Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 117 : Nằm trong ngực anh, giống như một con mèo lười

    trước sau   
Edit: mhàilll1097

Beta: Miêqvqtu - CQH​

“Đsqvztwbmng nhúfpufc nhírzmych!”

Đsqvzưwiogcfqnng Mặogtsc Trầmpmym đnjtvem côqiqb đnjtvogtst tạfbyji lồfflhng ngựjfdqc mìltvvnh.

Mớusjji đnjtvmpmyu, Bùuibri Vâlsuvn Khinh còwbvwn cóijkr chúfpuft thụlbgh sủwiogng nhưwiognttfc kinh khôqiqbng biếbhsit phảhcldi làilllm sao, sau khi bìltvvnh tĩhptxnh lạfbyji, đnjtvưwioga hai tay ôqiqbm lấjfdqy cổogts anh, đnjtvem mặogtst dựjfdqa vàilllo ngựjfdqc anh, hưwiogyicang thụlbgh nhắsqvzm mắsqvzt.

ijkr loạfbyji đnjtvãnowsi ngộmvfp nhưwiog thếbhsiillly, bịlbgh anh éaukyp buộmvfpc cũgzzfng đnjtvárzmyng.


Trong lúfpufc đnjtvnttfi anh sấjfdqy khôqiqbijkrc, côqiqb nằkzsim trong ngựjfdqc anh đnjtvãnows cóijkrlovpi buồfflhn ngủwiog, mắsqvzt khéaukyp hờcfqn hờcfqn, giốilllng nhưwiog mộmvfpt con mèlovpo lớusjjn đnjtvang hưwiogyicang thụlbgh chủwiog nhâlsuvn chảhcldi lôqiqbng

Đsqvzưwiogcfqnng Mặogtsc Trầmpmym buôqiqbng márzmyy sấjfdqy xuốilllng, ôqiqbm côqiqb giốilllng nhưwiog ôqiqbm hàillli tửfemh, đnjtvem côqiqb ra ngoàillli phòwbvwng tắsqvzm, cẩnttfn thậyican đnjtvogtst xuốilllng giưwiogcfqnng, nhẹqiqb nhàilllng đnjtvnttfy ra cárzmynh tay củwioga côqiqb đnjtvang ôqiqbm trêqvqtn cổogtsltvvnh.

Khăqvwen tắsqvzm quấjfdqn trêqvqtn ngưwiogcfqni côqiqb đnjtvãnows sớusjjm lỏqddong ra, cảhcldnh xuâlsuvn trêqvqtn ngựjfdqc đnjtvãnows lộmvfp ra.

Xem ởyica trong mắsqvzt củwioga anh, tựjfdq nhiêqvqtn làilllrzmych thírzmych khôqiqbng nhỏqddo, dùuibrilll ngưwiogcfqni khảhcldqvweng kiềpptkm chếbhsi tốilllt nhưwiog Đsqvzưwiogcfqnng Mặogtsc Trầmpmym cũgzzfng thấjfdqy mộmvfpt trậyican márzmyu nóijkrng nổogtsi lêqvqtn.

Kiềpptkm chếbhsi đnjtvèlovpaukyn suy nghĩhptx kia xuốilllng, Đsqvzưwiogcfqnng Mặogtsc Trầmpmym đnjtvưwioga tay kéaukyo chăqvwen che lạfbyji thâlsuvn thểsprc củwioga côqiqb.

Giơlovpillln tay lêqvqtn, thấjfdqy mấjfdqy sợnttfi tóijkrc bay rốillli trêqvqtn mặogtst côqiqb, anh thuậyican tay giúfpufp côqiqb véaukyn tóijkrc qua sau tai, lúfpufc nàillly mớusjji yêqvqtn lòwbvwng.

Trong lòwbvwng bàillln tay, tay củwioga con gárzmyi vốillln làilll khéaukyo léaukyo tinh tếbhsi, mềpptkm mạfbyji khôqiqbng xưwiogơlovpng.

mộmvfpt bàillln tay nhưwiog vậyicay vốillln dĩhptx hẳuiapn làilllqvqtn sốilllng sung sưwiogusjjng an nhàillln, chỉghqa tiếbhsic làilll côqiqb đnjtvi theo anh, nhấjfdqt đnjtvlbghnh phảhcldi chịlbghu khổogts, cầmpmym dao cầmpmym súfpufng.

lsuvng bàillln tay nhỏqddo béauky kia lêqvqtn, nhẹqiqb nhàilllng hôqiqbn lêqvqtn mu bàillln tay, đnjtvôqiqbi mắsqvzt đnjtven nhưwiog mựjfdqc chăqvwem chúfpuf nhìltvvn vàilllo côqiqb gárzmyi đnjtvang ngủwiog say.

“anh nhấjfdqt đnjtvlbghnh sẽbcpl chung thủwiogy đnjtvsprc đnjtvárzmyp lạfbyji cho em.”

nhẹqiqb nhàilllng đnjtvem tay củwioga côqiqb đnjtvogtst lạfbyji vàilllo trong chăqvwen, tắsqvzt đnjtvèlovpn, anh đnjtvbhsing dậyicay rờcfqni khỏqddoi phòwbvwng ngủwiog củwioga côqiqb.



rzmyng ngàillly thứbhsi hai.


“A lôqiqb?” Bùuibri Vâlsuvn Khinh nhắsqvzm mắsqvzt theo bảhcldn năqvweng tìltvvm di đnjtvmvfpng đnjtvưwioga đnjtvếbhsin bêqvqtn tai nghe márzmyy, “Làilll ai vậyicay a?”

Đsqvzmpmyu bêqvqtn kia đnjtviệfpxzn thoạfbyji, làilll giọpkitng củwioga Tiềpptkn Họpkitc Dâlsuvn.

“Bùuibri tiểsprcu thưwiog, tôqiqbi làilll Tiềpptkn Họpkitc Dâlsuvn, côqiqb yêqvqtu cầmpmyu tôqiqbi tìltvvm côqiqbng việfpxzc cho côqiqb, tôqiqbi đnjtvãnows giúfpufp côqiqb sắsqvzp xếbhsip xong xuôqiqbi cảhcld rồfflhi… côqiqb hiệfpxzn tạfbyji cóijkr tiệfpxzn nghe đnjtviệfpxzn thoạfbyji hay khôqiqbng, hay làilllfpufc khárzmyc tôqiqbi sẽbcpl gọpkiti lạfbyji?”

“khôqiqbng cầmpmyn!” Bùuibri Vâlsuvn Khinh nhárzmyy mắsqvzt tỉghqanh tárzmyo lạfbyji, bậyicat ngưwiogcfqni dậyicay, “Bệfpxznh việfpxzn nàilllo?”

“Bệfpxznh việfpxzn sốilll mộmvfpt, khi nàilllo côqiqb tiệfpxzn thìltvv trựjfdqc tiếbhsip tìltvvm phóijkr việfpxzn trưwiogyicang phụlbgh trárzmych ngoạfbyji khoa têqvqtn Vưwiogơlovpng An, nóijkri làilllqiqbi giớusjji thiệfpxzu, muốillln đnjtvưwioga ra đnjtviềpptku kiệfpxzn gìltvv thìltvv cứbhsi trựjfdqc tiếbhsip cùuibrng hắsqvzn ta thỏqddoa luậyican.”

uibri Vâlsuvn Khinh trong lòwbvwng mừtwbmng rỡwdiw “Ôdekkng vấjfdqt vảhcld rồfflhi.”

“khôqiqbng vấjfdqt vảhcld khôqiqbng vấjfdqt vảhcld, đnjtvâlsuvy làilll việfpxzc tôqiqbi phảhcldi làilllm, vậyicay nếbhsiu côqiqb khôqiqbng cóijkrltvv khárzmyc phâlsuvn phóijkr, tôqiqbi liềpptkn cúfpufp márzmyy đnjtvâlsuvy?”

“Đsqvzưwiognttfc, cóijkr việfpxzc sẽbcpl tìltvvm ôqiqbng.”

fpufp đnjtviệfpxzn thoạfbyji, Bùuibri Vâlsuvn Khinh nhanh chóijkrng bưwiogusjjc ra khỏqddoi giưwiogcfqnng, mởyica tủwiog quầmpmyn árzmyo.

Ngẫbdwbm lạfbyji chuyệfpxzn tốillli ngàillly hôqiqbm qua, côqiqb đnjtvưwioga tay kéaukyo gưwiogơlovpng trong tủwiog quầmpmyn árzmyo ra, soi gưwiogơlovpng nhìltvvn thâlsuvn thểsprc củwioga mìltvvnh.

trêqvqtn ngưwiogcfqni cũgzzfng khôqiqbng cóijkr dấjfdqu vếbhsit gìltvv, cũgzzfng khôqiqbng thấjfdqy chỗtwbmilllo khôqiqbng khỏqddoe, chúfpuf nhỏqddo tốillli hôqiqbm qua hìltvvnh nhưwioggzzfng khôqiqbng làilllm gìltvv côqiqb.

khôqiqbng phảhcldi làilllltvv côqiqb ngủwiog say nhưwiog chếbhsit làilllm anh mấjfdqt hứbhsing đnjtvjfdqy chứbhsi?

Mặogtsc kệfpxz, gạfbyjt sang mộmvfpt bêqvqtn, đnjtvi xin việfpxzc làilllm trưwiogusjjc rồfflhi nóijkri sau.

qiqbm nay khôqiqbng cầmpmyn huấjfdqn luyệfpxzn, vừtwbma đnjtvúfpufng lúfpufc đnjtvi xin việfpxzc, nhanh chóijkrng lấjfdqy ra mộmvfpt bộmvfp quầmpmyn árzmyo, côqiqb cầmpmym lấjfdqy túfpufi bưwiogusjjc nhanh xuốilllng dưwiogusjji tầmpmyng.

Quảhcldn gia Chu thấjfdqy côqiqb xuốilllng dưwiogusjji, vộmvfpi vàilllng tiếbhsip đnjtvóijkrn, “Tiểsprcu thưwiog, phòwbvwng ngủwiog tầmpmyng ba bárzmyc đnjtvãnows dọpkitn dẹqiqbp chuẩnttfn bịlbgh xong rồfflhi, con xem khi nàilllo đnjtvlbghnh dọpkitn vàilllo.”

Tầmpmyng ba?

uibri Vâlsuvn Khinh nhírzmyu màillly nghi ngờcfqn, “Đsqvzâlsuvy làilll ýhcld củwioga chúfpuf nhỏqddo sao?”

“khôqiqbng phảhcldi!” Chu quảhcldn gia nởyica nụlbghwiogcfqni, “Quầmpmyn árzmyo màilll Bộmvfp trưwiogyicang mua cho con, phòwbvwng con quárzmy nhỏqddokhôqiqbng thểsprc chứbhsia hếbhsit đnjtvưwiognttfc, vẫbdwbn luôqiqbn đnjtvsprcyicawiogusjji tầmpmyng cũgzzfng khôqiqbng hay. Tầmpmyng ba cóijkr phòwbvwng ngủwiog khárzmy lớusjjn, cũgzzfng cóijkr phòwbvwng đnjtvsprc quầmpmyn árzmyo riêqvqtng, vừtwbma vặogtsn cho con dùuibrng.”

uibri Vâlsuvn Khinh lậyicap tứbhsic cựjfdq tuyệfpxzt “Con đnjtvang ởyica tầmpmyng hai quen rồfflhi, khôqiqbng muốillln chuyểsprcn đnjtvi.”

Quảhcldn gia Chu thấjfdqy cóijkr chúfpuft hơlovpi khóijkr giảhcldi quyếbhsit, “Vậyicay quầmpmyn árzmyo kia củwioga tiểsprcu thưwiog?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.