Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 137 : Kẻ thất bại không có tư cách uy hiếp tôi!
Edit: Miêmnac u - CQH
đeshf ang nằbdch m trong phògcrx ng cấvevi p cứjkvu u, Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu nghe vậolmi y liềzjlm n xoay mặbrlp t lạwnbr i.
Lúhdtm c nàbklt y, mộbdch t ngưnrcl ờhzul i hộbdch sĩmped đeshf em kim chílurr ch vàbklt o mạwnbr ch mábklt u cábklt nh tay Bùydre i Vâbklt n Khinh đeshf ểlurr lấvevi y mábklt u, nêmnac n côzten hơabbs i nhílurr u màbklt y.
côzten gábklt i rấvevi t nhỏjhvi nhưnrcl ng biểlurr u tìwrxh nh thu vàbklt o trong mắxull t, Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu nhấvevi p nhấvevi p môzten i, mởschx miệsgmu ng khóktlb khăzten n, “Tôzten i sẽvevi trảjowf lạwnbr i âbklt n tìwrxh nh nàbklt y cho cậolmi u.”
nóktlb i xong, cậolmi u ta liềzjlm n nhắxull m mắxull t lạwnbr i, Bùydre i Vâbklt n Khinh bĩmped u môzten i, “Mệsgmu nh củvevi a cậolmi u làbklt do tôzten i cứjkvu u, cậolmi u cògcrx n nóktlb isao?”
Câbklt u nóktlb i làbklt m Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu tứjkvu c khắxull c ábklt khẩthbp u khôzten ng trảjowf lờhzul i đeshf ưnrcl ợkbsp c.
“Tôzten i khôzten ng cầhjbu n cậolmi u trảjowf nợkbsp âbklt n tìwrxh nh!” Bùydre i Vâbklt n Khinh giơabbs tay sửchqp a sang tóktlb c củvevi a mìwrxh nh, liềzjlm n nóktlb i, “Cậolmi u nóktlb i vớfltg i cábklt c bạwnbr n cậolmi u làbklt khôzten ng nóktlb i vớfltg i ai chuyệsgmu n đeshf ua xe đeshf êmnac m nay vàbklt khôzten ng gặbrlp p qua tôzten i, đeshf ưnrcl ợkbsp c khôzten ng?”
Nếdfhv u chúhdtm nhỏjhvi trởschx vềzjlm , biếdfhv t đeshf ưnrcl ợkbsp c côzten đeshf ua xe, đeshf ếdfhv n lúhdtm c đeshf óktlb khôzten ng biếdfhv t nổxczn i trậolmi n lôzten i đeshf ìwrxh nh nhưnrcl thếdfhv nàbklt o.
thậolmi t vấvevi t vảjowf mớfltg i cho anh mộbdch t chúhdtm t niềzjlm m vui, côzten vìwrxh Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu màbklt làbklt m anh mấvevi t vui, kiếdfhv m củvevi i ba năzten m đeshf ốmped t mộbdch t giờhzul .
“Đktlb ưnrcl ợkbsp c.”
Bábklt c sĩmped giúhdtm p Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu băzten ng bóktlb vếdfhv t thưnrcl ơabbs ng tốmped t, đeshf em côzten ng cụqgio đeshf ểlurr lêmnac n khay, “Cậolmi u nhóktlb c, lầhjbu n tớfltg i đeshf ừilsj ng cóktlb liềzjlm u mạwnbr ng nhưnrcl vậolmi y, lầhjbu n nàbklt y cậolmi u bịjxso thưnrcl ơabbs ng trúhdtm ng đeshf ộbdch ng mạwnbr ch chủvevi , nếdfhv u khôzten ng cóktlb côzten nưnrcl ơabbs ng kia giúhdtm p cậolmi u cầhjbu m mábklt u, tìwrxh nh huốmped ng đeshf ãlnqp nguy hiểlurr m!”
Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu khôzten ng kiêmnac n nhẫlurr n màbklt nhưnrcl ớfltg ng màbklt y, giọlnqp ng nóktlb i giốmped ng nhưnrcl thưnrcl ờhzul ng ngàbklt y, “Chuyệsgmu n tôzten i khôzten ng cầhjbu n ôzten ng quảjowf n!”
Bábklt c sĩmped lắxull c đeshf ầhjbu u, đeshf i ra cửchqp a.
Cửchqp a phògcrx ng mởschx ra, Hứjkvu a Gia vàbklt mộbdch t ngưnrcl ờhzul i thiếdfhv u niêmnac n gọlnqp i làbklt Hàbklt n Duy đeshf i đeshf ếdfhv n, đeshf ếdfhv n bêmnac n cạwnbr nh Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu .
“Thábklt i tửchqp , cậolmi u thếdfhv nàbklt o rồgcrx i?” Hứjkvu a Gia quan tâbklt m nóktlb i.
Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu nhàbklt n nhạwnbr t lắxull c đeshf ầhjbu u, “khôzten ng cóktlb việsgmu c gìwrxh .”
Bọlnqp n họlnqp đeshf ềzjlm u biếdfhv t tílurr nh tìwrxh nh Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu , khôzten ng cóktlb sựgqsk cho phédfhv p củvevi a cậolmi u ta, ai cũjviw ng khôzten ng dábklt m gọlnqp i đeshf iệsgmu n cho ngưnrcl ờhzul i khábklt c liềzjlm n sợkbsp vịjxso nàbklt y bựgqsk c bộbdch i.
“Tôzten i khôzten ng chếdfhv t, thôzten ng bábklt o trong nhàbklt làbklt m gìwrxh ?”
Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu mặbrlp t đeshf ảjowf o qua Bùydre i Vâbklt n Khinh, “Thôzten ng bábklt o cho bọlnqp n kia, ai dábklt m đeshf em chuyệsgmu n nàbklt y nóktlb i ra, tôzten i liềzjlm n cắxull t lưnrcl ỡscds i ngưnrcl ờhzul i đeshf óktlb !”
Hứjkvu a Gia gậolmi t đeshf ầhjbu u, “Tôzten i liềzjlm n đeshf i nóktlb i.”
Thấvevi t bạwnbr i trưnrcl ớfltg c Bùydre i Vâbklt n Khinh khôzten ng nóktlb i, cògcrx n suýarqm t nữnrcl a mấvevi t mạwnbr ng, đeshf ốmped i vớfltg i Bùydre i Vâbklt n Khinh trưnrcl ớfltg c giờhzul chưnrcl a từilsj ng bịjxso thua màbklt nóktlb i làbklt chuyệsgmu n chưnrcl a từilsj ng xảjowf y ra.
Chuyệsgmu n nhưnrcl vậolmi y đeshf ưnrcl ơabbs ng nhiêmnac n khôzten ng nóktlb i, đeshf ábklt m ngưnrcl ờhzul i Hứjkvu a Gia cũjviw ng khôzten ng cóktlb kìwrxh quábklt i.
Phògcrx ng bêmnac n cạwnbr nh, Bùydre i Vâbklt n Khinh đeshf em tấvevi t cảjowf nhữnrcl ng gìwrxh cậolmi u ta nóktlb i đeshf ểlurr trong tai. Khẽvevi buôzten ng lỏjhvi ng sựgqsk căzten ng thẳwgvt ng, côzten liềzjlm n duỗzjlm i tay rábklt t kim ra rồgcrx i đeshf ứjkvu ng dậolmi y.
Hứjkvu a Gia duỗzjlm i cábklt nh tay, ngăzten n khôzten ng cho côzten đeshf i.
“Đktlb em Thábklt i tửchqp hạwnbr i nhưnrcl vậolmi y, côzten cògcrx n muốmped n chạwnbr y?”
khôzten ng đeshf ợkbsp i Bùydre i Vâbklt n Khinh mởschx miệsgmu ng, âbklt m thanh Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu vang lêmnac n.
“Đktlb ểlurr côzten ấvevi y đeshf i!”
“Thábklt i tửchqp ?”
âbklt m thanh củvevi a Tưnrcl Đktlb ồgcrx Duệsgmu nâbklt ng lêmnac n, “Tôzten i nóktlb i đeshf ểlurr côzten ấvevi y đeshf i!”
Hứjkvu a Gia hung hăzten ng màbklt trừilsj ng liếdfhv c mặbrlp t vớfltg i Bùydre i Vâbklt n Khinh rồgcrx i lùydre i qua mộbdch t bêmnac n.
Bùydre i Vâbklt n Khinh vògcrx ng qua Hứjkvu a Gia, cũjviw ng khôzten ng quay đeshf ầhjbu u lạwnbr i màbklt đeshf i ra khỏjhvi i phògcrx ng cấvevi p cứjkvu u.
Bêmnac n ngoàbklt i đeshf ábklt m nhịjxso thếdfhv tổxczn , nhìwrxh n trêmnac n ngưnrcl ờhzul i côzten toàbklt n làbklt mábklt u, biểlurr u tìwrxh nh lưnrcl ơabbs ng bạwnbr c, mộbdch t đeshf ábklt m đeshf ềzjlm u chủvevi đeshf ộbdch ng thốmped i lui ra hai bêmnac n, ai cũjviw ng khôzten ng dábklt m cảjowf n.
Đktlb ếdfhv n toilet chỉietj rửchqp a sạwnbr ch cábklt nh tay mábklt u, Bùydre i Vâbklt n Khinh đeshf i đeshf ếdfhv n sâbklt n, Hứjkvu a Gia đeshf ãlnqp chỉietj huy mọlnqp i ngưnrcl ờhzul i dờhzul i xe, nhưnrcl ờhzul ng cho côzten mộbdch t con đeshf ưnrcl ờhzul ng.
Nhìwrxh n côzten ngồgcrx i vàbklt o ghếdfhv lábklt i, Hứjkvu a Gia bưnrcl ớfltg c nhanh lạwnbr i, gõlnqp gõlnqp cábklt nh cửchqp a, Bùydre i Vâbklt n Khinh kédfhv o cửchqp a xe xuốmped ng.
Hứjkvu a Gia nâbklt ng tay, “Bùydre i Vâbklt n Khinh tôzten i nóktlb i cho côzten biếdfhv t, đeshf êmnac m nay tôzten i cho côzten mộbdch t con đeshf ưnrcl ờhzul ng, vềzjlm sau, côzten tốmped t nhấvevi t đeshf ừilsj ng rơabbs i vàbklt o trong tay củvevi a tôzten i!”
Bùydre i Vâbklt n Khinh ngưnrcl ớfltg c mắxull t, nhàbklt n nhạwnbr t đeshf ốmped i mắxull t vớfltg i côzten ta, “Bạwnbr i tưnrcl ớfltg ng khôzten ng cóktlb tưnrcl cábklt ch uy hiếdfhv p tôzten i!”
đ
Lú
cô
nó
Câ
“Tô
Nế
thậ
“Đ
Bá
Tư
Bá
Cử
“Thá
Tư
Bọ
“Tô
Tư
Hứ
Thấ
Chuyệ
Phò
Hứ
“Đ
khô
“Đ
“Thá
â
Hứ
Bù
Bê
Đ
Nhì
Hứ
Bù
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.