Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 147 : Quả nhiên mỗi người đàn ông trong thân thể đều là kẻ lưu manh!

    trước sau   
Edit: Miêvhyhu - CQH​

Ngàuocpy hôkfrbm qua xem côkfrb quápjsm mệchowt mỏburxi, nêvhyhn chỉialvuocpm lưjmdijcizt qua.

uocp côkfrb nhókobgc nàuocpy sápjsmng sớjcizm lạxhgqi còkdrgn trêvhyhu chọhoolc anh?

kfrb nhókobgc cũekcgng làuocppjsmc sĩdvks thìgtft cũekcgng biếonrwt, ngưjmdivhyhi đrkctàuocpn ôkfrbng buổyyfzi sápjsmng làuocp nguy hiểbvijm nhấkdent sao!

pgsvc nàuocpy, Bùpjsmi Vâhtken Khinh cũekcgng đrkctãrkct cảkdenm giápjsmc đrkctưjmdionrwc thâhtken thểbvij anh khápjsmc thưjmdivhyhng, khuôkfrbn mặfrfyt nhỏburx nhắfrfyn đrkctburx đrkctếonrwn mang tai, hốgchvt hoảkdenng lui xuốgchvng từeska ngưjmdivhyhi anh, lấkdeny quầfyesn ápjsmo mặfrfyc vàuocpo.

“Em còkdrgn muốgchvn đrkcti huấkdenn luyệchown, nêvhyhn đrkcti rửnjxra mặfrfyt trưjmdijcizc.”


“Đjcizvuupng lạxhgqi!”

Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm nhíbpodu màuocpy quápjsmt côkfrb.

khôkfrbng phảkdeni nókobgi ‘nhàuocp chúpgsvng ta gìgtft đrkctókobg’ khôkfrbng cho ngưjmdivhyhi khápjsmc xem, côkfrb thếonrw nhưjmding chỉialv mặfrfyc mỏburxng manh màuocp muốgchvn chạxhgqy ra ngoàuocpi?

pjsmi Vâhtken Khinh dừeskang lạxhgqi cửnjxra, quay sang, xin khoan dung. 

“Chúpgsv nhỏburx, buổyyfzi tốgchvi lạxhgqi đrkctếonrwn đrkctưjmdionrwc khôkfrbng? Bằuqklng khôkfrbng, em sẽgpqb bịiaxc trễizsz, đrkctếonrwn lúpgsvc đrkctókobg huấkdenn luyệchown viêvhyhn sẽgpqb phạxhgqt em!”

Nhìgtftn bộretzpjsmng tộretzi nghiệchowp củexoqa côkfrb, Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm vừeskaa tứvuupc vừeskaa bựkfrbc mìgtftnh vừeskaa buồxhgqn cưjmdivhyhi.

“anh cho làuocp em sẽgpqb ởksba phòkdrgng nàuocpy rửnjxra mặfrfyt.”

Buổyyfzi sápjsmng, bápjsmc Chu cùpjsmng Ôxhgqn Tửnjxr Khiêvhyhm cũekcgng cókobg thểbvijvhyhn lầfyesu, anh khôkfrbng muốgchvn côkfrb chạxhgqy loạxhgqn trọhoolng bộretz dạxhgqng nàuocpy.

kdrgn tưjmdiksbang rằuqklng….

thìgtft ra, làuocp do côkfrb hiểbviju lầfyesm!

pjsmi Vâhtken Khinh trầfyesm tĩdvksnh lạxhgqi, cấkdent bưjmdijcizc đrkcti vàuocpo phòkdrgng tắfrfym, tay vừeskaa cầfyesm nắfrfym cửnjxra, chợonrwt nghe phíbpoda sau âhtkemthanh Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm vang lêvhyhn lầfyesn nữomlra.

“anh đrkctxhgqng ýtrke quyếonrwt đrkctiaxcnh củexoqa em!”

Quyếonrwt đrkctiaxcnh…. củexoqa mìgtftnh?


pjsmi Vâhtken Khinh dừeskang bưjmdijcizc lạxhgqi, nghi ngờvhyh nhìgtftn anh.

“Chúpgsv nhỏburx, quyếonrwt đrkctiaxcnh gìgtft vậhczey ạxhgq?”

Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm tựkfrba vàuocpo đrkctfyesu giưjmdivhyhng, híbpodp mắfrfyt, mâhtkeu quang xinh đrkctmbwfp.

“Buổyyfzi tốgchvi tiếonrwp tụrkctc!”

pjsmi Vâhtken Khinh giậhczet mìgtftnh, phảkdenn ứvuupng kịiaxcp thờvhyhi, khuôkfrbn mặfrfyt nhỏburx nhắfrfyn lậhczep tứvuupc đrkctburx nhưjmdi lửnjxra.

“Em mớjcizi khôkfrbng cầfyesn!”

kfrb nókobgi mộretzt tiếonrwng, lắfrfyc mìgtftnh chạxhgqy đrkctếonrwn phòkdrgng tắfrfym.

Đjcizvuupng ởksbajmdijcizi vòkdrgi sen, nhớjciz đrkctếonrwn anh quay mặfrfyt nhìgtftn bộretzpjsmng củexoqa mìgtftnh, lạxhgqi đrkctburx mặfrfyt mộretzt lầfyesn nữomlra.

khôkfrbng thểbvijjmdiksbang đrkctưjmdionrwc chúpgsv nhỏburx cao nhưjmdipgsvi nhàuocpgtftnh cũekcgng cókobg thờvhyhi đrkctiểbvijm nhưjmdi vậhczey.

Quảkden nhiêvhyhn, mỗuvbbi ngưjmdivhyhi đrkctàuocpn ôkfrbng trong thâhtken thểbvij đrkctfrfyu làuocp mộretzt kẻmabpjmdiu manh.

Nhìgtftn ngưjmdivhyhi côkfrb biếonrwn mấkdent trong phókobgng tăophym, Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm đrkctvuupng dậhczey, đrkcti vàuocpo phòkdrgng thay quầfyesn ápjsmo.

Quầfyesn ápjsmo củexoqa anh phầfyesn lớjcizn đrkctfrfyu làuocp quâhtken trang, trừeska sốgchv đrkctókobg ra còkdrgn lạxhgqi mộretzt íbpodt đrkctxhgq thểbvij thao vàuocpo com lêvhyh, màuocpu sắfrfyc cũekcgng trầfyesm ổyyfzn.

Phòkdrgng quầfyesn ápjsmo củexoqa anh luôkfrbn chỉialvnh tềfrfykfrbpjsmng, giốgchvng nhưjmdi y nhưjmdiksba quâhtken doanh, nay cảkdenkobgc ápjsmo cũekcgng vàuocpo khuôkfrbn khổyyfz.


Nhưjmding làuocphtkey giờvhyh….

Đjcizretzt nhiêvhyhn tăophyng thêvhyhm nhiềfrfyu quầfyesn ápjsmo nữomlra, lậhczep tứvuupc phápjsm hủexoqy sựkfrb chỉialvnh tềfrfy củexoqa nókobg, sắfrfyc thápjsmi đrkctơkqjsn giảkdenn cũekcgng biếonrwn thàuocpnh rựkfrbc rỡdnasvhyhn.

Thókobgi quen chỉialvnh tềfrfy củexoqa Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm, khẽgpqb nhíbpodu màuocpy mộretzt cápjsmi, theo sau đrkctókobg ápjsmnh mắfrfyt chuyểbvijn thàuocpnh ôkfrbn nhu, đrkctápjsmy mắfrfyt cũekcgng nổyyfzi lêvhyhn ýtrkejmdivhyhi.

kfrbgtftnh nhớjciz đrkctếonrwn ba năophym trưjmdijcizc đrkctâhtkey.

anh cũekcgng đrkctem côkfrb vàuocpo Long Thàuocpnh, dàuocpn xếonrwp ởksba Đjcizưjmdivhyhng cung.

kfrb nhókobgc cókobgpjsmi tíbpodnh quậhczet cưjmdivhyhng vàuocp phảkdenn nghịiaxcch kia, khôkfrbng khápjsmc gìgtft chúpgsv quápjsmi thúpgsv nhỏburx, mộretzt mựkfrbc xôkfrbng vàuocpo cuộretzc sốgchvng quậhczey đrkctếonrwn rốgchvi loạxhgqn, nhưjmding cũekcgng đrkctxhgqng thờvhyhi trong sinh hoạxhgqt củexoqa anh cũekcgng tăophyng thêvhyhm mộretzt chúpgsvt màuocpu sắfrfyc.

Xa cápjsmch mộretzt năophym, côkfrb trởksba vềfrfy Đjcizưjmdivhyhng cung.

Bởksbai vìgtft côkfrb, thếonrw giớjcizi củexoqa anh đrkctãrkct hoàuocpn toàuocpn bấkdent đrkctxhgqng.

pjsmi cảkdenm giápjsmc nàuocpy, chíbpodnh làuocp mộretzt mảkdennh tịiaxcch mịiaxcch đrkctãrkct lâhtkeu đrkctretzt nhiêvhyhn nghêvhyhnh đrkctókobgn mùpjsma xuâhtken, mởksba ra mộretzt đrkctókobga hoa sápjsmng lạxhgqn.

Gỡdnas quầfyesn ápjsmo đrkctang mặfrfyc trêvhyhn ngưjmdivhyhi xuốgchvng, cấkdent bưjmdijcizc vàuocpo toilet.

vhyhn trong phòkdrgng tắfrfym, Bùpjsmi Vâhtken Khinh đrkctãrkct tắfrfym rửnjxra xong, đrkctang chuẩglxvn bịiaxcjmdijcizc ra, thìgtft thấkdeny anh nêvhyhn vộretzi vàuocpng lùpjsmi vềfrfy.

“Chúpgsv nhỏburx, sao anh lạxhgqi vàuocpo đrkctâhtkey?”

Đjcizưjmdivhyhng Mặfrfyc Trầfyesm đrkctglxvy cửnjxra phòkdrgng tắfrfym ra, cầfyesm lấkdeny khăophyn tắfrfym đrkctưjmdia cho côkfrb, “Đjcizâhtkey làuocp phòkdrgng tắfrfym.”

Tiếonrwp nhậhczen khăophyn tắfrfym quấkdenn lêvhyhn trêvhyhn ngưjmdivhyhi, côkfrb nhỏburx giọhoolng phảkdenn bápjsmc, “Nhưjmding màuocp, em đrkctang tắfrfym!”

“thìgtft sao?” Nâhtkeng tay lau đrkcti giọhoolt nưjmdijcizc trêvhyhn trápjsmn côkfrb, ngưjmdivhyhi đrkctàuocpn ôkfrbng thảkdenn nhiêvhyhn mởksba miệchowng, nhưjmding giọhoolng nókobgilộretz ra bápjsm đrkctxhgqo, “Em cũekcgng làuocp củexoqa anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.