Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 293 : Ai bảo cô cậu ấy chết rồi?

    trước sau   
Chloe vẫzqzbn chọewzgn mộckgqt chiếalslc sơaarc mi trắclmbng, tốydvon chưqamva tớccnui ba phúsvegt nhưqamvng tròoeqw chuyệnsutn đetzpưqamva đetzpccnuy vớccnui nhâmkbnn viêcntyn thìriby nhữhrfnng hai mưqamvơaarci phúsvegt, còoeqwn khôckgqng cóbpna ýomeg đetzpclmbnh dừmjtcng lạcntyi. Chloe hàhklpi hưqamvccnuc dífdgz dỏdqwsm, chọewzgc cho mấglciy côckgq nhâmkbnn viêcntyn hai mắclmbt sáfdgzng quắclmbc. Cóbpna mấglciy lầcokyn Cốydvoaarc muốydvon bưqamvccnuc lêcntyn ngắclmbt ngang nhưqamvng nghĩomeg tớccnui thâmkbnn phậfpisn củmcgfa anh ta, côckgq đetzpàhklpnh nhẫzqzbn nhịclmbn.

Lạcntyi đetzpmibvi thêcntym mưqamvpqqxi mấglciy phúsvegt nữhrfna, Cốydvoaarc quảalsl thựhvhic chịclmbu hếalslt nổhklpi mớccnui bưqamvccnuc tớccnui, giậfpist lấglciy chiếalslc sơaarc mi trong tay anh ta, đetzpigijt lêcntyn quầcokyy: “Thanh toáfdgzn!”

ckgq nhâmkbnn viêcntyn hếalslt hồdtiyn vìriby khífdgz thếalsl củmcgfa côckgq, rồdtiyi nhìribyn sang Chloe. Chloe đetzpi tớccnui, nhìribyn Cốydvoaarc chărlkzm chúsvegbpna vẻhycj hứrdnhng thúsveg: “Giậfpisn đetzpglciy àhklp?”

Cốydvoaarc quay đetzpcokyu nhìribyn anh ta, cốydvo émfsvp ra mộckgqt nụxtioqamvpqqxi: “Đqixeâmkbnu cóbpna, chỉjvnehklp muốydvon nhắclmbc nhởoeqw anh Chloe mộckgqt câmkbnu, anh còoeqwn nhùalslng nhằfqtxng thêcntym mộckgqt tiếalslng nữhrfna làhklp tớccnui giờpqqx tan tầcokym củmcgfa Thưqamvmibvng Hảalsli, ởoeqw đetzpâmkbny màhklp tắclmbc đetzpưqamvpqqxng làhklp đetzpáfdgzng sợmibv lắclmbm.”

Chloe quan sáfdgzt côckgq từmjtc trêcntyn xuốydvong dưqamvccnui mộckgqt lưqamvmibvt, nhìribyn đetzpếalsln nỗfqtxi Cốydvoaarc nổhklpi cảalsl da gàhklp, rồdtiyi lạcntyi nghe anh ta cưqamvpqqxi: “Côckgqmfsvfpisng thúsveg vịclmb đetzpglciy.”

“Cảalslm ơaarcn.” Cốydvoaarc đetzpóbpnan áfdgznh mắclmbt củmcgfa anh ta.


Chloe vừmjtca nhìribyn côckgq vừmjtca rúsvegt vífdgz tiềcozin ra, đetzpigijt thẻhycj ngâmkbnn hàhklpng lêcntyn quầcokyy thanh toáfdgzn. Cốydvoaarc đetzpang đetzpclmbnh nóbpnai đetzpnjvackgq thanh toáfdgzn thìriby thấglciy anh ta bấglcit ngờpqqxfdgzt lạcntyi gầcokyn côckgq, gầcokyn nhưqamv chạcntym vàhklpo môckgqi côckgq. Cốydvoaarc hoảalslng hốydvot nhưqamvng khôckgqng kịclmbp némfsv tráfdgznh, vẫzqzbn cứrdnh nhìribyn thẳqixeng vàhklpo mắclmbt anh ta.

Hai ngưqamvpqqxi nhìribyn nhau nhưqamv thếalsl khoảalslng mấglciy giâmkbny thìriby Chloe thu lạcntyi nụxtioqamvpqqxi củmcgfa mìribynh, áfdgznh mắclmbt cóbpna vẻhycj nghiêcntym túsvegc, hạcnty thấglcip giọewzgng nóbpnai: “Ngoạcntyi trừmjtccntyn nhóbpnac Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn kia, côckgqhklp ngưqamvpqqxi đetzpcokyu tiêcntyn dáfdgzm ra lệnsutnh cho tôckgqi làhklpm việnsutc, gan củmcgfa côckgq khôckgqng nhỏdqws đetzpâmkbnu.”

Cốydvoaarc khôckgqng thâmkbnn thiếalslt vớccnui anh ta cũfpisng chẳqixeng thểnjva đetzpfdgzn đetzpưqamvmibvc tífdgznh tìribynh ngưqamvpqqxi nàhklpy. Từmjtcsvegc gặigijp mặigijt tớccnui bâmkbny giờpqqx, anh ta luôckgqn cưqamvpqqxi ha ha, lúsvegc nàhklpo cũfpisng khoe khoang đetzpôckgqi mắclmbt hoa đetzpàhklpo còoeqwn yêcntyu mịclmbaarcn cảalsl phụxtio nữhrfn củmcgfa mìribynh, thếalslcntyn vừmjtca mớccnui nghiêcntym túsvegc trởoeqw lạcntyi, côckgq khôckgqng rõhuadhklp anh ta giậfpisn thậfpist hay đetzpang giảalsl vờpqqx. Côckgq đetzpàhklpnh bấglcim bụxtiong nóbpnai: “Tôckgqi cóbpna thểnjvahklpm đetzpưqamvmibvc bạcntyn gáfdgzi củmcgfa Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn, anh nóbpnai xem, gan cóbpna to hay khôckgqng?

Chloe khôckgqng ngờpqqxckgq lạcntyi nóbpnai vậfpisy, ngẩccnun ra giâmkbny láfdgzt rồdtiyi ngay lậfpisp tứrdnhc cưqamvpqqxi pháfdgzcntyn, chỉjvnehklpo côckgq: “Thúsveg vịclmb, đetzpúsvegng làhklp thúsveg vịclmb thậfpist.”

Cốydvoaarc thầcokym thởoeqw phàhklpo mộckgqt hơaarci. May quáfdgz khôckgqng giậfpisn, thậfpist ra côckgq rấglcit sợmibv anh ta quay đetzpcokyu đetzpigijt vémfsv khứrdnh hồdtiyi.

“Ngưqamvpqqxi đetzpzgwep, quẹzgwet thẻhycj.” Chloe bậfpist tay ra hiệnsutu vớccnui nữhrfn nhâmkbnn viêcntyn, rồdtiyi cầcokym áfdgzo sơaarc mi vàhklpo phòoeqwng thay đetzpdtiy.

Chẳqixeng mấglciy chốydvoc, Chloe đetzpãkdzu thay xong áfdgzo sơaarc mi đetzpi ra ngoàhklpi, cảalslqamvơaarcng cũfpisng khôckgqng soi, chỉjvnehklpo chiếalslc sơaarc mi bịclmb hắclmbt cafémfsv, nóbpnai vớccnui nhâmkbnn viêcntyn: “Cóbpna thểnjva phiềcozin côckgq vứrdnht hộckgq khôckgqng?”

Cốydvoaarc thầcokym mỉjvnea mai trong lòoeqwng, cáfdgzi đetzpdtiyfdgzm củmcgfa.

Trêcntyn đetzpưqamvpqqxng đetzpi ra bãkdzui đetzpfpisu xe, Chloe vẫzqzbn còoeqwn nắclmbm chặigijt lấglciy chiếalslc bóbpnang bay thỏdqws hồdtiyng, khiếalsln mọewzgi ngưqamvpqqxi xung quanh lầcokyn lưqamvmibvt đetzpnjva ýomeg. Cốydvoaarc khôckgqng nhìribyn anh ta, cứrdnh thếalsl đetzpi thẳqixeng. Anh ta giữhrfnckgq lạcntyi, hỏdqwsi: “Tôckgqi mặigijc chiếalslc sơaarc mi nàhklpy cóbpna đetzpzgwep khôckgqng?”

Mộckgqt ngưqamvpqqxi thay đetzpdtiy khôckgqng cầcokyn soi gưqamvơaarcng thìriby phảalsli cựhvhic kỳitft tựhvhi tin, Cốydvoaarcfpisng trảalsl lờpqqxi hùalsla theo: “Đqixezgwep lắclmbm.”

“Nếalslu côckgq muốydvon khen tôckgqi đetzpzgwep trai thìriby cứrdnh nhiệnsutt tìribynh, con ngưqamvpqqxi tôckgqi khôckgqng khiêcntym tốydvon lắclmbm đetzpâmkbnu.” Chloe rảalslo bưqamvccnuc đetzpi bằfqtxng vớccnui côckgq.

“Tôckgqi khôckgqng muốydvon khen.” Cốydvoaarc khôckgqng nểnjva mặigijt anh ta.

Chloe kinh ngạcntyc, thấglciy côckgq đetzpi vun vúsvegt bèdtiyn giơaarc tay túsvegm lấglciy đetzpckgqi tóbpnac củmcgfa côckgq: “Vìriby sao?”


Cốydvoaarc bấglcit ngờpqqx trưqamvccnuc hàhklpnh đetzpckgqng củmcgfa anh ta, quay đetzpcokyu kêcntyu ầcokym lêcntyn: “Buôckgqng tay!”

“Làhklpm côckgq đetzpau àhklp?” Bêcntyn nàhklpy Chloe ngoan ngoãkdzun buôckgqng tay, bêcntyn kia lậfpisp tứrdnhc kémfsvo côckgqhklpo lòoeqwng, cúsvegi đetzpcokyu cưqamvpqqxi: “Tôckgqi đetzpâmkbnu cóbpna mạcntynh tay.”

hklpnh đetzpckgqng củmcgfa anh ta khiếalsln Cốydvoaarc nảalsly sinh phảalsln cảalslm, lậfpisp tứrdnhc đetzpccnuy anh ta ra, nóbpnai nghiêcntym túsvegc: “Anh Chloe, tôckgqi coi anh làhklp bạcntyn củmcgfa Bắclmbc Thầcokyn mớccnui kháfdgzch sáfdgzo vớccnui anh, làhklpm cáfdgzi gìriby vậfpisy? Trêcntyu ghẹzgweo con gáfdgzi nhàhklphklpnh phảalsli khôckgqng? Trung Quốydvoc cóbpnamkbnu vợmibv bạcntyn khôckgqng thểnjva trêcntyu chọewzgc, cóbpna hiểnjvau khôckgqng? Nếalslu khôckgqng hiểnjvau tựhvhi vềcozi nhàhklp tra từmjtc đetzpiểnjvan!”

Chloe khôckgqng giậfpisn màhklp bậfpist cưqamvpqqxi: “Kỳitft lạcnty thậfpist, nếalslu đetzphklpi làhklp mấglciy côckgqfdgzi kháfdgzc, chỉjvne cầcokyn lạcntyi gầcokyn tôckgqi làhklp đetzpãkdzu đetzpdqws mặigijt rồdtiyi.”

“Mấglciy côckgq kháfdgzc đetzpdqws mặigijt làhklpckgqi phảalsli đetzpdqws mặigijt àhklp?” Cốydvoaarc khôckgqng chúsvegt kháfdgzch khífdgz: “Việnsutc quáfdgzi gìribyckgqi phảalsli đetzpdqws mặigijt?”

“Vìribyckgqi đetzpzgwep trai?” Chloe cưqamvpqqxi.

Nghe xong Cốydvoaarcqamvpqqxm nguýomegt, cưqamvpqqxi lạcntynh: “Anh Chloe nàhklpy, anh làhklp hạcntyc đetzprdnhng giữhrfna đetzpàhklpn gàhklp, nhưqamvng cũfpisng chỉjvnebpna đetzprdnhng giữhrfna đetzpàhklpn gàhklp thìriby mớccnui nổhklpi bậfpist thôckgqi, anh thửfzvr đetzprdnhng giữhrfna đetzpàhklpn hạcntyc thửfzvr xem? Thêcntym nữhrfna, Bắclmbc Thầcokyn nhàhklpckgqi chẳqixeng biếalslt đetzpzgwep trai hơaarcn anh gấglcip bao nhiêcntyu lầcokyn, mộckgqt chúsvegt vẻhycj đetzpzgwep củmcgfa anh đetzprdnhng trưqamvccnuc mặigijt anh ấglciy thìribyaarci rớccnut hếalslt, chỉjvneoeqwn vụxtion thôckgqi. Ngàhklpy nàhklpo tôckgqi cũfpisng phảalsli nhìribyn mộckgqt soáfdgzi ca siêcntyu cấglcip nhưqamv thếalsl, tôckgqi miễmcgfn dịclmbch từmjtcmkbnu rồdtiyi, lạcntyi còoeqwn đetzpdqws mặigijt vớccnui sảalsln phẩccnum nửfzvra vờpqqxi nhưqamv anh?”

Chloe bịclmbckgqbpnai màhklp cứrdnh ngẫzqzbn cảalsl ngưqamvpqqxi.

Tuôckgqn xong mộckgqt tràhklpng, Cốydvoaarc coi nhưqamvfpisng trúsvegt đetzpưqamvmibvc bớccnut bựhvhic tứrdnhc, nhưqamvng côckgq lậfpisp tứrdnhc nhớccnu ra đetzpydvoi phưqamvơaarcng làhklp kháfdgzch quýomeg, bỗfqtxng chốydvoc lạcntyi hốydvoi hậfpisn, hắclmbng giọewzgng: “Àcoky… chúsvegng ta vẫzqzbn nêcntyn lêcntyn xe đetzpi.” Dứrdnht lờpqqxi, côckgq đetzpi vộckgqi vềcozi phífdgza trưqamvccnuc.

Chloe nhìribyn theo bóbpnang cáfdgzi đetzpckgqi tóbpnac củmcgfa côckgq vung vẩccnuy, vui mãkdzui…



Chiếalslc xe đetzpi thẳqixeng vềcozi phífdgza trung tâmkbnm thàhklpnh phốydvo, chiếalslc xe vệnsut sỹmfdu phífdgza sau đetzpi theo nhưqamvribynh vớccnui bóbpnang.

Sau khi lêcntyn xe, Chloe chẳqixeng hềcozi coi mìribynh làhklp kháfdgzch, mởoeqw luôckgqn chai rưqamvmibvu vang trêcntyn xe, róbpnat ra cốydvoc, chầcokym chậfpism thưqamvoeqwng thứrdnhc, cưqamvpqqxi vớccnui côckgq: “Nơaarci nàhklpo cóbpna Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn, đetzpcokyu lưqamvlklfi khôckgqng bao giờpqqx phảalsli chịclmbu khổhklp.”


Cốydvoaarc khôckgqng lêcntyn tiếalslng, đetzpang nghĩomeg bụxtiong làhklpm sao đetzpnjva chuyểnjvan chủmcgf đetzpcozimkbnu chuyệnsutn qua Tiếalslu Tiếalslu.

Chloe lẳqixeng lặigijng nhìribyn vàhklpo gưqamvơaarcng chiếalslu hậfpisu, nhấglcip mộckgqt ngụxtiom rưqamvmibvu rồdtiyi ung dung nóbpnai: “Cóbpna thểnjva nhậfpisn ra têcntyn nhóbpnac Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn đetzpóbpna rấglcit đetzpnjva ýomeg tớccnui côckgq, vệnsut sỹmfdufpisng sửfzvr dụxtiong rồdtiyi.”

Cốydvoaarc quay đetzpcokyu nhìribyn anh ta, sựhvhi bấglcit mãkdzun trưqamvccnuc đetzpóbpnafpisng đetzpãkdzu giảalslm bớccnut khôckgqng ífdgzt. Ngưqamvpqqxi nàhklpy trôckgqng cóbpna vẻhycj bắclmbng nhắclmbng, thựhvhic chấglcit khảalslrlkzng quan sáfdgzt rấglcit nhạcntyy bémfsvn. Dọewzgc đetzpưqamvpqqxng nhiềcoziu xe nhưqamv vậfpisy màhklp anh ta đetzpãkdzu lậfpisp tứrdnhc nhậfpisn ra chiếalslc xe nàhklpo đetzpi theo họewzg.

“Anh ấglciy hơaarci lo quáfdgz thôckgqi.” Côckgq hờpqqx hữhrfnng đetzpáfdgzp lạcntyi.

Ai ngờpqqx Chloe lắclmbc đetzpcokyu: “Cậfpisu ấglciy làhklpm vậfpisy cóbpnafdgzi lýomeg củmcgfa mìribynh. Làhklpm nghềcozi củmcgfa cậfpisu ấglciy, giúsvegp đetzpưqamvmibvc bao nhiêcntyu ngưqamvpqqxi thìribyfpisng đetzpclmbc tộckgqi vớccnui tưqamvng ấglciy ngưqamvpqqxi. Lúsvegc ởoeqw Mỹmfdu đetzpãkdzubpna mấglciy lầcokyn cậfpisu ấglciy suýomegt mấglcit mạcntyng. Côckgqhklp bạcntyn gáfdgzi củmcgfa cậfpisu ấglciy, lo lắclmbng cho côckgqfpisng làhklp việnsutc nêcntyn làhklpm thôckgqi.”

Cốydvoaarc rấglcit ífdgzt đetzpưqamvmibvc nghe Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn kểnjva chuyệnsutn củmcgfa anh ởoeqw Mỹmfdu, vừmjtca nghe Chloe nóbpnai vậfpisy, tim côckgq nhưqamv sốydvong lạcntyi, côckgq hỏdqwsi: “Anh quen anh ấglciy nhiềcoziu nărlkzm rồdtiyi sao?”

“Hơaarcn ba nărlkzm, cóbpna đetzpưqamvmibvc coi làhklp nhiềcoziu khôckgqng?” Chloe nghịclmbch con thỏdqws hồdtiyng trong tay, cưqamvpqqxi đetzpáfdgzng ghémfsvt.

“Thếalsl… ởoeqw Mỹmfdu anh ấglciy gặigijp nguy hiểnjvam nhưqamv vậfpisy, bao nărlkzm nay sốydvong thếalslhklpo?”

“Vệnsut sỹmfdu củmcgfa cậfpisu ấglciy ởoeqw Mỹmfduoeqwn nhiềcoziu hơaarcn ởoeqw Trung Quốydvoc nhiềcoziu, hơaarcn nữhrfna nărlkzm nàhklpo cũfpisng thay mớccnui. Phòoeqwng thựhvhic nghiệnsutm củmcgfa cậfpisu ấglciy bêcntyn đetzpóbpna đetzpcntyi kháfdgzi ra ra vàhklpo vàhklpo khoảalslng hơaarcn nărlkzm mưqamvơaarci vệnsut sỹmfdu.” Chloe cóbpnaoeqwng tốydvot cung cấglcip thôckgqng tin cho côckgq.

Cốydvoaarc suýomegt nữhrfna cắclmbn đetzprdnht đetzpcokyu lưqamvlklfi củmcgfa mìribynh, bảalslo vệnsut mộckgqt mìribynh anh màhklp cầcokyn nhiềcoziu ngưqamvpqqxi nhưqamv vậfpisy sao? Cóbpna tháfdgzi quáfdgz khôckgqng? Coi anh làhklp quốydvoc bảalslo thậfpist đetzpglciy àhklp? “Vìriby sao phảalsli thay mớccnui mỗfqtxi nărlkzm? Vệnsut sỹmfdu chẳqixeng phảalsli ởoeqwcntyn cạcntynh càhklpng lâmkbnu sẽspmhhklpng trung thàhklpnh ưqamv?”

“Tífdgznh chấglcit côckgqng việnsutc củmcgfa bạcntyn trai côckgq rấglcit đetzpigijc biệnsutt, cộckgqng thêcntym việnsutc cậfpisu ấglciy làhklp ngưqamvpqqxi củmcgfa Lụxtioc Môckgqn, tôckgqi nghĩomegckgqfpisng biếalslt rõhuad, ngưqamvpqqxi ởoeqwcntyn cạcntynh cậfpisu ấglciy càhklpng lâmkbnu thìriby sẽspmh biếalslt càhklpng nhiềcoziu chuyệnsutn, ngưqamvmibvc lạcntyi sẽspmhhklpng nguy hiểnjvam.” Chloe ôckgqm con thỏdqwshklpo trong lòoeqwng, mộckgqt tay cầcokym ly rưqamvmibvu, uốydvong cạcntyn.

Cốydvoaarc ngẫzqzbm nghĩomeg thấglciy anh ta nóbpnai cũfpisng cóbpnaomeg: “Nếalslu cóbpna nhiềcoziu vệnsut sỹmfdu nhưqamv vậfpisy, sao anh ấglciy còoeqwn gặigijp nguy hiểnjvam?”

Chloe nhìribyn côckgq chằfqtxm chằfqtxm, cóbpna vẻhycj kỳitft lạcnty: “Côckgq khôckgqng biếalslt chúsvegt gìriby vềcozi chuyệnsutn củmcgfa cậfpisu ấglciy ởoeqw Mỹmfdu sao?”


Cốydvoaarc lắclmbc đetzpcokyu.

Chloe nhìribyn côckgq nhưqamv nhìribyn ngưqamvpqqxi ngoàhklpi hàhklpnh tinh, cuốydvoi cùalslng, lắclmbc đetzpcokyu cưqamvpqqxi: “Cậfpisu ấglciy quảalsl thậfpist bảalslo vệnsutckgq quáfdgz cẩccnun thậfpisn rồdtiyi, mộckgqt chúsvegt mưqamva gióbpnafpisng khôckgqng đetzpnjvackgq biếalslt.”

“Thếalslhklp ýomegriby?” Cốydvoaarc cảalslm thấglciy kỳitft lạcnty. Côckgq nghe La Trìribybpnai anh từmjtcng gặigijp nguy hiểnjvam ởoeqw Mỹmfdu, nhưqamvng La Trìribyfpisng khôckgqng biếalslt quáfdgzqamvpqqxng tậfpisn, côckgq đetzpưqamvơaarcng nhiêcntyn cũfpisng chẳqixeng thểnjva hỏdqwsi đetzpưqamvmibvc gìriby từmjtc miệnsutng củmcgfa Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn.

“Ngưqamvpqqxi muốydvon lấglciy mạcntyng cậfpisu ấglciy chẳqixeng qua làhklp trảalsl thùalsl. Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn cũfpisng làhklp ngưqamvpqqxi, khôckgqng thểnjva khôckgqng cóbpnasvegc nàhklpo đetzpi mộckgqt mìribynh, đetzpydvoi phưqamvơaarcng bèdtiyn tìribym cơaarc hộckgqi ra tay thôckgqi.” Chloe đetzpigijt ly rưqamvmibvu sang mộckgqt bêcntyn. “Nghe nóbpnai cáfdgzi lầcokyn cậfpisu nhỏdqws nhàhklp họewzg Lụxtioc suýomegt nữhrfna bịclmb bắclmbt cóbpnac, giếalslt chếalslt, cậfpisu ấglciy đetzpãkdzu mang theo mộckgqt sốydvo tiềcozin khổhklpng lồdtiy đetzpclmbnh chuộckgqc ngưqamvpqqxi, đetzpâmkbnu cóbpna biếalslt đetzpydvoi phưqamvơaarcng vốydvon dĩomeghklp nhằfqtxm vàhklpo mìribynh. Cũfpisng trùalslng hợmibvp, đetzpcntyi ca củmcgfa bărlkzng nhóbpnam màhklp đetzpydvoi phưqamvơaarcng thuêcnty trưqamvccnuc giờpqqx lạcntyi vẫzqzbn luôckgqn muốydvon xửfzvr Bắclmbc Thầcokyn, vìriby mộckgqt bảalsln kháfdgzm nghiệnsutm củmcgfa Bắclmbc Thầcokyn đetzpãkdzu đetzpưqamva em trai nóbpnahklpo tùalsl. Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn bịclmb chúsvegng nóbpnahklpnh hạcnty gầcokyn chếalslt rồdtiyi bịclmb khóbpnaa vàhklpo trong ôckgqckgq, némfsvm xuốydvong biểnjvan, cũfpisng may thâmkbnn thủmcgf khôckgqng tệnsut cậfpisu ấglciy mớccnui giữhrfn đetzpưqamvmibvc mạcntyng.”

Cốydvoaarc lạcntynh run ngưqamvpqqxi, bấglcit chợmibvt nhớccnu lạcntyi vếalslt sẹzgweo sau lưqamvng Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn…

“Côckgqfpisng đetzpmjtcng lo lắclmbng, cậfpisu nhóbpnac ấglciy làhklpm từmjtc sắclmbt đetzpglciy, khôckgqng chếalslt đetzpưqamvmibvc đetzpâmkbnu.” Chloe thấglciy sắclmbc mặigijt côckgqaarci táfdgzi đetzpi, sợmibvckgq hếalslt hồdtiyn bèdtiyn lêcntyn tiếalslng an ủmcgfi: “Ngưqamvpqqxi muốydvon giếalslt cậfpisu ấglciy cũfpisng phảalsli tốydvon đetzpcokyu óbpnac lắclmbm, vớccnui lạcntyi khảalslrlkzng bắclmbn súsvegng củmcgfa cậfpisu ấglciy chuẩccnun nhưqamv thếalsl, đetzpydvoi phưqamvơaarcng chưqamva cóbpnaaarc hộckgqi lạcntyi gầcokyn đetzpãkdzu mấglcit mạcntyng rồdtiyi. Àcoky… suýomegt quêcntyn, ởoeqw Trung Quốydvoc khôckgqng đetzpưqamvmibvc tùalsly tiệnsutn mang theo súsvegng.”

“Anh ấglciy… bắclmbn chuẩccnun?” Cốydvoaarc nhưqamv vừmjtca nghe thấglciy mộckgqt tin lạcnty.

Chloe nhìribyn ra: “Dĩomeg nhiêcntyn, võhuad vẽspmhhklp khảalslrlkzng bắclmbn súsvegng củmcgfa cậfpisu ấglciy giỏdqwsi cóbpna tiếalslng, chẳqixeng lẽspmh cảalsl việnsutc nàhklpy côckgqfpisng khôckgqng biếalslt?”

Cốydvoaarc bấglcit chợmibvt nhớccnu lạcntyi lầcokyn đetzpydvoi phóbpna vớccnui Lưqamvu Kếalslqamvpqqxng khi trưqamvccnuc. Lúsvegc ấglciy khi anh khốydvong chếalslqamvu Kếalslqamvpqqxng quảalsl thậfpist rấglcit nhanh nhẹzgwen, lạcntyi còoeqwn nổhklpsvegng… nhưqamvng côckgq cứrdnh nghĩomeg đetzpóbpna lầcokyn đetzpcokyu tiêcntyn anh nổhklpsvegng. Tấglcit cảalsl đetzpcoziu do La Trìribymkbny hiểnjvau lầcokym, chífdgznh anh ấglciy nóbpnai Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn sứrdnhc tróbpnai gàhklp khôckgqng chặigijt…

Chloe nhìribyn biểnjvau cảalslm củmcgfa côckgq, nghi hoặigijc trong lòoeqwng, ngẫzqzbm nghĩomeg rồdtiyi lấglciy bảalsl vai huýomegch vàhklpo ngưqamvpqqxi côckgq, dòoeqw hỏdqwsi: “Nhàhklp họewzg Cốydvo củmcgfa côckgqhklp nhàhklp họewzg Lụxtioc cóbpnahklpm ărlkzn qua lạcntyi đetzpúsvegng khôckgqng? Nếalslu đetzpãkdzu vậfpisy, sao côckgq khôckgqng hiểnjvau chúsvegt nàhklpo vềcozi Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn thếalsl?”

Cốydvoaarc nghe xong, liêcntyn tụxtioc xua tay: “Nhàhklp họewzg Cốydvo sao cóbpna thểnjvahklpm ărlkzn qua lạcntyi vớccnui nhàhklp họewzg Lụxtioc chứrdnh? Khôckgqng cóbpna, khôckgqng cóbpna.” Côckgq khôckgqng hềcozi kinh ngạcntyc anh ta biếalslt họewzg củmcgfa mìribynh, chắclmbc chắclmbn làhklp Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn nóbpnai vớccnui anh ta, cộckgqng thêcntym Chloe bảalsln thâmkbnn vốydvon làhklp mộckgqt tháfdgzm tửfzvr, muốydvon đetzpiềcoziu tra mộckgqt ngưqamvpqqxi khôckgqng khóbpna.

Chloe nghe xong càhklpng khóbpna hiểnjvau: “Làhklpckgq khôckgqng biếalslt thìribybpna?”

“Nhàhklpckgqi kinh doanh dưqamvmibvc phẩccnum, sao cóbpna hợmibvp táfdgzc vớccnui nhàhklp họewzg Lụxtioc chứrdnh.” Trưqamvccnuc đetzpâmkbny côckgq chưqamva từmjtcng nghe nóbpnai bốydvo nhắclmbc tớccnui chuyệnsutn làhklpm ărlkzn vớccnui nhàhklp họewzg Lụxtioc.

“Lẽspmhhklpo… côckgq khôckgqng biếalslt Lụxtioc Chấglcin Dưqamvơaarcng?”

Lụxtioc Chấglcin Dưqamvơaarcng? Bốydvo củmcgfa Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn.

“Nghe nóbpnai nhưqamvng chưqamva gặigijp, nóbpnai chi tớccnui quen biếalslt.”

“Vậfpisy trong nhàhklp họewzg Lụxtioc côckgq quen ai?” Chloe tòoeqwoeqw.

“Quen Lụxtioc Bắclmbc Thầcokyn, vớccnui cảalsl…” Ámkbnnh mắclmbt Cốydvoaarc chợmibvt tốydvoi đetzpi, côckgqfdgzt sâmkbnu mộckgqt hơaarci: “Em trai củmcgfa Bắclmbc Thầcokyn, Bắclmbc Thâmkbnm.”

“Àcoky…” Chloe hiểnjvau ra.

Nghe giọewzgng đetzpiệnsutu củmcgfa anh ta, Cốydvoaarc bỗfqtxng kífdgzch đetzpckgqng: “Anh biếalslt Bắclmbc Thâmkbnm àhklp?”

“Côckgqbpna quan hệnsutriby vớccnui Bắclmbc Thâmkbnm?” Chloe khôckgqng trảalsl lờpqqxi, mỉjvnem cưqamvpqqxi hỏdqwsi ngưqamvmibvc lạcntyi.

“Tôckgqi… sao anh nhiềcoziu chuyệnsutn thếalsl nhỉjvne? Cóbpna quan hệnsutriby liêcntyn quan gìriby tớccnui anh?” Cốydvoaarc trúsvegt hếalslt bựhvhic tứrdnhc, ngưqamvng lạcntyi vàhklpi giâmkbny rồdtiyi thấglcip giọewzgng nóbpnai: “Anh ấglciy đetzpãkdzu qua đetzppqqxi rồdtiyi, nóbpnai nhữhrfnng chuyệnsutn nàhklpy làhklpm gìriby chứrdnh.”

Ai ngờpqqx Chloe cưqamvpqqxi: “Qua đetzppqqxi? Ai bảalslo côckgqhklp cậfpisu ấglciy chếalslt rồdtiyi?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.