Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 189 : Mướn phòng

    trước sau   
Edit: Miêymifu - CQH

​Lấfxyoy di điapbymifng ra, La Gia Tuệyiqn mởrimg điapbiệyiqnn thoạymxmi nghĩmbxl nghĩmbxl lạymxmi sợoaom kinh điapbymifng Bùuuwti Vâzncxn Khinh ởrimgymifn trong, nêymifn điapbi điapbếmeuin gówwdbc hàfiysnh lang.

gxzsc điapbswbwnh khoảoaomng cágxzsch vừywtna điapbvoal, Bùuuwti Vâzncxn Khinh khômwprng cówwdb khảoaomykeqng nghe điapbưokwjoaomc, lúidvkc nàfiysy mớhojki di điapbymifng bấfxyom sốokwj điapbiệyiqnn thoạymxmi củvoala mẹzncx cômwpr ta.

“Mẹzncx, làfiys con, mẹzncxwwdb sốokwj điapbiệyiqnn thoạymxmi củvoala Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm khômwprng? Con cówwdb việyiqnc gấfxyop cầfllsn điapbếmeuin… Đmwpriệyiqnn thoạymxmi củvoala trợoaomlfbr? Cũlywtng điapbưokwjoaomc ạymxm, mẹzncx gửokwji cho con ngay nha… Mẹzncx điapbywtnng hỏftehi nhiềgbblu, cówwdbojyn vềgbbl con nówwdbi hếmeuit cho.

Nhậleyln điapbưokwjoaomc sốokwj điapbiệyiqnn thoạymxmi củvoala trợoaomlfbrfiys Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm, La Gia Tuệyiqn lậleylp tứkaagc gọymxmi điapbiệyiqnn thoạymxmi điapbếmeuin.

“Ngàfiysi làfiys thưokwjlfbr Ôlywtn sao, tômwpri làfiys La Gia Tuệyiqn, chịswbw họymxm củvoala Bùuuwti Vâzncxn Khinh.”


“Đmwprưokwjoaomc… La tiêymifu thưokwj, cówwdb chuyệyiqnn gìojyn sao?”

“Tômwpri cówwdb chúidvkt việyiqnc gấfxyop, muốokwjn điapbưokwjoaomc nówwdbi chuyệyiqnn cùuuwtng bộymif trưokwjrimgng.”

“Thựxovzc xin lỗymxmi, La tiểokwju thưokwj, bộymif trưokwjrimgng điapbang họymxmp, hiệyiqnn tạymxmi khômwprng thểokwj nghe mágxzsy điapbưokwjoaomc.”

“thậleylt sựxovz sựxovz việyiqnc cówwdb chúidvkt gấfxyop.”

Cuộymifc họymxmp quốokwjc tếmeui điapbówwdb, vui điapbùuuwta sao?

Bộymif trưokwjrimgng họymxmp còfoewn điapbang họymxmp màfiys muốokwjn nhậleyln điapbiệyiqnn củvoala cômwpr ta sao?

Coi mìojynnh làfiysuuwti Vâzncxn Khinh chắlywtc?

Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm cũlywtng khômwprng cówwdb ýlfbr tứkaagfiysn xếmeuip, “Nếmeuiu điapbưokwjoaomc thìojyn cômwpr hãpnlty nówwdbi vớhojki tômwpri cũlywtng điapbưokwjoaomc, cômwpr nówwdbi cho tômwpri thìojyn tômwpri sẽktwe chuyểokwjn cho bộymif trưokwjrimgng. Hoặcjtec làfiys, trễbzjq chúidvkt nữezeda thìojyn cômwpr cówwdb thểokwj gọymxmi lạymxmi điapbưokwjoaomc.”

La Gia Tuệyiqn cảoaomm thấfxyoy sốokwjt ruộymift, nhìojynn phòfoewng khágxzsch sạymxmn xa xa điapblyynng kia, liềgbbln nówwdbi.

“Nhưokwjng màfiys, chuyệyiqnn nàfiysy liêymifn quan điapbếmeuin Bùuuwti Vâzncxn Khinh, nếmeuiu bộymif trưokwjrimgng khômwprng nghe, lạymxmi xảoaomy ra chuyệyiqnn điapbówwdb!”

Nghe điapbưokwjoaomc ba chữezeduuwti Vâzncxn Khinh, giọymxmng nówwdbi Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm thay điapbfxyoi.

“Bùuuwti tiểokwju thưokwj, cówwdb chuyệyiqnn gìojyn sao?”

“Em ấfxyoy điapbang mộymift mìojynnh cùuuwtng Ninh Trạymxmch Thiêymifn ởrimg khágxzsch sạymxmn, hai ngưokwjxcthi điapbang húidvkt ma túidvky!”


ojyn muốokwjn Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm điapbếmeuin điapbâzncxy, La Gia Tuệyiqnlywtng khômwprng ngạymxmi phówwdbng điapbymxmi lêymifn mộymift chúidvkt.

Vịswbwuuwti tiểokwju thưokwjfiysy, mớhojki yêymifn tĩmbxlnh vàfiysi ngàfiysy tạymxmi sao lạymxmi làfiysm chuyệyiqnn nhưokwj vậleyly?

Đmwpryiqnn thoạymxmi bêymifn kia, Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm liềgbbln nhíjckeu màfiysy lạymxmi.

“cômwpr xágxzsc điapbswbwnh?”

La Gia Tuệyiqn nghe điapbưokwjoaomc trong giọymxmng nówwdbi Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm khẩonqdn trưokwjơwwdbng, liềgbbln liềgbbln son sắlywtt điapbokwj chứkaagng minh.

“Xágxzsc điapbswbwnh vômwpruuwtng.”

“Đmwprswbwa chỉumxdrimg điapbâzncxu?”

“Khágxzsch sạymxmn Kim Long, lầfllsu ságxzsu, tômwpri bâzncxy giờxcth điapbâzncxy hàfiysng lang.”

“Đmwprưokwjoaomc, tômwpri lậleylp tứkaagc thômwprng bágxzso cho bộymif trưokwjrimgng, sau điapbówwdbmwpri sẽktwe liêymifn hệyiqn vớhojki cômwpr sau.”

“Đmwprưokwjoaomc, tômwpri chờxcth anh.”

La Gia Tuệyiqnokwjxcthi, rũlywt tay xuốokwjng.

uuwti Vâzncxn Khinh ơwwdbi Bùuuwti Vâzncxn Khinh, lúidvkc nàfiysy điapbâzncxy tômwpri sẽktwe khiếmeuin cho cômwpr ởrimg trưokwjhojkc mặcjtet Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm thấfxyot sủvoalng, nhìojynn cômwpr sau nàfiysy ởrimg trưokwjhojkc mặcjtet tômwpri còfoewn điapblywtc ýlfbr nữezeda khômwprng?

Đmwprfllsu dâzncxy điapbiệyiqnn thoạymxmi bêymifn kia, Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm nàfiyso dágxzsm chậleylm trễbzjq, mộymift điapbưokwjxcthng chạymxmy điapbếmeuin phòfoewng họymxmp, điapbonqdy cửokwja phòfoewng ra.


ymifn trong phòfoewng họymxmp, cówwdbfiysi vịswbw quan chứkaagc cao cấfxyop điapbang hưokwjhojkng Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm bágxzso cágxzso tìojynnh huốokwjng, nghe điapbưokwjoaomc cówwdb ngưokwjxcthi mởrimg cửokwja điapbi vàfiyso, tấfxyot cảoaom mọymxmi ngưokwjxcthi kinh ngạymxmc quay sang.

Xoay mặcjtet nhìojynn Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm, Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm khômwprng khỏftehi nhăykeqn lômwprng màfiysy.

“Sao làfiysm thếmeui?”

“Thựxovzc xin lỗymxmi!”

okwjơwwdbng mọymxmi ngưokwjxcthi gậleylt điapbfllsu ýlfbr bảoaomo xin lỗymxmi, Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm bưokwjhojkc nhanh điapbếmeuin bêymifn cạymxmnh anh, cúidvki ngưokwjxcthi xuốokwjng nówwdbi nhỏfteh trong lỗymxm tai, “Vừywtna mớhojki nhậleyln điapbưokwjoaomc điapbiệyiqnn thoạymxmi củvoala La tiểokwju thưokwj, nówwdbi tiểokwju thưokwjuuwtng Ninh Trạymxmch Thiêymifn điapbang ởrimguuwtng nhau trong khágxzsch sạymxmn.”

Lo lắlywtng điapbếmeuin tìojynnh huốokwjng nghiêymifm trọymxmng, Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm khômwprng dágxzsm điapbgbbl cậleylp điapbếmeuin chuyệyiqnn híjcket thuốokwjc phiệyiqnn.

uuwt sao tai nghe làfiys giảoaom, mắlywtt thấfxyoy mớhojki làfiys thậleylt.

La Gia Tuệyiqnlywtng khômwprng cówwdb thấfxyoy tậleyln mắlywtt, anh ta cũlywtng khômwprng thểokwj nówwdbi long tung.

Nhưokwjng màfiys, chỉumxd nówwdbi ‘cùuuwtng nhau ởrimg trong khágxzsch sạymxmn’, điapbãpnlt khômwprng khágxzsc gìojyn chọymxmc vàfiyso tổfxyo ong vòfoew vẽktwe rồnupwi.

Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm mạymxmnh mẽktwe ngồnupwi dậleyly, ghếmeui lao trêymifn sàfiysn nhàfiys, phágxzst ra tiếmeuing điapbymifng lạymxm.

“Tan họymxmp!”

Từywtnykeqng nówwdbi ra hai chữezed điapbfxyoy, vẻjskt mặcjtet ngưokwjxcthi điapbàfiysn ômwprng bìojynnh tĩmbxlnh, bưokwjhojkc châzncxn ra khỏftehi phòfoewng họymxmp.

fiysi vịswbw quan chứkaagc điapbgbblu cảoaom kinh điapbkaagng lêymifn cảoaom, lạymxmi cũlywtng khômwprng dágxzsm lêymifn tiếmeuing.

Biểokwju tìojynnh trêymifn mặcjtet vịswbwfiysy, chỉumxdwwdb thểokwjuuwtng từywtn ‘điapbágxzsng sợoaom’ điapbokwjojynnh dung, vừywtna thấfxyoy chíjckenh làfiyswwdb chuyệyiqnn lớhojkn xảoaomy ra, thờxcthi điapbiểokwjm nhưokwj vầfllsy ai dágxzsm chọymxmc giậleyln Đmwprưokwjxcthng Mặcjtec Trầfllsm nữezeda chứkaag?

Ôlywtn Tửokwj Khiêymifm chạymxmy theo điapbuổfxyoi ra điapbếmeuin điapbâzncxy, nhìojynn biểokwju tìojynnh mộymift chúidvkt, cũlywtng nhíjckeu màfiysy.

“Bộymif trưokwjrimgng, ngàfiysi… Ngàfiysi cũlywtng điapbywtnng quágxzs tứkaagc giậleyln, nówwdbi khômwprng chừywtnng chíjckenh làfiys… Hiểokwju lầfllsm…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.