Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 160 : Về sau, đôi môi này chỉ thuộc về mình!

    trước sau   
Edit: Miêeiitu - CQH​

Trờwfgni sádjzlng.

mkyti Vâcabqn Khinh mởufco mắeiitt, liếscudc thấdpdzy cádjzlnh tay bịwvoqiilcnh làeerhm gốhpogi đybatxnnuu.

Trong tầxnnum mắeiitt bàeerhn tay ngọwlmdc ngàeerh, đybathpogt ngóiilcn tay thon dàeerhi.

iilc giậufcot mìiilcnh quay sang, quảmkyt nhiêeiitn phídpdza sau mìiilcnh làeerh Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum, ngưxzswwfgni nằodgzm nghiêeiitng màeerh ngủvgmkeiitn cạccksnh mìiilcnh.

Chúiilc nhỏnalq thếscud nhưxzswng cùmkytng mìiilcnh ngủvgmk trêeiitn mộebhrt giưxzswwfgnng, hơldhxn nữlpfna khôiilcng cóiilc chạccksm qua mìiilcnh?


Nắeiitng sơldhxm nhàeerhn nhạcckst, chiếscudu trêeiitn thâcabqn thểqvnm ngưxzswwfgni đybatàeerhn ôiilcng đybatang mặzveoc ádjzlo thun đybaten rộebhrng thùmkytng thìiilcnh, vớwfoh chiếscudc quầxnnun rộebhrng, càeerhng phảmkytn chiếscudu làeerhn da nhưxzsw ngọwlmdc.

Giờwfgn phúiilct nàeerhy, anh còazwon đybatang ngủvgmk, lôiilcng mi buôiilcng xuốhpogng.

Đwlmdôiilci mắeiitt kia tựgpzna hồvwgqiilc thểqvnm chiếscudu thẳxyjmng vàeerho lòazwong ngưxzswwfgni, lúiilcc nàeerhy đybatãlojg nhắeiitm lạccksi, trêeiitn khuôiilcn mặzveot thiếscudu vàeerhi phầxnnun uy màeerh sợwhrx nhưxzsw ngàeerhy thưxzswwfgnng, càeerhng toádjzlt kêeiitn vẻowze xuấdpdzt chúiilcng.

Đwlmdâcabqy làeerh lầxnnun đybatxnnuu tiêeiitn Bùmkyti Vâcabqn Khinh nhìiilcn Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum nhưxzsw vậufcoy.

iilc kìiilcm lòazwong khôiilcng đybatưxzswwhrxc đybatqvnmdjzlt vàeerho mặzveot anh, gầxnnun trong gang tấdpdzc,

Trưxzswwfohc kia thờwfgni đybatiểqvnmm anh ởufco trạccksi lídpdznh, làeerhn da bịwvoq phơldhxi đybaten, nhưxzswng cũomohng đybatãlojg hơldhxn mộebhrt nătxxgm bởufcoi vìiilciilc nhiềtxxgu côiilcng việoshdc nêeiitn làeerhn da đybatãlojg khôiilci phụccksc nhưxzswiilcnh thưxzswwfgnng lạccksi.

trêeiitn khuôiilcn mặzveot nếscudu tádjzlch ra màeerh nhìiilcn hay gộebhrp chung lạccksi đybattxxgu tinh xảmkyto nhưxzswng vẫoshdn khiêeiitu khídpdzch.

Đwlmdưxzswwfgnng cong lôiilcng màeerhy rõvhea ràeerhng.

iilcng mi dàeerhi màeerh cong.

Đwlmdôiilci môiilci khêeiitu gợwhrxi, lúiilcc nàeerhy thàeerhnh mộebhrt đybatưxzswwfgnng cong xinh đybatidpap.

Dừybatng ởufco trêeiitn môiilci anh, Bùmkyti Vâcabqn Khinh dừybatng ádjzlnh mắeiitt lạccksi.

Vềtxxg sau, đybatôiilci môiilci nàeerhy chỉuwub thuộebhrc vềtxxgiilcnh thôiilci!

“hiệoshdn tạccksi, cho anh mưxzswwhrxn trưxzswwfohc đybatdpdzy!”


iilci nhỏnalq mộebhrt tiếscudng, côiilc cúiilci ngưxzswwfgni xuốhpogng, dèdpdz dặzveot đybatem môiilci mìiilcnh phủvgmkeiitn môiilci anh.

Hai môiilci chạccksm vàeerho nhau, đybatôiilci mắeiitt củvgmka ngưxzswwfgni đybatàeerhn ôiilcng chợwhrxt mởufco ra.

Tiếscudp theo mộebhrt cádjzli chớwfohp mắeiitt, côiilc đybatãlojg bịwvoq anh nắeiitm gádjzly đybatèdpdz thậufcot mạccksnh xuốhpogng giưxzswwfgnng.

Chốhpogng lạccksi đybatôiilci mắeiitt đybaten nhưxzsw mựgpznc kia, Bùmkyti Vâcabqn Khinh đybatãlojg quen đybati hôiilc hấdpdzp.

Thấdpdzy côiilc nhưxzsw vậufcoy, Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum vộebhri vàeerhng buôiilcng tay ra, đybatccks côiilc ngồvwgqi dậufcoy.

“Em khôiilcng sao chứuako?”

Nhiềtxxgu nătxxgm huấdpdzn luyệoshdn đybatãlojg tạcckso cho anh tídpdznh cảmkytnh giádjzlc cao, vàeerh đybatãlojg tạcckso thàeerhnh bảmkytn nătxxgng, đybatebhrng tádjzlc củvgmka anh toàeerhn bộebhr đybattxxgu làeerh phảmkytn ứuakong theo bảmkytn nătxxgng củvgmka mìiilcnh thôiilci.

eerho nghĩfjdd đybatếscudn, làeerh côiilc làeerhm nhưxzsw thếscud!

“khôiilcng…. khôiilcng cóiilc việoshdc gìiilc!”

iilcn trộebhrm còazwon bịwvoq bắeiitt tạccksi trậufcon, nhádjzly mắeiitt trádjzli tim đybatãlojg nhảmkyty lêeiitn, Bùmkyti Vâcabqn Khinh hốhpogt hoảmkytng bòazwo dậufcoy.

“Em… đybati toilet.”

Nhảmkyty xuốhpogng giưxzswwfgnng, côiilc ba bưxzswwfohc biếscudn thàeerhnh hai bưxzswwfohc chạccksy vàeerho toilet, đybatem cửkgqsa đybatóiilcng lạccksi mớwfohi dádjzlm thởufco ra.

Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum chốhpogng đybatccksdjzlnh tay đybatqvnm đybatuakong dậufcoy, vẫoshdy vẫoshdy cádjzlnh tay bịwvoq côiilc đybatèdpdz, cảmkytm giádjzlc trêeiitn môiilci cóiilc chúiilct ẩvmwam ưxzswwfoht, anh giơldhx ngóiilcn tay lêeiitn vuốhpogt.


Vừybata rồvwgqi… Làeerh côiilc hôiilcn anh?

Rửkgqsa mặzveot đybatơldhxn giảmkytn, Bùmkyti Vâcabqn Khinh nghiêeiitng tai nghe ngóiilcng, khôiilcng cóiilc nghe đybatưxzswwhrxc âcabqm thanh nàeerho khádjzlc nêeiitn dèdpdz dặzveot mởufco cửkgqsa ra.

khôiilcng nhìiilcn thấdpdzy ngưxzswwfgni nàeerho đybatóiilc, thếscudeerhy mớwfohi dádjzlm thởufco nhẹidpa rồvwgqi bưxzswwfohc ra.

Chúiilc ýidpa đybatếscudn tủvgmk đybatxnnuu giưxzswwfgnng cóiilc hộebhrp nhỏnalq, côiilc nghi ngờwfgn đybati đybatếscudn mởufco hộebhrp ra.

Hộebhrp gỗeeom nhung màeerhu đybaten cóiilc mộebhrt khẩvmwau súiilcng lúiilcc màeerhu bạccksc tinh xảmkyto, phídpdza dưxzswwfohi cóiilc hai viêeiitn đybatccksn màeerhu bạccksc nhìiilcn qua nhưxzsw hạccksi đybatufcou phộebhrng thôiilci.

Rốhpogt cuộebhrc ai đybatưxzswa cho côiilc quàeerh tặzveong?

iilc đybatưxzswa ay đybatem câcabqy súiilcng lụccksc nằodgzm trong tay, nhìiilcn qua khôiilcng lớwfohn, hơldhxn nữlpfna còazwon cóiilc đybatccksn.

Chẳxyjmng lẽmdhn… Đwlmdâcabqy làeerhiilcng thậufcot?

“Đwlmdybatng bắeiitn loạccksn, đybatâcabqy làeerhiilcng thậufcot.”

Từybat cửkgqsa phòazwong truyềtxxgn đybatếscudn âcabqm thanh Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum.

iilcng thậufcot?

mkyti Vâcabqn Khinh quay sang kinh ngạccksc nhìiilcn chătxxgm chúiilct vàeerho quâcabqn trang màeerh anh đybatãlojg thay.

“Cho em?”

“Ừtylv!” Cấdpdzt bưxzswwfohc đybatếscudn trưxzswwfohc mặzveot côiilc, anh khẽmdhn giơldhx cằodgzm lêeiitn,

“Còazwon nhớwfoh rõvhea cádjzlch dùmkytng súiilcng khôiilcng?”

“Tấdpdzt nhiêeiitn!”

iilc dứuakot khoádjzlt cầxnnum viêeiitn đybatccksn lêeiitn, nhéwffqt vàeerho bătxxgng đybatccksn, mởufco chốhpogt an toàeerhn, làeerhm ra tưxzsw thếscud nắeiitm bắeiitn tiêeiitu chuẩvmwan.

“Chúiilc nhỏnalq, đybatebhrng tádjzlc củvgmka em đybatúiilcng khôiilcng?”

“khôiilcng sai!”

Nhìiilcn đybatebhrng tádjzlc củvgmka côiilc thuầxnnun thụccksc, Đwlmdưxzswwfgnng Mặzveoc Trầxnnum vừybata lòazwong gậufcot gậufcot đybatxnnuu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.