Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 184 : Đêm nay sẽ thưởng lớn cho em

    trước sau   
Edit: Miêpqupu​

Thờtafmi đdonsiểsrtnm Bùaquqi Vâkwxen Khinh lêpqupn trung họvfryc, liềhwtrn thưouyytafmng tưouyydlxrng tưouyytdoeng cóizyb mộxbazt ngàbmjuy, côbmju bưouyypowdc cùaquqng anh giốqlbong nhưouyy ngưouyytafmi yêpqupu anh, cùaquqng anh tay trong tay đdonsi ởdlxr trêpqupn đdonsưouyytafmng.

hiệuaewn tạmihbi, côbmju đdonsãuskf cơstte hộxbazi.

Trong lòihohng vừtosqa đdonsxbazng, Bùaquqi Vâkwxen Khinh lấrbmly hếmihbt dũzcteng khíhqse, dèzdbc dặhnxdt đdonsưouyya bàbmjun tay mìnbfqnh, đdonsưouyya vàbmjuo bàbmjun tay anh.

Cảcfsdm giáxwfuc sợtdoeuskfi anh cảcfsdm nhậfzssn đdonsưouyytdoec nhữimqkng đdonsxbazng táxwfuc củxwfua côbmju vôbmjuaquqng nhẹhnxd nhàbmjung….

bmjun tay khôbmjung xưouyyơstteng mềhwtrm mạmihbi, từtosqng chúqxktt từtosqng chúqxktt tiếmihbp xúqxktc qua làbmjun da anh, rấrbmlt nhẹhnxd nhangfm mang đdonsếmihbn cho ngưouyytafmi đdonsqlboi diệuaewn cảcfsdm giáxwfuc têpqup dạmihbi.


Ngóizybn tay di chuyểsrtnn, hơsttei thởdlxr Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm hơsttei căkwbbng, lúqxktc nàbmjuy năkwbbm ngóizybn tay khévfryp lạmihbi cầydhlm tay côbmju.

Cảcfsdm giáxwfuc tay anh cùaquqng vớpowdi tay mìnbfqnh mưouyytafmi ngóizybn tay đdonsan vàbmjuo nhau, Bùaquqi Vâkwxen Khinh cảcfsdm thấrbmly ngọvfryt ngàbmjuo.

Cho dùaquq khôbmjung phảcfsdi cùaquqng nhau đdonsi trêpqupn đdonsưouyytafmng, nhưouyyng íhqset nhấrbmlt thìnbfq hai ngưouyytafmi cũzcteng nắgryhm tay nhau châkwxen chíhqsenh mộxbazt lầydhln.

bmjum cho côbmju hoàbmjun thàbmjunh đdonsưouyytdoec giấrbmlc mơstte hồrjuyi trung họvfryc.

Nghiêpqupng mắgryht nhìnbfqn chăkwbbm chúqxktbmjuo chỗgekj hai ngưouyytafmi đdonsan tay vàbmjuo nhau, côbmju bưouyypowdng bỉaquqnh gấrbmlp ngóizybn tya mìnbfqnh lạmihbi, nhẹhnxd nhàbmjung màbmju vuốqlbot ve bàbmjun tay mộxbazt cáxwfui.

Tuy chỉaquqizyb đdonsxbazng táxwfuc nhỏpnwa củxwfua côbmju, nhưouyyng đdonsqlboi vớpowdi ngưouyytafmi đdonsàbmjun ôbmjung đdonsqlboi diệuaewn màbmju nóizybi đdonsóizybbmju mộxbazt loạmihbi kíhqsech thíhqsech tộxbazt cùaquqng.

bmju nhóizybc nàbmjuy, đdonsếmihbn đdonsâkwxey!

Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm nâkwxeng tay, đdonsèzdbc lạmihbi nhữimqkng ngóizybn tay loạmihbn lạmihbc củxwfua côbmju.

aquqi Vâkwxen Khinh nàbmjuo biếmihbt đdonsưouyytdoec cảcfsdm thụspap củxwfua anh, còihohn tưouyydlxrng rằmvbang Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm đdonsang cùaquqng côbmju cửhwtr đdonsxbazng vớpowdi nhau, ngóizybn cáxwfui bịstte anh đdonsèzdbc khôbmjung thểsrtn cửhwtr đdonsxbazng, côbmju đdonsãuskf đdonsem bốqlbon ngóizybn tay còihohn lạmihbi giốqlbong nhưouyy đdonsáxwfunh đdonsàbmjun, dùaquqng bốqlbon ngóizybn tay đdonsáxwfunh đdonsàbmjun, nhẹhnxd nhàbmjung đdonsãuskf thủxwfu sẵgekjn trêpqupn mu bàbmjun tay anh.

Hai từtosq ‘đdonsàbmjun xong’ chưouyya kịsttep nóizybi , thìnbfq ngưouyytafmi đdonsàbmjun ôbmjung đdonsãuskf nắgryhm ngóizybn tay anh thậfzsst chặhnxdt.

aquqi Vâkwxen Khinh nghiêpqupng mắgryht nhìnbfqn sang, chỉaquq thấrbmly anh đdonsang hưouyypowdng côbmju trừtosqng trừtosqng mắgryht, đdonsôbmjui mắgryht đdonsen nhưouyy mựfzssc càbmjung thêpqupm đdonsen tốqlboi.

Chíhqsenh ngóizybn tay anh, cũzcteng khôbmjung đdonsưouyytdoec?

aquqi Vâkwxen Khinh bĩcqlnu môbmjui, đdonsưouyya tay muốqlbon rúqxktt vềhwtr.


vừtosqa rúqxktt chưouyya đdonsưouyytdoec bao nhiêpqupu, đdonsãuskf bịstte anh cầydhlm lạmihbi thậfzsst chặhnxdt.

“Láxwfui nhanh mộxbazt chúqxktt!”

Ngưouyytafmi đdonsàbmjun ôbmjung trầydhlm giọvfryng hạmihb lệuaewnh.

Ngưouyytafmi tàbmjui xếmihb nghe ra đdonsưouyytdoec giọvfryng đdonsiệuaewu anh, khôbmjung dáxwfum nghi ngờtafm, đdonsmihbp châkwxen ga vớpowdi tốqlboc đdonsxbaz nhưouyy gióizyb, chạmihby vàbmjuo cao tốqlboc.

Quảcfsdn gia nhìnbfqn thấrbmly xe trởdlxr lạmihbi, chủxwfu đdonsxbazng nghêpqupnh đdonsóizybn ởdlxr cầydhlu thang.

khôbmjung đdonstdoei quảcfsdn gia đdonsi xuốqlbong, Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm đdonsãuskf đdonsem cửhwtra xe mởdlxr ra, đdonsem Bùaquqi Vâkwxen Khinh lôbmjui ra.

“Thiếmihbu gia?”

xwfuc Chu theo vàbmjuo cửhwtra thìnbfq Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm đdonsãuskf kévfryp Bùaquqi Vâkwxen Khinh lêpqupn cầydhlu thang.

“Trưouyypowdc bìnbfqnh minh, khôbmjung cho ai lêpqupn lầydhlu cảcfsd!”

Nhìnbfqn bóizybng dáxwfung hai ngưouyytafmi biếmihbn mấrbmlt ởdlxr châkwxen cầydhlu thang, báxwfuc Chu nhìnbfqn vềhwtr phíhqsea tàbmjui xếmihb.

“Tiểsrtnu thưouyy lạmihbi gâkwxey tai họvfrya gìnbfq sao?”

bmjui xếmihb chỉaquq lắgryhc đdonsydhlu.

“khôbmjung cóizyb a?”


pqupn nàbmjuy vừtosqa dứcrcst lờtafmi, chợtdoet nghe trêpqupn lầydhlu truyềhwtrn đdonsếmihbn tiếmihbng vang nặhnxdng nềhwtr.

phanh!

Đcqlnóizybbmju âkwxem thanh cáxwfunh cửhwtra phòihohng ngủxwfu chíhqsenh đdonsóizybng lạmihbi.

xwfuc Chu cùaquqng vớpowdi tàbmjui xếmihb đdonshwtru nghe đdonsưouyytdoec, trong lòihohng liềhwtrn chấrbmln đdonsxbazng.

Nghe đdonsưouyytdoec âkwxem thanh nàbmjuy, liềhwtrn biếmihbt vịstte bộxbaz trưouyydlxrng kia khôbmjung cóizyb vui vẻqzkdnbfq, tốqlboi nay tiểsrtnu thưouyy chắgryhc bịstte giáxwfuo huấrbmln nữimqka rồrjuyi.

Đcqlnưouyyơstteng nhiêpqupn, đdonsrjuyng tìnbfqnh thìnbfq đdonsrjuyng tìnbfqnh, nhưouyyng khôbmjung ai cóizybxwfu gan đdonsi lêpqupn cầydhlu tìnbfqnh cảcfsd.

….

….

Phòihohng ngủxwfu chíhqsenh trêpqupn lầydhlu.

aquqi Vâkwxen Khinh đdonsi giàbmjuy cao góizybt, mộxbazt đdonsưouyytafmng chạmihby đdonsi theo anh vàbmjuo phòihohng ngủxwfu chíhqsenh, nhìnbfqn chăkwbbm chúqxktbmjuo cáxwfunh cửhwtra phòihohng ngủxwfu phíhqsea sau, vẻqzkd mặhnxdt càbmjung nghi hoặhnxdc.

“Chúqxkt nhỏpnwa, làbmjum sao vậfzssy?”

Vừtosqa xuốqlbong xe đdonsãuskf vộxbazi vãuskf đdonsem côbmju lêpqupn lầydhlu, còihohn đdonsóizybng cửhwtra lạmihbi, làbmjum cáxwfui quỷouyynbfq vậfzssy?

Ngưouyytafmi đdonsàbmjun ôbmjung cởdlxri bỏpnwaqxktc áxwfuo, quầydhln áxwfuo quâkwxen đdonsxbazi đdonssrtn tạmihbi sôbmju pha, giơstte tay giữimqk chặhnxdt caravat, rồrjuyi tháxwfuo ra.

“Em cứcrcs nóizybi đdonsi!”

Nghe đdonsưouyytdoec lờtafmi nàbmjuy, tạmihbi sao côbmju làbmjum sai cáxwfui gìnbfq chứcrcs?

“Em cũzcteng khôbmjung cóizybbmjum màbmju!”

aquqi Vâkwxen Khinh khôbmjung hiểsrtnu liềhwtrn ngưouyypowdc nhìnbfqn vềhwtr phíhqsea ngưouyytafmi đdonsàbmjun ôbmjung, ngọvfryn đdonsèzdbcn lòihohng trêpqupn đdonsaquqnh đdonsydhlu anh, áxwfunh mắgryht anh ngàbmjuy càbmjung thâkwxem thúqxkty, đdonsôbmjui mắgryht đdonsen nhưouyy mựfzssc ngàbmjuy càbmjung trầydhlm xuốqlbong.

“Tốqlboi nay, khôbmjung phảcfsdi biểsrtnu hiệuaewn củxwfua em tốqlbot lắgryhm sao?”

“Đcqlnúqxktng vậfzssy!”

Đcqlnưouyytafmng Mặhnxdc Trầydhlm évfryp côbmju đdonsếmihbn gầydhln mộxbazt bưouyypowdc, cúqxkti ngưouyytafmi xuốqlbong, chốqlbong lạmihbi áxwfunh mắgryht côbmju, “Cho nêpqupn… Đcqlnêpqupm nay anh muốqlbon thưouyydlxrng cho em thậfzsst nhiềhwtru!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.