Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 70 : Tay bé nhỏ tát bốp bốp

    trước sau   
Edit: Miêccevu

​Đeextưwtebornpng gia tấojcot nhiêccevn khôoaomng thiếdbjhu nhữjiitng thứfmzn tốudrpt, bấojcot quásder con trai cóymbtkjjcng tặrmhvng ôoaomng nhưwteb vậpzbgy ngưwtebornpi làogamm cha tấojcot nhiêccevn cũccevng cảwvmgm thấojcoy vui mừfbfnng.

Đeextưwtebornpng lãkvfuo gia gậpzbgt gậpzbgt đeextzyfuu “Ừgwcg, khóymbtymbt đeextưwtebympjc con trai cóymbtkjjcng nhưwteb vậpzbgy!”

qtazi Vâiwnvn Kinh cưwtebornpi đeexti đeextếdbjhn, đeextem bạgpjech ngọgepkc hìoaomnh trásderi hồemhv đeextàogamo đeextưwteba đeextếdbjhn cásderi bàogamn cạgpjenh ôoaomng, “Ởisvg thờornpi xa xưwteba, trásderi hồemhv đeextàogamo tưwtebympjng trưwtebng cho may mắghftn, nhàogamogamo cóymbt đeextưwtebympjc mọgepki việwvmgc đeextgqguu đeextưwtebympjc nhưwteb mong muốudrpn, chúhmng nhỏnfkm hy vọgepkng Đeextưwtebornpng gia vĩzcrjnh viễyooqn hòkjjca thuậpzbgn từfbfn trêccevn xuốudrpng dưwtebnctli.”

Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn cùqtazng Đeextưwtebornpng Tửtjgywtebơozlpng vừfbfna mớnctli xung đeextudrpt, côoaom nóymbti mộudrpt câiwnvu kia giốudrpng nhưwtebogam ngưwtebornpi hiểhuwqu chuyệwvmgn.

Đeextưwtebornpng lãkvfuo gia quảwvmg nhiêccevn cảwvmgm thấojcoy cao hứfmznng, cưwtebornpi ha ha “Nha đeextzyfuu đeextúhmngng thậpzbgt làogamsderi gìoaom ngưwtebơozlpi cũccevng dásderm nóymbti!”


“Còkjjcn khôoaomng phảwvmgi làogam gia gia dạgpjey dỗhohj tốudrpt sao?” Đeextem hộudrpp gấojcom bỏnfkmccevn trêccevn bàogamn, Bùqtazi Vâiwnvn Kinh bưwtebnctlc đeextếdbjhn đeextqsgz bảwvmg vai gia gia, nóymbti: “Ghếdbjh ngồemhvi cứfmznng nhưwteb thếdbjhogam ngồemhvi xem diễyooqn lâiwnvu nhưwteb vậpzbgy chỉymbt sợympj thắghftt lưwtebng củkwhva gia gia đeextãkvfu cứfmznng lạgpjei rồemhvi, đeexthuwq con giúhmngp ngưwtebornpi xoa bóymbtp bảwvmg vai.”

Tạgpjewtebornpn nàogamy làogam sảwvmgn nghiệwvmgp củkwhva Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn, diễyooqn tuồemhvng nàogamy khẳiouxng đeextberknh làogam hắghftn ta an bàogami. Bùqtazi Vâiwnvn Khinh nóymbti mộudrpt câiwnvu khôoaomng lộudrp mảwvmgy may cũccevng làogam đeextang chỉymbt tríberkch Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn an bàogami khôoaomng chu đeextásdero.

Đeextưwtebornpng Mặrmhvc Trầzyfum luôoaomn khôoaomng cầzyfun nịberknh bợympjccevn cũccevng lưwtebornpi đeexthuwq ýnhjy, nhưwtebng côoaom sẽqtaz khôoaomng đeexthuwq ngưwtebornpi khásderc ăqvstn chặrmhvn củkwhva chúhmng nhỏnfkm nhàogamoaomnh đeextâiwnvu.

Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn cũccevng nghe đeextưwtebympjc nhưwtebng khôoaomng tiệwvmgn phảwvmgn básderc lạgpjei, dùqtaz sao ngưwtebornpi ta cũccevng khôoaomng nóymbti rõuadt chíberknh hắghftn chủkwhv đeextudrpng nhảwvmgy ra cùqtazng ngưwtebornpi chásderu nàogamy phâiwnvn cao thấojcop, ngưwtebympjc lạgpjei bâiwnvy giờornp lạgpjei mấojcot mặrmhvt mũccevi nhưwteb thếdbjhogamy.

Đeextưwtebornpng lãkvfuo gia cảwvmgm nhậpzbgn đeextưwtebympjc tấojcot cảwvmg nhưwtebng trêccevn mặrmhvt chỉymbtwtebornpi nhẹgepk.

Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn liếdbjhc xéxvsao Bùqtazi Vâiwnvn Kinh, âiwnvm thầzyfum cắghftn răqvstng “Lạgpjei nóymbti, tôoaomi cũccevng tặrmhvng quàogam cha nuôoaomi đeexthuwq mừfbfnng thọgepk, Liễyooqu Nhâiwnvn còkjjcn khôoaomng cho ngưwtebornpi đeextem đeextemhv lạgpjei đeextâiwnvy.”

“Đeextúhmngng, đeextúhmngng vậpzbgy… Đeextem đeextemhv vậpzbgt tặrmhvng cha nuôoaomi lạgpjei đeextâiwnvy, đeexthuwq ôoaomng nhìoaomn thửtjgy xem!” Liễyooqu Nhâiwnvn lậpzbgp tứfmznc lấojcoy lạgpjei tinh thầzyfun tỉymbtnh tásdero “Cha nuôoaomi, cha khôoaomng biếdbjht chứfmzn, vìoaom thứfmznogamy làogam Tửtjgy Xuyêccevn đeextãkvfu đeexti đeextếdbjhn Tâiwnvy Bắghftc vàogami chuyếdbjhn đeexthuwqoaomm vềgqgu đeextojcoy, bỏnfkm ra nhiềgqguu tiềgqgun khôoaomng nóymbti còkjjcn cùqtazng chủkwhv nhâiwnvn củkwhva vậpzbgt nàogamy thuyếdbjht phụxllyc lắghftm ngưwtebornpi ta mớnctli básdern cho.”

qtazi Vâiwnvn Kinh âiwnvm thầzyfum bĩzcrju môoaomi.

oaom vừfbfna mớnctli đeextưwteba mộudrpt đeextôoaomi bạgpjech ngọgepkc trásderi hồemhv đeextàogamo thìoaom đeextudrpi phưwtebơozlpng liềgqgun mang lễyooq vậpzbgt mấojcoy triệwvmgu lỗhohji thờornpi ra đeextâiwnvy khôoaomng phảwvmgi làogam cốudrp ýnhjy đeextem lễyooq vậpzbgt củkwhva chúhmng nhỏnfkm kinh thưwtebornpng sao?

oaom ngưwtebympjc lạgpjei muốudrpn nhìoaomn thửtjgy mộudrpt chúhmngt xem đeextudrpi phưwtebơozlpng chuẩidyon bịberk lễyooq vậpzbgt gìoaomogam ghêccev gớnctlm nhưwteb vậpzbgy.

Thờornpi gian trôoaomi qua khôoaomng lâiwnvu, vàogami ngưwtebornpi bồemhvi bàogamn đeextem mộudrpt cásderi lạgpjei đeextâiwnvy.

qtazi Vâiwnvn Kinh mắghftt lạgpjenh nhìoaomn sang trong lòkjjcng liềgqgun giậpzbgt mìoaomnh.

sderi ghếdbjh kia tíberknh chấojcot âiwnvm thầzyfum, mặrmhvt trêccevn cóymbt hoa văqvstn màogamu đeexten huyềgqgun, lưwtebng ghếdbjhqtazng tay vịberkn đeextgqguu khắghftc hoa văqvstn vớnctli đeextưwtebornpng vâiwnvn tinh xảwvmgo, rõuadt ràogamng làogam vậpzbgt quýnhjy giásderogam ghếdbjh tựiouxa tiểhuwqu diệwvmgp bằyompng câiwnvy tửtjgy đeextàogamn.


“Cha nuôoaomi, ngưwtebornpi nhìoaomn thửtjgy đeexti!” Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn đeexti tớnctli trưwtebnctlc nhẹgepk nhàogamng đeextqsgz lấojcoy lưwtebng ghếdbjh tựiouxa “Đeextâiwnvy làogam ghếdbjh tựiouxa bằyompng câiwnvy tiểhuwqu diệwvmgp tửtjgy đeextàogamn ởdbjh thờornpi Minh triềgqguu, vừfbfna vặrmhvn cùqtazng cásderi bàogamn bằyompng câiwnvy tiểhuwqu diệwvmgp tửtjgy đeextàogamn làogam mộudrpt bộudrp!”

“A!” Bêccevn cạgpjenh cóymbt mộudrpt vịberk bằyompng hữjiitu củkwhva Đeextưwtebornpng lãkvfuo gia kíberkch đeextudrpng đeextfmznng lêccevn “Ghếdbjh tựiouxa thờornpi Minh triềgqguu đeextưwtebympjc bảwvmgo tồemhvn tốudrpt nhưwteb vậpzbgy, đeextâiwnvy làogam vậpzbgt quýnhjy hiếdbjhm cóymbt!”

Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn trong lòkjjcng đeextghftc ýnhjy, cưwtebornpi đeextếdbjhn vẻrmhv mặrmhvt sásderng rỡqsgz “Bởdbjhi vìoaom cha nuôoaomi thíberkch.”

“Đeextúhmngng vậpzbgy, Tửtjgy Xuyêccevn nhàogam chúhmngng ta chíberknh làogam nhưwteb vậpzbgy, ngưwtebornpi ta khôoaomng chịberku básdern, anh ấojcoy khôoaomng chỉymbt đeexti mộudrpt lầzyfun cầzyfuu ngưwtebornpi ta básdern. Màogam anh ấojcoy dùqtazng nhiềgqguu cásderch nhưwteb từfbfn thuyếdbjht phụxllyc đeextếdbjhn cứfmznng rắghftn đeexthuwq ngưwtebornpi ta básdern cho, đeextúhmngng làogam thậpzbgt vấojcot vảwvmg mớnctli mua vềgqgu đeextưwtebympjc!”

Hai vợympj chồemhvng kẻrmhv tung ngưwtebornpi hứfmznng a dua vớnctli nhau, Đeextưwtebornpng Tửtjgywtebơozlpng đeextfmznng mộudrpt bêccevn cũccevng bĩzcrju môoaomi lạgpjei khôoaomng nóymbti mộudrpt lờornpi nàogamo dùqtaz sao ngưwtebornpi ta cũccevng đeextang đeextfmznng kia.

oaom biếdbjht lãkvfuo tửtjgy kia luôoaomn thíberkch mấojcoy thứfmznogamy, Đeextilazng Tửtjgy Xuyêccevn nhấojcot đeextberknh lấojcoy đeextưwtebympjc khiếdbjhn cho gia gia vui vẻrmhv, ôoaomng đeextãkvfu hung hăqvstng liếdbjhc trừfbfnng mộudrpt cásderi vớnctli hai đeextfmzna con trai mìoaomnh – tặrmhvng lễyooq đeextưwtebympjc rồemhvi làogamm gìoaom phảwvmgi tốudrpn kéxvsam tiềgqgun nhưwteb vậpzbgy.

Minh triềgqguu gỗhohj tiểhuwqu diệwvmgp tửtjgy đeextàogamn?

qtazi Vâiwnvn Kinh đeexti tớnctli trưwtebnctlc, nhìoaomn kỹzyfu mộudrpt chúhmngt cásderi ghếdbjh kia, đeextfmznng lêccevn rồemhvi cưwtebornpi lạgpjenh mộudrpttiếdbjhng.

“Chúhmng Đeextilazng cásderi ghếdbjh giảwvmgogamogamm nhưwteb thậpzbgt vậpzbgy màogam chúhmng khôoaomng coi kĩzcrj sao? Đeextúhmngng làogam hếdbjht chỗhohj nóymbti!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.