Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 113 : Đừng nương tay, tôi sẽ trả tiền thuốc men!

    trước sau   
Edit: mhàrntu1097

Beta: Miêufjtu - CQH​

Mặjmfnc dùcsfq đjmfneyawi phưxkurơubpung cùcsfqng vớrntui Bùcsfqi Vâeumzn Khinh xấkqfyp xỉncagcsfqng mộfwrut đjmfnfwru tuổwaizi, nhưxkurng sốeyawng qua hai đjmfnovrli ngưxkurovrli, dưxkurrntui áigtpnh mắzvzdt củksqwa côyxop, Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf chẳrqzfng qua làrntu mộfwrut đjmfnhmpda trẻvpvn lớrntun tuổwaizi (to xáigtpc).

mộfwrut câeumzu nàrntuy màrntu muốeyawn uy hiếonvwp côyxop, thậmlcrt sựxnyw cóysmy chúwaizt ngâeumzy thơubpu.

Khóysmye môyxopi khẽopkd cong, chốeyawng lạncagi áigtpnh mắzvzdt màrntuu xáigtpm tro củksqwa Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf, Bùcsfqi Vâeumzn Khinh cưxkurovrli yếonvwu ớrntut.

“Khiếonvwm khuyếonvwt vềnmbb suy nghĩfwru thuộfwruc vềnmbb bệrqzfnh tâeumzm lýeyek, còtujhn tôyxopi họynvsc ngoạncagi khoa, khôyxopng giúwaizp đjmfnưxkurnpxec anh đjmfnâeumzu!”


Đbpcveyawi phưxkurơubpung rõyfdr ràrntung khôyxopng chịieyeu buôyxopng tha, côyxop cũrjxhng khôyxopng cầiaapn phảxkuri khiêufjtm tốeyawn nữrjxha.

xkur Đbpcvxnyw Duệrqzf lậmlcrp tứhmpdc tốeyawi sầiaapm mặjmfnt lạncagi.

Mấkqfyy nhịieye thếonvw tổwaiz xung quanh cũrjxhng đjmfnnmbbu đjmfnxnywng loạncagt biếonvwn sắzvzdc.

Trong khu vựxnywc Long Thàrntunh, làrntum gìyyxurntuysmy ai dáigtpm nóysmyi vớrntui Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf nhưxkur vậmlcry, côyxop em kia khôyxopng muốeyawn sốeyawng nữrjxha chănpxeng?

“Đbpcvhmpda con gáigtpi chếonvwt tiệrqzft kia!” mộfwrut côyxop gáigtpi đjmfnhmpdng bêufjtn cạncagnh Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf, nhuộfwrum tóysmyc màrntuu sắzvzdc sặjmfnc sỡsakh lao tớrntui, “Muốeyawn chếonvwt cóysmy phảxkuri hay khôyxopng, dáigtpm nóysmyi nhưxkur vậmlcry vớrntui Tháigtpi tửrrcp?”

“Xếonvwp thàrntunh hàrntung!”

Đbpcvfwrut nhiêufjtn đjmfnfwrung sau truyềnmbbn đjmfnếonvwn mộfwrut tiếonvwng quáigtpt chóysmyi tai.

Nghe thấkqfyy giọynvsng nóysmyi đjmfnóysmy, nguyêufjtn mộfwrut đjmfnáigtpm vốeyawn dĩfwru đjmfnang còtujhn vâeumzy quanh Bùcsfqi Vâeumzn Khinh, thìyyxu đjmfnnmbbu nhanh chóysmyng lui lạncagi xếonvwp hàrntung, trừyfdr bỏwcovxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf.

csfqi Vâeumzn Khinh nhìyyxun qua, thấkqfyy mộfwrut nam mộfwrut nữrjxh mặjmfnc áigtpo màrntuu đjmfnen đjmfnang bưxkurrntuc đjmfnếonvwn gầiaapn.

đjmfni đjmfniaapu làrntu mộfwrut nữrjxh huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn khoảxkurng ba mưxkurơubpui tuổwaizi, tưxkurrntung mạncago (mặjmfnt màrntuy) bìyyxunh thưxkurovrlng, vừyfdra nhìyyxun đjmfnãktlrbiếonvwt làrntu ngưxkurovrli đjmfnãktlr từyfdrng trảxkuri qua mưxkura bom bãktlro đjmfnncagn.

Vịieyerntuy đjmfnúwaizng làrntu nữrjxh huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn duy nhấkqfyt trong cănpxen cứhmpd đjmfnjmfnc huấkqfyn, đjmfnưxkurnpxec mọynvsi ngưxkurovrli gọynvsi làrntu “Ngưxkurovrli đjmfnàrntun bàrntu théjmyxp”, trưxkurrntuc làrntu đjmfnncagi đjmfnfwrui trưxkurpmknng củksqwa đjmfnfwrui nữrjxh đjmfnjmfnc côyxopng, têufjtn làrntu Chung Linh.

“Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzf, xếonvwp hàrntung!”

waizc nàrntuy, âeumzm thanh củksqwa côyxop ta so vớrntui vừyfdra nãktlry cóysmy phầiaapn nghiêufjtm khắzvzdc hơubpun.


xkur Đbpcvxnyw Duệrqzf vẫnbqon còtujhn đjmfnang nhìyyxun Bùcsfqi Vâeumzn Khinh, rốeyawt cụvhlzc vẫnbqon phảxkuri xoay ngưxkurovrli ra xếonvwp hàrntung cùcsfqng nhữrjxhng ngưxkurovrli kháigtpc.

Biếonvwt chắzvzdc hai vịieyerntuy chíeumznh làrntu huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn, Bùcsfqi Vâeumzn khinh chạncagy chậmlcrm tiếonvwn đjmfnếonvwn.

“Báigtpo cáigtpo huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn, tôyxopi làrntucsfqi Vâeumzn Khinh, hôyxopm nay làrntu ngàrntuy đjmfniaapu tiêufjtn đjmfnếonvwn đjmfnâeumzy.”

Áwfcunh mắzvzdt sắzvzdc béjmyxn liếonvwc nhìyyxun côyxop mộfwrut cáigtpi, đjmfni đjmfnưxkurnpxec tớrntui trưxkurrntuc hai hàrntung đjmfnhmpdng vữrjxhng trưxkurrntuc mọynvsi ngưxkurovrli.

“Hứhmpda Gia, bưxkurrntuc ra khỏwcovi hàrntung!”

yxop gáigtpi cóysmyigtpi tóysmyc màrntuu cầiaapu vòtujhng sặjmfnc sỡsakhysmy chúwaizt khẩhmpgn trưxkurơubpung, ngoan ngoãktlrn bưxkurrntuc ra khỏwcovi hàrntung.

“Huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn, việrqzfc nàrntuy khôyxopng thểowmx tráigtpch em, làrntu côyxop ta chủksqw đjmfnfwrung gâeumzy chuyệrqzfn …”

“Câeumzm miệrqzfng!” Chung Linh lạncagnh lùcsfqng gắzvzdt lờovrli côyxop, “Tôyxopi cho phéjmyxp côyxop nóysmyi chuyệrqzfn sao? Mưxkurovrli lầiaapn híeumzt đjmfnkqfyt tạncagi chỗkifd!”

Hứhmpda Gia bĩfwruu bĩfwruu môyxopi, rốeyawt cuộfwruc vẫnbqon làrntu ngoan ngoãktlrn híeumzt đjmfnkqfyt mưxkurovrli cáigtpi tạncagi chỗkifd.

Chung Linh liếonvwc nhìyyxun Bùcsfqi Vâeumzn Khinh mộfwrut cáigtpi, dùcsfqng tay lấkqfyy mấkqfyy cáigtpi bao tay quyềnmbbn anh trêufjtn giáigtp, néjmyxm cho côyxop gáigtpi họynvs Hứhmpda cùcsfqng Bùcsfqi Vâeumzn Khinh mỗkifdi ngưxkurovrli mộfwrut đjmfnôyxopi.

“Nếonvwu làrntu muốeyawn đjmfnáigtpnh nhau, thìyyxu lêufjtn đjmfnàrntui đjmfnáigtpnh!”

Mọynvsi ngưxkurovrli vừyfdra nghe xong, trêufjtn mặjmfnt đjmfnnmbbu lộfwru ra nụvhlzxkurovrli xấkqfyu xa, nhấkqfyt làrntu côyxop gáigtpi họynvs Hứhmpda kia cóysmy vẻvpvn rấkqfyt vui sưxkurrntung, dùcsfqng mộfwrut áigtpnh mắzvzdt xấkqfyu xa nhìyyxun Bùcsfqi Khinh Vâeumzn.

“Dạncag, huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn!”

yxop giơubpurntun tay ra, hai côyxop gáigtpi chủksqw đjmfnfwrung đjmfni tớrntui giúwaizp côyxop đjmfneo bao tay vàrntuo, Hứhmpda Gia thìyyxu hưxkurrntung Tưxkur Đbpcvxnyw Duệrqzfxkurovrli ra vẻvpvn lấkqfyy lòtujhng.

“Tháigtpi tửrrcp, xem em giúwaizp ngưxkurovrli thu thậmlcrp côyxop ta.”

Mọynvsi ngưxkurovrli cũrjxhng đjmfnnmbbu cóysmy chúwaizt hảxkurufjt nhìyyxun Bùcsfqi Vâeumzn Khinh, chờovrl xem côyxop bịieye đjmfnáigtpnh.

Mấkqfyy ngưxkurovrli kia cũrjxhng khôyxopng phảxkuri ngưxkurovrli mớrntui lầiaapn đjmfniaapu đjmfnếonvwn, íeumzt nhiềnmbbu cũrjxhng đjmfnãktlr đjmfnưxkurnpxec huấkqfyn luyệrqzfn vàrntui lầiaapn, Hứhmpda Gia kia lạncagi chíeumznh làrntu ngưxkurovrli lợnpxei hạncagi nhấkqfyt trong nhóysmym mấkqfyy đjmfnhmpda con gáigtpi, tấkqfyt cảxkur mọynvsi ngưxkurovrli cho rằfwrung Bùcsfqi Vâeumzn Khinh bịieye đjmfnáigtpnh làrntu chuyệrqzfn đjmfnưxkurơubpung nhiêufjtn.

xkurrntuc lêufjtn bậmlcrc thang, dứhmpdt khoáigtpt nhảxkury lêufjtn sàrntun đjmfnkqfyu quyềnmbbn anh, Hứhmpda Gia đjmfnem hai nắzvzdm tay

“Huấkqfyn luyệrqzfn viêufjtn, cóysmy phảxkuri dùcsfqng quy củksqwrjxh hay khôyxopng ạncag?”

“Đbpcvyfdrng cợnpxet nhảxkur vớrntui ta!” Chung Linh liếonvwc mắzvzdt nhìyyxun xéjmyxo Bùcsfqi Vâeumzn Khinh mộfwrut cáigtpi, “Ngâeumzy ngưxkurovrli ra đjmfnkqfyy làrntum gìyyxu, đjmfni lêufjtn cho tôyxopi!”

csfqi Vâeumzn Khinh nhúwaizn nhúwaizn vai, dùcsfqng tay đjmfneo bao vàrntuo, dùcsfqng rănpxeng cắzvzdn díeumznh đjmfnai khóysmya bao, tiếonvwn lêufjtn gạncagt dâeumzy lan can qua mộfwrut bêufjtn, cúwaizi xuốeyawng chui qua vàrntuo đjmfnhmpdng ởpmkn trêufjtn đjmfnàrntui.

“Hứhmpda Gia, đjmfnáigtpnh cho côyxop ta biếonvwt tay!”

“Hứhmpda Gia, bọynvsn nàrntuy xem côyxop giúwaizp Tháigtpi tửrrcp trúwaizt giậmlcrn!”

“Đbpcvyfdrng nưxkurơubpung tay, đjmfnáigtpnh xong ra ngoàrntui tôyxopi lo tiềnmbbn thuốeyawc men!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.