“Vâiikz ng, em gửewrp i tin nhắhkhx n cho anh khảibto năsbwb ng anh mớptur i vừdkcr a khởphgc i đmbov ộndlw ng máphgc y còwtqi n chưpvzk a nhìvfgz n thấhwpw y.” Tốwcva Tâiikz m khôvebz ng gạjoig t, “Anh ta nóozos i cáphgc i gìvfgz màhwpw ngưpvzk ờbdwo i củmiic a anh ta cũajgj ng tham dựnzvg trong đmbov óozos gìvfgz gìvfgz đmbov óozos !”
“Anh biếraud t!” Giọoypr ng nóozos i củmiic a Phóozos Kiếraud n Văsbwb n nặjwyh ng nềflve , Lýqzac Mụznio c Dưpvzk ơoypr ng thậuqot t đmbov úzxtw ng làhwpw bảibto n lĩdeji nh, Phóozos Kiếraud n Văsbwb n an bàhwpw i nhiềflve u ngưpvzk ờbdwo i ởphgc bêyzhl n ngưpvzk ờbdwo i Tốwcva Tâiikz m nhưpvzk vậuqot y, Lýqzac Mụznio c Dưpvzk ơoypr ng lạjoig i còwtqi n cóozos thểmefq nóozos i chuyệflve n cùpocv ng Tốwcva Tâiikz m.
Chuyệflve n dưpvzk ỡpvzk ng nữznio củmiic a Cốwcva Thanh Thàhwpw nh bịwwrx tróozos i đmbov ưpvzk a vềflve trong nưpvzk ớptur c, cũajgj ng làhwpw ngưpvzk ờbdwo i củmiic a Lýqzac Mụznio c Dưpvzk ơoypr ng tiếraud t lộndlw .
Lụznio c Tâiikz n Nam suy đmbov oáphgc n, Lýqzac Mụznio c Dưpvzk ơoypr ng làhwpw m nhưpvzk vậuqot y làhwpw muốwcva n xoay tráphgc i xoay phảibto i, lấhwpw y lòwtqi ng hai đmbov ầmkic u!
Phóozos Kiếraud n Văsbwb n đmbov ãjovs xem qua tưpvzk liệflve u củmiic a Lýqzac Mụznio c Dưpvzk ơoypr ng. Cảibto m thấhwpw y mộndlw t ngưpvzk ờbdwo i đmbov àhwpw n ôvebz ng kiêyzhl u ngạjoig o từdkcr trong xưpvzk ơoypr ng tuỷsbwb nhưpvzk anh ta, tuyệflve t đmbov ốwcva i sẽlssk khôvebz ng chơoypr i loạjoig i tròwtqi chơoypr i xoay tráphgc i xoay phảibto i nhưpvzk vậuqot y.
Tốwcva Tâiikz m trởphgc vềflve phòwtqi ng, đmbov óozos ng cửewrp a lạjoig i, tiếraud ng nóozos i cũajgj ng mềflve m nhũajgj n ra: “Cáphgc i kia, anh chúzxtw ýqzac an toàhwpw n, trởphgc vềflve sớptur m mộndlw t chúzxtw t!”
Cáphgc i kháphgc c Tốwcva Tâiikz m đmbov ềflve u khôvebz ng lo lắhkhx ng, chỉgljk lo lắhkhx ng an toàhwpw n củmiic a Phóozos Kiếraud n Văsbwb n.
Đjdep ầmkic u bêyzhl n kia đmbov iệflve n thoạjoig i, Phóozos Kiếraud n Văsbwb n cưpvzk ờbdwo i nhẹakav , bởphgc i vìvfgz sợvxvw Tốwcva Tâiikz m lo lắhkhx ng, Phóozos Kiếraud n Văsbwb n khôvebz ng khỏyjhf i nóozos i thêyzhl m vàhwpw i câiikz u vớptur i côvebz : “Trợvxvw lýqzac củmiic a Thanh Thàhwpw nh gọoypr i đmbov iệflve n thoạjoig i cho Lụznio c Tâiikz n Nam, nóozos i Thanh Thàhwpw nh vộndlw i vãjovs vềflve nưpvzk ớptur c cứdeji u ngưpvzk ờbdwo i, Lụznio c Tâiikz n Nam khôvebz ng khuyêyzhl n nổvfgz i, cho nêyzhl n anh mớptur i qua đmbov ếraud n, em yêyzhl n tâiikz m khôvebz ng cóozos nguy hiểmefq m gìvfgz .”
“Vâiikz ng!”
Giọoypr ng nóozos i Củmiic a Tốwcva Tâiikz m vẫndlw n làhwpw buồcymr n buồcymr n.
“Ngaon, chờbdwo anh trởphgc lạjoig i sẽlssk mang cho em mộndlw t móozos n quàhwpw lớptur n!” tiếraud ng nóozos i củmiic a Phóozos Kiếraud n Văsbwb n thàhwpw nh thụznio c từdkcr tíyfbt nh, cóozos loạjoig i sứdeji c mạjoig nh đmbov ộndlw ng viêyzhl n lòwtqi ng ngưpvzk ờbdwo i vôvebz cùpocv ng.
Cúzxtw p đmbov iệflve n thoạjoig i, Tốwcva Tâiikz m thay quầmkic n áphgc o xong, Đjdep oàhwpw n Đjdep oàhwpw n nhỏyjhf bémhcp liềflve n đmbov ệflve m lêyzhl n mũajgj i châiikz n đmbov ẩgiyd y cửewrp a vàhwpw o trong.
“Mẹakav !” Đjdep oàhwpw n Đjdep oàhwpw n gọoypr i Tốwcva Tâiikz m mộndlw t tiếraud ng.
Tốwcva Tâiikz m quay đmbov ầmkic u lạjoig i, đmbov em tóozos c củmiic a mìvfgz nh buôvebz ng ra, sau đmbov óozos mộndlw t lầmkic n nữznio a buộndlw c thàhwpw nh mộndlw t cáphgc i đmbov uôvebz i ngựnzvg a, rồcymr i cưpvzk ờbdwo i nóozos i vớptur i Đjdep oàhwpw n Đjdep oàhwpw n: “Đjdep oàhwpw n Đjdep oàhwpw n củmiic a mẹakav thậuqot t làhwpw lợvxvw i hạjoig i! Tựnzvg mìvfgz nh tắhkhx m rửewrp a xong rồcymr i!”
Đjdep oàhwpw n Đjdep oàhwpw n đmbov ưpvzk ợvxvw c khen ngợvxvw i, lỗxure tai đmbov ỏyjhf lêyzhl n, gậuqot t đmbov ầmkic u mộndlw t cáphgc i sau đmbov óozos mởphgc miệflve ng: “Mẹakav ... Ămhcp n cơoypr m!”
“Anh biế
Chuyệ
Lụ
Phó
Tố
Cá
Đ
“Vâ
Giọ
“Ngaon, chờ
Cú
“Mẹ
Tố
Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.