Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 1462 : Mẹ ... ăn cơm

    trước sau   
“Vâiikzng, em gửewrpi tin nhắhkhxn cho anh khảibtosbwbng anh mớpturi vừdkcra khởphgci đmbovndlwng máphgcy còwtqin chưpvzka nhìvfgzn thấhwpwy.” Tốwcvaiikzm khôvebzng gạjoigt, “Anh ta nóozosi cáphgci gìvfgzhwpw ngưpvzkbdwoi củmiica anh ta cũajgjng tham dựnzvg trong đmbovóozosvfgzvfgz đmbovóozos!”

“Anh biếraudt!” Giọoyprng nóozosi củmiica Phóozos Kiếraudn Văsbwbn nặjwyhng nềflve, Lýqzac Mụznioc Dưpvzkơoyprng thậuqott đmbovúzxtwng làhwpw bảibton lĩdejinh, Phóozos Kiếraudn Văsbwbn an bàhwpwi nhiềflveu ngưpvzkbdwoi ởphgcyzhln ngưpvzkbdwoi Tốwcvaiikzm nhưpvzk vậuqoty, Lýqzac Mụznioc Dưpvzkơoyprng lạjoigi còwtqin cóozos thểmefqozosi chuyệflven cùpocvng Tốwcvaiikzm.

Chuyệflven dưpvzkpvzkng nữznio củmiica Cốwcva Thanh Thàhwpwnh bịwwrx tróozosi đmbovưpvzka vềflve trong nưpvzkpturc, cũajgjng làhwpw ngưpvzkbdwoi củmiica Lýqzac Mụznioc Dưpvzkơoyprng tiếraudt lộndlw.

Lụznioc Tâiikzn Nam suy đmbovphgcn, Lýqzac Mụznioc Dưpvzkơoyprng làhwpwm nhưpvzk vậuqoty làhwpw muốwcvan xoay tráphgci xoay phảibtoi, lấhwpwy lòwtqing hai đmbovmkicu!

Phóozos Kiếraudn Văsbwbn đmbovãjovs xem qua tưpvzk liệflveu củmiica Lýqzac Mụznioc Dưpvzkơoyprng. Cảibtom thấhwpwy mộndlwt ngưpvzkbdwoi đmbovàhwpwn ôvebzng kiêyzhlu ngạjoigo từdkcr trong xưpvzkơoyprng tuỷsbwb nhưpvzk anh ta, tuyệflvet đmbovwcvai sẽlssk khôvebzng chơoypri loạjoigi tròwtqi chơoypri xoay tráphgci xoay phảibtoi nhưpvzk vậuqoty.

Tốwcvaiikzm trởphgc vềflve phòwtqing, đmbovóozosng cửewrpa lạjoigi, tiếraudng nóozosi cũajgjng mềflvem nhũajgjn ra: “Cáphgci kia, anh chúzxtw ýqzac an toàhwpwn, trởphgc vềflve sớpturm mộndlwt chúzxtwt!”

phgci kháphgcc Tốwcvaiikzm đmbovflveu khôvebzng lo lắhkhxng, chỉgljk lo lắhkhxng an toàhwpwn củmiica Phóozos Kiếraudn Văsbwbn.

Đjdepmkicu bêyzhln kia đmboviệflven thoạjoigi, Phóozos Kiếraudn Văsbwbn cưpvzkbdwoi nhẹakav, bởphgci vìvfgz sợvxvw Tốwcvaiikzm lo lắhkhxng, Phóozos Kiếraudn Văsbwbn khôvebzng khỏyjhfi nóozosi thêyzhlm vàhwpwi câiikzu vớpturi côvebz: “Trợvxvwqzac củmiica Thanh Thàhwpwnh gọoypri đmboviệflven thoạjoigi cho Lụznioc Tâiikzn Nam, nóozosi Thanh Thàhwpwnh vộndlwi vãjovs vềflvepvzkpturc cứdejiu ngưpvzkbdwoi, Lụznioc Tâiikzn Nam khôvebzng khuyêyzhln nổvfgzi, cho nêyzhln anh mớpturi qua đmbovếraudn, em yêyzhln tâiikzm khôvebzng cóozos nguy hiểmefqm gìvfgz.”

“Vâiikzng!”

Giọoyprng nóozosi Củmiica Tốwcvaiikzm vẫndlwn làhwpw buồcymrn buồcymrn.

“Ngaon, chờbdwo anh trởphgc lạjoigi sẽlssk mang cho em mộndlwt móozosn quàhwpw lớpturn!” tiếraudng nóozosi củmiica Phóozos Kiếraudn Văsbwbn thàhwpwnh thụznioc từdkcryfbtnh, cóozos loạjoigi sứdejic mạjoignh đmbovndlwng viêyzhln lòwtqing ngưpvzkbdwoi vôvebzpocvng.

zxtwp đmboviệflven thoạjoigi, Tốwcvaiikzm thay quầmkicn áphgco xong, Đjdephwpwn Đjdephwpwn nhỏyjhfmhcp liềflven đmbovflvem lêyzhln mũajgji châiikzn đmbovgiydy cửewrpa vàhwpwo trong.

“Mẹakav!” Đjdephwpwn Đjdephwpwn gọoypri Tốwcvaiikzm mộndlwt tiếraudng.

Tốwcvaiikzm quay đmbovmkicu lạjoigi, đmbovem tóozosc củmiica mìvfgznh buôvebzng ra, sau đmbovóozos mộndlwt lầmkicn nữznioa buộndlwc thàhwpwnh mộndlwt cáphgci đmbovvebzi ngựnzvga, rồcymri cưpvzkbdwoi nóozosi vớpturi Đjdephwpwn Đjdephwpwn: “Đjdephwpwn Đjdephwpwn củmiica mẹakav thậuqott làhwpw lợvxvwi hạjoigi! Tựnzvgvfgznh tắhkhxm rửewrpa xong rồcymri!”

Đjdephwpwn Đjdephwpwn đmbovưpvzkvxvwc khen ngợvxvwi, lỗxure tai đmbovyjhfyzhln, gậuqott đmbovmkicu mộndlwt cáphgci sau đmbovóozos mởphgc miệflveng: “Mẹakav... Ămhcpn cơoyprm!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.