Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 184 : Đêm nay sẽ thưởng lớn cho em

    trước sau   
Edit: Miêafeau​

Thờccebi đtijbiểvujem Bùrhzci Vâuvhun Khinh lêafean trung họpebyc, liềzzltn thưmfxhccebng tưmfxhjnyjng tưmfxhpooong cóhhrs mộnomwt ngàfoyey, côprce bưmfxhzdlrc cùrhzcng anh giốybylng nhưmfxh ngưmfxhccebi yêafeau anh, cùrhzcng anh tay trong tay đtijbi ởjnyj trêafean đtijbưmfxhccebng.

hiệmylan tạfoyei, côprce đtijbãndvg cơosud hộnomwi.

Trong lòcfbmng vừmfxha đtijbnomwng, Bùrhzci Vâuvhun Khinh lấtijby hếjnyjt dũprceng khívmha, dègyxa dặdhzqt đtijbưmfxha bàfoyen tay mìybylnh, đtijbưmfxha vàfoyeo bàfoyen tay anh.

Cảzdlrm giápebyc sợpooondvgi anh cảzdlrm nhậpvjwn đtijbưmfxhpoooc nhữczeing đtijbnomwng tápebyc củpqsha côprce vôprcerhzcng nhẹwrqy nhàfoyeng….

foyen tay khôprceng xưmfxhơosudng mềzzltm mạfoyei, từmfxhng chúcbpzt từmfxhng chúcbpzt tiếjnyjp xúcbpzc qua làfoyen da anh, rấtijbt nhẹwrqy nhangfm mang đtijbếjnyjn cho ngưmfxhccebi đtijbybyli diệmylan cảzdlrm giápebyc têafea dạfoyei.


Ngóhhrsn tay di chuyểvujen, hơosudi thởjnyj Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim hơosudi căawbkng, lúcbpzc nàfoyey năawbkm ngóhhrsn tay khéjnsnp lạfoyei cầgapim tay côprce.

Cảzdlrm giápebyc tay anh cùrhzcng vớzdlri tay mìybylnh mưmfxhccebi ngóhhrsn tay đtijban vàfoyeo nhau, Bùrhzci Vâuvhun Khinh cảzdlrm thấtijby ngọpebyt ngàfoyeo.

Cho dùrhzc khôprceng phảzdlri cùrhzcng nhau đtijbi trêafean đtijbưmfxhccebng, nhưmfxhng ívmhat nhấtijbt thìybyl hai ngưmfxhccebi cũprceng nắcujlm tay nhau châuvhun chívmhanh mộnomwt lầgapin.

foyem cho côprce hoàfoyen thàfoyenh đtijbưmfxhpoooc giấtijbc mơosud hồndvgi trung họpebyc.

Nghiêafeang mắcujlt nhìybyln chăawbkm chúcbpzfoyeo chỗuelz hai ngưmfxhccebi đtijban tay vàfoyeo nhau, côprce bưmfxhzdlrng bỉmfxhnh gấtijbp ngóhhrsn tya mìybylnh lạfoyei, nhẹwrqy nhàfoyeng màfoye vuốybylt ve bàfoyen tay mộnomwt cápebyi.

Tuy chỉmfxhhhrs đtijbnomwng tápebyc nhỏdhzq củpqsha côprce, nhưmfxhng đtijbybyli vớzdlri ngưmfxhccebi đtijbàfoyen ôprceng đtijbybyli diệmylan màfoye nóhhrsi đtijbóhhrsfoye mộnomwt loạfoyei kívmhach thívmhach tộnomwt cùrhzcng.

prce nhóhhrsc nàfoyey, đtijbếjnyjn đtijbâuvhuy!

Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim nâuvhung tay, đtijbègyxa lạfoyei nhữczeing ngóhhrsn tay loạfoyen lạfoyec củpqsha côprce.

rhzci Vâuvhun Khinh nàfoyeo biếjnyjt đtijbưmfxhpoooc cảzdlrm thụegsr củpqsha anh, còcfbmn tưmfxhjnyjng rằkwkyng Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim đtijbang cùrhzcng côprce cửvuai đtijbnomwng vớzdlri nhau, ngóhhrsn cápebyi bịityp anh đtijbègyxa khôprceng thểvuje cửvuai đtijbnomwng, côprce đtijbãndvg đtijbem bốybyln ngóhhrsn tay còcfbmn lạfoyei giốybylng nhưmfxh đtijbápebynh đtijbàfoyen, dùrhzcng bốybyln ngóhhrsn tay đtijbápebynh đtijbàfoyen, nhẹwrqy nhàfoyeng đtijbãndvg thủpqsh sẵjdlgn trêafean mu bàfoyen tay anh.

Hai từmfxh ‘đtijbàfoyen xong’ chưmfxha kịitypp nóhhrsi , thìybyl ngưmfxhccebi đtijbàfoyen ôprceng đtijbãndvg nắcujlm ngóhhrsn tay anh thậpvjwt chặdhzqt.

rhzci Vâuvhun Khinh nghiêafeang mắcujlt nhìybyln sang, chỉmfxh thấtijby anh đtijbang hưmfxhzdlrng côprce trừmfxhng trừmfxhng mắcujlt, đtijbôprcei mắcujlt đtijben nhưmfxh mựnvmac càfoyeng thêafeam đtijben tốybyli.

Chívmhanh ngóhhrsn tay anh, cũprceng khôprceng đtijbưmfxhpoooc?

rhzci Vâuvhun Khinh bĩawbku môprcei, đtijbưmfxha tay muốybyln rúcbpzt vềzzlt.


vừmfxha rúcbpzt chưmfxha đtijbưmfxhpoooc bao nhiêafeau, đtijbãndvg bịityp anh cầgapim lạfoyei thậpvjwt chặdhzqt.

“Lápebyi nhanh mộnomwt chúcbpzt!”

Ngưmfxhccebi đtijbàfoyen ôprceng trầgapim giọpebyng hạfoye lệmylanh.

Ngưmfxhccebi tàfoyei xếjnyj nghe ra đtijbưmfxhpoooc giọpebyng đtijbiệmylau anh, khôprceng dápebym nghi ngờcceb, đtijbfoyep châuvhun ga vớzdlri tốybylc đtijbnomw nhưmfxh gióhhrs, chạfoyey vàfoyeo cao tốybylc.

Quảzdlrn gia nhìybyln thấtijby xe trởjnyj lạfoyei, chủpqsh đtijbnomwng nghêafeanh đtijbóhhrsn ởjnyj cầgapiu thang.

khôprceng đtijbpoooi quảzdlrn gia đtijbi xuốybylng, Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim đtijbãndvg đtijbem cửvuaia xe mởjnyj ra, đtijbem Bùrhzci Vâuvhun Khinh lôprcei ra.

“Thiếjnyju gia?”

pebyc Chu theo vàfoyeo cửvuaia thìybyl Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim đtijbãndvg kéjnsnp Bùrhzci Vâuvhun Khinh lêafean cầgapiu thang.

“Trưmfxhzdlrc bìybylnh minh, khôprceng cho ai lêafean lầgapiu cảzdlr!”

Nhìybyln bóhhrsng dápebyng hai ngưmfxhccebi biếjnyjn mấtijbt ởjnyj châuvhun cầgapiu thang, bápebyc Chu nhìybyln vềzzlt phívmhaa tàfoyei xếjnyj.

“Tiểvujeu thưmfxh lạfoyei gâuvhuy tai họpebya gìybyl sao?”

foyei xếjnyj chỉmfxh lắcujlc đtijbgapiu.

“khôprceng cóhhrs a?”


afean nàfoyey vừmfxha dứrbcot lờccebi, chợpooot nghe trêafean lầgapiu truyềzzltn đtijbếjnyjn tiếjnyjng vang nặdhzqng nềzzlt.

phanh!

Đhneqóhhrsfoye âuvhum thanh cápebynh cửvuaia phòcfbmng ngủpqsh chívmhanh đtijbóhhrsng lạfoyei.

pebyc Chu cùrhzcng vớzdlri tàfoyei xếjnyj đtijbzzltu nghe đtijbưmfxhpoooc, trong lòcfbmng liềzzltn chấtijbn đtijbnomwng.

Nghe đtijbưmfxhpoooc âuvhum thanh nàfoyey, liềzzltn biếjnyjt vịityp bộnomw trưmfxhjnyjng kia khôprceng cóhhrs vui vẻlwjwybyl, tốybyli nay tiểvujeu thưmfxh chắcujlc bịityp giápebyo huấtijbn nữczeia rồndvgi.

Đhneqưmfxhơosudng nhiêafean, đtijbndvgng tìybylnh thìybyl đtijbndvgng tìybylnh, nhưmfxhng khôprceng ai cóhhrspeby gan đtijbi lêafean cầgapiu tìybylnh cảzdlr.

….

….

Phòcfbmng ngủpqsh chívmhanh trêafean lầgapiu.

rhzci Vâuvhun Khinh đtijbi giàfoyey cao góhhrst, mộnomwt đtijbưmfxhccebng chạfoyey đtijbi theo anh vàfoyeo phòcfbmng ngủpqsh chívmhanh, nhìybyln chăawbkm chúcbpzfoyeo cápebynh cửvuaia phòcfbmng ngủpqsh phívmhaa sau, vẻlwjw mặdhzqt càfoyeng nghi hoặdhzqc.

“Chúcbpz nhỏdhzq, làfoyem sao vậpvjwy?”

Vừmfxha xuốybylng xe đtijbãndvg vộnomwi vãndvg đtijbem côprce lêafean lầgapiu, còcfbmn đtijbóhhrsng cửvuaia lạfoyei, làfoyem cápebyi quỷimmaybyl vậpvjwy?

Ngưmfxhccebi đtijbàfoyen ôprceng cởjnyji bỏdhzqcbpzc ápebyo, quầgapin ápebyo quâuvhun đtijbnomwi đtijbvuje tạfoyei sôprce pha, giơosud tay giữczei chặdhzqt caravat, rồndvgi thápebyo ra.

“Em cứrbco nóhhrsi đtijbi!”

Nghe đtijbưmfxhpoooc lờccebi nàfoyey, tạfoyei sao côprce làfoyem sai cápebyi gìybyl chứrbco?

“Em cũprceng khôprceng cóhhrsfoyem màfoye!”

rhzci Vâuvhun Khinh khôprceng hiểvujeu liềzzltn ngưmfxhzdlrc nhìybyln vềzzlt phívmhaa ngưmfxhccebi đtijbàfoyen ôprceng, ngọpebyn đtijbègyxan lòcfbmng trêafean đtijbmfxhnh đtijbgapiu anh, ápebynh mắcujlt anh ngàfoyey càfoyeng thâuvhum thúcbpzy, đtijbôprcei mắcujlt đtijben nhưmfxh mựnvmac ngàfoyey càfoyeng trầgapim xuốybylng.

“Tốybyli nay, khôprceng phảzdlri biểvujeu hiệmylan củpqsha em tốybylt lắcujlm sao?”

“Đhneqúcbpzng vậpvjwy!”

Đhneqưmfxhccebng Mặdhzqc Trầgapim éjnsnp côprce đtijbếjnyjn gầgapin mộnomwt bưmfxhzdlrc, cúcbpzi ngưmfxhccebi xuốybylng, chốybylng lạfoyei ápebynh mắcujlt côprce, “Cho nêafean… Đhneqêafeam nay anh muốybyln thưmfxhjnyjng cho em thậpvjwt nhiềzzltu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.