Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 129 : Đường mặc trầm, anh ngủ cùng người con gái mình là còn lén lút sao?

    trước sau   
Edit: mhàzikr 1097

Beta: Miêqnhuu - CQH​

hhkbng sớgijgm nhưdbfb mọirhni khi, đxnznlurqng hồlurqhhkbo thứewnec trong đxnzniệziqgn thoạprdhi di đxnznyxalng vang lêqnhun.

dbfbi Vâablbn Khinh mắxscwt vẫhrhfn nhắxscwm, giơdbfb tay tìchsum đxnzniệziqgn thoạprdhi di đxnznyxalng, nhưdbfbng thứewnechsum đxnznưdbfbixbec khôanwing phảprdhi làzikr đxnzniệziqgn thoạprdhi di đxnznyxalng màzikrzikr mộyxalt bàzikrn tay – mộyxalt bàzikrn tay ấbkzsm áhhkbp, thon dàzikri, cógijg lựqsstc.

zikrn tay?

anwi mởhzgj to mắxscwt, chạprdhm phảprdhi mộyxalt đxnznôanwii mắxscwt đxnznen nhưdbfb mựqsstc, thâablbm thútopjy giốrirmng nhưdbfb mặprdht hồlurqablbu.


Chútopj nhỏcxlf?

anh lạprdhi còhanmn đxnznang ởhzgj trêqnhun giưdbfbdbfbng củtaoza côanwi, hơdbfbn nữhzdwa khôanwing chỉswjqzikrhzgj trêqnhun giưdbfbdbfbng củtaoza côanwi, màzikrhanmn đxnznang ởhzgjdbfbgijgi ngưdbfbdbfbi củtaoza côanwi!

anwi buôanwing tầidxrm mắxscwt nhìchsun xuốrirmng, ngựqsstc rắxscwn chắxscwc củtaoza nam nhâablbn, nhữhzdwng đxnznưdbfbdbfbng nébkzst cơdbfb bắxscwp khoẻtlkr mạprdhnh, còhanmn cógijg bầidxru ngựqsstc củtaoza côanwi.

anwi ghébkzszikro trêqnhun ngưdbfbdbfbi anh, trêqnhun ngưdbfbdbfbi khôanwing mặprdhc cáhhkbi gìchsu, nhưdbfbng quan trọirhnng nhấbkzst làzikrtopjc giáhhkbc cho côanwi biếdvlgt làzikr anh cũhzdwng giốrirmng nhưdbfb vậewney.

dbfbi Vâablbn Khinh quýdhyfnh lêqnhun.

Hốrirmt hoảprdhng tráhhkbnh khỏcxlfi ngưdbfbdbfbi đxnznàzikrn ôanwing, kébkzso chăgijgn qua quấbkzsn lêqnhun ngưdbfbdbfbi.

Liếdvlgc mắxscwt mộyxalt cáhhkbi nhìchsun qua, lạprdhi thấbkzsy thâablbn thểypqs anh - - chỉswjq lo quấbkzsn ngưdbfbdbfbi mìchsunh, kếdvlgt quảprdh đxnznem thâablbn thểypqs anh lộyxal ra rồlurqi.

“Thựqsstc xin lỗdgemi!” côanwi vộyxali vãdvlg đxnznem chăgijgn đxnznxscwp lêqnhun ngưdbfbdbfbi hắxscwn, kébkzso qua mộyxalt gógijgc che cho mìchsunh, “anh… anh sao lạprdhi ởhzgj đxnznâablby?’

Ngồlurqi dậewney, Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm đxnznưdbfba bàzikrn tay kébkzso côanwi vềpppc phítopja mìchsunh.

“Làzikr em mộyxalt mựqsstc giữhzdw anh ởhzgj lạprdhi màzikr!”

“Vậewney anh mau trởhzgj vềpppc đxnzni, chẳgijgng may quảprdhn gia cùdbfbng ngưdbfbdbfbi hầidxru nhìchsun thấbkzsy…”

“Nhìchsun thấbkzsy thìchsu sao?”

Đqkybưdbfbdbfbng Trầidxrm Mặprdhc anh ngủtaozdbfbng ngưdbfbdbfbi phụchsu nữhzdw củtaoza mìchsunh, chẳgijgng lẽprdhhanmn phảprdhi lébkzsn lútopjt?!


Ngoàzikri cửzxeja, vang lêqnhun tiếdvlgng bưdbfbgijgc châablbn, rồlurqi sau đxnznógijgzikr tiếdvlgng gõtopj cửzxeja - - khôanwing phảprdhi làzikrtopj cửzxeja phòhanmng côanwi, màzikrzikr cửzxeja phòhanmng anh.

Tiếdvlgng nógijgi củtaoza Ôkzxrn Tửzxej Khiêqnhum truyềpppcn vàzikro, “Bộyxal trưdbfbhzgjng, ngàzikri vẫhrhfn chưdbfba dậewney sao?”

Tiếdvlgng nógijgi củtaoza Chu quảprdhn gia cũhzdwng theo sau vang lêqnhun, “Thiếdvlgu gia, khôanwing cógijgchsu khôanwing thoảprdhi máhhkbi chứewne?”

Nhiềpppcu năgijgm sốrirmng trong quâablbn doanh, Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm đxnznãdvlg sớgijgm hìchsunh thàzikrnh thógijgi quen dậewney sớgijgm.

Đqkybâablby làzikr lầidxrn đxnznidxru tiêqnhun, muộyxaln nhưdbfb vậewney anh vẫhrhfn chưdbfba xuốrirmng lầidxru, thậewnet sựqsst quáhhkb mứewnec kháhhkbc thưdbfbdbfbng. Chu quảprdhn giáhhkbdbfbng Ôkzxrn Tửzxej Khiêqnhum khógijg tráhhkbnh khỏcxlfi lo lắxscwng.

Cảprdh hai ngưdbfbdbfbi đxnznpppcu ởhzgj đxnznâablby, Bùdbfbi Vâablbn Khinh khẩeidjn trưdbfbơdbfbng cắxscwn môanwii, thấbkzsy Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm muốrirmn đxnznáhhkbp lạprdhi, trong lòhanmng côanwi quýdhyfnh lêqnhun, mạprdhnh mẽprdh nhàzikro tớgijgi, đxnznưdbfba tay bịdbfbt miệziqgng củtaoza anh.

“khôanwing đxnznưdbfbixbec lêqnhun tiếdvlgng đxnznáhhkbp lạprdhi.” Nhắxscwc nhởhzgj anh mộyxalt câablbu, Bùdbfbi Vâablbn Khinh hắxscwng giọirhnng, nógijgi to, “Chútopj nhỏcxlf hìchsunh nhưdbfb đxnzni lêqnhun tầidxrng trêqnhun rồlurqi, cáhhkbc ngưdbfbdbfbi đxnzni lêqnhun ban côanwing tìchsum xem!”

Ngoàzikri cửzxeja, hai ngưdbfbdbfbi khôanwing biếdvlgt làzikr nógijgi dốrirmi, xoay ngưdbfbdbfbi đxnzni lêqnhun tầidxrng trêqnhun tìchsum.

Nghe tiếdvlgng bưdbfbgijgc châablbn củtaoza hai ngưdbfbdbfbi xa dầidxrn, Bùdbfbi Vâablbn Khinh lútopjc nàzikry mớgijgi thởhzgj phàzikro nhẹhcof nhõtopjm, bàzikrn tay bịdbfbt miệziqgng Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm rútopjt vềpppc, nhítopju màzikry lưdbfbdbfbm anh mộyxalt cáhhkbi.

Nếdvlgu đxnznypqs cho Ôkzxrn Tửzxej Khiêqnhum cùdbfbng Chu quảprdhn gia biếdvlgt đxnznưdbfbixbec anh ởhzgj trêqnhun giưdbfbdbfbng côanwi, côanwi làzikrm sao còhanmn cógijg mặprdht mũhzdwi gặprdhp ngưdbfbdbfbi a?

Ngưdbfbdbfbi đxnznàzikrn ôanwing ngồlurqi bấbkzst đxnznyxalng, côanwi chỉswjq gấbkzsp đxnznếdvlgn mứewnec đxnzneidjy đxnzneidjy anh.

“đxnzni mau a!”

anh yêqnhuu đxnznưdbfbơdbfbng cũhzdwng phảprdhi vụchsung trộyxalm sao?


Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm cau màzikry khôanwing nhútopjc nhítopjch.

“Bọirhnn họirhn sớgijgm muộyxaln gìchsuhzdwng phảprdhi biếdvlgt.”

dbfbi Vâablbn Khinh bĩtopju môanwii, “Em cũhzdwng khôanwing cógijg da mặprdht dàzikry giốrirmng nhưdbfb anh.”

Lờdbfbi vừanwia nógijgi ra, côanwi liềpppcn hốrirmi hậewnen.

“Em khôanwing phảprdhi nógijgi anh, em nógijgi…”

Lờdbfbi xin lỗdgemi củtaoza côanwi vẫhrhfn chưdbfba nógijgi xong, ngógijgn tay củtaoza nam nhâablbn đxnznãdvlg đxnznprdht lêqnhun môanwii củtaoza côanwi, tay kia nâablbng mặprdht côanwi, Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm nghiêqnhum nghịdbfb nógijgi.

“Vềpppc sau, nógijgi chuyệziqgn vớgijgi anh khôanwing nêqnhun dùdbfbng, còhanmn cógijg… khôanwing phảprdhi sợixbe anh!”

Ngữhzdw khítopj ngưdbfbdbfbi đxnznàzikrn ôanwing ôanwin hòhanma, đxnznôanwii mắxscwt cũhzdwng làzikr tràzikrn đxnznidxry yêqnhuu thưdbfbơdbfbng.

dbfbi Vâablbn Khinh kinh ngạprdhc nhìchsun anh.

“Chútopj nhỏcxlf?!”

“Mặprdhc Trầidxrm.”

anh trịdbfbnh trọirhnng sửzxeja lạprdhi cho đxnznútopjng.

dbfbi Vâablbn Khinh mítopjm môanwii, nuốrirmt nưdbfbgijgc miếdvlgng ựqsstc mộyxalt cáhhkbi, chậewnem rãdvlgi nógijgi têqnhun củtaoza anh.

“Mặprdhc… Mặprdhc Trầidxrm.”

Đqkybưdbfbdbfbng Mặprdhc Trầidxrm rấbkzst hàzikri lòhanmng, khógijge môanwii khẽprdh cong lêqnhun, dịdbfbu dàzikrng vébkzsn tógijgc mai trêqnhun mặprdht côanwi, đxnznprdht nụchsuanwin trêqnhun môanwii côanwi.

Nam nhâablbn mặprdhc quầidxrn rồlurqi đxnzni ra ngoàzikri cửzxeja phòhanmng, Bùdbfbi Vâablbn Khinh vẫhrhfn còhanmn ôanwim chăgijgn, khuôanwin mặprdht nhỏcxlf nhắxscwn đxnzncxlf bừanwing, ngẩeidjn ngưdbfbdbfbi tạprdhi chỗdgem.

Chútopj nhỏcxlf vừanwia nãdvlgy đxnznrirmi xửzxej vớgijgi côanwi rấbkzst ôanwin nhu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.