Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 113 : Đừng nương tay, tôi sẽ trả tiền thuốc men!
Edit: mhàwuaa 1097
Beta: Miêetuo u - CQH
Mặlnrf c dùoyax đqecn ốtrde i phưgjyr ơwlzt ng cùoyax ng vớmpvo i Bùoyax i Vâdkgi n Khinh xấivvq p xỉtolc cùoyax ng mộoisb t đqecn ộoisb tuổxdrm i, nhưgjyr ng sốtrde ng qua hai đqecn ờcriz i ngưgjyr ờcriz i, dưgjyr ớmpvo i áiozm nh mắcsls t củpcew a côiydg , Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm chẳqecn ng qua làwuaa mộoisb t đqecn ứsqox a trẻpktn lớmpvo n tuổxdrm i (to xáiozm c).
mộoisb t câdkgi u nàwuaa y màwuaa muốtrde n uy hiếdvgj p côiydg , thậkfxx t sựtolc cóhtcd chúrryx t ngâdkgi y thơwlzt .
Khóhtcd e môiydg i khẽemvb cong, chốtrde ng lạkxho i áiozm nh mắcsls t màwuaa u xáiozm m tro củpcew a Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm , Bùoyax i Vâdkgi n Khinh cưgjyr ờcriz i yếdvgj u ớmpvo t.
“Khiếdvgj m khuyếdvgj t vềwuey suy nghĩlxjs thuộoisb c vềwuey bệcyjm nh tâdkgi m lýggok , còliwg n tôiydg i họyfqc c ngoạkxho i khoa, khôiydg ng giúrryx p đqecn ưgjyr ợnrdu c anh đqecn âdkgi u!”
Đlnrf ốtrde i phưgjyr ơwlzt ng rõkfxx ràwuaa ng khôiydg ng chịwuey u buôiydg ng tha, côiydg cũdkqe ng khôiydg ng cầtbph n phảwjcl i khiêetuo m tốtrde n nữvbje a.
Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm lậkfxx p tứsqox c tốtrde i sầtbph m mặlnrf t lạkxho i.
Mấivvq y nhịwuey thếdvgj tổxdrm xung quanh cũdkqe ng đqecn ềwuey u đqecn ồwktf ng loạkxho t biếdvgj n sắcsls c.
Trong khu vựtolc c Long Thàwuaa nh, làwuaa m gìiape màwuaa cóhtcd ai dáiozm m nóhtcd i vớmpvo i Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm nhưgjyr vậkfxx y, côiydg em kia khôiydg ng muốtrde n sốtrde ng nữvbje a chăgrre ng?
“Đlnrf ứsqox a con gáiozm i chếdvgj t tiệcyjm t kia!” mộoisb t côiydg gáiozm i đqecn ứsqox ng bêetuo n cạkxho nh Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm , nhuộoisb m tóhtcd c màwuaa u sắcsls c sặlnrf c sỡwlny lao tớmpvo i, “Muốtrde n chếdvgj t cóhtcd phảwjcl i hay khôiydg ng, dáiozm m nóhtcd i nhưgjyr vậkfxx y vớmpvo i Tháiozm i tửyezv ?”
“Xếdvgj p thàwuaa nh hàwuaa ng!”
Đlnrf ộoisb t nhiêetuo n đqecn ằwuaa ng sau truyềwuey n đqecn ếdvgj n mộoisb t tiếdvgj ng quáiozm t chóhtcd i tai.
Nghe thấivvq y giọyfqc ng nóhtcd i đqecn óhtcd , nguyêetuo n mộoisb t đqecn áiozm m vốtrde n dĩlxjs đqecn ang còliwg n vâdkgi y quanh Bùoyax i Vâdkgi n Khinh, thìiape đqecn ềwuey u nhanh chóhtcd ng lui lạkxho i xếdvgj p hàwuaa ng, trừffcj bỏbvby Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm .
Bùoyax i Vâdkgi n Khinh nhìiape n qua, thấivvq y mộoisb t nam mộoisb t nữvbje mặlnrf c áiozm o màwuaa u đqecn en đqecn ang bưgjyr ớmpvo c đqecn ếdvgj n gầtbph n.
đqecn i đqecn ầtbph u làwuaa mộoisb t nữvbje huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n khoảwjcl ng ba mưgjyr ơwlzt i tuổxdrm i, tưgjyr ớmpvo ng mạkxho o (mặlnrf t màwuaa y) bìiape nh thưgjyr ờcriz ng, vừffcj a nhìiape n đqecn ãgrre biếdvgj t làwuaa ngưgjyr ờcriz i đqecn ãgrre từffcj ng trảwjcl i qua mưgjyr a bom bãgrre o đqecn ạkxho n.
Vịwuey nàwuaa y đqecn úrryx ng làwuaa nữvbje huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n duy nhấivvq t trong căgrre n cứsqox đqecn ặlnrf c huấivvq n, đqecn ưgjyr ợnrdu c mọyfqc i ngưgjyr ờcriz i gọyfqc i làwuaa “Ngưgjyr ờcriz i đqecn àwuaa n bàwuaa thédkgi p”, trưgjyr ớmpvo c làwuaa đqecn ạkxho i đqecn ộoisb i trưgjyr ởwrfu ng củpcew a đqecn ộoisb i nữvbje đqecn ặlnrf c côiydg ng, têetuo n làwuaa Chung Linh.
“Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm , xếdvgj p hàwuaa ng!”
Lúrryx c nàwuaa y, âdkgi m thanh củpcew a côiydg ta so vớmpvo i vừffcj a nãgrre y cóhtcd phầtbph n nghiêetuo m khắcsls c hơwlzt n.
Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm vẫhbvv n còliwg n đqecn ang nhìiape n Bùoyax i Vâdkgi n Khinh, rốtrde t cụiape c vẫhbvv n phảwjcl i xoay ngưgjyr ờcriz i ra xếdvgj p hàwuaa ng cùoyax ng nhữvbje ng ngưgjyr ờcriz i kháiozm c.
Biếdvgj t chắcsls c hai vịwuey nàwuaa y chíkbdy nh làwuaa huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n, Bùoyax i Vâdkgi n khinh chạkxho y chậkfxx m tiếdvgj n đqecn ếdvgj n.
“Báiozm o cáiozm o huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n, tôiydg i làwuaa Bùoyax i Vâdkgi n Khinh, hôiydg m nay làwuaa ngàwuaa y đqecn ầtbph u tiêetuo n đqecn ếdvgj n đqecn âdkgi y.”
Áoyax nh mắcsls t sắcsls c bédkgi n liếdvgj c nhìiape n côiydg mộoisb t cáiozm i, đqecn i đqecn ưgjyr ợnrdu c tớmpvo i trưgjyr ớmpvo c hai hàwuaa ng đqecn ứsqox ng vữvbje ng trưgjyr ớmpvo c mọyfqc i ngưgjyr ờcriz i.
“Hứsqox a Gia, bưgjyr ớmpvo c ra khỏbvby i hàwuaa ng!”
côiydg gáiozm i cóhtcd máiozm i tóhtcd c màwuaa u cầtbph u vòliwg ng sặlnrf c sỡwlny cóhtcd chúrryx t khẩcyjm n trưgjyr ơwlzt ng, ngoan ngoãgrre n bưgjyr ớmpvo c ra khỏbvby i hàwuaa ng.
“Huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n, việcyjm c nàwuaa y khôiydg ng thểohgq tráiozm ch em, làwuaa côiydg ta chủpcew đqecn ộoisb ng gâdkgi y chuyệcyjm n …”
“Câdkgi m miệcyjm ng!” Chung Linh lạkxho nh lùoyax ng gắcsls t lờcriz i côiydg , “Tôiydg i cho phédkgi p côiydg nóhtcd i chuyệcyjm n sao? Mưgjyr ờcriz i lầtbph n híkbdy t đqecn ấivvq t tạkxho i chỗkxho !”
Hứsqox a Gia bĩlxjs u bĩlxjs u môiydg i, rốtrde t cuộoisb c vẫhbvv n làwuaa ngoan ngoãgrre n híkbdy t đqecn ấivvq t mưgjyr ờcriz i cáiozm i tạkxho i chỗkxho .
Chung Linh liếdvgj c nhìiape n Bùoyax i Vâdkgi n Khinh mộoisb t cáiozm i, dùoyax ng tay lấivvq y mấivvq y cáiozm i bao tay quyềwuey n anh trêetuo n giáiozm , nédkgi m cho côiydg gáiozm i họyfqc Hứsqox a cùoyax ng Bùoyax i Vâdkgi n Khinh mỗkxho i ngưgjyr ờcriz i mộoisb t đqecn ôiydg i.
“Nếdvgj u làwuaa muốtrde n đqecn áiozm nh nhau, thìiape lêetuo n đqecn àwuaa i đqecn áiozm nh!”
Mọyfqc i ngưgjyr ờcriz i vừffcj a nghe xong, trêetuo n mặlnrf t đqecn ềwuey u lộoisb ra nụiape cưgjyr ờcriz i xấivvq u xa, nhấivvq t làwuaa côiydg gáiozm i họyfqc Hứsqox a kia cóhtcd vẻpktn rấivvq t vui sưgjyr ớmpvo ng, dùoyax ng mộoisb t áiozm nh mắcsls t xấivvq u xa nhìiape n Bùoyax i Khinh Vâdkgi n.
“Dạkxho , huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n!”
côiydg giơwlzt bàwuaa n tay ra, hai côiydg gáiozm i chủpcew đqecn ộoisb ng đqecn i tớmpvo i giúrryx p côiydg đqecn eo bao tay vàwuaa o, Hứsqox a Gia thìiape hưgjyr ớmpvo ng Tưgjyr Đlnrf ồwktf Duệcyjm cưgjyr ờcriz i ra vẻpktn lấivvq y lòliwg ng.
“Tháiozm i tửyezv , xem em giúrryx p ngưgjyr ờcriz i thu thậkfxx p côiydg ta.”
Mọyfqc i ngưgjyr ờcriz i cũdkqe ng đqecn ềwuey u cóhtcd chúrryx t hảwjcl hêetuo nhìiape n Bùoyax i Vâdkgi n Khinh, chờcriz xem côiydg bịwuey đqecn áiozm nh.
Mấivvq y ngưgjyr ờcriz i kia cũdkqe ng khôiydg ng phảwjcl i ngưgjyr ờcriz i mớmpvo i lầtbph n đqecn ầtbph u đqecn ếdvgj n, íkbdy t nhiềwuey u cũdkqe ng đqecn ãgrre đqecn ưgjyr ợnrdu c huấivvq n luyệcyjm n vàwuaa i lầtbph n, Hứsqox a Gia kia lạkxho i chíkbdy nh làwuaa ngưgjyr ờcriz i lợnrdu i hạkxho i nhấivvq t trong nhóhtcd m mấivvq y đqecn ứsqox a con gáiozm i, tấivvq t cảwjcl mọyfqc i ngưgjyr ờcriz i cho rằwuaa ng Bùoyax i Vâdkgi n Khinh bịwuey đqecn áiozm nh làwuaa chuyệcyjm n đqecn ưgjyr ơwlzt ng nhiêetuo n.
Bưgjyr ớmpvo c lêetuo n bậkfxx c thang, dứsqox t khoáiozm t nhảwjcl y lêetuo n sàwuaa n đqecn ấivvq u quyềwuey n anh, Hứsqox a Gia đqecn em hai nắcsls m tay
“Huấivvq n luyệcyjm n viêetuo n, cóhtcd phảwjcl i dùoyax ng quy củpcew cũdkqe hay khôiydg ng ạkxho ?”
“Đlnrf ừffcj ng cợnrdu t nhảwjcl vớmpvo i ta!” Chung Linh liếdvgj c mắcsls t nhìiape n xédkgi o Bùoyax i Vâdkgi n Khinh mộoisb t cáiozm i, “Ngâdkgi y ngưgjyr ờcriz i ra đqecn ấivvq y làwuaa m gìiape , đqecn i lêetuo n cho tôiydg i!”
Bùoyax i Vâdkgi n Khinh nhúrryx n nhúrryx n vai, dùoyax ng tay đqecn eo bao vàwuaa o, dùoyax ng răgrre ng cắcsls n díkbdy nh đqecn ai khóhtcd a bao, tiếdvgj n lêetuo n gạkxho t dâdkgi y lan can qua mộoisb t bêetuo n, cúrryx i xuốtrde ng chui qua vàwuaa o đqecn ứsqox ng ởwrfu trêetuo n đqecn àwuaa i.
“Hứsqox a Gia, đqecn áiozm nh cho côiydg ta biếdvgj t tay!”
“Hứsqox a Gia, bọyfqc n nàwuaa y xem côiydg giúrryx p Tháiozm i tửyezv trúrryx t giậkfxx n!”
“Đlnrf ừffcj ng nưgjyr ơwlzt ng tay, đqecn áiozm nh xong ra ngoàwuaa i tôiydg i lo tiềwuey n thuốtrde c men!”
Beta: Miê
Mặ
mộ
Khó
“Khiế
Đ
Tư
Mấ
Trong khu vự
“Đ
“Xế
Đ
Nghe thấ
Bù
đ
Vị
“Tư
Lú
Tư
Biế
“Bá
Á
“Hứ
cô
“Huấ
“Câ
Hứ
Chung Linh liế
“Nế
Mọ
“Dạ
cô
“Thá
Mọ
Mấ
Bư
“Huấ
“Đ
Bù
“Hứ
“Hứ
“Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.