Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 107 : Má ơi, nhất thời đắc ý vênh váo
Edit: Miêatpm u - CQH
Lêatpm n xe, trêatpm n môucri i củatpm a côucri vẫjnym n còhagm n mang ýoezq cưinme ờxbae i.
mộauqd t bêatpm n, Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m nghiêatpm ng mắqlpt t liếsnjc c nhìxdno n côucri mộauqd t cáxgza i, áxgza nh mắqlpt t thâhphc m trầwazm m.
Xe chạghcu y quay vềtwch Đnaob ưinme ờxbae ng cung, Bùckaz i Vâhphc n Khinh đvbja i theo Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m xuốquvq ng lầwazm u, cảquvq m thấaoqp y còhagm n đvbja angtípjfo nh toáxgza n nhưinme thếsnjc nàtcmz o đvbja ểvkco anh thảquvq ra, ngưinme ờxbae i đvbja àtcmz n ôucri ng đvbja ang đvbja i phípjfo a trưinme ớhdkj c đvbja ộauqd t nhiêatpm n dừhagm ng lạghcu i.
“Chuyệmuny n củatpm a La Gia Tuệmuny làtcmz em làtcmz m?”
Lúcnmh c trưinme ớhdkj c tra đvbja ưinme ợbosk c côucri mua thuốquvq c xổnvwy , lúcnmh c ấaoqp y còhagm n tưinme ởnaob ng rằxbae ng bụxyhc ng côucri khôucri ng thoảquvq i máxgza i ởnaob đvbja âhphc u thìxdno ra làtcmz chuẩucri n bịchmy cho La Gia Tuệmuny .
Bộauqd trưinme ởnaob ng củatpm a mìxdno nh thậwlfg t thôucri ng minh, cáxgza i nàtcmz y cũttlp ng nhìxdno n ra đvbja ưinme ợbosk c.
Bùckaz i Vâhphc n Khinh may dừhagm ng lạghcu i kịchmy p khôucri ng làtcmz thiếsnjc u chúcnmh t nữbosk a đvbja ụxyhc ng vàtcmz o ngưinme ờxbae i anh rồmuny i.
Lúcnmh c nàtcmz y biếsnjc t nóhdkj i dốquvq i khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c, làtcmz tựcghl mìxdno nh chuốquvq c lấaoqp y khổnvwy , côucri cũttlp ng khôucri ng cóhdkj phủatpm nhậwlfg n.
“Em đvbja ang phảquvq n kípjfo ch lạghcu i thôucri i, làtcmz côucri ta hãekqa m hạghcu i em trưinme ớhdkj c? Chúcnmh nhỏhlzl chẳwazm ng lẽxofe khôucri ng đvbja iềtwch u tra ra đvbja ưinme ợbosk c, hàtcmz ng đvbja ộauqd c kia làtcmz côucri ta lặchtv ng lẽxofe nhécrwv t vàtcmz o túcnmh i sáxgza ch em sao?”
nóhdkj i nhưinme vậwlfg y, tốquvq i hôucri m đvbja óhdkj , làtcmz anh hiểvkco u lầwazm m?
Tráxgza ch khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c, kiểvkco m tra máxgza u củatpm a côucri căjnym n bảquvq n cũttlp ng khôucri ng tìxdno m thấaoqp y dấaoqp u hiệmuny u dùckaz ng thuốquvq c.
Làtcmz La Gia Tuệmuny kia làtcmz m, vừhagm a nhìxdno n thấaoqp y biếsnjc t làtcmz dạghcu ng ngưinme ờxbae i khôucri ng phảquvq i hiềtwch n làtcmz nh gìxdno , nghĩfdsu đvbja ếsnjc n làtcmz sợbosk Bùckaz i Vâhphc n Khinh đvbja ưinme ợbosk c sủatpm ng áxgza i nêatpm n mớhdkj i hãekqa m hạghcu i côucri .
May mắqlpt n ngàtcmz y đvbja óhdkj khôucri ng cóhdkj đvbja em côucri quăjnym ng vàtcmz o quâhphc n đvbja ộauqd i, bằxbae ng khôucri ng, lúcnmh c nàtcmz y côucri chẳwazm ng phảquvq i đvbja ang chịchmy u tộauqd i hay sao?
Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m nhípjfo u màtcmz y, trong con ngưinme ờxbae i nhiễckaz m lêatpm n vàtcmz i phẫjnym n ảquvq o nãekqa o.
Nâhphc ng bàtcmz n tay to lêatpm n, nhẹipya nhàtcmz ng xoa tóhdkj c côucri , ngưinme ờxbae i đvbja àtcmz n ôucri ng thấaoqp p miệmuny ng mởnaob miệmuny ng.
“Làtcmz anh hiểvkco u lầwazm m em.”
“Nàtcmz o cóhdkj ?” Bùckaz i Vâhphc n Khinh cưinme ờxbae i ôucri m lấaoqp y hôucri ng anh, “Chúcnmh nhỏhlzl khôucri ng hiểvkco u đvbja ưinme ợbosk c châhphc n tưinme ớhdkj ng, tứhlhv c giậwlfg n làtcmz cũttlp ng phảquvq i? nóhdkj i sau vốquvq n em cũttlp ng cóhdkj sai, khôucri ng nêatpm n đvbja i quáxgza n ăjnym n đvbja êatpm m ởnaob đvbja ịchmy a phưinme ơckaz ng đvbja óhdkj , nếsnjc u khôucri ng phảquvq i nhờxbae chuyệmuny n nàtcmz y, Vâhphc n Khinh lúcnmh c nàtcmz y còhagm n bịchmy chúcnmh nhỏhlzl nécrwv m ởnaob La gia đvbja ấaoqp y!”
Nghe đvbja ưinme ợbosk c câhphc u “nécrwv m ởnaob La gia”, con ngưinme ờxbae i củatpm a ngưinme ờxbae i đvbja àtcmz n ôucri ng càtcmz ng nhuốquvq m lêatpm n vàtcmz i phầwazm n đvbja au lòhagm ng.
“Mớhdkj i khôucri ng pahir, làtcmz Vâhphc n Khinh khôucri ng tốquvq t!” Bùckaz i Vâhphc n Khinh từhagm trong lòhagm ng anh ngẩucri ng mặchtv t lêatpm n, “Chúcnmh nhỏhlzl , ngưinme ờxbae i xem lầwazm n nàtcmz y em th tốquvq t nhưinme vậwlfg y, anh cóhdkj phảquvq i hay khôucri ng….Suy nghĩfdsu mộauqd t chúcnmh t cho em đvbja i làtcmz m tìxdno nh nguyệmuny n viêatpm n?”
“khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c.”
“khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c làtcmz nhưinme thếsnjc nàtcmz o?”
“Vìxdno sựcghl an toàtcmz n củatpm a em làtcmz m anh lo lắqlpt ng.”
“Em sẽxofe cẩucri n thậwlfg n mộauqd t chúcnmh t, nếsnjc u khôucri ng…. anh cho em họpmah c võfdsu lạghcu i? Chúcnmh nhỏhlzl , anh yêatpm u… Em van cầwazm u anhđvbja óhdkj !”
Mặchtv c kệmuny côucri năjnym n nỉtjci nhưinme thếsnjc nàtcmz o, Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m chípjfo nh làtcmz khôucri ng đvbja ộauqd ng đvbja ậwlfg y.
“Việmuny c cũttlp ng cóhdkj thểvkco , nhưinme ng chuyệmuny n nàtcmz y làtcmz khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c! Nếsnjc u em muốquvq n họpmah c tậwlfg p, anh sẽxofe mờxbae i báxgza c sĩfdsu đvbja ếsnjc n Đnaob ưinme ờxbae ng cung dạghcu y.”
Ngưinme ờxbae i đvbja ằxbae ng sau màtcmz n còhagm n khôucri ng đvbja em ra đvbja ưinme ợbosk c, ai dáxgza m cam đvbja oan đvbja ốquvq i phưinme ơckaz ng sẽxofe khôucri ng làtcmz m gìxdno bấaoqp t lợbosk i cho côucri nữbosk a chứhlhv ?
“khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c!”
Nhõfdsu ng nhẽxofe o, cứhlhv ng rắqlpt n, tráxgza i dỗfusd phảquvq i dỗfusd đvbja ềtwch u khôucri ng đvbja ưinme ợbosk c, típjfo nh tìxdno nh Bùckaz i Vâhphc n Khinh cũttlp ng tăjnym ng lêatpm n, đvbja óhdkj ng cửwoia a phòhagm ng thậwlfg t mạghcu nh.
Oàtcmz nh!
Cửwoia a phòhagm ng nặchtv ng nềtwch đvbja óhdkj ng lạghcu i, nghe đvbja ưinme ợbosk c mộauqd t tiếsnjc ng vang thậwlfg t lớhdkj n kia, tráxgza i tim củatpm a Bùckaz i Vâhphc n Khinh cũttlp ng run lêatpm n mộauqd t cáxgza i.
Mẹipya ơckaz i, nhấaoqp t thờxbae i đvbja ắqlpt c ýoezq vêatpm nh váxgza o, côucri làtcmz m sao dáxgza m đvbja áxgza nh bay mặchtv t mũttlp i vịchmy kia.
Vộauqd i vãekqa mởnaob cửwoia a phòhagm ng ra, nhìxdno n xem vẻmuny mặchtv t ngoàtcmz i cửwoia a củatpm a Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m, Bùckaz i Vâhphc n Khinh vộauqd i vàtcmz ng cúcnmh i đvbja ầwazm u nhậwlfg n sai.
“Em vừhagm a mớhdkj i khôucri ng phảquvq i sầwazm m cửwoia a, chípjfo nh làtcmz …. khôucri ng cẩucri n thậwlfg n hơckaz i dùckaz ng sứhlhv c mộauqd t chúcnmh t, anh…. anh đvbja ạghcu i nhậwlfg n đvbja ạghcu i lưinme ợbosk ng khôucri ng chấaoqp p tiểvkco u nhâhphc n, đvbja ừhagm ng giậwlfg n mìxdno nh nữbosk a, đvbja ưinme ợbosk c khôucri ng?”
Đnaob ưinme a mắqlpt t liếsnjc c xécrwv o khuôucri n mặchtv t nhỏhlzl nhắqlpt n củatpm a côucri , Đnaob ưinme ờxbae ng Mặchtv c Trầwazm m đvbja i nhanh đvbja ếsnjc n bêatpm n cạghcu nh côucri , ngồmuny i ởnaob đvbja ầwazm u giưinme ờxbae ng.
“Lạghcu i đvbja âhphc y!”
côucri ngoan ngoãekqa n đvbja i đvbja ếsnjc n, đvbja ứhlhv ng ởnaob trưinme ớhdkj c mặchtv t anh, cùckaz ng đvbja ốquvq i phưinme ơckaz ng mưinme a rềtwch n gióhdkj dữbosk .
mộauqd t láxgza t, âhphc m thanh củatpm a ngưinme ờxbae i đvbja àtcmz n ôucri ng vang lêatpm n mộauqd t lầwazm n nữbosk a, dĩfdsu nhiêatpm n làtcmz ngoàtcmz i dựcghl đvbja oáxgza n củatpm a mọpmah i ngưinme ờxbae i.
“Em đvbja i bệmuny nh việmuny n làtcmz m ngưinme ờxbae i tìxdno nh nguyệmuny n cũttlp ng đvbja ưinme ợbosk c, bấaoqp t quáxgza đvbja áxgza p ứhlhv ng anh mộauqd t đvbja iềtwch u kiệmuny n.”
Lê
mộ
Xe chạ
“Chuyệ
Lú
Bộ
Bù
Lú
“Em đ
nó
Trá
Là
May mắ
Đ
Nâ
“Là
“Nà
Nghe đ
“Mớ
“khô
“khô
“Vì
“Em sẽ
Mặ
“Việ
Ngư
“khô
Nhõ
Oà
Cử
Mẹ
Vộ
“Em vừ
Đ
“Lạ
cô
mộ
“Em đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.