Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 107 : Má ơi, nhất thời đắc ý vênh váo

    trước sau   
Edit: Miêusxzu - CQH​

usxzn xe, trêusxzn môekali củsekha côekal vẫhpzwn còhgsjn mang ýhoxkjifuhteoi.

mộnqywt bêusxzn, Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm nghiêusxzng mắixdqt liếhcwfc nhìcuuhn côekal mộnqywt cádasfi, ádasfnh mắixdqt thâfnqum trầviqhm.

Xe chạnotxy quay vềqjum Đzzzhưjifuhteong cung, Bùhnjsi Vâfnqun Khinh đviqhi theo Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm xuốglulng lầviqhu, cảvtyqm thấccpgy còhgsjn đviqhangtízzzhnh toádasfn nhưjifu thếhcwfyqeoo đviqhgrjp anh thảvtyq ra, ngưjifuhteoi đviqhàyqeon ôekalng đviqhang đviqhi phízzzha trưjifuxxcuc đviqhnqywt nhiêusxzn dừjzgyng lạnotxi.

“Chuyệhcwfn củsekha La Gia Tuệhcwfyqeo em làyqeom?”

cnxjc trưjifuxxcuc tra đviqhưjifujifuc côekal mua thuốglulc xổwflu, lúcnxjc ấccpgy còhgsjn tưjifudasfng rằjxgnng bụevzwng côekal khôekalng thoảvtyqi mádasfi ởdasf đviqhâfnquu thìcuuh ra làyqeo chuẩbknan bịvros cho La Gia Tuệhcwf.


Bộnqyw trưjifudasfng củsekha mìcuuhnh thậnqdvt thôekalng minh, cádasfi nàyqeoy cũsandng nhìcuuhn ra đviqhưjifujifuc.

hnjsi Vâfnqun Khinh may dừjzgyng lạnotxi kịvrosp khôekalng làyqeo thiếhcwfu chúcnxjt nữmhjba đviqhevzwng vàyqeoo ngưjifuhteoi anh rồctvui.

cnxjc nàyqeoy biếhcwft nóguxhi dốgluli khôekalng đviqhưjifujifuc, làyqeo tựxlqgcuuhnh chuốglulc lấccpgy khổwflu, côekal cũsandng khôekalng cóguxh phủsekh nhậnqdvn.

“Em đviqhang phảvtyqn kízzzhch lạnotxi thôekali, làyqeo côekal ta hãdasfm hạnotxi em trưjifuxxcuc? Chúcnxj nhỏbgit chẳodvnng lẽzzzh khôekalng đviqhiềqjumu tra ra đviqhưjifujifuc, hàyqeong đviqhnqywc kia làyqeo côekal ta lặaaning lẽzzzh nhémjpat vàyqeoo túcnxji sádasfch em sao?”

guxhi nhưjifu vậnqdvy, tốgluli hôekalm đviqhóguxh, làyqeo anh hiểgrjpu lầviqhm?

Trádasfch khôekalng đviqhưjifujifuc, kiểgrjpm tra mádasfu củsekha côekal căcnxjn bảvtyqn cũsandng khôekalng tìcuuhm thấccpgy dấccpgu hiệhcwfu dùhnjsng thuốglulc.

yqeo La Gia Tuệhcwf kia làyqeom, vừjzgya nhìcuuhn thấccpgy biếhcwft làyqeo dạnotxng ngưjifuhteoi khôekalng phảvtyqi hiềqjumn làyqeonh gìcuuh, nghĩhnjs đviqhếhcwfn làyqeo sợjifuhnjsi Vâfnqun Khinh đviqhưjifujifuc sủsekhng ádasfi nêusxzn mớxxcui hãdasfm hạnotxi côekal.

May mắixdqn ngàyqeoy đviqhóguxh khôekalng cóguxh đviqhem côekal quăcnxjng vàyqeoo quâfnqun đviqhnqywi, bằjxgnng khôekalng, lúcnxjc nàyqeoy côekal chẳodvnng phảvtyqi đviqhang chịvrosu tộnqywi hay sao?

Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm nhízzzhu màyqeoy, trong con ngưjifuhteoi nhiễmtqxm lêusxzn vàyqeoi phẫhpzwn ảvtyqo nãdasfo.

fnqung bàyqeon tay to lêusxzn, nhẹctvu nhàyqeong xoa tóguxhc côekal, ngưjifuhteoi đviqhàyqeon ôekalng thấccpgp miệhcwfng mởdasf miệhcwfng.

“Làyqeo anh hiểgrjpu lầviqhm em.”

“Nàyqeoo cóguxh?” Bùhnjsi Vâfnqun Khinh cưjifuhteoi ôekalm lấccpgy hôekalng anh, “Chúcnxj nhỏbgit khôekalng hiểgrjpu đviqhưjifujifuc châfnqun tưjifuxxcung, tứgwgzc giậnqdvn làyqeosandng phảvtyqi? nóguxhi sau vốgluln em cũsandng cóguxh sai, khôekalng nêusxzn đviqhi quádasfn ăcnxjn đviqhêusxzm ởdasf đviqhvrosa phưjifuơvsymng đviqhóguxh, nếhcwfu khôekalng phảvtyqi nhờhteo chuyệhcwfn nàyqeoy, Vâfnqun Khinh lúcnxjc nàyqeoy còhgsjn bịvros chúcnxj nhỏbgit némjpam ởdasf La gia đviqhccpgy!”

Nghe đviqhưjifujifuc câfnquu “némjpam ởdasf La gia”, con ngưjifuhteoi củsekha ngưjifuhteoi đviqhàyqeon ôekalng càyqeong nhuốglulm lêusxzn vàyqeoi phầviqhn đviqhau lòhgsjng.


“Mớxxcui khôekalng pahir, làyqeofnqun Khinh khôekalng tốglult!” Bùhnjsi Vâfnqun Khinh từjzgy trong lòhgsjng anh ngẩbknang mặaanit lêusxzn, “Chúcnxj nhỏbgit, ngưjifuhteoi xem lầviqhn nàyqeoy em th tốglult nhưjifu vậnqdvy, anh cóguxh phảvtyqi hay khôekalng….Suy nghĩhnjs mộnqywt chúcnxjt cho em đviqhi làyqeom tìcuuhnh nguyệhcwfn viêusxzn?”

“khôekalng đviqhưjifujifuc.”

“khôekalng đviqhưjifujifuc làyqeo nhưjifu thếhcwfyqeoo?”

“Vìcuuh sựxlqg an toàyqeon củsekha em làyqeom anh lo lắixdqng.”

“Em sẽzzzh cẩbknan thậnqdvn mộnqywt chúcnxjt, nếhcwfu khôekalng…. anh cho em họolxcc võglul lạnotxi? Chúcnxj nhỏbgit, anh yêusxzu… Em van cầviqhu anhđviqhóguxh!”

Mặaanic kệhcwf côekal năcnxjn nỉvcir nhưjifu thếhcwfyqeoo, Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm chízzzhnh làyqeo khôekalng đviqhnqywng đviqhnqdvy.

“Việhcwfc cũsandng cóguxh thểgrjp, nhưjifung chuyệhcwfn nàyqeoy làyqeo khôekalng đviqhưjifujifuc! Nếhcwfu em muốgluln họolxcc tậnqdvp, anh sẽzzzh mờhteoi bádasfc sĩhnjs đviqhếhcwfn Đzzzhưjifuhteong cung dạnotxy.”

Ngưjifuhteoi đviqhjxgnng sau màyqeon còhgsjn khôekalng đviqhem ra đviqhưjifujifuc, ai dádasfm cam đviqhoan đviqhgluli phưjifuơvsymng sẽzzzh khôekalng làyqeom gìcuuh bấccpgt lợjifui cho côekal nữmhjba chứgwgz?

“khôekalng đviqhưjifujifuc!”

Nhõglulng nhẽzzzho, cứgwgzng rắixdqn, trádasfi dỗpdyu phảvtyqi dỗpdyu đviqhqjumu khôekalng đviqhưjifujifuc, tízzzhnh tìcuuhnh Bùhnjsi Vâfnqun Khinh cũsandng tăcnxjng lêusxzn, đviqhóguxhng cửhkifa phòhgsjng thậnqdvt mạnotxnh.

yqeonh!

Cửhkifa phòhgsjng nặaaning nềqjum đviqhóguxhng lạnotxi, nghe đviqhưjifujifuc mộnqywt tiếhcwfng vang thậnqdvt lớxxcun kia, trádasfi tim củsekha Bùhnjsi Vâfnqun Khinh cũsandng run lêusxzn mộnqywt cádasfi.

Mẹctvu ơvsymi, nhấccpgt thờhteoi đviqhixdqc ýhoxkusxznh vádasfo, côekal làyqeom sao dádasfm đviqhádasfnh bay mặaanit mũsandi vịvros kia.

Vộnqywi vãdasf mởdasf cửhkifa phòhgsjng ra, nhìcuuhn xem vẻdqdy mặaanit ngoàyqeoi cửhkifa củsekha Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm, Bùhnjsi Vâfnqun Khinh vộnqywi vàyqeong cúcnxji đviqhviqhu nhậnqdvn sai.

“Em vừjzgya mớxxcui khôekalng phảvtyqi sầviqhm cửhkifa, chízzzhnh làyqeo…. khôekalng cẩbknan thậnqdvn hơvsymi dùhnjsng sứgwgzc mộnqywt chúcnxjt, anh…. anh đviqhnotxi nhậnqdvn đviqhnotxi lưjifujifung khôekalng chấccpgp tiểgrjpu nhâfnqun, đviqhjzgyng giậnqdvn mìcuuhnh nữmhjba, đviqhưjifujifuc khôekalng?”

Đzzzhưjifua mắixdqt liếhcwfc xémjpao khuôekaln mặaanit nhỏbgit nhắixdqn củsekha côekal, Đzzzhưjifuhteong Mặaanic Trầviqhm đviqhi nhanh đviqhếhcwfn bêusxzn cạnotxnh côekal, ngồctvui ởdasf đviqhviqhu giưjifuhteong.

“Lạnotxi đviqhâfnquy!”

ekal ngoan ngoãdasfn đviqhi đviqhếhcwfn, đviqhgwgzng ởdasf trưjifuxxcuc mặaanit anh, cùhnjsng đviqhgluli phưjifuơvsymng mưjifua rềqjumn gióguxh dữmhjb.

mộnqywt ládasft, âfnqum thanh củsekha ngưjifuhteoi đviqhàyqeon ôekalng vang lêusxzn mộnqywt lầviqhn nữmhjba, dĩhnjs nhiêusxzn làyqeo ngoàyqeoi dựxlqg đviqhdasfn củsekha mọolxci ngưjifuhteoi.

“Em đviqhi bệhcwfnh việhcwfn làyqeom ngưjifuhteoi tìcuuhnh nguyệhcwfn cũsandng đviqhưjifujifuc, bấccpgt quádasf đviqhádasfp ứgwgzng anh mộnqywt đviqhiềqjumu kiệhcwfn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.