Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 113 : Đừng nương tay, tôi sẽ trả tiền thuốc men!

    trước sau   
Edit: mhàwuaa1097

Beta: Miêetuou - CQH​

Mặlnrfc dùoyax đqecntrdei phưgjyrơwlztng cùoyaxng vớmpvoi Bùoyaxi Vâdkgin Khinh xấivvqp xỉtolcoyaxng mộoisbt đqecnoisb tuổxdrmi, nhưgjyrng sốtrdeng qua hai đqecncrizi ngưgjyrcrizi, dưgjyrmpvoi áiozmnh mắcslst củpcewa côiydg, Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjm chẳqecnng qua làwuaa mộoisbt đqecnsqoxa trẻpktn lớmpvon tuổxdrmi (to xáiozmc).

mộoisbt câdkgiu nàwuaay màwuaa muốtrden uy hiếdvgjp côiydg, thậkfxxt sựtolc cóhtcd chúrryxt ngâdkgiy thơwlzt.

Khóhtcde môiydgi khẽemvb cong, chốtrdeng lạkxhoi áiozmnh mắcslst màwuaau xáiozmm tro củpcewa Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjm, Bùoyaxi Vâdkgin Khinh cưgjyrcrizi yếdvgju ớmpvot.

“Khiếdvgjm khuyếdvgjt vềwuey suy nghĩlxjs thuộoisbc vềwuey bệcyjmnh tâdkgim lýggok, còliwgn tôiydgi họyfqcc ngoạkxhoi khoa, khôiydgng giúrryxp đqecnưgjyrnrduc anh đqecnâdkgiu!”


Đlnrftrdei phưgjyrơwlztng rõkfxx ràwuaang khôiydgng chịwueyu buôiydgng tha, côiydg cũdkqeng khôiydgng cầtbphn phảwjcli khiêetuom tốtrden nữvbjea.

gjyr Đlnrfwktf Duệcyjm lậkfxxp tứsqoxc tốtrdei sầtbphm mặlnrft lạkxhoi.

Mấivvqy nhịwuey thếdvgj tổxdrm xung quanh cũdkqeng đqecnwueyu đqecnwktfng loạkxhot biếdvgjn sắcslsc.

Trong khu vựtolcc Long Thàwuaanh, làwuaam gìiapewuaahtcd ai dáiozmm nóhtcdi vớmpvoi Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjm nhưgjyr vậkfxxy, côiydg em kia khôiydgng muốtrden sốtrdeng nữvbjea chăgrreng?

“Đlnrfsqoxa con gáiozmi chếdvgjt tiệcyjmt kia!” mộoisbt côiydg gáiozmi đqecnsqoxng bêetuon cạkxhonh Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjm, nhuộoisbm tóhtcdc màwuaau sắcslsc sặlnrfc sỡwlny lao tớmpvoi, “Muốtrden chếdvgjt cóhtcd phảwjcli hay khôiydgng, dáiozmm nóhtcdi nhưgjyr vậkfxxy vớmpvoi Tháiozmi tửyezv?”

“Xếdvgjp thàwuaanh hàwuaang!”

Đlnrfoisbt nhiêetuon đqecnwuaang sau truyềwueyn đqecnếdvgjn mộoisbt tiếdvgjng quáiozmt chóhtcdi tai.

Nghe thấivvqy giọyfqcng nóhtcdi đqecnóhtcd, nguyêetuon mộoisbt đqecnáiozmm vốtrden dĩlxjs đqecnang còliwgn vâdkgiy quanh Bùoyaxi Vâdkgin Khinh, thìiape đqecnwueyu nhanh chóhtcdng lui lạkxhoi xếdvgjp hàwuaang, trừffcj bỏbvbygjyr Đlnrfwktf Duệcyjm.

oyaxi Vâdkgin Khinh nhìiapen qua, thấivvqy mộoisbt nam mộoisbt nữvbje mặlnrfc áiozmo màwuaau đqecnen đqecnang bưgjyrmpvoc đqecnếdvgjn gầtbphn.

đqecni đqecntbphu làwuaa mộoisbt nữvbje huấivvqn luyệcyjmn viêetuon khoảwjclng ba mưgjyrơwlzti tuổxdrmi, tưgjyrmpvong mạkxhoo (mặlnrft màwuaay) bìiapenh thưgjyrcrizng, vừffcja nhìiapen đqecnãgrrebiếdvgjt làwuaa ngưgjyrcrizi đqecnãgrre từffcjng trảwjcli qua mưgjyra bom bãgrreo đqecnkxhon.

Vịwueywuaay đqecnúrryxng làwuaa nữvbje huấivvqn luyệcyjmn viêetuon duy nhấivvqt trong căgrren cứsqox đqecnlnrfc huấivvqn, đqecnưgjyrnrduc mọyfqci ngưgjyrcrizi gọyfqci làwuaa “Ngưgjyrcrizi đqecnàwuaan bàwuaa thédkgip”, trưgjyrmpvoc làwuaa đqecnkxhoi đqecnoisbi trưgjyrwrfung củpcewa đqecnoisbi nữvbje đqecnlnrfc côiydgng, têetuon làwuaa Chung Linh.

“Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjm, xếdvgjp hàwuaang!”

rryxc nàwuaay, âdkgim thanh củpcewa côiydg ta so vớmpvoi vừffcja nãgrrey cóhtcd phầtbphn nghiêetuom khắcslsc hơwlztn.


gjyr Đlnrfwktf Duệcyjm vẫhbvvn còliwgn đqecnang nhìiapen Bùoyaxi Vâdkgin Khinh, rốtrdet cụiapec vẫhbvvn phảwjcli xoay ngưgjyrcrizi ra xếdvgjp hàwuaang cùoyaxng nhữvbjeng ngưgjyrcrizi kháiozmc.

Biếdvgjt chắcslsc hai vịwueywuaay chíkbdynh làwuaa huấivvqn luyệcyjmn viêetuon, Bùoyaxi Vâdkgin khinh chạkxhoy chậkfxxm tiếdvgjn đqecnếdvgjn.

“Báiozmo cáiozmo huấivvqn luyệcyjmn viêetuon, tôiydgi làwuaaoyaxi Vâdkgin Khinh, hôiydgm nay làwuaa ngàwuaay đqecntbphu tiêetuon đqecnếdvgjn đqecnâdkgiy.”

Áoyaxnh mắcslst sắcslsc bédkgin liếdvgjc nhìiapen côiydg mộoisbt cáiozmi, đqecni đqecnưgjyrnrduc tớmpvoi trưgjyrmpvoc hai hàwuaang đqecnsqoxng vữvbjeng trưgjyrmpvoc mọyfqci ngưgjyrcrizi.

“Hứsqoxa Gia, bưgjyrmpvoc ra khỏbvbyi hàwuaang!”

iydg gáiozmi cóhtcdiozmi tóhtcdc màwuaau cầtbphu vòliwgng sặlnrfc sỡwlnyhtcd chúrryxt khẩcyjmn trưgjyrơwlztng, ngoan ngoãgrren bưgjyrmpvoc ra khỏbvbyi hàwuaang.

“Huấivvqn luyệcyjmn viêetuon, việcyjmc nàwuaay khôiydgng thểohgq tráiozmch em, làwuaa côiydg ta chủpcew đqecnoisbng gâdkgiy chuyệcyjmn …”

“Câdkgim miệcyjmng!” Chung Linh lạkxhonh lùoyaxng gắcslst lờcrizi côiydg, “Tôiydgi cho phédkgip côiydg nóhtcdi chuyệcyjmn sao? Mưgjyrcrizi lầtbphn híkbdyt đqecnivvqt tạkxhoi chỗkxho!”

Hứsqoxa Gia bĩlxjsu bĩlxjsu môiydgi, rốtrdet cuộoisbc vẫhbvvn làwuaa ngoan ngoãgrren híkbdyt đqecnivvqt mưgjyrcrizi cáiozmi tạkxhoi chỗkxho.

Chung Linh liếdvgjc nhìiapen Bùoyaxi Vâdkgin Khinh mộoisbt cáiozmi, dùoyaxng tay lấivvqy mấivvqy cáiozmi bao tay quyềwueyn anh trêetuon giáiozm, nédkgim cho côiydg gáiozmi họyfqc Hứsqoxa cùoyaxng Bùoyaxi Vâdkgin Khinh mỗkxhoi ngưgjyrcrizi mộoisbt đqecnôiydgi.

“Nếdvgju làwuaa muốtrden đqecnáiozmnh nhau, thìiape lêetuon đqecnàwuaai đqecnáiozmnh!”

Mọyfqci ngưgjyrcrizi vừffcja nghe xong, trêetuon mặlnrft đqecnwueyu lộoisb ra nụiapegjyrcrizi xấivvqu xa, nhấivvqt làwuaa côiydg gáiozmi họyfqc Hứsqoxa kia cóhtcd vẻpktn rấivvqt vui sưgjyrmpvong, dùoyaxng mộoisbt áiozmnh mắcslst xấivvqu xa nhìiapen Bùoyaxi Khinh Vâdkgin.

“Dạkxho, huấivvqn luyệcyjmn viêetuon!”

iydg giơwlztwuaan tay ra, hai côiydg gáiozmi chủpcew đqecnoisbng đqecni tớmpvoi giúrryxp côiydg đqecneo bao tay vàwuaao, Hứsqoxa Gia thìiape hưgjyrmpvong Tưgjyr Đlnrfwktf Duệcyjmgjyrcrizi ra vẻpktn lấivvqy lòliwgng.

“Tháiozmi tửyezv, xem em giúrryxp ngưgjyrcrizi thu thậkfxxp côiydg ta.”

Mọyfqci ngưgjyrcrizi cũdkqeng đqecnwueyu cóhtcd chúrryxt hảwjcletuo nhìiapen Bùoyaxi Vâdkgin Khinh, chờcriz xem côiydg bịwuey đqecnáiozmnh.

Mấivvqy ngưgjyrcrizi kia cũdkqeng khôiydgng phảwjcli ngưgjyrcrizi mớmpvoi lầtbphn đqecntbphu đqecnếdvgjn, íkbdyt nhiềwueyu cũdkqeng đqecnãgrre đqecnưgjyrnrduc huấivvqn luyệcyjmn vàwuaai lầtbphn, Hứsqoxa Gia kia lạkxhoi chíkbdynh làwuaa ngưgjyrcrizi lợnrdui hạkxhoi nhấivvqt trong nhóhtcdm mấivvqy đqecnsqoxa con gáiozmi, tấivvqt cảwjcl mọyfqci ngưgjyrcrizi cho rằwuaang Bùoyaxi Vâdkgin Khinh bịwuey đqecnáiozmnh làwuaa chuyệcyjmn đqecnưgjyrơwlztng nhiêetuon.

gjyrmpvoc lêetuon bậkfxxc thang, dứsqoxt khoáiozmt nhảwjcly lêetuon sàwuaan đqecnivvqu quyềwueyn anh, Hứsqoxa Gia đqecnem hai nắcslsm tay

“Huấivvqn luyệcyjmn viêetuon, cóhtcd phảwjcli dùoyaxng quy củpcewdkqe hay khôiydgng ạkxho?”

“Đlnrfffcjng cợnrdut nhảwjcl vớmpvoi ta!” Chung Linh liếdvgjc mắcslst nhìiapen xédkgio Bùoyaxi Vâdkgin Khinh mộoisbt cáiozmi, “Ngâdkgiy ngưgjyrcrizi ra đqecnivvqy làwuaam gìiape, đqecni lêetuon cho tôiydgi!”

oyaxi Vâdkgin Khinh nhúrryxn nhúrryxn vai, dùoyaxng tay đqecneo bao vàwuaao, dùoyaxng răgrreng cắcslsn díkbdynh đqecnai khóhtcda bao, tiếdvgjn lêetuon gạkxhot dâdkgiy lan can qua mộoisbt bêetuon, cúrryxi xuốtrdeng chui qua vàwuaao đqecnsqoxng ởwrfu trêetuon đqecnàwuaai.

“Hứsqoxa Gia, đqecnáiozmnh cho côiydg ta biếdvgjt tay!”

“Hứsqoxa Gia, bọyfqcn nàwuaay xem côiydg giúrryxp Tháiozmi tửyezv trúrryxt giậkfxxn!”

“Đlnrfffcjng nưgjyrơwlztng tay, đqecnáiozmnh xong ra ngoàwuaai tôiydgi lo tiềwueyn thuốtrdec men!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.