Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5-Chương 270 : Có máu chó như thế không?

    trước sau   
Hệoyww thốeekzng sẽbzlw chờspzmjbhsng hộjbhsi chiếkdrln kếkdrlt thúvfbjc rồzuuji mớfjtki tiếkdrln hàgrqdnh pháfjtkt thưhquaxsktng mộjbhst lưhquatnkpt, chíjbhsnh vìcqih thếkdrl sẽbzlwedzo mộjbhst khoảpbhpng thờspzmi gian rảpbhpnh rỗafjti đzkwozuuj giảpbhpi táfjtkn dong binh đzkwogrqdn trưhquaơbifd́c kêtnkṕt thúc cuôjbhṣc thi đzkwoânwtǵu đzkwoânwtǵy.

grqdm cảpbhp nữzkwoa ngàgrqdy hóedzoa ra hai têtnkpn khốeekzn kiếkdrlp nàgrqdy lo lắvthqng chuyệoywwn nàgrqdy! Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo hiêtnkp̉u ra cảpbhpm thấkddiy dởxskt khóedzoc dởxskthquaspzmi, nhấkddit thờspzmi hắvthqn cũfjtkng khôjbhsng pháfjtkt hỏbxuea ra ngoàgrqdi, nhìcqihn Cốeekz Phi, cũng băykbźt đzkwoânwtg̀u nóedzoi nhữzkwong lờspzmi triếkdrlt lýetcx.

“Cậwnjou biếkdrlt khôjbhsng?” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo nói rânwtǵt dịu dàng, “Bởxskti vìcqih cậwnjou khôjbhsng giữzkwocqihn đzkwoưhquatnkpc khíjbhs tiếkdrlt tuổzuuji giàgrqdtnkpn chúvfbjng ta đzkwoãjbhs mấkddit đzkwoi cơbifd hộjbhsi đzkwonvtdt đzkwoưhquatnkpc perfect, bởxskti vìcqih khôjbhsng cóedzo perfect, nêtnkpn chúvfbjng ta lạnvtdi mấkddit đzkwoi cơbifd hộjbhsi đzkwoưhquatnkpc hệoyww thốeekzng phát thanh tuyêtnkpn dưhquaơbifdng perfect đzkwoăykbẓc biêtnkp̣t đzkwozuuj sỉjhqq nhụqvwrc đzkwoeekzi thủfjtk. Cáfjtki côjbhsng hôjbhṣi đzkwoưhquáng nhânwtǵt thàgrqdnh Vânwtgn Đcqihoan chó má gì, ôjbhsng đzkwoânwtgy mớfjtki mớfjtki làgrqdjbhsng hộjbhsi đzkwoưhquáng đzkwoânwtg̀u thành Vânwtgn Đcqihoan, à khôjbhsng, làgrqdjbhsng hộjbhsi sôjbhś môjbhṣt của Thếkdrl Giớfjtki Song Song! Oa ha ha ha…” Càgrqdng nóedzoi, ânwtgm thanh củfjtka Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjogrqdng to, cuốeekzi cùycfing hắvthqn trựxsktc tiếkdrlp cưhquaơbifd̀i đzkwotnkpn cuôjbhs̀ng.

Cốeekz Phi tỉjhqqnh ngộjbhs: “Uốeekzng nhiềnvtdu rồzuuji hảpbhp?”

Hữzkwou Ca gậwnjot đzkworaluu xác nhânwtg̣n: “Khi nãjbhsy trong trậwnjon đzkwoãjbhs uốeekzng khôjbhsng íjbhst…” Vừqdrla nóedzoi hắvthqn vừqdrla nhớfjtk lạnvtdi đzkwoeekzng vỏbxue chai ởxskt trêtnkpn đzkwojhqqnh núvfbji cao trong chiếkdrln trưhquaspzmng. Đcqiheekzng vỏbxue chai nàgrqdy đzkwoưhquatnkpc áfjtknh mắvthqt trờspzmi chiếkdrlu vàgrqdo thậwnjot sựxskt chóedzoi mắvthqt.

“Uốeekzng nhiềnvtdu rồzuuji? sao tôjbhsi lạnvtdi khôjbhsng nhìcqihn ra?” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng còhsxdn khó hiêtnkp̉u kìa!


“Móedzoa, uốeekzng nhiềnvtdu đzkwoếkdrln nỗafjti côjbhsng hộjbhsi vớfjtki dong binh đzkwogrqdn cũfjtkng khôjbhsng phânwtgn rõnwtg còn bảo khôjbhsng uôjbhśng nhiêtnkp̀u ưhqua? Chúvfbjng ta làgrqdjbhsng hộjbhsi hảpbhp?” Cốeekz Phi cũfjtkng bắvthqt đzkworaluu mắvthqng, cóedzo đzkwoôjbhsi khi ngu ngốeekzc cũfjtkng làgrqdm cho ngưhquaspzmi ta căykbzm tứuyelc.

“Ồralu…” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng phảpbhpn ứuyelng kịp, đzkwoúvfbjng thậwnjot khi nãjbhsy Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjobifd́i vưhquàa kêtnkpu to hăykbźn là côjbhsng hôjbhṣi sôjbhś môjbhṣt của Thêtnkṕ giơbifd́i Song Song.

“Haiz…” Kiếkdrlm Quỷiloz thởxsktgrqdi, khôjbhsng hềnvtdedzoi chuyệoywwn, khôjbhsng hổzuujgrqd bạnvtdn bèlnptnwtgu năykbzm, hắvthqn đzkwoãjbhs sớfjtkm nhậwnjon ra Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo quáfjtk chéwnjon.

“Thiêtnkpn Lýetcx, chuyệoywwn khi nãjbhsy rôjbhśt cuôjbhṣc là làm sao?” Cuốeekzi cùycfing Hữzkwou Ca cũfjtkng hỏbxuei vânwtǵn đzkwoêtnkp̀ này, mọi ngưhquaơbifd̀i cũng đzkwoang khó hiêtnkp̉u đzkwoânwtgy!

“Là phản xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n.” Cốeekz Phi trảpbhp lờspzmi.

“Ồralu…” Cáfjtkc cao thủfjtk ngânwtgm nga, dĩyvcd nhiêtnkpn chỉjhqq cầralun nghe đzkwoưhquatnkpc từqdrlgrqdy làgrqd bọjajhn họjajh đzkwoãjbhs hiểzuuju thấkddiu mọjajhi chuyệoywwn.

“Bi ai mà! Thựxsktc sựxsktgrqd bi ai!” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo lạnvtdi bắvthqt đzkworaluu dạnvtdy dỗafjt: “Cáfjtkc vịdlxw đzkwoang ngồzuuji khôjbhsng phảpbhpi đzkwonvtdu làgrqd cao thủfjtk đzkwoưhquáng đzkwoânwtg̀u sao? Phản xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n! Đcqihânwtgy chíjbhsnh làgrqd thứuyel đzkwozuuj khắvthqc chếkdrl chưhquác nghiệoywwp cóedzofjtkt thưhquaơbifdng cao nhưhquang máfjtku thấkddip mà cũng khôjbhsng nghĩ tơbifd́i, lòng các ngưhquaơbifd̀i khôjbhsng thấkddiy hổzuuj thẹbxuen hảpbhp, sao lạnvtdi đzkwozuuj ngưhquaspzmi kháfjtkc lợtnkpi dụqvwrng chơbifdi cho mộjbhst vốeekz nhưhqua vậwnjoy!” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjonwtggrqdn.

“Anh cũfjtkng khôjbhsng phải là khôjbhsng nghĩ tơbifd́i sao?” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh khôjbhsng nhịdlxwn đzkwoưhquatnkpc hỏbxuei.

“Tôjbhsi?” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo liếkdrlc mắvthqt, “Ngưhquaspzmi thuầralun khiếkdrlt cao thưhquatnkpng nhưhquajbhsi sẽbzlwedzo nhữzkwong suy nghĩyvcdlnptn hạnvtd nhưhqua thếkdrl?” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo hỏbxuei ngưhquatnkpc môjbhṣt cânwtgu cưhquạc kì hung hăykbzng, tânwtǵt cả mọi ngưhquaơbifd̀i chịu khôjbhsng nôjbhs̉i.

“Phụqvwrc luôjbhsn, say màgrqd vẫbeean còhsxdn tựxskt luyêtnkṕn thêtnkṕ đzkwoưhquatnkpc. Kiếkdrlm Quỷiloz, phảpbhpi mấkddit bao lânwtgu têtnkpn nàgrqdy mớfjtki tỉjhqqnh?” Cốeekz Phi hỏbxuei Kiếkdrlm Quỷiloz.

Kiếkdrlm Quỷiloz trầralum mặqoglc mộjbhst lúvfbjc: “Khôjbhsng lânwtgu lắvthqm đzkwoânwtgu, thựxsktc sựxskt vớfjtki trạnvtdng tháfjtki nàgrqdy củfjtka hắvthqn chúvfbjng ta vẫbeean cóedzo thểzuuj trao đzkwozuuji đzkwoưhquatnkpc. Chỉjhqqedzo đzkwoiềnvtdu sẽbzlwedzoi hơbifdi nhiềnvtdu.”

tnkpn kia Hữzkwou Ca đzkwoãjbhs tiếkdrlp tụqvwrc cânwtgu chuyệoywwn: “Phảpbhpn xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n, loạnvtdi trang bịdlxwgrqdy tôjbhsi vẫbeean chưhquaa từqdrlng thấkddiy qua trong Thếkdrl Giớfjtki Song Song. Mọjajhi ngưhquaspzmi thânwtǵy qua chưhquaa?”

Tấkddit cảpbhp mọjajhi ngưhquaspzmi lắvthqc đzkworaluu.


“Loạnvtdi trang bịdlxwgrqdy chắvthqc chắvthqn cũfjtkng cóedzofjtkc suấkddit vàgrqd tỷiloz lệoyww giốeekzng nhưhqua tríjbhs mạnvtdng. Vìcqih vậwnjoy phảpbhpi tậwnjop trung rấkddit nhiềnvtdu mớfjtki cóedzo thểzuuj pháfjtkt huy táfjtkc dụqvwrng, chứuyel nếkdrlu xáfjtkc suấkddit vàgrqd tỷiloz lệoyww phảpbhpn xạ khôjbhsng cao thìcqihfjtkng giốeekzng nhưhquanwtgn gàgrqd. Hơbifdn nữzkwoa, vìcqih đzkwozuujnwtgng cao hiệoywwu quảpbhp phảpbhpn lạnvtdi, phòhsxdng ngựxskt củfjtka bảpbhpn thânwtgn chắvthqc cũfjtkng sẽbzlw hạnvtd xuốeekzng vôjbhsycfing thấkddip, đzkwoiềnvtdu nàgrqdy đzkwozuujng nghĩyvcda vớfjtki việoywwc tựxskt đzkwoưhquaa mìcqihnh vàgrqdo tìcqihnh cảpbhpnh nguy hiểzuujm trưhquafjtkc. Hơbifdn nữzkwoa ởxskt Thếkdrl Giớfjtki Song Song hiệoywwn nay vẫbeean chưhquaa cóedzo thuốeekzc uốeekzng khôjbhsi phụqvwrc trong chiếkdrln đzkwokddiu, có thểzuujedzoi nếkdrlu chỉjhqqedzo mộjbhst mìcqihnh thìcqih khôjbhsng hềnvtdedzo biệoywwn pháfjtkp sốeekzng sóedzot!” Hữzkwou Ca phânwtgn tíjbhsch.

“Còn nữzkwoa!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng bắvthqt đzkworaluu bổzuuj sung, “Loạnvtdi trang bịdlxwgrqdy rấkddit nhàgrqdm cháfjtkn, muốeekzn đzkwoeekzi phóedzo vớfjtki đzkwodlxwch nhânwtgn thìcqih phảpbhpi đzkwozuuj ngưhquaspzmi ta đzkwoếkdrln đzkwoáfjtknh vôjbhs ngưhquaspzmi mìcqihnh. Nếkdrlu nhưhqua trong PK, moá nó, ngưhquaspzmi kháfjtkc khôjbhsng côjbhsng kíjbhsch vàgrqdo ngưhquaspzmi thìcqihedzo phảpbhpi thành đzkwoôjbhs̀ bỏ khôjbhsng? Cho nêtnkpn cáfjtki nàgrqdy chỉjhqqedzo thểzuuj đzkwoem ra lừqdrla nhữzkwong ngưhquaspzmi khôjbhsng biếkdrlt. Màgrqdfjtkng chỉjhqqedzo thểzuuj lừqdrla đzkwoưhquatnkpc mộjbhst lầralun chứuyel khôjbhsng thểzuujycfing lầralun hai. Nhưhquang mà ơbifd̉ trong Thếkdrl Giớfjtki Song Song cóedzo Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh mà, cóedzo thểzuuj giáfjtkm đzkwoinh đzkwoưhquatnkpc trang bịdlxw củfjtka đzkwoeekzi phưhquaơbifdng, cânwtg̣u xem loạnvtdi trang bịdlxwgrqdy còhsxdn cóedzofjtkc dụqvwrng gi?”

“Nóedzoi đzkwoi nóedzoi lạnvtdi, Thiêtnkpn Lýetcx, anh khôjbhsng dùycfing Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh đzkwoi?” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh đzkwojbhst nhiêtnkpn nhớfjtk tớfjtki.

“Khụ… tôjbhsi chưhquaa bao giơbifd̀ dùng.” Cốeekz Phi trảpbhp lờspzmi. Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh củfjtka hắvthqn luyêtnkp̣n thì có luyêtnkp̣n, nhưhquang thựxsktc sựxskt bỏ nó môjbhṣt góc.

Mấkddiy ngưhquaspzmi cao thủfjtk nhìcqihn nhau rồzuuji đzkwozuujng loạnvtdt kêtnkpu lêtnkpn: “Thậwnjot nguy cmn hiểzuujm!!!”

“Thói quen xânwtǵu nhưhqua thêtnkṕ, phải sưhquảa!!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng lạnvtdi nóedzoi thành khânwtg̉n khuyêtnkpn can nưhquãa rôjbhs̀i.

“Đcqihúvfbjng đzkwoóedzo, nếkdrlu nhưhqua đzkwoeekzi thủfjtk biếkdrlt anh khôjbhsng cóedzo thóedzoi quen dùycfing Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh, chỉjhqq sợtnkp họjajh đzkwoãjbhs sớfjtkm tậwnjou cho mìcqihnh mộjbhst bộjbhs phảpbhpn xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n đzkwozuuj chơbifdi chêtnkṕt anh rôjbhs̀i!” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh ồzuujn àgrqdo.

“Ủnvtda, nếkdrlu nhưhqua ngưhquaspzmi hôjbhsm nay dùng phảpbhpn xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n làm anh chêtnkṕt, đzkwoãjbhs biếkdrlt thủfjtk đzkwooạnvtdn nàgrqdy sao lạnvtdi khôjbhsng lấkddiy ra sớfjtkm đzkwoôjbhśi phó anh màgrqd lạnvtdi giấkddiu đzkwoếkdrln cuôjbhśi cùng?” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng nghi ngờspzm.

“Thiêtnkpn Lýetcx vớfjtki ngưhquaspzmi đzkwoóedzo khôjbhsng phải cóedzo quen biếkdrlt sao? Chắvthqc cũfjtkng kiểzuuju báfjtkn nhânwtgn tìcqihnh đzkwoi!” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh mặqoglt màgrqdy rạnvtdng rỡzdcc, “Làgrqd ngưhquaspzmi đzkwobxuep nàgrqdo áfjtk? Tôjbhsi đzkwoãjbhs đzkwoưhquatnkpc gặqoglp chưhquaa vânwtg̣y?”

Cốeekz Phi quay măykbẓt đzkwoi khôjbhsng nóedzoi chuyệoywwn. Bêtnkpn kia Hữzkwou Ca lạnvtdi tiếkdrlp tụqvwrc: “Nếkdrlu làgrqd kiểzuuju ban ơbifdn lấkddiy lòhsxdng thìcqih khi đzkwoóedzo đzkworaluu hàgrqdng làgrqd đzkwoưhquatnkpc rồzuuji, còhsxdn gọjajhi Thiêtnkpn Lýetcx qua đzkwoóedzogrqdm gìcqih?”

“Àgwmb, chắvthqc làgrqd muốeekzn lấkddiy tôjbhsi làgrqdm chuộjbhst bạnvtdch đzkwozuujjbhskddiy thưhquạc nghiệoywwm đzkwoi? Dùycfi sao thìcqihjbhs ânwtǵy cũfjtkng muốeekzn dùycfing cáfjtkch nàgrqdy đzkwozuuj đzkwoeekzi phóedzo ngưhquaspzmi kháfjtkc.” Cốeekz Phi giảpbhpi thíjbhsch.

“Hưhquà!” Ngưhquaspzmi im lặqoglng hồzuuji lânwtgu – Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo vốeekzn đzkwoang ngủfjtkgrqd ngủfjtk gậwnjot lạnvtdi đzkwojbhst nhiêtnkpn hưhquà lạnh mộjbhst tiếkdrlng, cái đzkwoânwtg̀u gục xuôjbhśng khôjbhsng có ngânwtg̉ng lêtnkpn, chỉ lạnh lùng quăykbzng qua môjbhṣt cânwtgu: “Trừqdrltnkpn ngu ngốeekzc nàgrqdy ra thìcqihhsxdn tìcqihm đzkwoânwtgu ra ngưhquaspzmi trưhquafjtkc khi PK màgrqd khôjbhsng dùycfing giáfjtkm đzkwodlxwnh ưhqua?”

“Ừafjt, đzkwoúvfbjng đzkwoóedzo!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng lậwnjop tứuyelc phụqvwr họjajha, “Khôjbhsng phảpbhpi tôjbhsi vừqdrla nóedzoi rồzuuji sao? Phưhquaơbifdng pháfjtkp nàgrqdy quáfjtk bịdlxw đzkwojbhsng, cho nêtnkpn chỉjhqqedzo thểzuujycfing đzkwozuuj ânwtgm thầralum đzkwoáfjtknh léwnjon mộjbhst lầralun. Ởczeo Thếkdrl Giớfjtki Song Song đzkwoãjbhsedzo Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh nêtnkpn loạnvtdi trang bịdlxwgrqdy khôjbhsng hềnvtdedzo giáfjtk trịdlxw trong PK. Cho nêtnkpn nóedzo khôjbhsng đzkwoưhquaơbifḍc đzkwoem ra dùng trong PK.”


“Cũfjtkng khôjbhsng hẳeekzn!” Nếkdrlu lặqoglng lẽbzlw sắvthqp xếkdrlp mộjbhst hai ngưhquaspzmi ẩwpnun trong đzkwoáfjtkm đzkwoôjbhsng. Cho dùycfi Thiêtnkpn Lýetcxedzo thóedzoi quen sửxxjo dụqvwrng Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh thìcqih mộjbhst đzkwoeekzng ngưhquaspzmi nhưhqua vậwnjoy cũfjtkng khôjbhsng có khả năykbzng giám đzkwoịnh tưhquàng ngưhquaơbifd̀i mà! Đcqihếkdrln lúvfbjc đzkwoóedzo hắvthqn néwnjom ra mộjbhst pháfjtkp thuậwnjot phạm vi ra, ânwtg̀m ânwtg̀m, Thiêtnkpn Lýetcx liêtnkp̀n ngủm.” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh lêtnkpn tiếkdrlng.

“Cáfjtki nàgrqdy chắvthqc khôjbhsng đzkwoưhquatnkpc đzkwoânwtgu? Phảpbhpn xạ thưhquaơbifdng tôjbhs̉n thưhquaơbifd̀ng áfjtkp dụqvwrng cho nhữzkwong côjbhsng kíjbhsch gầralun ngưhquaspzmi thôjbhsi!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng nóedzoi.

“Cáfjtki nàgrqdy phảpbhpi xem thiếkdrlt lậwnjop củfjtka tròhsxd chơbifdi nưhquãa!” Hữzkwou Ca tiếkdrlp lờspzmi.

“Ừafjt, trưhquafjtkc đzkwoânwtgy tôjbhsi chơbifdi XXX thìcqihedzofjtkng phảpbhpn lạnvtdi cáfjtkc côjbhsng kíjbhsch tầralum xa.” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh nêtnkpu ra mộjbhst tròhsxd chơbifdi làgrqdm víjbhs dụqvwr.

“Ởczeo Thếkdrl Giớfjtki Song Song thìcqih sao? Ruốeekzt cuộjbhsc làgrqdedzo hay khôjbhsng?”

“Khôjbhsng cóedzo!” Hữzkwou Ca tuyêtnkpn bốeekz.

Hai ngưhquaspzmi hồzuuj nghi: “Khôjbhsng phảpbhpi anh còhsxdn chưhquaa thấkddiy trang bịdlxw phảpbhpn xạ sao?”

Hữzkwou Ca dởxskt khóedzoc dởxskthquaspzmi: “Chưhquaa thấkddiy trang bịdlxw nhưhquang thiêtnkṕt đzkwoịnh vềnvtd quan hệoyww phảpbhpn xạ thìcqihjbhsi vẫbeean biếkdrlt đzkwoưhquaơbifḍc, thựxsktc sựxsktedzo khôjbhsng cóedzofjtkc dụqvwrng vớfjtki côjbhsng kíjbhsch tầralum xa.”

“Ra làgrqd vậwnjoy, thảpbhpo nàgrqdo Thiêtnkpn Lýetcxedzo thểzuuj sốeekzng đzkwoếkdrln ngàgrqdy nay.” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh nóedzoi.

“Chânwtg̣c chânwtg̣c, Thiêtnkpn Lýetcx sau nàgrqdy phảpbhpi chúvfbj ýetcxgrqdo, nếkdrlu mânwtǵy têtnkpn có thù vơbifd́i cânwtg̣u biêtnkṕt cânwtg̣u có khuyêtnkṕt đzkwotnkp̉m chăykbz̉ng bao giơbifd̀ dùng Thuânwtg̣t Giám Đcqihịnh, nhânwtǵt đzkwoịnh sẽ dùng nó tính kêtnkṕ cânwtg̣u.” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng nóedzoi.

“Ơisnm, lẽbzlwgrqdo ngưhquaơbifd̀i đzkwoẹp trong trậwnjon chiếkdrln vừqdrla rồzuuji dùycfing cáfjtkch nàgrqdy đzkwozuuj chuyêtnkpn môjbhsn nhắvthqc nhởxskt Thiêtnkpn Lýetcxtnkp̀ vụ ânwtǵy sao?” Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh sợtnkpjbhsi than.

“Cóedzocqihnh cóedzo nghĩyvcda nhưhqua thêtnkṕ? Cóedzo cầralun máfjtku chóedzo nhưhqua vậwnjoy khôjbhsng?” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng cũfjtkng hùycfia theo làgrqdm mọjajhi ngưhquaspzmi cùycfing nhìcqihn vềnvtd phíjbhsa Cốeekz Phi.

“Ngu ngốeekzc, nếkdrlu muốeekzn nhắvthqc nhởxskt thìcqihedzoi mộjbhst tiếkdrlng làgrqd đzkwoưhquatnkpc, làgrqdm chuyệoywwn phiềnvtdn phứuyelc nhưhqua vậwnjoy làgrqdm gìcqih?” Đcqihjbhst nhiêtnkpn Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo lạnvtdi lêtnkpn tiếkdrlng.


“Đcqihúvfbjng đzkwoóedzo, đzkwoúvfbjng đzkwoóedzo!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng vàgrqd Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh gậwnjot đzkworaluu lia lịdlxwa.

“Trừqdrl phi…” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo lại còn khôjbhsng nói hêtnkṕt cânwtgu.

“Trừqdrl phi cáfjtki gìcqih?” Hai ngưhquaspzmi kia vộjbhsi vàgrqdng hỏbxuei.

“Trừqdrl phi côjbhskddiy sợtnkp Thiêtnkpn Lýetcx khôjbhsng tin đzkwoiềnvtdu côjbhs ânwtǵy nóedzoi.” Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo trảpbhp lờspzmi.

“Sau đzkwoó liêtnkp̀n chơbifdi môjbhṣt vơbifd̉ diêtnkp̃n? Woa, còn máu chó hơbifdn hôjbhs̀i nãy, khôjbhsng đzkwoêtnkṕn nôjbhs̃i đzkwoânwtǵy chưhquá!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng vàgrqd Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh liêtnkpn tiếkdrlp hấkddit đzkworaluu.

Cốeekz Phi cũfjtkng hoảpbhpng hốeekzt, hai thanh niêtnkpn mộjbhst giàgrqd mộjbhst trẻpfqygrqdy sao lạnvtdi ăykbzn ýetcx thếkdrl. Thêtnkpm vàgrqdo Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo nửxxjoa say nửxxjoa tỉjhqqnh, lânwtgu lânwtgu nhưhquatnkpn đzkwozuujng pháfjtkt biểzuuju mộjbhst cânwtgu, phânwtgn tíjbhsch chânwtgn tưhquafjtkng sựxskt việoywwc nghe vôjbhsycfing hợtnkpp lýetcxnwtggrqdng…

Thiêtnkpn lừqdrla đzkwopbhpo nàgrqdy thựxsktc sựxskt muốeekzn nhắvthqc nhởxsktcqihnh chuyệoywwn nàgrqdy sao? Ngẫbeeam lạnvtdi trưhquafjtkc khi chia tay, hìcqihnh nhưhquajbhskddiy thậwnjot sựxsktedzo nhắvthqc mìcqihnh sau nàgrqdy nhớfjtkycfing Thuậwnjot Giáfjtkm Đcqihdlxwnh. Tuy rằbzlwng giọjajhng đzkwoiệoywwu cóedzo chúvfbjt mỉjhqqa mai. Nhưhquang màgrqd, chiếkdrlu theo suy nghĩyvcd củfjtka Hàgrqdn Gia Tửxxjo thìcqih giọjajhng đzkwoiệoywwu đzkwoóedzo rấkddit phùycfi hợtnkpp vớfjtki hoàgrqdn cảpbhpnh.

Nhưhquang màgrqd hai têtnkpn Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh vàgrqd Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng lạnvtdi làgrqdm ầralum ĩyvcd. Đcqihúvfbjng làgrqdfjtku chóedzo quá rôjbhs̀i, côjbhs ânwtǵy thưhquạc quá rảnh.

Cốeekz Phi làgrqd ngưhquaspzmi thuộjbhsc vềnvtd phong cáfjtkch thẳeekzng thắvthqn, lòhsxdng cóedzo nghi vấkddin làgrqd hắvthqn hỏbxuei thẳeekzng. Vìcqih vậwnjoy hắvthqn lậwnjop tứuyelc mởxskt danh sáfjtkch bạnvtdn bèlnpt ra đzkwoêtnkp hỏbxuei thăykbzm thìcqih pháfjtkt hiệoywwn Tịdlxwch Tiểzuuju Thiêtnkpn đzkwoãjbhs logout.

vfbjc nàgrqdy kim đzkwozuujng hồzuujfjtkng đzkwoãjbhshquatnkpt quáfjtk chíjbhsn giờspzm, trậwnjon chung kếkdrlt củfjtka côjbhsng hộjbhsi chiếkdrln cũfjtkng đzkwoãjbhs bắvthqt đzkworaluu, đzkwoiềnvtdu nàgrqdy cũfjtkng đzkwozuujng nghĩyvcda vớfjtki cuộjbhsc thi đzkwoânwtǵu dong binh đzkwoãjbhs kếkdrlt thúvfbjc tuyêtnkp̣t đzkwoôjbhśi.

Bấkddit chợtnkpt, đzkwoáfjtkm họjajhc sinh củfjtka Chung Cựxsktc Tam Ban rầralum rầralum gửxxjoi tin nhắvthqn đzkwoếkdrln.

“Thầraluy ơbifdi, thàgrqdnh ởxskt đzkwogrqdn nàgrqdo thêtnkṕ?”

“Côjbhsng Tửxxjo tinh anh đzkwogrqdn đzkwoóedzo, cóedzo vậwnjoy cũfjtkng khôjbhsng biếkdrlt hảpbhp?”

“Aaa!!! Đcqihuyelng đzkworaluu kìcqiha, thậwnjot làgrqd lợtnkpi hạnvtdi!” Bọjajhn họjajhc sinh kinh hôjbhs.

“Thầraluy ơbifdi, kếkdrlt nạnvtdp bọn em vôjbhs dong binh đzkwooàn của thânwtg̀y đzkwoi!” Cóedzo ngưhquaspzmi xin.

“Đcqihi đzkwoi đzkwoi. Vôjbhsfjtki dong binh đzkwogrqdn lộjbhsn xộjbhsn nàgrqdy làgrqdm gìcqih!” Cốeekz Phi tráfjtkch cứuyel.

Rồzuuji hắvthqn quay đzkworaluu lạnvtdi nhìcqihn cáfjtkc đzkwogrqdn hữzkwou củfjtka mìcqihnh. Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo, tíjbhsnh cáfjtkch áfjtkc liệoywwt, đzkwotnkpn cuồzuujng tưhquạ luyêtnkṕn, say rưhquatnkpu; Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng vàgrqd Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh mộjbhst têtnkpn thìcqih giàgrqdgrqd khôjbhsng nêtnkpn nếkdrlt, mộjbhst têtnkpn thìcqih trẻ ngưhquaơbifd̀i non dạ, cảpbhp hai đzkwonvtdu hám gáfjtki; Hữzkwou Ca thìcqihbifdi cẩwpnun thậwnjon mộjbhst chúvfbjt, nhưhquang hắvthqn luôjbhsn luôjbhsn lo cáfjtki nàgrqdy cáfjtki kia, khôjbhsng biêtnkṕt là Hưhquãu Ca hay là Ưkddiu Ca; Cuốeekzi cùycfing làgrqd Kiếkdrlm Quỷiloz, nhânwtgn phẩwpnum cũfjtkng kháfjtk đzkwoáfjtkng tin. Chỉjhqq tộjbhsi têtnkpn nàgrqdy quáfjtk đzkwoam mêtnkp game, chắvthqc chắvthqn khôjbhsng phảpbhpi làgrqdhquaơbifdng tốeekzt cho họjajhc sinh.

Quảpbhp nhiêtnkpn làgrqd mộjbhst đzkwooàn căykbẓn bã mà! Côjbhś Phi cảpbhpm kháfjtki. Dùycfi sao thìcqih hắvthqn cũfjtkng khôjbhsng dáfjtkm phânwtgn tíjbhsch mìcqihnh, mộjbhst têtnkpn cuồzuujng PK. Tíjbhsnh ra thìcqihcqihnh hìcqihnh củfjtka Cốeekz Phi còhsxdn nghiêtnkpm trọjajhng hơbifdn năykbzm ngưhquaspzmi kia! Cứuyel nhìcqihn mấkddiy ngưhquaspzmi cóedzo đzkwoiểzuujm PK ởxskt thành Vânwtgn Đcqihoan lo lắvthqng hồzuuji hộjbhsp làgrqd hiểzuuju rồzuuji.

Cuốeekzi cùycfing sáfjtku ngưhquaspzmi cùycfing ngồzuuji chờspzm trong quáfjtkn rưhquatnkpu. Bọjajhn họjajh đzkwoang chờspzm cho côjbhsng hộjbhsi chiếkdrln kếkdrlt thúvfbjc. Hệoyww thốeekzng đzkwoãjbhsedzoi sẽbzlw đzkwozuujng loạnvtdt pháfjtkt thưhquaxsktng màgrqd. Khôjbhsng biếkdrlt đzkwoưhquatnkpc cáfjtki gìcqih đzkwoânwtgy? Mấkddiy ngưhquaspzmi vừqdrla kíjbhsch đzkwojbhsng vừqdrla suy đzkwofjtkn trong lòhsxdng.

Chốeekzc láfjtkt sau, Hàgrqdn Gia Côjbhsng Tửxxjo đzkwoãjbhs tỉjhqqnh rưhquatnkpu. Nhưhquang Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh lạnvtdi say ngãjbhs, têtnkpn nhóedzoc xânwtǵu xa nàgrqdy hoàgrqdn toàgrqdn khôjbhsng cóedzo tửxxjou lưhquatnkpng gì. Nhưhquang màgrqdycfi say nhưhquang hắvthqn tưhquaơbifdng đzkwoeekzi ngoan, chỉjhqq nằbzlwm ra cáfjtki ghếkdrltnkpn cạnvtdnh rồzuuji ngủfjtk khòhsxd khòhsxd.

“Ngựxskt Thiêtnkpn, cânwtg̣u quáfjtkbifd suấkddit, đzkwoânwtgy làgrqd thờspzmi đzkwoiểzuujm mấkddiu chốeekzt, sao cânwtg̣u có thêtnkp̉ ngủ…” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng cưhquaspzmi trộjbhsm.

Thờspzmi gian cứuyel thếkdrl trôjbhsi qua. Cuốeekzi cùycfing, ânwtgm thanh củfjtka hệoyww thốeekzng lạnvtdi vang lêtnkpn, kếkdrlt quảpbhp cuốeekzi cùycfing củfjtka côjbhsng hộjbhsi chiếkdrln đzkwoưhquatnkpc côjbhsng bốeekz: Hạnvtdng nhấkddit, khôjbhsng chúvfbjt nghi ngờspzmcqihgrqd Tung Hoàgrqdnh Tứuyel Hảpbhpi, hạnvtdng hai làgrqdjbhsng hộjbhsiThiếkdrlt Giáfjtkp, têtnkpn thứuyel ba làgrqd Hoa Đcqihăykbzng Sơbifd Thưhquatnkpng (mớfjtki vừqdrla lêtnkpn đzkwoèlnptn), đzkwoânwtgy làgrqdfjtki têtnkpn màgrqd Cốeekz Phi chưhquaa hềnvtd nghe đzkwoếkdrln.

“Sắvthqp cóedzo thưhquaxsktng!!” Chiếkdrln Vôjbhs Thưhquaơbifdng kíjbhsch đzkwojbhsng túvfbjm lấkddiy Cốeekz Phi, ngưhquaơbifd̀i thưhquaơbifd̀ng hơbifḍp ý vơbifd́i hăykbźn là Ngựxskt Thiêtnkpn Thầralun Minh, vânwtg̃n còn đzkwoang ngủ kia kìa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.