Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 38 : Giống như bảo bảo cũng không phản kháng

    trước sau   
Edit: Miêrvbyu

Cung Quảmlyyng Hằkqvhng

​Hílwpjt sâetbau, bìnruynh ổulvxn mộetbat chúwxvdt tâetbam tìnruynh kílwpjch đpgwuetbang mộetbat chúwxvdt, sau khi khen ngợibgli củqixia Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm, Bùzjldi Vâetban Khinh ngưntkuxadyc mắkqvht cưntkuaxeyi vớxadyi anh.

“Thếkzfdntkuy chỉyepantku bắkqvht đpgwussrku thônixzi.”

Cảmlyy đpgwuaxeyi nàntkuy, Bùzjldi Vâetban Khinh gầssrkn nhưntku khônixzng thỏgaela mãrmwqn vớxadyi câetbau “Tốavvyt lắkqvhm!”

nixz muốavvyn phánhfvt huy tấgaelt cảmlyyntkui năslqkng, trílwpj tuệebchzjldng năslqkng lựntkuc đpgwuoblozjldng bậzjync vớxadyi anh, đpgwuoblofjwpntkunhfvch trởoakc thàntkunh ngưntkuaxeyi phụibgl nữslqk củqixia ngưntkuaxeyi đpgwuàntkun ônixzng ấgaely.


nixz nếkzfdu cốavvy gắkqvhng dùzjldng tấgaelt cảmlyy phưntkuơfkccng phánhfvp đpgwuoblo lay đpgwuetbang tâetbam anh, làntkum cho anh yêrvbyu cônixz khăslqkng khăslqkng mộetbatlògmxing, khônixzng giữslqk lạswjli chúwxvdt nàntkuo yêrvbyu cônixz.

etbang tay đpgwuem tófjwpc dàntkui đpgwuoblo ra phílwpja sau, Bùzjldi Vâetban Khinh thuậzjynn tay lấgaely câetbay búwxvdt trêrvbyn bàntkun làntkum việebchc củqixia anh sau đpgwuófjwp đpgwuem búwxvdt làntkum trâetbam đpgwuoblowxvdi tófjwpc lêrvbyn.

đpgwui vàntkuo toilet, cẩwrpcn thậzjynn vệebch sinh tay, cônixz quay trởoakc lạswjli mộetbat lầssrkn nữslqka, mởoakcnhfvi hògmxim thuốavvyc từibglrvbyn trong lấgaely bônixzng y tếkzfdhweong băslqkng gạswjlc.

“hiệebchn tạswjli, em muốavvyn giúwxvdp anh làntkum sạswjlch miệebchng vếkzfdt thưntkuơfkccng sẽoxla cófjwp đpgwuau mộetbat chúwxvdt.”

Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm biểoblou tìnruynh lạswjlnh nhạswjlt.

Loạswjli cảmlyym giánhfvc nàntkuy hoàntkun toàntkun khônixzng cófjwp nhậzjynn thứavvyc gìnruy, vớxadyi anh loạswjli đpgwuau nàntkuy hoàntkun toàntkun lơfkcc đpgwui cũhweong đpgwuưntkuibglc.

zjldi Vâetban Khinh thậzjynt sựntku làntkum sạswjlch vếkzfdt thưntkuơfkccng, anh liềibgln nghiêrvbyng mặxwoht nhìnruyn cônixz.

fjwpc Bùzjldi Vâetban Khinh đpgwuen nhánhfvnh, khuônixzn mặxwoht nhỏgael nhắkqvhn củqixia cônixz nhỏgael lộetba hếkzfdt khônixzng bỏgaelfjwpt, vàntkui sợibgli tófjwpc khônixzngnghe lờaxeyi tánhfvn loạswjln làntkum vầssrkng thánhfvi dưntkuơfkccng sánhfvng bófjwpng hìnruya cùzjldng sưntkuaxeyn gògmxinhfv theo đpgwuetbang tánhfvc củqixia cônixz hơfkcci hơfkcci đpgwuưntkua lêrvbyn, làntkum cho anh nhịmlyyn khônixzng đpgwuưntkuibglc dậzjyny lêrvbyn mộetbat cảmlyym giánhfvc muốavvyn giúwxvdp cônixz đpgwuem mấgaely sợibgli tófjwpc vépvmnn lêrvbyn cho gọnruyn.

“Đgmxiibglng nhúwxvdc nhílwpjch!”

Cảmlyym giánhfvc đpgwuưntkuibglc cánhfvnh tay anh nhẽoxla nhúwxvdc nhílwpjch, Bùzjldi Vâetban Khinh nhẹiwlm giọnruyng nhắkqvhc nhởoakc.

Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm thu hồqffii tâetbam tìnruynh, đpgwuem tầssrkm mắkqvht dờaxeyi xuốavvyng theo từibglng ngófjwpn tay củqixia cônixz.

Đgmxietbang tánhfvc củqixia Bùzjldi Vâetban Khinh thàntkunh thạswjlo câetbay képvmno, cánhfvi nhílwpjp… Giốavvyng nhưntkuntku tay cônixz chỉyepantkupvmno giốavvyng nhưntkuntkum mộetbat vớxadyi nhau, mưntkuaxeyi căslqkn xanh miệebcht mộetbat loạswjli ngófjwpn tay (mưntkuaxeyi câetbay xanh rìnruy giốavvyng nhưntku ngófjwpn tay) đpgwuibglu xửrmwqlwpj miệebchng vếkzfdt thưntkuơfkccng đpgwuâetbau vàntkuo đpgwugaely, phưntkuơfkccng phánhfvp linh hoạswjlt khônixzng mấgaelt chílwpjnh xánhfvc, giốavvyng nhưntku nhàntku diễzrwpn tấgaelu dưntkuơfkccng cầssrkm hay vũhweonixzng lộetba ra loạswjli cảmlyym giánhfvc muốavvyn ngưntkuaxeyi ta hưntkuoakcng thụibgl cảmlyynh đpgwuiwlmp.

Trưntkuxadyc kia khônixzng chúwxvd ýhuxg đpgwuếkzfdn ngófjwpn tay củqixia cônixz thếkzfd nhưntkung cũhweong đpgwukqvhc ýhuxg nhưntku vậzjyny.


Từibgl bắkqvht đpgwussrku đpgwuếkzfdn kếkzfdt thúwxvdc, Bùzjldi Vâetban Khinh khônixzng đpgwuếkzfdn mưntkuaxeyi phúwxvdt so vớxadyi bánhfvc sĩwrpc ngoạswjli khoa chuyêrvbyn nghiệebchp cògmxin nhanh hơfkccn.

Đgmxiem băslqkng gạswjlc cốavvy đpgwumlyynh, Bùzjldi Vâetban Khinh thu thậzjynp đpgwuqffioakcntkuxadyi đpgwugaelt chuẩwrpcn bịmlyy cho vàntkuo thùzjldng ránhfvc.

“Tốavvyt lắkqvhm!”

Châetban màntkuy Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm hơfkcci cong cảmlyym thấgaely mộetbat chúwxvdt cògmxin chưntkua hếkzfdt ýhuxg.

wxvdc nàntkuy, Bùzjldi Vâetban Khinh đpgwuãrmwq lấgaely nhiệebcht kếkzfdntkuxadyi nánhfvch anh đpgwuoblo coi nhiệebcht đpgwuetba.

hiệebchn thịmlyy trêrvbyn nhiệebcht kếkzfd “38.9!”, Bùzjldi Vâetban Khinh nhílwpju cánhfvi mũhweoi rồqffii trừibglng anh mộetbat cánhfvi, giọnruyng đpgwuiệebchu giậzjynn dữslqk tránhfvch “Sốavvyt cao nhưntku thếkzfdgmxin nófjwpi khônixzng cófjwp việebchc gìnruy?”

Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm từibgl trêrvbyn ghếkzfd salon đpgwuavvyng lêrvbyn, mặxwohc ánhfvo vớxadyi cánhfvnh tay bịmlyy thưntkuơfkccng:

“Uốavvyng thuốavvyc làntku tốavvyt rồqffii.”

“khônixzng đpgwuưntkuibglc!” 

zjldi Vâetban Khinh đpgwuưntkua tay qua cẩwrpcn thậzjynn giúwxvdp anh đpgwuem tay ánhfvo képvmno vềibgl bảmlyy vai, rấgaelt tựntku nhiêrvbyn đpgwuưntkua tay nắkqvhm lấgaely núwxvdt ánhfvo, từibglng cánhfvi từibglng cánhfvi càntkui vàntkuo giúwxvdp anh “Thâetban thểoblontku củqixia bảmlyyn thâetban làntku lớxadyn nhấgaelt, ngàntkui trưntkuxadyc kia đpgwuãrmwq dạswjly em nhưntku thếkzfd sao? Màntkui dao thậzjynt bépvmnn đpgwuoblo khônixzng mấgaelt cônixzng đpgwuavvyn củqixii, nghe em…” Giúwxvdp anh càntkui đpgwuếkzfdn núwxvdt cuốavvyi cùzjldng, Bùzjldi Vâetban Khinh cògmxin giúwxvdp anh làntkum gọnruyn phầssrkn phílwpja sau, ngưntkuxadyc mắkqvht chốavvyng lạswjli ánhfvnh mắkqvht củqixia anh:

“Ngoan ngoãrmwqn nằkqvhm trêrvbyn giưntkuaxeyng, em giúwxvdp anh làntkum, em cam đpgwuoan sánhfvng mai anh sẽoxla mãrmwqn mánhfvu mãrmwqn ma tạswjli chỗmlyy, đpgwuưntkuibglc khônixzng?”

anh cògmxin muốavvyn cựntku tuyệebcht, Bùzjldi Vâetban Khinh đpgwuãrmwq muốavvyn đpgwuưntkua tay giữslqk chặxwoht ngófjwpn tay anh lạswjli.

“đpgwui rồqffii!”

gmxing bàntkun tay củqixia ngưntkuaxeyi con gánhfvi nàntkuy bao lấgaely ngófjwpn tay anh, mềibgln mạswjli, làntkunh lạswjlnh làntkum cho ngưntkuaxeyi ta khônixzngmuốavvyn rúwxvdt ra.

Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm khônixzng tựntku chủqixi đpgwuưntkuibglc bưntkuxadyc theo cônixz đpgwuếkzfdn phògmxing ngủqixi.

“Thưntkuhuxg Ôzjynn, bêrvbyn nàntkuy!”

Nghe đpgwuưntkuibglc tiếkzfdng bưntkuxadyc châetban ngoàntkui cửrmwqa Bùzjldi Vâetban Khinh mởoakc miệebchng.

Ôzjynn Tửrmwq Khiêrvbym mang theo hai túwxvdi thuốavvyc cùzjldng dụibglng cụibgl đpgwui vàntkuo phògmxing ngủqixi chílwpjnh, chỉyepa thấgaely Đgmxiưntkuaxeyng Mặxwohc Trầssrkm nửrmwqa nằkqvhm trêrvbyn đpgwussrku giưntkuaxeyng, Bùzjldi Vâetban Khinh đpgwuem khăslqkn lônixzng ưntkuxadyt đpgwuoblorvbyn tránhfvn anh, vịmlyy kia đpgwuang trong diễzrwpn tậzjynp bịmlyy đpgwuswjln lạswjlc trúwxvdng, mảmlyynh đpgwuswjln nhìnruyn cògmxin ghim vàntkuo trong ngưntkuaxeyi nhưntkung vẫsvcyn chỉyepa huy “ngưntkuaxeyi sắkqvhc” nhưntkung hiệebchntạswjli lạswjli giốavvyng vớxadyi bảmlyyo bảmlyyo khônixzng phảmlyyn khánhfvng thếkzfdntkuy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.