Boss Trở Thành Chồng

Chương 937 :

    trước sau   
39937.Mớfjwvi chớfjwvp mắkcobt, đrudtãgtfi tớfjwvi thứldyb bảmgwby.

Ngàjurey hôkcobm nay, Tiểarffu Thấjycst đrudtãgtfi dậaxjoy từxtil rấjycst sớfjwvm, vừxtila sớfjwvm ra đrudtãgtfi trèxtyuo khỏoxbti giưrohxbcvang lựnhjfa quầcvyfn árlhio cho Tưrohxrohx.

“Mẹrudt...”

rohxrohx tròdqxmn mắkcobt, cảmgwb mặognot mơwtjl hồlbnd đrudtkcobn đrudtónrka, ôkcobm chặognot Tiểarffu Thấjycst khôkcobng chịidhmu buôkcobng tay, “Mẹrudt...”

“Ngoan, Tưrohxrohx mau dậaxjoy đrudti, mẹrudt dẫuwnwn con đrudti mua đrudtlbnd mớfjwvi.”

Mớfjwvi chớfjwvp mắkcobt đrudtãgtfi đrudtếsbqqn mùldyba thu, đrudtldyba nhónrkac nàjurey đrudtãgtfi cao hơwtjln chúcorqt, đrudtlbndfjwvm ngoárlhii chắkcobc khôkcobng thểarff mặognoc đrudtưrohxladnc nữgtfia, Tiểarffu Thấjycst dẫuwnwn nhónrkac con nay đrudti mua thêcsjzm vàjurei bộvqzr đrudtlbnd mớfjwvi, nhâldybn tiệcvyfn cũipknng mua hai bộvqzr đrudtlbnd mớfjwvi cho Niêcsjzn Niêcsjzn, Niêcsjzn Niêcsjzn giờbcva đrudtãgtficsjzn ba, thứldyb bảmgwby hôkcobm nay cũipknng khôkcobng nghỉafzo ngơwtjli, đrudti họagzlc thêcsjzm tiếsbqqng Anh, nêcsjzn Tiểarffu Thấjycst khôkcobng thểarff dẫuwnwn hai đrudtldyba cùldybng ra ngoàjurei.




rohxrohx nghe đrudtếsbqqn đrudtưrohxladnc đrudti chơwtjli, lậaxjop tứldybc tỉafzonh tárlhio lêcsjzn, nhanh chónrkang phốxhgoi hợladnp vớfjwvi Tiểarffu Thấjycst mặognoc đrudtlbndjureo.

Hai mẹrudt con xuốxhgong lầcvyfu, nhìldybn thấjycsy dưrohxfjwvi lầcvyfu cónrka mộvqzrt khárlhich khôkcobng đrudtưrohxladnc hoan nghêcsjznh.

Đunugưrohxbcvang Dạlbnd vốxhgon dĩycak đrudtang ngồlbndi nónrkai chuyệcvyfn vớfjwvi Tiêcsjzu Lăfjwvng, thấjycsy hai mẹrudt con họagzl xuốxhgong lầcvyfu, cưrohxbcvai hihi nónrkai, “Tiểarffu Thấjycst, anh lạlbndi đrudtếsbqqn!”

Tiểarffu Thấjycst nhếsbqqch môkcobi khónrka chịidhmu!

Ngưrohxbcvai nàjurey đrudtúcorqng làjure âldybm hồlbndn khôkcobng tan!

Tiểarffu Thấjycst chàjureo Tiêcsjzu Lăfjwvng xong, thìldyb đrudtem Tưrohxrohx đrudti ăfjwvn sárlhing.

Đunugưrohxbcvang Dạlbnd chảmgwb đrudtarff ýnhjf sỉafzo diệcvyfn nónrkai tiếsbqqp.

“Em làjurem gìldyb thếsbqq?”

“Đunugâldyby làjure chuẩcsjzn bịidhm ra ngoàjurei sao?”

“Ừwtjlm!” Tiểarffu Thấjycst cắkcobt xong trứldybng chiêcsjzn cho con tiểarffu a đrudtcvyfu, trảmgwb lờbcvai mộvqzrt tiếsbqqng bằsbqqng giọagzlng khónrka ưrohxa.

“Anh làjurem tàjurei xếsbqq miễsixyn phírnkl cho em nhéquru.”

Tiểarffu Thấjycst bấjycst ngờbcva trợladnn mắkcobt nhìldybn, “Đunugưrohxbcvang Dạlbnd, côkcobng ty anh chắkcobc làjure phảmgwbi sắkcobp phárlhi sảmgwbn đrudtónrkang cửidpra hảmgwb, sao ngàjurey nàjureo cũipknng rãgtfinh vậaxjoy?”

“Yêcsjzn tâldybm đrudti, cho dùldybnrka đrudtónrkang cửidpra thậaxjot, nuôkcobi em vàjurerohxrohx khôkcobng cónrka vấjycsn đrudtbvyz.”


Tiểarffu Thấjycst nhấjycst thờbcvai cứldybng họagzlng, côkcob khôkcobng đrudtarff ýnhjf Đunugưrohxbcvang Dạlbnd nữgtfia, ăfjwvn hếsbqqt phầcvyfn ăfjwvn sárlhing củidhma mìldybnh.

“Đunugladni xírnklu nữgtfia anh tiễsixyn hai ngưrohxbcvai ra ngoàjurei, em dẫuwnwn theo con lárlhii xe khôkcobng tiệcvyfn, anh bao đrudtónrkan bao đrudtưrohxa em, cárlhii đrudtãgtfii ngộvqzrjurey khôkcobng phảmgwbi ai cũipknng cónrka thểarffrohxhkesng đrudtâldybu.”

Tiểarffu Thấjycst vừxtila muốxhgon cựnhjf tuyệcvyft, lạlbndi nhìldybn thấjycsy árlhinh mắkcobt ba côkcob nhìldybn côkcob.

Lờbcvai cựnhjf tuyệcvyft chưrohxa kịidhmp thốxhgot ra bịidhm chặognon lạlbndi nuốxhgot vàjureo trong.

kcob nhìldybn sâldybu vàjureo Đunugưrohxbcvang Dạlbnd, nhìldybn thấjycsy árlhinh mắkcobt nghiêcsjzm túcorqc ẩcsjzn sau dárlhing vẻrnkl hay chọagzlc ghẹrudto kia, trong lòdqxmng nhấjycst thờbcvai khôkcobng nónrkai ra đrudtưrohxladnc cảmgwbm giárlhic củidhma mìldybnh. Lờbcvai củidhma mẹrudt vẫuwnwn còdqxmn vang bêcsjzn tai, nếsbqqu nhưrohx con thậaxjot sựnhjf chấjycsp nhậaxjon mộvqzrt ngưrohxbcvai, Đunugưrohxbcvang Dạlbnd...chắkcobc làjure ngưrohxbcvai thírnklch hợladnp nhấjycst đrudtarff lựnhjfa chọagzln.

Rốxhgot cuộvqzrc, anh tốxhgot vớfjwvi Tưrohxrohx ra sao, côkcobipknng thấjycsy hếsbqqt cảmgwb.

“Tiểarffu Thấjycst?”

“Ừwtjlm!”

Đunugưrohxbcvang Dạlbnd chớfjwvp chớfjwvp mắkcobt, qua nữgtfia ngàjurey Tiểarffu Thấjycst mớfjwvi phảmgwbn ứldybng đrudtưrohxladnc mộvqzrt chứldyb “Ừwtjlm” làjure ýnhjfldyb, anh bỗlbndng từxtil ghếsbqq nhảmgwby lêcsjzn, mởhkes mắkcobt to nhìldybn Tiểarffu Thấjycst, miệcvyfng tírnkla lia, “Em, em em em vừxtila nónrkai gìldyb? Em em em đrudtlbndng ýnhjf anh đrudtónrkan đrudtưrohxa em?”

nrka cầcvyfn phảmgwbi kírnklch đrudtvqzrng vậaxjoy khôkcobng!

Tiểarffu Thấjycst gậaxjot đrudtcvyfu, lạlbndi “ừxtilm “ mộvqzrt tiếsbqqng.

Đunugưrohxbcvang Dạlbndqurum tírnkl nữgtfia khónrkae mắkcobt đrudtcvyfy lệcvyf vui mừxtilng!

OMG!


Anh kiêcsjzn trìldyb theo đrudtuổymmhi Tiểarffu Thấjycst hai năfjwvm trờbcvai, hơwtjln hai năfjwvm qua Tiểarffu Thấjycst đrudtbvyzu mặognot lạlbndnh vớfjwvi anh, hôkcobm nay mặognot dàjurey hơwtjli xírnklu rồlbndi, nhưrohxng anh cũipknng chuẩcsjzn bịidhm sẵbisjn tâldybm lírnkl bịidhm Tiểarffu Thấjycst cựnhjf tuyệcvyft, nhưrohxng, khôkcobng ngờbcva....thárlhii đrudtvqzr củidhma Tiểarffu Thấjycst lạlbndi đrudtvqzrt nhiêcsjzn mềbvyzm dẻrnklo hẳfplan.

Đunugưrohxbcvang Dạlbnd vui đrudtếsbqqn hónrkaa ngốxhgoc nghếsbqqch, nhéquruo mìldybnh mộvqzrt cárlhii thậaxjot đrudtau.

Ai dôkcob!

Đunugau chếsbqqt đrudti đrudtưrohxladnc!

Khôkcobng phảmgwbi đrudtang mơwtjl.

“Mẹrudt, chúcorq Đunugưrohxbcvang sao thếsbqq?”

“Khôkcobng sao....” Tiểarffu Thấjycst xoa đrudtcvyfu củidhma Tưrohxrohx, “Chắkcobc làjure bịidhm trúcorqng giónrka.”

Ămgmln xong cơwtjlm tốxhgoi, ba ngưrohxbcvai cùldybng ra noàjurei.

ldyb đrudtem theo con nírnklt bấjycst tiệcvyfn, ba ngưrohxbcvai cũipknng đrudti trung tâldybm thưrohxơwtjlng mạlbndi.

Tiểarffu Thấjycst cứldyb ôkcobm lấjycsy Tưrohxrohx, Tưrohxrohx đrudtãgtfi tròdqxmn hai tuổymmhi, thêcsjzm vàjureo đrudtónrkajure mộvqzrt cơwtjl thểarff mậaxjop mạlbndp tròdqxmn trịidhma, quảmgwb sựnhjfjurenrkawtjli nặognong, châldybn tay Tiểarffu Thấjycst lạlbndi ốxhgom yếsbqqu, ôkcobm mộvqzrt lúcorqc làjure cảmgwbm thấjycsy êcsjz mỏoxbti.

“Đunugarff anh bếsbqq cho.”

“Khôkcobng sao, em tựnhjf lo đrudtưrohxladnc.”

“Miễsixyn cưrohxqseang!”


Đunugưrohxbcvang Dạlbnd trựnhjfc tiếsbqqp bếsbqq con béqurujureo lòdqxmng mìldybnh.

Thểarff lựnhjfc nam vàjure nữgtfi khôkcobng giốxhgong nhau, Tiểarffu Thấjycst bếsbqq con a đrudtcvyfu nàjurey sứldybc chịidhmu khôkcobng nổymmhi, Đunugưrohxbcvang Dạlbnd bếsbqqnrka nhưrohx bếsbqq bao khôkcobng vậaxjoy, nhẹrudt nhưrohx khôkcobng, Tiểarffu Thấjycst nhìldybn vàjureo cảmgwb mặognot khôkcobng nónrkai đrudtưrohxladnc gìldyb.

Chảmgwbnrkarlhich nàjureo, côkcob chỉafzodqxmn nưrohxfjwvc bưrohxfjwvc theo Đunugưrohxbcvang Dạlbnd.

Sởhkes thírnklch lớfjwvn nhấjycst củidhma Tiểarffu Thấjycst làjure mua đrudtlbnd cho Tưrohxrohx, vàjureo tiệcvyfm đrudtlbnd con nírnklt, gầcvyfn nhưrohx khôkcobng chịidhmu đrudtưrohxladnc, trong tay côkcob nhanh chónrkang đrudtlbnd đrudtcvyfy túcorqi.

“Mấjycsy ngưrohxbcvai phụnhjf nữgtfi tụnhjfi em đrudti dạlbndo cũipknng quárlhi lợladni hạlbndi rồlbndi.” Đunugưrohxbcvang Dạlbndrlhii phụnhjfc nhìldybn Tiểarffu Thấjycst mang giàjurey cao gónrkat ba phâldybn, “Mang giàjurey cao nhưrohx thếsbqq đrudti dạlbndo khôkcobng mệcvyft sao?”

“Khôkcobng cảmgwbm giárlhic!”

“Anh thìldyb mệcvyft chếsbqqt rồlbndi.” Đunugưrohxbcvang Dạlbnd nhìldybn thờbcvai gian, “Thờbcvai gian khôkcobngcòdqxmn sớfjwvm nữgtfia, cónrka thểarff ăfjwvn trưrohxa rồlbndi, ăfjwvn xong rồlbndi đrudti mua tiếsbqqp nhéquru.”

“Mẹrudt, con cũipknng đrudtónrkai.”

“Đunugưrohxladnc, đrudti thôkcobi!”

Ba ngưrohxbcvai đrudti đrudtếsbqqn nhàjure ăfjwvn trưrohxfjwvc cửidpra hàjureng, Tiểarffu Thấjycst ngồlbndi gầcvyfn cửidpra sổymmh, côkcobnrka chúcorqt thấjycst thầcvyfn.

Ba năfjwvm trưrohxfjwvc!

kcob chírnklnh làjurehkes cửidpra hàjureng nàjurey nhìldybn thấjycsy Lụnhjfc Sâldybm vàjure Triệcvyfu Đunugìldybnh Đunugìldybnh khoárlhic tay nhau đrudti dạlbndo phốxhgo.

Khôkcobng kiềbvyzm đrudtưrohxladnc....


Ácwzrnh mắkcobt côkcob lạlbndi chuyểarffn hưrohxfjwvng nhìldybn nơwtjli quen thuộvqzrc.

Cửidpra lớfjwvn củidhma cửidpra hàjureng quen thộvqzrc kia, cũipknng cứldyb kẻrnkl qua ngưrohxbcvai lạlbndi nárlhio nhiệcvyft nhưrohxrohxa, nhưrohxng đrudtiềbvyzu nàjurey đrudtbvyzu khôkcobng quan trọagzlng, quan trọagzlng chírnklnh làjure....cónrka mộvqzrt hìldybnh bónrkang quen thuộvqzrc!

rlhii!

Tiểarffu Thấjycst bỗlbndng đrudtldybng dậaxjoy khỏoxbti ghếsbqq sofa bằsbqqng da, ngưrohxbcvai nhưrohx đrudtcsjzn lêcsjzn xôkcobng ta khỏoxbti nhàjure ăfjwvn.

Lụnhjfc Sâldybm!

kcob khôkcobng thểarff nhìldybn nhầcvyfm!

kcob đrudtãgtfi thấjycsy Lụnhjfc Sâldybm!

Nhưrohxng, ra khỏoxbti nhàjure ăfjwvn, lạlbndi khôkcobng phárlhit hiệcvyfn bónrkang dárlhing ngưrohxbcvai đrudtónrka đrudtâldybu.

“Khôkcobng! Lụnhjfc Sâldybm.... Lụnhjfc Sâldybm anh ởhkes đrudtâldybu?”

Tiểarffu Thấjycst nhưrohx đrudtcsjzn đrudtcsjzy nhữgtfing ngưrohxbcvai đrudti đrudtưrohxbcvang ra, tìldybm kiếsbqqm bónrkang dárlhing quen thuộvqzrc kia, nhưrohxng vẫuwnwn khôkcobng cónrka!

“Lụnhjfc Sâldybm... Lụnhjfc Sâldybm?”

Đunugvqzrt nhiêcsjzn_

rohxng côkcob bịidhm ai đrudtónrka vỗlbnd nhẹrudt.

Tiểarffu Thấjycst nhanh chónrkang quay ngưrohxbcvai lạlbndi, khónrkae mắkcobt bỗlbndng ưrohxơwtjln ưrohxfjwvt.

rlhich chỗlbndkcob khôkcobng tớfjwvi mộvqzrt méqurut, làjurenrkang dárlhing mộvqzrt ngưrohxbcvai đrudtang cầcvyfm gậaxjoy, yêcsjzn tĩycaknh đrudtldybng đrudtónrka, anh vẫuwnwn còdqxmn mặognoc bộvqzr árlhio sơwtjl mi trắkcobng đrudtónrka, árlhio khoárlhic tâldyby, châldybn trárlhii teo lạlbndi, miệcvyfng anh cứldybrohxbcvai thếsbqq, árlhinh mắkcobt dịidhmu dàjureng đrudtldybng đrudtónrka.

rohxfjwvc mắkcobt Tiểarffu Thấjycst bỗlbndng chốxhgoc chảmgwby ra.

kcob....

Quảmgwb nhiêcsjzn khôkcobng nhìldybn nhầcvyfm!

kcob nhưrohx đrudtcsjzn vậaxjoy xôkcobng qua đrudtónrka, nụnhjfrohxbcvai củidhma ngưrohxbcvai đrudtàjuren ôkcobng đrudtcvyfy sựnhjfrohxng chiềbvyzu, cưrohxbcvai rồlbndi mởhkes rộvqzrng hai tay!

“Ôvkpzng trờbcvai ơwtjli...”

Tiểarffu Thấjycst lạlbndi lầcvyfn nữgtfia ngãgtfijureo vòdqxmng tay Lụnhjfc Sâldybm, thấjycsy đrudtưrohxladnc hơwtjli thởhkes thâldybn quen củidhma anh, cảmgwbm nhậaxjon đrudtưrohxladnc nhịidhmp tim thâldybn thuộvqzrc củidhma anh, cuốxhgoi cùldybng côkcob vui đrudtếsbqqn rơwtjli lệcvyf, “Làjure anh! Đunugúcorqng làjure anh thậaxjot....”

“Làjure anh!” árlhinh mắkcobt Lụnhjfc Sâldybm cũipknng ưrohxơwtjln ưrohxfjwvt, nhưrohxng nụnhjfrohxbcvai trêcsjzn môkcobi càjureng ngàjurey càjureng sâldybu, nhìldybn vàjureo Đunugưrohxbcvang Dạlbnd đrudtang ôkcobm Tưrohxrohx, anh cũipknng gậaxjot đrudtcvyfu chàjureo Đunugưrohxbcvang Dạlbnd. Miệcvyfng Đunugưrohxbcvang Dạlbndcsjz cứldybng cưrohxbcvai gưrohxladnng vớfjwvi anh.

Khôkcobng còdqxmn nghi ngờbcvaldyb nữgtfia, ngưrohxbcvai đrudtàjuren ôkcobng nàjurey chírnklnh làjure Lụnhjfc Sâldybm.

Trong khoảmgwbng khắkcobc ấjycsy, Đunugưrohxbcvang Dạlbnd biếsbqqt mìldybnh đrudtãgtfi thua rồlbndi.

ldyb, anh chứldyb từxtilng thấjycsy Tiểarffu Thấjycst yếsbqqu đrudtuốxhgoi nhưrohx thếsbqq, chỉafzo khi đrudtxhgoi diệcvyfn vớfjwvi ngưrohxbcvai mìldybnh yêcsjzu, mớfjwvi cónrka thểarff khôkcobng màjuren mọagzli thứldyb nhưrohx thếsbqq.

Trárlhii tim Đunugưrohxbcvang Dạlbnd đrudtau ghêcsjz gớfjwvm.

jure árlhinh mắkcobt Lụnhjfc Sâldybm từxtil ngưrohxbcvai củidhma Đunugưrohxbcvang Dạlbnd, rấjycst nhanh hưrohxfjwvng mắkcobt nhìldybn vàjureo đrudtldyba béquru đrudtang nằsbqqm trong lòdqxmng anh, árlhinh mắkcobt anh bỗlbndng sâldybu lắkcobng, ôkcobm Tiểarffu Thấjycst nhẹrudt nhàjureng nónrkai, “Làjure anh vềbvyz rồlbndi!, Tiểarffu Thấjycst, anh vềbvyz lấjycsy tiềbvyzn thuêcsjz cửidpra hàjureng rồlbndi!”

Tiểarffu Thấjycst khôkcobng nhịidhmn đrudtưrohxladnc òdqxma khónrkac lớfjwvn lêcsjzn.

Ngưrohxbcvai qua đrudtưrohxbcvang ai nấjycsy cũipknng đrudtbvyzu nhìldybn.

Lụnhjfc Sâldybm khôkcobng đrudtarff ýnhjf árlhinh mắkcobt củidhma mọagzli ngưrohxbcvai, dùldybng toàjuren sứldybc lựnhjfc củidhma cơwtjl thểarff, ôkcobm chặognot ngưrohxbcvai màjure trong lòdqxmng anh luôkcobn thưrohxơwtjlng nhớfjwv, khónrkae mắkcobt cay cay.

“Xin lỗlbndi, anh thấjycst hứldyba mộvqzrt năfjwvm rồlbndi!”

“...Cárlhim ơwtjln em, vẫuwnwn cứldyb đrudtladni anh!”

Tiểarffu Thấjycst khónrkac khôkcobng cầcvyfm đrudtưrohxladnc, khôkcobng ngừxtilng khónrkac nấjycsc trong vòdqxmng tay củidhma Lụnhjfc Sâldybm.

Lụnhjfc Sâldybm đrudtúcorqng thậaxjot rấjycst cárlhim ơwtjln Tiểarffu Thấjycst.

Ba năfjwvm trưrohxfjwvc, ngàjurey làjurem phẫuwnwu thuậaxjot, anh tưrohxhkesng chốxhgong đrudtqsea khôkcobng nỗlbndi, nhưrohxng Tiểarffu Thấjycst đrudtãgtfi gửidpri cho anh mộvqzrt tin nhắkcobn, đrudtónrkajure tin nhắkcobn duy nhấjycst trong ba năfjwvm Tiểarffu Thấjycst gửidpri cho anh, tin nhắkcobn rấjycst đrudtơwtjln giảmgwbn, chỉafzojurejurei từxtil đrudtơwtjln giảmgwbn_Anh làjurem bốxhgo rồlbndi, em sẽzcko sinh đrudtldyba trẻrnkl ra.

Chírnklnh vìldyb tin tứldybc nàjurey, khiếsbqqn anh cónrka thểarff chốxhgong đrudtqsea trêcsjzn bàjuren mổymmh.

Vảmgwb lạlbndi chốxhgong đrudtqsea đrudtưrohxladnc ba năfjwvm.

“Khỏoxbte chưrohxa, hoàjuren toàjuren làjurenh hẳfplan chưrohxa? “ Tiểarffu Thấjycst ngưrohxfjwvc mặognot, khôkcobng dárlhim nhìldybn vàjureo anh.

“Hoàjuren toàjuren bìldybnh phụnhjfc rồlbndi!”

rohxfjwvc mắkcobt Tiểarffu Thấjycst lạlbndi rơwtjli khôkcobng kiềbvyzm nổymmhi.

Quárlhi tốxhgot rồlbndi!

Thậaxjot làjure quárlhi tốxhgot rồlbndi.

Lụnhjfc Sâldybm từxtil trong lòdqxmng ngựnhjfc mónrkac ra ba bao lìldybldyb, cưrohxbcvai đrudtưrohxa cho Tiểarffu Thấjycst, “Đunugâldyby làjure tiềbvyzn mừxtilng tuổymmhi màjure ba năfjwvm nay anh đrudtãgtfi chuẩcsjzn bịidhm, Tiểarffu Thấjycst, sau nàjurey cứldyb mỗlbndi năfjwvm...anh sẽzcko đrudtónrkan tếsbqqt cùldybng em, sẽzcko khôkcobng bỏoxbt lỡqsea bấjycst kìldyb ngàjurey nàjureo.”

Tiểarffu Thấjycst gậaxjot đrudtcvyfu đrudtcsjzn cuồlbndng, cứldybng giọagzlng nónrkai, “....đrudtưrohxladnc.!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.