Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 151 : Xảy ra chuyện, tôi chịu trách nhiệm!

    trước sau   
Edit: Miêcreau - CQH​

Từixgx khi nhậjjcom chứtjcvc đgitbếjfgan bâtjcvy giờkcrf, Thu Thưqncv Hoàkpown luôcdqun giữjjco vữjjcong phong đgitbdyfq, tỉkfyf lệdldf phẫqncvu thuậjjcot thàkpownh côcdqung luôcdqun mộdyfqt trăzibgm phầexmqn trăzibgm!

Thu Thưqncv Hoàkpown khôcdqung muốrwhkn gáaylknh váaylkc thấwffht bạuykac. Nêcrean khi chuyểqzwsn việdldfn đgitbi, cócrea chuyệdldfn gìsxob xảomfxy ra thìsxob khôcdqungliêcrean quan đgitbếjfgan anh ta.

aylkc sĩjkag khoa nhi làkpow ngưqncvkcrfi nócreang nảomfxy: “Thu chủocwq nhiệdldfm làkpow sợclvq chífttfnh mìsxobnh gặcrcop phiềiagen toáaylki chứtjcvsxob?”

Bịsxob đgitbrwhki phưqncvơkfyfng vạuykach trầexmqn, Thu Thưqncv Hoàkpown thẹjwxan quáaylkcreaa giậjjcon: “anh nócreai bậjjcoy bạuykasxob vậjjcoy, tôcdqui đgitbâtjcvy làkpowm đgitbútjcvng tráaylkch nhiệdldfm khoa mìsxobnh, đgitbrwhki vớxtrji bệdldfnh nhâtjcvn tậjjcon tụchogy.”

anh ta vừixgxa dứtjcvt lờkcrfi, máaylky theo dõjbxli đgitbãcqdt kêcreau lêcrean vùhmjkhmjk, huyếjfgat áaylkp đgitbãcqdt hạuyka xuốrwhkng thấwffhp lắzibgm rồhywqi.


“Mau!” Bùhmjki Vâtjcvn Khinh khẽqxed cắzibgn môcdqui, “Chuẩpiijn bịsxob giảomfxi phẫqncvu, đgitbtjcva nhỏxtrj nàkpowy đgitbãcqdt chịsxobu khôcdqung đgitbưqncvclvqc rồhywqi.”

Thu Thưqncv Hoàkpown đgitbưqncva mắzibgt liếjfgac xégitbo Bùhmjki Vâtjcvn Khinh mộdyfqt cáaylki, “Báaylkc sĩjkag Đkpowưqncvkcrfng, anh nghĩjkag rõjbxl ràkpowng nha, chuyệdldfn nàkpowy mạuykang ngưqncvkcrfi nàkpowy làkpow chuyệdldfn lớxtrjn đgitbwffhy.”

hmjki Vâtjcvn Khinh ngưqncvxtrjc mắzibgt, đgitbócrean nhậjjcon áaylknh mắzibgt anh ta, “Báaylkc sĩjkag Thu yêcrean tâtjcvm, phẫqncvu thuậjjcot tôcdqui làkpowm, xảomfxy ra chuyệdldfn gìsxob, tộdyfqi chịsxobu tráaylkch nhiệdldfm!”

Nếjfgau bâtjcvy giờkcrf giútjcvp đgitbtjcva bégitb chuyểqzwsn việdldfn thìsxob đgitbtjcva nhỏxtrj nàkpowy chắzibgc chắzibgn sẽqxed chếjfgat, nếjfgau nhưqncv phẫqncvu thuậjjcot thìsxob còqazqn mộdyfqt con đgitbưqncvkcrfng sốrwhkng.

hmjki Vâtjcvn Khinh đgitbưqncvơkfyfng nhiêcrean cũsfevng khôcdqung muốrwhkn khi mớxtrji sốrwhkng lạuykai, thìsxob đgitbãcqdt cócrea thấwffht bạuykai.

Nhưqncvng báaylkc sĩjkagkpow ngưqncvkcrfi nhưqncv thếjfgakpowo, cứtjcvu sốrwhkng mạuykang ngưqncvkcrfi làkpow thiêcrean chứtjcvc củocwqa mìsxobnh.

kpowm sao cócrea thểqzws đgitbqzws mộdyfqt sinh mệdldfnh cứtjcv vậjjcoy màkpow trôcdqui đgitbi chứtjcv?

“anh chịsxobu?” Thu Thưqncv Hoàkpown hừixgx lạuykanh, “anh chịsxobu đgitbưqncvclvqc khôcdqung?”

“Chuẩpiijn bịsxob phòqazqng phẫqncvu thuậjjcot đgitbi!” Vưqncvơkfyfng An vừixgxa đgitbi đgitbếjfgan, “Xảomfxy ra vấwffhn đgitbiage thìsxob tôcdqui chịsxobu tráaylkch nhiệdldfm, Thưqncv Hoàkpown, cậjjcou làkpowm trợclvq thủocwq cho báaylkc sĩjkag Đkpowưqncvkcrfng đgitbi.”

Nghe vậjjcoy, trong lòqazqng Bùhmjki Vâtjcvn Khinh liềiagen lạuykanh, nghiêcreang mắzibgt nhìsxobn vềiage phífttfa vịsxob tiềiagen bốrwhki nàkpowy.

“Trưqncvdldfng khoa Vưqncvơkfyfng?”

qncvơkfyfng An vỗyhru vỗyhru bờkcrf vai côcdqu, “Chuẩpiijn bịsxob đgitbi phòqazqng phẫqncvu thuậjjcot đgitbi, tôcdqui đgitbi nócreai trưqncvxtrjc vớxtrji ngưqncvkcrfi nhàkpow mộdyfqt tiếjfgang.”

“Đkpowưqncvclvqc!”


tjcvy giờkcrf khôcdqung phảomfxi làkpowtjcvc nócreai chuyệdldfn, Bùhmjki Vâtjcvn Khinh bưqncvxtrjc nhanh đgitbi vàkpowo ICU, mộdyfqt đgitbưqncvkcrfng đgitbi đgitbếjfgan phòqazqng phẫqncvu thuậjjcot.

qncvơkfyfng An lêcrean tiếjfgang, Thu Thưqncv Hoàkpown cũsfevng khôcdqung dáaylkm nócreai gìsxob nữjjcoa, đgitbi theo côcdqu đgitbếjfgan phòqazqng phẫqncvu thuậjjcot.

hmjk sao mìsxobnh cũsfevng làkpow trợclvqaylk, xảomfxy ra chuyệdldfn gìsxobsfevng khôcdqung cầexmqn phụchog tráaylkch, hiệdldfn tạuykai hiệdldfn lêcrean vẻzibg mặcrcot bìsxobnh tĩjkagnh.

Rấwffht nhanh, đgitbtjcva bégitb đgitbưqncvclvqc đgitbưqncva vàkpowo phòqazqng phẫqncvu thuậjjcot.

Đkpowtjcva nhỏxtrj còqazqn quáaylk nhỏxtrj, khífttf quảomfxn lạuykai càkpowng nhỏxtrj đgitbếjfgan đgitbáaylkng thưqncvơkfyfng, bệdldfnh việdldfn khôcdqung cócreafttfnh soi khífttf quảomfxn trẻzibgkfyf sinh phùhmjk hợclvqp, chỉkfyfcrea thểqzws mởdldf lồhywqng ngựgitbc, từixgxng nháaylknh khífttf quảomfxn bịsxob tổjafpn thưqncvơkfyfng cắzibgt bỏxtrj, nhưqncvng khôcdqung ảomfxnh hưqncvxtrjng đgitbếjfgan khífttf quảomfxn bìsxobnh thưqncvkcrfng, nghĩjkag đgitbếjfgan làkpow ca phẫqncvu thuậjjcot cócrea đgitbdyfq khócrea nhưqncv thếjfgakpowo.

Toàkpown bộdyfq giảomfxi phẫqncvu ưqncvxtrjc chừixgxng ba giờkcrf đgitbhywqng hồhywq, thậjjcot vấwffht vảomfx mớxtrji cắzibgt bỏxtrj nhữjjcong khífttf quảomfxn bịsxobzibgng sinh, rồhywqi khâtjcvu lạuykai vếjfgat thưqncvơkfyfng, Bùhmjki Vâtjcvn Khinh vừixgxa muốrwhkn thởdldf mộdyfqt cáaylki.

Đkpowtjcva nhỏxtrj đgitbdyfqt nhiêcrean huyếjfgat áaylkp hạuyka xuốrwhkng, sau đgitbócrea tim ngừixgxng đgitbjjcop.

“Mau chuẩpiijn bịsxobaylky kífttfch tim!”

Miệdldfng côcdqu phâtjcvn phócrea, nhưqncvng tay thìsxob giútjcvp tim đgitbtjcva bégitb đgitbjjcop trởdldf lạuykai.

Y táaylk lấwffhy gel ra, máaylky kífttfch tífttfm, đgitbqzws trêcrean ngựgitbc đgitbtjcva nhỏxtrj.

Mỗyhrui lầexmqn giậjjcot đgitbiệdldfn, đgitbtjcva bégitb khôcdqung cócrea phảomfxn ứtjcvng.

“Tôcdqui cũsfevng biếjfgat sẽqxed ra kếjfgat quảomfxkpowy màkpow!” Thu Thưqncv Hoàkpown nâtjcvng tay kégitbo khẩpiiju trang xuốrwhkng, lạuykanh lùhmjkng xoay ngưqncvkcrfi, “hiệdldfn tạuykai, côcdqu đgitbi thôcdqung báaylko cho ngưqncvkcrfi nhàkpow đgitbi!”

Xoay ngưqncvkcrfi, anh cấwffht bưqncvxtrjc đgitbi vàkpowo phòqazqng đgitbrwhki diệdldfn đgitbqzws rửcreaa tay.


cdqung mi Bùhmjki Vâtjcvn Khinh vặcrcon lạuykai.

“Tăzibgng đgitbiệdldfn áaylkp mộdyfqt lầexmqn nữjjcoa.”

Y táaylk đgitbiềiageu chỉkfyfnh tốrwhkt đgitbiệdldfn áaylkp, côcdqu tựgitbsxobnh giữjjco lấwffhy máaylky, kèsmctm theo nhấwffhn vàkpowo lồhywqng ngựgitbc củocwqa đgitbtjcva bégitb.

Kếjfgat quảomfx vẫqncvn nhưqncv trưqncvxtrjc.

“mộdyfqt lầexmqn nữjjcoa!”

Lạuykai mộdyfqt lầexmqn nữjjcoa, tim đgitbtjcva bégitbsfevng khôcdqung đgitbjjcop.

Mấwffhy ngưqncvkcrfi y táaylk đgitbiageu im lặcrcong.

“Báaylkc sĩjkag Đkpowưqncvkcrfng.” mộdyfqt ngưqncvkcrfi y táaylk nhỏxtrj giọexmqng mởdldf miệdldfng, “Buôcdqung tay đgitbi!”

hmjki Vâtjcvn Khinh vẫqncvn khôcdqung cam lòqazqng, nâtjcvng cao giọexmqng.

“Gấwffhp đgitbôcdqui đgitbiệdldfn áaylkp, nhanh lêcrean!”

Y táaylk xoay ngưqncvkcrfi, đgitbiềiageu chỉkfyfnh đgitbiệdldfn áaylkp lớxtrjn hơkfyfn, côcdqu ta lạuykai mộdyfqt lầexmqn nữjjcoa đgitbem máaylky áaylkp vàkpowo ngựgitbc củocwqa đgitbtjcva bégitb.

Đkpowiệdldfn đgitbãcqdt đgitbưqncva đgitbưqncvclvqc vàkpowo cơkfyf thểqzws, thâtjcvn thểqzws nhỏxtrj bégitb củocwqa đgitbưqncva bégitb run rẩpiijy kịsxobch liệdldft.

Sau mộdyfqt láaylkt,

aylky theo dõjbxli đgitbdyfqt nhiêcrean nhảomfxy lêcrean, hiệdldfn ra mộdyfqt sócreang đgitbiệdldfn tim, tráaylki tim đgitbtjcva nhỏxtrj đgitbãcqdt đgitbjjcop lạuykai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.