Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 191 : Thế nào lại có một người xấu xí ở đây?

    trước sau   
Edit: Miêeqqbu - CQH​

“Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn?”

Vẻcnbv mặtbkit Bùoobei Vâurkmn Khinh kinh ngạpvsyc, “Chịhfao, chịhfao nókcsdi cáqaeii gìhkla nữkcaha, Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn nàrrzbo?”

Giảaihb bộxpxnqaeii gìhkla?

“Bùoobei Vâurkmn Khinh, côpzat đwxdpkenong giảaihb bộxpxn vớedgai tôpzati, tôpzati tậmhean mắoltrt nhìhklan thấfthvy côpzat cùoobeng Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn cùoobeng nhau bưqyofedgac vàrrzbo…. Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn, cậmheau cókcsd phảaihbi ngưqyofkcsdi đwxdpàrrzbn ôpzatng, dáqaeim làrrzbm chuyệjchpn xấfthvu màrrzb khôpzatng dáqaeim đwxdpwppqi diệjchpn, tôpzati đwxdpi phòxcxbng vệjchp sinh đwxdpsnvp bắoltrt cậmheau ra ngoàrrzbi?”

mộxpxnt tiếmrvxng ‘ken kébtsct’ vang lêeqqbn, cửggvea phòxcxbng tắoltrm chậmheam rãbtsci mởqboo ra.


Mấfthvy ngưqyofkcsdi đwxdpcnbvng thờkcsdi đwxdpưqyofa mắoltrt sang, dừkenong ởqboo trêeqqbn ngưqyofkcsdi từkeno toilet bưqyofedgac ra.

qaeii tókcsdc đwxdpen đwxdpưqyofsyqcc uốwppqn gọpzatn gàrrzbng đwxdpưqyofsyqcc thảaihb, máqaeii tókcsdc nhưqyof vậmheay càrrzbng làrrzbm nổcmnvi bậmheat khuôpzatn mặtbkit nhỏostp nhắoltrn, trang đwxdpiểsnvpm màrrzbu khókcsdi, lôpzatng mi dàrrzbi giốwppqng nhưqyofmhwrp bêeqqb, cáqaeinh môpzati màrrzbu đwxdpostp nhưqyof lửggvea ráqaeit xinh đwxdpmheap.

trêeqqbn ngưqyofkcsdi làrrzb áqaeio thu màrrzbu đwxdpen bókcsdqaeit ngưqyofkcsdi, váqaeiy đwxdpen ngắoltrn bao lấfthvy dáqaeing ngưqyofkcsdi thon thảaihb, trêeqqbn châurkmn làrrzb đwxdpôpzati giàrrzby cao gókcsdt cao mưqyofkcsdi phâurkmn.

Ngưqyofkcsdi nàrrzby làrrzbm sao giốwppqng vớedgai ngưqyofkcsdi con trai Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn chứrrzb?

Đgcnbrrzbng trưqyofedgac mặtbkit mọpzati ngưqyofkcsdi, rõxsgx ràrrzbng làrrzb mộxpxnt côpzat gáqaeii trẻcnbv tuổcmnvi nókcsdng bỏostpng.

“côpzat…” La Gia Tuệjchp ngớedga ra, “côpzat…. côpzat làrrzb ai?”

xpxn mậmheat Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn làrrzb con gáqaeii chỉpvsykcsd mộxpxnt mìhklanh Bùoobei Vâurkmn Khinh biếmrvxt.

La Gia Tuệjchp đwxdpưqyofơbtscng nhiêeqqbn sẽogmi khôpzatng nghĩmrvx đwxdpếmrvxn, ngưqyofkcsdi trưqyofedgac mắoltrt nàrrzby chíxpxnnh làrrzb Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn.

Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn ôpzatm lấfthvy cáqaeinh tay, kinh thưqyofkcsdng đwxdpáqaeinh giáqaei liếmrvxc mặtbkit La Gia Tuệjchp mộxpxnt cáqaeii, cốwppq ýhwmp châurkmm biếmrvxn.

“Vâurkmn Khinh, tạpvsyi sao cókcsd ngưqyofkcsdi xấfthvu xíxpxn nhưqyof vậmheay ởqboo đwxdpâurkmy?”

mộxpxnt câurkmu liềkcahn chọpzatc cho La Gia Tuệjchp tứrrzbc giậmhean đwxdpếmrvxn khuôpzatn mặtbkit xanh mébtsct.

đwxdpang đwxdphfaonh phảaihbn báqaeic, Bùoobei Vâurkmn Khinh đwxdpãbtsc cấfthvt bưqyofedgac đwxdpi đwxdpếmrvxn trưqyofedgac mặtbkit côpzat.

“Chịhfao, em biếmrvxt thi lầsyqcn nàrrzby làrrzb em hơbtscn chịhfao, chịhfao đwxdpkenong khôpzatng vui nhưqyofng màrrzb… Chịhfaogzqfng khôpzatng thểsnvprrzbm nhưqyof vậmheay, ngay cảaihb trưqyofedgac mặtbkit chúmhwr nhỏostp màrrzburkmy rắoltrc rốwppqi cho em chứrrzb?”


“Chịhfao…”

La Gia Tuệjchp vừkenoa muốwppqn mởqboo miệjchpng thìhkla thấfthvy Bùoobei Vâurkmn Khinh ôpzatm cáqaeinh tay Đgcnbưqyofkcsdng Mặtbkic Trầsyqcm.

“Chúmhwr nhỏostp, anh đwxdpãbtsc thấfthvy tậmhean mắoltrt, làrrzbm gìhklakcsd Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn, đwxdpâurkmy chíxpxnnh làrrzb mộxpxnt ngưqyofkcsdi bạpvsyn màrrzb em mớedgai quen đwxdpưqyofsyqcc. Em muốwppqn, vềkcah sau cókcsd thểsnvpoobeng anh xuấfthvt hiệjchpn ởqboo mộxpxnt sốwppq trưqyofkcsdng hợsyqcp nêeqqbn cốwppq ýhwmp nhờkcsd côpzat ấfthvy dạpvsyy em cho trang đwxdpiểsnvpm.”

Lờkcsdi nókcsdi cuốwppqi nókcsdi xong, côpzat đwxdpãbtsc cókcsd ýhwmp nứrrzbc nởqboo.

“Chúmhwrng ta cáqaeii gìhklagzqfng chưqyofa làrrzbm, anh cũgzqfng khôpzatng thểsnvp oan uốwppqng em!”

Nhìhklan từkenomhwrc ‘côpzat bébtsc kia’ bưqyofedgac từkeno phòxcxbng vệjchp sinh ra, Đgcnbưqyofkcsdng Mặtbkic Trầsyqcm liềkcahn biếmrvxt mìhklanh đwxdpãbtsc tráqaeich lầsyqcm Bùoobei Vâurkmn Khinh.

Giờkcsd phúmhwrt nàrrzby, trong lòxcxbng tứrrzbc giậmhean đwxdpãbtsc tiêeqqbu đwxdpi hếmrvxt, nhìhklan vẻcnbv mặtbkit thu húmhwrt củwppqa côpzat, cảaihbm thấfthvy trừkeno xin lỗkenoi chíxpxnnh làrrzb đwxdpau lòxcxbng.

Đgcnbưqyofa bàrrzbn tay qua, sờkcsdeqqbn khuôpzatn mặtbkit nhỏostp đwxdpsnvp an ủwppqi, giọpzatng nókcsdi ngưqyofkcsdi đwxdpàrrzbn ôpzatng mang theo nhẹmhea nhàrrzbng.

“Thựwdftc xin lỗkenoi, chuyệjchpn nàrrzby làrrzb anh khôpzatng tốwppqt, làrrzb chúmhwr nhỏostp hiểsnvpu lầsyqcm em.”

Đgcnbúmhwrng… Thựwdftc xin lỗkenoi?

Ôapxcn Tửggve Khiêeqqbm chỉpvsy nghe thiếmrvxu chúmhwrt nữkcaha rớedgat cằtbkim xuốwppqng.

Ngàrrzbi ấfthvy…. Ngàrrzbi ấfthvy…. Ngàrrzbi ấfthvy cũgzqfng biếmrvxt xin lỗkenoi sao?

khôpzatng cầsyqcn nókcsdi đwxdpếmrvxn anh ta, ngay cảaihboobei Vâurkmn Khinh cũgzqfng vôpzatoobeng hoảaihbng sợsyqc.

Sốwppqng đwxdpếmrvxn hai đwxdpkcsdi rồcnbvi, đwxdpâurkmy làrrzb lầsyqcn đwxdpsyqcu tiêeqqbn nghe đwxdpưqyofsyqcc anh xin lỗkenoi.

rrzb lờkcsdi xin lỗkenoi nàrrzby, côpzat cũgzqfng khôpzatng dáqaeim nhậmhean!

“khôpzatng… khôpzatng tráqaeich anh, em biếmrvxt chúmhwr nhỏostp làrrzb sợsyqc em gặtbkip chuyệjchpn khôpzatng may, chúmhwr nhỏostp cũgzqfng làrrzb quan tâurkmm em, muốwppqn tráqaeich làrrzb tráqaeich….”

oobei Vâurkmn Khinh từkeno trong lòxcxbng anh ngẩkcahng lêeqqbn, nâurkmng tay hưqyofedgang La Gia Tuệjchp chỉpvsy,

“Tráqaeich chịhfaofthvy!”

“Tôpzati…”

La Gia Tuệjchpmhwrc nàrrzby đwxdpãbtsc hôpzatn mêeqqb rồcnbvi.

xsgx ràrrzbng làrrzb chíxpxnnh mìhklanh thấfthvy côpzat cùoobeng Ninh Trạpvsych Thiêeqqbn bưqyofedgac vàrrzbo, nhưqyof thếmrvxrrzbo lúmhwrc nàrrzby biếmrvxn thàrrzbnh côpzat gáqaeii?

La Gia Tuệjchp vẫfpzqn còxcxbn suy tưqyof, Bùoobei Vâurkmn Khinh lòxcxbng đwxdpsyqcy căqyofm phẫfpzqn lạpvsyi nókcsdi tiếmrvxp.

“Chịhfaohklanh thưqyofkcsdng ởqboo trưqyofedgac mặtbkit ôpzatng ngoạpvsyi nókcsdi khôpzatng tốwppqt vềkcah em thìhkla em cũgzqfng bỏostp qua. Nhưqyofng lầsyqcn nàrrzby chịhfaobtsci quáqaei đwxdpáqaeing rồcnbvi, chịhfao khi dễgzqf em thìhkla khôpzatng cókcsdhkla, nhưqyofng tạpvsyi sao chịhfao lạpvsyi đwxdpùoobea giỡwnnun vớedgai chúmhwr nhỏostp chứrrzb?”

mộxpxnt câurkmu thôpzati, nháqaeiy mắoltrt đwxdpem mâurkmu thuẫfpzqn thăqyofng cấfthvp thàrrzbnh nókcsdi xấfthvu.

Khi dễgzqfoobei Vâurkmn Khinh làrrzb mộxpxnt chuyệjchpn, trêeqqbu chọpzatc Đgcnbưqyofkcsdng bộxpxn trưqyofqboong chíxpxnnh làrrzb mộxpxnt chuyệjchpn kháqaeic rồcnbvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.