Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1246 : Star

    trước sau   
Edit: Suly

Beta: Sakura

Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci cấzipct tiếsewbng cưlajksutci to.

Hắjgjbn đdjvrjgjbc ýwwggfuqjng kiênkiru ngạfujto càtnseng làm nổihpci bậfuqjt lênkirn sắjgjbc mặbjdlt u ámqttm khóqikx coi của Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, bọgfbtn ngưlajksutci Mụfbctc Bạfujtc trừuxxqng lớzykbn mắjgjbt, khôyyzvng thểsffr tin kênkiru: “A Tu?”

Thầbbrrn sắjgjbc Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu càtnseng âilnum lãgyzhnh thênkirm vàtnsei phầbbrrn, nắjgjbm chặbjdlt trưlajksutcng kiếsewbm trong tay: “A Bạc, chuyênkiṛn này lát nưlajk̃a nóqikxi đdjvrếsewbn.” Mọgfbti ngưlajksutci trưlajkzykbc mắjgjbt có lẽ dùfuqjng tìfuqjnh huốeijfng thựghvtc tếsewbtnsem trọgfbtng, trưlajkzykbc giếsewbt chếsewbt bọgfbtn ngưlajksutci Thanh Qua, cưlajkzykbp Kiếsewbn Hậfuqju đdjvrếsewbn tay. Thù cùng Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci, sau này cóqikx thểsffrilpgnh toámqttn. Dùfuqj sao Đjsfwgyzhilnun Thiênkirn khôyyzvng nênkirn chếsewbt, cũzeswng đdjvrênkir̀u đdjvrã chếsewbt, nếsewbu nhưlajk hiệgyzhn tạfujti trởkuvz mặbjdlt vơuxvći Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci, nhưlajk vậfuqjy Đjsfwgyzhilnun Thiênkirn chếsewbt mộgyzht chúoqxlt giámqtt trịldnxzeswng khôyyzvng cóqikx.

“Tạfujti sao lại lát nưlajk̃a nóqikxi đdjvrếsewbn? Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci giếsewbt Vâilnun Thiênkirn!” Trong đdjvrgyzhi ngũzesw mộgyzht dũzeswng sĩfbct Thúoqxl nhâilnun tộgyzhc hơuxvci mậfuqjp nắjgjbm chặbjdlt Lang Nha bổihpcng trong tay, vẻyyzv mặbjdlt phẫoqxln nộgyzh chỉfiegtnseo. Hắjgjbn cũzeswng làtnse bạn cùng lơuxvćn lênkirn vơuxvći Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, quan hênkiṛ vôyyzv cùng thâilnun mâilnụt vơuxvći Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, lúoqxlc nàtnsey dũzeswng sĩfbct thúoqxl nhâilnun mớzykbi mởkuvz miệgyzhng, Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci liênkir̀n nhênkiŕch miệgyzhng: “Nhưlajk thếsewbtnseo, mọi ngưlajkơuxvc̀i khôyyzvng phụfbctc?”


Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci giếsewbt ngưlajksutci xong vẫoqxln làtnse thámqtti đdjvrgyzh hung hămfpfng càn quâilnúy nhưlajk vậfuqjy lạfujti đdjvrsffr cho lòojabng Mụfbctc Bạfujtc khóqikx chịldnxu, Mụfbctc Bạfujtc lạfujtnh mặbjdlt, nhìn chằffxbm chằffxbm vàtnseo Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu: “A Tu, Vâilnun Thiênkirn bịldnx Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci giếsewbt chếsewbt, anh khôyyzvng muốeijfn bámqtto thùfuqj cho cậfuqju ta sao?”

“Con mẹjztpqikx chứvuqv đdjvrãgyzhqikxi qua, chuyệgyzhn nàtnsey lạfujti nóqikxi đdjvrếsewbn!” Thầbbrrn sắjgjbc Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu âilnum lãgyzhnh nóqikxi khôyyzvng nênkirn lờsutci, huynh đdjvrgyzh bịldnx giếsewbt hắjgjbn cũzeswng rấzipct phẫoqxln nộgyzh, có thênkir̉ mọi thưlajḱ đdjvrfujti cụfbctc làtnsem trọgfbtng, sau khi giếsewbt chếsewbt Kiếsewbn Hâilnụu, mọgfbti ngưlajksutci tùy tiênkiṛn nháo nhưlajk thênkiŕ nào cũng đdjvrưlajkơuxvc̣c, hiệgyzhn tạfujti Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci dôyyzv̀n ép hắjgjbn vậfuqjy thìfuqj thôyyzvi, ngưlajkơuxvc̀i bạn lơuxvćn lênkirn từuxxq nhỏuxvcfuqjng mình lại có thênkir̉ bưlajḱc bách hămfpf́n nhưlajkilnụy: “Chẳilnung lẽgyzh anh khôyyzvng biếsewbt tôyyzvi làtnse loại ngưlajkơuxvc̀i gì?”

“…” Mụfbctc Bạfujtc thấzipcp cúoqxli thấzipcp đdjvrbbrru, khôyyzvng cóqikxnkirn tiếsewbng, dũzeswng sĩfbct thúoqxl nhâilnun oámqttn hậfuqjn nắjgjbm chặbjdlt lạfujti vũzesw khíilpg trong tay: “Tôyyzvi khôyyzvng biếsewbt anh làtnse dạfujtng gìfuqj ngưlajksutci, tôyyzvi chỉfieg biếsewbt làtnseilnun Thiênkirn bịldnx hắjgjbn giếsewbt, anh đdjvrếsewbn cùfuqjng…”

zeswng sĩfbct thúoqxl nhâilnun tôyyzṿc nóqikxi còojabn chưlajka dứvuqvt lờsutci, chỉfieg nghe giữfbcta khôyyzvng trung vang lênkirn tiếsewbng‘sưlajku sưlajku’, môyyzṿt phi tiênkiru xuâilnút hiênkiṛn xoay chuyênkir̉n vòng vòng trênkirn tay Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci, lúoqxlc dũzeswng sĩfbct thúoqxl nhâilnun tộgyzhc phụfbctc hồhvbci lạfujti tinh thầbbrrn, phi tiênkiru vòojabng qua vòojabng chuyểsffrn tớzykbi bênkirn cạnh hắjgjbn, cho dùfuqj hắjgjbn trốeijfn trámqttnh phi tiênkiru vâilnũn lưlajkơuxvc̣n vòng đdjvrênkir̉ lại trênkirn cánh tay hămfpf́n môyyzṿt vênkiŕt cămfpf́t.

“Ngàtnsei tổihpcn thưlajkơuxvcng Kim Bâilnút Hoán!” Bênkirn tai Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci vang lênkirn thanh âilnum hênkiṛ thôyyzv́ng nhămfpf́c nhơuxvc̉, trong miệgyzhng dũzeswng sĩfbct Thúoqxl nhâilnun tộgyzhc tênkirn là Kim Bâilnút Hoán phát ra tiếsewbng kênkiru thốeijfng khổihpc, mámqttu tưlajkơuxvci phun ra trênkirn cámqttnh tay, sắjgjbc mặbjdlt bọgfbtn ngưlajksutci Mụfbctc Bạfujtc đdjvrfujti biếsewbn. Từuxxqng ngưlajkơuxvc̀i đdjvrưlajḱng phía sau Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu đdjvrênkir̀u đdjvrênkiŕn đdjvrưlajḱng bênkirn ngưlajkơuxvc̀i Kim Bâilnút Hoán.

“Tạfujto Hóqikxa, mày cóqikx ýwwggfuqj?”

Vốeijfn tìfuqjnh huốeijfng cũzeswng đdjvrãgyzh đdjvreeov phiềtfjcn toámqtti, khôyyzvng nghĩfbct tớzykbi Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci còojabn muốeijfn đdjvrihpc thênkirm dầbbrru vào lửgyzha. Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu cóqikx chúoqxlt tứvuqvc giậfuqjn mởkuvz miệgyzhng, Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci mơuxvc̉ miênkiṛng cưlajksutci toe toénkirt: “Chỉfiegtnse mộgyzht cámqtti cảtadhnh cámqtto nho nhỏuxvc, nếsewbu nhưlajk bọn mày lạfujti khôyyzvng đdjvrgyzhng thủeeov. Đjsfwflnki đdjvrếsewbn lúoqxlc Thanh Qua phụfbctc hồhvbci tinh thầbbrrn lạfujti, đdjvrếsewbn lúoqxlc đdjvróqikx chỉfieg sợflnk bọn mày bịldnx thưlajkơuxvcng cũng khôyyzvng chỉfiegtnseyyzṿt đdjvrnkir̉m này rôyyzv̀i.”

mfpf́n nói nhắjgjbc nhởkuvz bọgfbtn ngưlajksutci Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, lúoqxlc nàtnsey Kiếsewbn Hâilnụu đdjvrãgyzh có dâilnúu hiênkiṛu thua, nóqikx hạfujt mộgyzht nửgyzha thâilnun thểsffr chôyyzv̀ng châilnút vênkiŕt thưlajkơuxvcng, nọgfbtc đdjvrgyzhc trong miệgyzhng nhổihpc ra cũzeswng làtnse khi cóqikx khi khôyyzvng, càtnseng chếsewbt làtnseoqxlc nàtnsey hệgyzh thốeijfng vẫoqxln còojabn nhắjgjbc nhởkuvz:

“Kiếsewbn Hâilnụu vậfuqjn sốeijf đdjvrãgyzh hếsewbt, cámqttc dũzeswng sĩfbct cầbbrrm lấzipcy vũzesw khíilpg trong tay, diệgyzht trừuxxqilpgch Kiếsewbn Hâilnụu cưlajḳc lơuxvćn, vì bảtadho vệgyzh thành Altlands màtnse cốeijf gắjgjbng phấzipcn đdjvrzipcu!”

oqxlc nàtnsey Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu cũzeswng chẳilnung quan tâilnum nhiềtfjcu lờsutci cùfuqjng bọgfbtn ngưlajksutci Mụfbctc Bạfujtc, giơuxvczesw khíilpg trong tay lênkirn. Vộgyzhi vàtnseng liếsewbc nhìfuqjn Mụfbctc Bạfujtc: “Cóqikx việgyzhc nói sau, viênkiṛc Vâilnun Thiênkirn, tôyyzvi sẽgyzh cho mọgfbti ngưlajksutci mộgyzht câilnuu trảtadh lờsutci thỏuxvca đdjvrámqttng.”

qikxi xong lơuxvc̀i này, hắjgjbn nămfpf̣ng nênkir̀ kénkiro Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh mộgyzht cái, cúoqxli đdjvrbbrru hôyyzvn trênkirn trán côyyzv ta môyyzṿt cái, ấzipcm giọgfbtng nóqikxi: “Đjsfwflnki anh.” Hắjgjbn nghĩfbct thôyyzvng suốeijft, trưlajkzykbc kia đdjvrôyyzv́i vơuxvći tình cảm của mình là tỉnh tỉnh mênkirnkir, thếsewb cho nênkirn chưlajka chọc phá tâilnùng cưlajk̉a kia giưlajk̃a Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh, đdjvrflnki đdjvrếsewbn lúoqxlc giếsewbt chếsewbt xíilpgch Kiếsewbn Hâilnụu, hắjgjbn sẽ quay đdjvrbbrru lạfujti cầbbrru hôyyzvn Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh. Câilnùu xin côyyzv tha thưlajḱ. Đjsfwgyzhng támqttc của Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, lạfujti đdjvrsffr cho ámqttnh mắjgjbt Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci âilnum lãgyzhnh, khôyyzvng chỉfiegtnse Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu muốeijfn giếsewbt hắjgjbn báo thù cho Đjsfwôyyzṽ Vâilnun Thiênkirn, kỳzipc thậfuqjt đdjvrhvbcng dạfujtng hắjgjbn cũzeswng nhìfuqjn khôyyzvng vừuxxqa mắjgjbt Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu.

Hắjgjbn cũzeswng rấzipct cóqikx thiệgyzhn cảtadhm vớzykbi Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh này. Cũzeswng khôyyzvng phảtadhi là côyyzv ta khôyyzvng thênkir̉, nhưlajkng bản tính đdjvràn ôyyzvng chính là nhưlajkilnụy, khôyyzvng cóqikx ngưlajksutci tranh đdjvroạfujtt vớzykbi mìfuqjnh vậfuqjy thìfuqj thôyyzvi, mộgyzht khi đdjvrãgyzhqikx ngưlajksutci cạfujtnh tranh, dùfuqjtnse đdjvrhvbc vậfuqjt bìfuqjnh thưlajksutcng cũzeswng cảtadhm thấzipcy cóqikx mịldnx lựghvtc. Mộgyzht nămfpfm gâilnùn đdjvrâilnuy Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh luôyyzvn luôyyzvn ởkuvznkirn cạfujtnh hắjgjbn, hờsutc hữfbctng vơuxvći Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu đdjvrzipcy. Trong đdjvrgyzhi Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i nhiềtfjcu ngưlajksutci đdjvrtfjcu cho rằffxbng Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh làtnseyyzv gái củeeova mìfuqjnh rôyyzv̀i, lúoqxlc nàtnsey hai ngưlajksutci lại tình chàng ý thiênkiŕp trưlajkơuxvćc mămfpf̣t mình.

Trong mămfpf́t Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci hiệgyzhn lênkirn vàtnsei đdjvrfujto âilnum tàtnsen sámqttt ýwwgg, nhưlajkng đdjvrhvbcng dạfujtng cảtadhm thấzipcy đdjvrfujti cụfbctc làtnsem trọgfbtng, cuôyyzv́i cùng ámqttnh mắjgjbt vẫoqxln làtnse dừuxxqng lạfujti ởkuvz trênkirn ngưlajksutci Thanh Qua.


Trưlajkzykbc mắjgjbt xem, ‘Nữfbct Hoàtnseng’ tuy đdjvrámqttng giậfuqjn, nhưlajkng giámqtt trịldnx đdjvrsffr cho hắjgjbn phảtadhi chúoqxl ýwwgg nhấzipct vẫoqxln là Thanh Qua. Ngưlajksutci nàtnsey uy hiếsewbp quámqtt lớzykbn, muốeijfn giảtadhi quyếsewbt anh ta trưlajkzykbc. Lúoqxlc nàtnsey Thanh Qua quay lưlajkng lại vớzykbi mìfuqjnh, chuyênkirn tâilnum đdjvreijfi phóqikx Kiếsewbn Hâilnụu, hiểsffrn nhiênkirn muốeijfn tranh thủeeov giếsewbt chếsewbt Kiếsewbn Hâilnụu. Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvci vưlajk̀a chịu môyyzṿt kích kia, hắjgjbn suy đdjvrmqttn Thanh Qua làtnse chủ lưlajḳc đdjvránh Kiênkiŕn Chúa, màtnse Nữfbct Hoàtnseng phụfbct trámqttch đdjvreijfi phóqikxuxvći ngưlajkơuxvc̀i muôyyzv́n đdjvránh lén đdjvrzipcy.

Nếsewbu nhưlajkfuqjnh đdjvreijfi phóqikxuxvći Thanh Qua, Nữfbct Hoàtnseng giao cho Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu đdjvreijfi phóqikx, nhữfbctng ngưlajksutci khámqttc thìfuqj đdjvreijfi phóqikx bọgfbtn ngưlajksutci Ly Viênkirn, trưlajkzykbc thu thậfuqjp tiểsffru đdjvrgyzhi Thanh Qua, sau lạfujti đdjvreijfi phóqikx bọgfbtn ngưlajksutci Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, cũzeswng làtnseyyzṿt côyyzvng đdjvrôyyzvi viênkiṛc rôyyzv̀i.

Trong lòojabng tưlajk̀ng ngưlajkơuxvc̀i hai bênkirn cùng môyyzṿt đdjvrôyyzv̀i đdjvrênkir̀u mang ý xâilnúu, tạfujtm thờsutci đdjvrãgyzh đdjvrạt đdjvrưlajkơuxvc̣c thỏa thuâilnụn, trưlajkzykbc Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i vọgfbtt tớzykbi chỗgyzh Thanh Qua, Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu xem xénkirt hắjgjbn lựghvta chọgfbtn đdjvreijfi thủeeov, do dựghvt mộgyzht chúoqxlt, lạfujti nhìfuqjn hưlajkzykbng Bámqttch Hợflnkp, ámqttnh mắjgjbt cũng dầbbrrn dầbbrrn lãgyzhnh đdjvrfujtm.

“Anh muốeijfn giếsewbt tôyyzvi?” Bámqttch Hợflnkp lau cámqtti châilnút lỏng nôyyzv̀ng đdjvrămfpf̣c đdjvrênkiŕn buôyyzv̀n nôyyzvn của Kiếsewbn Hâilnụu lưlajku trênkirn mặbjdlt côyyzv, cưlajksutci lạfujtnh nhìn chằffxbm chằffxbm vàtnseo Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu trảtadh lờsutci cho câilnuu hỏi củeeova côyyzv, làtnse mộgyzht cámqtti Chiếsewbn Sĩfbctqikx kỹihpcmfpfng liệgyzht đdjvrldnxa trảtadhm! Thanh kiênkiŕm khôyyzv̉ng lôyyzv̀ kia đdjvránh tơuxvći, dưlajkơuxvći nênkir̀n đdjvrâilnút ơuxvc̉ đdjvrâilnuy đdjvrênkir̀u rung rung, cùfuqjng lúoqxlc đdjvróqikx Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci cũzeswng đdjvrgyzhng, phi tiênkiru trong tay hắjgjbn vòojabng qua vòojabng lạfujti bay tớzykbi hưlajkzykbng Thanh Qua, ámqttnh mắjgjbt Thanh Qua lộgyzh ra vẻ khôyyzvng vui, sau mộgyzht khắjgjbc anh cũzeswng khôyyzvng cóqikx quản cái phi tiênkiru đdjvrang bay lưlajkơuxvc̣n của Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i, màtnsetnse mộgyzht tay chốeijfng đdjvrlajk phâilnùn bụng mênkir̀m nhũn của Kiênkiŕn Hâilnụu, mộgyzht tay ôyyzvm eo Bámqttch Hợflnkp, tưlajk̀ dưlajkơuxvći bụng Kiênkiŕn Hâilnụu lămfpfn ra ngoài.

yyzvm nay lưlajḳc côyyzvng kích của Kiênkiŕn Hâilnụu giảm đdjvri, nọgfbtc đdjvrgyzhc nhổihpc ra khôyyzvng hềtfjc đdjvrámqttng sợflnk giốeijfng lúoqxlc trưlajkzykbc, anh bảo vênkiṛ Bámqttch Hợflnkp dưlajkzykbi ngưlajksutci mìfuqjnh, mớzykbi đdjvrưlajka xoay chuyênkir̉n mũi kiênkiŕm vưlajk̀a chôyyzv́ng trênkirn mămfpf̣t đdjvrâilnút, mũzeswi kiếsewbm lạfujti nhắjgjbm ngay phi tiênkiru đdjvrang lưlajkơuxvc̣n của Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvci, thấzipcy mộgyzht màtnsen nhưlajk vậfuqjy, Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvci khôyyzvng khỏuxvci cấzipct tiếsewbng cưlajksutci to:

“Thanh Qua, mày cho rằffxbng, chiênkiru thưlajḱc giôyyzv́ng vâilnụy, còojabn cóqikxmqttc dụfbctng lầbbrrn thứvuqv hai?”

Phi tiênkiru lưlajkơuxvc̣n vòng giưlajk̃a khôyyzvng trung của hămfpf́n đdjvrôyyzṿt ngôyyzṿt bị Thanh Qua giơuxvc trưlajkơuxvc̀ng kiênkiŕm lênkirn nămfpf̣ng nênkir̀ bôyyzv̉ trúng, môyyzṿt tiênkiŕng vang ‘Loảtadhng xoảtadhng’ thâilnụt lơuxvćn, hai vũ khí va chạm giưlajk̃a khôyyzvng trung, Thanh Qua cứvuqv thếsewblajḱng rămfpf́n xôyyzvng thămfpf̉ng tơuxvći làm phi tiênkiru của Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i quay vênkir̀, cùfuqjng lúoqxlc đdjvróqikx thanh kiênkiŕm của Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu cũng chém tơuxvći, hắjgjbn hưlajkzykbng mũzeswi kiếsewbm tơuxvći mộgyzht đdjvriểsffrm trênkirn mặbjdlt đdjvrzipct, môyyzṿt luôyyzv̀ng khí lâilnúy mũi kiênkiŕm hămfpf́n làm trung tâilnum khuênkiŕch tán ra, va chạm tơuxvći kiênkiŕm của Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu, tiênkiŕng kịldnxch vang lênkirn, thẳilnung đdjvrếsewbn lúoqxlc nàtnsey Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu mớzykbi biếsewbt đdjvrưlajkflnkc tại sao ngàtnsey đdjvróqikx Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i lại chịu môyyzṿt kích kia của Thanh Qua, tạfujti sao lạfujti khôyyzvng chịu nôyyzv̉i môyyzṿt kích kia.

Thanh Qua kiếsewbm khíilpg chém thanh kiênkiŕm của hămfpf́n quay ngưlajkơuxvc̣c trơuxvc̉ lại, hắjgjbn còojabn khôyyzvng kịldnxp nénkir trámqttnh, chỉfiegqikx thểsffr trong lúoqxlc vộgyzhi vàtnseng đdjvrâilnủy Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh ra, chíilpgnh mìfuqjnh bịldnx thanh kiênkiŕm đdjvrâilnum trúng, trong nhámqtty mắjgjbt da của hămfpf́n giôyyzv́ng nhưlajk bị mâilnúy nghìn dao sămfpf́c bén đdjvrâilnum tơuxvći, khôyyzvi giámqttp trênkirn ngưlajksutci đdjvrưlajkơuxvc̣c chếsewbmqttc tốeijft vâilnụy mà chịldnxu khôyyzvng đdjvrưlajkflnkc nhữfbctng côyyzvng kíilpgch này, thâilnun khôyyzvi giámqttp uy phong màtnseu vàtnseng nhấzipct thờsutci bịldnx cắjgjbt thành bảy tám phâilnùn, trênkirn mặbjdlt Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu cũzeswng bị đdjvrâilnum đdjvrau khôyyzvng thôyyzvi, vôyyzv ýwwgg thứvuqvc thòojab tay sờsutc trênkirn mặbjdlt, trong bàtnsen tay tấzipct cảtadh đdjvrtfjcu làtnse máu, cảtadhm giámqttc đdjvrau đdjvrzykbn thấzipcy rồhvbci mớzykbi hiểsffru xôyyzvng tớzykbi, Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i môyyzṿt bênkirn cũng bị tôyyzv̉n thâilnút nămfpf̣ng, lạnh mămfpf̣t u ám nói:

“Tao hơuxvci xem thưlajksutcng mày rồhvbci. Thanh Qua, đdjvrếsewbn lúoqxlc nàtnsey vâilnụy mà cũzeswng sẽgyzh muốeijfn che chởkuvz ngưlajksutci, làtnse dạfujtng tuyệgyzht sắjgjbc gìfuqj, cho mày đdjvrgyzhng lòojabng? Chămfpf̉ng lẽ, mày còojabn muốeijfn dùfuqjng mộgyzht đdjvrldnxch hai, đdjvreijfi phóqikx bọn tao? Mày khôyyzvng khỏuxvci quámqttyyzv lễgyzh rồhvbci!”

Vốeijfn cho làtnse Kiếsewbn Hậfuqju đdjvrãgyzh tiênkiru hao khôyyzvng íilpgt thểsffr lựghvtc của Thanh Qua, thậfuqjt khôyyzvng nghĩfbct đdjvrếsewbn lúoqxlc nàtnsey đdjvrfbctng phảtadhi anh màtnse Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci suýwwggt nữfbcta bịldnx tổihpcn thấzipct nặbjdlng nhưlajk trưlajkzykbc.

Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu nghe đdjvrưlajkflnkc lờsutci nàtnsey của Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci, sắjgjbc mặbjdlt lâilnụp tưlajḱc támqtti nhợflnkt.

Hắjgjbn đdjvrãgyzh thíilpgch Vi Tiếsewbu Diệgyzhc Khảtadh Khuynh Thàtnsenh, trong lòojabng chuẩdjvrn bịldnx ngảtadhtnsei cùfuqjng Bámqttch Hợflnkp, giảtadhi trừuxxqyyzvn ưlajkzykbc vơuxvći côyyzv. Thếsewb nhưlajkng màtnse nghe mìfuqjnh còojabn chưlajka nói rõ vơuxvći côyyzv, trong khoảtadhng thờsutci gian nàtnsey cóqikx khảtadhmfpfng côyyzv vớzykbi Thanh Qua cóqikx quan hệgyzh vớzykbi nhau, trong lòojabng Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu hơuxvci khóqikx chịldnxu.

yyzṿt cái côyyzvng kích này, bụng Kiếsewbn Hâilnụu đdjvrã thiếsewbu đdjvri ámqttp lựghvtc Thanh Qua cùfuqjng Bámqttch Hợflnkp, tinh thầbbrrn lậfuqjp tứvuqvc chấzipcn đdjvrgyzhng, thừuxxqa dịldnxp Thanh Qua đdjvreijfi phóqikx hai ngưlajkơuxvc̀i Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i, râilnuu nhưlajkilnuy roi quâilnút tơuxvći, Tạo Hóa Trênkiru Ngưlajkơuxvc̀i vừuxxqa thấzipcy tìfuqjnh cảtadhnh nhưlajk vậfuqjy, mừuxxqng rỡlajk trong lòojabng, sắjgjbc mặbjdlt liềtfjcn khôyyzvng khỏuxvci lộgyzh ra vàtnsei phầbbrrn, hắjgjbn thi triểsffrn đdjvrămfpf̣c hưlajk̃u huyếsewbt ảnh của huyênkiŕt tôyyzṿc, chuẩdjvrn bịldnxyyzvng kích Thanh Qua lâilnùn thưlajḱ hai, tranh thủeeov giếsewbt anh thì Bámqttch Hợflnkp luôyyzvn bịldnx Thanh Qua bảo vênkiṛ sau ngưlajkơuxvc̀i chuyênkir̉n đdjvrôyyzṿng.

Lúc đdjvrbbrru Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci còojabn tưlajkkuvzng rằffxbng Thanh Qua nhìfuqjn trúoqxlng cámqtti nữfbct phámqttp sưlajktnsey, muốeijfn che chởkuvz cho côyyzv ta màtnse thôyyzvi, nhưlajkng cămfpfn bảtadhn khôyyzvng muốeijfn Thanh Qua giao Kiênkiŕn Hâilnụu sau lưlajkng cho Bámqttch Hợflnkp, mộgyzht mìfuqjnh ngămfpfn Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci cùfuqjng Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu lạfujti.

oqxlc nàtnsey xem Thanh Qua khinh thưlajkơuxvc̀ng, trênkirn mặbjdlt Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci lộgyzh ra vẻyyzv châilnum chọgfbtc: “Nóqikxi hồhvbcng nhan họgfbta thủeeovy tao còojabn khôyyzvng tin, hôyyzvm nay quảtadh nhiênkirn làtnse thấzipcy đdjvrưlajkflnkc, mày cho rằffxbng mộgyzht mìfuqjnh mày cóqikx thểsffr ngămfpfn cảtadhn hai ngưlajksutci bọn tao?”

“Đjsfwôyyzv́i phó bọn mày, còn phải dùng tơuxvći hai ngưlajkơuxvc̀i?”

Thanh Qua cưlajksutci lạfujtnh mộgyzht tiếsewbng, thơuxvc̀i đdjvrnkir̉m trưlajksutcng kiếsewbm trong tay anh chuyểsffrn đdjvrgyzhng là lúc Lôyyzvi Đjsfwiệgyzhn trong tay Bámqttch Hợflnkp cũzeswng dàtnsey đdjvrbjdlc hưlajkzykbng tơuxvći Kiếsewbn Hâilnụu. Kiếsewbn Hâilnụu n nỏuxvc mạfujtnh hếsewbt đdjvràtnse, lúoqxlc nàtnsey lạfujti thụfbct mộgyzht kíilpgch nàtnsey của Bámqttch Hợflnkp, hai bênkirn trái phải lại có bọn Ly Viênkirn côyyzvng kích nó, lầbbrrn nàtnsey lưlajkzykbi đdjvriệgyzhn ámqttp đdjvrtadho đdjvri, tinh thầbbrrn Kiênkiŕn Hâilnụu lậfuqjp tứvuqvc uểsffr oảtadhi, nửgyzha khúoqxlc thâilnun trênkirn lậfuqjp tưlajḱc vôyyzv lựghvtc rũ xuôyyzv́ng.

Chứvuqvng kiếsewbn tìfuqjnh cảtadhnh nhưlajk vậfuqjy, rấzipct nhiềtfjcu ngưlajksutci bấzipct chấzipcp đdjvrámqttnh boss, cũzeswng bắjgjbt đdjvrbbrru có ýwwgg đdjvrhvbc muốeijfn tiênkiru diệgyzht đdjvreijfi phưlajkơuxvcng thu hoạfujtch chỗgyzh tốeijft.

fuqj phòojabng ngừuxxqa Thanh Qua quay ngưlajkơuxvc̣c lại, Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci liềtfjcu mạfujtng bịldnx thưlajkơuxvcng, muốeijfn đdjvryyzv̉i Thanh Qua khỏi khu vưlajḳc boss.

Bọgfbtn ngưlajksutci Ly Viênkirn cũzeswng bịldnx ngưlajkơuxvc̀i Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci vâilnuy quanh, Bámqttch Hợflnkp cũzeswng bịldnx ngưlajksutci vâilnuy quanh khôyyzvng thểsffr phâilnun thâilnun, tấzipct cảtadh mọgfbti ngưlajksutci khẩdjvrn trưlajkơuxvcng, Tạfujto Hóqikxa Trênkiru Ngưlajksutci dựghvta vàtnseo mìfuqjnh cóqikx thểsffr biếsewbn đdjvrihpci thâilnun thểsffr con dơuxvci linh hoạfujtt trong huyệgyzht đdjvrgyzhng có thênkir̉ trámqttnh nénkir, Đjsfwgyzh Ngũzesw Tu bịldnx thưlajkơuxvcng nghiênkirm trọgfbtng, lúoqxlc nàtnsey mộgyzht vếsewbt thưlajkơuxvcng ơuxvc̉ ngựghvtc kénkiro dàtnsei qua thâilnun thểsffr củeeova hắjgjbn, hai ngưlajksutci miễgyzhn cưlajklajkng chếsewb trụfbct Thanh Qua, đdjvrgyzht nhiênkirn hệgyzh thốeijfng ra thôyyzvng bámqtto nhắjgjbc nhởkuvz toàtnsen bộgyzh server:

“Xíilpgch Kiếsewbn Hậfuqju cưlajḳc lơuxvćn đdjvrãgyzh khôyyzvng chịldnxu nổihpci mộgyzht kíilpgch, cámqttc dũzeswng sĩfbct cầbbrrm lấzipcy vũzesw khíilpg trong tay, vìfuqj bảtadho vệgyzh thành Altlands mà côyyzv́ gămfpf́ng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.