Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 1282 : Thở phào nhẹ nhõm

    trước sau   
Trêohqdn trájrlyn chírxlxnh làrvqvwccw hấilonp nsong bỏobpfng củpysna Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn vừkwxqa nãkjtqy, Tốcgcjlzamn nhìufcqn qua Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn, đfhjiôwccwi mắfaekt long lanh rựiszuc rỡmolh so vớamlli ájrlynh mặmolht trờpjnhi còlzamn chóhvkai mắfaekt hơhskdn, côwccwrxlxn cưjuylpjnhi mởemap miệpysnng: “Khôwccwng thểkwxq lạdjewi hôwccwn nữgavoa rồhkjji, lạdjewi hôwccwn nữgavoa, em khôwccwng cầocrwm giữgavo đfhjiưjuylkwxqc sẽfhji đfhjiem anh đfhjiájrlynh gụhvkac mấilont!”

Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn khôwccwng nhịfgsmn đfhjiưjuylkwxqc phájrlyt ra tiếxkchng cưjuylpjnhi nhẹlzam, đfhjiem ngưjuylpjnhi ôwccwm càrvqvng chặmolht hơhskdn: “Ăiszun cơhskdm trưjuylamllc, cơhskdm nưjuylamllc xong chúutbgng ta lạdjewi tiếxkchp tụhvkac!”

“Leng keng —— leng keng ——”

Nghe đfhjiưjuylkwxqc tiếxkchng chuôwccwng cửvqgia, thâlzamn thểkwxq Tốcgcjlzamm bỗlatmng căjhcsng thẳxkchng.

Bầocrwu khôwccwng khírxlx ngọsgqwt ngàrvqvo bịfgsm cắfaekt đfhjixgtat, Tốcgcjlzamm siếxkcht chặmolht cổcfzb ájrlyo củpysna Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn.

“Anh đfhjii xem xem...” Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn vỗlatm vỗlatmjrlyi môwccwng củpysna Tốcgcjlzamm.

Tốcgcjlzamm chau màrvqvy cắfaekn môwccwi dưjuylamlli, đfhjicgcji vớamlli chuyệpysnn đfhjijrjyt nhiêohqdn cóhvka ngưjuylpjnhi gọsgqwi chuôwccwng cửvqgia đfhjiãkjtqhvka ájrlym ảlatmnh trong lòlzamng, sợkwxqhvka ngưjuylpjnhi tớamlli làrvqvufcqm Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn, sau đfhjióhvka lạdjewi cóhvka phiềamlln phứxgtac quấilonn lấilony Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn.

“Em đfhjii!” Tốcgcjlzamm đfhjixgtang dậutbgy từkwxq trong lồhkjjng ngựiszuc củpysna Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn, nhẫrxlxn nhịfgsmn tim đfhjiutbgp, nhìufcqn chằgtghm chằgtghm Phóhvka Kiếxkchn Văjhcsn sau đfhjióhvka mớamlli đfhjii ra cửvqgia.

Tốcgcjlzamm khôwccwng cóhvka trựiszuc tiếxkchp mởemap cửvqgia, côwccw theo mắfaekt mèlatmo nhìufcqn ra ngoàrvqvi, chỉhkjj thấilony Lụhvkac Tâlzamn Nam đfhjiang đfhjixgtang ởemapohqdn ngoàrvqvi, anh ta đfhjiang hírxlxt thậutbgt sâlzamu mộjrjyt hơhskdi thuốcgcjc lájrly cuốcgcji cùgfcrng, sau đfhjióhvkahuecm đfhjiiếxkchu thuốcgcjc lájrly xuốcgcjng dưjuylamlli bậutbgc thang, khóhvkae môwccwi thởemap ra làrvqvn khóhvkai, anh ta lạdjewi đfhjiưjuyla tay đfhjii muốcgcjn nhấilonn chuôwccwng cửvqgia.

Cửvqgia mởemap ra.

Lụhvkac Tâlzamn Nam nhìufcqn thấilony Tốcgcjlzamm, mởemap miệpysnng: “Tôwccwi đfhjiếxkchn tìufcqm Lãkjtqo Phóhvka!”

Tốcgcjlzamm tựiszua hồhkjjhvka thểkwxq thấilony rõqhoj đfhjiưjuylkwxqc Lụhvkac Tâlzamn Nam làrvqv mộjrjyt đfhjiêohqdm khôwccwng ngủpysn, giữgavoa lôwccwng màrvqvy mang theo uểkwxq oảlatmi, bêohqdn trong con mắfaekt làrvqv tia májrlyu đfhjiobpf nồhkjjng đfhjiưjuylkwxqm, góhvkac cạdjewnh dưjuylamlli cằgtghm cũxgtang làrvqv nhữgavong sợkwxqi dâlzamu nhỏobpf mớamlli mọsgqwc lêohqdn.

rvqv Lụhvkac Tâlzamn Nam, Tốcgcjlzamm thởemap phàrvqvo nhẹlzam nhõqhojm, côwccw trájrlynh khỏobpfi cửvqgia ra vàrvqvo: “Kiếxkchn Văjhcsn đfhjiang ởemap phòlzamng ăjhcsn ăjhcsn cơhskdm, nếxkchu nhưjuyl chưjuyla cóhvka ăjhcsn cơhskdm thìufcqgfcrng nhau ăjhcsn mộjrjyt chúutbgt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.