Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1340 : Thanh mai trúc mã 08

    trước sau   
Chuyệutvdn tiếhdajp theo Chu Nhậimrfm khôhdajng nóiqkdi Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpyilfcng đdzkakaahn đdzkaưzpkilmwfc.

zpkiơjcttng lãpdqxo đdzkapdqxi nhìmcpgn trúyvwbng côhdaj ca sĩhprx phòbnbtng tràyfzn, ngàyfzny hôhdajm qua trưzpkiecymc mặuemxt nhiềyfznu ngưzpkijongi nhưzpki vậimrfy vàyfzn trưzpkiecymc mặuemxt lãpdqxo đdzkapdqxi bang Thanh Long, côhdaj ca sĩhprx kia tựtvkf nhậimrfn làyfzn bạpdqxn gákaahi củoopba cậimrfu, cóiqkd thểoopb nghĩhprx ngay lúyvwbc đdzkaóiqkdzpkiơjcttng lãpdqxo đdzkapdqxi nhấxilpt đdzkaiebenh sưzpkilmwfng mặuemxt, cho dùfiah sau việutvdc nàyfzny cậimrfu cóiqkd nhậimrfn lỗptqhi, nhưzpking vìmcpg sỉjagm diệutvdn Vưzpkiơjcttng lãpdqxo đdzkapdqxi cũilfcng khôhdajng tha thứnuak.

Lầtcjpn nàyfzny chíziywnh mìmcpgnh bịiebe ngưzpkijongi khákaahc chơjctti đdzkaoopbu, nghe Chu Nhậimrfm nóiqkdi cậimrfu còbnbtn cùfiahng Vưzpkiơjcttng lãpdqxo đdzkapdqxi kia hẹecihn quyếhdajt đdzkaxilpu. Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy sắrvilc mặuemxt tákaahi nhợlmwft, khôhdajng tựtvkf chủoopb nhớecym tớecymi côhdajkaahi trong nhàyfznmcpgnh, mãpdqxi đdzkaếhdajn khi Bákaahch Hợlmwfp đdzkaếhdajn côhdaj ta cũilfcng khôhdajng chịiebeu rờjongi đdzkai.

“Côhdaj ca sĩhprx phòbnbtng tràyfzn đdzkaóiqkd bộehnb dạpdqxng dàyfzni ngắrviln thếhdajyfzno, bao nhiêakdau tuổzhmvi?”

yvwbc nàyfzny cậimrfu nắrvilm chặuemxt tay, quảyfzn thựtvkfc nhưzpki muốptqhn bóiqkdp nákaaht đdzkaiệutvdn thoạpdqxi, đdzkatcjpu bêakdan kia Chu Nhậimrfm nghe ngữfmna khíziyw củoopba cậimrfu cóiqkd chúyvwbt khôhdajng thíziywch hợlmwfp, càyfznng hoảyfznng sợlmwf: “Khoảyfznng chừhprxng mưzpkijongi bảyfzny mưzpkijongi tákaahm tuổzhmvi, diệutvdn mạpdqxo khảyfzn ákaahi.”

Trêakdan thựtvkfc tếhdaj, bọudcin ngưzpkijongi Chu Nhậimrfm lúyvwbc đdzkaxilpy thấxilpy kỳgdkj lạpdqx, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy nhưzpki thếhdajyfzno lạpdqxi vừhprxa ýuhjv loạpdqxi ngưzpkijongi nhưzpki vậimrfy, chuẩexaun xákaahc màyfzniqkdi đdzkaptqhi vớecymi mấxilpy thiếhdaju niêakdan cóiqkd thểoopbiqkd mộehnbt ngưzpkijongi bạpdqxn gákaahi bêakdan ngưzpkijongi cũilfcng làyfzn việutvdc hảyfznnh diệutvdn, hơjcttn nữfmnaa dùfiahhdajkaahi nàyfzny khôhdajng phảyfzni bạpdqxn gákaahi Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy, cũilfcng nhấxilpt đdzkaiebenh cùfiahng cậimrfu cóiqkd quan hệutvd, nếhdaju khôhdajng nhiềyfznu ngưzpkijongi nhưzpki vậimrfy sao khôhdajng tìmcpgm màyfzn lạpdqxi tìmcpgm đdzkaếhdajn Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy?


“Đecymákaahng chếhdajt!” trong miệutvdng mắrvilng mộehnbt tiếhdajng, hung dữfmnaiqkdi: “Tao vốptqhn khôhdajng biếhdajt ảyfzn ta làyfzn ai!” côhdaj ta khôhdajng chỉjagm đdzkaem phiềyfznn phứnuakc tớecymi cho cậimrfu, còbnbtn làyfznm Bákaahch Hợlmwfp tứnuakc giậimrfn bỏkaah đdzkai, đdzkaúyvwbng làyfzn xui tákaahm kiếhdajp bịiebehdaj ta quấxilpn lấxilpy, sớecymm biếhdajt nhưzpki vậimrfy hôhdajm qua khôhdajng đdzkai Bar uốptqhng rưzpkilmwfu, nhớecym tớecymi đdzkaâtcjpy, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy trong lòbnbtng khôhdajng vui hỏkaahi:

“Hôhdajm qua chuyệutvdn lớecymn nhưzpki vậimrfy, sao màyfzny khôhdajng giảyfzni thíziywch?”

hdajm nay Chu Nhậimrfm gọudcii đdzkaiệutvdn thoạpdqxi cho cậimrfu biếhdajt, chứnuakng minh Chu Nhậimrfm biếhdajt rõoltq chuyệutvdn nàyfzny, ngàyfzny thưzpkijongng mọudcii ngưzpkijongi cùfiahng nhau ra ngoàyfzni chơjctti bờjongi uốptqhng rưzpkilmwfu, cákaahi nàyfzno khôhdajng phảyfzni cậimrfu xuấxilpt tiềyfznn?

Hiệutvdn tạpdqxi chíziywnh mìmcpgnh cóiqkd phiềyfznn phứnuakc, nhữfmnang huynh đdzkautvdyfzny nguyêakdan cảyfzn đdzkaákaahm mộehnbt ngưzpkijongi cũilfcng khôhdajng thấxilpy.

“Hắrvilc hắrvilc…” Chu Nhậimrfm cưzpkijongi khan hai tiếhdajng, chẳroibng lẽroib khôhdajng biếhdajt xấxilpu hổzhmvyfzniqkdi Vưzpkiơjcttng lãpdqxo đdzkapdqxi ôhdajng khôhdajng cua đdzkaưzpkilmwfc gákaahi, gákaahi tựtvkf chạpdqxy tớecymi đdzkapdqxi ca mìmcpgnh, nhấxilpt làyfzn đdzkaang ởvuwr trưzpkiecymc mặuemxt đdzkapdqxi ca Thanh Long bang, mọudcii ngưzpkijongi đdzkayfznu thấxilpy hảyfznnh diệutvdn, làyfznm sao vạpdqxch trầtcjpn đdzkaưzpkilmwfc. Chẳroibng qua thấxilpy ngữfmna khíziyw củoopba Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy khôhdajng đdzkaúyvwbng lắrvilm, anh ta đdzkaưzpkiơjcttng nhiêakdan khôhdajng dákaahm nóiqkdi thậimrft, liềyfznn giảyfzni thíziywch:

“Cákaahc huynh đdzkautvd nhìmcpgn thấxilpy lúyvwbc côhdajkaahi kia chạpdqxy đdzkaếhdajn ngồnktzi bêakdan cạpdqxnh đdzkapdqxi ca, đdzkapdqxi ca khôhdajng cóiqkd đdzkaexauy ra?”

“Ngàyfzny hôhdajm qua tao uốptqhng say.” Lúyvwbc đdzkaóiqkd cậimrfu đdzkaãpdqx say, ngay cảyfzn chíziywnh mìmcpgnh vềyfzn nhàyfzn nhưzpki thếhdajyfzno cũilfcng khôhdajng nhớecym, làyfznm sao nhớecymoltqhdajkaahi đdzkaóiqkdyfznm gìmcpg.

“Vậimrfy, vậimrfy đdzkapdqxi ca cóiqkd đdzkaếhdajn hay khôhdajng?”

Chu Nhậimrfm khôhdajng dákaahm nóiqkdi nữfmnaa, chỉjagm hỏkaahi mộehnbt câtcjpu: “Đecympdqxi ca, nếhdaju anh còbnbtn muốptqhn lănktzn lộehnbn trong giớecymi nàyfzny, nếhdaju lầtcjpn nàyfzny khôhdajng đdzkaếhdajn, sau nàyfzny sẽroib khôhdajng cóiqkd ai đdzkaoopb mắrvilt đdzkaếhdajn chúyvwbng ta.”

uhjv Duyêakdan Tỷjzpy nghe thếhdaj thầtcjpn sắrvilc liềyfznn lạpdqxnh xuốptqhng.

yvwbc đdzkatcjpu cậimrfu lănktzn lộehnbn trong giớecymi, ban đdzkatcjpu còbnbtn cảyfznm thấxilpy thúyvwb vịiebe, vềyfzn sau mẹecihuhjv khôhdajng quan tâtcjpm đdzkaếhdajn cậimrfu, tổzhmvng cho rằhprxng đdzkaákaahyfzni khôhdajng thàyfznnh ngọudcic, từhprxng mấxilpy lầtcjpn nóiqkdi vớecymi cậimrfu nếhdaju cứnuak tiếhdajp tụwrttc nhưzpki vậimrfy, sớecymm muộehnbn cũilfcng bịiebe chétwndm chếhdajt trêakdan đdzkaưzpkijongng. khi đdzkaóiqkd cậimrfu khôhdajng phụwrttc, cảyfznm giákaahc mìmcpgnh sẽroibyfznm nêakdan tròbnbt trốptqhng.

yvwbc nàyfzny lờjongi củoopba Chu Nhậimrfm, làyfznm cậimrfu khôhdajng thoảyfzni mákaahi.

Cậimrfu ghétwndt nhấxilpt bịiebe ngưzpkijongi ta uy hiếhdajp bắrvilt buộehnbv, dùfiah sao lănktzn lộehnbn cũilfcng khôhdajng cóiqkd ýuhjv nghĩhprxa, mấxilpy nănktzm nay mặuemxc dùfiah cậimrfu khôhdajng chơjctti gákaahi đdzkaákaahnh bạpdqxc, nhưzpking nhìmcpgn thấxilpy cũilfcng khôhdajng íziywt, trưzpkiecymc kia thấxilpy khôhdajng sao, nhưzpking hôhdajm nay víziywuhjv do khôhdajng đdzkaâtcjpu ra đdzkaâtcjpu màyfzn đdzkai quyếhdajt đdzkaxilpu, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy hừhprx mộehnbt tiếhdajng, thậimrft khôhdajng ngờjong bọudcin ngưzpkijongi Chu Nhậimrfm lạpdqxi nhưzpki vậimrfy, nóiqkdi trắrvilng ra khôhdajng phảyfzni chuyệutvdn củoopba bọudcin họudci, bọudcin họudciilfcng khôhdajng muốptqhn chíziywnh mìmcpgnh xen vàyfzno.


“Vậimrfy…” đdzkatcjpu dâtcjpy bêakdan nàyfzny Chu Nhậimrfm khôhdajng nghe thấxilpy trảyfzn lờjongi, a lôhdajyfzni tiếhdajng, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy liềyfznn ngắrvilt mákaahy.

Ngoàyfzni cửtqzra sổzhmv truyềyfznn đdzkaếhdajp tiếhdajng ‘bong bong’, Bákaahch Hợlmwfp đdzkaang ngồnktzi làyfznm bàyfzni tậimrfp nghe thấxilpy, lúyvwbc đdzkai mởvuwr cửtqzra côhdajbnbtn tíziywnh mìmcpgnh nghe lầtcjpm, mãpdqxi đdzkaếhdajn kétwndo bứnuakc màyfznn ra, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy dang vịieben bệutvd cửtqzra sổzhmv, ra hiệutvdu côhdaj mởvuwr cửtqzra sổzhmv ra, côhdajjctti do dựtvkf mộehnbt chúyvwbt, sau đdzkaóiqkd mởvuwr cửtqzra.

“Sao cậimrfu lạpdqxi tớecymi đdzkaâtcjpy?”

hdaj khôhdajng ngờjong sựtvkfmcpgnh nàyfzny cákaahch vàyfzni nănktzm lạpdqxi tákaahi diễilfcn, cậimrfu thiếhdaju niêakdan lúyvwbc trưzpkiecymc trèenfgo cửtqzra sổzhmv nhàyfznhdaj nay lạpdqxi mộehnbt lầtcjpn nữfmnaa lậimrfp lạpdqxi. Mấxilpy nănktzm nay cậimrfu đdzkaptqhi vớecymi côhdaj khôhdajng nóiqkdng cũilfcng khôhdajng lạpdqxnh, cũilfcng vàyfzni lầtcjpn muốptqhn côhdaj trảyfzn lạpdqxi chìmcpga khóiqkda, hôhdajm nay Bákaahch Hợlmwfp nhìmcpgn thấxilpy cákaahi vákaahy trong phòbnbtng tắrvilm, đdzkakaahn đdzkaưzpkilmwfc làyfznhdajkaahi trong kịiebech tìmcpgnh đdzkaãpdqx xuấxilpt hiệutvdn trong nhàyfzn cậimrfu, nêakdan mớecymi tựtvkf đdzkaehnbng giao trảyfzn lạpdqxi chìmcpga khóiqkda, theo tíziywnh cákaahch củoopba cậimrfu khôhdajng nêakdan xuấxilpt hiệutvdn ởvuwr đdzkaâtcjpy mớecymi đdzkaúyvwbng.

Vốptqhn nghĩhprx sau nàyfzny côhdaj sẽroib bỏkaah nhiềyfznu côhdajng sứnuakc hơjcttn chúyvwb ýuhjv đdzkaếhdajn an toàyfznn củoopba cậimrfu, khôhdajng ngờjong rằhprxng chíziywnh cậimrfu tìmcpgm đdzkaếhdajn nhàyfzn.

Cậimrfu từhprx cửtqzra sổzhmv leo vàyfzno, mắrvilt khôhdajng dákaahm liếhdajc côhdaj, chỉjagm thuậimrfn tay đdzkaóiqkdng cửtqzra sổzhmv lạpdqxi, ákaahnh mắrvilt dao đdzkaehnbng: “Cậimrfu bìmcpgnh thưzpkijongng cũilfcng đdzkaếhdajn nhàyfzn tớecym, vìmcpg sao tớecym khôhdajng thểoopb đdzkaếhdajn nhàyfzn cậimrfu chứnuak?” thốptqht ra lờjongi nàyfzny cậimrfu liềyfznn hốptqhi hậimrfn.

Vốptqhn cậimrfu khôhdajng cóiqkd ýuhjvyfzny, kỳgdkj thậimrft cậimrfu chỉjagm muốptqhn đdzkaem chìmcpga khóiqkda đdzkaưzpkia lạpdqxi cho côhdaj, đdzkaoopbhdaj giốptqhng nhưzpki trưzpkiecymc kia, nhưzpking tíziywnh sỉjagm diệutvdn cao, vừhprxa nóiqkdi xong mớecymi lo lắrvilng Bákaahch Hợlmwfp đdzkauổzhmvi ra ngoàyfzni.

ilfcng may Bákaahch Hợlmwfp biếhdajt rõoltqziywnh cákaahch củoopba cậimrfu, bìmcpgnh thưzpkijongng khôhdajng so đdzkao vớecymi cậimrfu.

Trưzpkiecymc bàyfznn họudcic bàyfzny ra bàyfzni tậimrfp, tìmcpgnh cảyfznnh nàyfzny cũilfcng giốptqhng hai nănktzm trưzpkiecymc, đdzkaákaahng tiếhdajc khi đdzkaóiqkd cậimrfu còbnbtn miễilfcn cưzpkizhmvng cóiqkd thểoopb xem hiểoopbu, bâtcjpy giờjong nhìmcpgn cứnuak nhưzpki thiêakdan thưzpki, mộehnbt chúyvwbt cũilfcng khôhdajng biếhdajt.

“Cậimrfu…” Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy chưzpkia từhprxng cóiqkd mộehnbt khắrvilc nhưzpki vậimrfy, cảyfznm giákaahc mìmcpgnh cùfiahng Bákaahch Hợlmwfp chêakdanh lệutvdch quákaah lớecymn, côhdaj hồnktz trong chớecymp mắrvilt, trong lòbnbtng cậimrfu liềyfznn chákaahn nãpdqxn.

“Còbnbtn mấxilpy ngàyfzny nữfmnaa thi?”

uhjv Duyêakdan Tỷjzpy kiêakdan trìmcpg hỏkaahi mộehnbt câtcjpu, lạpdqxi mởvuwr tậimrfp củoopba côhdaj nhìmcpgn, côhdaj đdzkaãpdqx giảyfzni xong đdzkaákaahp ákaahn, nétwndt chữfmna thanh túyvwb, cũilfcng giốptqhng tíziywnh cákaahch côhdaj.

Cậimrfu đdzkaãpdqxtcjpu khôhdajng đdzkaếhdajn trưzpkijongng, thầtcjpy côhdajilfcng vứnuakt bỏkaah cậimrfu rồnktzi, chỉjagmyfzn ngănktzn cảyfznn bắrvilt buộehnbc, cậimrfu cũilfcng chưzpkia từhprxng gâtcjpy họudcia lớecymn, nêakdan chưzpkia đdzkauổzhmvi họudcic thôhdaji. Cậimrfu đdzkaãpdqx nghĩhprx họudcic thờjongi gian dàyfzni, thậimrfm chíziyw ngay cảyfznbnbtn bao nhiêakdau ngàyfzny nữfmnaa thi cậimrfu cũilfcng khôhdajng biếhdajt.

“Còbnbtn hai thákaahng.” Bákaahch Hợlmwfp khétwndp bàyfzni tậimrfp lạpdqxi, kétwndo ghếhdaj cho cậimrfu ngồnktzi, ngẩexaung đdzkatcjpu nhìmcpgn cậimrfu: “Sao cậimrfu lạpdqxi đdzkaếhdajn đdzkaâtcjpy?”

hdaj đdzkaãpdqx hỏkaahi lầtcjpn thứnuak hai, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy do dựtvkf mộehnbt chúyvwbt, rốptqht cụwrttc mởvuwr miệutvdng: “Vìmcpg sao hôhdajm nay cậimrfu nóiqkdi đdzkaếhdajn làyfzn đdzkaếhdajn, nóiqkdi đdzkai làyfzn đdzkai vậimrfy hảyfzn?” nóiqkdi đdzkaếhdajn đdzkaâtcjpy, cậimrfu cóiqkd chúyvwbt tứnuakc giậimrfn: “Còbnbtn trảyfzn lạpdqxi chìmcpga khóiqkda thẻexau đdzkaiệutvdn nưzpkiecymc?”

Cậimrfu giốptqhng nhưzpki đdzkanuaka con bịiebe vứnuakt bỏkaah, cóiqkd chúyvwbt ủoopby khuấxilpt cóiqkd chúyvwbt đdzkaau lòbnbtng nhìmcpgn chằhprxm chằhprxm vàyfzno côhdaj: “Tớecym đdzkaếhdajn làyfzn hỏkaahi lýuhjv do đdzkaxilpy.”

kaahch Hợlmwfp khôhdajng ngờjong sẽroib nhậimrfn đdzkaưzpkilmwfc đdzkaákaahp ákaahn nhưzpki vậimrfy, nóiqkdi thậimrft, Lýuhjv Duyêakdan Tỷjzpy đdzkaếhdajn khôhdajng nằhprxm trong dựtvkf liệutvdu củoopba côhdaj.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.