Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 160 : Về sau, đôi môi này chỉ thuộc về mình!
Edit: Miêdxhp u - CQH
Trờtdoh i ságtsl ng.
Bùrkup i Vâsdpb n Khinh mởlybk mắzcmb t, liếfjxd c thấgpcc y cágtsl nh tay bịsqbl mìutma nh làihed m gốtihi i đkhxy ầrmma u.
Trong tầrmma m mắzcmb t bàihed n tay ngọkxow c ngàihed , đkhxy ốtihi t ngóticz n tay thon dàihed i.
côeeit giậqcuj t mìutma nh quay sang, quảctjn nhiêdxhp n phíkfoz a sau mìutma nh làihed Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m, ngưctjn ờtdoh i nằoxup m nghiêdxhp ng màihed ngủghod bêdxhp n cạnmlc nh mìutma nh.
Chúekux nhỏrkup thếfjxd nhưctjn ng cùrkup ng mìutma nh ngủghod trêdxhp n mộekvj t giưctjn ờtdoh ng, hơazgb n nữpcoy a khôeeit ng cóticz chạnmlc m qua mìutma nh?
Nắzcmb ng sơazgb m nhàihed n nhạnmlc t, chiếfjxd u trêdxhp n thâsdpb n thểpcoy ngưctjn ờtdoh i đkhxy àihed n ôeeit ng đkhxy ang mặgdlu c ágtsl o thun đkhxy en rộekvj ng thùrkup ng thìutma nh, vớjyps chiếfjxd c quầrmma n rộekvj ng, càihed ng phảctjn n chiếfjxd u làihed n da nhưctjn ngọkxow c.
Giờtdoh phúekux t nàihed y, anh còkfoz n đkhxy ang ngủghod , lôeeit ng mi buôeeit ng xuốtihi ng.
Đjtrw ôeeit i mắzcmb t kia tựihed a hồlhjj cóticz thểpcoy chiếfjxd u thẳpcoy ng vàihed o lòkfoz ng ngưctjn ờtdoh i, lúekux c nàihed y đkhxy ãekvj nhắzcmb m lạnmlc i, trêdxhp n khuôeeit n mặgdlu t thiếfjxd u vàihed i phầrmma n uy màihed sợzcmb nhưctjn ngàihed y thưctjn ờtdoh ng, càihed ng toágtsl t kêdxhp n vẻcqnm xuấgpcc t chúekux ng.
Đjtrw âsdpb y làihed lầrmma n đkhxy ầrmma u tiêdxhp n Bùrkup i Vâsdpb n Khinh nhìutma n Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m nhưctjn vậqcuj y.
côeeit kìutma m lòkfoz ng khôeeit ng đkhxy ưctjn ợzcmb c đkhxy ểpcoy ságtsl t vàihed o mặgdlu t anh, gầrmma n trong gang tấgpcc c,
Trưctjn ớjyps c kia thờtdoh i đkhxy iểpcoy m anh ởlybk trạnmlc i líkfoz nh, làihed n da bịsqbl phơazgb i đkhxy en, nhưctjn ng cũpkjk ng đkhxy ãekvj hơazgb n mộekvj t năeeit m bởlybk i vìutma cóticz nhiềsdpb u côeeit ng việoisg c nêdxhp n làihed n da đkhxy ãekvj khôeeit i phụdxhp c nhưctjn bìutma nh thưctjn ờtdoh ng lạnmlc i.
trêdxhp n khuôeeit n mặgdlu t nếfjxd u tágtsl ch ra màihed nhìutma n hay gộekvj p chung lạnmlc i đkhxy ềsdpb u tinh xảctjn o nhưctjn ng vẫqcuj n khiêdxhp u khíkfoz ch.
Đjtrw ưctjn ờtdoh ng cong lôeeit ng màihed y rõltru ràihed ng.
Lôeeit ng mi dàihed i màihed cong.
Đjtrw ôeeit i môeeit i khêdxhp u gợzcmb i, lúekux c nàihed y thàihed nh mộekvj t đkhxy ưctjn ờtdoh ng cong xinh đkhxy ẹttqn p.
Dừqcuj ng ởlybk trêdxhp n môeeit i anh, Bùrkup i Vâsdpb n Khinh dừqcuj ng ágtsl nh mắzcmb t lạnmlc i.
Vềsdpb sau, đkhxy ôeeit i môeeit i nàihed y chỉjfvi thuộekvj c vềsdpb mìutma nh thôeeit i!
“hiệoisg n tạnmlc i, cho anh mưctjn ợzcmb n trưctjn ớjyps c đkhxy ấgpcc y!”
nóticz i nhỏrkup mộekvj t tiếfjxd ng, côeeit cúekux i ngưctjn ờtdoh i xuốtihi ng, dèutma dặgdlu t đkhxy em môeeit i mìutma nh phủghod lêdxhp n môeeit i anh.
Hai môeeit i chạnmlc m vàihed o nhau, đkhxy ôeeit i mắzcmb t củghod a ngưctjn ờtdoh i đkhxy àihed n ôeeit ng chợzcmb t mởlybk ra.
Tiếfjxd p theo mộekvj t cágtsl i chớjyps p mắzcmb t, côeeit đkhxy ãekvj bịsqbl anh nắzcmb m gágtsl y đkhxy èutma thậqcuj t mạnmlc nh xuốtihi ng giưctjn ờtdoh ng.
Chốtihi ng lạnmlc i đkhxy ôeeit i mắzcmb t đkhxy en nhưctjn mựihed c kia, Bùrkup i Vâsdpb n Khinh đkhxy ãekvj quen đkhxy i hôeeit hấgpcc p.
Thấgpcc y côeeit nhưctjn vậqcuj y, Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m vộekvj i vàihed ng buôeeit ng tay ra, đkhxy ỡrkup côeeit ngồlhjj i dậqcuj y.
“Em khôeeit ng sao chứdxhp ?”
Nhiềsdpb u năeeit m huấgpcc n luyệoisg n đkhxy ãekvj tạnmlc o cho anh tíkfoz nh cảctjn nh giágtsl c cao, vàihed đkhxy ãekvj tạnmlc o thàihed nh bảctjn n năeeit ng, đkhxy ộekvj ng tágtsl c củghod a anh toàihed n bộekvj đkhxy ềsdpb u làihed phảctjn n ứdxhp ng theo bảctjn n năeeit ng củghod a mìutma nh thôeeit i.
Nàihed o nghĩtcok đkhxy ếfjxd n, làihed côeeit làihed m nhưctjn thếfjxd !
“khôeeit ng…. khôeeit ng cóticz việoisg c gìutma !”
Hôeeit n trộekvj m còkfoz n bịsqbl bắzcmb t tạnmlc i trậqcuj n, nhágtsl y mắzcmb t trágtsl i tim đkhxy ãekvj nhảctjn y lêdxhp n, Bùrkup i Vâsdpb n Khinh hốtihi t hoảctjn ng bòkfoz dậqcuj y.
“Em… đkhxy i toilet.”
Nhảctjn y xuốtihi ng giưctjn ờtdoh ng, côeeit ba bưctjn ớjyps c biếfjxd n thàihed nh hai bưctjn ớjyps c chạnmlc y vàihed o toilet, đkhxy em cửnkkf a đkhxy óticz ng lạnmlc i mớjyps i dágtsl m thởlybk ra.
Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m chốtihi ng đkhxy ỡrkup cágtsl nh tay đkhxy ểpcoy đkhxy ứdxhp ng dậqcuj y, vẫqcuj y vẫqcuj y cágtsl nh tay bịsqbl côeeit đkhxy èutma , cảctjn m giágtsl c trêdxhp n môeeit i cóticz chúekux t ẩlhjj m ưctjn ớjyps t, anh giơazgb ngóticz n tay lêdxhp n vuốtihi t.
Vừqcuj a rồlhjj i… Làihed côeeit hôeeit n anh?
Rửnkkf a mặgdlu t đkhxy ơazgb n giảctjn n, Bùrkup i Vâsdpb n Khinh nghiêdxhp ng tai nghe ngóticz ng, khôeeit ng cóticz nghe đkhxy ưctjn ợzcmb c âsdpb m thanh nàihed o khágtsl c nêdxhp n dèutma dặgdlu t mởlybk cửnkkf a ra.
khôeeit ng nhìutma n thấgpcc y ngưctjn ờtdoh i nàihed o đkhxy óticz , thếfjxd nàihed y mớjyps i dágtsl m thởlybk nhẹttqn rồlhjj i bưctjn ớjyps c ra.
Chúekux ýqoql đkhxy ếfjxd n tủghod đkhxy ầrmma u giưctjn ờtdoh ng cóticz hộekvj p nhỏrkup , côeeit nghi ngờtdoh đkhxy i đkhxy ếfjxd n mởlybk hộekvj p ra.
Hộekvj p gỗkhxy nhung màihed u đkhxy en cóticz mộekvj t khẩlhjj u súekux ng lúekux c màihed u bạnmlc c tinh xảctjn o, phíkfoz a dưctjn ớjyps i cóticz hai viêdxhp n đkhxy ạnmlc n màihed u bạnmlc c nhìutma n qua nhưctjn hạnmlc i đkhxy ậqcuj u phộekvj ng thôeeit i.
Rốtihi t cuộekvj c ai đkhxy ưctjn a cho côeeit quàihed tặgdlu ng?
côeeit đkhxy ưctjn a ay đkhxy em câsdpb y súekux ng lụdxhp c nằoxup m trong tay, nhìutma n qua khôeeit ng lớjyps n, hơazgb n nữpcoy a còkfoz n cóticz đkhxy ạnmlc n.
Chẳpcoy ng lẽkfoz … Đjtrw âsdpb y làihed súekux ng thậqcuj t?
“Đjtrw ừqcuj ng bắzcmb n loạnmlc n, đkhxy âsdpb y làihed súekux ng thậqcuj t.”
Từqcuj cửnkkf a phòkfoz ng truyềsdpb n đkhxy ếfjxd n âsdpb m thanh Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m.
Súekux ng thậqcuj t?
Bùrkup i Vâsdpb n Khinh quay sang kinh ngạnmlc c nhìutma n chăeeit m chúekux t vàihed o quâsdpb n trang màihed anh đkhxy ãekvj thay.
“Cho em?”
“Ừlgwx !” Cấgpcc t bưctjn ớjyps c đkhxy ếfjxd n trưctjn ớjyps c mặgdlu t côeeit , anh khẽkfoz giơazgb cằoxup m lêdxhp n,
“Còkfoz n nhớjyps rõltru cágtsl ch dùrkup ng súekux ng khôeeit ng?”
“Tấgpcc t nhiêdxhp n!”
côeeit dứdxhp t khoágtsl t cầrmma m viêdxhp n đkhxy ạnmlc n lêdxhp n, nhéekux t vàihed o băeeit ng đkhxy ạnmlc n, mởlybk chốtihi t an toàihed n, làihed m ra tưctjn thếfjxd nắzcmb m bắzcmb n tiêdxhp u chuẩlhjj n.
“Chúekux nhỏrkup , đkhxy ộekvj ng tágtsl c củghod a em đkhxy úekux ng khôeeit ng?”
“khôeeit ng sai!”
Nhìutma n đkhxy ộekvj ng tágtsl c củghod a côeeit thuầrmma n thụdxhp c, Đjtrw ưctjn ờtdoh ng Mặgdlu c Trầrmma m vừqcuj a lòkfoz ng gậqcuj t gậqcuj t đkhxy ầrmma u.
Trờ
Bù
Trong tầ
cô
Chú
Nắ
Giờ
Đ
Đ
cô
Trư
trê
Đ
Lô
Đ
Dừ
Về
“hiệ
nó
Hai mô
Tiế
Chố
Thấ
“Em khô
Nhiề
Nà
“khô
Hô
“Em… đ
Nhả
Đ
Vừ
Rử
khô
Chú
Hộ
Rố
cô
Chẳ
“Đ
Từ
Sú
Bù
“Cho em?”
“Ừ
“Cò
“Tấ
cô
“Chú
“khô
Nhì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.