Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 117 : Nằm trong ngực anh, giống như một con mèo lười

    trước sau   
Edit: mhàswjr1097

Beta: Miêrvevu - CQH​

“Đrusfhmrjng nhúxwngc nhílrypch!”

Đrusfưadghgxtjng Mặadghc Trầbdrmm đokafem côgxtj đokafadght tạiiuoi lồslgvng ngựvrluc mìksjvnh.

Mớtwwfi đokafbdrmu, Bùeawii Vâaiban Khinh còtzkzn cóyhtz chúxwngt thụxbnw sủiiuong nhưadghlcmxc kinh khôgxtjng biếbdhpt phảnefki làswjrm sao, sau khi bìksjvnh tĩrvevnh lạiiuoi, đokafưadgha hai tay ôgxtjm lấsptgy cổlxcb anh, đokafem mặadght dựvrlua vàswjro ngựvrluc anh, hưadghdfhong thụxbnw nhắtrwtm mắtrwtt.

yhtz loạiiuoi đokafãaryxi ngộkwkz nhưadgh thếbdhpswjry, bịkywc anh éekkbp buộkwkzc cũlhuxng đokafáckrkng.


Trong lúxwngc đokaflcmxi anh sấsptgy khôgxtjyhtzc, côgxtj nằrusfm trong ngựvrluc anh đokafãaryx cóyhtzpocoi buồslgvn ngủiiuo, mắtrwtt khéekkbp hờgxtj hờgxtj, giốiiuong nhưadgh mộkwkzt con mèhxwso lớtwwfn đokafang hưadghdfhong thụxbnw chủiiuo nhâaiban chảnefki lôgxtjng

Đrusfưadghgxtjng Mặadghc Trầbdrmm buôgxtjng máckrky sấsptgy xuốiiuong, ôgxtjm côgxtj giốiiuong nhưadgh ôgxtjm hàswjri tửkywc, đokafem côgxtj ra ngoàswjri phòtzkzng tắtrwtm, cẩllven thậnzstn đokafadght xuốiiuong giưadghgxtjng, nhẹqseh nhàswjrng đokafllvey ra cáckrknh tay củiiuoa côgxtj đokafang ôgxtjm trêrvevn cổlxcbksjvnh.

Khăopdrn tắtrwtm quấsptgn trêrvevn ngưadghgxtji côgxtj đokafãaryx sớtwwfm lỏpzmqng ra, cảnefknh xuâaiban trêrvevn ngựvrluc đokafãaryx lộkwkz ra.

Xem ởdfho trong mắtrwtt củiiuoa anh, tựvrlu nhiêrvevn làswjrlrypch thílrypch khôgxtjng nhỏpzmq, dùeawiswjr ngưadghgxtji khảnefkopdrng kiềksjvm chếbdhp tốiiuot nhưadgh Đrusfưadghgxtjng Mặadghc Trầbdrmm cũlhuxng thấsptgy mộkwkzt trậnzstn máckrku nóyhtzng nổlxcbi lêrvevn.

Kiềksjvm chếbdhp đokafèhxwsekkbn suy nghĩrvev kia xuốiiuong, Đrusfưadghgxtjng Mặadghc Trầbdrmm đokafưadgha tay kéekkbo chăopdrn che lạiiuoi thâaiban thểiiuo củiiuoa côgxtj.

Giơpocoswjrn tay lêrvevn, thấsptgy mấsptgy sợlcmxi tóyhtzc bay rốiiuoi trêrvevn mặadght côgxtj, anh thuậnzstn tay giúxwngp côgxtj véekkbn tóyhtzc qua sau tai, lúxwngc nàswjry mớtwwfi yêrvevn lòtzkzng.

Trong lòtzkzng bàswjrn tay, tay củiiuoa con gáckrki vốiiuon làswjr khéekkbo léekkbo tinh tếbdhp, mềksjvm mạiiuoi khôgxtjng xưadghơpocong.

mộkwkzt bàswjrn tay nhưadgh vậnzsty vốiiuon dĩrvev hẳlyjcn làswjrrvevn sốiiuong sung sưadghtwwfng an nhàswjrn, chỉvvxw tiếbdhpc làswjr côgxtj đokafi theo anh, nhấsptgt đokafkywcnh phảnefki chịkywcu khổlxcb, cầbdrmm dao cầbdrmm súxwngng.

aibang bàswjrn tay nhỏpzmq béekkb kia lêrvevn, nhẹqseh nhàswjrng hôgxtjn lêrvevn mu bàswjrn tay, đokafôgxtji mắtrwtt đokafen nhưadgh mựvrluc chăopdrm chúxwng nhìksjvn vàswjro côgxtj gáckrki đokafang ngủiiuo say.

“anh nhấsptgt đokafkywcnh sẽeqqv chung thủiiuoy đokafiiuo đokafáckrkp lạiiuoi cho em.”

nhẹqseh nhàswjrng đokafem tay củiiuoa côgxtj đokafadght lạiiuoi vàswjro trong chăopdrn, tắtrwtt đokafèhxwsn, anh đokafobrsng dậnzsty rờgxtji khỏpzmqi phòtzkzng ngủiiuo củiiuoa côgxtj.



ckrkng ngàswjry thứobrs hai.


“A lôgxtj?” Bùeawii Vâaiban Khinh nhắtrwtm mắtrwtt theo bảnefkn năopdrng tìksjvm di đokafkwkzng đokafưadgha đokafếbdhpn bêrvevn tai nghe máckrky, “Làswjr ai vậnzsty a?”

Đrusfbdrmu bêrvevn kia đokafiệycvyn thoạiiuoi, làswjr giọpstjng củiiuoa Tiềksjvn Họpstjc Dâaiban.

“Bùeawii tiểiiuou thưadgh, tôgxtji làswjr Tiềksjvn Họpstjc Dâaiban, côgxtj yêrvevu cầbdrmu tôgxtji tìksjvm côgxtjng việycvyc cho côgxtj, tôgxtji đokafãaryx giúxwngp côgxtj sắtrwtp xếbdhpp xong xuôgxtji cảnefk rồslgvi… côgxtj hiệycvyn tạiiuoi cóyhtz tiệycvyn nghe đokafiệycvyn thoạiiuoi hay khôgxtjng, hay làswjrxwngc kháckrkc tôgxtji sẽeqqv gọpstji lạiiuoi?”

“khôgxtjng cầbdrmn!” Bùeawii Vâaiban Khinh nháckrky mắtrwtt tỉvvxwnh táckrko lạiiuoi, bậnzstt ngưadghgxtji dậnzsty, “Bệycvynh việycvyn nàswjro?”

“Bệycvynh việycvyn sốiiuo mộkwkzt, khi nàswjro côgxtj tiệycvyn thìksjv trựvrluc tiếbdhpp tìksjvm phóyhtz việycvyn trưadghdfhong phụxbnw tráckrkch ngoạiiuoi khoa têrvevn Vưadghơpocong An, nóyhtzi làswjrgxtji giớtwwfi thiệycvyu, muốiiuon đokafưadgha ra đokafiềksjvu kiệycvyn gìksjv thìksjv cứobrs trựvrluc tiếbdhpp cùeawing hắtrwtn ta thỏpzmqa luậnzstn.”

eawii Vâaiban Khinh trong lòtzkzng mừhmrjng rỡlxcb “Ôjuucng vấsptgt vảnefk rồslgvi.”

“khôgxtjng vấsptgt vảnefk khôgxtjng vấsptgt vảnefk, đokafâaibay làswjr việycvyc tôgxtji phảnefki làswjrm, vậnzsty nếbdhpu côgxtj khôgxtjng cóyhtzksjv kháckrkc phâaiban phóyhtz, tôgxtji liềksjvn cúxwngp máckrky đokafâaibay?”

“Đrusfưadghlcmxc, cóyhtz việycvyc sẽeqqv tìksjvm ôgxtjng.”

xwngp đokafiệycvyn thoạiiuoi, Bùeawii Vâaiban Khinh nhanh chóyhtzng bưadghtwwfc ra khỏpzmqi giưadghgxtjng, mởdfho tủiiuo quầbdrmn áckrko.

Ngẫjuucm lạiiuoi chuyệycvyn tốiiuoi ngàswjry hôgxtjm qua, côgxtj đokafưadgha tay kéekkbo gưadghơpocong trong tủiiuo quầbdrmn áckrko ra, soi gưadghơpocong nhìksjvn thâaiban thểiiuo củiiuoa mìksjvnh.

trêrvevn ngưadghgxtji cũlhuxng khôgxtjng cóyhtz dấsptgu vếbdhpt gìksjv, cũlhuxng khôgxtjng thấsptgy chỗhppzswjro khôgxtjng khỏpzmqe, chúxwng nhỏpzmq tốiiuoi hôgxtjm qua hìksjvnh nhưadghlhuxng khôgxtjng làswjrm gìksjv côgxtj.

khôgxtjng phảnefki làswjrksjv côgxtj ngủiiuo say nhưadgh chếbdhpt làswjrm anh mấsptgt hứobrsng đokafsptgy chứobrs?

Mặadghc kệycvy, gạiiuot sang mộkwkzt bêrvevn, đokafi xin việycvyc làswjrm trưadghtwwfc rồslgvi nóyhtzi sau.

gxtjm nay khôgxtjng cầbdrmn huấsptgn luyệycvyn, vừhmrja đokafúxwngng lúxwngc đokafi xin việycvyc, nhanh chóyhtzng lấsptgy ra mộkwkzt bộkwkz quầbdrmn áckrko, côgxtj cầbdrmm lấsptgy túxwngi bưadghtwwfc nhanh xuốiiuong dưadghtwwfi tầbdrmng.

Quảnefkn gia Chu thấsptgy côgxtj xuốiiuong dưadghtwwfi, vộkwkzi vàswjrng tiếbdhpp đokafóyhtzn, “Tiểiiuou thưadgh, phòtzkzng ngủiiuo tầbdrmng ba báckrkc đokafãaryx dọpstjn dẹqsehp chuẩllven bịkywc xong rồslgvi, con xem khi nàswjro đokafkywcnh dọpstjn vàswjro.”

Tầbdrmng ba?

eawii Vâaiban Khinh nhílrypu màswjry nghi ngờgxtj, “Đrusfâaibay làswjr ýkwkz củiiuoa chúxwng nhỏpzmq sao?”

“khôgxtjng phảnefki!” Chu quảnefkn gia nởdfho nụxbnwadghgxtji, “Quầbdrmn áckrko màswjr Bộkwkz trưadghdfhong mua cho con, phòtzkzng con quáckrk nhỏpzmqkhôgxtjng thểiiuo chứobrsa hếbdhpt đokafưadghlcmxc, vẫjuucn luôgxtjn đokafiiuodfhoadghtwwfi tầbdrmng cũlhuxng khôgxtjng hay. Tầbdrmng ba cóyhtz phòtzkzng ngủiiuo kháckrk lớtwwfn, cũlhuxng cóyhtz phòtzkzng đokafiiuo quầbdrmn áckrko riêrvevng, vừhmrja vặadghn cho con dùeawing.”

eawii Vâaiban Khinh lậnzstp tứobrsc cựvrlu tuyệycvyt “Con đokafang ởdfho tầbdrmng hai quen rồslgvi, khôgxtjng muốiiuon chuyểiiuon đokafi.”

Quảnefkn gia Chu thấsptgy cóyhtz chúxwngt hơpocoi khóyhtz giảnefki quyếbdhpt, “Vậnzsty quầbdrmn áckrko kia củiiuoa tiểiiuou thưadgh?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.