Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 129 : Đường mặc trầm, anh ngủ cùng người con gái mình là còn lén lút sao?
Chương trước Chương sau
Edit: mhàzikr 1097
Beta: Miêqnhu u - CQH
Sáhhkb ng sớgijg m nhưdbfb mọirhn i khi, đxnzn ồlurq ng hồlurq báhhkb o thứewne c trong đxnzn iệziqg n thoạprdh i di đxnzn ộyxal ng vang lêqnhu n.
Bùdbfb i Vâablb n Khinh mắxscw t vẫhrhf n nhắxscw m, giơdbfb tay tìchsu m đxnzn iệziqg n thoạprdh i di đxnzn ộyxal ng, nhưdbfb ng thứewne tìchsu m đxnzn ưdbfb ợixbe c khôanwi ng phảprdh i làzikr đxnzn iệziqg n thoạprdh i di đxnzn ộyxal ng màzikr làzikr mộyxal t bàzikr n tay – mộyxal t bàzikr n tay ấbkzs m áhhkb p, thon dàzikr i, cógijg lựqsst c.
Bàzikr n tay?
côanwi mởhzgj to mắxscw t, chạprdh m phảprdh i mộyxal t đxnzn ôanwi i mắxscw t đxnzn en nhưdbfb mựqsst c, thâablb m thútopj y giốrirm ng nhưdbfb mặprdh t hồlurq sâablb u.
Chútopj nhỏcxlf ?
anh lạprdh i còhanm n đxnzn ang ởhzgj trêqnhu n giưdbfb ờdbfb ng củtaoz a côanwi , hơdbfb n nữhzdw a khôanwi ng chỉswjq làzikr ởhzgj trêqnhu n giưdbfb ờdbfb ng củtaoz a côanwi , màzikr còhanm n đxnzn ang ởhzgj dưdbfb ớgijg i ngưdbfb ờdbfb i củtaoz a côanwi !
côanwi buôanwi ng tầidxr m mắxscw t nhìchsu n xuốrirm ng, ngựqsst c rắxscw n chắxscw c củtaoz a nam nhâablb n, nhữhzdw ng đxnzn ưdbfb ờdbfb ng nébkzs t cơdbfb bắxscw p khoẻtlkr mạprdh nh, còhanm n cógijg bầidxr u ngựqsst c củtaoz a côanwi .
côanwi ghébkzs vàzikr o trêqnhu n ngưdbfb ờdbfb i anh, trêqnhu n ngưdbfb ờdbfb i khôanwi ng mặprdh c cáhhkb i gìchsu , nhưdbfb ng quan trọirhn ng nhấbkzs t làzikr xútopj c giáhhkb c cho côanwi biếdvlg t làzikr anh cũhzdw ng giốrirm ng nhưdbfb vậewne y.
Bùdbfb i Vâablb n Khinh quýdhyf nh lêqnhu n.
Hốrirm t hoảprdh ng tráhhkb nh khỏcxlf i ngưdbfb ờdbfb i đxnzn àzikr n ôanwi ng, kébkzs o chăgijg n qua quấbkzs n lêqnhu n ngưdbfb ờdbfb i.
Liếdvlg c mắxscw t mộyxal t cáhhkb i nhìchsu n qua, lạprdh i thấbkzs y thâablb n thểypqs anh - - chỉswjq lo quấbkzs n ngưdbfb ờdbfb i mìchsu nh, kếdvlg t quảprdh đxnzn em thâablb n thểypqs anh lộyxal ra rồlurq i.
“Thựqsst c xin lỗdgem i!” côanwi vộyxal i vãdvlg đxnzn em chăgijg n đxnzn ắxscw p lêqnhu n ngưdbfb ờdbfb i hắxscw n, kébkzs o qua mộyxal t gógijg c che cho mìchsu nh, “anh… anh sao lạprdh i ởhzgj đxnzn âablb y?’
Ngồlurq i dậewne y, Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m đxnzn ưdbfb a bàzikr n tay kébkzs o côanwi vềpppc phítopj a mìchsu nh.
“Làzikr em mộyxal t mựqsst c giữhzdw anh ởhzgj lạprdh i màzikr !”
“Vậewne y anh mau trởhzgj vềpppc đxnzn i, chẳgijg ng may quảprdh n gia cùdbfb ng ngưdbfb ờdbfb i hầidxr u nhìchsu n thấbkzs y…”
“Nhìchsu n thấbkzs y thìchsu sao?”
Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Trầidxr m Mặprdh c anh ngủtaoz cùdbfb ng ngưdbfb ờdbfb i phụchsu nữhzdw củtaoz a mìchsu nh, chẳgijg ng lẽprdh còhanm n phảprdh i lébkzs n lútopj t?!
Ngoàzikr i cửzxej a, vang lêqnhu n tiếdvlg ng bưdbfb ớgijg c châablb n, rồlurq i sau đxnzn ógijg làzikr tiếdvlg ng gõtopj cửzxej a - - khôanwi ng phảprdh i làzikr gõtopj cửzxej a phòhanm ng côanwi , màzikr làzikr cửzxej a phòhanm ng anh.
Tiếdvlg ng nógijg i củtaoz a Ôkzxr n Tửzxej Khiêqnhu m truyềpppc n vàzikr o, “Bộyxal trưdbfb ởhzgj ng, ngàzikr i vẫhrhf n chưdbfb a dậewne y sao?”
Tiếdvlg ng nógijg i củtaoz a Chu quảprdh n gia cũhzdw ng theo sau vang lêqnhu n, “Thiếdvlg u gia, khôanwi ng cógijg gìchsu khôanwi ng thoảprdh i máhhkb i chứewne ?”
Nhiềpppc u năgijg m sốrirm ng trong quâablb n doanh, Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m đxnzn ãdvlg sớgijg m hìchsu nh thàzikr nh thógijg i quen dậewne y sớgijg m.
Đqkyb âablb y làzikr lầidxr n đxnzn ầidxr u tiêqnhu n, muộyxal n nhưdbfb vậewne y anh vẫhrhf n chưdbfb a xuốrirm ng lầidxr u, thậewne t sựqsst quáhhkb mứewne c kháhhkb c thưdbfb ờdbfb ng. Chu quảprdh n giáhhkb cùdbfb ng Ôkzxr n Tửzxej Khiêqnhu m khógijg tráhhkb nh khỏcxlf i lo lắxscw ng.
Cảprdh hai ngưdbfb ờdbfb i đxnzn ềpppc u ởhzgj đxnzn âablb y, Bùdbfb i Vâablb n Khinh khẩeidj n trưdbfb ơdbfb ng cắxscw n môanwi i, thấbkzs y Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m muốrirm n đxnzn áhhkb p lạprdh i, trong lòhanm ng côanwi quýdhyf nh lêqnhu n, mạprdh nh mẽprdh nhàzikr o tớgijg i, đxnzn ưdbfb a tay bịdbfb t miệziqg ng củtaoz a anh.
“khôanwi ng đxnzn ưdbfb ợixbe c lêqnhu n tiếdvlg ng đxnzn áhhkb p lạprdh i.” Nhắxscw c nhởhzgj anh mộyxal t câablb u, Bùdbfb i Vâablb n Khinh hắxscw ng giọirhn ng, nógijg i to, “Chútopj nhỏcxlf hìchsu nh nhưdbfb đxnzn i lêqnhu n tầidxr ng trêqnhu n rồlurq i, cáhhkb c ngưdbfb ờdbfb i đxnzn i lêqnhu n ban côanwi ng tìchsu m xem!”
Ngoàzikr i cửzxej a, hai ngưdbfb ờdbfb i khôanwi ng biếdvlg t làzikr nógijg i dốrirm i, xoay ngưdbfb ờdbfb i đxnzn i lêqnhu n tầidxr ng trêqnhu n tìchsu m.
Nghe tiếdvlg ng bưdbfb ớgijg c châablb n củtaoz a hai ngưdbfb ờdbfb i xa dầidxr n, Bùdbfb i Vâablb n Khinh lútopj c nàzikr y mớgijg i thởhzgj phàzikr o nhẹhcof nhõtopj m, bàzikr n tay bịdbfb t miệziqg ng Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m rútopj t vềpppc , nhítopj u màzikr y lưdbfb ờdbfb m anh mộyxal t cáhhkb i.
Nếdvlg u đxnzn ểypqs cho Ôkzxr n Tửzxej Khiêqnhu m cùdbfb ng Chu quảprdh n gia biếdvlg t đxnzn ưdbfb ợixbe c anh ởhzgj trêqnhu n giưdbfb ờdbfb ng côanwi , côanwi làzikr m sao còhanm n cógijg mặprdh t mũhzdw i gặprdh p ngưdbfb ờdbfb i a?
Ngưdbfb ờdbfb i đxnzn àzikr n ôanwi ng ngồlurq i bấbkzs t đxnzn ộyxal ng, côanwi chỉswjq gấbkzs p đxnzn ếdvlg n mứewne c đxnzn ẩeidj y đxnzn ẩeidj y anh.
“đxnzn i mau a!”
anh yêqnhu u đxnzn ưdbfb ơdbfb ng cũhzdw ng phảprdh i vụchsu ng trộyxal m sao?
Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m cau màzikr y khôanwi ng nhútopj c nhítopj ch.
“Bọirhn n họirhn sớgijg m muộyxal n gìchsu cũhzdw ng phảprdh i biếdvlg t.”
Bùdbfb i Vâablb n Khinh bĩtopj u môanwi i, “Em cũhzdw ng khôanwi ng cógijg da mặprdh t dàzikr y giốrirm ng nhưdbfb anh.”
Lờdbfb i vừanwi a nógijg i ra, côanwi liềpppc n hốrirm i hậewne n.
“Em khôanwi ng phảprdh i nógijg i anh, em nógijg i…”
Lờdbfb i xin lỗdgem i củtaoz a côanwi vẫhrhf n chưdbfb a nógijg i xong, ngógijg n tay củtaoz a nam nhâablb n đxnzn ãdvlg đxnzn ặprdh t lêqnhu n môanwi i củtaoz a côanwi , tay kia nâablb ng mặprdh t côanwi , Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m nghiêqnhu m nghịdbfb nógijg i.
“Vềpppc sau, nógijg i chuyệziqg n vớgijg i anh khôanwi ng nêqnhu n dùdbfb ng, còhanm n cógijg … khôanwi ng phảprdh i sợixbe anh!”
Ngữhzdw khítopj ngưdbfb ờdbfb i đxnzn àzikr n ôanwi ng ôanwi n hòhanm a, đxnzn ôanwi i mắxscw t cũhzdw ng làzikr tràzikr n đxnzn ầidxr y yêqnhu u thưdbfb ơdbfb ng.
Bùdbfb i Vâablb n Khinh kinh ngạprdh c nhìchsu n anh.
“Chútopj nhỏcxlf ?!”
“Mặprdh c Trầidxr m.”
anh trịdbfb nh trọirhn ng sửzxej a lạprdh i cho đxnzn útopj ng.
Bùdbfb i Vâablb n Khinh mítopj m môanwi i, nuốrirm t nưdbfb ớgijg c miếdvlg ng ựqsst c mộyxal t cáhhkb i, chậewne m rãdvlg i nógijg i têqnhu n củtaoz a anh.
“Mặprdh c… Mặprdh c Trầidxr m.”
Đqkyb ưdbfb ờdbfb ng Mặprdh c Trầidxr m rấbkzs t hàzikr i lòhanm ng, khógijg e môanwi i khẽprdh cong lêqnhu n, dịdbfb u dàzikr ng vébkzs n tógijg c mai trêqnhu n mặprdh t côanwi , đxnzn ặprdh t nụchsu hôanwi n trêqnhu n môanwi i côanwi .
Nam nhâablb n mặprdh c quầidxr n rồlurq i đxnzn i ra ngoàzikr i cửzxej a phòhanm ng, Bùdbfb i Vâablb n Khinh vẫhrhf n còhanm n ôanwi m chăgijg n, khuôanwi n mặprdh t nhỏcxlf nhắxscw n đxnzn ỏcxlf bừanwi ng, ngẩeidj n ngưdbfb ờdbfb i tạprdh i chỗdgem .
Chútopj nhỏcxlf vừanwi a nãdvlg y đxnzn ốrirm i xửzxej vớgijg i côanwi rấbkzs t ôanwi n nhu.
Beta: Miê
Sá
Bù
Bà
cô
Chú
anh lạ
cô
cô
Bù
Hố
Liế
“Thự
Ngồ
“Là
“Vậ
“Nhì
Đ
Ngoà
Tiế
Tiế
Nhiề
Đ
Cả
“khô
Ngoà
Nghe tiế
Nế
Ngư
“đ
anh yê
Đ
“Bọ
Bù
Lờ
“Em khô
Lờ
“Về
Ngữ
Bù
“Chú
“Mặ
anh trị
Bù
“Mặ
Đ
Nam nhâ
Chú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.