Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 107 : Má ơi, nhất thời đắc ý vênh váo
Edit: Miêusxz u - CQH
Lêusxz n xe, trêusxz n môekal i củsekh a côekal vẫhpzw n còhgsj n mang ýhoxk cưjifu ờhteo i.
mộnqyw t bêusxz n, Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m nghiêusxz ng mắixdq t liếhcwf c nhìcuuh n côekal mộnqyw t cádasf i, ádasf nh mắixdq t thâfnqu m trầviqh m.
Xe chạnotx y quay vềqjum Đzzzh ưjifu ờhteo ng cung, Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh đviqh i theo Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m xuốglul ng lầviqh u, cảvtyq m thấccpg y còhgsj n đviqh angtízzzh nh toádasf n nhưjifu thếhcwf nàyqeo o đviqh ểgrjp anh thảvtyq ra, ngưjifu ờhteo i đviqh àyqeo n ôekal ng đviqh ang đviqh i phízzzh a trưjifu ớxxcu c đviqh ộnqyw t nhiêusxz n dừjzgy ng lạnotx i.
“Chuyệhcwf n củsekh a La Gia Tuệhcwf làyqeo em làyqeo m?”
Lúcnxj c trưjifu ớxxcu c tra đviqh ưjifu ợjifu c côekal mua thuốglul c xổwflu , lúcnxj c ấccpg y còhgsj n tưjifu ởdasf ng rằjxgn ng bụevzw ng côekal khôekal ng thoảvtyq i mádasf i ởdasf đviqh âfnqu u thìcuuh ra làyqeo chuẩbkna n bịvros cho La Gia Tuệhcwf .
Bộnqyw trưjifu ởdasf ng củsekh a mìcuuh nh thậnqdv t thôekal ng minh, cádasf i nàyqeo y cũsand ng nhìcuuh n ra đviqh ưjifu ợjifu c.
Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh may dừjzgy ng lạnotx i kịvros p khôekal ng làyqeo thiếhcwf u chúcnxj t nữmhjb a đviqh ụevzw ng vàyqeo o ngưjifu ờhteo i anh rồctvu i.
Lúcnxj c nàyqeo y biếhcwf t nóguxh i dốglul i khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c, làyqeo tựxlqg mìcuuh nh chuốglul c lấccpg y khổwflu , côekal cũsand ng khôekal ng cóguxh phủsekh nhậnqdv n.
“Em đviqh ang phảvtyq n kízzzh ch lạnotx i thôekal i, làyqeo côekal ta hãdasf m hạnotx i em trưjifu ớxxcu c? Chúcnxj nhỏbgit chẳodvn ng lẽzzzh khôekal ng đviqh iềqjum u tra ra đviqh ưjifu ợjifu c, hàyqeo ng đviqh ộnqyw c kia làyqeo côekal ta lặaani ng lẽzzzh nhémjpa t vàyqeo o túcnxj i sádasf ch em sao?”
nóguxh i nhưjifu vậnqdv y, tốglul i hôekal m đviqh óguxh , làyqeo anh hiểgrjp u lầviqh m?
Trádasf ch khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c, kiểgrjp m tra mádasf u củsekh a côekal căcnxj n bảvtyq n cũsand ng khôekal ng tìcuuh m thấccpg y dấccpg u hiệhcwf u dùhnjs ng thuốglul c.
Làyqeo La Gia Tuệhcwf kia làyqeo m, vừjzgy a nhìcuuh n thấccpg y biếhcwf t làyqeo dạnotx ng ngưjifu ờhteo i khôekal ng phảvtyq i hiềqjum n làyqeo nh gìcuuh , nghĩhnjs đviqh ếhcwf n làyqeo sợjifu Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh đviqh ưjifu ợjifu c sủsekh ng ádasf i nêusxz n mớxxcu i hãdasf m hạnotx i côekal .
May mắixdq n ngàyqeo y đviqh óguxh khôekal ng cóguxh đviqh em côekal quăcnxj ng vàyqeo o quâfnqu n đviqh ộnqyw i, bằjxgn ng khôekal ng, lúcnxj c nàyqeo y côekal chẳodvn ng phảvtyq i đviqh ang chịvros u tộnqyw i hay sao?
Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m nhízzzh u màyqeo y, trong con ngưjifu ờhteo i nhiễmtqx m lêusxz n vàyqeo i phẫhpzw n ảvtyq o nãdasf o.
Nâfnqu ng bàyqeo n tay to lêusxz n, nhẹctvu nhàyqeo ng xoa tóguxh c côekal , ngưjifu ờhteo i đviqh àyqeo n ôekal ng thấccpg p miệhcwf ng mởdasf miệhcwf ng.
“Làyqeo anh hiểgrjp u lầviqh m em.”
“Nàyqeo o cóguxh ?” Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh cưjifu ờhteo i ôekal m lấccpg y hôekal ng anh, “Chúcnxj nhỏbgit khôekal ng hiểgrjp u đviqh ưjifu ợjifu c châfnqu n tưjifu ớxxcu ng, tứgwgz c giậnqdv n làyqeo cũsand ng phảvtyq i? nóguxh i sau vốglul n em cũsand ng cóguxh sai, khôekal ng nêusxz n đviqh i quádasf n ăcnxj n đviqh êusxz m ởdasf đviqh ịvros a phưjifu ơvsym ng đviqh óguxh , nếhcwf u khôekal ng phảvtyq i nhờhteo chuyệhcwf n nàyqeo y, Vâfnqu n Khinh lúcnxj c nàyqeo y còhgsj n bịvros chúcnxj nhỏbgit némjpa m ởdasf La gia đviqh ấccpg y!”
Nghe đviqh ưjifu ợjifu c câfnqu u “némjpa m ởdasf La gia”, con ngưjifu ờhteo i củsekh a ngưjifu ờhteo i đviqh àyqeo n ôekal ng càyqeo ng nhuốglul m lêusxz n vàyqeo i phầviqh n đviqh au lòhgsj ng.
“Mớxxcu i khôekal ng pahir, làyqeo Vâfnqu n Khinh khôekal ng tốglul t!” Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh từjzgy trong lòhgsj ng anh ngẩbkna ng mặaani t lêusxz n, “Chúcnxj nhỏbgit , ngưjifu ờhteo i xem lầviqh n nàyqeo y em th tốglul t nhưjifu vậnqdv y, anh cóguxh phảvtyq i hay khôekal ng….Suy nghĩhnjs mộnqyw t chúcnxj t cho em đviqh i làyqeo m tìcuuh nh nguyệhcwf n viêusxz n?”
“khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c.”
“khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c làyqeo nhưjifu thếhcwf nàyqeo o?”
“Vìcuuh sựxlqg an toàyqeo n củsekh a em làyqeo m anh lo lắixdq ng.”
“Em sẽzzzh cẩbkna n thậnqdv n mộnqyw t chúcnxj t, nếhcwf u khôekal ng…. anh cho em họolxc c võglul lạnotx i? Chúcnxj nhỏbgit , anh yêusxz u… Em van cầviqh u anhđviqh óguxh !”
Mặaani c kệhcwf côekal năcnxj n nỉvcir nhưjifu thếhcwf nàyqeo o, Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m chízzzh nh làyqeo khôekal ng đviqh ộnqyw ng đviqh ậnqdv y.
“Việhcwf c cũsand ng cóguxh thểgrjp , nhưjifu ng chuyệhcwf n nàyqeo y làyqeo khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c! Nếhcwf u em muốglul n họolxc c tậnqdv p, anh sẽzzzh mờhteo i bádasf c sĩhnjs đviqh ếhcwf n Đzzzh ưjifu ờhteo ng cung dạnotx y.”
Ngưjifu ờhteo i đviqh ằjxgn ng sau màyqeo n còhgsj n khôekal ng đviqh em ra đviqh ưjifu ợjifu c, ai dádasf m cam đviqh oan đviqh ốglul i phưjifu ơvsym ng sẽzzzh khôekal ng làyqeo m gìcuuh bấccpg t lợjifu i cho côekal nữmhjb a chứgwgz ?
“khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c!”
Nhõglul ng nhẽzzzh o, cứgwgz ng rắixdq n, trádasf i dỗpdyu phảvtyq i dỗpdyu đviqh ềqjum u khôekal ng đviqh ưjifu ợjifu c, tízzzh nh tìcuuh nh Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh cũsand ng tăcnxj ng lêusxz n, đviqh óguxh ng cửhkif a phòhgsj ng thậnqdv t mạnotx nh.
Oàyqeo nh!
Cửhkif a phòhgsj ng nặaani ng nềqjum đviqh óguxh ng lạnotx i, nghe đviqh ưjifu ợjifu c mộnqyw t tiếhcwf ng vang thậnqdv t lớxxcu n kia, trádasf i tim củsekh a Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh cũsand ng run lêusxz n mộnqyw t cádasf i.
Mẹctvu ơvsym i, nhấccpg t thờhteo i đviqh ắixdq c ýhoxk vêusxz nh vádasf o, côekal làyqeo m sao dádasf m đviqh ádasf nh bay mặaani t mũsand i vịvros kia.
Vộnqyw i vãdasf mởdasf cửhkif a phòhgsj ng ra, nhìcuuh n xem vẻdqdy mặaani t ngoàyqeo i cửhkif a củsekh a Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m, Bùhnjs i Vâfnqu n Khinh vộnqyw i vàyqeo ng cúcnxj i đviqh ầviqh u nhậnqdv n sai.
“Em vừjzgy a mớxxcu i khôekal ng phảvtyq i sầviqh m cửhkif a, chízzzh nh làyqeo …. khôekal ng cẩbkna n thậnqdv n hơvsym i dùhnjs ng sứgwgz c mộnqyw t chúcnxj t, anh…. anh đviqh ạnotx i nhậnqdv n đviqh ạnotx i lưjifu ợjifu ng khôekal ng chấccpg p tiểgrjp u nhâfnqu n, đviqh ừjzgy ng giậnqdv n mìcuuh nh nữmhjb a, đviqh ưjifu ợjifu c khôekal ng?”
Đzzzh ưjifu a mắixdq t liếhcwf c xémjpa o khuôekal n mặaani t nhỏbgit nhắixdq n củsekh a côekal , Đzzzh ưjifu ờhteo ng Mặaani c Trầviqh m đviqh i nhanh đviqh ếhcwf n bêusxz n cạnotx nh côekal , ngồctvu i ởdasf đviqh ầviqh u giưjifu ờhteo ng.
“Lạnotx i đviqh âfnqu y!”
côekal ngoan ngoãdasf n đviqh i đviqh ếhcwf n, đviqh ứgwgz ng ởdasf trưjifu ớxxcu c mặaani t anh, cùhnjs ng đviqh ốglul i phưjifu ơvsym ng mưjifu a rềqjum n gióguxh dữmhjb .
mộnqyw t ládasf t, âfnqu m thanh củsekh a ngưjifu ờhteo i đviqh àyqeo n ôekal ng vang lêusxz n mộnqyw t lầviqh n nữmhjb a, dĩhnjs nhiêusxz n làyqeo ngoàyqeo i dựxlqg đviqh oádasf n củsekh a mọolxc i ngưjifu ờhteo i.
“Em đviqh i bệhcwf nh việhcwf n làyqeo m ngưjifu ờhteo i tìcuuh nh nguyệhcwf n cũsand ng đviqh ưjifu ợjifu c, bấccpg t quádasf đviqh ádasf p ứgwgz ng anh mộnqyw t đviqh iềqjum u kiệhcwf n.”
Lê
mộ
Xe chạ
“Chuyệ
Lú
Bộ
Bù
Lú
“Em đ
nó
Trá
Là
May mắ
Đ
Nâ
“Là
“Nà
Nghe đ
“Mớ
“khô
“khô
“Vì
“Em sẽ
Mặ
“Việ
Ngư
“khô
Nhõ
Oà
Cử
Mẹ
Vộ
“Em vừ
Đ
“Lạ
cô
mộ
“Em đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.