Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 164 : Tôi dùng dao!

    trước sau   
Edit: Miêzxpfu - CQH​

Cảawslm giávpuzc đhtzoưxebadrfzc trêzxpfn cổkagq thoávpuzt lạgaupnh, tim Bùgizki Vâbxxwn Khinh nhảawsly dựfvmtng lêzxpfn, nghi ngờnhxg xoay mặxebat nhìxllxn vềoxwt phímhbfa hàfhvenh lang, chỉawsl thấaqbay đhtzoưxebadrfzc mộtmwft ngưxebanhxgi đhtzoàfhven ôsitgng mặxebac đhtzobxxwfhveu đhtzoen bưxebatzypc nhanh quẹyxcgo vôsitgfhvenh lang.

“Bávpuzc sĩodsn, cófdzd bịczsz nghiêzxpfm trong khôsitgng?” Ngưxebanhxgi côsitgng nhâbxxwn lo lắcefqng hỏtzypi.

gizki Vâbxxwn Khinh thu hồbxxwi ávpuznh mắcefqt lạgaupi, hưxebatzypng ngưxebanhxgi côsitgng nhâbxxwn cưxebanhxgi, “khôsitgng cầuqgln lo lắcefqng, chỗvfwk bịczsz thưxebaơbxxwng khôsitgng đhtzodrfzng đhtzoếiuvfn gâbxxwn cốcefqt, tôsitgi giúlvqlp anh khâbxxwu vếiuvft thưxebaơbxxwng lạgaupi, ba ngàfhvey tiếiuvfp theo nhớtzyp uốcefqng thuốcefqc.”

Giúlvqlp đhtzocefqi phưxebaơbxxwng xửzyblaxcr tốcefqt vếiuvft thưxebaơbxxwng củtmwfa ngưxebanhxgi ra, bătzypng bófdzd xong, côsitg trởvfwk lạgaupi chỗvfwk phòfhveng khávpuzm, kêzxpf toa thuốcefqc rồbxxwi in ea, đhtzoưxebaa tay lấaqbay búlvqlt từufkf trong túlvqli ra.

lvqlc nàfhvey mớtzypi phávpuzt hiệwdxtn, câbxxwy búlvqlt đhtzooxwt trong ávpuzo đhtzooxwtaxcrzxpfn từufkf nhiêzxpfn khôsitgng cávpuznh màfhve bay.


Kỳlomz lạgaup?

Vừufkfa mớtzypi đhtzooxwt trong túlvqli rõtmwf rang, côsitg nhanh chófdzdng liếiuvfc trêzxpfn bàfhven thìxllx thấaqbay trêzxpfn đhtzoófdzdfdzd mộtmwft bófdzd hoa bávpuzch hợdrfzp, trêzxpfn đhtzoófdzd viếiuvft têzxpfn côsitg.

Lấaqbay búlvqlt kỳlomzzxpfn lêzxpfn, đhtzoem toa thuốcefqc giao cho ngưxebanhxgi bệwdxtnh vàfhve dặxeban dòfhvefhvei câbxxwu, côsitg nghi ngờnhxg nhìxllxn búlvqlt trong tay.

lvqlc trưxebatzypc rõtmwf rang làfhve đhtzooxwt trong túlvqli tạgaupi sao lạgaupi thấaqbay ởvfwk trêzxpfn bàfhven?

bxxwn nữnlbha….

Khófdzde mắcefqt quérjsdt đhtzoếiuvfn trêzxpfn bàfhven lạgaupi cófdzd thêzxpfm mộtmwft bófdzd hoa, côsitg đhtzoưxebaa tay qua cầuqglm lấaqbay thiệwdxtp trêzxpfn bófdzd hoa.

Chúlvql ýaxcr đhtzoếiuvfn chữnlbh viếiuvft trêzxpfn đhtzoófdzd, Bùgizki Vâbxxwn Khinh nhanh chófdzdng cầuqglm bófdzd hoa lêzxpfn quảawsl nhiêzxpfn trêzxpfn đhtzoófdzd mộtmwft dòfhveng chữnlbh.

Tiếiuvfp theo, tôsitgi sẽsitg dùgizkng con dao!

“Bávpuzc sĩodsn Đaqzyưxebanhxgng.” Nữnlbh y távpuz đhtzoi đhtzoếiuvfn, “Vừufkfa mớtzypi cófdzd mộtmwft vịczsz soávpuzi ca tìxllxm anh đhtzoaqbay, đhtzoãfteo tìxllxm thấaqbay chưxebaa?”

Soávpuzi ca?

Chẳgaupng lẽsitg…..

gizki Vâbxxwn Khinh khérjsdp ngófdzdn tay lạgaupi cầuqglm tấaqbam thiệwdxtp lêzxpfn, “hắcefqn ta trôsitgng nhưxeba thếiuvffhveo?”

“Cao gầuqgly, mặxebac cávpuzi ávpuzo màfhveu đhtzoen,…” Trong ávpuznh mắcefqt y távpuz nhuộtmwfm thímhbfch thúlvql, hai mắcefqt tràfhven đhtzouqgly vui vẻcefq, “Tôsitgi khôsitgng hìxllxnh dung tốcefqt, tófdzdm lạgaupi đhtzoxebac biệwdxtt đhtzoyxcgp trai, đhtzoxebac biệwdxtt cófdzd khímhbf chấaqbat, cho ngưxebanhxgi ta cảawslm giávpuzc nhưxeba…. Ngưxebanhxgi mẫnhxgu chụdrfzp bávpuzo đhtzoang đhtzonlbhng ởvfwk trưxebatzypc mặxebat. Đaqzyófdzdfhve bạgaupn bèmgxg củtmwfa anh? Quảawsl nhiêzxpfn vậheyit hợdrfzp theo loàfhvei, bêzxpfn cạgaupnh ngưxebanhxgi đhtzoyxcgp trai đhtzooxwtu làfhve trai đhtzoyxcgp cảawsl.”


Chúlvql ýaxcr đhtzoếiuvfn trêzxpfn cổkagqgizki Vâbxxwn Khinh cófdzd khávpuzc thưxebanhxgng, y távpuzbxxwng tay chỉawsl cầuqgln cổkagq côsitg chỉawsl.

“Bávpuzc sĩodsn Đaqzyưxebanhxgng, cổkagq anh bịczsz sao vậheyiy?”

Cổkagq?

gizki Vâbxxwn Khinh nâbxxwng tay khẽsitg vuốcefqt sưxebanhxgn gávpuzy, mófdzdc đhtzoiệwdxtn thoạgaupi di đhtzotmwfng mởvfwk camera trưxebatzypc ra, liềoxwtn thấaqbay sưxebanhxgn cổkagqfdzd mộtmwft vếiuvft mựfvmtc ngắcefqn, thẳgaupng màfhveu đhtzoen.

fhvei hai cm, vừufkfa vặxeban ởvfwk trêzxpfn đhtzotmwfng mạgaupch cổkagq, trêzxpfn da thịczszt trắcefqng nõtmwfn lạgaupi cựfvmtc rõtmwf ràfhveng.

Đaqzyófdzdfhve…. Búlvqlt tímhbfch củtmwfa câbxxwy búlvqlt.

“khôsitgng cófdzdxllx, khôsitgng cầuqgln thậheyin dímhbfnh lêzxpfn!”

gizki Vâbxxwn Khinh thảawsln nhiêzxpfn giảawsli thímhbfch mộtmwft câbxxwu, phímhbfa sau lưxebang đhtzoãfteo cófdzd cảawslm giávpuzc làfhvenh lạgaupnh.

Y távpuz xoay ngưxebanhxgi rờnhxgi đhtzoi, côsitg liềoxwtn rơbxxwi vàfhveo trầuqglm tưxeba.

Xem ra cảawslm giávpuzc vừufkfa rồbxxwi củtmwfa côsitg khôsitgng phảawsli làfhveawslo giávpuzc.

Thờnhxgi gian ngắcefqn nhưxeba vậheyiy, liềoxwtn lấaqbay đhtzoi câbxxwy búlvqlt củtmwfa côsitg, lạgaupi lưxebau trêzxpfn cổkagq côsitg vệwdxtt nhưxeba vậheyiy.

Tốcefqc đhtzotmwfzxpfn kia quávpuz nhanh.

Nếiuvfu hắcefqn ta dùgizkng khôsitgng phảawsli làfhvelvqlt màfhvefhve con dao, hiệwdxtn tạgaupi côsitg đhtzoãfteo nằcefqm trêzxpfn phòfhveng cấaqbap cứnlbhu.


Rấaqbat rõtmwf ràfhveng, đhtzoâbxxwy làfhve cảawslnh cávpuzo.

Giếiuvft chếiuvft côsitg khôsitgng phảawsli so vớtzypi cảawslnh cávpuzo càfhveng hữnlbhu hiệwdxtu hơbxxwn sao, tạgaupi sao hắcefqn ta khôsitgng dùgizkng con dao?

fhve sợdrfz bệwdxtnh viêzxpfn cófdzd nhiềoxwtu ngưxebanhxgi khôsitgng thểoxwt thoávpuzt thâbxxwn hay làfhve hắcefqn ta cófdzd ýaxcrxebavfwkng khávpuzc?

“Bávpuzc sĩodsn Đaqzyưxebanhxgng, mau đhtzoêzxpfn đhtzoâbxxwy, cófdzd mộtmwft đhtzonlbha nhỏtzyp térjsd châbxxwn bịczsz thưxebaơbxxwng!”

Ngoàfhvei cửzybla, truyềoxwtn đhtzoêzxpfn tiếiuvfng gọfbrni củtmwfa y távpuz, Bùgizki Vâbxxwn Khinh nhanh chófdzdng nhérjsdt tờnhxg giấaqbay kia vàfhveo túlvqli, lao ra khỏtzypi phòfhveng cấaqbap cứnlbhu.

“Đaqzyếiuvfn đhtzoâbxxwy!”

….

…..

fhvea nhàfhve Quốcefqc phòfhveng.

Tầuqglng cao nhấaqbat củtmwfa tòfhvea nhàfhve.

Đaqzyưxebanhxgng Mặxebac Trầuqglm đhtzoang nhìxllxn tưxeba liệwdxtu.

“Kếiuvft quảawsl.”

fhve mộtmwft ngưxebanhxgi mặxebac đhtzobxxwfhveu đhtzoen, trêzxpfn đhtzoófdzdfdzd huy hiệwdxtu phi ưxebang đhtzotmwfi trưxebavfwkng tiểoxwtu đhtzotmwfi thứnlbh hai – Đaqzyoạgaupn Tưxebaxllxnh mởvfwk miệwdxtng ngắcefqn gọfbrnn.

“Cófdzd thểoxwtvpuzc đhtzoczsznh làfhve mộtmwft ngưxebanhxgi gâbxxwy ávpuzn, tấaqbat cảawslvpuzc cậheyin vệwdxt chỉawslfdzd mộtmwft ngưxebanhxgi nổkagqlvqlng, hiệwdxtn trưxebavfwkng còfhven phávpuzt hiệwdxtn vỏtzyp đhtzogaupn, viêzxpfn đhtzogaupn hẳgaupn làfhve đhtzoãfteo trúlvqlng hung thủtmwf. Thiếiuvft bịczsz theo dõtmwfi lâbxxwn cậheyin đhtzoãfteo bịczsz phávpuzxeba, khôsitgng cófdzd chứnlbhng cứnlbhfdzd ímhbfch.”

“Nếiuvfu hắcefqn ta bịczsz thưxebaơbxxwng, nhấaqbat đhtzoczsznh sẽsitg cófdzd ngưxebanhxgi trịczsz liệwdxtu.” Ôufkfn Tửzybl Khiêzxpfm mởvfwk miệwdxtng nófdzdi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.