Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1348 : Thanh mai trúc mã 16

    trước sau   
Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn nghe thấusrjy chíludfnh mìtorbnh trong lúispbc vôaodftorbnh làhcnmm hưfjks hao nhiềtorbu đaodfkjlx đaodfogzbc nhưfjks vậdqcgy, cóstmo chúispbt khôaodfng dáhlpmm tin, côaodf ta cưfjksludfi nhạogzbo hai tiếusrjng:

“Mưfjksludfi bảjcxhy mưfjksludfi táhlpmm vạogzbn? Anh ta muốhcnmn tiềtorbn đaodfyhlwn rồkjlxi àhcnm? Mộouxvt bộouxv đaodfkjlxyrulng trong nhàhcnmhcnm cảjcxh 100 vạogzbn? Làhcnmhlpmc ngưfjksludfi ngu hay tôaodfi ngu? Tùyruly ývqwstorbm cửyrula hàhcnmng bêyhlwn ngoàhcnmi mua chừbixtng mộouxvt hai ngàhcnmn làhcnmyrulng.” Bộouxvhlpmng giốhcnmng nhưfjks chíludfnh mìtorbnh khôaodfng dễvqws bịbdno lừbixta: “Cho dùyrul đaodfrccxng bểeafv mộouxvt góstmoc đaodfi nữvqwsa cũswldng khôaodfng đaodfếusrjn 10 vạogzbn? Cáhlpmi góstmoc nàhcnmy làhcnmispbc tôaodfi cắecqbt tráhlpmi câphoey, ai ngờludfstmo dỏhcnmm nhưfjks vậdqcgy, dao vừbixta cắecqbt xuốhcnmng liềtorbn đaodfnnlnt mộouxvt góstmoc, muốhcnmn tráhlpmch thìtorb tráhlpmch cha anh ta ngốhcnmc, chíludfnh mìtorbnh mua phảjcxhi hàhcnmng giảjcxh!”

Nghe nhữvqwsng lờludfi nàhcnmy xong Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga lạogzbi muốhcnmn đaodfáhlpmnh ảjcxh, côaodf ta còspzvn tiếusrjp tụrccxc nóstmoi: “Rưfjksyiobu mấusrjy vạogzbn mộouxvt chai, cóstmo phảjcxhi anh cầusrjn tiềtorbn đaodfếusrjn bệymcgnh rồkjlxi khôaodfng, muốhcnmn dựnjqja vàhcnmo tôaodfi kiếusrjm cháhlpmt hảjcxh?”

“Tôaodfi muốhcnmn gặzzjtp anh ta, tôaodfi muốhcnmn nóstmoi rõkjlxhcnmng vớlpcri anh ta!” côaodf ta đaodfnnlnng dậdqcgy đaodfipgay cửyrula muốhcnmn đaodfuổzkmci theo Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, từbixtispbc sáhlpmng khi Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga rờludfi đaodfi, côaodf ta bịbdno giam trong phòspzvng cũswldng đaodfãmhjk tháhlpmo còspzvng tay, trong phòspzvng giam ngoạogzbi trừbixt tolet bêyhlwn trong hơmpomi bấusrjt tiệymcgn, giưfjksludfng ngủfdea ngưfjksyiobc lạogzbi cũswldng khôaodfng tệymcg.

Trưfjkslpcrc đaodfóstmoaodf ta luôaodfn tỏhcnm vẻzhndtorbnh tĩyahwnh, ngưfjksludfi cảjcxhnh sáhlpmt nóstmoi chuyệymcgn vớlpcri côaodf ta khôaodfng nghĩyahw tớlpcri côaodf ta sẽtlfd bỏhcnm trốhcnmn, lúispbc cảjcxhnh sáhlpmt đaodfi vàhcnmo khôaodfng khóstmoa cửyrula phòspzvng, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn đaodfipgay cửyrula liềtorbn chạogzby đaodfi.

aodf vừbixta chạogzby vừbixta hôaodf to têyhlwn Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, chạogzby loạogzbn khắecqbp nơmpomi trong cụrccxc cảjcxhnh sáhlpmt, rấusrjt nhanh liềtorbn nhìtorbn thấusrjy Lývqws Duyêyhlwn Tỷipgayrulng Báhlpmch Hợyiobp, côaodf nhàhcnmo vềtorb phíludfa trưfjkslpcrc muốhcnmn kéqtjpo áhlpmo Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, nhưfjksng lạogzbi chụrccxp hụrccxt.


vqws Duyêyhlwn Tỷipgahcnmhlpmch Hợyiobp lưfjksludfi đaodfeafv ývqws đaodfếusrjn ảjcxh, ảjcxh lạogzbi vọniuat lêyhlwn, mộouxvt tay nắecqbm đaodfưfjksyiobc lưfjksng áhlpmo sơmpom mi củfdeaa Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, lớlpcrn tiếusrjng hôaodf: “Anh đaodfnnlnng lạogzbi!”

Lờludfi Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn còspzvn chưfjksa nóstmoi hếusrjt, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga liềtorbn mộouxvt pháhlpmt nhấusrjc tay côaodf ta, néqtjpm mộouxvt cúispb qua vai đaodfem côaodf ta néqtjpm xuốhcnmng đaodfusrjt. Côaodf ta bịbdnoqtjpm choáhlpmng váhlpmng muốhcnmn đaodfnnlnng dậdqcgy, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga vốhcnmn cháhlpmn ghéqtjpt ảjcxhphoeu rồkjlxi khôaodfng chúispbt nghĩyahw ngợyiobi liềtorbn đaodfogzbp mộouxvt pháhlpmt lêyhlwn ngựnjqjc ảjcxh ‘ầusrjm’ mộouxvt tiếusrjng côaodf ta lạogzbi ngãmhjk xuốhcnmng đaodfusrjt.

“Cóstmo chuyệymcgn gìtorb từbixt từbixtstmoi, khôaodfng nêyhlwn đaodfouxvng thủfdea.” Ngưfjksludfi bêyhlwn cạogzbnh vừbixta nhìtorbn thấusrjy Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga đaodfouxvng thủfdea, đaodftorbu sợyiob cậdqcgu dưfjkslpcri cơmpomn giậdqcgn dữvqws đaodfáhlpmnh chếusrjt ngưfjksludfi.

Hai ngưfjksludfi bịbdnohlpmch ra, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn đaodfưfjksyiobc cảjcxhnh sáhlpmt đaodfgndj ngồkjlxi dậdqcgy, toàhcnmn thâphoen run rẩipgay.

“Tôaodfi, tôaodfi…” côaodf vốhcnmn khôaodfng muốhcnmn khóstmoc trưfjkslpcrc mặzzjtt Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, nhưfjksng nưfjkslpcrc mắecqbt khôaodfng kiềtorbm đaodfưfjksyiobc rơmpomi xuốhcnmng, sau mộouxvt hồkjlxi cóstmo ngưfjksludfi đaodfưfjksa côaodf cốhcnmc nưfjkslpcrc uốhcnmng mớlpcri bìtorbnh tĩyahwnh lạogzbi:

“Anh cóstmo chuyệymcgn gìtorb từbixt từbixtstmoi, dựnjqja vàhcnmo cáhlpmi gìtorb đaodfouxvng thủfdea đaodfáhlpmnh tôaodfi?”

“Ai bảjcxho côaodf tấusrjn côaodfng tôaodfi?”

Vẻzhnd mặzzjtt cậdqcgu cháhlpmn ghéqtjpt, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn cóstmo chúispbt kíludfch đaodfouxvng: “Tôaodfi nóstmoi cho anh biếusrjt, mấusrjy thứnnlnfjksyiobu, bàhcnmn gãmhjky góstmoc dựnjqja vàhcnmo đaodfâphoeu đaodfòspzvi tôaodfi đaodftorbn mưfjksludfi bảjcxhy mưfjksludfi táhlpmm vạogzbn!”

“Đijqwúispbng, đaodfúispbng làhcnmaodfi uốhcnmng rưfjksyiobu củfdeaa anh, cáhlpmi bàhcnmn kia xáhlpmc thựnjqjc cũswldng do tôaodfi làhcnmm hưfjks, nhưfjks vậdqcgy thìtorb sao chứnnln? Cùyrulng lắecqbm tôaodfi nhậdqcgn lỗphoei vớlpcri anh coi nhưfjks xong, anh muốhcnmn lừbixta gạogzbt tôaodfi, bắecqbt đaodftorbn 17, 18 vạogzbn, đaodfbixtng mơmpom!” Côaodf ta nóstmoi chắecqbc chắecqbn thếusrj, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga nghe xong: “Mọniuai ngưfjksludfi nghe thấusrjy rồkjlxi chứnnln, nhữvqwsng thứnnlnhcnmy do côaodf ta làhcnmm. Côaodfstmo nhậdqcgn lỗphoei hay khôaodfng khôaodfng đaodfáhlpmng mộouxvt xu, nhữvqwsng thứnnlnhcnmy bao nhiêyhlwu tiềtorbn, tựnjqj nhiêyhlwn sẽtlfdstmo Giáhlpmm đaodfbdnonh nhàhcnmfjkslpcrc trảjcxh lờludfi.”

vqws Duyêyhlwn Tỷipgaswldng khôaodfng biếusrjt làhcnmm sao chọniuac trúispbng phiềtorbn phứnnlnc nàhcnmy, nhìtorbn thấusrjy côaodf ta bịbdno cảjcxhnh sáhlpmt kéqtjpo vềtorb, lúispbc đaodfi ra, trong nộouxvi tâphoem vôaodfyrulng khóstmo chịbdnou. Báhlpmch Hợyiobp nhìtorbn cậdqcgu, hỏhcnmi:

“Anh ghéqtjpt côaodf ta lắecqbm àhcnm?”

Trong kịbdnoch tìtorbnh Lývqws Duyêyhlwn Tỷipgaaodfyrulng thưfjksơmpomng tiếusrjc Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn, khôaodfng biếusrjt cóstmo phảjcxhi vìtorb sựnjqj xuấusrjt hiệymcgn củfdeaa mìtorbnh nêyhlwn làhcnmm thay đaodfzkmci tháhlpmi đaodfouxv củfdeaa cậdqcgu vớlpcri Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn. Báhlpmch Hợyiobp vừbixta hỏhcnmi, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipgaludfp mắecqbt nhìtorbn côaodf, nhịbdnon cảjcxh buổzkmci, rốhcnmc cụrccxc nhịbdnon khôaodfng đaodfưfjksyiobc, đaodfưfjksa tay nhéqtjpo eo côaodf:

“Ai cho em nóstmoi hưfjksơmpomu nóstmoi vưfjksyiobn!” chỉhcvc cầusrjn nghĩyahw đaodfếusrjn Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn cậdqcgu liềtorbn thấusrjy phiềtorbn, làhcnmm sao cóstmo thểeafv thíludfch đaodfưfjksyiobc?


hlpmch Hợyiobp bịbdno cậdqcgu nhéqtjpo muốhcnmn néqtjp, nhưfjksng khôaodfng néqtjp đaodfưfjksyiobc: “Nếusrju nhưfjks anh khôaodfng ởgndjyrulng em thìtorb…”

“Khôaodfng cóstmo nếusrju nhưfjks.” Ngay từbixt đaodfusrju lúispbc quen biếusrjt Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn cũswldng khôaodfng cóstmo chuyệymcgn gìtorb tốhcnmt làhcnmnh, cậdqcgu khôaodfng thíludfch ngưfjksludfi nhưfjks vậdqcgy, thừbixta dịbdnop cậdqcgu khôaodfng chúispb ývqwsphoem nhậdqcgp vàhcnmo cuộouxvc sốhcnmng củfdeaa cậdqcgu, Báhlpmch Hợyiobp thìtorb kháhlpmc, côaodfhcnm thanh mai trúispbc mãmhjk vớlpcri cậdqcgu, từbixt nhỏhcnm lớlpcrn lêyhlwn cùyrulng nhau, côaodffjkslpcrc vàhcnmo nhàhcnm cậdqcgu nhiềtorbu khi cậdqcgu cũswldng khôaodfng cho sắecqbc mặzzjtt tốhcnmt, càhcnmng đaodfbixtng nóstmoi chi đaodfếusrjn Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn.

Nghĩyahw tớlpcri ảjcxh, lòspzvng cậdqcgu càhcnmng phiềtorbn cháhlpmn

Trêyhlwn đaodfưfjksludfng trởgndj vềtorb, Báhlpmch Hợyiobp pháhlpmt hiệymcgn cậdqcgu nhưfjksstmo đaodfiềtorbu gìtorb suy nghĩyahw, vềtorb tớlpcri nhàhcnm liềtorbn đaodfem máhlpmy tíludfnh mởgndjyhlwn.

Cha mẹbdnohlpmch khôaodfng biếusrjt côaodf sẽtlfd trởgndj vềtorb, sớlpcrm đaodfãmhjk đaodfzzjtt véqtjp đaodfi du lịbdnoch, hôaodfm nay trờludfi chưfjksa sáhlpmng đaodfãmhjk đaodfi, khoảjcxhng sau lễvqws mớlpcri quay vềtorb. Buổzkmci tốhcnmi Báhlpmch Hợyiobp chuẩipgan bịbdno ăarian tốhcnmi bêyhlwn nhàhcnm cậdqcgu, lúispbc côaodf nấusrju cơmpomm, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga đaodfang tra tưfjks liệymcgu, lúispbc côaodf dọniuan cơmpomm ra, nhìtorbn thấusrjy bộouxv dạogzbng cau màhcnmy củfdeaa cậdqcgu.

Thừbixta dịbdnop cậdqcgu đaodfi rửyrula tay, Báhlpmch Hợyiobp liếusrjc xem máhlpmy tíludfnh, thìtorb ra cậdqcgu tra bộouxv luậdqcgt, vừbixta vặzzjtn tra đaodfưfjksyiobc tộouxvi trộouxvm cắecqbp vàhcnm mứnnlnc hìtorbnh phạogzbt tưfjksơmpomng ứnnlnng.

ispbc đaodfi ra, nhìtorbn thấusrjy Báhlpmch Hợyiobp đaodfang xem máhlpmy tíludfnh, liềtorbn kéqtjpo ghếusrj ngồkjlxi cạogzbnh: “Anh đaodfbdnonh khôaodfng thưfjksa kiệymcgn côaodf ta nữvqwsa.”

Thấusrjy Báhlpmch Hợyiobp khôaodfng nóstmoi câphoeu nàhcnmo, cậdqcgu vừbixta bớlpcri cơmpomm vừbixta giảjcxhi thíludfch:

“Hìtorbnh phạogzbt quáhlpm nhẹbdno.”

Nếusrju nhưfjksispbc đaodfóstmo Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn nhậdqcgn tộouxvi tháhlpmi đaodfouxv tốhcnmt, tốhcnmi đaodfa bịbdno giam mộouxvt hai năariam, thậdqcgm chíludf nếusrju lúispbc giam côaodf biểeafvu hiệymcgn tốhcnmt cóstmo thểeafv đaodfưfjksyiobc đaodfzzjtc xáhlpm, cóstmo thểeafv chỉhcvc giam nhiềtorbu nhấusrjt nữvqwsa năariam làhcnm xong, nhưfjks vậdqcgy quáhlpm tiệymcgn nghi cho côaodf ta!

Nếusrju luậdqcgt pháhlpmp khôaodfng xảjcxh nổzkmci cơmpomn giậdqcgn nàhcnmy củfdeaa cậdqcgu, vậdqcgy cứnnln đaodfeafv chíludfnh cậdqcgu giảjcxhi quyếusrjt!

Trong mắecqbt cậdqcgu lóstmoe lêyhlwn áhlpmnh sáhlpmng âphoem lãmhjknh nhưfjks đaodfouxvc xàhcnm, sau mộouxvt khắecqbc cậdqcgu mỉhcvcm cưfjksludfi, gắecqbp thứnnlnc ăarian bỏhcnmhcnmo chéqtjpn Báhlpmch Hợyiobp.

Ngàhcnmy hôaodfm sau cậdqcgu đaodfếusrjn cụrccxc cảjcxhnh sáhlpmt nóstmoi rõkjlx nguyêyhlwn do, chỉhcvc cầusrjn Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn viếusrjt giấusrjy nợyiob, cùyrulng đaodfiểeafvm chỉhcvchcnmo danh sáhlpmch tàhcnmi sảjcxhn hưfjks hỏhcnmng, yêyhlwu cầusrju trong 2 năariam côaodf ta phảjcxhi trảjcxh hếusrjt nợyiob, nhưfjks vậdqcgy thìtorb khôaodfng kiệymcgn cáhlpmo nữvqwsa.

hlpmch Hợyiobp khôaodfng đaodfi cùyrulng cậdqcgu, trong cụrccxc cảjcxhnh sáhlpmt, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn nghe thấusrjy cậdqcgu khôaodfng kiệymcgn cáhlpmo muốhcnmn tha cho côaodf mộouxvt đaodfưfjksludfng, côaodf thởgndjhcnmi mộouxvt hơmpomi, còspzvn cao ngạogzbo nóstmoi tấusrjt nhiêyhlwn côaodf sẽtlfd nghĩyahw biệymcgn pháhlpmp trảjcxh hếusrjt nợyiob.

torb việymcgc nhưfjks vậdqcgy, hảjcxho cảjcxhm củfdeaa côaodf vớlpcri Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga lạogzbi tăariang thêyhlwm, thậdqcgm chíludf dựnjqja vàhcnmo cơmpom hộouxvi thiếusrju nợyiobhcnmy, còspzvn xin sốhcnm đaodfiệymcgn thoạogzbi củfdeaa cậdqcgu. Sao khi xin đaodfưfjksyiobc còspzvn lưfjksu vàhcnmo danh sáhlpmch bạogzbn bèzzjt tốhcnmt.

aodf ta mỗphoei ngàhcnmy đaodftorbu gửyruli tin nhắecqbn cho Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga, phầusrjn lớlpcrn làhcnm tin cáhlpm nhâphoen nhưfjkshcnm: lúispbc ăarian cơmpomm thìtorb gửyruli tin, tâphoem tìtorbnh khôaodfng tốhcnmt cũswldng gửyruli tin, gia đaodfìtorbnh mìtorbnh hoàhcnmn cảjcxhnh khôaodfng tốhcnmt cũswldng gửyruli tin, nhiếusrju lúispbc nhìtorbn cứnnln nhưfjks đaodfang làhcnmm nũswldng vớlpcri cậdqcgu vậdqcgy.

Hếusrjt kỳhwbx nghỉhcvc, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipgahcnmhlpmch Hợyiobp quay vềtorb trưfjksludfng, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn nhắecqbn tin cậdqcgu bìtorbnh thưfjksludfng cậdqcgu sẽtlfd khôaodfng trảjcxh lờludfi, ngẫrztnu nhiêyhlwn sẽtlfd gửyruli icon yêyhlwu cầusrju khôaodfng nêyhlwn làhcnmm phiềtorbn chíludfnh mìtorbnh.

Nhưfjksng càhcnmng nhưfjks vậdqcgy, côaodfjcxhhcnmng khôaodfng ngừbixtng nhắecqbn.

Đijqwang giờludf họniuac tin nhắecqbn đaodfiệymcgn thoạogzbi vang lêyhlwn, Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga khôaodfng thèzzjtm nhìtorbn, mãmhjki đaodfếusrjn khi tan họniuac, mớlpcri lấusrjy đaodfiệymcgn thoạogzbi ra, liềtorbn nhìtorbn thấusrjy tin tứnnlnc Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn: “Thờludfi gian trôaodfi qua nhanh thậdqcgt, khoảjcxhng cáhlpmch giữvqwsa hai chúispbng ta cũswldng xa nhưfjks vậdqcgy.”

Phíludfa sau còspzvn kèzzjtm theo hìtorbnh mèzzjto con đaodfáhlpmng yêyhlwu, lạogzbi nhắecqbn thêyhlwm: “Bạogzbn gáhlpmi củfdeaa anh màhcnm nhìtorbn thấusrjy tin nhắecqbn nàhcnmy, khôaodfng biếusrjt cóstmo ghen chếusrjt hay khôaodfng? Hi hi hi! ai bảjcxho trưfjkslpcrc kia anh khi dễvqwsaodfi.”

vqws Duyêyhlwn Tỷipgafjksludfi lạogzbnh, cấusrjt đaodfiệymcgn thoạogzbi vàhcnmo.

Mấusrjy tháhlpmng sau, sắecqbp nghỉhcvczzjt, Phưfjksơmpomng Khởgndji Chuyểeafvn thỉhcvcnh thoảjcxhng sẽtlfd gửyruli tin nhắecqbn cho cậdqcgu, bìtorbnh thưfjksludfng sẽtlfd nhắecqbc nhởgndj cậdqcgu nhớlpcr ăarian cơmpomm, nhớlpcr nghĩyahw ngơmpomi đaodfúispbng giờludf, khi ngủfdea nhớlpcr đaodfecqbp mềtorbn… nhữvqwsng lúispbc nhậdqcgn đaodfưfjksyiobc Lývqws Duyêyhlwn Tỷipga liềtorbn thấusrjy phiềtorbn cháhlpmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.