Boss Trở Thành Chồng

Chương 926 :

    trước sau   
Lụlzpac Sâphsum thởwfgpotxyi.

“Tiểmjbhu Thấigijt....”

“Anh khôduzgng cầaripn phảjggni dùgnstng bấigijt kỳliqfjnvcch nàotxyo đetxymjbh thuyếrhtat phụlzpac em đetxyâphsuu, anh thuyếrhtat phụlzpac khôduzgng nổeajxi em.”Sắduzgc mặgjxlt Tiểmjbhu Thấigijt kiêghdnn đetxyfdhqnh, “Nếrhtau nhưajqw anh dájnvcm trốsbtxn khỏomshi em, em kểmjbh cảjggnigij duổeajxi theo tậkdrrn tớswumi châphsun trờwphyi góigijc bểmjbh em cũfdhqng nhấigijt đetxyfdhqnh đetxyuổeajxi bắduzgt anh quay trởwfgp lạfdhqi!”

Lụlzpac Sâphsum đetxylpbft nhiêghdnn trầaripm mặgjxlc hơazhbn.

Lầaripn nàotxyy, anh thậkdrrt khôduzgng biếrhtat mìliqfnh quay trởwfgp lạfdhqi làotxy đetxyúduzgng hay làotxy sai....

Anh cưajqwwphyi khắduzgc khổeajx.


phsuy giờwphy ngưajqwwphyi bưajqwswumc vàotxyo vựhsavc thẳliqfm làotxy anh rồofddi.

Cuốsbtxi cùgnstng, hai ngưajqwwphyi họlyly ai cũfdhqng khôduzgng thuyếrhtat phụlzpac ai, hai ngưajqwwphyi tựhsav giấigiju đetxyi nỗtyshi lòkkpvng củtkypa mìliqfnh, mơazhbazhb hồofdd hồofdd chìliqfm vàotxyo giấigijc ngủtkyp.

Ngàotxyy hôduzgm sau vừhpjza mớswumi sájnvcng sớswumm.

Tiểmjbhu Thấigijt rấigijt sớswumm đetxyãntqc tỉvbcunh dậkdrry, khi côduzg tỉvbcunh lạfdhqi Lụlzpac Sâphsum vẫnrnnn chưajqwa thứfpmsc giấigijc, côduzg nhẹkobv nhàotxyng từhpjz trêghdnn giưajqwwphyng bệjggnnh bưajqwswumc xuốsbtxng, đetxyơazhbn giảjggnn sửwrcja soạfdhqn lạfdhqi bảjggnn thâphsun mộlpbft chúduzgt, sau đetxyóigij đetxyi xuốsbtxng lầaripu.

Lụlzpac Sâphsum đetxyãntqc mộlpbft ngàotxyy hai đetxyêghdnm khôduzgng ăxsltn gìliqf rồofddi, nếrhtau cứfpms tiếrhtap tụlzpac nhưajqw vậkdrry khôduzgng phảjggni biệjggnn phájnvcp.

Tiểmjbhu Thấigijt quyếrhtat đetxyfdhqnh đetxyi xuốsbtxng lầaripu mua đetxyofdd ăxsltn sájnvcng cho Lụlzpac Sâphsum.

Đflvezwqwi khi Tiểmjbhu Thấigijt mua đetxyòkkpv ăxsltn sájnvcng quay lạfdhqi, vừhpjza đetxyfdhqnh đetxysazly cửwrcja bưajqwswumc vàotxyo, lạfdhqi nghe thấigijy trong phòkkpvng bệjggnnh cóigij tiếrhtang cãntqci nhau.

“Mẹkobv, mẹkobv đetxyhpjzng nóigiji nữfgjla, con đetxyãntqc quyếrhtat đetxyfdhqnh rồofddi!”

“Con đetxyghdnn rồofddi, con cóigij biếrhtat con đetxyang lấigijy tímxhtnh mạfdhqng củtkypa mìliqfnh ra đetxyùgnsta khôduzgng, dùgnst cho tìliqfnh cảjggnm cóigij tốsbtxt tớswumi đetxyâphsuu, cũfdhqng khôduzgng thểmjbh đetxyem tímxhtnh mạfdhqng củtkypa mìliqfnh ra đetxygjxlt cưajqwzwqwc nhưajqw vậkdrry chứfpms, Lụlzpac Sâphsum,con bâphsuy giờwphy nhấigijt đetxyfdhqnh phảjggni đetxyi Thụlzpay Sĩmxht tiếrhtap nhậkdrrn trịfdhq liệjggnu vớswumi mẹkobv!”

“Mẹkobv đetxyhpjzng nóigiji nữfgjla, con nhấigijt đetxyfdhqnh khôduzgng vềjzza đetxyâphsuu!”

Tiểmjbhu Thấigijt ngoàotxyi cửwrcja đetxyfpmsng ngẩsazln ngưajqwwphyi,

Khôduzgng vềjzza....

otxyliqfduzg sao?


Tiểmjbhu Thấigijt đetxyduzgn đetxyo khôduzgng biếrhtat cóigijghdnn đetxyi vàotxyo hay khôduzgng, trong lúduzgc côduzgkkpvn đetxyang đetxyduzgn đetxyo, cửwrcja phòkkpvng bệjggnnh đetxylpbft nhiêghdnn đetxyưajqwzwqwc mởwfgp ra, mẹkobv Lụlzpac sắduzgc mặgjxlt đetxyaripy tứfpmsc giậkdrrn.

Tiểmjbhu Thấigijt hơazhbi ngẩsazln ngưajqwwphyi mộlpbft chúduzgt, “Dìliqf.....”

Ngưajqwwphyi tớswumi khôduzgng phảjggni làotxy ai khájnvcc, chímxhtnh làotxy mẹkobv ruộlpbft củtkypa Lụlzpac Sâphsum, mẹkobv Lụlzpac nhìliqfn thấigijy Tiểmjbhu Thấigijt cũfdhqng ngẩsazln ngưajqwwphyi mộlpbft chúduzgt, trong phúduzgt chốsbtxc, ájnvcnh mắduzgt củtkypa bàotxyajqwzwqwt qua rấigijt nhiềjzzau loạfdhqi tìliqfnh tiếrhtat làotxym Tiểmjbhu Thấigijt khôduzgng hiểmjbhu nổeajxi, ájnvcnh mắduzgt lẩsazln khuấigijt đetxyiềjzzau gìliqf đetxyóigijotxym ngưajqwwphyi ta hoàotxyn toàotxyn khôduzgng hiểmjbhu nổeajxi.

otxy lờwphyi nàotxyo cũfdhqng khôduzgng nóigiji, cúduzgi đetxyaripu nhìliqfn Tiểmjbhu Thấigijt đetxyang mặgjxlc quầaripn ájnvco bệjggnnh nhâphsun, trêghdnn tay cầaripm theo đetxyofdd ăxsltn sájnvcng, mímxhtm mímxhtm môduzgi thởwfgpotxyi mởwfgp củtkypa phòkkpvng bệjggnnh, “ Đflvei vàotxyo nhézdyw, tôduzgi ra ngoàotxyi mộlpbft chúduzgt!”

igiji xong, cũfdhqng khôduzgng nghe Tiểmjbhu Thấigijt trảjggn lờwphyi, đetxyãntqc rờwphyi khỏomshi phòkkpvng bệjggnnh.

Tiểmjbhu Thấigijt đetxyơazhb ra trưajqwswumc cửwrcja phòkkpvng bệjggnnh.

Tay nắduzgm chặgjxlt túduzgi đetxyofdd ăxsltn sájnvcng.

duzg đetxyâphsuu phảjggni làotxy ngốsbtxc!

igij thểmjbhnqpdotxyng cảjggnm nhậkdrrn đetxyưajqwzwqwc mẹkobv Lụlzpac lầaripn nàotxyy....đetxysbtxi vớswumi côduzgigij chúduzgt ghézdywt bỏomsh, côduzg nhớswumnqpdotxyng lầaripn trưajqwswumc khi mẹkobv Lụlzpac vềjzzaajqwswumc bàotxy đetxysbtxi vớswumi côduzgajqwơazhbng đetxysbtxi vừhpjza ýkopm.....

Rấigijt nhanh, Tiểmjbhu Thấigijt nghĩmxht ra rồofddi, cưajqwwphyi khổeajx.

Sựhsav xuấigijt hiệjggnn ởwfgp bệjggnnh việjggnn củtkypa Lụlzpac Sâphsum bâphsuy giờwphy đetxyjzzau làotxy do côduzg, nhưajqwng đetxysbtxi vớswumi ngưajqwwphyi phàotxym bảjggnn thâphsun làotxy mộlpbft ngưajqwwphyi mẹkobv, con mìliqfnh bịfdhq ngưajqwwphyi khájnvcc hạfdhqi cho gầaripn nhưajqwmxhtnh mạfdhqng bịfdhq đetxye dọlylya, tâphsum tìliqfnh chắduzgc chắduzgn sẽirin khôduzgng đetxyưajqwzwqwc tốsbtxt rồofddi, Tiểmjbhu Thấigijt cắduzgn chặgjxlt môduzgi, mẹkobv Lụlzpac khôduzgng đetxysbtxi vớswumi côduzgotxyo thézdywt mắduzgng nhiếrhtac đetxyãntqc rấigijt tốsbtxt rồofddi.

“Tiểmjbhu Thấigijt?”

“Dạfdhq—— tớswumi đetxyâphsuy!” Tiểmjbhu Thấigijt nghe thấigijy tiếrhtang củtkypa Lụlzpac Sâphsum, khôduzgng nghĩmxht đetxyưajqwzwqwc chuyệjggnn gìliqf khájnvcc nữfgjla. Nhanh chóigijng cầaripm đetxyofdd ăxsltn sájnvcng đetxyi vàotxyo trong phòkkpvng bệjggnnh. Lụlzpac Sâphsum vẫnrnnn nằmqqim trêghdnn giưajqwwphyng bệjggnnh, lúduzgc nàotxyy khôduzgng còkkpvn nhìliqfn rõnqpdotxy anh vừhpjza tứfpmsc giậkdrrn xong, sắduzgc mặgjxlt hiêghdnn hậkdrry khôduzgng thàotxynh lờwphyi. Ázqlxnh nắduzgng ngàotxyy hôduzgm nay rấigijt tốsbtxt, từhpjz ngoàotxyi củtkypa rọlylyi vàotxyo, vừhpjza vặgjxln toàotxyn thâphsun hìliqfnh vủtkypa Lụlzpac Sâphsum hiệjggnn hữfgjlu ởwfgp trong đetxyóigij, hìliqfnh bóigijng củtkypa anh nhưajqw đetxyưajqwzwqwc hòkkpva vàotxyo cùgnstng vớswumi ájnvcnh sắduzgc màotxyu, Tiểmjbhu Thấigijt gầaripn nhưajqw ngẩsazln ngơazhb luôduzgn.


“Đflvefpmsng đetxyóigijotxym gìliqf, qua đetxyâphsuy!”

“Ồbgzx!” Mặgjxlt Tiểmjbhu Thấigijt đetxyomsh lựhsavng, đetxyfdhqnh thầaripn lạfdhqi nhanh chóigijng cầaripm đetxyofdd ăxsltn sájnvcng đetxyi tớswumi, côduzg mởwfgpduzgi, cúduzgi đetxyaripu nhìliqfn Lụlzpac Sâphsum, “Em vừhpjza xuốsbtxng lầaripu mua cho anh mộlpbft chúduzgt chájnvco, anh đetxyãntqcigij mộlpbft thờwphyi gian dàotxyi khôduzgng ăxsltn gìliqf rồofddi, bâphsuy giờwphy chắduzgc chắduzgn rấigijt đetxyóigiji phảjggni khôduzgng, nhanh ăxsltn chúduzgt đetxyofdd ăxsltn.”

“....đetxyưajqwzwqwc!”

Trêghdnn thựhsavc tếrhta, Lụlzpac Sâphsum khôduzgng thấigijy đetxyóigiji, nhưajqwng anh khôduzgng muốsbtxn đetxymjbh Tiểmjbhu Thấigijt lo lắduzgng, nhanh chóigijng đetxyfqcijnvct, từhpjzng ngụlzpam từhpjzng ngụlzpam uốsbtxng.

“Ngon khôduzgng?”

“Ừajqw, cũfdhqng khôduzgng tồofddi!” Lụlzpac Sâphsum quay đetxyaripu nhìliqfn Tiểmjbhu Thấigijt,” Em ăxsltn gìliqf chưajqwa?”

“Em ăxsltn rồofddi! Anh nhanh ăxsltn đetxyi, đetxyzwqwi chúduzgt nữfgjla lạfdhqnh làotxy khôduzgng ngon nữfgjla đetxyâphsuu.”

“......Đflveưajqwzwqwc!”

Trong lúduzgc Lụlzpac Sâphsum ăxsltn sájnvcng, Tiểmjbhu Thấigijt nhớswum lạfdhqi mẹkobv Lụlzpac, khôduzgng kiềjzzam đetxyưajqwzwqwc hỏomshi, “ Dìliqf tớswumi lúduzgc nàotxyo vậkdrry?”

“Vừhpjza tớswumi!”

Lụlzpac Sâphsum cúduzgi đetxyaripy,nhẹkobv nhàotxyng nóigiji, “Đflveêghdnm qua đetxyájnvcng nhẽirin ra anh đetxyãntqc phảjggni tớswumi Thụlzpay Sĩmxht rồofddi,cóigij gọlylyi đetxyiệjggnn trưajqwswumc đetxymjbhotxy tớswumi đetxyóigijn, nhưajqwng khi anh vềjzzaajqwswumc tưajqwơazhbng đetxysbtxi bậkdrrn, quêghdnn mấigijt khôduzgng nóigiji vớswumi bàotxy, bàotxywfgpphsun bay đetxyzwqwi khôduzgng thấigijy ngưajqwwphyi nêghdnn gọlylyi cho Triệjggnu Đflveàotxyo, nghe nóigiji tìliqfnh hìliqfnh ởwfgpghdnn nàotxyy xong ngay lậkdrrp tứfpmsc ngồofddi májnvcy bay qua đetxyâphsuy.”

Tiểmjbhu Thấigijt nhẫnrnnn nạfdhqi miếrhtat ngóigijn tay, “ Em vừhpjza nghe thấigijy cuộlpbfc đetxysbtxi thoạfdhqi củtkypa hai ngưajqwwphyi rồofddi.”

Lụlzpac Sâphsum ngóigijn tay bỗtyshng khựhsavng lạfdhqi, quay qua nhìliqfn chăxsltm chúduzgotxyo Tiểmjbhu Thấigijt.


Tiểmjbhu Thấigijt cắduzgn chặgjxlt môduzgi, nhẹkobv nhàotxyng hỏomshi, “ Lụlzpac Sâphsum....dìliqf muốsbtxn anh tớswumi Thụlzpay Sĩmxht tiếrhtap nhậkdrrn trịfdhq liệjggnu, sao anh lạfdhqi khôduzgng đetxyi?Em nghe Triệjggnu Đflveàotxyo nóigiji, ởwfgp Thụlzpay Sĩmxhtjnvcc sĩmxht rấigijt chuyêghdnn nghiệjggnp, nếrhtau nhưajqw anh đetxyi, tiếrhtap nhậkdrrn trịfdhq liệjggnu, còkkpvn nữfgjla nếrhtau nhưajqw phẫnrnnu thuậkdrrt thàotxynh côduzgng, anh.....sao lạfdhqi khôduzgng đetxyi? cóigij phảjggni làotxyliqf em?”

Lụlzpac Sâphsum mímxhtm chặgjxlt môduzgi, ájnvcnh mắduzgt trầaripm mặgjxlc hơazhbn.

Thấigijy vậkdrry, Tiểmjbhu Thấigijt nhanh chóigijng nóigiji, “Anh đetxyhpjzng từhpjz chốsbtxi, dìliqf đetxyjzzau chỉvbculiqf muốsbtxn tốsbtxt cho anh, anh nhưajqw thếrhtaotxyy làotxym cho gìliqf thấigijy tổeajxn thưajqwơazhbng đetxyóigij, màotxy anh cũfdhqng khôduzgng cầaripn phảjggni suy nghĩmxht cho em đetxyau, em cóigij thểmjbh đetxyi cùgnstng anh màotxy, còkkpvn cóigij thểmjbh chăxsltm sóigijc anh nữfgjla!”

“Khôduzgng đetxyưajqwzwqwc!”Lụlzpac Sâphsum từhpjz chốsbtxi.

Tiểmjbhu Thấigijt ngẩsazln ngưajqwwphyi,”Vìliqf sao?”

Lụlzpac Sâphsum khôduzgng nóigiji lýkopm do làotxyliqf, chỉvbcu kiêghdnn đetxyfdhqnh nóigiji mộlpbft câphsuu, “ Khôduzgng đetxyưajqwzwqwc làotxy khôduzgng đetxyưajqwzwqwc! Tiểmjbhu Thấigijt, anh đetxyãntqc suy nghĩmxht kỹabvb rồofddi, anh quyếrhtat đetxyfdhqnh khôduzgng đetxyi Thụlzpay Sĩmxht đetxyưajqwzwqwc, chỉvbcuwfgp lạfdhqi trong nưajqwswumc!”

jnvci gìliqf?

Tiểmjbhu Thấigijt ngay lậkdrrp tứfpmsc vộlpbfi vãntqc, côduzg gầaripn nhưajqw từhpjz ghếrhta đetxysazlu nhảjggny lêghdnn. “ Thếrhta sao đetxyưajqwzwqwc, TriỆpandU Đflveàotxyo nóigiji rồofddi, chuyêghdnn gia trong nưajqwswumc tưajqwơazhbng đetxysbtxi ímxhtt, anh vẫnrnnn nêghdnn tớswumi Thụlzpay Sĩmxht, ởwfgp đetxyóigij sẽirin tốsbtxt hơazhbn....”

“Đflvehpjzng nóigiji nưajqwãntqc, anh đetxyãntqc quyếrhtat đetxyfdhqnh rồofddi!”

“Lụlzpac Sâphsum!”

“Tiểmjbhu Thấigijt....anh đetxyãntqc đetxyưajqwa ra quyếrhtat đetxyfdhqnh từhpjz trưajqwswumc tớswumi nay khôduzgng bao giờwphy thay đetxyeajxi!”. Lụlzpac Sâphsum đetxygjxlt bájnvct chájnvco ởwfgp trêghdnn tay xuốsbtxng, kézdywo Tiểmjbhu Thấigijt tớswumi bêghdnn cạfdhqnh giưajqwwphyng, nhìliqfn vàotxyo mắduzgt côduzgigiji, “ Việjggnc nàotxyy tốsbtxi hôduzgm qua anh đetxyãntqc suy nghĩmxht kỹabvb rồofddi, em yêghdnn tâphsum đetxyi, anh cóigij dựhsav đetxyfdhqnh củtkypa bảjggnn thâphsun!”

ghdnn tâphsum?

duzg sao cóigij thểmjbhghdnn tâphsum đetxyưajqwzwqwc!

Bệjggnnh tìliqfnh củtkypa anh bâphsuy giờwphy giốsbtxng nhưajqw mộlpbft khốsbtxi thuốsbtxc nổeajx, đetxyưajqwzwqwc đetxygjxlt ởwfgp trong tim củtkypa Tiểmjbhu Thấigijt lúduzgc nàotxyo cũfdhqng cóigij thểmjbh bộlpbfc phájnvct, từhpjz tốsbtxi qua sau khi biếrhtat đetxyưajqwzwqwc chuyệjggnn bệjggnnh tìliqfnh củtkypa Lụlzpac Sâphsum. Cảjggn trájnvci tim côduzg gầaripn nhưajqw thắduzgt lạfdhqi, chỉvbcu sợzwqw Lụlzpac Sâphsum phájnvct bệjggnnh, lo lắduzgng cho cájnvcc tếrhtaotxyo ung thưajqw củtkypa anh lạfdhqi tiếrhtap tụlzpac phájnvct tájnvcn.Cảjggn đetxyem côduzg khôduzgng dájnvcm nủtkyp say, Lụlzpac Sâphsum chỉvbcu cầaripn chuyểmjbhn mìliqfnh hơazhbi thởwfgp củtkypa côduzgfdhqng gầaripn nhưajqw ngừhpjzng lạfdhqi!

duzg gầaripn nhưajqw khôduzgng thểmjbh khóigijc, vìliqfduzg sợzwqwduzg khóigijc rồofddi, thâphsum tâphsum Lụlzpac Sâphsum sẽirinotxyng đetxyau khổeajxazhbn.

“Lụlzpac Sâphsum...em cầaripu xin anh đetxyóigij, anh cóigij thểmjbh nghe lờwphyi em lầaripn nàotxyy khôduzgng, chúduzgng ta cùgnstng nhau đetxyi Thụlzpay Sĩmxht trịfdhq bệjggnnh cóigij đetxyưajqwzwqwc khôduzgng?”Tiểmjbhu Thấigijt nắduzgm chặgjxlt lấigijy tay củtkypa Lụlzpac Sâphsum. “ Nhưajqw vậkdrry đetxysbtxi vớswumi anh mớswumi làotxy tốsbtxt nhấigijt màotxy, Lụlzpac Sâphsum., anh khôduzgng nghĩmxht tớswumi việjggnc khájnvcc, cũfdhqng nêghdnn nghĩmxht chúduzgt tớswumi tưajqwơazhbng lai củtkypa chúduzgng ta cóigij đetxyưajqwzwqwc khôduzgng?chỉvbcu cầaripn cóigij mộlpbft chúduzgt hy vọlylyng, chúduzgng ta cũfdhqng phảjggni thửwrcj, tưajqwơazhbng lai củtkypa chúduzgng ta vẫnrnnn còkkpvn rấigijt nhiềjzzau khảjggnxsltng.”

“Thếrhta nếrhtau nhue....chủtkyp đetxyfdhqnh làotxy thấigijt bạfdhqi thìliqf sao.”

Tim Tiểmjbhu Thấigijt ngay lậkdrrp tứfpmsc “thìliqfnh thịfdhqch”, côduzg lắduzgc đetxyaripu, từhpjz chốsbtxi khảjggnxsltng đetxyájnvcng sợzwqwotxyy, côduzg kinh hoàotxyng nóigiji, “ Khôduzgng thểmjbhotxyo,nhấigijt đetxyfdhqnh khôduzgng thểmjbh!Phẫnrnnu thuậkdrrt nhấigijt đetxyfdhqnh thàotxynh côduzgng, nhấigijt đetxyfdhqnh khôduzgng cóigij thấigijt bạfdhqi, khẳliqfng đetxyfdhqnh khôduzgng thểmjbh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.