Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1340 : Thanh mai trúc mã 08

    trước sau   
Chuyệrqfwn tiếepflp theo Chu Nhậkvxim khôigpfng nóygcji Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqltopxnng đvbksonyhn đvbksưhzfwlhitc.

hzfwơygcjng lãedlto đvbksepfli nhìtbbhn trúonyhng côigpf ca sĩxmle phòxmleng tràhtwq, ngàhtwqy hôigpfm qua trưhzfwadijc mặneidt nhiềzzksu ngưhzfwopxni nhưhzfw vậkvxiy vàhtwq trưhzfwadijc mặneidt lãedlto đvbksepfli bang Thanh Long, côigpf ca sĩxmle kia tựvhvr nhậkvxin làhtwq bạepfln gáonyhi củbraoa cậkvxiu, cóygcj thểmqbo nghĩxmle ngay lúonyhc đvbksóygcjhzfwơygcjng lãedlto đvbksepfli nhấpitrt đvbksoaiunh sưhzfwlhitng mặneidt, cho dùpuvw sau việrqfwc nàhtwqy cậkvxiu cóygcj nhậkvxin lỗtrnni, nhưhzfwng vìtbbh sỉstik diệrqfwn Vưhzfwơygcjng lãedlto đvbksepfli cũopxnng khôigpfng tha thứcrwp.

Lầfbhtn nàhtwqy chíqqgwnh mìtbbhnh bịoaiu ngưhzfwopxni kháonyhc chơygcji đvbksmqbou, nghe Chu Nhậkvxim nóygcji cậkvxiu còxmlen cùpuvwng Vưhzfwơygcjng lãedlto đvbksepfli kia hẹqkatn quyếepflt đvbkspitru. Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt sắvnvxc mặneidt táonyhi nhợlhitt, khôigpfng tựvhvr chủbrao nhớadij tớadiji côigpfonyhi trong nhàhtwqtbbhnh, mãedlti đvbksếepfln khi Báonyhch Hợlhitp đvbksếepfln côigpf ta cũopxnng khôigpfng chịoaiuu rờopxni đvbksi.

“Côigpf ca sĩxmle phòxmleng tràhtwq đvbksóygcj bộwkav dạepflng dàhtwqi ngắvnvxn thếepflhtwqo, bao nhiêzaiku tuổcivki?”

onyhc nàhtwqy cậkvxiu nắvnvxm chặneidt tay, quảzpog thựvhvrc nhưhzfw muốsoqhn bóygcjp náonyht đvbksiệrqfwn thoạepfli, đvbksfbhtu bêzaikn kia Chu Nhậkvxim nghe ngữqnwh khíqqgw củbraoa cậkvxiu cóygcj chúonyht khôigpfng thíqqgwch hợlhitp, càhtwqng hoảzpogng sợlhit: “Khoảzpogng chừxmleng mưhzfwopxni bảzpogy mưhzfwopxni táonyhm tuổcivki, diệrqfwn mạepflo khảzpog áonyhi.”

Trêzaikn thựvhvrc tếepfl, bọqkatn ngưhzfwopxni Chu Nhậkvxim lúonyhc đvbkspitry thấpitry kỳlxyh lạepfl, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt nhưhzfw thếepflhtwqo lạepfli vừxmlea ýdmcg loạepfli ngưhzfwopxni nhưhzfw vậkvxiy, chuẩkynrn xáonyhc màhtwqygcji đvbkssoqhi vớadiji mấpitry thiếepflu niêzaikn cóygcj thểmqboygcj mộwkavt ngưhzfwopxni bạepfln gáonyhi bêzaikn ngưhzfwopxni cũopxnng làhtwq việrqfwc hảzpognh diệrqfwn, hơygcjn nữqnwha dùpuvwigpfonyhi nàhtwqy khôigpfng phảzpogi bạepfln gáonyhi Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt, cũopxnng nhấpitrt đvbksoaiunh cùpuvwng cậkvxiu cóygcj quan hệrqfw, nếepflu khôigpfng nhiềzzksu ngưhzfwopxni nhưhzfw vậkvxiy sao khôigpfng tìtbbhm màhtwq lạepfli tìtbbhm đvbksếepfln Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt?


“Đqerfáonyhng chếepflt!” trong miệrqfwng mắvnvxng mộwkavt tiếepflng, hung dữqnwhygcji: “Tao vốsoqhn khôigpfng biếepflt ảzpog ta làhtwq ai!” côigpf ta khôigpfng chỉstik đvbksem phiềzzksn phứcrwpc tớadiji cho cậkvxiu, còxmlen làhtwqm Báonyhch Hợlhitp tứcrwpc giậkvxin bỏxmle đvbksi, đvbksúonyhng làhtwq xui táonyhm kiếepflp bịoaiuigpf ta quấpitrn lấpitry, sớadijm biếepflt nhưhzfw vậkvxiy hôigpfm qua khôigpfng đvbksi Bar uốsoqhng rưhzfwlhitu, nhớadij tớadiji đvbksâggnwy, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt trong lòxmleng khôigpfng vui hỏxmlei:

“Hôigpfm qua chuyệrqfwn lớadijn nhưhzfw vậkvxiy, sao màhtwqy khôigpfng giảzpogi thíqqgwch?”

igpfm nay Chu Nhậkvxim gọqkati đvbksiệrqfwn thoạepfli cho cậkvxiu biếepflt, chứcrwpng minh Chu Nhậkvxim biếepflt rõhtwq chuyệrqfwn nàhtwqy, ngàhtwqy thưhzfwopxnng mọqkati ngưhzfwopxni cùpuvwng nhau ra ngoàhtwqi chơygcji bờopxni uốsoqhng rưhzfwlhitu, cáonyhi nàhtwqo khôigpfng phảzpogi cậkvxiu xuấpitrt tiềzzksn?

Hiệrqfwn tạepfli chíqqgwnh mìtbbhnh cóygcj phiềzzksn phứcrwpc, nhữqnwhng huynh đvbksrqfwhtwqy nguyêzaikn cảzpog đvbksáonyhm mộwkavt ngưhzfwopxni cũopxnng khôigpfng thấpitry.

“Hắvnvxc hắvnvxc…” Chu Nhậkvxim cưhzfwopxni khan hai tiếepflng, chẳqerfng lẽsyng khôigpfng biếepflt xấpitru hổcivkhtwqygcji Vưhzfwơygcjng lãedlto đvbksepfli ôigpfng khôigpfng cua đvbksưhzfwlhitc gáonyhi, gáonyhi tựvhvr chạepfly tớadiji đvbksepfli ca mìtbbhnh, nhấpitrt làhtwq đvbksang ởtbbh trưhzfwadijc mặneidt đvbksepfli ca Thanh Long bang, mọqkati ngưhzfwopxni đvbkszzksu thấpitry hảzpognh diệrqfwn, làhtwqm sao vạepflch trầfbhtn đvbksưhzfwlhitc. Chẳqerfng qua thấpitry ngữqnwh khíqqgw củbraoa Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt khôigpfng đvbksúonyhng lắvnvxm, anh ta đvbksưhzfwơygcjng nhiêzaikn khôigpfng dáonyhm nóygcji thậkvxit, liềzzksn giảzpogi thíqqgwch:

“Cáonyhc huynh đvbksrqfw nhìtbbhn thấpitry lúonyhc côigpfonyhi kia chạepfly đvbksếepfln ngồsyngi bêzaikn cạepflnh đvbksepfli ca, đvbksepfli ca khôigpfng cóygcj đvbkskynry ra?”

“Ngàhtwqy hôigpfm qua tao uốsoqhng say.” Lúonyhc đvbksóygcj cậkvxiu đvbksãedlt say, ngay cảzpog chíqqgwnh mìtbbhnh vềzzks nhàhtwq nhưhzfw thếepflhtwqo cũopxnng khôigpfng nhớadij, làhtwqm sao nhớadijhtwqigpfonyhi đvbksóygcjhtwqm gìtbbh.

“Vậkvxiy, vậkvxiy đvbksepfli ca cóygcj đvbksếepfln hay khôigpfng?”

Chu Nhậkvxim khôigpfng dáonyhm nóygcji nữqnwha, chỉstik hỏxmlei mộwkavt câggnwu: “Đqerfepfli ca, nếepflu anh còxmlen muốsoqhn lăohdrn lộwkavn trong giớadiji nàhtwqy, nếepflu lầfbhtn nàhtwqy khôigpfng đvbksếepfln, sau nàhtwqy sẽsyng khôigpfng cóygcj ai đvbksmqbo mắvnvxt đvbksếepfln chúonyhng ta.”

dmcg Duyêzaikn Tỷtqlt nghe thếepfl thầfbhtn sắvnvxc liềzzksn lạepflnh xuốsoqhng.

onyhc đvbksfbhtu cậkvxiu lăohdrn lộwkavn trong giớadiji, ban đvbksfbhtu còxmlen cảzpogm thấpitry thúonyh vịoaiu, vềzzks sau mẹqkatdmcg khôigpfng quan tâggnwm đvbksếepfln cậkvxiu, tổcivkng cho rằvztyng đvbksáonyhhtwqi khôigpfng thàhtwqnh ngọqkatc, từxmleng mấpitry lầfbhtn nóygcji vớadiji cậkvxiu nếepflu cứcrwp tiếepflp tụadsic nhưhzfw vậkvxiy, sớadijm muộwkavn cũopxnng bịoaiu chélxyhm chếepflt trêzaikn đvbksưhzfwopxnng. khi đvbksóygcj cậkvxiu khôigpfng phụadsic, cảzpogm giáonyhc mìtbbhnh sẽsynghtwqm nêzaikn tròxmle trốsoqhng.

onyhc nàhtwqy lờopxni củbraoa Chu Nhậkvxim, làhtwqm cậkvxiu khôigpfng thoảzpogi máonyhi.

Cậkvxiu ghélxyht nhấpitrt bịoaiu ngưhzfwopxni ta uy hiếepflp bắvnvxt buộwkavv, dùpuvw sao lăohdrn lộwkavn cũopxnng khôigpfng cóygcj ýdmcg nghĩxmlea, mấpitry năohdrm nay mặneidc dùpuvw cậkvxiu khôigpfng chơygcji gáonyhi đvbksáonyhnh bạepflc, nhưhzfwng nhìtbbhn thấpitry cũopxnng khôigpfng íqqgwt, trưhzfwadijc kia thấpitry khôigpfng sao, nhưhzfwng hôigpfm nay víqqgwdmcg do khôigpfng đvbksâggnwu ra đvbksâggnwu màhtwq đvbksi quyếepflt đvbkspitru, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt hừxmle mộwkavt tiếepflng, thậkvxit khôigpfng ngờopxn bọqkatn ngưhzfwopxni Chu Nhậkvxim lạepfli nhưhzfw vậkvxiy, nóygcji trắvnvxng ra khôigpfng phảzpogi chuyệrqfwn củbraoa bọqkatn họqkat, bọqkatn họqkatopxnng khôigpfng muốsoqhn chíqqgwnh mìtbbhnh xen vàhtwqo.


“Vậkvxiy…” đvbksfbhtu dâggnwy bêzaikn nàhtwqy Chu Nhậkvxim khôigpfng nghe thấpitry trảzpog lờopxni, a lôigpfhtwqi tiếepflng, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt liềzzksn ngắvnvxt máonyhy.

Ngoàhtwqi cửzaika sổcivk truyềzzksn đvbksếepflp tiếepflng ‘bong bong’, Báonyhch Hợlhitp đvbksang ngồsyngi làhtwqm bàhtwqi tậkvxip nghe thấpitry, lúonyhc đvbksi mởtbbh cửzaika côigpfxmlen tíqqgwnh mìtbbhnh nghe lầfbhtm, mãedlti đvbksếepfln kélxyho bứcrwpc màhtwqn ra, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt dang vịoaiun bệrqfw cửzaika sổcivk, ra hiệrqfwu côigpf mởtbbh cửzaika sổcivk ra, côigpfygcji do dựvhvr mộwkavt chúonyht, sau đvbksóygcj mởtbbh cửzaika.

“Sao cậkvxiu lạepfli tớadiji đvbksâggnwy?”

igpf khôigpfng ngờopxn sựvhvrtbbhnh nàhtwqy cáonyhch vàhtwqi năohdrm lạepfli táonyhi diễkfvcn, cậkvxiu thiếepflu niêzaikn lúonyhc trưhzfwadijc trètqlto cửzaika sổcivk nhàhtwqigpf nay lạepfli mộwkavt lầfbhtn nữqnwha lậkvxip lạepfli. Mấpitry năohdrm nay cậkvxiu đvbkssoqhi vớadiji côigpf khôigpfng nóygcjng cũopxnng khôigpfng lạepflnh, cũopxnng vàhtwqi lầfbhtn muốsoqhn côigpf trảzpog lạepfli chìtbbha khóygcja, hôigpfm nay Báonyhch Hợlhitp nhìtbbhn thấpitry cáonyhi váonyhy trong phòxmleng tắvnvxm, đvbksonyhn đvbksưhzfwlhitc làhtwqigpfonyhi trong kịoaiuch tìtbbhnh đvbksãedlt xuấpitrt hiệrqfwn trong nhàhtwq cậkvxiu, nêzaikn mớadiji tựvhvr đvbkswkavng giao trảzpog lạepfli chìtbbha khóygcja, theo tíqqgwnh cáonyhch củbraoa cậkvxiu khôigpfng nêzaikn xuấpitrt hiệrqfwn ởtbbh đvbksâggnwy mớadiji đvbksúonyhng.

Vốsoqhn nghĩxmle sau nàhtwqy côigpf sẽsyng bỏxmle nhiềzzksu côigpfng sứcrwpc hơygcjn chúonyh ýdmcg đvbksếepfln an toàhtwqn củbraoa cậkvxiu, khôigpfng ngờopxn rằvztyng chíqqgwnh cậkvxiu tìtbbhm đvbksếepfln nhàhtwq.

Cậkvxiu từxmle cửzaika sổcivk leo vàhtwqo, mắvnvxt khôigpfng dáonyhm liếepflc côigpf, chỉstik thuậkvxin tay đvbksóygcjng cửzaika sổcivk lạepfli, áonyhnh mắvnvxt dao đvbkswkavng: “Cậkvxiu bìtbbhnh thưhzfwopxnng cũopxnng đvbksếepfln nhàhtwq tớadij, vìtbbh sao tớadij khôigpfng thểmqbo đvbksếepfln nhàhtwq cậkvxiu chứcrwp?” thốsoqht ra lờopxni nàhtwqy cậkvxiu liềzzksn hốsoqhi hậkvxin.

Vốsoqhn cậkvxiu khôigpfng cóygcj ýdmcghtwqy, kỳlxyh thậkvxit cậkvxiu chỉstik muốsoqhn đvbksem chìtbbha khóygcja đvbksưhzfwa lạepfli cho côigpf, đvbksmqboigpf giốsoqhng nhưhzfw trưhzfwadijc kia, nhưhzfwng tíqqgwnh sỉstik diệrqfwn cao, vừxmlea nóygcji xong mớadiji lo lắvnvxng Báonyhch Hợlhitp đvbksuổcivki ra ngoàhtwqi.

opxnng may Báonyhch Hợlhitp biếepflt rõhtwqqqgwnh cáonyhch củbraoa cậkvxiu, bìtbbhnh thưhzfwopxnng khôigpfng so đvbkso vớadiji cậkvxiu.

Trưhzfwadijc bàhtwqn họqkatc bàhtwqy ra bàhtwqi tậkvxip, tìtbbhnh cảzpognh nàhtwqy cũopxnng giốsoqhng hai năohdrm trưhzfwadijc, đvbksáonyhng tiếepflc khi đvbksóygcj cậkvxiu còxmlen miễkfvcn cưhzfwxdvqng cóygcj thểmqbo xem hiểmqbou, bâggnwy giờopxn nhìtbbhn cứcrwp nhưhzfw thiêzaikn thưhzfw, mộwkavt chúonyht cũopxnng khôigpfng biếepflt.

“Cậkvxiu…” Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt chưhzfwa từxmleng cóygcj mộwkavt khắvnvxc nhưhzfw vậkvxiy, cảzpogm giáonyhc mìtbbhnh cùpuvwng Báonyhch Hợlhitp chêzaiknh lệrqfwch quáonyh lớadijn, côigpf hồsyng trong chớadijp mắvnvxt, trong lòxmleng cậkvxiu liềzzksn cháonyhn nãedltn.

“Còxmlen mấpitry ngàhtwqy nữqnwha thi?”

dmcg Duyêzaikn Tỷtqlt kiêzaikn trìtbbh hỏxmlei mộwkavt câggnwu, lạepfli mởtbbh tậkvxip củbraoa côigpf nhìtbbhn, côigpf đvbksãedlt giảzpogi xong đvbksáonyhp áonyhn, nélxyht chữqnwh thanh túonyh, cũopxnng giốsoqhng tíqqgwnh cáonyhch côigpf.

Cậkvxiu đvbksãedltggnwu khôigpfng đvbksếepfln trưhzfwopxnng, thầfbhty côigpfopxnng vứcrwpt bỏxmle cậkvxiu rồsyngi, chỉstikhtwq ngăohdrn cảzpogn bắvnvxt buộwkavc, cậkvxiu cũopxnng chưhzfwa từxmleng gâggnwy họqkata lớadijn, nêzaikn chưhzfwa đvbksuổcivki họqkatc thôigpfi. Cậkvxiu đvbksãedlt nghĩxmle họqkatc thờopxni gian dàhtwqi, thậkvxim chíqqgw ngay cảzpogxmlen bao nhiêzaiku ngàhtwqy nữqnwha thi cậkvxiu cũopxnng khôigpfng biếepflt.

“Còxmlen hai tháonyhng.” Báonyhch Hợlhitp khélxyhp bàhtwqi tậkvxip lạepfli, kélxyho ghếepfl cho cậkvxiu ngồsyngi, ngẩkynrng đvbksfbhtu nhìtbbhn cậkvxiu: “Sao cậkvxiu lạepfli đvbksếepfln đvbksâggnwy?”

igpf đvbksãedlt hỏxmlei lầfbhtn thứcrwp hai, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt do dựvhvr mộwkavt chúonyht, rốsoqht cụadsic mởtbbh miệrqfwng: “Vìtbbh sao hôigpfm nay cậkvxiu nóygcji đvbksếepfln làhtwq đvbksếepfln, nóygcji đvbksi làhtwq đvbksi vậkvxiy hảzpog?” nóygcji đvbksếepfln đvbksâggnwy, cậkvxiu cóygcj chúonyht tứcrwpc giậkvxin: “Còxmlen trảzpog lạepfli chìtbbha khóygcja thẻqerf đvbksiệrqfwn nưhzfwadijc?”

Cậkvxiu giốsoqhng nhưhzfw đvbkscrwpa con bịoaiu vứcrwpt bỏxmle, cóygcj chúonyht ủbraoy khuấpitrt cóygcj chúonyht đvbksau lòxmleng nhìtbbhn chằvztym chằvztym vàhtwqo côigpf: “Tớadij đvbksếepfln làhtwq hỏxmlei lýdmcg do đvbkspitry.”

onyhch Hợlhitp khôigpfng ngờopxn sẽsyng nhậkvxin đvbksưhzfwlhitc đvbksáonyhp áonyhn nhưhzfw vậkvxiy, nóygcji thậkvxit, Lýdmcg Duyêzaikn Tỷtqlt đvbksếepfln khôigpfng nằvztym trong dựvhvr liệrqfwu củbraoa côigpf.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.