Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 50 : Đàn ông tại sao mặc cỡ với con nhóc chứ?

    trước sau   
Edit: Miêrldku

​Nhìgjbmn nam nhâljiun kélxnpo quầtsqun xuốmgrvng lộrnad ra sau lưswqbng gầtsquy gòzflo, Bùpfdki Vâljiun Khinh khôdmvwng khỏcqjri cưswqbsynzi thầtsqum.

Chẳgjbmng lẻmggs muốmgrvn côdmvw tiêrldkm trêrldkn lưswqbng.

Bấshvct quágikz, chúsgwm nhỏcqjr nhàzljqgjbmnh dágikzng ngưswqbsynzi thậsybat đuhdhúsgwmng làzljq rấshvct tốmgrvt, trêrldkn lưswqbng khôdmvwng cóccfx mộrnadt vếxflbt sẹmggso lồqdnji nàzljqo cảsgwm.

“Kélxnpo xuốmgrvng nữljiua!”

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum lạquzwi đuhdhem quầtsqun kélxnpo xuốmgrvng phíqdnja dưswqbnufoi mộrnadt chúsgwmt.


Ngưswqbsynzi đuhdhàzljqn ôdmvwng cao lớnufon nhưswqb vậsybay lạquzwi mắwzznc cỡuxba vớnufoi mộrnadt con nhóccfxc nhưswqb vậsybay?

pfdki Vâljiun Khinh âljium thầtsqum khôdmvwng nóccfxi gìgjbm, đuhdhi tớnufoi trưswqbnufoc, ngóccfxn tay cầtsqum lấshvcy mộrnadt góccfxc quầtsqun nhẹmggs nhàzljqng kélxnpo xuốmgrvng phíqdnja dưswqbnufoi lộrnad ra bộrnad phậsyban vùpfdkng cầtsqun chíqdnjch, tay phảsgwmi cầtsqum lấshvcy mộrnadt miếxflbng bôdmvwng, côdmvw khửeknb trùpfdkng.

Nhìgjbmn khôdmvwng đuhdhưswqbrmlec đuhdhrnadng tágikzc củswqba côdmvw, cảsgwmm giágikzc củswqba anh ngàzljqy càzljqng mẫeknbn cảsgwmm, đuhdhtsquu ngóccfxn tay củswqba côdmvw lơtdih đuhdhãpprkng lưswqbnufot qua thắwzznt lưswqbng vàzljqdmvwng, Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum chỉpzel cảsgwmm thấshvcy mộrnadt nguồqdnjn đuhdhiệmgrvn chạquzwy trêrldkn làzljqn da, nhágikzy mắwzznt tóccfxc gágikzy dựnyoang thẳgjbmng, toàzljqn thâljiun cơtdih bắwzznp càzljqng căsynzng thẳgjbmng.

Ngưswqbsynzi đuhdhàzljqn ôdmvwng nhưswqb vậsybay khôdmvwng thểwmilzljqo sợrmle tiêrldkm?

“Đvuvtarrrng nhúsgwmc nhíqdnjch!” Bùpfdki Vâljiun Khinh vộrnadi vàzljqng đuhdhèlvdfdmvwng củswqba anh, cảsgwmm giágikzc đuhdhrnadshvcm ngóccfxn tay côdmvw cơtdih bắwzznp củswqba anh càzljqng căsynzng thẳgjbmng, Bùpfdki Vâljiun Khinh nàzljqo đuhdhâljiuu biếxflbt rằuhdhng thâljiun thểwmil anh đuhdhãpprk cóccfx biếxflbn hóccfxa nhỏcqjr, chỉpzelzljqccfx chúsgwmt dởmrdw khóccfxc dởmrdwswqbsynzi, “Chúsgwm nhỏcqjr, anh càzljqng căsynzng cơtdih bắwzznp thìgjbm em khôdmvwng cóccfx biệmgrvn phágikzp tiêrldkm đuhdhưswqbrmlec, buôdmvwng lỏcqjrng ra mộrnadt chúsgwmt!”

Nghĩvfxg thửeknb anh muốmgrvn sao?

Ai biểwmilu con nhóccfxc nhưswqb côdmvw cứdtis sờsynz loạquzwn!

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum thởmrdwljiuu, thảsgwm lỏcqjrng thâljiun thểwmil.

“Nhanh chúsgwmt!”

Tiêrldkm thuốmgrvc màzljqqdnjnh tìgjbmnh lớnufon nhưswqb vậsybay?

pfdki Vâljiun Khinh dứdtist khoágikzt đuhdhem kim đuhdhâljium vàzljqo da thịqxmat anh, chậsybam rãpprki đuhdhưswqba thuốmgrvc vàzljqo, miệmgrvng còzflon nóccfxi nhữljiung lỡuxbai dụshvc dỗrdhg trẻmggs con đuhdhwmil trấshvcn an.

“Đvuvtarrrng nóccfxng vộrnadi, còzflon mộrnadt íqdnjt nữljiua thôdmvwi….” Rúsgwmt kim ra, dùpfdkng miếxflbng bôdmvwng đuhdhèlvdf lạquzwi chỗrdhg vừarrra mớnufoi đuhdhâljium, Bùpfdki Vâljiun Khinh nhẹmggs nhàzljqng giúsgwmp anh ấshvcn hai cágikzi, thếxflbzljqy mớnufoi lấshvcy miếxflbng bôdmvwng đuhdhi “Chúsgwm nhỏcqjr, giỏcqjri quágikz!”

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum mộrnadt ngụshvcm mágikzu lớnufon chúsgwmt nữljiua nhổpfdk ra, đuhdhãpprk bịqxma chíqdnjch còzflon khen ngợrmlei giỏcqjri quágikz, nếxflbu chuyệmgrvn nàzljqy truyềgjbmn đuhdhi, chẳgjbmng phảsgwmi làzljqm cho mọmrdwi ngưswqbsynzi cưswqbsynzi đuhdhếxflbn rụshvcng răsynzng sao.


Dứdtist khoágikzt kélxnpo quầtsqun vàzljqzljqi thắwzznt lưswqbng lạquzwi, Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum xoay ngưswqbsynzi, ngữljiu khíqdnj uy nghiêrldkm.

“Chuyệmgrvn nàzljqy khôdmvwng đuhdhưswqbrmlec nóccfxi cho ngưswqbsynzi khágikzc biếxflbt!”

pfdki Vâljiun Khinh kinh ngạquzwc nâljiung lêrldkn khuôdmvwn mặcavht nhỏcqjr nhắwzznn, chỉpzel thấshvcy khuôdmvwn mặcavht Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum tuấshvcn túsgwm nhưswqbsgwmc ban đuhdhtsquu, gòzflogikz lạquzwi đuhdhcqjrrldkn mộrnadt chúsgwmt.

A!

thìgjbm ra khôdmvwng phảsgwmi sợrmle tiêrldkm màzljqzljq mắwzznc cỡuxba.

khôdmvwng nghĩvfxg đuhdhếxflbn, Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum khôdmvwng sợrmle trờsynzi khôdmvwng sợrmle đuhdhshvct, luôdmvwn mặcavht lạquzwnh màzljqzxxvng cóccfx thờsynzi đuhdhiểwmilm mắwzznc cỡuxba!

pfdki Vâljiun Khinh mỉpzeln cưswqbsynzi “Yêrldkn tâljium đuhdhi, đuhdhâljiuy làzljqqdnj mậsybat nhỏcqjr củswqba chúsgwmng ta, lầtsqun sau em ởmrdw nhàzljq tiêrldkm cho anh.”

zflon cóccfx lầtsqun sau?

“khôdmvwng cầtsqun!”

“Nhưswqbng màzljq….”

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum cong màzljqy, nóccfxi “Đvuvtâljiuy làzljq mệmgrvnh lệmgrvnh!”

Nghe ra đuhdhưswqbrmlec Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum mấshvct hứdtisng, Bùpfdki Vâljiun Khinh khôdmvwng kiêrldkn trìgjbm nữljiua, miệmgrvng vếxflbt thưswqbơtdihng củswqba anhđuhdhãpprk hồqdnji phụshvcc rấshvct nhiềgjbmu, lầtsqun nàzljqy giúsgwmp anh tăsynzng liềgjbmu, kếxflb tiếxflbp khôdmvwi phụshvcc thuốmgrvc nhưswqb ban đuhdhtsquu làzljq khôdmvwng cóccfx vấshvcn đuhdhgjbm.

“Lạquzwi nóccfxi tiếxflbp, em còzflon cảsgwmm ơtdihn chúsgwm nhỏcqjr đuhdhãpprk mua quầtsqun ágikzo đuhdhmggsp nhưswqb vậsybay.” côdmvw nâljiung hai cágikznh tay lêrldkn, ởmrdw trưswqbnufoc mặcavht anh vòzflong vo mộrnadt vàzljqng “anh xem em mặcavhc đuhdhmggsp khôdmvwng?”

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum ởmrdw sau bàzljqn làzljqm việmgrvc ngẩagmfng mặcavht lêrldkn tầtsqum mắwzznt nhìgjbmn chỉpzel thấshvcy Bùpfdki Vâljiun Khinh đuhdhdtisng trong ágikznh mặcavht trờsynzi, cảsgwm ngưswqbsynzi đuhdhgjbmu bịqxma ágikznh mặcavht trờsynzi thêrldkm mộrnadt tầtsqung ágikznh ságikzng màzljqu vàzljqng, tóccfxc vàzljqgikzy nhẹmggs nhàzljqng bay lêrldkn.

Ngưswqbsynzi con gágikzi tưswqbơtdihi cưswqbsynzi lêrldkn đuhdhmggsp nhưswqb vậsybay, nâljiung mộrnadt tay chảsgwmi nhữljiung sợrmlei tóccfxc rốmgrvi.

mộrnadt màzljqn kia, tuyệmgrvt vờsynzi khôdmvwng ságikznh nổpfdki.

Thờsynzi gian lúsgwmc nàzljqy đuhdhóccfxng băsynzng, hếxflbt thảsgwmy chung quanh đuhdhgjbmu lặcavhng yêrldkn trong tầtsqum mắwzznt củswqba anh chỉpzelzflon lạquzwi mộrnadtmìgjbmnh côdmvw.

Đvuvtưswqbsynzng Mặcavhc Trầtsqum khôdmvwng biếxflbt trêrldkn đuhdhsynzi nàzljqy cóccfx thiêrldkn sứdtis hay khôdmvwng, nhưswqbng anh tin tưswqbmrdwng chắwzznc chắwzznn nếxflbu trêrldkn đuhdhsynzi nàzljqy thựnyoac sựnyoa cóccfx thiêrldkn sứdtis, nhấshvct đuhdhqxmanh chíqdnjnh làzljq thờsynzi khắwzznc nàzljqy – bộrnadgikzng nàzljqy củswqba côdmvw.

anh khẽmovk mởmrdwdmvwi mỏcqjrng, tựnyoa đuhdhágikzy lòzflong tágikzn thưswqbmrdwng.

“Đvuvtmggsp mắwzznt.”

mộrnadt côdmvw gágikzi nhưswqb vậsybay khôdmvwng biếxflbt tưswqbơtdihng lai tuýmrdwp đuhdhàzljqn ôdmvwng nàzljqo cóccfx thểwmil lọmrdwt vàzljqo mắwzznt xanh củswqba côdmvw, mộrnadt mìgjbmnh côdmvwccfx tấshvct cảsgwm nhữljiung cágikzi tốmgrvt đuhdhmggsp hếxflbt?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.