Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 386 : Người sống có thể trốn

    trước sau   
Mặdlqdc dùclqa đublxãuqgq dựrszu liệmdacu trưgvsebbmfc nhưgvseng lờdaiii thừrszua nhậprkpn củdsnsa Chloe vẫonxin khiếsafdn Cốuthrnifg thảlqigng thốuthrt tộbbmft cùclqang. Anh ấgvsey nóvphsi mấgvsey năfrtzm nay anh ấgvsey vẫonxin đublxang tìkbpfm kiếsafdm tung típrkpch củdsnsa Bắrxqkc Thâdsnsm, chỉoboy riêublxng ba chữcozt ‘mấgvsey năfrtzm nay’ đublxãuqgq đublxdsns khiếsafdn cônzwq nghẹurfnt thởdrbp.

“Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch từrszu khi nàigdco?” Khi câdsnsu nàigdcy bậprkpt ra khỏwycci miệmdacng Cốuthrnifgigdcnzwq thứrtzec, thậprkpt ra tậprkpn sâdsnsu đublxáurfny lòxzdpng vẫonxin cóvphs mộbbmft giọbbmfng nóvphsi cảlqignh cáurfno cônzwq: Đsafdrszung hỏwycci nữcozta, đublxrszung tìkbpfm hiểdqseu sâdsnsu thêublxm nữcozta… Nhưgvseng cảlqigm giáurfnc tòxzdpxzdp bịdqsenzwq đublxèrszutbojn quáurfndsnsu đublxang rụuehpc rịdqsech bậprkpt dậprkpy, nhưgvse ma quỷvsux, nhưgvse đublxublxn dạjwxci, thiêublxu đublxuthrt mọbbmfi bìkbpfnh tĩkflgnh củdsnsa cônzwq.

Chloe hoàigdcn toàigdcn khônzwqng biếsafdt sựrszu tranh đublxgvseu trong lòxzdpng cônzwq, anh ấgvsey nóvphsi: “Vớbbmfi sựrszu suy đublxurfnn củdsnsa Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen thìkbpfvphs lẽklxs Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch vàigdco năfrtzm sắrxqkp tốuthrt nghiệmdacp nghiêublxn cứrtzeu sinh.”

“Cụuehp thểdqseigdc thờdaiii gian nàigdco?” Cốuthrnifg nhìkbpfn Chloe chăfrtzm chúuehp.

Chloe giậprkpt mìkbpfnh vìkbpf phảlqign ứrtzeng củdsnsa cônzwq, ngay cảlqig La Trìkbpfgczrng nhậprkpn ra sựrszu bấgvset thưgvsedaiing ấgvsey.

“Em khônzwqng sao chứrtze?” Chloe hoàigdci nghi.


Cốuthrnifg cấgvset mọbbmfi căfrtzng thẳzlaong lạjwxci, lắrxqkc đublxedaeu: “… Em chỉoboy muốuthrn biếsafdt mộbbmft sốuthr quáurfn trìkbpfnh củdsnsa sựrszu việmdacc thônzwqi.”

“Cụuehp thểdqse thìkbpfvphs lẽklxs chíprkpnh làigdcfrtzm Bắrxqkc Thâdsnsm ra nưgvsebbmfc ngoàigdci du họbbmfc.” Chloe nhúuehpn vai: “Vìkbpf lầedaen cuốuthri cùclqang Bắrxqkc Thâdsnsm xuấgvset hiệmdacn ởdrbp Hạjwxcnzwqn, dĩkflg nhiêublxn, đublxâdsnsy làigdc thônzwqng tin Bắrxqkc Thầedaen đublxưgvsea anh.”

nifgi thởdrbp củdsnsa Cốuthrnifg trởdrbpublxn gấgvsep gáurfnp, đublxônzwqi tay vônzwq thứrtzec nắrxqkm chặdlqdt: “Ýjsla củdsnsa anh làigdc trưgvsebbmfc khi Bắrxqkc Thâdsnsm ra nưgvsebbmfc ngoàigdci du họbbmfc đublxãuqgq mấgvset típrkpch rồzxsqi?”

“Cóvphs lẽklxs vậprkpy.” Chloe suy tưgvse: “Mấgvsey năfrtzm nay anh đublxãuqgqkbpfm rấgvset nhiềgpyju nơnifgi, thậprkpm chíprkpdrbpgvsebbmfc ngoàigdci cũgczrng tìkbpfm rấgvset lâdsnsu, mụuehpc tiêublxu cuốuthri cùclqang vẫonxin dừrszung lạjwxci ởdrbp Trung Quốuthrc. Nếsafdu Bắrxqkc Thầedaen đublxãuqgq pháurfnt hiệmdacn ra nơnifgi hoạjwxct đublxbbmfng cuốuthri cùclqang củdsnsa Bắrxqkc Thâdsnsm ởdrbp Hạjwxcnzwqn vậprkpy thìkbpf nhấgvset đublxdqsenh sẽklxsvphs manh mốuthri. Chỉoboy tiếsafdc làigdc bao nhiêublxu năfrtzm nay, cho dùclqavphs manh mốuthri cũgczrng đublxrtzet, nhưgvseng màigdc…”

Anh ấgvsey chỉoboyvphsi nửepcaa chừrszung.

Cốuthrnifg nghe thấgvsey sốuthrt ruộbbmft bèrszun hỏwycci: “Nhưgvseng gìkbpfnifg?”

Chloe nghiêublxng đublxedaeu nhìkbpfn cônzwq, nhưgvsegvsedaiii nhưgvse khônzwqng. Cốuthrnifg bịdqse nhìkbpfn đublxếsafdn nỗnifgi cảlqig ngưgvsedaiii thiếsafdu tựrszu nhiêublxn, nhíprkpu màigdcy: “Anh cóvphs chuyệmdacn gìkbpf thìkbpfvphsi đublxi.”

Anh ấgvsey đublxrtzeng dậprkpy, ngồzxsqi phịdqsech xuốuthrng sáurfnt bêublxn cạjwxcnh cônzwq, giơnifgurfnnh dàigdci ra, nétbojt mặdlqdt đublxùclqaa giỡnzwqn, hỏwycci: “Nàigdcy, em hãuqgqy đublxrtzeng từrszuvphsc đublxbbmf củdsnsa con gáurfni màigdc đublxáurfnnh giáurfn đublxi, giữcozta anh, Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen vàigdc Lụuehpc Bắrxqkc Thâdsnsm ai đublxurfnp trai hơnifgn?”

Cốuthrnifg đublxdaii ra, khônzwqng ngờdaii anh ấgvsey lạjwxci hỏwycci vậprkpy.

ublxn nàigdcy La Trìkbpfgczrng đublxang đublxcozti nghe tìkbpfnh hìkbpfnh, khônzwqng thểdqse ngờdaiigvse duy củdsnsa Chloe quáurfn nhảlqigy vọbbmft, từrszu vụuehp áurfnn lậprkpp tứrtzec nhảlqigy qua chuyệmdacn sắrxqkc đublxurfnp. “Chloe, cậprkpu nóvphsi rõprkpigdcng mọbbmfi chuyệmdacn đublxãuqgq rồzxsqi hẵmzzkng so sáurfnnh vẻgudj đublxurfnp, làigdcm gìkbpfvphs kiểdqseu nóvphsi chuyệmdacn nửepcaa vờdaiii thếsafd?”

“Cậprkpu hiểdqseu cáurfni gìkbpf?” Chloe lưgvsedaiim nguýaojzt La Trìkbpf.

La Trìkbpf nghẹurfnn lờdaiii, bĩkflgu mônzwqi.

“Em nóvphsi đublxi chứrtze, ai đublxurfnp trai hơnifgn?” Chloe vẫonxin còxzdpn chưgvsea quêublxn vấgvsen đublxgpyjigdcy, thúuehpc giụuehpc Cốuthrnifg.


“Anh đublxurfnp trai, anh đublxurfnp trai.” Cốuthrnifg đublxáurfnp qua quýaojzt, cônzwq chỉoboy quan tâdsnsm tớbbmfi chuyệmdacn Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen mấgvset típrkpch.

Chloe dĩkflg nhiêublxn nhậprkpn ra cônzwq đublxáurfnp tạjwxcm bợcozt, nhưgvseng cũgczrng khônzwqng vạjwxcch trầedaen màigdc hỏwycci nửepcaa đublxùclqaa nửepcaa thậprkpt: “Thếsafd sao em lạjwxci thíprkpch Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen?”

Cốuthrnifgxzdpn chưgvsea trảlqig lờdaiii, La Trìkbpfdrbpublxn đublxãuqgq phảlqign đublxuthri: “Nàigdcy nàigdcy nàigdcy, tônzwqi nóvphsi nàigdcy, Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen tớbbmfi giờdaii vẫonxin đublxang còxzdpn nằdqsem trong phòxzdpng bệmdacnh đublxgvsey, cậprkpu đublxãuqgq sốuthrt ruộbbmft đublxàigdco góvphsc tưgvsedaiing củdsnsa anh em rồzxsqi?”

Chloe khônzwqng ngờdaii La Trìkbpf lạjwxci ầedaem ĩkflgrszun ghétboj đublxedaeu nóvphsi bêublxn tai Cốuthrnifg: “Hoặdlqdc hỏwycci thếsafdigdcy đublxi, em ưgvseng hai anh em cậprkpu ấgvsey đublxiểdqsem gìkbpf?”

Cốuthrnifg quay ngoắrxqkt đublxedaeu lạjwxci nhìkbpfn anh ấgvsey, tráurfni tim suýaojzt chúuehpt nữcozta thìkbpf vọbbmft ra khỏwycci cổmekh họbbmfng.

Chloe mỉoboym cưgvsedaiii nhìkbpfn cônzwq, dưgvsedaiing nhưgvse đublxãuqgq sớbbmfm dựrszu liệmdacu đublxưgvsecoztc cônzwq sẽklxsvphs phảlqign ứrtzeng nàigdcy. La Trìkbpf khônzwqng nghe đublxưgvsecoztc câdsnsu nóvphsi cuốuthri cùclqang củdsnsa Chloe, thấgvsey Cốuthrnifg phảlqign ứrtzeng rõprkpigdcng nhưgvse vậprkpy, vộbbmfi hỏwycci: “Thìkbpf thầedaem làigdcm gìkbpf hảlqig? Chloe, cậprkpu coi tônzwqi làigdc ngưgvsedaiii vônzwqkbpfnh đublxgvsey àigdc, tônzwqi còxzdpn thởdrbp đublxgvsey!”

Vậprkpy màigdc khônzwqng ai thỏwycca mãuqgqn sựrszuxzdpxzdp củdsnsa La Trìkbpf.

Chloe thìkbpfigdcm mặdlqdt khóvphsxzdp, Cốuthrnifg thìkbpf mặdlqdt màigdcy nhợcoztt nhạjwxct, chẳzlaong ai đublxdqsedsnsm tớbbmfi mộbbmft La Trìkbpf đublxang nhợcoztt nhạjwxct. La Trìkbpf thấgvsey vậprkpy, bấgvset mãuqgqn: “Nàigdcy, nóvphsi thếsafdigdco tônzwqi cũgczrng làigdc cảlqignh sáurfnt đublxgvsey, vớbbmfi tưgvseurfnch làigdcnzwqng dâdsnsn, hai ngưgvsedaiii cóvphs phảlqigi khônzwqng nêublxn giấgvseu giếsafdm cảlqignh sáurfnt hay khônzwqng?”

Chloe lầedaen nàigdcy thìkbpf đublxdqsedsnsm tớbbmfi La Trìkbpf: “Thậprkpt ngạjwxci quáurfn, chuyệmdacn Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch khônzwqng lậprkpp áurfnn, cho dùclqa lậprkpp áurfnn cũgczrng khônzwqng rơnifgi vàigdco đublxedaeu cậprkpu, thếsafdublxn khỏwycci cầedaen mang danh hiệmdacu ra dọbbmfa tônzwqi.”

dsnsu nóvphsi đublxbbmft ngộbbmft đublxáurfnnh thứrtzec Cốuthrnifg!

Lụuehpc Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch, vìkbpf sao Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen khônzwqng báurfno cảlqignh sáurfnt?

prkpigdcng La Trìkbpfvphs sựrszu nhạjwxcy cảlqigm nàigdcy. Anh ấgvsey nhìkbpfn Chloe vớbbmfi vẻgudj quáurfni lạjwxc: “Ýjsla củdsnsa cậprkpu làigdc bao năfrtzm qua cảlqignh sáurfnt vẫonxin khônzwqng hềgpyj tham gia?”

Chloe nhúuehpn vai: “Nếsafdu khônzwqng thìkbpf ngưgvsedaiii làigdcm tháurfnm tửepca nhưgvsenzwqi cóvphs íprkpch gìkbpf?”


“Vìkbpf sao?” Cảlqig La Trìkbpfigdc Cốuthrnifg đublxgpyju đublxzxsqng thanh.

dsnsu trảlqig lờdaiii củdsnsa Chloe lạjwxci rấgvset đublxơnifgn giảlqign: “Cóvphs lẽklxsigdc quyếsafdt đublxdqsenh củdsnsa Lụuehpc Mônzwqn chăfrtzng? Chắrxqkc làigdc hai ngưgvsedaiii cùclqang từrszung nghe nóvphsi cáurfni nhàigdc họbbmf Lụuehpc đublxóvphs quáurfni dịdqse cỡnzwqigdco.”

Nghe giốuthrng nhưgvsedsnsu trảlqig lờdaiii, lạjwxci cóvphs vẻgudj chỉoboyigdc mộbbmft cáurfni cớbbmf, nhưgvseng rõprkpigdcng Chloe chỉoboyvphs thểdqse đublxưgvsea ra mộbbmft đublxáurfnp áurfnn nhưgvse vậprkpy, cóvphs lẽklxs ngay bảlqign thâdsnsn anh ấgvsey cũgczrng khônzwqng biếsafdt nguyêublxn nhâdsnsn thựrszuc sựrszu.

“Anh tớbbmfi Hàigdcng Châdsnsu cũgczrng đublxdqsekbpfm Bắrxqkc Thâdsnsm?” Cốuthrnifg hỏwycci.

Chloe gậprkpt đublxedaeu: “Anh đublxiềgpyju tra đublxưgvsecoztc cậprkpu ta từrszung tớbbmfi Hàigdcng Châdsnsu, cóvphs lẽklxsigdc đublxi chơnifgi, cóvphs lẽklxsigdc đublxi làigdcm việmdacc kháurfnc, nhưgvseng cũgczrng giốuthrng nhưgvsedrbp Hạjwxcnzwqn, đublxgpyju làigdc manh mốuthri nhiềgpyju năfrtzm đublxdqse lạjwxci rồzxsqi, muốuthrn đublxiềgpyju tra sâdsnsu thêublxm quáurfn khóvphs khăfrtzn.”

La Trìkbpf ngẫonxim nghĩkflg: “Bao nhiêublxu năfrtzm nay màigdc khônzwqng tìkbpfm đublxưgvsecoztc thìkbpf… làigdcnh íprkpt dữcozt nhiềgpyju.”

“Ýjsla củdsnsa anh làigdc…” Tráurfni tim Cốuthrnifg đublxprkpp lỡnzwq nhịdqsep.

La Trìkbpf xoa cằdqsem: “Khảlqigfrtzng còxzdpn sốuthrng quáurfn thấgvsep.” Rồzxsqi anh ấgvsey lạjwxci thởdrbpigdci: “Cóvphs lẽklxs, Bắrxqkc Thầedaen đublxãuqgq sớbbmfm chuẩbtbmn bịdqsedsnsm lýaojz rồzxsqi.”

Chloe lạjwxci khônzwqng đublxzxsqng tìkbpfnh vớbbmfi lờdaiii củdsnsa La Trìkbpf: “Tônzwqi lạjwxci cảlqigm thấgvsey ngưgvsedaiii sốuthrng khóvphskbpfm hơnifgn ngưgvsedaiii chếsafdt.”

Cốuthrnifg đublxbbmft ngộbbmft quay nhìkbpfn Chloe.

Chloe nóvphsi mộbbmft câdsnsu đublxedaey ẩbtbmn ýaojz: “Ngưgvsedaiii chếsafdt sẽklxs khônzwqng lẩbtbmn trốuthrn nhưgvseng ngưgvsedaiii sốuthrng thìkbpfvphs.”



Sau khi tưgvsedaiing thuậprkpt xong trảlqigi nghiệmdacm thảlqigm thưgvseơnifgng củdsnsa mìkbpfnh ởdrbpigdcng Châdsnsu, Chloe cứrtzeigdco đublxau cáurfnnh tay mãuqgqi, La Trìkbpfrszun đublxưgvsea anh ấgvsey vềgpyj. Trưgvsebbmfc khi đublxi, Chloe báurfn vai Cốuthrnifg, hạjwxc thấgvsep giọbbmfng nóvphsi: “Em yêublxn tâdsnsm đublxi, cóvphs nhữcoztng chuyệmdacn cho dùclqa bịdqse nhữcoztng ngưgvsedaiii thônzwqng minh tuyệmdact đublxoboynh nhưgvse anh đublxurfnn ra, anh cũgczrng sẽklxs khônzwqng đublxi nóvphsi lung tung đublxâdsnsu.”


Trởdrbp vềgpyj phòxzdpng bệmdacnh, Cốuthrnifg giặdlqdt mộbbmft chiếsafdc khăfrtzn mặdlqdt sạjwxcch, lau mặdlqdt vàigdc lau ngưgvsedaiii cho Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen.

Anh chỉoboy nằdqsem đublxóvphs, đublxedaeu màigdcy cũgczrng khônzwqng rung lêublxn cáurfni nàigdco. Nếsafdu khônzwqng phảlqigi vìkbpf chạjwxcm vàigdco nhiệmdact đublxbbmfnifg thểdqse anh, cônzwq nhấgvset đublxdqsenh sẽklxs hiểdqseu lầedaem rằdqseng anh đublxãuqgq ra đublxi.

Ádsnsnh nắrxqkng buổmekhi chiềgpyju rấgvset đublxurfnp, cônzwq mởdrbp toang rèrszum cửepcaa, đublxdqsefrtzn phòxzdpng đublxưgvsecoztc sáurfnng sủdsnsa. Làigdcm xong nhữcoztng việmdacc nàigdcy, cônzwq trởdrbp vềgpyj ngồzxsqi xuốuthrng bêublxn cạjwxcnh Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen, nắrxqkm lấgvsey tay anh thìkbpf thầedaem: “Em biếsafdt lúuehpc ngủdsns anh khônzwqng thíprkpch cóvphs áurfnnh sáurfnng, dùclqaigdc ban ngàigdcy hay ban đublxêublxm. Nhưgvseng bâdsnsy giờdaii thìkbpf anh nêublxn sưgvsedrbpi nắrxqkng nhiềgpyju mộbbmft chúuehpt.”

Sắrxqkc mặdlqdt anh nhợcoztt nhạjwxct quáurfn đublxnifgi, nhưgvse giấgvsey trắrxqkng vậprkpy.

Rấgvset lâdsnsu sau, cônzwq lạjwxci thởdrbpigdci: “Bắrxqkc Thầedaen, anh còxzdpn bao nhiêublxu chuyệmdacn giấgvseu em nữcozta? Em hiểdqseu anh giấgvseu mộbbmft sốuthr chuyệmdacn nhấgvset đublxdqsenh cóvphsaojz do củdsnsa anh, cũgczrng tin rằdqseng anh hoàigdcn toàigdcn khônzwqng cốuthrkbpfnh lừrszua em. Nhưgvseng nếsafdu anh đublxãuqgqvphs ýaojz muốuthrn cưgvsebbmfi em làigdcm vợcozt rồzxsqi, cóvphs phảlqigi nêublxn nóvphsi thậprkpt vớbbmfi em hay khônzwqng?”

Lờdaiii củdsnsa Chloe đublxuthri vớbbmfi La Trìkbpfvphs thểdqse khônzwqng cóvphs quáurfn nhiềgpyju giáurfn trịdqse tham khảlqigo, muốuthrn tìkbpfm đublxưgvsecoztc ngưgvsedaiii báurfno tin vàigdc kẻgudj đublxáurfnnh létbojn Chloe giữcozta biểdqsen ngưgvsedaiii mêublxnh mônzwqng nàigdcy tốuthrn rấgvset nhiềgpyju thờdaiii gian, nhưgvseng đublxuthri vớbbmfi cônzwqigdcvphsi, đublxiểdqsem chúuehpdsnsm lạjwxci rơnifgi vàigdco thờdaiii gian Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch.

Theo nhưgvse ‘lờdaiii khai’ củdsnsa Chloe, cóvphs lẽklxsigdc sau khi cônzwq đublxưgvsea ra lờdaiii chia tay vớbbmfi anh, chia tay khônzwqng lâdsnsu cônzwq đublxãuqgq nhậprkpn đublxưgvsecoztc tin nhắrxqkn Bắrxqkc Thâdsnsm gửepcai tớbbmfi, kèrszum theo mộbbmft bứrtzec ảlqignh, chíprkpnh làigdcigdcng chữcozt trêublxn bứrtzec tưgvsedaiing ởdrbp Hạjwxcnzwqn. Lúuehpc đublxóvphsxzdpng cônzwq đublxau nhưgvse dao cắrxqkt nhưgvseng quyếsafdt tâdsnsm khônzwqng nhắrxqkn lạjwxci gìkbpf. Vềgpyj sau cảlqignh cônzwqigdc Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu ởdrbp kháurfnch sạjwxcn bịdqse Lụuehpc Bắrxqkc Thâdsnsm nhìkbpfn thấgvsey, lầedaen đublxóvphs anh ấgvsey đublxãuqgq hoàigdcn toàigdcn tuyệmdact vọbbmfng.

Sau đublxóvphs nữcozta, anh ấgvsey nhậprkpn suấgvset họbbmfc bổmekhng, rờdaiii khỏwycci đublxjwxci họbbmfc A.

Lẽklxsigdco lúuehpc đublxóvphs anh ấgvsey đublxãuqgq thậprkpt sựrszu mấgvset típrkpch? Chứrtze khônzwqng phảlqigi làigdc ra nưgvsebbmfc ngoàigdci du họbbmfc?

Nếsafdu nhưgvse vậprkpy vìkbpf sao Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen còxzdpn phảlqigi gạjwxct cônzwqvphsi Bắrxqkc Thâdsnsm xảlqigy ra tai nạjwxcn giao thônzwqng? Nếsafdu Bắrxqkc Thâdsnsm mấgvset típrkpch, vậprkpy thìkbpf vụuehp tai nạjwxcn năfrtzm đublxóvphs rốuthrt cuộbbmfc làigdc thậprkpt hay giảlqig? Nhưgvseng trong thưgvse nặdlqdc danh áurfnm chỉoboy trong vụuehp tai nạjwxcn đublxóvphs khônzwqng pháurfnt hiệmdacn đublxưgvsecoztc thi thểdqse Bắrxqkc Thâdsnsm, nóvphsi vậprkpy làigdcvphs tồzxsqn tạjwxci.

gvse duy củdsnsa Cốuthrnifg rốuthri loạjwxcn, nhấgvset thờdaiii bung bétbojt nhưgvsenifgxzdp, cônzwq lạjwxci đublxzxsqng thờdaiii cảlqigm thấgvsey hoang mang bấgvset an, luônzwqn cảlqigm giáurfnc cóvphs mộbbmft nỗnifgi sợcoztuqgqi mơnifg hồzxsq đublxang sinh sônzwqi. Nóvphs khiếsafdn cônzwq khóvphs chịdqseu.

nzwqnzwq thứrtzec giơnifg tay ra.

Ngóvphsn tay vòxzdpng qua bảlqig vai Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen, chạjwxcm phảlqigi vếsafdt sẹurfno trêublxn vai phảlqigi củdsnsa anh.


Vếsafdt sẹurfno nàigdcy thậprkpt sựrszuigdc do mộbbmft vụuehp áurfnn củdsnsa anh đublxdqse lạjwxci sao?

Khi suy nghĩkflgigdcy trônzwqi qua đublxedaeu, cônzwq chợcoztt rùclqang mìkbpfnh…

nzwq chợcoztt nhớbbmf lạjwxci biểdqseu cảlqigm củdsnsa anh khi kểdqse chuyệmdacn Bắrxqkc Thâdsnsm gặdlqdp tai nạjwxcn. Lúuehpc đublxóvphsnzwq chỉoboy cho rằdqseng anh vìkbpf Bắrxqkc Thâdsnsm màigdcfrtzm hậprkpn cônzwq, thếsafdublxn dùclqa nghiếsafdn răfrtzng nghiếsafdn lợcozti hay áurfnnh mắrxqkt khiếsafdn cônzwq thịdqset náurfnt xưgvseơnifgng tan thìkbpfgczrng rấgvset đublxnifgi bìkbpfnh thưgvsedaiing, bâdsnsy giờdaii nhớbbmf lạjwxci cônzwq bỗnifgng cóvphs chúuehpt hồzxsqi hộbbmfp.

Nếsafdu lúuehpc đublxóvphs ngưgvsedaiii xảlqigy ra tai nạjwxcn vốuthrn khônzwqng phảlqigi Bắrxqkc Thâdsnsm thìkbpf sao?

nzwq hấgvsep củdsnsa Cốuthrnifg trởdrbpublxn dồzxsqn dậprkpp, suy nghĩkflg rấgvset đublxáurfnng sợcozt.



Cứrtze nhưgvse vậprkpy, lạjwxci mộbbmft tuầedaen trônzwqi qua, mùclqai vịdqse củdsnsa tếsafdt dầedaen nhạjwxct đublxi, Thưgvsecoztng Hảlqigi lạjwxci bậprkpn rộbbmfn, tớbbmfi đublxâdsnsu cũgczrng thấgvsey xe cộbbmfgvsedaiim nưgvsecoztp, ồzxsqn àigdco tấgvsep nậprkpp. Sau tếsafdt, ngưgvsedaiii tớbbmfi bệmdacnh việmdacn kháurfnm đublxdlqdc biệmdact đublxônzwqng. Qua mộbbmft cáurfni tếsafdt, khoa tiêublxu hóvphsa đublxônzwqng ngưgvsedaiii tớbbmfi đublxáurfnng sợcozt.

kbpfnh trạjwxcng củdsnsa Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen đublxãuqgqmekhn đublxdqsenh, cóvphs đublxiềgpyju Smith vẫonxin ngậprkpp ngừrszung khônzwqng quyếsafdt đublxdqsenh phẫonxiu thuậprkpt. Anh thìkbpf vẫonxin ngủdsns, cựrszuc kỳkkypublxn tĩkflgnh. Mộbbmft ngàigdcy nàigdco đublxóvphs, Cốuthrgvse hỏwycci: “Chịdqse, tìkbpfnh trạjwxcng củdsnsa anh rểdqse hiệmdacn giờdaiivphs phảlqigi làigdc ngưgvsedaiii thựrszuc vậprkpt màigdc ngưgvsedaiii ta hay nóvphsi khônzwqng?”

Cốuthrnifg khônzwqng trảlqig lờdaiii, từrszu tậprkpn đublxáurfny lòxzdpng cônzwqigdci xíprkpch từrszuigdcy.

Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu cũgczrng tớbbmfi thăfrtzm Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen vàigdco mộbbmft chiềgpyju nắrxqkng đublxurfnp, mang theo mộbbmft bóvphs hoa tưgvseơnifgi, sau đublxóvphs hỏwycci Cốuthrnifg: Em nêublxn nghĩkflg cho tưgvseơnifgng lai củdsnsa mìkbpfnh.

Cốuthrnifg hiểdqseu ýaojz củdsnsa anh ấgvsey, bèrszun trảlqig lờdaiii dứrtzet khoáurfnt: Nếsafdu cảlqig đublxdaiii nàigdcy anh ấgvsey nằdqsem nhưgvse vậprkpy, thìkbpf em sẽklxsdrbpublxn chăfrtzm sóvphsc anh ấgvsey cảlqig đublxdaiii.

Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu tỏwycc ra hếsafdt cáurfnch.

Cốuthrnifg nhớbbmf lạjwxci lờdaiii cảlqignh cáurfno củdsnsa anh ấgvsey lúuehpc trưgvsebbmfc, thửepca hỏwycci tớbbmfi tậprkpn cùclqang vậprkpy màigdc Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu khônzwqng đublxdqsenh nóvphsi rõprkp, chỉoboyvphsi vớbbmfi cônzwq rằdqseng: Em muốuthrn ởdrbpublxn cậprkpu ta cảlqig đublxdaiii vậprkpy thìkbpf phảlqigi xem ýaojz củdsnsa Lụuehpc Mônzwqn.

“Thếsafdigdc sao?” Cônzwq hỏwycci.

Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu thởdrbpigdci: “Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen làigdc ngưgvsedaiii củdsnsa Lụuehpc Mônzwqn, cậprkpu ta xảlqigy ra chuyệmdacn, Lụuehpc Mônzwqn kiểdqseu gìkbpfgczrng phảlqigi xuấgvset hiệmdacn chứrtze. Cho dùclqa quan hệmdac củdsnsa em vớbbmfi cậprkpu ta cóvphs thâdsnsn thiếsafdt cáurfnch mấgvsey cũgczrng đublxâdsnsu thểdqse bằdqseng mộbbmft ngưgvsedaiii thâdsnsn?”

Cốuthrnifg sữcoztng ngưgvsedaiii.

Chẳzlaong bao lâdsnsu, câdsnsu nóvphsi củdsnsa Kiềgpyju Vâdsnsn Tiêublxu đublxãuqgq linh nghiệmdacm.

nzwqm ấgvsey, nắrxqkng chiềgpyju bịdqsedsnsy mùclqa che khuấgvset. Trờdaiii nổmekhi gióvphs, nhữcoztng con chim đublxprkpu trêublxn hai hàigdcng câdsnsy khônzwqublxn cạjwxcnh nhàigdcdsnsy nháurfno nhàigdco bay đublxi. Cốuthrnifg trởdrbp vềgpyj nhàigdc lấgvsey quầedaen áurfno, vừrszua ngẩbtbmng đublxedaeu lêublxn thìkbpf nhìkbpfn thấgvsey bóvphsng mộbbmft đublxàigdcn chim dáurfno dáurfnc bay đublxi.

Khônzwqng hiểdqseu sao tráurfni tim cônzwq bỗnifgng xao đublxbbmfng lạjwxc thưgvsedaiing, hệmdact nhưgvse buổmekhi sáurfnng ngàigdcy Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen bịdqse cảlqignh sáurfnt đublxưgvsea đublxi.

Ngay sau đublxóvphs di đublxbbmfng vang lêublxn, cônzwq lậprkpp tứrtzec nghe máurfny, giọbbmfng Tiêublxu Tiếsafdu Tiếsafdu ởdrbp đublxedaeu kia rấgvset gấgvsep: “Cốuthrnifg! Mau tớbbmfi bệmdacnh việmdacn!”

Nhưgvsevphs mộbbmft quảlqig ngưgvsenzwqi nổmekh trong đublxedaeu, suy nghĩkflg đublxedaeu tiêublxn hiệmdacn lêublxn trong đublxedaeu cônzwqigdc: Lụuehpc Bắrxqkc Thầedaen xảlqigy ra chuyệmdacn…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.