Thấfbes y Tốelrg Tâqaps m đjgog i tớenig i cửpfub a, côgnkl trợvedz lýpxrm vộifko i mởgnsx miệpmec ng: “Chịfjpu Tốelrg Tâqaps m, lãpixe o đjgog ạslsj i củelrg a chúiopb ng em muốelrg n mờyhcv i hai vợvedz chồqziz ng chịfjpu chụnwag p ảpmec nh ởgnsx bểqaps bơdbvo i, gợvedz i cảpmec m mộifko t chúiopb t! Coi nhưenig đjgog ểqaps hai ngưenig ờyhcv i cấfbes t giấfbes u riêbiyd ng tưenig ! Cóyuhu đjgog ưenig ợvedz c hay khôgnkl ng!”
Mộifko t đjgog ôgnkl i mắoloj t to tràmzsq n ngậkwrz p mong đjgog ợvedz i củelrg a côgnkl trợvedz lýpxrm nhìhatb n qua Tốelrg Tâqaps m, thấfbes y Tốelrg Tâqaps m mírnye m môgnkl i khôgnkl ng nóyuhu i, mộifko t bộifko sợvedz bịfjpu cựgnkl tuyệpmec t, bộifko dáagkx ng tộifko i nghiệpmec p tiếxfim p tụnwag c nhìhatb n qua Tốelrg Tâqaps m: “Chịfjpu Tốelrg Tâqaps m...”
Bêbiyd n tai Tốelrg Tâqaps m cóyuhu phầnwag n đjgog ỏtynf , bứpcke c ảpmec nh gợvedz i cảpmec m mộifko t chúiopb t...
Côgnkl nhìhatb n vềoguc hưenig ớenig ng Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n: “Anh cóyuhu muốelrg n chụnwag p hay khôgnkl ng!”
“Khôgnkl ng phảpmec i làmzsq loạslsj i đjgog ặelrg c biệpmec t bạslsj i lộifko , lãpixe o đjgog ạslsj i củelrg a chúiopb ng em vừorbm a mớenig i nóyuhu i lấfbes y đjgog iệpmec u thấfbes p gợvedz i cảpmec m làmzsq m chủelrg , hi vọuiua ng chịfjpu Tốelrg Tâqaps m cóyuhu thểqaps mặelrg c vàmzsq o áagkx o sơdbvo mi củelrg a chồqziz ng chịfjpu , sau đjgog óyuhu cóyuhu thểqaps sẽqaps ẩrunw m ưenig ớenig t thâqaps n hìhatb nh, nếxfim u nhưenig chịfjpu cảpmec m thấfbes y khôgnkl ng quen thìhatb cóyuhu thểqaps chụnwag p đjgog ằtins ng sau, tuyệpmec t đjgog ốelrg i khôgnkl ng đjgog ểqaps lộifko !” Côgnkl trợvedz lýpxrm cựgnkl c lựgnkl c khuyêbiyd n bảpmec o.
“Chờyhcv chúiopb t!” Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n nóyuhu i xong đjgog em cửpfub a phòvygr ng đjgog óyuhu ng lạslsj i.
Tốelrg Tâqaps m ngửpfub a đjgog ầnwag u nhìhatb n xem Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n, lỗtijo tai cùxotj ng khuôgnkl n mặelrg t nhỏtynf nhắoloj n đjgog ềoguc u làmzsq đjgog ỏtynf bừorbm ng: “Anh muốelrg n chụnwag p sao!”
Màmzsq u mắoloj t củelrg a Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n sâqaps u hơdbvo n, hầnwag u kếxfim t nhấfbes p nhôgnkl , trong đjgog ầnwag u nghĩxbej đjgog ếxfim n bộifko dáagkx ng lầnwag n trưenig ớenig c Tốelrg Tâqaps m mặelrg c áagkx o sơdbvo mi củelrg a mìhatb nh, cổagkx áagkx o vi vi mởgnsx rộifko ng lộifko ra núiopb i đjgog ồqziz i cao ngấfbes t, vạslsj t áagkx o sơdbvo mi dàmzsq i đjgog ãpixe che lạslsj i cáagkx i môgnkl ng, chỉluuu lộifko ra mộifko t đjgog ôgnkl i châqaps n dàmzsq i thẳmvkj ng tắoloj p trắoloj ng toáagkx t.
Trong cơdbvo thểqaps cóyuhu phầnwag n khôgnkl nóyuhu ng, khớenig p xưenig ơdbvo ng ngóyuhu n tay thon dàmzsq i củelrg a Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n tiếxfim p tụnwag c mởgnsx mấfbes y viêbiyd n cúiopb c vừorbm a nãpixe y ra...
Nhịfjpu p tim củelrg a Tốelrg Tâqaps m đjgog ộifko t nhiêbiyd n tăvygr ng nhanh: “Anh, anh làmzsq m gìhatb !”
Cùxotj ng Phóyuhu Kiếxfim n Văvygr n ởgnsx chung lâqaps u nhưenig vậkwrz y, Tốelrg Tâqaps m biếxfim t màmzsq u mắoloj t sâqaps u thẳmvkj m củelrg a anh làmzsq đjgog ạslsj i biểqaps u cho cáagkx i gìhatb .
Nhưenig ng hiệpmec n tạslsj i côgnkl cũifko ng khôgnkl ng cóyuhu làmzsq m gìhatb , quầnwag n áagkx o đjgog ềoguc u đjgog ầnwag y đjgog ủelrg cảpmec , thậkwrz m chírnye côgnkl còvygr n đjgog ang mặelrg c áagkx o khoáagkx c, khôgnkl ng cóyuhu bấfbes t kỳyhcv thứpcke gìhatb cóyuhu thểqaps gọuiua i làmzsq câqaps u dẫdftc n ngưenig ờyhcv i.
Mộ
Bê
Cô
“Khô
“Chờ
Tố
Mà
Trong cơ
Nhị
Cù
Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.