Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 137 : Kẻ thất bại không có tư cách uy hiếp tôi!
Edit: Miêgvnn u - CQH
đxfbo ang nằiwbz m trong phòqyes ng cấydbh p cứoooe u, Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan nghe vậrnmg y liềvwob n xoay mặcsxw t lạtnan i.
Lúivlk c nàikhf y, mộegbj t ngưanhr ờtzor i hộegbj sĩzjsg đxfbo em kim chíupty ch vàikhf o mạtnan ch mátzor u cátzor nh tay Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh đxfbo ểqoua lấydbh y mátzor u, nêgvnn n côywtw hơmcup i nhíupty u màikhf y.
côywtw gátzor i rấydbh t nhỏjqki nhưanhr ng biểqoua u tìymuf nh thu vàikhf o trong mắdeac t, Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan nhấydbh p nhấydbh p môywtw i, mởbyxq miệtnan ng khótnan khăzmrk n, “Tôywtw i sẽdlpq trảamqk lạtnan i âhnkw n tìymuf nh nàikhf y cho cậrnmg u.”
nótnan i xong, cậrnmg u ta liềvwob n nhắdeac m mắdeac t lạtnan i, Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh bĩzjsg u môywtw i, “Mệtnan nh củapks a cậrnmg u làikhf do tôywtw i cứoooe u, cậrnmg u còqyes n nótnan isao?”
Câhnkw u nótnan i làikhf m Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan tứoooe c khắdeac c átzor khẩtavm u khôywtw ng trảamqk lờtzor i đxfbo ưanhr ợvwob c.
“Tôywtw i khôywtw ng cầvwob n cậrnmg u trảamqk nợvwob âhnkw n tìymuf nh!” Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh giơmcup tay sửfhti a sang tótnan c củapks a mìymuf nh, liềvwob n nótnan i, “Cậrnmg u nótnan i vớnglt i cátzor c bạtnan n cậrnmg u làikhf khôywtw ng nótnan i vớnglt i ai chuyệtnan n đxfbo ua xe đxfbo êgvnn m nay vàikhf khôywtw ng gặcsxw p qua tôywtw i, đxfbo ưanhr ợvwob c khôywtw ng?”
Nếxjeh u chúivlk nhỏjqki trởbyxq vềvwob , biếxjeh t đxfbo ưanhr ợvwob c côywtw đxfbo ua xe, đxfbo ếxjeh n lúivlk c đxfbo ótnan khôywtw ng biếxjeh t nổbgyf i trậrnmg n lôywtw i đxfbo ìymuf nh nhưanhr thếxjeh nàikhf o.
thậrnmg t vấydbh t vảamqk mớnglt i cho anh mộegbj t chúivlk t niềvwob m vui, côywtw vìymuf Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan màikhf làikhf m anh mấydbh t vui, kiếxjeh m củapks i ba năzmrk m đxfbo ốtnan t mộegbj t giờtzor .
“Đsepo ưanhr ợvwob c.”
Bátzor c sĩzjsg giúivlk p Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan băzmrk ng bótnan vếxjeh t thưanhr ơmcup ng tốtnan t, đxfbo em côywtw ng cụztps đxfbo ểqoua lêgvnn n khay, “Cậrnmg u nhótnan c, lầvwob n tớnglt i đxfbo ừtcpr ng cótnan liềvwob u mạtnan ng nhưanhr vậrnmg y, lầvwob n nàikhf y cậrnmg u bịbyxq thưanhr ơmcup ng trúivlk ng đxfbo ộegbj ng mạtnan ch chủapks , nếxjeh u khôywtw ng cótnan côywtw nưanhr ơmcup ng kia giúivlk p cậrnmg u cầvwob m mátzor u, tìymuf nh huốtnan ng đxfbo ãhqwl nguy hiểqoua m!”
Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan khôywtw ng kiêgvnn n nhẫdasu n màikhf nhưanhr ớnglt ng màikhf y, giọtnan ng nótnan i giốtnan ng nhưanhr thưanhr ờtzor ng ngàikhf y, “Chuyệtnan n tôywtw i khôywtw ng cầvwob n ôywtw ng quảamqk n!”
Bátzor c sĩzjsg lắdeac c đxfbo ầvwob u, đxfbo i ra cửfhti a.
Cửfhti a phòqyes ng mởbyxq ra, Hứoooe a Gia vàikhf mộegbj t ngưanhr ờtzor i thiếxjeh u niêgvnn n gọtnan i làikhf Hàikhf n Duy đxfbo i đxfbo ếxjeh n, đxfbo ếxjeh n bêgvnn n cạtnan nh Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan .
“Thátzor i tửfhti , cậrnmg u thếxjeh nàikhf o rồdlpq i?” Hứoooe a Gia quan tâhnkw m nótnan i.
Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan nhàikhf n nhạtnan t lắdeac c đxfbo ầvwob u, “khôywtw ng cótnan việtnan c gìymuf .”
Bọtnan n họtnan đxfbo ềvwob u biếxjeh t tíupty nh tìymuf nh Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan , khôywtw ng cótnan sựxvfe cho phésgkk p củapks a cậrnmg u ta, ai cũgjcl ng khôywtw ng dátzor m gọtnan i đxfbo iệtnan n cho ngưanhr ờtzor i khátzor c liềvwob n sợvwob vịbyxq nàikhf y bựxvfe c bộegbj i.
“Tôywtw i khôywtw ng chếxjeh t, thôywtw ng bátzor o trong nhàikhf làikhf m gìymuf ?”
Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan mặcsxw t đxfbo ảamqk o qua Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh, “Thôywtw ng bátzor o cho bọtnan n kia, ai dátzor m đxfbo em chuyệtnan n nàikhf y nótnan i ra, tôywtw i liềvwob n cắdeac t lưanhr ỡicvw i ngưanhr ờtzor i đxfbo ótnan !”
Hứoooe a Gia gậrnmg t đxfbo ầvwob u, “Tôywtw i liềvwob n đxfbo i nótnan i.”
Thấydbh t bạtnan i trưanhr ớnglt c Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh khôywtw ng nótnan i, còqyes n suýtavm t nữiicl a mấydbh t mạtnan ng, đxfbo ốtnan i vớnglt i Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh trưanhr ớnglt c giờtzor chưanhr a từtcpr ng bịbyxq thua màikhf nótnan i làikhf chuyệtnan n chưanhr a từtcpr ng xảamqk y ra.
Chuyệtnan n nhưanhr vậrnmg y đxfbo ưanhr ơmcup ng nhiêgvnn n khôywtw ng nótnan i, đxfbo átzor m ngưanhr ờtzor i Hứoooe a Gia cũgjcl ng khôywtw ng cótnan kìymuf quátzor i.
Phòqyes ng bêgvnn n cạtnan nh, Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh đxfbo em tấydbh t cảamqk nhữiicl ng gìymuf cậrnmg u ta nótnan i đxfbo ểqoua trong tai. Khẽdlpq buôywtw ng lỏjqki ng sựxvfe căzmrk ng thẳydbh ng, côywtw liềvwob n duỗzmrk i tay rátzor t kim ra rồdlpq i đxfbo ứoooe ng dậrnmg y.
Hứoooe a Gia duỗzmrk i cátzor nh tay, ngăzmrk n khôywtw ng cho côywtw đxfbo i.
“Đsepo em Thátzor i tửfhti hạtnan i nhưanhr vậrnmg y, côywtw còqyes n muốtnan n chạtnan y?”
khôywtw ng đxfbo ợvwob i Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh mởbyxq miệtnan ng, âhnkw m thanh Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan vang lêgvnn n.
“Đsepo ểqoua côywtw ấydbh y đxfbo i!”
“Thátzor i tửfhti ?”
âhnkw m thanh củapks a Tưanhr Đsepo ồdlpq Duệtnan nâhnkw ng lêgvnn n, “Tôywtw i nótnan i đxfbo ểqoua côywtw ấydbh y đxfbo i!”
Hứoooe a Gia hung hăzmrk ng màikhf trừtcpr ng liếxjeh c mặcsxw t vớnglt i Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh rồdlpq i lùqyaj i qua mộegbj t bêgvnn n.
Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh vòqyes ng qua Hứoooe a Gia, cũgjcl ng khôywtw ng quay đxfbo ầvwob u lạtnan i màikhf đxfbo i ra khỏjqki i phòqyes ng cấydbh p cứoooe u.
Bêgvnn n ngoàikhf i đxfbo átzor m nhịbyxq thếxjeh tổbgyf , nhìymuf n trêgvnn n ngưanhr ờtzor i côywtw toàikhf n làikhf mátzor u, biểqoua u tìymuf nh lưanhr ơmcup ng bạtnan c, mộegbj t đxfbo átzor m đxfbo ềvwob u chủapks đxfbo ộegbj ng thốtnan i lui ra hai bêgvnn n, ai cũgjcl ng khôywtw ng dátzor m cảamqk n.
Đsepo ếxjeh n toilet chỉhrjt rửfhti a sạtnan ch cátzor nh tay mátzor u, Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh đxfbo i đxfbo ếxjeh n sâhnkw n, Hứoooe a Gia đxfbo ãhqwl chỉhrjt huy mọtnan i ngưanhr ờtzor i dờtzor i xe, nhưanhr ờtzor ng cho côywtw mộegbj t con đxfbo ưanhr ờtzor ng.
Nhìymuf n côywtw ngồdlpq i vàikhf o ghếxjeh látzor i, Hứoooe a Gia bưanhr ớnglt c nhanh lạtnan i, gõdage gõdage cátzor nh cửfhti a, Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh késgkk o cửfhti a xe xuốtnan ng.
Hứoooe a Gia nâhnkw ng tay, “Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh tôywtw i nótnan i cho côywtw biếxjeh t, đxfbo êgvnn m nay tôywtw i cho côywtw mộegbj t con đxfbo ưanhr ờtzor ng, vềvwob sau, côywtw tốtnan t nhấydbh t đxfbo ừtcpr ng rơmcup i vàikhf o trong tay củapks a tôywtw i!”
Bùqyaj i Vâhnkw n Khinh ngưanhr ớnglt c mắdeac t, nhàikhf n nhạtnan t đxfbo ốtnan i mắdeac t vớnglt i côywtw ta, “Bạtnan i tưanhr ớnglt ng khôywtw ng cótnan tưanhr cátzor ch uy hiếxjeh p tôywtw i!”
đ
Lú
cô
nó
Câ
“Tô
Nế
thậ
“Đ
Bá
Tư
Bá
Cử
“Thá
Tư
Bọ
“Tô
Tư
Hứ
Thấ
Chuyệ
Phò
Hứ
“Đ
khô
“Đ
“Thá
â
Hứ
Bù
Bê
Đ
Nhì
Hứ
Bù
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.