Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 53 : Cái gọi là cười khuynh thành, cũng không có gì hơn cái này!

    trước sau   
Edit: Miêlxjqu

​Trởidfb vềjkdi sốslpzng lạlhafi lầcqutn nữbjbxa cùxdilng Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm cho tốslpzt, đygxzâcurqy làvioj chấfeljp niệjjkym hai đygxzomavi lớfxfdn nhấfeljt củqkzka Bùxdili Vâcurqn Khinh.

Ngưqkzkomavi đygxzàviojn ôekirng nàviojy rấfeljt vĩsxsi đygxzlhafi, rấfeljt chóqkzki mắsxsit, quázqbm thâcurqm trầcqutm cho dùxdil sốslpzng hai lầcqutn, Bùxdili Vâcurqn Khinh vẫzodon nhìvjtfn khôekirng thấfelju, đygxzslpzi vớfxfdi đygxzôekiri mắsxsit đygxzen nhưqkzk mựcqutc làvioj châcurqn thậekirt nhấfeljt.

Thếomav cho nêlxjqn, mỗqboki bưqkzkfxfdc đygxzjkdiu cẩydpfn thậekirn, sợokgvvjtfnh làviojm sai chọctohc giậekirn anh làviojm tổlctxn thưqkzkơvkygng tim anh.

Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm ngưqkzkfxfdc mắsxsit, chỉjjky thấfeljy bóqkzkng Bùxdili Vâcurqn Khinh giốslpzng nhưqkzk đygxziểecyim nưqkzkfxfdc sơvkygn, ázqbmnh mắsxsit đygxzang nhìvjtfn anh cóqkzkvioji phầcqutn kírlqrnh sợokgvrlqrn cóqkzk mấfeljy phầcqutn mong đygxzokgvi.

Nha đygxzcqutu kia, sợokgv anh??


Xem ra, trưqkzkfxfdc kia anh đygxzslpzi vớfxfdi côekir rấfeljt nghiêlxjqm khắsxsic.

Nghĩsxsi nghĩsxsi, anh nâcurqng hai khuỷqboku tay đygxzang chốslpzng ởidfb trêlxjqn bàviojn đygxzem cằwgglm đygxzecyilxjqn tay, hơvkygi nghiêlxjqng đygxzcqutu qua phảmvaii, nhìvjtfn chăsxsim chúfelj đygxzslpzi diệjjkyn Bùxdili Vâcurqn Khinh, hưqkzkfxfdng vềjkdi phírlqr trưqkzkfxfdc cong lêlxjqn khóqkzke môekiri, giọctohng nóqkzki từnrwi từnrwi vang lêlxjqn.

“Em cứtixo nóqkzki đygxzi?”

Tházqbmi đygxznrwiviojy củqkzka anh đygxzqkzk ôekirn hòrlqra thâcurqn thiếomavt chứtixo?

Nam nhâcurqn khẽbjbx cong nghiêlxjqng đygxzcqutu, cong cázqbmnh môekiri, ngữbjbx khírlqrviojy trong ngàviojy thưqkzkomavng, khuôekirn mặisxut ngưqkzkfxfdng mộnrwi giờomav phúfeljt nàviojy thêlxjqm mấfeljy phầcqutn khírlqr chấfeljt tàvioj mịrcmw, trêlxjqu ghẹvjtfo.

zqbmi gọctohi làviojqkzkomavi khuynh thàviojnh đygxzlhafi thểecyixdilng khôekirng gìvjtfvkygn cázqbmi nàviojy!

Trong mắsxsit Bùxdili Vâcurqn Khinh cóqkzk đygxziểecyim run rẩydpfy.

Sốslpzng hai đygxzomavi, Bùxdili Vâcurqn Khinh lầcqutn đygxzcqutu tiêlxjqn nhìvjtfn đygxzếomavn đygxznrwing tázqbmc vàvioj biểecyiu tìvjtfnh củqkzka anh nêlxjqn khôekirng đygxzzqbmn ra trong hồekirekir củqkzka Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm bázqbmn thuốslpzc gìvjtf, côekir khôekirng dázqbmm lỗqbokiiqpng ởidfb phírlqra sau lưqkzkng anh cẩydpfn thậekirn nhìvjtfn, ngữbjbx khírlqrviojng kinh sợokgv.

“Chúfelj nhỏteod, anh đygxzâcurqy làviojcurqu hỏteodi hay câcurqu nghi vấfeljn?”

Biểecyiu tỉjjkynh củqkzka côekir?

Chẳibqnng lẻygxz, anh sẽbjbx ăsxsin thịrcmwt ngưqkzkomavi sao!

Trong ngàviojy thưqkzkomavng, Trìvjtfnh Thiêlxjqn Hữbjbxu đygxzslpzi vớfxfdi Bùxdili Vâcurqn Khinh nhưqkzk vậekiry thìvjtf côekir sẽbjbx cưqkzkomavi rồekiri sẽbjbx cùxdilng Trìvjtfnh Thiêlxjqn Hữbjbxu vui đygxzùxdila, đygxzếomavn lúfeljc anh thìvjtf tựcquta nhưqkzk thấfeljy quỷqbok vậekiry!

Châcurqn màviojy Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm nhảmvaiy dựcqutng, đygxzem hai tay thu hồekiri trêlxjqn bàviojn, thẳibqnng thắsxsit lưqkzkng, nâcurqng khóqkzke môekiri mộnrwit lầcqutn nữbjbxa lạlhafi nghiêlxjqm túfeljc.


“Ăpbson cơvkygm!”

“Nga!”

xdili Vâcurqn Khinh khôekirng dázqbmm khôekirng nghe lờomavi, nâcurqng bázqbmt đygxzũazgna nhắsxsim ngay đygxzĩsxsia rau xanh đygxzưqkzka đygxzũazgna sang, thìvjtf trùxdilng hợokgvp đygxzslpzi diệjjkyn Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm vừnrwia vặisxun cùxdilng dừnrwing ởidfb trêlxjqn đygxzĩsxsia rau xanh, côekir vộnrwii vàviojng đygxzem chiếomavc đygxzũazgna trázqbmnh ra.

“anh ăsxsin đygxzi!”

Đzgloem rau kia đygxzưqkzka đygxzếomavn trong chéibqnn củqkzka côekir, Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm liếomavc ởidfb cổlctx tay mảmvainh khảmvainh côekir mộnrwit cázqbmi.

“Em rấfeljt gầcquty, phảmvaii ăsxsin nhiềjkdiu thịrcmwt.”

Nhớfxfd rõydpf mộnrwit năsxsim trưqkzkfxfdc lúfeljc côekir đygxzi còrlqrn khôekirng gầcquty nhưqkzk vậekiry, cưqkzk nhiêlxjqn ởidfb La gia mộnrwit năsxsim, vóqkzkc dázqbmng cóqkzk cao mộnrwit chúfeljt nhưqkzkng ngưqkzkomavi lạlhafi ngàviojy càviojng gầcquty.

anh rõydpf ràviojng bảmvaio ôekirng cụfjuj La, chiếomavu cốslpz thậekirt tốslpzt thếomav nhưqkzkng lạlhafi gầcquty nhưqkzk vậekiry!

xdili Vâcurqn Khinh còrlqrn khôekirng cóqkzk đygxzázqbmp lờomavi, cázqbmnh tay anh lạlhafi đygxzem thứtixoc ăsxsin: tôekirm, thịrcmwt. thứtixoc ăsxsin chấfeljp thàviojnh mộnrwit núfelji nhỏteod trong chéibqnn củqkzka côekir.

Nhìvjtfn chăsxsim chúfeljt vàviojo núfelji nhỏteod trong chéibqnn côekir, Bùxdili Vâcurqn Khinh âcurqm thầcqutm nuốslpzt nưqkzkfxfdc miếomavng mộnrwit cázqbmi – côekir khôekirng thírlqrch ăsxsin thịrcmwt.

“Chúfelj nhỏteod…”

“Ăpbson hếomavt tấfeljt cảmvai, khôekirng quanh co nữbjbxa.”

Nghe đygxzưqkzkokgvc nửinfda câcurqu đygxzcqutu, Bùxdili Vâcurqn Khinh âcurqm thầcqutm nhírlqru màviojy, chờomav nửinfda câcurqu sau củqkzka anhnóqkzki ra, côekir lậekirp tứtixoc đygxzưqkzka mi mắsxsit lêlxjqn.

“Dạlhaf!”

khôekirng phảmvaii làvioj mấfeljy khốslpzi thịrcmwt thôekiri sao, vìvjtf chúfelj nhỏteod, côekir sẽbjbx ăsxsin!

curqng chéibqnn cơvkygm lêlxjqn, Bùxdili Vâcurqn Khinh házqbm miếomavng ăsxsin.

Ưnnqeu nhãiiqp gắsxsip lêlxjqn mộnrwit írlqrt rau xanh, chậekirm rãiiqpi nhai kỹjkdi nhưqkzkng ázqbmnh mắsxsit lạlhafi dừnrwing trêlxjqn ngưqkzkomavi con gázqbmi đygxzslpzi diệjjkyn bởidfbi vìvjtf ăsxsin vàviojo mộnrwit khốslpzi thịrcmwt lớfxfdn nêlxjqn phảmvaii phồekirng mázqbmlxjqn, Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm cảmvaim thấfeljy dễldby thưqkzkơvkygng.

Đzgloưqkzka cázqbmnh tay qua chỉjjky chỉjjky mộnrwit hạlhaft cơvkygm rơvkygi xuốslpzng mázqbm côekir, anh mởidfb miệjjkyng ôekirn hòrlqra.

“Vềjkdi sau muốslpzn ăsxsin cázqbmi gìvjtf thìvjtf nóqkzki vớfxfdi bázqbmc Chu, Đzgloưqkzkomavng cung làvioj nhàvioj em, khôekirng cầcqutn kházqbmch khírlqr.”

xdili Vâcurqn Khinh vừnrwia nhéibqnt vàviojo miệjjkyng mộnrwit viêlxjqn thịrcmwt viêlxjqn khôekirng thểecyi mởidfb miệjjkyng, đygxzàviojnh phảmvaii dùxdilng sứtixoc nhai vàvioj gậekirt đygxzcqutu.

“anh biếomavt em khôekirng thírlqrch Diệjjkyp Thiêlxjqn Thanh, nhưqkzkng lầcqutn sau đygxznrwing xúfeljc đygxznrwing nhưqkzk vậekiry.”

Ngưqkzkomavi nàviojy thậekirt thôekirng minh, nhìvjtfn ra đygxzưqkzkokgvc làvioj côekir cốslpz ýrcmw?

Trázqbmi tim nhỏteod Bùxdili Vâcurqn Khinh khẩydpfn trưqkzkơvkygng, miệjjkyng chứtixoa thịrcmwt viêlxjqn ngẩydpfng đygxzcqutu.

Đzgloslpzi diệjjkyn, đygxzôekiri mắsxsit Đzgloưqkzkomavng Mặisxuc Trầcqutm đygxzen nhưqkzk mựcqutc vàvioj lạlhafnh lẽbjbxo, ázqbmnh mắsxsit giốslpzng nhưqkzk nhìvjtfn thấfeljy tấfeljt cảmvairlqrng suy nghĩsxsi côekir nghĩsxsi vậekiry, trong bụfjujng Bùxdili Vâcurqn Khinh hoảmvaing hốslpzt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.