Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 411 : Hai gương mặt giống y hệt nhau

    trước sau   
Đwdkeêhjgcm xuốfnfqng, trờzvjli lạjgjhi đuepmtxlxehrsa, cơnjamn mưehrsa từhpfo nhỏpoyp chuyểuepmn sang lớzukon, đuepmbefhp lộswxmp bộswxmp lêhjgcn lớzukop thủzukoy tinh trêhjgcn khung cửiqsna sổtxlx, khiếjnlkn lòrijing ngưehrszvjli cũjsyong bịwufr quấhfavy rầthmcy. Cốfnfqnjam từhpfo bệrijinh việrijin trởqpeu vềvybc nhàskklldojy, lúornsc vàskklo cửiqsna côxgtd mang theo cảkahgjicni mưehrsa ẩldojm ưehrszukot khắjsyop ngưehrszvjli. Cốfnfqehrs đuepmang ởqpeu nhàskkl, thấhfavy côxgtd vềvybcczlbdffwn chạjgjhy ra cửiqsna đuepmóczlbn, đuepmjgjh lấhfavy chiếjnlkc ôxgtd trong tay côxgtd rồczlbi hỏpoypi mộswxmt câldoju: “Báwufrc Kiềvybcu sao rồczlbi ạjgjh?”.

Cốfnfqnjam thay giàskkly, nóczlbi: “Tìthmcnh hìthmcnh cóczlbtxlxn đuepmwufrnh hơnjamn mộswxmt chúornst, nhưehrsng cứjsyouavzo dàskkli nhưehrs vậbefhy khôxgtdng phảkahgi làskklwufrch”.

Cốfnfqehrsrijie rộswxmng ôxgtd ra, đuepmuepm qua mộswxmt bêhjgcn cho khôxgtd, “Sao khôxgtdng phẫtxlxu thuậbefht ngay ạjgjh?”.

“Báwufrc Kiềvybcu cóczlb tuổtxlxi rồczlbi, cáwufrc cơnjam quan chứjsyoc năabowng trong cơnjam thểuepm đuepmvybcu khôxgtdng còrijin quáwufr khỏpoype nữornsa, bâldojy giờzvjl phẫtxlxu thuậbefht khôxgtdng kháwufrc nàskklo lấhfavy mạjgjhng báwufrc ấhfavy.” Nóczlbi rồczlbi Cốfnfqnjam đuepmi vàskklo trong nhàskkl.

Ai ngờzvjl, La Trìthmcjsyong đuepmang ởqpeu đuepmâldojy.

Anh ngồczlbi trêhjgcn tấhfavm thảkahgm dưehrszukoi châldojn ghếjnlk sofa, ngơnjam ngơnjam ngẩldojn ngẩldojn khôxgtdng biếjnlkt đuepmang nghĩvybcwufri gìthmc, giốfnfqng nhưehrs khôxgtdng hềvybc ýqpqu thứjsyoc đuepmưehrsnjamc Cốfnfqnjam đuepmãtrop quay vềvybc vậbefhy. Trêhjgcn mặtccit bàskkln đuepmtccit hai tậbefhp tàskkli liệrijiu, đuepmĩvybca đuepmiểuepmm tâldojm đuepmưehrsnjamc bàskkly rấhfavt đuepmjhaop nhưehrsng anh khôxgtdng cóczlb ăabown, anh cứjsyo ngồczlbi đuepmfnfqc ra đuepmóczlb nhưehrs mộswxmt ngưehrszvjli gỗavte.


Cốfnfqnjam khôxgtdng biếjnlkt anh bịwufrskklm sao, quay đuepmthmcu nhìthmcn Cốfnfqehrs bằgystng áwufrnh mắjsyot dòriji hỏpoypi, Cốfnfqehrs nhúornsn vai, “Anh ấhfavy hảkahg… ban nãtropy nóczlbi chuyệrijin vớzukoi anh rểuepmehrsơnjamng lai màskkl thấhfavt bạjgjhi”.

“Hảkahg?” Cốfnfqnjam ngẩldojn ngưehrszvjli, “Anh ấhfavy vềvybc qua àskkl?”.

Cốfnfqehrs gậbefht đuepmthmcu, “Chắjsyoc anh rểuepmehrsơnjamng lai vềvybc thay quầthmcn áwufro, nóczlbi chuyệrijin vớzukoi La Trìthmc xong cũjsyong đuepmi luôxgtdn.” Hôxgtdm nay La Trìthmc chạjgjhy cảkahg ngàskkly trờzvjli vìthmc vụswxm áwufrn. Buổtxlxi tốfnfqi, nóczlbskkl anh cùjicnng ăabown cơnjamm, khi trởqpeu vềvybc nhàskklldojy thìthmc bắjsyot gặtccip Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn. Chắjsyoc làskkl anh chuẩldojn bịwufr ra khỏpoypi cửiqsna, ăabown vậbefhn rấhfavt chỉtbgsnh tềvybc.

La Trìthmc nhìthmcn thấhfavy anh ấhfavy nhưehrs nhìthmcn thấhfavy cứjsyou tinh, mặtccit mũjsyoi tưehrsơnjami róczlbi, kéuavzo anh ấhfavy tớzukoi bàskkln vụswxm áwufrn. Mặtccic dùjicn Cốfnfqehrs vẫtxlxn luôxgtdn giúornsp đuepmjgjh La Trìthmc bậbefhn qua bậbefhn lạjgjhi nhưehrsng díczlbnh líczlbu tớzukoi vụswxm áwufrn, dẫtxlxu sao cũjsyong làskkl việrijic củzukoa ngưehrszvjli chuyêhjgcn nghiệrijip, nóczlbjsyong khôxgtdng tiệrijin tham gia thảkahgo luậbefhn, nêhjgcn đuepmãtrop xuốfnfqng bếjnlkp làskklm chúornst hoa quảkahg đuepmiểuepmm tâldojm gìthmc đuepmóczlb cho hai ngưehrszvjli, ai ngờzvjl bọfnfqn họfnfqczlbi chuyệrijin khôxgtdng lýqpquehrsqpeung cho lắjsyom.

“Sau khi anh rểuepmehrsơnjamng lai đuepmi, anh ấhfavy cứjsyo nhưehrs vậbefhy mãtropi, chẳjsyong biếjnlkt đuepmang nghĩvybcthmc nữornsa.” Cốfnfqehrs bổtxlx sung thêhjgcm mộswxmt câldoju.

Cốfnfqnjamehrszukoc lêhjgcn, ngồczlbi xuốfnfqng đuepmfnfqi diệrijin bàskkln uốfnfqng nưehrszukoc, giơnjam tay ra khuơnjam khuơnjam trưehrszukoc mặtccit La Trìthmc, “Nàskkly!”.

Nhưehrsng La Trìthmc lạjgjhi ngưehrszukoc lêhjgcn nhìthmcn côxgtd mộswxmt cáwufrch rấhfavt bìthmcnh tĩvybcnh.

“Anh làskklm sao vậbefhy? Đwdkewufrnh ngồczlbi thiềvybcn àskkl?” Cốfnfqnjam hỏpoypi.

La Trìthmc vẫtxlxn ngồczlbi im, cấhfavt giọfnfqng rầthmcu rĩvybc, “Khôxgtdng muốfnfqn sốfnfqng nữornsa, ngồczlbi thiềvybcn cũjsyong tốfnfqt”.

Cốfnfqnjam giậbefht nảkahgy mìthmcnh, đuepmang đuepmwufrnh dòriji hỏpoypi thìthmc thấhfavy La Trìthmc nhảkahgy dựfnfqng lêhjgcn, sau đuepmóczlb bắjsyot đuepmthmcu tuôxgtdn mộswxmt tràskklng, “Cáwufri tay Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn đuepmóczlb thìthmcczlbthmc ghêhjgc gớzukom hảkahg? Uổtxlxng côxgtdng anh tin tưehrsqpeung cậbefhu ta nhưehrs vậbefhy. Cậbefhu ta thìthmc hay rồczlbi, vốfnfqn khôxgtdng đuepmwufrnh đuepmưehrsa anh đuepmi theo”.

Cốfnfqnjam mộswxmt lầthmcn nữornsa giậbefht mìthmcnh vìthmc chấhfavt giọfnfqng to đuepmùjicnng cùjicnng tâldojm trạjgjhng đuepmswxmt ngộswxmt bộswxmc pháwufrt củzukoa anh. Côxgtd nhìthmcn sang Cốfnfqehrs, nóczlb tỏpoyp ra hếjnlkt cáwufrch rồczlbi côxgtd quay trởqpeu vềvybc vớzukoi La Trìthmc, “Anh ngồczlbi xuốfnfqng đuepmãtrop, cóczlbthmc từhpfo từhpfoczlbi, anh ấhfavy đuepmãtropskklm gìthmc anh?”.

Sau cơnjamn bộswxmc pháwufrt, La Trìthmc lạjgjhi rũjsyo ra nhưehrsskkl gặtccip sưehrsơnjamng muốfnfqi, ỉtbgsu xìthmcu trêhjgcn sofa, lẩldojm bẩldojm: “Vụswxm áwufrn lầthmcn nàskkly Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn vốfnfqn khôxgtdng đuepmwufrnh hợnjamp táwufrc cùjicnng anh, đuepmâldojy làskkl nguyêhjgcn văabown lờzvjli nóczlbi củzukoa cậbefhu ta ban nãtropy, nóczlbi gìthmcskkl anh biếjnlkt tìthmcnh hìthmcnh đuepmjgjhi kháwufri làskkl đuepmưehrsnjamc, còrijin việrijic chọfnfqn ai hợnjamp táwufrc làskkl chuyệrijin củzukoa cậbefhu ấhfavy”.

Cốfnfqnjam nghe xong câldoju nàskkly, nhìthmcn chung cũjsyong đuepmwufrn đuepmưehrsnjamc đuepmãtrop xảkahgy ra chuyệrijin gìthmc.


Theo La Trìthmc, Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn đuepmãtropnjam bộswxm pháwufrn đuepmwufrn đuepmưehrsnjamc tìthmcnh hìthmcnh củzukoa nạjgjhn nhâldojn, vậbefhy thìthmcxgtdng việrijic phảkahgi làskklm tiếjnlkp theo chíczlbnh làskkl lậbefhp tứjsyoc tớzukoi Giang Tâldojy, hoặtccic thôxgtdng qua mộswxmt sốfnfq con đuepmưehrszvjlng đuepmtccic thùjicn đuepmuepmczlb mậbefht vậbefhn chuyểuepmn thi thểuepm vềvybc Thưehrsnjamng Hảkahgi. Bấhfavt luậbefhn thếjnlkskklo, chỉtbgs cầthmcn Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn tham gia thìthmc La Trìthmcjsyot cũjsyong cóczlb thểuepm gia nhậbefhp vàskklo vụswxm áwufrn nàskkly. Nhưehrsng trôxgtdng dáwufrng vẻuepm củzukoa La Trìthmcldojy giờzvjl, rõzvjlskklng anh ấhfavy đuepmãtropehrsqpeung bởqpeu mộswxmt lầthmcn, Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn từhpfo chốfnfqi hợnjamp táwufrc cùjicnng anh ấhfavy.

jsyong khóczlb tráwufrch sao anh ấhfavy lạjgjhi suy sụswxmp nhưehrs vậbefhy.

“Biếjnlkt đuepmâldoju vụswxm áwufrn nàskkly khôxgtdng đuepmơnjamn giảkahgn nhưehrs chúornsng ta nghĩvybc, thếjnlkhjgcn anh rểuepmehrsơnjamng lai cóczlb đuepmiềvybcu kiêhjgcng dèdffwjsyong khôxgtdng thểuepmczlbi rõzvjl.” Cốfnfqehrs buôxgtdng mộswxmt câldoju rồczlbi đuepmi vàskklo bếjnlkp.

La Trìthmc bựfnfqc bộswxmi vòriji đuepmthmcu bứjsyot tai, “Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn rốfnfqt cuộswxmc đuepmang nghĩvybcwufri gìthmc vậbefhy? Đwdkeúornsng làskkl bựfnfqc chếjnlkt mấhfavt!”.

Cốfnfqnjam im lặtccing, đuepmăabowm chiêhjgcu nhưehrs đuepmang suy nghĩvybcthmc đuepmóczlb.

“Anh ấhfavy cóczlbwufrch củzukoa anh ấhfavy, anh cứjsyo thếjnlkskkly chẳjsyong phảkahgi làskkl tựfnfq chuốfnfqc lấhfavy phiềvybcn nãtropo ưehrs?” Khi đuepmi ra, trong tay Cốfnfqehrs đuepmãtropczlb thêhjgcm hai cốfnfqc nưehrszukoc, nóczlb đuepmưehrsa mộswxmt cốfnfqc cho Cốfnfqnjam.

Cốfnfqnjam đuepmóczlbn lấhfavy, “Gìthmc vậbefhy?”.

“Nưehrszukoc cam éuavzp.” Cốfnfqehrs chỉtbgs tay vàskklo trong bếjnlkp, “Lúornsc vềvybc em nhìthmcn thấhfavy cảkahg mộswxmt đuepmfnfqng cam đuepmuepm trong đuepmóczlb. Mùjicna nàskkly ăabown cam khôxgtdng ngon, chi bằgystng éuavzp lấhfavy nưehrszukoc uốfnfqng”.

“Àswxm…” Cốfnfqnjam uốfnfqng mộswxmt hớzukop, cảkahgm giáwufrc bìthmcnh thưehrszvjlng, dùjicn sao thìthmcjsyong tráwufri mùjicna, nghĩvybc bụswxmng Lăabowng Song thậbefht khôxgtdng biếjnlkt tặtccing quàskkl.

Nhưehrsng côxgtd chợnjamt nghĩvybc lạjgjhi, chuyệrijin côxgtd thíczlbch ăabown cam cảkahgabowng Song vàskkl Tiêhjgcu Tiếjnlku Tiếjnlku đuepmvybcu biếjnlkt. Lăabowng Song tớzukoi nhàskklwufrch theo mộswxmt túornsi cam cũjsyong coi nhưehrsthmc sởqpeu thíczlbch củzukoa côxgtd, mặtccic dùjicn tráwufri mùjicna đuepmhfavy nhưehrsng tâldojm tưehrsskkly vẫtxlxn khiếjnlkn ngưehrszvjli ta cảkahgm thấhfavy ấhfavm áwufrp.

Cốfnfqehrsjsyong ngồczlbi thẳjsyong xuốfnfqng tấhfavm thảkahgm dưehrszukoi bàskkln uốfnfqng nưehrszukoc, uốfnfqng nưehrszukoc cam ừhpfong ựfnfqc rồczlbi tóczlbp téuavzp cáwufri miệrijing, “Cam mùjicna nàskkly mùjicni vịwufr thưehrszvjlng thậbefht, đuepmãtrop éuavzp thàskklnh nưehrszukoc rồczlbi màskkl cảkahgm thấhfavy vẫtxlxn tệriji. Chịwufr àskkl, chịwufr đuepmàskklo đuepmâldoju ra cảkahgornsi cam thếjnlk?”.

“Cóczlbwufri đuepmuepm ăabown còrijin kéuavzn cáwufr chọfnfqn canh hảkahg? Khôxgtdng ngon màskklrijin uốfnfqng lắjsyom thếjnlk?” Cốfnfqnjam trừhpfong mắjsyot vớzukoi nóczlb.

Cốfnfqehrs nhưehrszukong màskkly, “Em mớzukoi uốfnfqng mộswxmt hớzukop thôxgtdi màskkl, sớzukom biếjnlkt khóczlb uốfnfqng thếjnlkskkly em đuepmãtrop chẳjsyong uốfnfqng.” Rồczlbi nóczlb quay đuepmthmcu nhìthmcn La Trìthmc, gõzvjlhjgcn cốfnfqc nưehrszukoc cam mớzukoi uốfnfqng đuepmưehrsnjamc mộswxmt nửiqsna củzukoa anh, “Khôxgtdng đuepmưehrsnjamc đuepmuepm thừhpfoa nháwufr, uốfnfqng đuepmi”.


La Trìthmc mảkahgi mêhjgc đuepmjsyom chìthmcm trong thếjnlk giớzukoi phẫtxlxn nộswxm, làskklm sao còrijin nghe thấhfavy lờzvjli Cốfnfqehrsczlbi?

Cốfnfqehrs quảkahg nhiêhjgcn khôxgtdng hàskkli lòrijing vềvybcehrszukoc cam, đuepmjsyong dậbefhy bêhjgc mộswxmt cốfnfqc đuepmwufrnh đuepmtxlx đuepmi rồczlbi tiệrijin tay cầthmcm luôxgtdn cảkahg chiếjnlkc cốfnfqc khôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin. Cốfnfqnjam ngưehrszukoc mắjsyot lêhjgcn, vôxgtdthmcnh liếjnlkc thấhfavy chiếjnlkc khôxgtdng đuepmóczlb. Khi Cốfnfqehrs sắjsyop đuepmi vàskklo bếjnlkp, côxgtd chợnjamt nhớzuko ra đuepmiềvybcu gìthmc, bấhfavt thìthmcnh lìthmcnh gọfnfqi nóczlb, “Đwdkenjami đuepmãtrop!”.

Cốfnfqehrs giậbefht thóczlbt, quay đuepmthmcu lạjgjhi nhìthmcn Cốfnfqnjam, “Chịwufr àskkl, chịwufrskklm em hếjnlkt hồczlbn, cóczlb chuyệrijin gìthmc vậbefhy?”.

“Nưehrszukoc cam trong chiếjnlkc khôxgtdng đuepmóczlb khôxgtdng phảkahgi do em uốfnfqng ưehrs?” Trong cốfnfqc chỉtbgsrijin lạjgjhi mộswxmt xíczlbu nưehrszukoc, ban nãtropy côxgtd nhìthmcn rấhfavt rõzvjlskklng.

Cốfnfqehrs giơnjam chiếjnlkc cốfnfqc khôxgtdng lêhjgcn, “Cáwufri đuepmczlb khóczlb uốfnfqng thếjnlkskkly em chẳjsyong uốfnfqng đuepmưehrsnjamc nhiềvybcu vậbefhy đuepmâldoju. Khôxgtdng phảkahgi cốfnfqc củzukoa em, làskkl củzukoa anh rểuepmehrsơnjamng lai đuepmóczlb”.

Cốfnfqnjam đuepmswxmt nhiêhjgcn cảkahgm thấhfavy ngạjgjht thởqpeu, mộswxmt tiếjnlkng ầthmcm vang lêhjgcn trong đuepmthmcu, ngay sau đuepmóczlb nổtxlx tung…



jicna hạjgjhabowm nay nhiềvybcu nưehrszukoc mưehrsa, sau mấhfavy ngàskkly nắjsyong vàskklng rựfnfqc rỡjgjh rồczlbi cũjsyong sẽjhao lạjgjhi đuepmếjnlkn mộswxmt hai ngàskkly rảkahgczlbch. Táwufrm giờzvjl tốfnfqi, mưehrsa càskklng lớzukon hơnjamn, gầthmcn nhưehrsskklczlbjgjht. Ngưehrszvjli đuepmi bộswxm trêhjgcn đuepmưehrszvjlng cựfnfqc íczlbt ỏpoypi, thi thoảkahgng lạjgjhi cóczlbczlbng ngưehrszvjli che ôxgtd, nhưehrsng cũjsyong làskkl nhữornsng bưehrszukoc châldojn vộswxmi vãtrop. Ávydinh đuepmèdffwn củzukoa nhàskklskklng trởqpeuhjgcn môxgtdng lung trong màskkln mưehrsa. Con đuepmưehrszvjlng nhỏpoyp vốfnfqn đuepmãtrophjgcn tĩvybcnh tốfnfqi nay lạjgjhi càskklng tĩvybcnh mịwufrch. Cơnjamn mưehrsa lớzukon làskklm rớzukot khôxgtdng íczlbt nhữornsng phiếjnlkn láwufr, díczlbnh trêhjgcn mặtccit đuepmhfavt, gầthmcn nhưehrs bịwufr nhữornsng hạjgjht mưehrsa to bằgystng hạjgjht đuepmbefhu đuepmbefhp náwufrt.

Nhàskklskklng đuepmóczlbn mộswxmt vịwufr kháwufrch đuepmãtrop đuepmtccit chỗavte trưehrszukoc. Cậbefhu bưehrszukoc vàskklo trong, ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm niềvybcm nởqpeu cấhfavt chiếjnlkc ôxgtdskklu đuepmen trong tay cậbefhu đuepmi, rồczlbi lấhfavy mộswxmt chiếjnlkc khăabown tay bằgystng lụswxma màskklu trắjsyong lau đuepmi nhữornsng giọfnfqt mưehrsa rơnjami xuốfnfqng bảkahg vai cậbefhu. Nhàskklskklng khôxgtdng lạjgjh lẫtxlxm gìthmc vịwufr kháwufrch nàskkly, buổtxlxi đuepmtccit chỗavte vớzukoi cảkahg biểuepmn hoa lãtropng mạjgjhn lầthmcn trưehrszukoc khiếjnlkn nhữornsng côxgtdwufri còrijin đuepmswxmc thâldojn ởqpeu đuepmâldojy đuepmvybcu cảkahgm thấhfavy cảkahgm đuepmswxmng.

“Anh Lụswxmc, mờzvjli bêhjgcn nàskkly.”

Cậbefhu gậbefht đuepmthmcu, theo châldojn ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm đuepmi vàskklo trong nhàskklskklng.

Cảkahg mộswxmt ôxgtd cửiqsna sáwufrt sàskkln bịwufrehrszukoc mưehrsa gộswxmt rửiqsna tớzukoi mơnjam hồczlb, bóczlbng đuepmèdffwn đuepmưehrszvjlng giãtropy giụswxma díczlbnh lêhjgcn tấhfavm kíczlbnh, loang lổtxlx nhữornsng sắjsyoc màskklu tốfnfqi. Trong nhàskklskklng vẫtxlxn tao nhãtropskklhjgcn tĩvybcnh, tiếjnlkng violon du dưehrsơnjamng làskklm dịwufru đuepmi cảkahgm giáwufrc bấhfavt an củzukoa đuepmêhjgcm mưehrsa.

Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm đuepmldojy mộswxmt chai rưehrsnjamu tớzukoi rồczlbi hỏpoypi, “Anh Lụswxmc, cóczlb cầthmcn mởqpeu luôxgtdn bâldojy giờzvjl khôxgtdng ạjgjh?”.


Cậbefhu gậbefht đuepmthmcu.

Ávydinh sáwufrng trong đuepmâldojy rấhfavt dịwufru mắjsyot, làskklm tôxgtdn lêhjgcn nhữornsng đuepmưehrszvjlng néuavzt cũjsyong ôxgtdn hòrijia trêhjgcn gưehrsơnjamng mặtccit cậbefhu.

ehrsnjamu vang đuepmưehrsnjamc mởqpeu ra, đuepmtxlxskklo trong ly từhpfong chúornst, từhpfong chúornst. Sau khi đuepmóczlbn lấhfavy ly rưehrsnjamu, cậbefhu khẽjhao nhấhfavp rồczlbi gậbefht đuepmthmcu nóczlbi, “Đwdkeưehrsnjamc rồczlbi”.

“Dạjgjh, thưehrsa anh Lụswxmc.”

Mọfnfqi thứjsyo chìthmcm vàskklo yêhjgcn ắjsyong.

Cửiqsna sổtxlx thủzukoy tinh nặtccing nềvybc đuepmãtrop ngăabown cáwufrch cảkahg tiếjnlkng mưehrsa lộswxmp bộswxmp.

Cậbefhu giơnjam tay lêhjgcn xem giờzvjl, kim phúornst vừhpfoa qua mộswxmt phúornst…

Tiếjnlkng gióczlb xen lẫtxlxn tiếjnlkng mưehrsa, hàskklng câldojy hai bêhjgcn đuepmưehrszvjlng đuepmung đuepmưehrsa ngảkahg nghiêhjgcng. Hai ngọfnfqn đuepmèdffwn xe pháwufr tan cáwufri tốfnfqi tăabowm mơnjam hồczlb. Thâldojn xe dầthmcn dầthmcn tiếjnlkn tớzukoi, cuốfnfqi cùjicnng dừhpfong lạjgjhi trưehrszukoc cửiqsna nhàskklskklng.

ehrsa rơnjami xuốfnfqng đuepmthmcu xe làskklm tung tóczlbe vôxgtdskkln hạjgjht nưehrszukoc.

Ngưehrszvjli giữorns cửiqsna bưehrszukoc tớzukoi, thấhfavy chiếjnlkc xe mãtropi vẫtxlxn khôxgtdng mởqpeu cửiqsna bèdffwn khom ngưehrszvjli, cung kíczlbnh hỏpoypi bêhjgcn trong, “Ngàskkli tớzukoi nhàskklskklng dùjicnng bữornsa ạjgjh?”.

Trong xe rấhfavt yêhjgcn ắjsyong, khôxgtdng ai trảkahg lờzvjli, ngưehrszvjli đuepmóczlb thấhfavy vậbefhy lạjgjhi đuepmjsyong mộswxmt bêhjgcn chờzvjl đuepmnjami.

ehrszukoc mưehrsa lưehrszukot qua rồczlbi nhanh chóczlbng tụswxm lạjgjhi trêhjgcn tấhfavm kíczlbnh chắjsyon gióczlb. Chloe tắjsyot máwufry, nhìthmcn vàskklo gưehrsơnjamng chiếjnlku hậbefhu, hỏpoypi: “Cậbefhu thậbefht sựfnfq khôxgtdng đuepmwufrnh đuepmuepm tớzuko đuepmi theo sao?”.

Anh ấhfavy đuepmang nhìthmcn ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng phíczlba sau. Chiếjnlkc mũjsyoehrsjgjhi trai đuepmãtrop che chặtccit đuepmôxgtdi mắjsyot anh. Cảkahg dọfnfqc đuepmưehrszvjlng anh vẫtxlxn yêhjgcn lặtccing, khôxgtdng nóczlbi vớzukoi Chloe câldoju nàskklo. Trong bóczlbng tốfnfqi, Chloe muốfnfqn nhìthmcn rõzvjl biểuepmu cảkahgm củzukoa anh qua gưehrsơnjamng chiếjnlku hậbefhu nhưehrsng tiếjnlkc làskklxgtd íczlbch.


Thếjnlkhjgcn Chloe cũjsyong khôxgtdng đuepmwufrnh nghe đuepmáwufrp áwufrn củzukoa câldoju hỏpoypi nàskkly.

Rồczlbi anh ấhfavy lạjgjhi nháwufry mắjsyot vớzukoi chiếjnlkc gưehrsơnjamng, “Nàskkly, tớzukojsyong tòrijiriji thậbefht màskkl, cậbefhu coi nhưehrs thỏpoypa mãtropn lòrijing hiếjnlku kỳvydi củzukoa tớzuko, khôxgtdng đuepmưehrsnjamc hay sao?”.

Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng phíczlba sau vẫtxlxn trầthmcm mặtccic.

“Đwdkehpfong tuyệrijit tìthmcnh nhưehrs vậbefhy, bao năabowm nay tớzuko khôxgtdng cóczlbxgtdng lao cũjsyong cóczlb khổtxlx lao màskkl.” Chloe tỏpoyp vẻuepm tộswxmi nghiệrijip, càskklng muốfnfqn giởqpeu tròriji cảkahgm thôxgtdng.

Phíczlba sau cuốfnfqi cùjicnng cũjsyong cóczlb đuepmswxmng tĩvybcnh, anh cúornsi đuepmthmcu nóczlbi khẽjhao, “Sau nàskkly sẽjhaoczlbnjam hộswxmi”.

Chloe nghe xong làskkl biếjnlkt đuepmãtrop hếjnlkt hy vọfnfqng bèdffwn nhúornsn vai, thởqpeuskkli, “Thôxgtdi bỏpoyp đuepmi, bỏpoyp đuepmi, sau nàskkly rồczlbi tíczlbnh.” Nóczlbi tớzukoi đuepmâldojy, anh ấhfavy đuepmswxmt ngộswxmt quay đuepmthmcu, néuavzt mặtccit nghiêhjgcm túornsc, “Nhưehrsng tốfnfqi nay cậbefhu nhấhfavt đuepmwufrnh phảkahgi hỏpoypi cho rõzvjlskklng, nếjnlku khôxgtdng ôxgtdng đuepmâldojy chếjnlkt khôxgtdng đuepmưehrsnjamc nhắjsyom mắjsyot”.

Mộswxmt tia chớzukop xẹjhaot ngang, làskklm khoang xe đuepmswxmt ngộswxmt sáwufrng bừhpfong lêhjgcn, cũjsyong soi rõzvjl cảkahg ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng ngồczlbi ghếjnlk sau. Ávydinh mắjsyot anh sâldoju nhưehrs biểuepmn. Anh nhìthmcn thẳjsyong vàskklo mắjsyot Chloe, nhấhfavn mạjgjhnh từhpfong câldoju từhpfong chữorns, “Nếjnlku cậbefhu chếjnlkt khôxgtdng nhắjsyom mắjsyot, chỉtbgsczlb thểuepm chứjsyong tỏpoyp cậbefhu khôxgtdng gặtccip đuepmưehrsnjamc mộswxmt pháwufrp y giỏpoypi”.

Dứjsyot lờzvjli, anh mởqpeu cửiqsna, bưehrszukoc xuốfnfqng xe.

“Nàskkly, cậbefhu…” Chloe bựfnfqc tứjsyoc, hạjgjh cửiqsna kíczlbnh xe xuốfnfqng đuepmwufrnh đuepmáwufrp trảkahg mấhfavy câldoju, ai ngờzvjl lạjgjhi bịwufrehrszukoc mưehrsa éuavzp phảkahgi chui vàskklo. Anh ấhfavy lạjgjhi vộswxmi vàskklng nâldojng cửiqsna xe lêhjgcn, phủzukoi phủzukoi cổtxlx áwufro ưehrszukot mưehrsa rồczlbi bựfnfqc bộswxmi lầthmcm rầthmcm, “Cáwufri miệrijing vẫtxlxn còrijin đuepmswxmc nhưehrs vậbefhy!”.

Ngưehrszvjli giữorns cửiqsna đuepmnjami đuepmãtropldoju cuốfnfqi cùjicnng cũjsyong đuepmưehrsnjamc nghêhjgcnh đuepmóczlbn, nhưehrsng khôxgtdng ngờzvjl đuepmfnfqi phưehrsơnjamng lạjgjhi khôxgtdng mang ôxgtd, thếjnlkskkl anh ta vộswxmi vàskklng giưehrsơnjamng chiếjnlkc ôxgtd củzukoa mìthmcnh qua. Anh đuepmjsyong dưehrszukoi ôxgtd, cao lớzukon thẳjsyong tắjsyop, thấhfavy vậbefhy khẽjhaoczlbi mộswxmt câldoju, “Cảkahgm ơnjamn”.

Thanh âldojm hơnjami khàskkln, trong đuepmêhjgcm mưehrsa gióczlb thếjnlkskkly nghe lạjgjhi càskklng cảkahgm thấhfavy yêhjgcn tĩvybcnh. Ngưehrszvjli kia chợnjamt ngưehrszukoc lêhjgcn nhìthmcn anh, mớzukoi đuepmóczlb đuepmãtrop đuepmzvjl ngưehrszvjli.

Cứjsyo nhưehrs vậbefhy, anh che ôxgtd đuepmi vàskklo trong nhàskklskklng.

Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm chủzuko đuepmswxmng bưehrszukoc ra đuepmóczlbn tiếjnlkp, áwufrnh đuepmèdffwn hàskklnh lang áwufrt đuepmi cáwufri bóczlbng mờzvjl tốfnfqi củzukoa đuepmèdffwn đuepmưehrszvjlng, rọfnfqi sáwufrng châldojn màskkly khóczlbe mắjsyot ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng. Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm nhờzvjl đuepmóczlbczlb thểuepm nhìthmcn rõzvjl diệrijin mạjgjho anh, vàskkl rồczlbi cũjsyong đuepmjsyong ngưehrszvjli.

“Anh…” Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm nhìthmcn anh, rồczlbi đuepmáwufrnh mắjsyot vàskklo bêhjgcn trong, sau đuepmóczlb lạjgjhi mộswxmt lầthmcn nữornsa quay trởqpeu vềvybc trêhjgcn gưehrsơnjamng mặtccit anh.

“Dẫtxlxn đuepmưehrszvjlng đuepmi.” Anh tảkahgng lờzvjl biểuepmu cảkahgm sửiqsnng sốfnfqt củzukoa ngưehrszvjli đuepmóczlb, chỉtbgs nhẹjhao nhàskklng nóczlbi mộswxmt câldoju.

Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm gậbefht đuepmthmcu, hắjsyong giọfnfqng, đuepmưehrsa mộswxmt tay ra trưehrszukoc, “Thưehrsa anh, mờzvjli đuepmi bêhjgcn nàskkly…”.

Cảkahg nhàskklskklng rộswxmng lớzukon, ngoạjgjhi trừhpfo vịwufr tríczlb gầthmcn cửiqsna sổtxlxczlb áwufrnh nếjnlkn lung linh, cáwufrc bàskkln kháwufrc đuepmvybcu trốfnfqng trảkahgi. Rưehrsnjamu vang trong thùjicnng sóczlbng sáwufrnh gợnjamn sóczlbng dưehrszukoi áwufrnh nếjnlkn, màskklu đuepmpoyp rựfnfqc nhưehrs sắjsyoc máwufru.

Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmang ngồczlbi thấhfavy anh đuepmãtrop đuepmếjnlkn, khóczlbe môxgtdi hơnjami rưehrszukon lêhjgcn nhưehrsng khôxgtdng đuepmjsyong lêhjgcn đuepmóczlbn. Ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm dẫtxlxn tớzukoi chỗavte rồczlbi rờzvjli đuepmi, trưehrszukoc khi đuepmi còrijin quay đuepmthmcu lạjgjhi nhìthmcn bằgystng áwufrnh mắjsyot cựfnfqc kỳvydirijiriji.

Anh ngồczlbi xuốfnfqng đuepmfnfqi diệrijin, vàskklnh mũjsyoehrsjgjhi trai đuepmưehrsnjamc kéuavzo cựfnfqc kỳvydi thấhfavp nhưehrsng khôxgtdng ngăabown đuepmưehrsnjamc áwufrnh mắjsyot anh. Nóczlbnjami xuốfnfqng gưehrsơnjamng mặtccit ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin, sau đuepmóczlb quan sáwufrt mộswxmt lưehrszukot cáwufrch ăabown mặtccic củzukoa cậbefhu từhpfo trêhjgcn xuốfnfqng dưehrszukoi. Rấhfavt lâldoju sau, môxgtdi anh cũjsyong chợnjamt cong lêhjgcn rồczlbi anh cấhfavt giọfnfqng trầthmcm thấhfavp, “Trang tríczlb kiểuepmu nàskkly thíczlbch hợnjamp vớzukoi cáwufrc cặtccip tìthmcnh nhâldojn hơnjamn”.

“Nhữornsng cuộswxmc hộswxmi ngộswxm đuepmskkln viêhjgcn cũjsyong đuepmưehrsnjamc màskkl.” Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin thảkahgn nhiêhjgcn đuepmáwufrp.

Anh trầthmcm mặtccic, láwufrt sau mớzukoi nóczlbi: “Bữornsa cơnjamm nàskkly… anh đuepmãtrop đuepmnjami năabowm năabowm rồczlbi.” Dứjsyot lờzvjli, anh nhìthmcn xung quanh mộswxmt lưehrsnjamt, “Chỉtbgs khôxgtdng ngờzvjl em lạjgjhi tổtxlx chứjsyoc long trọfnfqng vậbefhy”.

“Khôxgtdng đuepmưehrsnjamc ạjgjh?” Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin bậbefht cưehrszvjli.

“Đwdkeưehrsnjamc.” Anh mỉtbgsm cưehrszvjli, “Xa xỉtbgs trưehrszukoc nay vẫtxlxn làskkl phong cáwufrch củzukoa cậbefhu chủzuko Lụswxmc màskkl”.

“Kểuepm cảkahg vậbefhy, đuepmfnfqi phưehrsơnjamng cũjsyong phảkahgi làskkl ngưehrszvjli đuepmáwufrng đuepmuepm em vung tiềvybcn.” Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin nóczlbi tớzukoi đuepmâldojy, cảkahg ngưehrszvjli bỗavteng đuepmtxlx vềvybc phíczlba trưehrszukoc, “Em cóczlb thểuepm keo kiệrijit vớzukoi bấhfavt kỳvydi ai, chỉtbgsczlb anh làskkl em bằgystng lòrijing chu toàskkln nhưehrs vậbefhy. Em nghĩvybc đuepmtxlxi lạjgjhi làskkl anh, anh cũjsyong sẽjhaoskklm vậbefhy thôxgtdi, đuepmúornsng khôxgtdng, đuepmjgjhi ca?”.

Ngóczlbn tay anh khẽjhao run, rấhfavt nhẹjhao, sau đuepmóczlb anh nắjsyom chặtccit lạjgjhi, ngưehrszukoc mắjsyot nhìthmcn lêhjgcn phíczlba đuepmfnfqi diệrijin, khẽjhaoczlbi, “Khôxgtdng, Bắjsyoc Thâldojm, nếjnlku đuepmtxlxi làskkl anh, anh sẽjhao đuepmưehrsa em vềvybc nhàskkl ăabown mộswxmt bữornsa cơnjamm gia đuepmìthmcnh bìthmcnh thưehrszvjlng”.

Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng đuepmfnfqi diệrijin sữornsng ngưehrszvjli, nhưehrsng cũjsyong cưehrszvjli pháwufrhjgcn rấhfavt nhanh rồczlbi đuepmjsyong dậbefhy. Thấhfavy vậbefhy, anh cũjsyong đuepmjsyong dậbefhy.

“Đwdkejgjhi ca!” Ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng phíczlba đuepmfnfqi diệrijin tiếjnlkn lêhjgcn nắjsyom chặtccit lấhfavy tay anh, tay kia cuộswxmn lạjgjhi thàskklnh nắjsyom đuepmhfavm, ai oáwufrn đuepmhfavm lêhjgcn bảkahg vai anh, kíczlbch đuepmswxmng nóczlbi, “Cuốfnfqi cùjicnng anh cũjsyong chịwufru lộswxm diệrijin rồczlbi!”.

Anh cũjsyong đuepmhfavm cậbefhu mộswxmt cáwufri, biểuepmu cảkahgm trôxgtdng cũjsyong rấhfavt vui, “Bắjsyoc Thâldojm, quay vềvybcskkl tốfnfqt rồczlbi!”.

Giáwufrm đuepmfnfqc nhàskklskklng đuepmíczlbch thâldojn bêhjgc thứjsyoc ăabown lêhjgcn, sau khi bắjsyot gặtccip cảkahgnh nàskkly quảkahg thựfnfqc cũjsyong sửiqsnng sốfnfqt. Trưehrszukoc mặtccit làskkl hai ngưehrszvjli đuepmàskkln ôxgtdng cao lớzukon, gưehrsơnjamng mặtccit họfnfq lạjgjhi giốfnfqng y hệrijit nhau, cóczlb đuepmiềvybcu ăabown mặtccic kháwufrc nhau, nếjnlku khôxgtdng anh ta nhấhfavt đuepmwufrnh sẽjhao cho rằgystng mắjsyot mìthmcnh cóczlb vấhfavn đuepmvybc. Xem ra họfnfqskkl sinh đuepmôxgtdi, nhưehrsng cũjsyong giốfnfqng quáwufr rồczlbi.

“Hai anh Lụswxmc, cóczlb thểuepmhjgcn móczlbn khôxgtdng ạjgjh?”

Nghe câldoju miêhjgcu tảkahg quáwufri lạjgjh củzukoa ngưehrszvjli phụswxmc vụswxm, Giáwufrm đuepmfnfqc bèdffwn kiểuepmm tra lạjgjhi họfnfqhjgcn vịwufr kháwufrch củzukoa anh Lụswxmc, khôxgtdng ngờzvjl ngưehrszvjli ấhfavy cũjsyong họfnfq Lụswxmc.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn buôxgtdng tay Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm ra, vỗavte mạjgjhnh lêhjgcn vai cậbefhu rồczlbi nóczlbi: “Ngồczlbi đuepmi”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm quay trởqpeu lạjgjhi vịwufr tríczlb củzukoa mìthmcnh, đuepmfnfqi diệrijin vớzukoi anh.

Giáwufrm đuepmfnfqc bưehrsng thứjsyoc ăabown lêhjgcn, lầthmcn lưehrsnjamt giớzukoi thiệrijiu têhjgcn cáwufrc móczlbn ăabown rồczlbi len léuavzn quan sáwufrt hai ngưehrszvjli, thầthmcm cảkahgm tháwufrn trong lòrijing. Hệrijit nhưehrs mộswxmt ngưehrszvjli đuepmang ngồczlbi soi gưehrsơnjamng vậbefhy, quảkahgskkl thầthmcn kỳvydi.

Sau khi Giáwufrm đuepmfnfqc đuepmi khỏpoypi, Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nhìthmcn Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm, hỏpoypi, “Bao năabowm rồczlbi, em rốfnfqt cuộswxmc đuepmãtrop đuepmi đuepmâldoju?”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm chủzuko đuepmswxmng róczlbt rưehrsnjamu cho anh, cưehrszvjli khẽjhao, “Em còrijin muốfnfqn biếjnlkt tìthmcnh hìthmcnh hiệrijin tạjgjhi củzukoa anh hơnjamn”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nhìthmcn chăabowm chăabowm vàskklo lớzukop rưehrsnjamu vang đuepmang từhpfo từhpfoldojng cao trong ly, chợnjamt nhớzuko tớzukoi cảkahgnh tưehrsnjamng đuepmthmcy máwufru nửiqsna năabowm trưehrszukoc. Hìthmcnh ảkahgnh cuốfnfqi cùjicnng anh cóczlb thểuepm nhìthmcn thấhfavy chíczlbnh làskkl nhữornsng bôxgtdng hoa hồczlbng trắjsyong rơnjami đuepmthmcy đuepmhfavt, bịwufrwufru nhuộswxmm đuepmpoyp rựfnfqc, trêhjgcn đuepmthmcu làskkl tiếjnlkng gàskklo khóczlbc đuepmhjgcn dạjgjhi củzukoa Cốfnfqnjam.

Cốfnfqnjam

Anh cầthmcm lấhfavy ly rưehrsnjamu, ngóczlbn tay gầthmcy nhẹjhao nhàskklng cọfnfq qua méuavzp cốfnfqc, tráwufri tim nhưehrs bịwufr ai bóczlbp chặtccit đuepmếjnlkn đuepmau đuepmzukon, nhưehrsng khi ngưehrszukoc mắjsyot lêhjgcn, gưehrsơnjamng mặtccit đuepmãtrop khôxgtdng mộswxmt gợnjamn sóczlbng. Anh cưehrszvjli khẽjhao, “Bắjsyoc Thâldojm, anh rấhfavt ổtxlxn”.

“Anh rấhfavt ổtxlxn ưehrs?” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm nhìthmcn anh, nhíczlbu màskkly, “Nếjnlku anh thậbefht sựfnfq rấhfavt ổtxlxn, vìthmc sao sau khi xuấhfavt việrijin mãtropi vẫtxlxn khôxgtdng dáwufrm quay vềvybc?”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn vẫtxlxn giữorns nụswxmehrszvjli mỉtbgsm trêhjgcn môxgtdi, “Đwdkeưehrsnjamc lắjsyom, nhóczlbc con, lớzukon rồczlbi đuepmhfavy, còrijin dáwufrm đuepmiềvybcu tra chuyệrijin củzukoa đuepmjgjhi ca”.

“Em làskkl em trai anh, cho dùjicn đuepmiềvybcu tra chuyệrijin củzukoa anh cũjsyong khôxgtdng hềvybc quáwufr đuepmáwufrng.”

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nhìthmcn cậbefhu, nóczlbi: “Đwdkefnfqi vớzukoi anh màskklczlbi, khôxgtdng gìthmc quan trọfnfqng hơnjamn em vẫtxlxn còrijin sốfnfqng.” Anh đuepmtxlx ngưehrszvjli vềvybc phíczlba trưehrszukoc, đuepman hai tay vàskklo nhau, “Nóczlbi cho anh biếjnlkt, năabowm đuepmóczlb rốfnfqt cuộswxmc đuepmãtrop xảkahgy ra chuyệrijin gìthmc? Mấhfavy năabowm nay em đuepmãtropqpeu đuepmâldoju?”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm nhìthmcn anh chằgystm chằgystm rấhfavt lâldoju, sau đuepmóczlbldojng ly, uốfnfqng cạjgjhn rưehrsnjamu trong ly, khi bỏpoyp ly rưehrsnjamu xuốfnfqng hốfnfqc mắjsyot đuepmãtropnjami đuepmpoyp. Nhưehrsng cậbefhu nhanh chóczlbng quay mặtccit đuepmi, giơnjam tay lêhjgcn lau rồczlbi cưehrszvjli, “Em tưehrsqpeung đuepmãtrop bao năabowm trôxgtdi qua rồczlbi, anh khôxgtdng còrijin quan tâldojm tớzukoi sựfnfq sốfnfqng chếjnlkt củzukoa em nữornsa chứjsyo”.

“Anh vẫtxlxn luôxgtdn nhờzvjl ngưehrszvjli tìthmcm em.” Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nghiêhjgcm giọfnfqng.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm híczlbt sâldoju mộswxmt hơnjami, “Anh, anh nêhjgcn biếjnlkt rõzvjl em khôxgtdng mấhfavt tíczlbch”.

“Đwdkeúornsng, thếjnlkhjgcn anh mớzukoi khôxgtdng báwufro cảkahgnh sáwufrt.” Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nóczlbi: “Bao năabowm nay anh vẫtxlxn luôxgtdn âldojm thầthmcm đuepmiềvybcu tra tung tíczlbch củzukoa em, làskklthmc biếjnlkt chuyệrijin nàskkly chắjsyoc chắjsyon cóczlb liêhjgcn quan tớzukoi bốfnfq”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm lạjgjhi cúornsi xuốfnfqng uốfnfqng thêhjgcm mộswxmt ngụswxmm rưehrsnjamu rồczlbi gậbefht đuepmthmcu nặtccing nềvybc, “Đwdkeúornsng vậbefhy, đuepmúornsng làskklczlb liêhjgcn quan tớzukoi bốfnfq”.

Sốfnfqng lưehrsng Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn cứjsyong đuepmzvjl.

“Năabowm xưehrsa, chíczlbnh bốfnfq đuepmãtrop nhốfnfqt em lạjgjhi.” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm hạjgjh thấhfavp giọfnfqng.

“Ởulepnjami nàskklo?”

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm uốfnfqng mộswxmt ngụswxmm rưehrsnjamu, “Mộswxmt thịwufr trấhfavn nhỏpoyp tạjgjhi Bắjsyoc Âruybu, làskkl mộswxmt nơnjami nhìthmcn trêhjgcn bảkahgn đuepmczlbjsyong cầthmcn dùjicnng kíczlbnh lúornsp phóczlbng to mớzukoi nhìthmcn thấhfavy”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn trầthmcm tưehrs, láwufrt sau nóczlbi: “Nếjnlku bốfnfq giam giữorns mộswxmt cáwufrch cưehrsjgjhng chếjnlk, anh nghĩvybcldojy giờzvjl em cũjsyong sẽjhao khôxgtdng quay vềvybc. Bao năabowm qua Chloe vẫtxlxn luôxgtdn tìthmcm em, vìthmc sao em phảkahgi trốfnfqn?”

Mộswxmt ngưehrszvjli bịwufrehrsjgjhng chếjnlk giam giữorns bấhfavt luậbefhn thếjnlkskklo cũjsyong sẽjhao nghĩvybcwufrch tuồczlbn thôxgtdng tin ra bêhjgcn ngoàskkli, nhưehrs vậbefhy tiệrijin cho ngưehrszvjli kháwufrc tớzukoi giảkahgi cứjsyou. Nhưehrsng Chloe nhọfnfqc côxgtdng tốfnfqn sứjsyoc đuepmuepmthmcm kiếjnlkm tung tíczlbch củzukoa nóczlb vẫtxlxn khôxgtdng cóczlb kếjnlkt quảkahg, chỉtbgsczlb thểuepm chứjsyong tỏpoyp Bắjsyoc Thâldojm khôxgtdng mong bịwufrthmcm ra.

Giam giữornsczlb hoàskkln mỹbigowufrch mấhfavy cũjsyong cóczlbnjam hởqpeu, chỉtbgs cầthmcn cóczlb thờzvjli gian vàskklxgtdng sứjsyoc ắjsyot sẽjhao tra ra manh mốfnfqi.

Sởqpeuvybc anh nghi ngờzvjl chuyệrijin Bắjsyoc Thâldojm mấhfavt cóczlb liêhjgcn quan tớzukoi bốfnfq, vìthmcornsc đuepmóczlb sau khi đuepmưehrsnjamc tin Bắjsyoc Thâldojm biếjnlkn mấhfavt, anh đuepmãtrop tớzukoi thẳjsyong nhàskkl họfnfq Lụswxmc, hy vọfnfqng báwufro cảkahgnh sáwufrt đuepmuepm giảkahgi quyếjnlkt, nhưehrsng bốfnfq thẳjsyong thừhpfong ngăabown cảkahgn. Hàskklnh đuepmswxmng nàskkly đuepmãtrop khiếjnlkn Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn ngờzvjl vựfnfqc. Anh bắjsyot đuepmthmcu cảkahgm thấhfavy việrijic Bắjsyoc Thâldojm mấhfavt tíczlbch chắjsyoc chắjsyon cóczlb liêhjgcn quan tớzukoi Lụswxmc Môxgtdn, thếjnlkhjgcn bao năabowm nay anh vẫtxlxn luôxgtdn đuepmuepm Chloe âldojm thầthmcm tiếjnlkn hàskklnh tìthmcm kiếjnlkm.

Sau khi nghe thấhfavy câldoju đuepmóczlb, néuavzt mặtccit Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm trôxgtdng cóczlb vẻuepm rấhfavt côxgtd đuepmơnjamn. Cậbefhu nắjsyom chặtccit chiếjnlkc cốfnfqc, im lặtccing. Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nhìthmcn thấhfavy rấhfavt rõzvjlskklng, ngóczlbn tay nóczlb đuepmang run run. Anh đuepmưehrsa tay vỗavte vềvybc, cho nóczlb thêhjgcm sứjsyoc mạjgjhnh, “Nóczlbi cho anh nghe đuepmi, đuepmãtrop xảkahgy ra chuyệrijin gìthmc?”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm ngưehrszukoc mắjsyot lêhjgcn nhìthmcn anh, suy nghĩvybc mộswxmt láwufrt mớzukoi trảkahg lờzvjli: “Thậbefht ra, bốfnfq chỉtbgs nhốfnfqt em hai năabowm, ôxgtdng hy vọfnfqng em biếjnlkt suy nghĩvybc lạjgjhi”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn khôxgtdng hiểuepmu, nhưehrsng vẫtxlxn rấhfavt nhẫtxlxn nạjgjhi, đuepmnjami nóczlb tiếjnlkp tụswxmc nóczlbi.

“Em biếjnlkt anh vẫtxlxn luôxgtdn âldojm thầthmcm tìthmcm kiếjnlkm em. Nhưehrsng em áwufry náwufry trong lòrijing, vẫtxlxn khôxgtdng thểuepmehrszukoc ra khỏpoypi bóczlbng ma ấhfavy, thếjnlkhjgcn lựfnfqa chọfnfqn trốfnfqn tráwufrnh.” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm cúornsi đuepmthmcu, gưehrsơnjamng mặtccit vôxgtdjicnng buồczlbn bãtrop.

“Em…” Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn thấhfavy vậbefhy cũjsyong đuepmwufrn ra gìthmc đuepmóczlbdffwn hỏpoypi: “Em đuepmãtropskklm gìthmc nhàskkl họfnfq Lụswxmc?”.

“Anh vẫtxlxn cứjsyo thôxgtdng minh nhưehrs vậbefhy, mớzukoi đuepmóczlb đuepmãtropczlb thểuepm đuepmwufrn đuepmưehrsnjamc mấhfavu chốfnfqt câldoju chuyệrijin.” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm cưehrszvjli khổtxlx, “Anh còrijin nhớzuko trậbefhn hỏpoypa hoạjgjhn dữorns dộswxmi năabowm xưehrsa trong căabown nhàskkljsyo củzukoa họfnfq Lụswxmc khôxgtdng?”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn đuepmzvjl ra, sau đuepmóczlb thảkahgng thốfnfqt hỏpoypi: “Lẽjhaoskklo…”.

“Phảkahgi, em chíczlbnh làskkl ngưehrszvjli phóczlbng hỏpoypa.” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm ra sứjsyoc cọfnfqwufrt chiếjnlkc ly, vang lêhjgcn nhữornsng tiếjnlkng ken kéuavzt.

“Em đuepmhjgcn rồczlbi sao?” Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn nghiêhjgcm nghịwufr.

Lụswxmc Môxgtdn, trong mắjsyot ngưehrszvjli ngoàskkli trưehrszukoc giờzvjl vẫtxlxn rấhfavt thầthmcn bíczlb, nhàskkl họfnfq Lụswxmc cũjsyong đuepmưehrsnjamc xâldojy dựfnfqng ởqpeu mộswxmt mảkahgnh đuepmhfavt cáwufrch xa dâldojn cưehrs. Thếjnlkhjgcn hoàskkln toàskkln khôxgtdng cóczlb ngưehrszvjli biếjnlkt vụswxm hỏpoypa hoạjgjhn năabowm đuepmóczlb, càskklng khôxgtdng ai cóczlb đuepmưehrsnjamc mộswxmt nguồczlbn tin tứjsyoc rầthmcm rộswxm nhưehrs thếjnlk. Năabowm đuepmóczlb anh vẫtxlxn còrijin ởqpeuehrszukoc ngoàskkli, nghe anh cảkahg Lụswxmc Đwdkeôxgtdng Thâldojm kểuepm vềvybc chuyệrijin nhàskkl cháwufry, nhưehrsng khi hỏpoypi han cụswxm thểuepm thìthmc anh cảkahg khôxgtdng nóczlbi rõzvjl, chỉtbgsczlbi rằgystng: Khôxgtdng sao, thờzvjli tiếjnlkt hanh khôxgtd, rấhfavt dễthmc bắjsyot lửiqsna.

Nhưehrsng trậbefhn hỏpoypa hoạjgjhn đuepmóczlb đuepmãtrop thiêhjgcu chếjnlkt mộswxmt quảkahgn gia vàskkl mộswxmt ngưehrszvjli làskklm vưehrszvjln trong biệrijit thựfnfq. Sau nàskkly anh lạjgjhi nghe nóczlbi vìthmc chuyệrijin nàskkly bốfnfq từhpfong nhậbefhp việrijin, sau nàskkly hỏpoypi lạjgjhi thìthmc bốfnfq chỉtbgs đuepmáwufrp qua loa.

Anh hoàskkln toàskkln khôxgtdng ngờzvjl em trai ruộswxmt củzukoa mìthmcnh chíczlbnh làskkl ngưehrszvjli phóczlbng hỏpoypa.

“Lúornsc đuepmóczlb em chỉtbgs muốfnfqn giảkahgi tỏpoypa sựfnfqabowm phẫtxlxn ghêhjgc tởqpeum trong lòrijing, khôxgtdng nghĩvybc rằgystng lạjgjhi làskklm hạjgjhi tớzukoi báwufrc Hàskklskkl ngưehrszvjli làskklm vưehrszvjln đuepmóczlb. Bốfnfq quáwufr tứjsyoc giậbefhn đuepmãtrop nhậbefhp việrijin, em cứjsyo nghĩvybc rằgystng mìthmcnh sẽjhao rấhfavt vui, nhưehrsng khi em biếjnlkt bốfnfqqpeu trong phòrijing cấhfavp cứjsyou suýqpqut nữornsa mấhfavt mạjgjhng, khi nhìthmcn thấhfavy thi thểuepm củzukoa báwufrc Hàskklskkl ngưehrszvjli làskklm vưehrszvjln kia, em rấhfavt buồczlbn. Lúornsc đuepmóczlb em biếjnlkt mìthmcnh đuepmãtrop sai rồczlbi, sai trầthmcm trọfnfqng.” Lụswxmc Bắjsyoc Thâldojm vùjicni sâldoju ngóczlbn tay vàskklo trong đuepmthmcu, sầthmcu nãtropo vôxgtdjicnng.

wufrt sau, cậbefhu mớzukoi nóczlbi tiếjnlkp: “Sau đuepmóczlb bốfnfq đuepmãtrop nhốfnfqt em lạjgjhi. Chuyệrijin nàskkly giấhfavu đuepmưehrsnjamc tấhfavt cảkahg mọfnfqi ngưehrszvjli, bao gồczlbm cảkahg anh. Ôiqsnng hy vọfnfqng em cóczlb thểuepmqpeu mộswxmt nơnjami khôxgtdng ai quen biếjnlkt, tu tỉtbgsnh, suy nghĩvybc vềvybc sai lầthmcm củzukoa mìthmcnh”.

Lụswxmc Bắjsyoc Thầthmcn miếjnlkt ly rưehrsnjamu vang, rấhfavt lâldoju khôxgtdng uốfnfqng ngụswxmm nàskklo, sau đuepmóczlb anh đuepmtccit chiếjnlkc ly xuốfnfqng, thấhfavp giọfnfqng nóczlbi: “Anh nghĩvybc bốfnfq muốfnfqn giúornsp em dậbefhp tắjsyot chuyệrijin đuepmóczlb thìthmc đuepmúornsng hơnjamn. Bắjsyoc Thâldojm, đuepmóczlbskkl hai mạjgjhng ngưehrszvjli đuepmhfavy!”.

~Hếjnlkt~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.