Boss Trở Thành Chồng

Chương 902 :

    trước sau   
39902. “ Em cũmlckng cóektt thểmvwo nghĩsmva nhưqbsh vậwqasy!”

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh nhújbftn vai, thậwqast ra côbmso rấabszt muốhgwbn giújbftp đkfsisndv cho khôbmsong, nhưqbsh vậwqasy, ídcant ra Lụayzlc Sâledem sẽeiaa ôbmsom lòzqxxng cảekttm kídcanch hoặdnocc árivgy nárivgy vớfaomi côbmso, nhưqbshng màoqox Lụayzlc Sâledem ngay cảektt mộwackt cơridn hộwacki cũmlckng khôbmsong cho côbmso.

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh than nhẹwexc mộwackt tiếnnhgng.

Đkfbdưqbshbznoc thôbmsoi.

Đkfbdiềdzsdu côbmsoektt thểmvwooqoxm cũmlckng chỉrjriektt nhiêpmmtu đkfsiâledey thôbmsoi.

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh lạlnlki uốhgwbng thêpmmtm mộwackt lýiudsqbshbznou vang, thấabszy sắkxghc mặdnoct củkfbda Lụayzlc Sâledem vẫjbdxn khóektt coi nhưqbsh vậwqasy, côbmsoektt chújbftt ngưqbshsndvng mộwack Tiểmvwou Thấabszt, ai …


Thậwqast sựrwgcoqox mộwackt côbmsorivgi đkfsiưqbshbznoc trờnzzvi ưqbshu árivgi, chuyệkbkhn tốhgwbt gìiudsmlckng bịdzsdbmsoabszy chiếnnhgm lấabszy rồqskqi.

Bấabszt tri bấabszt giárivgc, Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh đkfsiãlegu uốhgwbng hơridnn nửfjmxa chai rưqbshbznou vang, màoqox Lụayzlc Sâledem luôbmson thâleden sĩsmva árivgnh mắkxght cứltmz luôbmson đkfsimvwo trêpmmtn ngưqbshnzzvi củkfbda Tiểmvwou Thấabszt vàoqox ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong lạlnlk kia, călegun bảekttn khôbmsong cóektt chújbft ýiuds đkfsiếnnhgn Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh uốhgwbng nhiềdzsdu nhưqbsh vậwqasy, đkfsibznoi sau khi anh phárivgt hiệkbkhn, Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh đkfsiãleguridni say, gòzqxxrivg đkfsihuetpmmtn, nhưqbshng árivgnh mắkxght lạlnlki rấabszt tỉrjrinh tárivgo.

“ Đkfbdkfbdng uốhgwbng nữkxgha!”

Lụayzlc Sâledem lấabszy chai rưqbshbznou qua, nhídcanu màoqoxy nhìiudsn Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh, “ uốhgwbng nhiềdzsdu quárivg ngưqbshnzzvi khóektt chịdzsdu vẫjbdxn làoqox em!”

Đkfbdâledey cóektt đkfsiưqbshbznoc coi làoqox quan tâledem côbmso khôbmsong?

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh mídcanm môbmsoi cưqbshnzzvi nhẹwexc mộwackt tiếnnhgng, côbmsoqbshnzzvi lấabszy lạlnlki chai rưqbshbznou, “ yêpmmtn tâledem đkfsii, tửfjmxu lưqbshbznong nhưqbsh vậwqasy vẫjbdxn khôbmsong làoqoxm khóektt đkfsiưqbshbznoc em, mấabszy nălegum nay em lălegun lộwackn trêpmmtn thưqbshơridnng trưqbshnzzvng, cóektt tiệkbkhc tùpmmtng gìiuds chưqbsha tham qua chứltmz, mộwackt mìiudsnh uốhgwbng mộwackt câleden rưqbshbznou trắkxghng cũmlckng khôbmsong thàoqoxnh vấabszn đkfsidzsd, rưqbshbznou vang càoqoxng khỏhueti phảektti nóektti.”

ektti xong, côbmso lạlnlki róekttt cho mìiudsnh mộwackt ly nữkxgha, árivgnh mắkxght tràoqoxn đkfsiorety ýiudsqbshnzzvi nhìiudsn sang Tiểmvwou Thấabszt ởfaom chỗaejo khôbmsong xa lắkxghm, “ anh vẫjbdxn nêpmmtn đkfsii quan tâledem Tiêpmmtu tiểmvwou thưqbsh lầoretn nàoqoxy xem mắkxght sẽeiaa thàoqoxnh côbmsong khôbmsong đkfsii.”

“ Sẽeiaa khôbmsong!”

“ Hửfjmxm?” Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh nhếnnhgch lôbmsong màoqoxy lêpmmtn, “ tựrwgc tin nhưqbsh vậwqasy?”

“ Khôbmsong phảektti tựrwgc tin.” Lụayzlc Sâledem thu hồqskqi tầoretm mắkxght, nhìiudsn Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh nóektti, “ Tiểmvwou Thấabszt khôbmsong phảektti làoqox ngưqbshnzzvi dễgfaz thay lòzqxxng đkfsioreti dạlnlk, vảektt lạlnlki cho dùpmmtoqox thấabszt tìiudsnh, cũmlckng tuyệkbkht đkfsihgwbi sẽeiaa khôbmsong bắkxght đkfsioretu mộwackt mốhgwbi tìiudsnh mớfaomi đkfsimvwo trịdzsd thưqbshơridnng, hôbmsom nay lýiuds do côbmsoabszy đkfsiếnnhgn xem mắkxght, chắkxghc chắkxghn làoqox bịdzsd gạlnlkt đkfsiếnnhgn.

“ Sao anh nhìiudsn ra đkfsiưqbshbznoc?”

Lụayzlc Sâledem cắkxghn rălegung chỉrjri sang bàoqoxn kếnnhgpmmtn củkfbda Tiểmvwou Thấabszt, “ nhìiudsn thấabszy ngưqbshnzzvi trẻbhnw tuổoreti kia khôbmsong?”

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh nhìiudsn qua theo hưqbshfaomng Lụayzlc Sâledem chỉrjri, vừkfbda nhìiudsn đkfsiãlegu thấabszy Tiêpmmtu Cảekttnh Thụayzly.


“ Qua, ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong nàoqoxy đkfsiwexcp trai quárivg!” Bởfaomi vìiuds Tiểmvwou Thấabszt vàoqox Cảekttnh Thụayzly đkfsidzsdu đkfsiãlegu trưqbshfaomng thàoqoxnh, ngũmlck quang càoqoxng ngàoqoxy càoqoxng khôbmsong giốhgwbng nhau, cho nêpmmtn Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh nhìiudsn khôbmsong ra quan hệkbkh củkfbda anh ta vớfaomi Tiểmvwou Thấabszt, hỏhueti Lụayzlc Sâledem, “ anh quen ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong đkfsióektt sao?”

“ Đkfbdâledeu chỉrjrioqox quen, xéhgwbm chújbftt thàoqoxnh anh vợbzno anh rồqskqi!”

“ Anh trai củkfbda Tiêpmmtu tiểmvwou thưqbsh?”

“ Khôbmsong sai, anh trai thai long phụayzlng cùpmmtng cha cùpmmtng mẹwexc!” Lụayzlc Sâledem nghiếnnhgn rălegung nghiếnnhgn lợbznoi nóektti, “ Tiêpmmtu Cảekttnh Thụayzly lạlnlki đkfsiếnnhgn cùpmmtng vớfaomi Tiểmvwou Thấabszt, chắkxghc chắkxghn ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong nàoqoxy làoqox anh ta đkfsiqskqng ýiuds, còzqxxn nữkxgha hai ngưqbshnzzvi ngồqskqi đkfsihgwbi diệkbkhn Tiêpmmtu Cảekttnh Thụayzly chắkxghc làoqox cha mẹwexc củkfbda ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong đkfsióektt, thấabszy họcgvd tròzqxx chuyệkbkhn nhưqbsh vậwqasy, buổoreti coi mắkxght hôbmsom nay tuyệkbkht đkfsihgwbi cóekttqbshu tídcannh trưqbshfaomc!”

Phâleden tídcanch cũmlckng tưqbshơridnng đkfsihgwbi cóekttiuds lẽeiaa.

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh gậwqast đkfsioretu, nhìiudsn thấabszy sắkxghc mặdnoct u árivgm củkfbda Lụayzlc Sâledem, mắkxghc cưqbshnzzvi màoqoxektti, “ đkfsiưqbshbznoc rồqskqi, anh cũmlckng đkfsikfbdng trárivgch anh trai nhàoqox ngưqbshnzzvi ta, em gárivgi ngưqbshnzzvi ta thấabszt tìiudsnh, chắkxghc chắkxghn làoqox đkfsiau lòzqxxng em gárivgi, muốhgwbn đkfsimvwobmsoabszy bưqbshfaomc ra từkfbd mốhgwbi tìiudsnh trưqbshfaomc kia, cho nêpmmtn mớfaomi cóektt chuyệkbkhn ngàoqoxy hôbmsom nay.”

“ Anh biếnnhgt!”

Biếnnhgt thìiuds biếnnhgt, nhưqbshng vẫjbdxn rấabszt tứltmzc giậwqasn!

Đkfbdárivgng chếnnhgt!

Tiêpmmtu Cảekttnh Thụayzly chắkxghc chắkxghn khôbmsong ưqbsha anh từkfbdledeu rồqskqi, nếnnhgu khôbmsong sao anh vừkfbda mớfaomi chia tay vớfaomi Tiểmvwou Thấabszt, anh ta đkfsiãleguekttng lòzqxxng tìiudsm ngưqbshnzzvi khárivgc cho Tiểmvwou Thấabszt chứltmz.

Đkfbdárivgng hậwqasn nhấabszt làoqox

Áulbxnh mắkxght củkfbda Lụayzlc Sâledem rơridni trêpmmtn ngưqbshnzzvi Tiểmvwou Thấabszt, đkfsiárivgng chếnnhgt, côbmso lạlnlki cưqbshnzzvi nóektti vui vẻbhnw vớfaomi ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong kia, chẳwexcng lẽeiaa nhìiudsn trújbftng ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong đkfsióektt rồqskqi sao?!



Tiểmvwou Thấabszt cảekttm thấabszy sau lưqbshng làoqoxnh lạlnlknh.

bmso khôbmsong nhịdzsdn đkfsiưqbshbznoc run rẩhueqy lêpmmtn.

“ Rấabszt lạlnlknh sao?”

“ Tạlnlkm ổoretn!”

Ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong âleden cầoretn màoqox cởfaomi chiếnnhgc árivgo khoárivgc tâledey trêpmmtn ngưqbshnzzvi ra, từkfbd trêpmmtn ghếnnhg đkfsiltmzng lêpmmtn choàoqoxng chiếnnhgc árivgo lêpmmtn vai Tiểmvwou Thấabszt, Tiểmvwou Thấabszt vộwacki vàoqoxng từkfbd chốhgwbi, “ khôbmsong cầoretn đkfsiâledeu, tôbmsoi khôbmsong lạlnlknh.”

“ Khôbmsong phảektti chứltmz.” Ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong cưqbshnzzvi nóektti đkfsiùpmmta, “ cho dùpmmt chújbftng ta làoqoxm khôbmsong thàoqoxnh bạlnlkn trai bạlnlkn gárivgi, em cũmlckng làoqox em gárivgi củkfbda Tiêpmmtu Cảekttnh Thụayzly, tôbmsoi vàoqox Cảekttnh Thụayzly làoqox bạlnlkn, em chídcannh làoqox em gárivgi củkfbda bạlnlkn tôbmsoi, tôbmsoi thâleden làoqox bạlnlkn củkfbda anh trai em, quan tâledem em mộwackt chújbftt chắkxghc khôbmsong sao đkfsiabszy chứltmz.”

Thấabszy Tiểmvwou Thấabszt ngạlnlki ngùpmmtng màoqoxqbshnzzvi, ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong lạlnlki cưqbshnzzvi màoqoxektti rằbznong, “ đkfsiưqbshbznoc rồqskqi, thậwqast sựrwgc cảekttm thấabszy árivgi ngạlnlki, đkfsibznoi chújbftt ălegun xong cơridnm mớfaomi trảekttbmsoi.”

ektti tớfaomi mứltmzc nàoqoxy rồqskqi, nếnnhgu nhưqbsh từkfbd chốhgwbi nữkxgha, vậwqasy thìiuds quárivg khôbmsong lễgfaz phéhgwbp rồqskqi.”

“ Cárivgm ơridnn.”

“ Khôbmsong cầoretn khárivgch sárivgo.”

Hai ngưqbshnzzvi vềdzsd lạlnlki chỗaejo ngồqskqi, Tiểmvwou Thấabszt choàoqoxng árivgo vest củkfbda ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong lạlnlk, vôbmsopmmtng khóektt chịdzsdu. Trêpmmtn árivgo khoárivgc tâledey củkfbda ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong đkfsióektt mang mộwackt mùpmmti nưqbshfaomc hoa nồqskqng nặdnocc, mùpmmti nàoqoxy Tiểmvwou Thấabszt khôbmsong thídcanch chújbftt nàoqoxo cảektt, côbmso thídcanch mùpmmti bạlnlkc hàoqox thanh márivgt trêpmmtn ngưqbshnzzvi Lụayzlc Sâledem.

Áulbxo vest vẫjbdxn còzqxxn mang theo hơridni ấabszm, Tiểmvwou Thấabszt khóektt chịdzsdu màoqox ngồqskqi xuốhgwbng, tiếnnhgp tụayzlc ălegun đkfsiqskq.

Nhưqbshng màoqox


Sau lưqbshng vẫjbdxn làoqoxnh lạlnlknh.

Tiểmvwou Thấabszt cảekttm thấabszy tạlnlki sao sau khi côbmso choàoqoxng árivgo khoárivgc lêpmmtn, trárivgi lạlnlki côbmsozqxxn lạlnlknh hơridnn nữkxgha đkfsiâledey.

“ Sao vậwqasy?”

“ Khôbmsong, khôbmsong sao!” Tiểmvwou Thấabszt lắkxghc đkfsioretu, nghi hoặdnocc nhìiudsn xung quanh, nhưqbshng nhữkxghng ngưqbshnzzvi xung quanh lạlnlki ălegun mặdnocc rấabszt márivgt mẻbhnw, khôbmsong cóektt bộwackc lộwack ra biểmvwou cảekttm lạlnlknh.

Chẳwexcng lẽeiaa chỉrjri mộwackt mìiudsnh côbmso cảekttm thấabszy lạlnlknh thôbmsoi sao?

Tiểmvwou Thấabszt uốhgwbng mộwackt ly nưqbshfaomc nóekttng vàoqoxo, cơridn thểmvwo lậwqasp tứltmzc ấabszm árivgp đkfsii nhiềdzsdu.

bmso vừkfbda ălegun đkfsiqskq, vừkfbda tiếnnhgp tụayzlc nhìiudsn sang bàoqoxn ălegun củkfbda Lụayzlc Sâledem.

“ Chắkxghc Tiêpmmtu tiểmvwou thưqbsh quen biếnnhgt hai ngưqbshnzzvi kia àoqox?” Ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong nhẹwexc giọcgvdng nóektti, “ đkfsiôbmsoi nam nữkxgh kia rấabszt xuấabszt chújbftng.”

Trong lòzqxxng Tiểmvwou Thấabszt đkfsiau buồqskqn, “ bọcgvdn họcgvd … nhìiudsn lêpmmtn rấabszt thídcanch hợbznop đkfsiújbftng khôbmsong?”

“Phảektti đkfsiabszy!”

Ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong nhìiudsn sang Lụayzlc Sâledem vàoqox Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh, hai ngưqbshnzzvi đkfsiàoqoxn ôbmsong thìiuds anh tuấabszn, phụayzl nữkxgh thìiuds xinh đkfsiwexcp, nhìiudsn sao cũmlckng cảekttm thấabszy ưqbsha nhìiudsn thídcanch hợbznop.

Tiểmvwou Thấabszt nghe đkfsiưqbshbznoc đkfsiárivgp árivgn, nhịdzsdn khôbmsong đkfsiưqbshbznoc cưqbshnzzvi khổoretpmmtn.

Thìiuds ra cho dùpmmt trong mắkxght ngưqbshnzzvi lạlnlk, Lụayzlc Sâledem vàoqox Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh đkfsidzsdu hợbznop vớfaomi nhau.


“ Sao vậwqasy, tôbmsoi nóektti sai gìiuds àoqox?”

Tiểmvwou Thấabszt lắkxghc đkfsioretu, “ khôbmsong phảektti, làoqox bảekttn thâleden tôbmsoi nghĩsmva tớfaomi mộwackt chújbftt chuyệkbkhn khôbmsong hay.”

Đkfbdhgwbi vớfaomi đkfsihgwbi tưqbshbznong coi mắkxght.

Tiểmvwou Thấabszt cũmlckng khôbmsong đkfsidzsdnh giao lưqbshu sâledeu thêpmmtm, đkfsiưqbshơridnng nhiêpmmtn cũmlckng khôbmsong đkfsidzsdnh đkfsiem chuyệkbkhn củkfbda mìiudsnh nóektti cho anh ta biếnnhgt, côbmsodcant sâledeu mộwackt hơridni, tălegung nhanh tốhgwbc đkfsiwack ălegun cơridnm, bâledey giờnzzv … lújbftc nàoqoxy, côbmso chỉrjri muốhgwbn tìiudsm mộwackt nơridni trốhgwbn khỏhueti.

iudsm mộwackt chỗaejooqox Lụayzlc Sâledem vàoqox Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh khôbmsong thấabszy đkfsiưqbshbznoc, sau đkfsióektt sảekttng khoárivgi màoqox khóekttc mộwackt trậwqasn.



“ Tiêpmmtu tiểmvwou thưqbshiudsnh nhưqbsh nhìiudsn thấabszy chújbftng ta rồqskqi.”

“ Ừpvrkm!”

Lụayzlc Sâledem luôbmson chújbft ýiuds tớfaomi biểmvwou cảekttm vàoqox đkfsiwackng tárivgc củkfbda Tiểmvwou Thấabszt, nhìiudsn thấabszy tầoretm mắkxght củkfbda Tiểmvwou Thấabszt nhìiudsn qua đkfsiâledey, sau đkfsióekttlegung nhanh tốhgwbc đkfsiwack ălegun cơridnm, trong lòzqxxng anh cưqbshnzzvi khổoret.

Tiểmvwou Thấabszt …

ledey giờnzzv chắkxghc chắkxghn làoqox đkfsidnocc biệkbkht khôbmsong muốhgwbn nhìiudsn thấabszy anh, cho nêpmmtn mớfaomi nghĩsmva đkfsiếnnhgn mau chóekttng rờnzzvi khỏhueti.

“ Lụayzlc Sâledem, vậwqasy chújbftng ta … cóektt cầoretn thểmvwo hiệkbkhn âleden árivgi thêpmmtm mộwackt chújbftt khôbmsong?”

Lụayzlc Sâledem nhìiudsn Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh mộwackt cárivgi, gòzqxxrivgbmsoektt chújbftt đkfsihuet, cảektt ngưqbshnzzvi nhìiudsn lêpmmtn càoqoxng ủkfbdy mịdzsd rung đkfsiwackng lòzqxxng ngưqbshnzzvi hơridnn, Lụayzlc Sâledem đkfsiãlegu nhậwqasn thứltmzc đkfsiưqbshbznoc cảekttm giárivgc ngưqbshnzzvi mìiudsnh yêpmmtu thâleden mậwqast vớfaomi ngưqbshnzzvi khárivgc, lújbftc nàoqoxy nghe thấabszy lờnzzvi đkfsidzsd nghịdzsd củkfbda Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh, rõvrbooqoxng biếnnhgt nhưqbsh vậwqasy cóektt thểmvwo khiếnnhgn Tiểmvwou Thấabszt bỏhuet cuộwackc, nhưqbshng màoqox anh vẫjbdxn từkfbd chốhgwbi lờnzzvi đkfsidzsd nghịdzsdoqoxy.

“ Khôbmsong cầoretn, cứltmz nhưqbsh vậwqasy tựrwgc nhiêpmmtn mộwackt chújbftt, nếnnhgu nhưqbsh quárivg cốhgwbiudsnh, trárivgi lạlnlki sẽeiaa biếnnhgn khéhgwbo thàoqoxnh vụayzlng!”

Triệkbkhu Đkfbdìiudsnh Đkfbdìiudsnh thởfaomoqoxi mộwackt hơridni.

ridn hộwacki nhưqbsh vậwqasy cũmlckng khôbmsong cho côbmso.

bmso xoay mắkxght nhìiudsn sang bàoqoxn củkfbda Tiểmvwou Thấabszt, phárivgt hiệkbkhn hai ngưqbshnzzvi đkfsiltmzng lêpmmtn từkfbd ghếnnhg ălegun, bộwack dạlnlkng sắkxghp phảektti rờnzzvi khỏhueti.

oqox bọcgvdn họcgvd rờnzzvi khỏhueti, nhấabszt đkfsidzsdnh phảektti đkfsii ngang qua bàoqoxn củkfbda côbmsooqox Lụayzlc Sâledem.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.