“Ồmwpz…” Cáeepoc cao thủqabd ngâbqolm nga, dĩjbli nhiêicgkn chỉcjhu cầnuzdn nghe đvpuwưypbokwmqc từjdxeajnpy làajnp bọhbaun họhbau đvpuwãvpuw hiểebvyu thấrswfu mọhbaui chuyệrceen.

“Bi ai mà! Thựtxgpc sựtxgpajnp bi ai!” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce lạzsxci bắknhvt đvpuwnuzdu dạzsxcy dỗejpt: “Cáeepoc vịowdx đvpuwang ngồrtpvi khôajnpng phảzmnsi đvpuwsgmqu làajnp cao thủqabd đvpuwưypbóng đvpuwâbqol̀u sao? Phản xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n! Đisjuâbqoly chívpuwnh làajnp thứyouf đvpuwebvy khắknhvc chếhfce chưypbóc nghiệrceep cócjhueepot thưypboơfuwkng cao nhưypbong máeepou thấrswfp mà cũng khôajnpng nghĩ tơfuwḱi, lòng các ngưypboơfuwk̀i khôajnpng thấrswfy hổmzqg thẹnuzdn hảzmns, sao lạzsxci đvpuwebvy ngưypbodsybi kháeepoc lợkwmqi dụkvvung chơfuwki cho mộmctit vốkuvv nhưypbo vậknhvy!” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfcebezlajnpn.

“Anh cũzmnsng khôajnpng phải là khôajnpng nghĩ tơfuwḱi sao?” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh khôajnpng nhịowdxn đvpuwưypbokwmqc hỏbxfji.

“Tôajnpi?” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce liếhfcec mắknhvt, “Ngưypbodsybi thuầnuzdn khiếhfcet cao thưypbokwmqng nhưypboajnpi sẽngtocjhu nhữhfceng suy nghĩjblifuxkn hạzsxc nhưypbo thếhfce?” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce hỏbxfji ngưypbokwmqc môajnp̣t câbqolu cưypbọc kì hung hăjbling, tâbqoĺt cả mọi ngưypboơfuwk̀i chịu khôajnpng nôajnp̉i.

“Phụkvvuc luôajnpn, say màajnp vẫvgtgn còkuvvn tựtxgp luyêicgḱn thêicgḱ đvpuwưypbokwmqc. Kiếhfcem Quỷkwmq, phảzmnsi mấrswft bao lâbqolu têicgkn nàajnpy mớretoi tỉcjhunh?” Cốkuvv Phi hỏbxfji Kiếhfcem Quỷkwmq.

Kiếhfcem Quỷkwmq trầnuzdm mặpwjvc mộmctit lúnhjgc: “Khôajnpng lâbqolu lắknhvm đvpuwâbqolu, thựtxgpc sựtxgp vớretoi trạzsxcng tháeepoi nàajnpy củqabda hắknhvn chúnhjgng ta vẫvgtgn cócjhu thểebvy trao đvpuwmzqgi đvpuwưypbokwmqc. Chỉcjhucjhu đvpuwiềsgmqu sẽngtocjhui hơfuwki nhiềsgmqu.”

icgkn kia Hữhfceu Ca đvpuwãvpuw tiếhfcep tụkvvuc câbqolu chuyệrceen: “Phảzmnsn xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n, loạzsxci trang bịowdxajnpy tôajnpi vẫvgtgn chưypboa từjdxeng thấrswfy qua trong Thếhfce Giớretoi Song Song. Mọhbaui ngưypbodsybi thâbqoĺy qua chưypboa?”

Tấrswft cảzmns mọhbaui ngưypbodsybi lắknhvc đvpuwnuzdu.


“Loạzsxci trang bịowdxajnpy chắknhvc chắknhvn cũzmnsng cócjhueepoc suấrswft vàajnp tỷkwmq lệrcee giốkuvvng nhưypbo trívpuw mạzsxcng. Vìejpt vậknhvy phảzmnsi tậknhvp trung rấrswft nhiềsgmqu mớretoi cócjhu thểebvy pháeepot huy táeepoc dụkvvung, chứyouf nếhfceu xáeepoc suấrswft vàajnp tỷkwmq lệrcee phảzmnsn xạ khôajnpng cao thìejptzmnsng giốkuvvng nhưypbobqoln gàajnp. Hơfuwkn nữhfcea, vìejpt đvpuwebvybqolng cao hiệrceeu quảzmns phảzmnsn lạzsxci, phòkuvvng ngựtxgp củqabda bảzmnsn thâbqoln chắknhvc cũzmnsng sẽngto hạzsxc xuốkuvvng vôajnpepdrng thấrswfp, đvpuwiềsgmqu nàajnpy đvpuwrtpvng nghĩjblia vớretoi việrceec tựtxgp đvpuwưypboa mìejptnh vàajnpo tìejptnh cảzmnsnh nguy hiểebvym trưypboretoc. Hơfuwkn nữhfcea ởbndr Thếhfce Giớretoi Song Song hiệrceen nay vẫvgtgn chưypboa cócjhu thuốkuvvc uốkuvvng khôajnpi phụkvvuc trong chiếhfcen đvpuwrswfu, có thểebvycjhui nếhfceu chỉcjhucjhu mộmctit mìejptnh thìejpt khôajnpng hềsgmqcjhu biệrceen pháeepop sốkuvvng sócjhut!” Hữhfceu Ca phâbqoln tívpuwch.

“Còn nữhfcea!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng bắknhvt đvpuwnuzdu bổmzqg sung, “Loạzsxci trang bịowdxajnpy rấrswft nhàajnpm cháeepon, muốkuvvn đvpuwkuvvi phócjhu vớretoi đvpuwowdxch nhâbqoln thìejpt phảzmnsi đvpuwebvy ngưypbodsybi ta đvpuwếhfcen đvpuwáeeponh vôajnp ngưypbodsybi mìejptnh. Nếhfceu nhưypbo trong PK, moá nó, ngưypbodsybi kháeepoc khôajnpng côajnpng kívpuwch vàajnpo ngưypbodsybi thìejptcjhu phảzmnsi thành đvpuwôajnp̀ bỏ khôajnpng? Cho nêicgkn cáeepoi nàajnpy chỉcjhucjhu thểebvy đvpuwem ra lừjdxea nhữhfceng ngưypbodsybi khôajnpng biếhfcet. Màajnpzmnsng chỉcjhucjhu thểebvy lừjdxea đvpuwưypbokwmqc mộmctit lầnuzdn chứyouf khôajnpng thểebvyepdrng lầnuzdn hai. Nhưypbong mà ơfuwk̉ trong Thếhfce Giớretoi Song Song cócjhu Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh mà, cócjhu thểebvy giáeepom đvpuwinh đvpuwưypbokwmqc trang bịowdx củqabda đvpuwkuvvi phưypboơfuwkng, câbqoḷu xem loạzsxci trang bịowdxajnpy còkuvvn cócjhueepoc dụkvvung gi?”

“Nócjhui đvpuwi nócjhui lạzsxci, Thiêicgkn Lýyvwi, anh khôajnpng dùepdrng Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh đvpuwi?” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh đvpuwmctit nhiêicgkn nhớreto tớretoi.

“Khụ… tôajnpi chưypboa bao giơfuwk̀ dùng.” Cốkuvv Phi trảzmns lờdsybi. Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh củqabda hắknhvn luyêicgḳn thì có luyêicgḳn, nhưypbong thựtxgpc sựtxgp bỏ nó môajnp̣t góc.

Mấrswfy ngưypbodsybi cao thủqabd nhìejptn nhau rồrtpvi đvpuwrtpvng loạzsxct kêicgku lêicgkn: “Thậknhvt nguy cmn hiểebvym!!!”

“Thói quen xâbqoĺu nhưypbo thêicgḱ, phải sưypbỏa!!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng lạzsxci nócjhui thành khâbqol̉n khuyêicgkn can nưypbõa rôajnp̀i.

“Đisjuúnhjgng đvpuwócjhu, nếhfceu nhưypbo đvpuwkuvvi thủqabd biếhfcet anh khôajnpng cócjhu thócjhui quen dùepdrng Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh, chỉcjhu sợkwmq họhbau đvpuwãvpuw sớretom tậknhvu cho mìejptnh mộmctit bộmcti phảzmnsn xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n đvpuwebvy chơfuwki chêicgḱt anh rôajnp̀i!” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh ồrtpvn àajnpo.

“Ủrtpva, nếhfceu nhưypbo ngưypbodsybi hôajnpm nay dùng phảzmnsn xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n làm anh chêicgḱt, đvpuwãvpuw biếhfcet thủqabd đvpuwoạzsxcn nàajnpy sao lạzsxci khôajnpng lấrswfy ra sớretom đvpuwôajnṕi phó anh màajnp lạzsxci giấrswfu đvpuwếhfcen cuôajnṕi cùng?” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng nghi ngờdsyb.

“Thiêicgkn Lýyvwi vớretoi ngưypbodsybi đvpuwócjhu khôajnpng phải cócjhu quen biếhfcet sao? Chắknhvc cũzmnsng kiểebvyu báeepon nhâbqoln tìejptnh đvpuwi!” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh mặpwjvt màajnpy rạzsxcng rỡsejx, “Làajnp ngưypbodsybi đvpuwnuzdp nàajnpo áeepo? Tôajnpi đvpuwãvpuw đvpuwưypbokwmqc gặpwjvp chưypboa vâbqoḷy?”

Cốkuvv Phi quay măjblịt đvpuwi khôajnpng nócjhui chuyệrceen. Bêicgkn kia Hữhfceu Ca lạzsxci tiếhfcep tụkvvuc: “Nếhfceu làajnp kiểebvyu ban ơfuwkn lấrswfy lòkuvvng thìejpt khi đvpuwócjhu đvpuwnuzdu hàajnpng làajnp đvpuwưypbokwmqc rồrtpvi, còkuvvn gọhbaui Thiêicgkn Lýyvwi qua đvpuwócjhuajnpm gìejpt?”

“Àjmkd, chắknhvc làajnp muốkuvvn lấrswfy tôajnpi làajnpm chuộmctit bạzsxcch đvpuwebvyajnprswfy thưypbọc nghiệrceem đvpuwi? Dùepdr sao thìejptajnp âbqoĺy cũzmnsng muốkuvvn dùepdrng cáeepoch nàajnpy đvpuwebvy đvpuwkuvvi phócjhu ngưypbodsybi kháeepoc.” Cốkuvv Phi giảzmnsi thívpuwch.

“Hưypbò!” Ngưypbodsybi im lặpwjvng hồrtpvi lâbqolu – Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce vốkuvvn đvpuwang ngủqabdajnp ngủqabd gậknhvt lạzsxci đvpuwmctit nhiêicgkn hưypbò lạnh mộmctit tiếhfceng, cái đvpuwâbqol̀u gục xuôajnṕng khôajnpng có ngâbqol̉ng lêicgkn, chỉ lạnh lùng quăjbling qua môajnp̣t câbqolu: “Trừjdxeicgkn ngu ngốkuvvc nàajnpy ra thìejptkuvvn tìejptm đvpuwâbqolu ra ngưypbodsybi trưypboretoc khi PK màajnp khôajnpng dùepdrng giáeepom đvpuwowdxnh ưypbo?”

“Ừepdr, đvpuwúnhjgng đvpuwócjhu!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng lậknhvp tứyoufc phụkvvu họhbaua, “Khôajnpng phảzmnsi tôajnpi vừjdxea nócjhui rồrtpvi sao? Phưypboơfuwkng pháeepop nàajnpy quáeepo bịowdx đvpuwmcting, cho nêicgkn chỉcjhucjhu thểebvyepdrng đvpuwebvy âbqolm thầnuzdm đvpuwáeeponh léjblin mộmctit lầnuzdn. Ởfuxk Thếhfce Giớretoi Song Song đvpuwãvpuwcjhu Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh nêicgkn loạzsxci trang bịowdxajnpy khôajnpng hềsgmqcjhu giáeepo trịowdx trong PK. Cho nêicgkn nócjhu khôajnpng đvpuwưypboơfuwḳc đvpuwem ra dùng trong PK.”


“Cũzmnsng khôajnpng hẳvfuvn!” Nếhfceu lặpwjvng lẽngto sắknhvp xếhfcep mộmctit hai ngưypbodsybi ẩhonnn trong đvpuwáeepom đvpuwôajnpng. Cho dùepdr Thiêicgkn Lýyvwicjhu thócjhui quen sửhfce dụkvvung Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh thìejpt mộmctit đvpuwkuvvng ngưypbodsybi nhưypbo vậknhvy cũzmnsng khôajnpng có khả năjbling giám đvpuwịnh tưypbòng ngưypboơfuwk̀i mà! Đisjuếhfcen lúnhjgc đvpuwócjhu hắknhvn néjblim ra mộmctit pháeepop thuậknhvt phạm vi ra, âbqol̀m âbqol̀m, Thiêicgkn Lýyvwi liêicgk̀n ngủm.” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh lêicgkn tiếhfceng.

“Cáeepoi nàajnpy chắknhvc khôajnpng đvpuwưypbokwmqc đvpuwâbqolu? Phảzmnsn xạ thưypboơfuwkng tôajnp̉n thưypboơfuwk̀ng áeepop dụkvvung cho nhữhfceng côajnpng kívpuwch gầnuzdn ngưypbodsybi thôajnpi!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng nócjhui.

“Cáeepoi nàajnpy phảzmnsi xem thiếhfcet lậknhvp củqabda tròkuvv chơfuwki nưypbõa!” Hữhfceu Ca tiếhfcep lờdsybi.

“Ừepdr, trưypboretoc đvpuwâbqoly tôajnpi chơfuwki XXX thìejptcjhuzmnsng phảzmnsn lạzsxci cáeepoc côajnpng kívpuwch tầnuzdm xa.” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh nêicgku ra mộmctit tròkuvv chơfuwki làajnpm vívpuw dụkvvu.

“Ởfuxk Thếhfce Giớretoi Song Song thìejpt sao? Ruốkuvvt cuộmctic làajnpcjhu hay khôajnpng?”

“Khôajnpng cócjhu!” Hữhfceu Ca tuyêicgkn bốkuvv.

Hai ngưypbodsybi hồrtpv nghi: “Khôajnpng phảzmnsi anh còkuvvn chưypboa thấrswfy trang bịowdx phảzmnsn xạ sao?”

Hữhfceu Ca dởbndr khócjhuc dởbndrypbodsybi: “Chưypboa thấrswfy trang bịowdx nhưypbong thiêicgḱt đvpuwịnh vềsgmq quan hệrcee phảzmnsn xạ thìejptajnpi vẫvgtgn biếhfcet đvpuwưypboơfuwḳc, thựtxgpc sựtxgpcjhu khôajnpng cócjhueepoc dụkvvung vớretoi côajnpng kívpuwch tầnuzdm xa.”

“Ra làajnp vậknhvy, thảzmnso nàajnpo Thiêicgkn Lýyvwicjhu thểebvy sốkuvvng đvpuwếhfcen ngàajnpy nay.” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh nócjhui.

“Châbqoḷc châbqoḷc, Thiêicgkn Lýyvwi sau nàajnpy phảzmnsi chúnhjg ýyvwiajnpo, nếhfceu mâbqoĺy têicgkn có thù vơfuwḱi câbqoḷu biêicgḱt câbqoḷu có khuyêicgḱt đvpuwicgk̉m chăjblỉng bao giơfuwk̀ dùng Thuâbqoḷt Giám Đisjuịnh, nhâbqoĺt đvpuwịnh sẽ dùng nó tính kêicgḱ câbqoḷu.” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng nócjhui.

“Ơsgmq, lẽngtoajnpo ngưypboơfuwk̀i đvpuwẹp trong trậknhvn chiếhfcen vừjdxea rồrtpvi dùepdrng cáeepoch nàajnpy đvpuwebvy chuyêicgkn môajnpn nhắknhvc nhởbndr Thiêicgkn Lýyvwiicgk̀ vụ âbqoĺy sao?” Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh sợkwmqvpuwi than.

“Cócjhuejptnh cócjhu nghĩjblia nhưypbo thêicgḱ? Cócjhu cầnuzdn máeepou chócjhu nhưypbo vậknhvy khôajnpng?” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng cũzmnsng hùepdra theo làajnpm mọhbaui ngưypbodsybi cùepdrng nhìejptn vềsgmq phívpuwa Cốkuvv Phi.

“Ngu ngốkuvvc, nếhfceu muốkuvvn nhắknhvc nhởbndr thìejptcjhui mộmctit tiếhfceng làajnp đvpuwưypbokwmqc, làajnpm chuyệrceen phiềsgmqn phứyoufc nhưypbo vậknhvy làajnpm gìejpt?” Đisjumctit nhiêicgkn Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce lạzsxci lêicgkn tiếhfceng.


“Đisjuúnhjgng đvpuwócjhu, đvpuwúnhjgng đvpuwócjhu!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng vàajnp Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh gậknhvt đvpuwnuzdu lia lịowdxa.

“Trừjdxe phi…” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce lại còn khôajnpng nói hêicgḱt câbqolu.

“Trừjdxe phi cáeepoi gìejpt?” Hai ngưypbodsybi kia vộmctii vàajnpng hỏbxfji.

“Trừjdxe phi côajnprswfy sợkwmq Thiêicgkn Lýyvwi khôajnpng tin đvpuwiềsgmqu côajnp âbqoĺy nócjhui.” Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce trảzmns lờdsybi.

“Sau đvpuwó liêicgk̀n chơfuwki môajnp̣t vơfuwk̉ diêicgk̃n? Woa, còn máu chó hơfuwkn hôajnp̀i nãy, khôajnpng đvpuwêicgḱn nôajnp̃i đvpuwâbqoĺy chưypbó!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng vàajnp Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh liêicgkn tiếhfcep hấrswft đvpuwnuzdu.

Cốkuvv Phi cũzmnsng hoảzmnsng hốkuvvt, hai thanh niêicgkn mộmctit giàajnp mộmctit trẻrceeajnpy sao lạzsxci ăjblin ýyvwi thếhfce. Thêicgkm vàajnpo Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce nửhfcea say nửhfcea tỉcjhunh, lâbqolu lâbqolu nhưypboicgkn đvpuwrtpvng pháeepot biểebvyu mộmctit câbqolu, phâbqoln tívpuwch châbqoln tưypboretong sựtxgp việrceec nghe vôajnpepdrng hợkwmqp lýyvwibezlajnpng…

Thiêicgkn lừjdxea đvpuwzmnso nàajnpy thựtxgpc sựtxgp muốkuvvn nhắknhvc nhởbndrejptnh chuyệrceen nàajnpy sao? Ngẫvgtgm lạzsxci trưypboretoc khi chia tay, hìejptnh nhưypboajnprswfy thậknhvt sựtxgpcjhu nhắknhvc mìejptnh sau nàajnpy nhớretoepdrng Thuậknhvt Giáeepom Đisjuowdxnh. Tuy rằzmtqng giọhbaung đvpuwiệrceeu cócjhu chúnhjgt mỉcjhua mai. Nhưypbong màajnp, chiếhfceu theo suy nghĩjbli củqabda Hàajnpn Gia Tửhfce thìejpt giọhbaung đvpuwiệrceeu đvpuwócjhu rấrswft phùepdr hợkwmqp vớretoi hoàajnpn cảzmnsnh.

Nhưypbong màajnp hai têicgkn Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh vàajnp Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng lạzsxci làajnpm ầnuzdm ĩjbli. Đisjuúnhjgng làajnpeepou chócjhu quá rôajnp̀i, côajnp âbqoĺy thưypbọc quá rảnh.

Cốkuvv Phi làajnp ngưypbodsybi thuộmctic vềsgmq phong cáeepoch thẳvfuvng thắknhvn, lòkuvvng cócjhu nghi vấrswfn làajnp hắknhvn hỏbxfji thẳvfuvng. Vìejpt vậknhvy hắknhvn lậknhvp tứyoufc mởbndr danh sáeepoch bạzsxcn bèfuxk ra đvpuwêicgk hỏbxfji thăjblim thìejpt pháeepot hiệrceen Tịowdxch Tiểebvyu Thiêicgkn đvpuwãvpuw logout.

nhjgc nàajnpy kim đvpuwrtpvng hồrtpvzmnsng đvpuwãvpuwypbokwmqt quáeepo chívpuwn giờdsyb, trậknhvn chung kếhfcet củqabda côajnpng hộmctii chiếhfcen cũzmnsng đvpuwãvpuw bắknhvt đvpuwnuzdu, đvpuwiềsgmqu nàajnpy cũzmnsng đvpuwrtpvng nghĩjblia vớretoi cuộmctic thi đvpuwâbqoĺu dong binh đvpuwãvpuw kếhfcet thúnhjgc tuyêicgḳt đvpuwôajnṕi.

Bấrswft chợkwmqt, đvpuwáeepom họhbauc sinh củqabda Chung Cựtxgpc Tam Ban rầnuzdm rầnuzdm gửhfcei tin nhắknhvn đvpuwếhfcen.

“Thầnuzdy ơfuwki, thàajnpnh ởbndr đvpuwajnpn nàajnpo thêicgḱ?”

“Côajnpng Tửhfce tinh anh đvpuwajnpn đvpuwócjhu, cócjhu vậknhvy cũzmnsng khôajnpng biếhfcet hảzmns?”

“Aaa!!! Đisjuyoufng đvpuwnuzdu kìejpta, thậknhvt làajnp lợkwmqi hạzsxci!” Bọhbaun họhbauc sinh kinh hôajnp.

“Thầnuzdy ơfuwki, kếhfcet nạzsxcp bọn em vôajnp dong binh đvpuwoàn của thâbqol̀y đvpuwi!” Cócjhu ngưypbodsybi xin.

“Đisjui đvpuwi đvpuwi. Vôajnpeepoi dong binh đvpuwajnpn lộmctin xộmctin nàajnpy làajnpm gìejpt!” Cốkuvv Phi tráeepoch cứyouf.

Rồrtpvi hắknhvn quay đvpuwnuzdu lạzsxci nhìejptn cáeepoc đvpuwajnpn hữhfceu củqabda mìejptnh. Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce, tívpuwnh cáeepoch áeepoc liệrceet, đvpuwicgkn cuồrtpvng tưypbọ luyêicgḱn, say rưypbokwmqu; Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng vàajnp Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh mộmctit têicgkn thìejpt giàajnpajnp khôajnpng nêicgkn nếhfcet, mộmctit têicgkn thìejpt trẻ ngưypboơfuwk̀i non dạ, cảzmns hai đvpuwsgmqu hám gáeepoi; Hữhfceu Ca thìejptfuwki cẩhonnn thậknhvn mộmctit chúnhjgt, nhưypbong hắknhvn luôajnpn luôajnpn lo cáeepoi nàajnpy cáeepoi kia, khôajnpng biêicgḱt là Hưypbõu Ca hay là Ưpwjvu Ca; Cuốkuvvi cùepdrng làajnp Kiếhfcem Quỷkwmq, nhâbqoln phẩhonnm cũzmnsng kháeepo đvpuwáeepong tin. Chỉcjhu tộmctii têicgkn nàajnpy quáeepo đvpuwam mêicgk game, chắknhvc chắknhvn khôajnpng phảzmnsi làajnpypboơfuwkng tốkuvvt cho họhbauc sinh.

Quảzmns nhiêicgkn làajnp mộmctit đvpuwoàn căjblịn bã mà! Côajnṕ Phi cảzmnsm kháeepoi. Dùepdr sao thìejpt hắknhvn cũzmnsng khôajnpng dáeepom phâbqoln tívpuwch mìejptnh, mộmctit têicgkn cuồrtpvng PK. Tívpuwnh ra thìejptejptnh hìejptnh củqabda Cốkuvv Phi còkuvvn nghiêicgkm trọhbaung hơfuwkn năjblim ngưypbodsybi kia! Cứyouf nhìejptn mấrswfy ngưypbodsybi cócjhu đvpuwiểebvym PK ởbndr thành Vâbqoln Đisjuoan lo lắknhvng hồrtpvi hộmctip làajnp hiểebvyu rồrtpvi.

Cuốkuvvi cùepdrng sáeepou ngưypbodsybi cùepdrng ngồrtpvi chờdsyb trong quáeepon rưypbokwmqu. Bọhbaun họhbau đvpuwang chờdsyb cho côajnpng hộmctii chiếhfcen kếhfcet thúnhjgc. Hệrcee thốkuvvng đvpuwãvpuwcjhui sẽngto đvpuwrtpvng loạzsxct pháeepot thưypbobndrng màajnp. Khôajnpng biếhfcet đvpuwưypbokwmqc cáeepoi gìejpt đvpuwâbqoly? Mấrswfy ngưypbodsybi vừjdxea kívpuwch đvpuwmcting vừjdxea suy đvpuweepon trong lòkuvvng.

Chốkuvvc láeepot sau, Hàajnpn Gia Côajnpng Tửhfce đvpuwãvpuw tỉcjhunh rưypbokwmqu. Nhưypbong Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh lạzsxci say ngãvpuw, têicgkn nhócjhuc xâbqoĺu xa nàajnpy hoàajnpn toàajnpn khôajnpng cócjhu tửhfceu lưypbokwmqng gì. Nhưypbong màajnpepdr say nhưypbong hắknhvn tưypboơfuwkng đvpuwkuvvi ngoan, chỉcjhu nằzmtqm ra cáeepoi ghếhfceicgkn cạzsxcnh rồrtpvi ngủqabd khòkuvv khòkuvv.

“Ngựtxgp Thiêicgkn, câbqoḷu quáeepofuwk suấrswft, đvpuwâbqoly làajnp thờdsybi đvpuwiểebvym mấrswfu chốkuvvt, sao câbqoḷu có thêicgk̉ ngủ…” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng cưypbodsybi trộmctim.

Thờdsybi gian cứyouf thếhfce trôajnpi qua. Cuốkuvvi cùepdrng, âbqolm thanh củqabda hệrcee thốkuvvng lạzsxci vang lêicgkn, kếhfcet quảzmns cuốkuvvi cùepdrng củqabda côajnpng hộmctii chiếhfcen đvpuwưypbokwmqc côajnpng bốkuvv: Hạzsxcng nhấrswft, khôajnpng chúnhjgt nghi ngờdsybejptajnp Tung Hoàajnpnh Tứyouf Hảzmnsi, hạzsxcng hai làajnpajnpng hộmctiiThiếhfcet Giáeepop, têicgkn thứyouf ba làajnp Hoa Đisjuăjbling Sơfuwk Thưypbokwmqng (mớretoi vừjdxea lêicgkn đvpuwèfuxkn), đvpuwâbqoly làajnpeepoi têicgkn màajnp Cốkuvv Phi chưypboa hềsgmq nghe đvpuwếhfcen.

“Sắknhvp cócjhu thưypbobndrng!!” Chiếhfcen Vôajnp Thưypboơfuwkng kívpuwch đvpuwmcting túnhjgm lấrswfy Cốkuvv Phi, ngưypboơfuwk̀i thưypboơfuwk̀ng hơfuwḳp ý vơfuwḱi hăjblín là Ngựtxgp Thiêicgkn Thầnuzdn Minh, vâbqol̃n còn đvpuwang ngủ kia kìa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.