Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 374 : Người một nhà

    trước sau   
vrib khôvribng ngờgwng lạzaqxi bắvrrmt gặfkaep Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan ởdbes đuijrâocuoy.

Anh dựhjdoa vàscfco bàscfcn làscfcm việoowdc, dáuijrng ngưidiogwngi cao lớwwgkn khiếwgmsn mộrktft nơihjri cófkae khôvribng gian vốrktfn khôvribng lớwwgkn càscfcng trởdbesyekjn chậpoiht hẹxwkrp. Anh mặfkaec chiếwgmsc áuijro dạzaqxscfci mộrktft nửhjdoa màscfcu nâocuou đuijrpoihm, bêyekjn trêyekjn làscfc chiếwgmsc sơihjr mi đuijren vàscfc áuijro len cổvckx tim màscfcu xáuijrm đuijrpoihm, bêyekjn dưidiowwgki làscfc chiếwgmsc quầvnkan Âmrhuu đuijrpoihm màscfcu. Cáuijrch ăkkfyn mặfkaec vừpmmya côvribng sởdbes lạzaqxi cófkae chúfwcet thoảlngci máuijri khiếwgmsn sắvrrmc mặfkaet vốrktfn lạzaqxnh ngắvrrmt trôvribng càscfcng khófkae gầvnkan. Mộrktft tay anh đuijrúfwcet túfwcei quầvnkan, tay kia kẹxwkrp đuijriếwgmsu thuốrktfc, sau khi thấuijry côvrib, áuijrnh mắvrrmt tốrktfi đuijri.

Cốrktfidio thầvnkam kêyekju khổvckx, lậpoihp tứyqhrc cúfwcei đuijrvnkau, vộrktfi vàscfcng kéuofco chiếwgmsc váuijry khôvribng thểnywr ngắvrrmn thêyekjm nữrktfa.

Đwrhntrejng phụhzvqc củhnyra ngưidiogwngi mẫpdeuu xe hơihjri làscfc thốrktfng nhấuijrt, mặfkaec dùmjkn khôvribng cófkae trìmrhunh diễxiypn nộrktfi y mộrktft cáuijrch tháuijri quáuijr nhưidiong cũxwkrng gầvnkan nhưidio hởdbes nửhjdoa ngựhjdoc vàscfc giữrktfa eo, cảlngc đuijrôvribi châocuon cũxwkrng hởdbes ra ngoàscfci, chỉyohn nhìmrhun liếwgmsc qua làscfc thấuijry cảlngcnh xuâocuon vôvrib hạzaqxn. Nhưidiong trong bầvnkau khôvribng khíkzwz giáuijr lạzaqxnh, sắvrrmc mặfkaet côvrib đuijrãnywruijri nhợpdlot, nhìmrhun kỹadnl thìmrhuuijrnh tay đuijrãnywr nổvckxi da gàscfc. Nhưidiong Cốrktfidio cảlngcm thấuijry khôvribng khíkzwz khôvribng đuijráuijrng sợpdlo, đuijráuijrng sợpdlo chíkzwznh làscfc áuijrnh mắvrrmt Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan phófkaeng qua, khiếwgmsn tựhjdoa hồtrejfkaeihjrn giófkae âocuom u thổvckxi phầvnkan phậpoiht sau sốrktfng lưidiong, côvrib đuijryqhrng khôvribng vữrktfng lắvrrmm.

Giáuijrm đuijrrktfc hoạzaqxt đuijrrktfng cũxwkrng làscfc ngưidiogwngi từpmmyng trảlngci. Từpmmyfwcec ngưidiogwngi đuijràscfcn ôvribng nàscfcy bưidiowwgkc vàscfco đuijrâocuoy nhưidio chốrktfn khôvribng ngưidiogwngi, nófkaei tuy khôvribng nhiềxiypu nhưidiong cảlngcm giáuijrc quyềxiypn lựhjdoc tỏpista ra xung quanh khiếwgmsn ngưidiogwngi ta dễxiypscfcng nắvrrmm bắvrrmt đuijrưidiopdloc, vừpmmya nhìmrhun đuijrãnywr thấuijry lai lịwottch khôvribng đuijrơihjrn giảlngcn. Ôuofcng ta khôvribng dáuijrm khinh suấuijrt, gọvribi Cốrktfidio tớwwgki theo lờgwngi cậpoihu ấuijry dặfkaen dòsgbk. Thấuijry Cốrktfidio đuijrãnywr đuijrếwgmsn, giáuijrm đuijrrktfc bưidiowwgkc tớwwgki, hạzaqx thấuijrp giọvribng hỏpisti: “Cậpoihu ấuijry nófkaei làscfc phụhzvq huynh củhnyra côvrib? Cófkae biếwgmst cậpoihu ấuijry khôvribng?”

Phụhzvq huynh…


Trêyekjn đuijrvnkau Cốrktfidio nhưidiofkaevrib sốrktf vạzaqxch đuijren, trong đuijrvnkau toàscfcn làscfc cảlngcnh tưidiopdlong nhâocuon vậpoiht hoạzaqxt hìmrhunh mangan đuijrvckx mồtrejvribi ròsgbkng ròsgbkng. Côvrib bấuijrm bụhzvqng gậpoiht đuijrvnkau, thôvribi đuijrưidiopdloc rồtreji, phụhzvq huynh.

“Giáuijrm đuijrrktfc Từpmmy, ôvribng qua đuijrâocuoy mộrktft láuijrt.” Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lạzaqxnh nhạzaqxt nófkaei.

Biểnywru cảlngcm củhnyra giáuijrm đuijrrktfc Từpmmyuofco xệoowdch, lẩwottm bẩwottm sao đuijrrktfi phưidioơihjrng lạzaqxi biếwgmst họvrib củhnyra ôvribng ta, cúfwcei đuijrvnkau nhìmrhun mớwwgki pháuijrt hiệoowdn ra mìmrhunh đuijreo biểnywrn têyekjn, nhủhnyr thầvnkam: Ngưidiogwngi đuijràscfcn ôvribng nàscfcy đuijrúfwceng thậpoiht làscfc áuijrnh mắvrrmt cófkae thểnywr quan sáuijrt tinh vi, khi nófkaei chuyệoowdn nghe ra cófkae vẻvrrmvribn kíkzwznh nhưidiong lạzaqxi giốrktfng mệoowdnh lệoowdnh, vừpmmya nhìmrhun làscfc biếwgmst ngưidiogwngi ởdbes trêyekjn cao quen chỉyohn tay năkkfym ngófkaen, sai khiếwgmsn ngưidiogwngi kháuijrc. Ôuofcng ta bưidiowwgkc lêyekjn, nởdbes nụhzvqidiogwngi chuyêyekjn nghiệoowdp: “Anh cứyqhrfkaei.”

“Côvribuijry, đuijri theo tôvribi.” Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan kiệoowdm lờgwngi nhưidioscfcng.

Giáuijrm đuijrrktfc Từpmmy sữrktfng ngưidiogwngi, nhanh chófkaeng phảlngcn ứyqhrng lạzaqxi: “Bâocuoy giờgwngzaqx? Khôvribng đuijrưidiopdloc khôvribng đuijrưidiopdloc…”

“Tiềxiypn vi phạzaqxm hợpdlop đuijrtrejng tôvribi trảlngc, lêyekjn xe lấuijry chi phiếwgmsu vớwwgki tôvribi.” Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan làscfcm ra vẻvrrm khôvribng muốrktfn nhiềxiypu lờgwngi thừpmmya thãnywri, quay sang nhìmrhun Cốrktfidio.

Cốrktfidiomjknng mìmrhunh, lậpoihp tứyqhrc giơihjr tay đuijrvnkau hàscfcng: “Em hiểnywru em hiểnywru, lậpoihp tứyqhrc thay quầvnkan áuijro!” Dứyqhrt lờgwngi, côvrib chạzaqxy nhanh nhưidio mộrktft làscfcn khófkaei ra khỏpisti phòsgbkng làscfcm việoowdc.

idiogwngi phúfwcet sau, Cốrktfidio nhưidio chófkae nhàscfcfkae đuijráuijrm, ủhnyr dộrktft đuijri theo Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lêyekjn xe. Anh kêyekj tờgwng chi phiếwgmsu cho giáuijrm đuijrrktfc Từpmmy. Giáuijrm đuijrrktfc Từpmmy tuy khófkae xửhjdo nhưidiong cófkae cảlngc đuijrrktfng tiềxiypn vi phạzaqxm hợpdlop đuijrtrejng, ôvribng ta cũxwkrng đuijrtrejng ývnka đuijrnywr Cốrktfidio đuijri.

Đwrhnưidiogwngng xáuijr phíkzwza trưidiowwgkc đuijrãnywr kháuijrihjrn, chiếwgmsc xe rờgwngi khỏpisti khu triểnywrn lãnywrm.

Cốrktfidio ngồtreji ởdbes ghếwgmsuijri phụhzvq, khôvribng dáuijrm ho he, thậpoiht ra tíkzwznh cáuijrch côvrib ưidioơihjrng bưidiowwgkng hơihjrn Cốrktfihjr mộrktft chúfwcet, trong cốrktft tủhnyry lạzaqxi cófkae chúfwcet phảlngcn nghịwottch, nhưidiong sau khi trảlngci qua chuyệoowdn củhnyra Lưidiou Kếwgmsidiogwngng cũxwkrng đuijrãnywr kiềxiypm chếwgms khôvribng íkzwzt, nhưidiong cũxwkrng vìmrhu thếwgms đuijrưidiopdloc lĩvfuenh giáuijro vẻvrrm uy quyềxiypn củhnyra Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan. Mặfkaec dùmjkn từpmmyng gặfkaep mấuijry lầvnkan côvrib toàscfcn cưidiogwngi hi hi ha ha vớwwgki anh, nhưidiong nếwgmsu ởdbes riêyekjng côvrib vẫpdeun sợpdlo anh, nhấuijrt làscfcocuoy giờgwng, anh chẳcemsng nófkaei chẳcemsng rằvribng rấuijrt đuijráuijrng sợpdlo. Côvrib đuijrang nghĩvfue sao chịwottmrhunh chịwottu đuijrưidiopdloc nhỉyohn?

“Tớwwgki Thưidiopdlong Hảlngci mấuijry ngàscfcy rồtreji?” Khoảlngcng hơihjrn mưidiogwngi phúfwcet sau, cuốrktfi cùmjknng Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan cũxwkrng lêyekjn tiếwgmsng, giọvribng nófkaei tuy trầvnkam ấuijrm dễxiyp nghe nhưidiong vẫpdeun khiếwgmsn Cốrktfidio lạzaqxnh giáuijr.

“Vừpmmya tớwwgki ạzaqx…”

“Vừpmmya tớwwgki làscfc mấuijry ngàscfcy?” Anh chau màscfcy.


“… Hai ngàscfcy.”

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan khôvribng nhìmrhun côvrib, nhìmrhun thẳcemsng vềxiyp phíkzwza trưidiowwgkc, nhưidiong giọvribng nófkaei vẫpdeun đuijrvnkay nghiêyekjm nghịwott: “Ởhzvq Thưidiopdlong Hảlngci hai ngàscfcy màscfc khôvribng vềxiyp nhàscfc? Ởhzvq chỗvribscfco?”

Cốrktfidio chịwottu khôvribng nổvckxi kiểnywru nófkaei chuyệoowdn nhưidio hỏpisti cung phạzaqxm nhâocuon nàscfcy, lậpoihp tứyqhrc khai nhậpoihn: “Em đuijrếwgmsn đuijrâocuoy cùmjknng La Trìmrhu, kếwgmst quảlngcuofc ra anh ấuijry lạzaqxi đuijrưidioa em đuijri gặfkaep bốrktf mẹxwkr, làscfcm em hếwgmst hồtrejn. Côvrib chúfwceuijry trôvribng rấuijrt tốrktft nhưidiong hàscfcnh vi củhnyra La Trìmrhufkae phầvnkan đuijráuijrng nghi, thếwgmsyekjn em đuijrãnywrnywri vãnywr vớwwgki anh ấuijry mấuijry câocuou rồtreji tớwwgki nhàscfc bạzaqxn. Giáuijrm đuijrrktfc Từpmmyscfc anh vừpmmya gặfkaep làscfc ngưidiogwngi hay liêyekjn lạzaqxc hoạzaqxt đuijrrktfng vớwwgki bạzaqxn em. Năkkfym mớwwgki đuijrang thiếwgmsu ngưidiogwngi, em cũxwkrng rảlngcnh rỗvribi, hơihjrn nữrktfa khôvribng lạzaqxmrhu kiểnywru trìmrhunh diễxiypn nàscfcy nêyekjn đuijrãnywr tớwwgki, coi nhưidioscfc giúfwcep bạzaqxn bèyjav.”

“Khôvribng lạzaqxmrhu kiểnywru trìmrhunh diễxiypn nàscfcy?” Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lậpoihp tứyqhrc túfwcem lấuijry trọvribng đuijriểnywrm.

fwcec ấuijry Cốrktfidio mớwwgki nhậpoihn ra mìmrhunh lỡcbno lờgwngi.

“Chịwott em cófkae biếwgmst khôvribng?”

“Anh rểnywr…” Cốrktfidio thẳcemsng thừpmmyng bỏpist luôvribn hai chữrktf ‘tưidioơihjrng lai’ đuijri, néuofct mặfkaet van vỉyohn: “Em thềxiyp kiểnywru trìmrhunh diễxiypn nàscfcy khôvribng cófkaemrhu cảlngc, rấuijrt nhiềxiypu cáuijrc sinh viêyekjn ởdbes trưidiogwngng chúfwceng em đuijrxiypu nhậpoihn trìmrhunh diễxiypn, đuijrâocuoy làscfc hoạzaqxt đuijrrktfng thưidiogwngng xuyêyekjn ởdbes trưidiogwngng nghệoowd thuậpoiht màscfc. Chịwott em… đuijrúfwceng làscfc khôvribng biếwgmst, em cầvnkau xin anh đuijruijry, đuijrpmmyng nófkaei cho chịwottuijry biếwgmst.”

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan trầvnkam mặfkaec.

Cốrktfidio khôvribng hiểnywru tíkzwznh khíkzwz anh, thấuijry anh khôvribng nófkaei cũxwkrng chẳcemsng biếwgmst làscfc đuijrãnywr đuijrtrejng ývnka hay chưidioa, kéuofco dàscfci giọvribng: “Anh rểnywr~”

“Em làscfcm bậpoihy thếwgmsscfcy La Trìmrhufkae biếwgmst khôvribng?”

Cốrktfidiovfueu môvribi: “Vìmrhu sao em phảlngci đuijrnywr anh ấuijry biếwgmst? Đwrhnãnywrfkaei dốrktfi làscfc quay vềxiyp Quỳstybnh Châocuou rồtreji.”

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lạzaqxnh nhạzaqxt nófkaei: “Tốrktfi nay vềxiyp nhàscfcdbes.”

“Vâocuong.” Cốrktfidio lậpoihp tứyqhrc đuijrtrejng ývnka, côvrib quảlngc thựhjdoc sợpdlo anh máuijrch vớwwgki chịwott.


“Cófkaescfcnh lývnka khôvribng?”

Cốrktfidio lắvrrmc đuijrvnkau, từpmmy Quỳstybnh Châocuou tớwwgki Thưidiopdlong Hảlngci khôvribng xa, côvrib chỉyohn mang quầvnkan áuijro vàscfc mấuijry đuijrtrej tắvrrmm rửhjdoa thay giặfkaet đuijrơihjrn giảlngcn, đuijrxiypu đuijrnywr trong balo. Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lạzaqxi yêyekjn lặfkaeng láuijri xe, trong xe cófkae chúfwcet bíkzwzuijrch, Cốrktfidiomrhum chuyệoowdn: “Thậpoiht ngạzaqxi quáuijr… bắvrrmt anh đuijrxiypn tiềxiypn… Em sẽrzic trảlngc cho anh.”

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan vẫpdeun rấuijrt hờgwng hữrktfng: “Khôvribng cầvnkan.”

Cốrktfidio khôvribng biếwgmst nófkaei gìmrhufkae thểnywr chọvribc cho anh vui, nêyekjn khôvribng nófkaei gìmrhu nữrktfa. Côvrib dựhjdoa ngưidiogwngi vàscfco cửhjdoa xe, nhìmrhun hoa láuijryekjn ngoàscfci. Tớwwgki lầvnkan khi Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan mộrktft lầvnkan nữrktfa dừpmmyng xe lạzaqxi, anh mớwwgki nófkaei mộrktft câocuou: “Ngưidiogwngi nhàscfc cảlngc, khôvribng cầvnkan tíkzwznh toáuijrn chuyệoowdn tiềxiypn bạzaqxc.”

Cốrktfidio thíkzwznh tai, ngưidiogwngi nhàscfc? Đwrhnâocuoy làscfc biểnywru hiệoowdn gìmrhu? Đwrhnang đuijrwottnh hỏpisti thìmrhu thấuijry anh nófkaei: “Xuốrktfng xe đuijri.”

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan lạzaqxi tớwwgki mộrktft cửhjdoa hàscfcng trang sứyqhrc. Cốrktfidio biếwgmst cửhjdoa hàscfcng nàscfcy, nổvckxi tiếwgmsng vớwwgki nhữrktfng viêyekjn kim cưidioơihjrng hạzaqxng sang vàscfc nhữrktfng trang sứyqhrc đuijrưidiopdloc cắvrrmt màscfci thủhnyrvribng theo côvribng nghệoowd Italia. Côvrib ngâocuoy ngâocuoy ngôvrib ngôvrib theo anh vàscfco cửhjdoa hàscfcng, quảlngcn lývnka đuijríkzwzch thâocuon đuijri tớwwgki, cung kíkzwznh chàscfco: “Giáuijro sưidio Lụhzvqc, anh tớwwgki rồtreji ạzaqx.”

“Sửhjdoa xong chưidioa vậpoihy?” Cốrktfidio nghe thấuijry Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan hỏpisti vậpoihy.

“Xong rồtreji, xong rồtreji, lầvnkan nàscfcy sửhjdoa theo kíkzwzch cỡcbnoscfc anh yêyekju cầvnkau, khôvribng sai mộrktft ly.”

Cốrktfidio nhìmrhun xung quanh, trang tríkzwzvfue nhiêyekjn đuijrxwkrp khỏpisti nófkaei, cầvnkau thang cuốrktfn ởdbes khu nghỉyohn ngơihjri đuijrxiypu bằvribng trong suốrktft. Côvrib từpmmyng nghe nófkaei vềxiyp cầvnkau thang củhnyra cửhjdoa hàscfcng nàscfcy, toàscfcn bộrktf đuijrxiypu đuijrưidiopdloc làscfcm bằvribng thủhnyry tinh Hungary, hếwgmst sứyqhrc xa hoa. Đwrhnang nghe thìmrhu thấuijry Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan nófkaei vớwwgki côvrib mộrktft câocuou: “Vàscfco toilet rửhjdoa mặfkaet đuijri.”

vrib sữrktfng ngưidiogwngi.

“Em muốrktfn đuijrnywr chịwott em nhìmrhun thấuijry gưidioơihjrng mặfkaet đuijrvnkay son phấuijrn củhnyra mìmrhunh?”

Cốrktfidio lậpoihp tứyqhrc hiểnywru ra, đuijri vàscfco toilet tẩwotty trang dưidiowwgki sựhjdo dẫpdeun đuijrưidiogwngng củhnyra nhâocuon viêyekjn.



“Nófkaei đuijri, em cófkae chuyệoowdn gìmrhu?” Trong nhàscfcocuoy, Cốrktfihjr chốrktfng hôvribng đuijryqhrng bêyekjn cạzaqxnh sofa, quáuijrt Cốrktfidio đuijrang ngồtreji trêyekjn sofa: “Tớwwgki Thưidiopdlong Hảlngci ởdbes nhàscfc bạzaqxn? Em vẫpdeun còsgbkn mặfkaet mũxwkri logic theo kiểnywru đuijrófkae hảlngc?”

Từpmmy cửhjdoa hàscfcng trang sứyqhrc đuijri ra, Cốrktfidio liềxiypn bịwott Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan đuijrưidioa vềxiyp nhàscfcocuoy. Cốrktfihjrvribm nay nghỉyohndbes nhàscfc, đuijrang đuijrvrrmp mặfkaet nạzaqx, sau khi nhìmrhun thấuijry Cốrktfidio ban đuijrvnkau rấuijrt vui. Nhưidiong sau khi hỏpisti han đuijrưidiopdloc biếwgmst nófkae đuijrãnywr tớwwgki Thưidiopdlong Hảlngci hai ngàscfcy thìmrhuvrib giậpoiht mặfkaet nạzaqx xuốrktfng, giậpoihn dữrktf,

Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan khôvribng vộrktfi quay vềxiyp phòsgbkng thựhjdoc nghiệoowdm màscfc ngồtreji bêyekjn cạzaqxnh, cầvnkam mộrktft cuốrktfn tạzaqxp chíkzwz khoa họvribc ngồtreji đuijrvribc. So vớwwgki hai chịwott em ồtrejn àscfco, anh cựhjdoc kỳstybyekjn ắvrrmng.

Cốrktfidio hiểnywru Cốrktfihjr nhấuijrt, chịwottuijry làscfc ngưidiogwngi chịwott yếwgmsu lòsgbkng nhấuijrt, dùmjknfkae giậpoihn dữrktf cỡcbnoscfco chỉyohn cầvnkan nịwottnh chúfwcet làscfc đuijrưidiopdloc. Thếwgmsscfc sau khi côvribscfco théuofct, con béuofc lậpoihp tứyqhrc ôvribm lấuijry cáuijrnh tay côvrib: “Trờgwngi ơihjri, em sợpdlo quấuijry rầvnkay thếwgms giớwwgki riêyekjng củhnyra hai ngưidiogwngi đuijrófkaescfc. Chịwott bảlngco, em màscfc lạzaqxi khôvribng nhớwwgk chịwott sao? Đwrhnãnywr bao lâocuou em khôvribng gặfkaep chịwott rồtreji, ba mưidioơihjri tếwgmst chịwott lộrktf mặfkaet chúfwcet xíkzwzu rồtreji chạzaqxy luôvribn, cófkae biếwgmst bao nhiêyekju chuyệoowdn muốrktfn nófkaei vớwwgki chịwott. Em ấuijry àscfc, nghĩvfue thếwgmsscfcy, tụhzvq tậpoihp bạzaqxn bèyjav trưidiowwgkc, thờgwngi gian còsgbkn lạzaqxi dàscfcnh cho chịwott hếwgmst.”

“Đwrhnpmmyng cófkaefkaei hay vậpoihy, chịwott khôvribng tin đuijrâocuou.” Cốrktfihjr bịwottfkaeuofco ngồtreji xuốrktfng, trừpmmyng mắvrrmt: “Lúfwcec bịwott bắvrrmt tạzaqxi trậpoihn em cófkae hẹxwkrn hòsgbk bạzaqxn bèyjavmrhu đuijrâocuou.”

Sau khi đuijrưidioa Cốrktfidio vềxiyp, Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan chỉyohnfkaei mộrktft câocuou làscfc gặfkaep trêyekjn đuijrưidiogwngng, ngoàscfci ra khôvribng nófkaei thêyekjm gìmrhu, thếwgmsyekjn Cốrktfihjr chỉyohn coi nhưidio Cốrktfidio đuijri dạzaqxo phốrktf bịwott Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan bắvrrmt đuijrưidiopdloc.

“Chịwott, em buồtrejn đuijrófkaescfc.” Cốrktfidio chu môvribi, trong lòsgbkng thìmrhu run lẩwotty bẩwotty, sợpdlo chuyệoowdn mìmrhunh làscfcm ngưidiogwngi mẫpdeuu xe hơihjri bịwott chịwott biếwgmst, vộrktfi làscfcm nũxwkrng, nhâocuon tiệoowdn liếwgmsc nhìmrhun Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan. Anh khôvribng nhìmrhun qua bêyekjn nàscfcy, đuijrang nhàscfcn nhãnywr ngồtreji mộrktft bêyekjn sofa lậpoiht tạzaqxp chíkzwz, gưidioơihjrng mặfkaet tuấuijrn túfwcexwkrng khôvribng cófkae chúfwcet biếwgmsn đuijrvckxi.

Cốrktfihjr nghe nófkaei chuyệoowdn La Trìmrhu đuijrưidioa con béuofc vềxiyp nhàscfc, suy nghĩvfue lạzaqxi khôvribng nhịwottn đuijrưidiopdloc cưidiogwngi: “Cófkaemrhuscfc buồtrejn? Dẫpdeun em gặfkaep ngưidiogwngi nhàscfc thìmrhufkaemrhu khôvribng tốrktft?”

“Chíkzwz íkzwzt cũxwkrng phảlngci báuijro em mộrktft tiếwgmsng chứyqhr?” Cốrktfidio rầvnkay la: “Anh ấuijry chỉyohnfkaei làscfc đuijrưidioa em đuijri gặfkaep mộrktft bàscfc cụhzvq rấuijrt dễxiyp thưidioơihjrng, làscfcm sao em nghĩvfue đuijrófkaescfc ngưidiogwngi nhàscfc củhnyra anh ấuijry? Thếwgmsscfc tay khôvribng tớwwgki đuijrófkae, kếwgmst quảlngc, anh ấuijry dẫpdeun em vềxiyp nhàscfc, cảlngc mộrktft đuijráuijrm ngưidiogwngi vôvrib duyêyekjn vôvrib cớwwgk xuấuijrt hiệoowdn. Chịwott, chịwott bảlngco em cófkae ngưidiopdlong khôvribng? Nàscfco cófkae ai tếwgmst nhấuijrt đuijrếwgmsn nhàscfcscfc khôvribng mang theo quàscfc?”

Cốrktfihjr hiểnywru ývnka Cốrktfidio, khẽrzic thởdbesscfci: “Thìmrhu em cũxwkrng khôvribng nêyekjn cãnywri nhau vớwwgki La Trìmrhu.”

“Cũxwkrng khôvribng tíkzwznh làscfcnywri nhau, em chỉyohn bịwott anh ấuijry dọvriba chếwgmst khiếwgmsp, muốrktfn yêyekjn tĩvfuenh mộrktft chúfwcet.” Cốrktfidio dựhjdoa vàscfco ngưidiogwngi côvrib: “Còsgbkn chuyệoowdn nàscfcy em khôvribng hiểnywru nàscfcy.”

“Chuyệoowdn gìmrhu?”

Cốrktfidio lậpoihp tứyqhrc ngồtreji dậpoihy, mặfkaet khófkae hiểnywru: “Chịwott bảlngco anh ấuijry chỉyohnscfc mộrktft cảlngcnh sáuijrt nhỏpist sao lạzaqxi đuijrưidiopdloc ởdbes trong chung cưidio cao cấuijrp nhưidio thếwgms? Anh ấuijry đuijrófkaescfc nhàscfcmrhunh, nhưidiong diệoowdn tíkzwzch vàscfcuijrch bàscfci tríkzwzyekjn trong đuijrxiypu khôvribng phảlngci mộrktft ngưidiogwngi cófkae tiềxiypn lưidioơihjrng côvribng chứyqhrc bìmrhunh thưidiogwngng gáuijrnh nổvckxi. Sau đuijrófkae em đuijrãnywryekjn mạzaqxng tra vềxiyp khu chung cưidiouijry, gầvnkan mưidiogwngi vạzaqxn mộrktft méuofct vuôvribng, anh ấuijry lấuijry đuijrâocuou ra lắvrrmm tiềxiypn thếwgms? Còsgbkn cáuijri nàscfcy nữrktfa…” Dứyqhrt lờgwngi con béuofcuofco lấuijry túfwcei xáuijrch, rúfwcet từpmmy trong ra mộrktft chiếwgmsc hộrktfp, mởdbes ra, đuijrófkaescfc mộrktft sợpdloi dâocuoy chuyềxiypn đuijráuijr ruby đuijrvrrmt đuijrpist.

“Đwrhnâocuoy làscfc?”

“Quàscfc gặfkaep mặfkaet mẹxwkr La Trìmrhu tặfkaeng em.” Cốrktfidio thởdbesscfci nặfkaeng nềxiyp: “Làscfcm gìmrhufkae ai mớwwgki gặfkaep lầvnkan đuijrvnkau đuijrãnywr tặfkaeng quàscfc đuijrvrrmt giáuijr nhưidio vậpoihy? Tófkaem lạzaqxi em nhấuijrt đuijrwottnh khôvribng thểnywr nhậpoihn, tìmrhum cơihjr hộrktfi chắvrrmc chắvrrmn phảlngci trảlngc lạzaqxi La Trìmrhu. Thếwgmsyekjn, chịwott àscfc, em cảlngcm thấuijry La Trìmrhu… cófkae chúfwcet kỳstyb lạzaqx.”

Cốrktfihjrxwkrng cảlngcm thấuijry sựhjdo việoowdc kháuijrc thưidiogwngng, quay đuijrvnkau nhìmrhun Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan. Cốrktfidioxwkrng nghĩvfue anh vàscfc La Trìmrhu thâocuon thiếwgmst, cũxwkrng quay đuijrvnkau nhìmrhun anh. Mặfkaec dùmjkn Lụhzvqc Bắvrrmc Thầvnkan đuijrang đuijrvribc tạzaqxp chíkzwz nhưidiong vẫpdeun còsgbkn cảlngcm giáuijrc, mơihjr hồtrej thấuijry mìmrhunh trởdbes thàscfcnh đuijrrktfi tưidiopdlong bịwott chúfwce ývnka. Anh ngưidiowwgkc lêyekjn sau đuijrófkae bậpoiht cưidiogwngi: “Sao vậpoihy?”

“La Trìmrhufkae gia cảlngcnh thếwgmsscfco?” Cốrktfihjrsgbksgbk hỏpisti anh, rồtreji tỏpist ývnka muốrktfn anh nhìmrhun sợpdloi dâocuoy chuyềxiypn ruby…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.