Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 160 : Về sau, đôi môi này chỉ thuộc về mình!
Edit: Miêxpwa u - CQH
Trờchvo i sácjsa ng.
Bùwmfi i Vâzdju n Khinh mởunfm mắysuj t, liếizcu c thấmtfi y cácjsa nh tay bịoaft mìmtfi nh làgkfh m gốpqvf i đzmsq ầxxrc u.
Trong tầxxrc m mắysuj t bàgkfh n tay ngọqciy c ngàgkfh , đzmsq ốpqvf t ngólhqv n tay thon dàgkfh i.
côpfgb giậepxf t mìmtfi nh quay sang, quảjphv nhiêxpwa n phítehk a sau mìmtfi nh làgkfh Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m, ngưiqro ờchvo i nằophj m nghiêxpwa ng màgkfh ngủqciy bêxpwa n cạqlvb nh mìmtfi nh.
Chúfgcm nhỏjphv thếizcu nhưiqro ng cùwmfi ng mìmtfi nh ngủqciy trêxpwa n mộicej t giưiqro ờchvo ng, hơrnch n nữzdju a khôpfgb ng cólhqv chạqlvb m qua mìmtfi nh?
Nắysuj ng sơrnch m nhàgkfh n nhạqlvb t, chiếizcu u trêxpwa n thâzdju n thểngrk ngưiqro ờchvo i đzmsq àgkfh n ôpfgb ng đzmsq ang mặxcsh c ácjsa o thun đzmsq en rộicej ng thùwmfi ng thìmtfi nh, vớpsoh chiếizcu c quầxxrc n rộicej ng, càgkfh ng phảjphv n chiếizcu u làgkfh n da nhưiqro ngọqciy c.
Giờchvo phúfgcm t nàgkfh y, anh còysuj n đzmsq ang ngủqciy , lôpfgb ng mi buôpfgb ng xuốpqvf ng.
Đpsoh ôpfgb i mắysuj t kia tựurlz a hồscws cólhqv thểngrk chiếizcu u thẳcebq ng vàgkfh o lòysuj ng ngưiqro ờchvo i, lúfgcm c nàgkfh y đzmsq ãlfil nhắysuj m lạqlvb i, trêxpwa n khuôpfgb n mặxcsh t thiếizcu u vàgkfh i phầxxrc n uy màgkfh sợcptf nhưiqro ngàgkfh y thưiqro ờchvo ng, càgkfh ng toácjsa t kêxpwa n vẻysuj xuấmtfi t chúfgcm ng.
Đpsoh âzdju y làgkfh lầxxrc n đzmsq ầxxrc u tiêxpwa n Bùwmfi i Vâzdju n Khinh nhìmtfi n Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m nhưiqro vậepxf y.
côpfgb kìmtfi m lòysuj ng khôpfgb ng đzmsq ưiqro ợcptf c đzmsq ểngrk sácjsa t vàgkfh o mặxcsh t anh, gầxxrc n trong gang tấmtfi c,
Trưiqro ớpsoh c kia thờchvo i đzmsq iểngrk m anh ởunfm trạqlvb i lítehk nh, làgkfh n da bịoaft phơrnch i đzmsq en, nhưiqro ng cũoegh ng đzmsq ãlfil hơrnch n mộicej t năayrr m bởunfm i vìmtfi cólhqv nhiềlhqv u côpfgb ng việzhie c nêxpwa n làgkfh n da đzmsq ãlfil khôpfgb i phụnwjs c nhưiqro bìmtfi nh thưiqro ờchvo ng lạqlvb i.
trêxpwa n khuôpfgb n mặxcsh t nếizcu u tácjsa ch ra màgkfh nhìmtfi n hay gộicej p chung lạqlvb i đzmsq ềlhqv u tinh xảjphv o nhưiqro ng vẫewwp n khiêxpwa u khítehk ch.
Đpsoh ưiqro ờchvo ng cong lôpfgb ng màgkfh y rõozpp ràgkfh ng.
Lôpfgb ng mi dàgkfh i màgkfh cong.
Đpsoh ôpfgb i môpfgb i khêxpwa u gợcptf i, lúfgcm c nàgkfh y thàgkfh nh mộicej t đzmsq ưiqro ờchvo ng cong xinh đzmsq ẹzvrb p.
Dừujnl ng ởunfm trêxpwa n môpfgb i anh, Bùwmfi i Vâzdju n Khinh dừujnl ng ácjsa nh mắysuj t lạqlvb i.
Vềlhqv sau, đzmsq ôpfgb i môpfgb i nàgkfh y chỉzmsq thuộicej c vềlhqv mìmtfi nh thôpfgb i!
“hiệzhie n tạqlvb i, cho anh mưiqro ợcptf n trưiqro ớpsoh c đzmsq ấmtfi y!”
nólhqv i nhỏjphv mộicej t tiếizcu ng, côpfgb cúfgcm i ngưiqro ờchvo i xuốpqvf ng, dèmghn dặxcsh t đzmsq em môpfgb i mìmtfi nh phủqciy lêxpwa n môpfgb i anh.
Hai môpfgb i chạqlvb m vàgkfh o nhau, đzmsq ôpfgb i mắysuj t củqciy a ngưiqro ờchvo i đzmsq àgkfh n ôpfgb ng chợcptf t mởunfm ra.
Tiếizcu p theo mộicej t cácjsa i chớpsoh p mắysuj t, côpfgb đzmsq ãlfil bịoaft anh nắysuj m gácjsa y đzmsq èmghn thậepxf t mạqlvb nh xuốpqvf ng giưiqro ờchvo ng.
Chốpqvf ng lạqlvb i đzmsq ôpfgb i mắysuj t đzmsq en nhưiqro mựurlz c kia, Bùwmfi i Vâzdju n Khinh đzmsq ãlfil quen đzmsq i hôpfgb hấmtfi p.
Thấmtfi y côpfgb nhưiqro vậepxf y, Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m vộicej i vàgkfh ng buôpfgb ng tay ra, đzmsq ỡvppo côpfgb ngồscws i dậepxf y.
“Em khôpfgb ng sao chứpfgb ?”
Nhiềlhqv u năayrr m huấmtfi n luyệzhie n đzmsq ãlfil tạqlvb o cho anh títehk nh cảjphv nh giácjsa c cao, vàgkfh đzmsq ãlfil tạqlvb o thàgkfh nh bảjphv n năayrr ng, đzmsq ộicej ng tácjsa c củqciy a anh toàgkfh n bộicej đzmsq ềlhqv u làgkfh phảjphv n ứpfgb ng theo bảjphv n năayrr ng củqciy a mìmtfi nh thôpfgb i.
Nàgkfh o nghĩuioj đzmsq ếizcu n, làgkfh côpfgb làgkfh m nhưiqro thếizcu !
“khôpfgb ng…. khôpfgb ng cólhqv việzhie c gìmtfi !”
Hôpfgb n trộicej m còysuj n bịoaft bắysuj t tạqlvb i trậepxf n, nhácjsa y mắysuj t trácjsa i tim đzmsq ãlfil nhảjphv y lêxpwa n, Bùwmfi i Vâzdju n Khinh hốpqvf t hoảjphv ng bòysuj dậepxf y.
“Em… đzmsq i toilet.”
Nhảjphv y xuốpqvf ng giưiqro ờchvo ng, côpfgb ba bưiqro ớpsoh c biếizcu n thàgkfh nh hai bưiqro ớpsoh c chạqlvb y vàgkfh o toilet, đzmsq em cửunfm a đzmsq ólhqv ng lạqlvb i mớpsoh i dácjsa m thởunfm ra.
Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m chốpqvf ng đzmsq ỡvppo cácjsa nh tay đzmsq ểngrk đzmsq ứpfgb ng dậepxf y, vẫewwp y vẫewwp y cácjsa nh tay bịoaft côpfgb đzmsq èmghn , cảjphv m giácjsa c trêxpwa n môpfgb i cólhqv chúfgcm t ẩngrk m ưiqro ớpsoh t, anh giơrnch ngólhqv n tay lêxpwa n vuốpqvf t.
Vừujnl a rồscws i… Làgkfh côpfgb hôpfgb n anh?
Rửunfm a mặxcsh t đzmsq ơrnch n giảjphv n, Bùwmfi i Vâzdju n Khinh nghiêxpwa ng tai nghe ngólhqv ng, khôpfgb ng cólhqv nghe đzmsq ưiqro ợcptf c âzdju m thanh nàgkfh o khácjsa c nêxpwa n dèmghn dặxcsh t mởunfm cửunfm a ra.
khôpfgb ng nhìmtfi n thấmtfi y ngưiqro ờchvo i nàgkfh o đzmsq ólhqv , thếizcu nàgkfh y mớpsoh i dácjsa m thởunfm nhẹzvrb rồscws i bưiqro ớpsoh c ra.
Chúfgcm ýjphv đzmsq ếizcu n tủqciy đzmsq ầxxrc u giưiqro ờchvo ng cólhqv hộicej p nhỏjphv , côpfgb nghi ngờchvo đzmsq i đzmsq ếizcu n mởunfm hộicej p ra.
Hộicej p gỗfyou nhung màgkfh u đzmsq en cólhqv mộicej t khẩngrk u súfgcm ng lúfgcm c màgkfh u bạqlvb c tinh xảjphv o, phítehk a dưiqro ớpsoh i cólhqv hai viêxpwa n đzmsq ạqlvb n màgkfh u bạqlvb c nhìmtfi n qua nhưiqro hạqlvb i đzmsq ậepxf u phộicej ng thôpfgb i.
Rốpqvf t cuộicej c ai đzmsq ưiqro a cho côpfgb quàgkfh tặxcsh ng?
côpfgb đzmsq ưiqro a ay đzmsq em câzdju y súfgcm ng lụnwjs c nằophj m trong tay, nhìmtfi n qua khôpfgb ng lớpsoh n, hơrnch n nữzdju a còysuj n cólhqv đzmsq ạqlvb n.
Chẳcebq ng lẽujnl … Đpsoh âzdju y làgkfh súfgcm ng thậepxf t?
“Đpsoh ừujnl ng bắysuj n loạqlvb n, đzmsq âzdju y làgkfh súfgcm ng thậepxf t.”
Từujnl cửunfm a phòysuj ng truyềlhqv n đzmsq ếizcu n âzdju m thanh Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m.
Súfgcm ng thậepxf t?
Bùwmfi i Vâzdju n Khinh quay sang kinh ngạqlvb c nhìmtfi n chăayrr m chúfgcm t vàgkfh o quâzdju n trang màgkfh anh đzmsq ãlfil thay.
“Cho em?”
“Ừbgcc !” Cấmtfi t bưiqro ớpsoh c đzmsq ếizcu n trưiqro ớpsoh c mặxcsh t côpfgb , anh khẽujnl giơrnch cằophj m lêxpwa n,
“Còysuj n nhớpsoh rõozpp cácjsa ch dùwmfi ng súfgcm ng khôpfgb ng?”
“Tấmtfi t nhiêxpwa n!”
côpfgb dứpfgb t khoácjsa t cầxxrc m viêxpwa n đzmsq ạqlvb n lêxpwa n, nhéujnl t vàgkfh o băayrr ng đzmsq ạqlvb n, mởunfm chốpqvf t an toàgkfh n, làgkfh m ra tưiqro thếizcu nắysuj m bắysuj n tiêxpwa u chuẩngrk n.
“Chúfgcm nhỏjphv , đzmsq ộicej ng tácjsa c củqciy a em đzmsq úfgcm ng khôpfgb ng?”
“khôpfgb ng sai!”
Nhìmtfi n đzmsq ộicej ng tácjsa c củqciy a côpfgb thuầxxrc n thụnwjs c, Đpsoh ưiqro ờchvo ng Mặxcsh c Trầxxrc m vừujnl a lòysuj ng gậepxf t gậepxf t đzmsq ầxxrc u.
Trờ
Bù
Trong tầ
cô
Chú
Nắ
Giờ
Đ
Đ
cô
Trư
trê
Đ
Lô
Đ
Dừ
Về
“hiệ
nó
Hai mô
Tiế
Chố
Thấ
“Em khô
Nhiề
Nà
“khô
Hô
“Em… đ
Nhả
Đ
Vừ
Rử
khô
Chú
Hộ
Rố
cô
Chẳ
“Đ
Từ
Sú
Bù
“Cho em?”
“Ừ
“Cò
“Tấ
cô
“Chú
“khô
Nhì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.