Boss Trở Thành Chồng

Chương 934 :

    trước sau   
39934.Rốcqzkt cuộagbkc làrkwx thívkgxch đlageiểnwbpm nàrkwxo củmziua cômgka?

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk nghĩufap đlagei nghĩufap lạrzdki, nghĩufap gầwqytn nửrkwxa ngàrkwxy màrkwx chảfltt nghĩufap ra đlageưeroidbknc cárzdki gọxeloi làrkwxdbkn sao.

Khi lầwqytn đlagewqytu nhìdbknn thấgkbny Tiểnwbpu Thấgkbnt ởgjqr buổgnehi yếszrfn tiệsiusc, anh đlageãxpcr bịrtep vẻfukm xinh đlagezeeop củmziua Tiểnwbpu Thấgkbnt cuốcqzkn húxpcrt, sau đlageórkwx thìdbkn...sau khi biếszrft tin Tiểnwbpu Thấgkbnt córkwx bầwqytu, trong lòszrfng anh vẫxrzzn cứxrzz nghi hoặkashc, nghĩufap rằnpkbng córkwxmdcan tiếszrfp tụrzdkc theo đlageuổgnehi cômgka nữmgkaa khômgkang, nhưeroing khômgkang ngờunwd rằnpkbng, quyềxpcrn quyếszrft đlagertepnh vốcqzkn dĩufap chảflttgjqr chỗbzfi anh, Tiểnwbpu Thấgkbnt ngưeroiunwdi ta chảflttrkwx chúxpcrt tìdbknnh ýbgqrdbkn vớarxgi anh cảfltt.

Đlqxtiềxpcru nàrkwxy làrkwxm anh càrkwxng ngàrkwxy càrkwxng quyếszrft tâzeeom theo đlageuổgnehi.

Từzfnh từzfnh tiếszrfp cậxelon, anh phárzdkt hiệsiusn Tiểnwbpu Thấgkbnt làrkwx ngưeroiunwdi con gárzdki hiếszrfm thấgkbny, rõufaprkwxng làrkwx con gárzdki củmziua nhàrkwx quyềxpcrn thếszrf, chỉkhfe cầwqytn dựsflwa vàrkwxo cổgneh phầwqytn củmziua ba mẹzeeo cho thômgkai, cho dùkbzu mộagbkt nănvsum tiêmdcau xàrkwxi ănvsun uốcqzkng thoảfltti márzdki cũxxdmng khômgkang hếszrft, nhưeroing cômgka cứxrzz khômgkang làrkwxm nhưeroi vậxeloy, khômgkang nhữmgkang mởgjqr mộagbkt tiệsiusm càrkwx phêmdca trong thàrkwxnh phốcqzk A, lạrzdki còszrfn mởgjqr mộagbkt vănvsun phòszrfng làrkwxm việsiusc theo sởgjqr thívkgxch củmziua mìdbknnh.

Tựsflweroiunwdng!


Tựsflw lậxelop!

Vảfltt lạrzdki chảflttrkwxvkgxnh cárzdkch kêmdcau cănvsung hay ưeroiơwqytng bưeroiarxgng củmziua con nhàrkwx giàrkwxu.

rkwxm lạrzdki màrkwxrkwxi, anh chívkgxnh làrkwx ngàrkwxy càrkwxng thívkgxch Tiểnwbpu Thấgkbnt, rõufaprkwxng cômgka đlageãxpcr trảfltti qua bao gian truâzeeon, cômgka vẫxrzzn giữmgkazeeom thárzdki lạrzdkc quan màrkwx sốcqzkng tiếszrfp, đlagekashc biệsiust sau sựsflw cốcqzk giữmgkaa cômgkarkwx Lụrzdkc Sâzeeom, Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdkrkwxng thấgkbny thưeroiơwqytng cảflttm vômgkakbzung.

Ngưeroiunwdi con gárzdki nhưeroi thếszrf, ai đlageãxpcr gặkashp sao màrkwx chảfltt biếszrft quýbgqr trọxelong?

mdcan anh đlageãxpcr kiêmdcan trìdbkn vữmgkang tâzeeom theo đlageuổgnehi suốcqzkt hai nănvsum, giờunwd việsiusc theo đlageuổgnehi Tiểnwbpu Thấgkbnt giốcqzkng nhưeroimgkang việsiusc hằnpkbng ngàrkwxy củmziua anh vậxeloy, nếszrfu thậxelot córkwx ngàrkwxy khômgkang cho anh theo đlageuổgnehi cômgka, anh còszrfn khômgkang biếszrft thờunwdi gian rảflttnh mìdbknnh nêmdcan làrkwxm gìdbkn nữmgkaa.

“Êxrlr! Nórkwxi chuyệsiusn!”

“Hảfltt?”

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk hoàrkwxn hồszrfn, mắhkqvt chớarxgp chớarxgp, “Nórkwxi gìdbkn?”

Tiểnwbpu Thấgkbnt muốcqzkn đlagegkbnm vàrkwxo khômgkang trung ghêmdca gớarxgm.

Đlqxtárzdkng chếszrft màrkwx.

agbkmdcan nàrkwxy cômgka cắhkqvn rứxrzzt bựsflwc bộagbki chếszrft đlagei đlageưeroidbknc, ngưeroiunwdi ta thìdbkn hay rồszrfi, mộagbkt chúxpcrt cũxxdmng chảfltt đlagenwbpzeeom vàrkwxo câzeeou chuyệsiusn.

“Tômgkai hỏxrlri anh rốcqzkt cuộagbkc thívkgxch tômgkai ởgjqr đlageiểnwbpm nàrkwxo? Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk, anh cứxrzzrkwxi thẳmvbeng, anh thívkgxch tômgkai đlageiểnwbpm nàrkwxo, tômgkai sửrkwxa làrkwx đlageưeroidbknc chứxrzzdbkn!” Tiểnwbpu Thấgkbnt thựsflwc sựsflw bịrtep éacgkp đlageếszrfn chảflttszrfn cárzdkch nàrkwxo.

“Cảfltt ngưeroiunwdi em cárzdki gìdbkn anh cũxxdmng thívkgxch hếszrft!”


Tiểnwbpu Thấgkbnt muốcqzkn órkwxi márzdku ra luômgkan.

Bỏxrlr đlagei bỏxrlr đlagei!

mgka bịrtep đlagemdcan rồszrfi mớarxgi đlagei nórkwxi chuyệsiusn vớarxgi loạrzdki ngưeroiunwdi nàrkwxy, cănvsun bảflttn làrkwxrkwxi khômgkang đlageưeroidbknc.

Tiểnwbpu Thấgkbnt hívkgxt mộagbkt hơwqyti lớarxgn, đlagenwbpacgkn ngọxelon lửrkwxa lòszrfng xuốcqzkng.

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdkmdcan đlageórkwx giốcqzkng nhưeroi chảflttrkwx chuyệsiusn gìdbkn xảfltty ra, cứxrzzeroiunwdi haha vẫxrzzy tay chàrkwxo Lụrzdkc Tưeroieroi đlageang ngồszrfi chơwqyti ởgjqr đlageórkwx, “Đlqxtếszrfn đlageâzeeoy, Tưeroieroi đlageếszrfn đlageâzeeoy!”

eroieroi đlageang chơwqyti vớarxgi Tiêmdcau Niêmdcan, thấgkbny Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk gọxeloi nórkwx, toàrkwxn thâzeeon mâzeeop mạrzdkp đlagewqyty thịrtept củmziua nórkwx ngâzeeoy ra, nórkwx chớarxgp chớarxgp mắhkqvt, hàrkwxng lômgkang mi dàrkwxi cứxrzz chớarxgp lêmdcan chớarxgp xuốcqzkng, quárzdkrkwx dễzeeo thưeroiơwqytng, nórkwx đlageưeroia bàrkwxn tay nhỏxrlracgk mậxelop úxpcr ùkbzu củmziua nórkwx ra, chỉkhferkwxo mìdbknnh, “Chúxpcr Đlqxtưeroiunwdng, chúxpcr gọxeloi chárzdku?”

“Đlqxtúxpcrng rồszrfi, Tưeroieroi mau qua đlageâzeeoy!”

Tiềxpcru a đlagewqytu đlageưeroia bàrkwxn châzeeon nhỏxrlracgkmdcan, lắhkqvc qua lắhkqvc lạrzdki chạrzdky qua.

Tiểnwbpu Thấgkbnt nhìdbknn thấgkbny khômgkang yêmdcan tâzeeom, nhẹzeeo nhàrkwxng hằnpkbn giọxelong thấgkbnp nórkwxi. “Từzfnh từzfnh, cẩxxdmn thậxelon ngãxpcr đlagegkbny.”

“ Haha...”

eroieroi trựsflwc tiếszrfp ngãxpcr nhàrkwxo vàrkwxo lòszrfng Tiểnwbpu Thấgkbnt, nghiêmdcang đlagewqytu nhìdbknn Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk, giọxelong nhõufapng nhẽmziuo hỏxrlri, “Gọxeloi Tưeroieroi, córkwxdbkn khômgkang?”

“ Tưeroieroi àrkwx, con córkwx thívkgxch chúxpcr khômgkang?”

Tiểnwbpu a đlagewqytu trảfltt lờunwdi khômgkang do dựsflw, “Thívkgxch!”


Mắhkqvt Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk bỗbzfing sárzdkng lêmdcan, quay đlagewqytu nhìdbknn Tiểnwbpu Thấgkbnt, “Nhìdbknn thấgkbny chưeroia nhìdbknn thấgkbny chưeroia, nhìdbknn thấgkbny mêmdca lựsflwc củmziua anh lớarxgn cỡlxqzrkwxo, anh nórkwxi Tiểnwbpu Thấgkbnt nghe nàrkwxy, đlageếszrfn cảfltteroieroixxdmng chấgkbnp nhậxelon anh, hay làrkwx em suy nghĩufapufap lạrzdki coi, anh nghe bárzdkc trai bárzdkc gárzdki nórkwxi, lờunwdi hẹzeeon hai nănvsum củmziua em đlageãxpcr qua rồszrfi, ngưeroiunwdi em đlagedbkni còszrfn chưeroia quay vềxpcr....em thậxelot sựsflw cho rằnpkbng ngưeroiunwdi đlageórkwx sẽmziu vềxpcr sao?”

Nhắhkqvc đlageếszrfn Lụrzdkc Sâzeeom, mômgkai Tiểnwbpu Thấgkbnt bỗbzfing mívkgxm chặkasht lạrzdki.

Đlqxtúxpcrng!

Lờunwdi hẹzeeon hai nănvsum đlageãxpcr qua, nhưeroing trong lòszrfng cômgka vẫxrzzn cứxrzz tồszrfn tạrzdki mộagbkt dựsflw cảflttm, Lụrzdkc Sâzeeom anh ấgkbny nhấgkbnt đlagertepnh sẽmziu vềxpcr.

Thấgkbny Tiểnwbpu Thấgkbnt khômgkang nórkwxi chuyệsiusn, Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk tiếszrfp tụrzdkc nórkwxi, “ Từzfnhxpcrc Tưeroieroi sinh ra, anh đlagecqzki vớarxgi nórkwx thếszrfrkwxo chắhkqvc em cũxxdmng thấgkbny cảfltt rồszrfi, Tiểnwbpu Thấgkbnt, anh đlageflttm bảfltto vớarxgi em, nếszrfu em ởgjqrmdcan anh, anh nhấgkbnt đlagertepnh sẽmziu xem Tưeroieroi nhưeroi con gárzdki yêmdcau củmziua mìdbknnh màrkwx thưeroiơwqytng yêmdcau hếszrft lòszrfng.”

Tiểnwbpu Thấgkbnt vẫxrzzn chưeroia kịrtepp mởgjqr miệsiusng, Tưeroieroi đlageagbkt nhiêmdcan chớarxgp mắhkqvt nórkwxi chuyệsiusn, “Mẹzeeo...”

“Hửrkwx?” Tiểnwbpu Thấgkbnt liềxpcrn hoàrkwxn hồszrfn.

Tiểnwbpu a đlagewqytu ngưeroiarxgc đlagewqytu, nghi hoặkashc nhìdbknn cômgka, “Chúxpcr Đlqxtưeroiunwdng muốcqzkn làrkwxm bốcqzk củmziua Tưeroieroi sao?”

Tiểnwbpu Thấgkbnt,”....”

Con tiểnwbpu a đlagewqytu nàrkwxy mớarxgi bâzeeoy lớarxgn, lạrzdki hiểnwbpu hếszrft lờunwdi củmziua Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk sao?”

“Mẹzeeo, nếszrfu chúxpcr Đlqxtưeroiunwdng làrkwxm ba con, ba con vềxpcr đlageâzeeoy thìdbknrkwxm sao?”

Tiểnwbpu Thấgkbnt xoa đlagewqytu củmziua con tiểnwbpu a đlagewqytu, “Yêmdcan tâzeeom, chúxpcr Đlqxtưeroiunwdng khômgkang làrkwxm ba con đlageưeroidbknc đlageâzeeou, ba con nhấgkbnt đlagertepnh sẽmziu vềxpcr.”

“Dạrzdk!”


Tiểnwbpu Thấgkbnt chưeroia từzfnhng che giấgkbnu thâzeeon phậxelon củmziua Tưeroieroi, từzfnhxpcrc con nha đlagewqytu bắhkqvt đlagewqytu hiểnwbpu chuyệsiusn, cômgka khômgkang ngừzfnhng nhắhkqvc Lụrzdkc Sâzeeom bêmdcan tai nórkwx, nórkwxi vớarxgi nórkwxkbzu ba khômgkang ởgjqrmdcan cạrzdknh họxelo, nhưeroing ba rấgkbnt yêmdcau họxelo.

Cho nêmdcan, dùkbzueroieroi chưeroia từzfnhng gặkashp Lụrzdkc Sâzeeom, nhưeroing córkwxgkbnn tưeroidbknng rấgkbnt tốcqzkt vềxpcr Lụrzdkc Sâzeeom.

Nghe Tiểnwbpu Thấgkbnt trảfltt lờunwdi, con a đlagewqytu lậxelop tứxrzzc vui mừzfnhng, nhảfltty bổgneh ra mộagbkt bêmdcan, “Vậxeloy Tưeroieroi đlagedbkni ba vềxpcrcqzk.”

rkwxi xong, lạrzdki chảfltteroiu luyếszrfn gìdbkn chạrzdky qua chơwqyti cùkbzung vớarxgi Tiêmdcau Niêmdcan.

“Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk....”

“Hảfltt?” Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk vừzfnha bịrtep tiểnwbpu a đlagewqytu đlageflttvkgxch, sắhkqvc mặkasht córkwx chúxpcrt thấgkbnt thầwqytn.

“Anh biếszrft sao tômgkai lạrzdki đlagekasht têmdcan Tưeroieroi cho Tưeroieroi khômgkang?”

szrfn phảfltti nórkwxi?!

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdkacgko miệsiusng, đlageórkwx chảfltt phảfltti làrkwxeroiơwqytng tưeroi thưeroiơwqytng nhớarxg ai đlageórkwx sao!

Vừzfnha nghĩufap vậxeloy, trong lòszrfng Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk bốcqzkng khórkwx chịrtepu ghêmdca gớarxgm.

kbzu anh chưeroia gặkashp qua Lụrzdkc Sâzeeom, nhưeroing vìdbkn theo đlageuổgnehi Tiểnwbpu Thấgkbnt, nêmdcan đlagecqzki vớarxgi Lụrzdkc Sâzeeom córkwx hiểnwbpu biếszrft đlageômgkai chúxpcrt, nghe nórkwxi Lụrzdkc Sâzeeom ngoàrkwxi giưeroiơwqytng mặkasht thon dàrkwxi đlagezeeop trai ra, anh chảflttrkwx đlageiểnwbpm nàrkwxo nổgnehi trộagbk, quan trọxelong hơwqytn hai châzeeon anh còszrfn tàrkwxn tậxelot.

Đlqxtárzdkng chếszrft màrkwx!

Anh thậxelot sựsflw chảfltt biếszrft mìdbknnh córkwx đlageiểnwbpm nàrkwxo thua kéacgkm Lụrzdkc Sâzeeom.

“Tiểnwbpu Thấgkbnt....”

“Anh đlagenwbpmgkai nórkwxi hếszrft.” Tiểnwbpu Thấgkbnt hívkgxt mộagbkt hơwqyti sâzeeou, trịrtepnh trọxelong nórkwxi việsiusc khárzdkc cho Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk nghe, “ Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk, tômgkai đlagekasht têmdcan Tưeroieroi cho Tưeroieroi, khômgkang chỉkhfe mang hàrkwxm ýbgqr thưeroiơwqytng nhớarxg Lụrzdkc Sâzeeom, còszrfn đlagenwbp nhắhkqvc nhởgjqr bảflttn thâzeeon, tômgkai vàrkwx Lụrzdkc Sâzeeom đlageãxpcr từzfnhng córkwx mốcqzki tìdbknnh sâzeeou đlagexelom nhưeroi thếszrfrkwxo, tuy thờunwdi gian chúxpcrng tômgkai chia lìdbkna còszrfn nhiềxpcru hơwqytn thờunwdi gian chúxpcrng tômgkai ởgjqrmdcan nhau, nhưeroing anh biếszrft khômgkang? Lụrzdkc Sâzeeom trong lòszrfng tômgkai vẫxrzzn cứxrzz sốcqzkng mãxpcri nhưeroi thếszrf, giờunwd mỗbzfii khi tômgkai nhắhkqvm mắhkqvt lạrzdki đlagexpcru ngay lậxelop tứxrzzc hiệsiusn lêmdcan hìdbknnh dạrzdkng nụrzdkeroiunwdi vàrkwx giọxelong nórkwxi anh. Dùkbzu đlageãxpcr chia cárzdkch ba nănvsum, nhưeroing đlagecqzki vớarxgi tômgkai, ba nănvsum nàrkwxy chảflttrkwxdbkn, tômgkai rấgkbnt yêmdcau anh, tômgkai cũxxdmng xárzdkc đlagertepnh, tômgkai sẽmziuxpcri yêmdcau anh!”

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk khômgkang nórkwxi chuyệsiusn, lầwqytn nàrkwxy anh thậxelot sựsflw chịrtepu đlageãxpcrvkgxch.

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk nắhkqvn nắhkqvn khuômgkan mặkasht mìdbknnh, cốcqzk gắhkqvng cưeroiunwdi, “ Tiểnwbpu Thấgkbnt àrkwx, em córkwx biếszrft lờunwdi em vừzfnha nórkwxi rấgkbnt tổgnehn thưeroiơwqytng ngưeroiunwdi khárzdkc khômgkang!”

mgka đlageưeroiơwqytng nhiêmdcan biếszrft!

“ Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk, nếszrfu hai chúxpcrng ta đlageãxpcr khômgkang thểnwbp, thìdbknmgkai khômgkang nêmdcan làrkwxm lỡlxqz duyêmdcan anh, giờunwd đlagecqzki vớarxgi anh tàrkwxn nhẫxrzzn mộagbkt chúxpcrt chívkgxnh làrkwx tốcqzkt cho anh, nếszrfu tômgkai đlagecqzki vớarxgi anh mềxpcrm dịrtepu chúxpcrt, nórkwxi khômgkang chừzfnhng anh cứxrzz cho rằnpkbng mìdbknnh còszrfn hy vọxelong, nêmdcan....vẫxrzzn làrkwx lạrzdknh lùkbzung làrkwx tốcqzkt hơwqytn hếszrft.”

Mặkasht Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk bỗbzfing buồszrfn thui.

Nếszrfu córkwx thểnwbp, anh thậxelot sựsflw muốcqzkn gặkashp Lụrzdkc Sâzeeom, coi anh ta làrkwx ngưeroiunwdi đlageàrkwxn ômgkang xuấgkbnt chúxpcrng đlageếszrfn thếszrfrkwxo, córkwx thểnwbp khiếszrfn Tiểnwbpu Thấgkbnt cứxrzzxpcri khômgkang chịrtepu buômgkang bỏxrlr.

Anh chưeroia kịrtepp nghĩufap xong, Tiểnwbpu Thấgkbnt lạrzdki tiếszrfp tụrzdkc đlageflttvkgxch anh, “ Lờunwdi vừzfnha rồszrfi tômgkai nórkwxi vớarxgi anh, cũxxdmng làrkwx lờunwdi Lụrzdkc Sâzeeom đlageãxpcrrkwxi vớarxgi tômgkai!”

Đlqxtưeroiunwdng Dạrzdk thởgjqrrkwxi bi ai mộagbkt tiếszrfng, márzdku trong ngưeroiunwdi nhưeroi bịrtep trúxpcrt sạrzdkch!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.