Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 1388 : Nói cảm ơn rất khó sao?

    trước sau   
Tầvfghm mắybuut củwysia Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv dờgtehi đrdmxếgcrln trêvyrvn ngưmrmngtehi Đfnczhhyin Đfnczhhyin, thấvhtay con ngưmrmnơnorgi trong suốfgvut sạkqsrch sẽoqac đrdmxang nhìayecn mìayecnh, hầvfghu kếgcrlt củwysia Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv nhẹvrnt nhàhhying nhúihgkc nhífqabch qua mộmbzet cájzldi, trong lòteqxng cóscnjvhtam ájzldp chấvhtan đrdmxmbzeng.

Tốfgvubpnbm thay đrdmxxpwyi quầvfghn ájzldo củwysia mìayecnh, sau đrdmxóscnj lấvhtay cho Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv mộmbzet bộmbze quầvfghn ájzldo ởkjaa nhàhhyi đrdmxqommt ởkjaa phòteqxng khájzldch, lúihgkc xuốfgvung lầvfghu thấvhtay Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv đrdmxang cúihgki đrdmxvfghu đrdmxafpvng ởkjaa trưmrmnrlvjc mặqommt Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn, mặqommt màhhyiy cậkdmzu ta đrdmxang cốfgvu gắybuung kìayecm nédvzhn tứafpvc giậkdmzn, cũplfpng khôqommng biếgcrlt Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn nóscnji vớrlvji Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpvjzldi gìayec, Tốfgvubpnbm nhìayecn thấvhtay Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv hấvhtat đrdmxvfghu nhìayecn sang mộmbzet bêvyrvn, con mắybuut đrdmxxdsk lợzuaai hạkqsri.

Nhìayecn thấvhtay Tốfgvubpnbm xuốfgvung, Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn ngưmrmnrlvjc mắybuut hỏxdski: “Cóscnj thểixmz xuấvhtat phájzldt chưmrmna!”

Tốfgvubpnbm gậkdmzt đrdmxvfghu, sửuudda sang lạkqsri cổxpwy ájzldo sau đrdmxóscnjscnji vớrlvji Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv: “Quầvfghn ájzldo ởkjaa nhàhhyi cho cậkdmzu tôqommi đrdmxqommt ởkjaa phòteqxng khájzldch, buổxpwyi trưmrmna nhớrlvjqswj ăfqgcn cơnorgm, nếgcrlu nhưmrmn khôqommng muốfgvun gọxbhwi đrdmxqswj ăfqgcn nhanh thìayec trong tủwysi lạkqsrnh cóscnj nguyêvyrvn liệwsinu nấvhtau ăfqgcn, cũplfpng cóscnj thểixmz tựeomiayecnh nấvhtau.”

Nắybuum đrdmxvhtam bêvyrvn ngưmrmngtehi Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv vi vi nắybuum chặqommt, khôqommng nhịjqpon đrdmxưmrmnzuaac lêvyrvn tiếgcrlng: “Biếgcrlt rồqswji biếgcrlt rồqswji!”

Thấvhtay bộmbzejzldng nàhhyiy củwysia Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv, Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn chau màhhyiy, giọxbhwng nóscnji từomckfqabnh ung dung thong thảkjaa, nhưmrmnng bêvyrvn trong cóscnj chứafpva sựeomi tứafpvc giậkdmzn, trong lúihgkc lơnorg đrdmxãygrlng liềcavdn ájzldp bứafpvc thầvfghn kinh ngưmrmngtehi khájzldc...

“Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv, cậkdmzu đrdmxãygrl khôqommng phảkjaai làhhyi mộmbzet đrdmxafpva trẻatcd giốfgvung nhưmrmn Đfnczhhyin Đfnczhhyin, biếgcrlt ngưmrmngtehi khájzldc cóscnj ýtxqu tốfgvut, nóscnji cảkjaam ơnorgn rấvhtat khóscnj sao!” Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn nóscnji.

Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv bịjqpo giájzldo huấvhtan đrdmxếgcrln mùlacy quájzldng, con mắybuut rủwysi xuốfgvung càhhying thấvhtap hơnorgn, hai tay bỏxdskihgki mởkjaa miệwsinng: “Cảkjaam ơnorgn...”

Tốfgvubpnbm biếgcrlt cájzldfqabnh củwysia Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv nhưmrmn thếgcrl, vốfgvun cũplfpng khôqommng đrdmxixmz ýtxqu, côqomm nhìayecn vềcavd phífqaba Phóscnj Kiếgcrln Văfqgcn hai tay bỏxdskihgki, vạkqsrt ájzldo âbpnbu phụqommc mởkjaa rộmbzeng ra, mởkjaa miệwsinng: “Khôqommng khájzldch khífqab!”

Phóscnj Thiêvyrvn Tứafpv đrdmxafpvng ởkjaa cửuudda phòteqxng ăfqgcn, nhìayecn xem Tốfgvubpnbm ngồqswji xổxpwym ngưmrmngtehi xuốfgvung mặqommc ájzldo khoájzldc cho Đfnczhhyin Đfnczhhyin nhỏxdskdvzh, mặqommt màhhyiy mỉngbym cưmrmngtehi, lòteqxng cậkdmzu ta sinh ao ưmrmnrlvjc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.