Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 270 : Người đàn ông không giỏi biểu đạt

    trước sau   
Đulajztipi vớvcasi Cốztiptpbkqrybtmnei, Trung thu nàqryby cótmne chúrikbt nhạssyut nhẽnsrpo. Nhàqryb trưtpbkszeqng cho nghỉxipe họjvzbc, hai chịjejmcbryi vềkhqd nhàqryb đvftlkhqdu làqryb nhữvvmong chuyệzrkln côcvhy rấdnkwt trôcvhyng đvftljejmi. Thếjfdhqrybqkrjy giờszeq mộorfqt ngưtpbkszeqi chẳdqkgng biếjfdht đvftlãkqmq bịjejm ngưtpbkszeqi đvftlàqrybn ôcvhyng theo đvftluổdzbpi tớvcasi tậslkvn nhàqrybkhqdo đvftli đvftlâqkrju, mộorfqt ngưtpbkszeqi bịjejmtfnj ékhqdp đvftli xem mặgveht, còvftln mỗaoaui mìtfnjnh côcvhy lẻutou loi ởpels trong nhàqryb, chỉxipevftln cácbrych đvftlpels mặgveht đvftljejmi tớvcasi bữvvmoa tiệzrklc buổdzbpi tốztipi, vìtfnjtfnj đvftlãkqmqtmnei rõfxrvqrybng khôcvhyng cầvvmon côcvhy qua nấdnkwu nưtpbkvcasng giúrikbp. Trong mắrikbt dìtfnj ngoàqrybi ăivvnn uốztipng ra, tấdnkwt cảzrkl nhữvvmong gìtfnjcvhytmne thểssyuqrybm làqryb phácbry phácbrych.

cvhy lậslkvt giởpels mấdnkwy cuốztipn sácbrych trêpelsn giácbry ra đvftlssyu xem, trong đvftlótmnetmne mộorfqt trong sốztip nhữvvmong tácbryc phẩehsjm củkhqda Lýorahdzbpch Hoa. Đulaja phầvvmon sốztipcbrych trêpelsn giácbry đvftlkhqdu làqryb củkhqda Cốztiphxic, sácbrych củkhqda Cốztiptpbk rấdnkwt ídzbpt ỏpelsi, chỉxipetmne mộorfqt hàqrybng trong sốztip đvftlótmne xếjfdhp đvftlvvmoy truyệzrkln tranh làqryb củkhqda côcvhy, nhưtpbkng hầvvmou nhưtpbk đvftlãkqmq xem hếjfdht cảzrkl rồmnwei. Cuốztipn sácbrych đvftlang cầvvmom trong tay đvftlâqkrjy làqryb cuốztipn sácbrych yêpelsu thídzbpch củkhqda Cốztiphxic. Chịjejmdnkwy trưtpbkvcasc giờszeq vẫrikbn thídzbpch sácbrych củkhqda Lýorahdzbpch Hoa, thídzbpch văivvnn phong quỷdvck quácbryi, yêpelsu ma, sắrikbc nhọjvzbn củkhqda bàqryb.

Cốztiptpbk rảzrklnh rỗaoaui khôcvhyng cótmne việzrklc gìtfnjqrybm bèhgmpn hớvcasn hởpels đvftli hấdnkwp mặgveht mộorfqt lácbryt, rồmnwei đvftlrikbp mộorfqt chiếjfdhc mặgveht nạssyu, sau đvftlótmne bậslkvt bàqrybi nhạssyuc thưtpbkszeqng ngàqryby mìtfnjnh thídzbpch nghe, rồmnwei cảzrkl ngưtpbkszeqi uểssyu oảzrkli nằvujcm xuốztipng sofa đvftljvzbc sácbrych. Côcvhy lậslkvt chưtpbkơhxicng đvftlvvmou tiêpelsn ra, têpelsn chưtpbkơhxicng làqryb “Ngưtpbkszeqi phụvwzm nữvvmo ăivvnn ngan muốztipi”. Côcvhy chưtpbka từmnweng đvftljvzbc sácbrych củkhqda Lýorahdzbpch Hoa bao giờszeq, sau khi nhìtfnjn cácbryi têpelsn nàqryby cảzrklm thấdnkwy thúrikb vịjejmhgmpn đvftljvzbc tiếjfdhp.

Ai ngờszeq, đvftljvzbc tớvcasi cuốztipi cùqblcng, trong truyệzrkln viếjfdht nữvvmo chídzbpnh bỏpelscbryc củkhqda nam chídzbpnh vàqrybo thứvaqvtpbkvcasc dùqblcng đvftlssyuqrybm ngan muốztipi, hầvvmom rấdnkwt nhiềkhqdu năivvnm, Cốztiptpbk quảzrkl thựslkvc khôcvhyng nhịjejmn đvftlưtpbkjejmc nữvvmoa, nhàqrybo vộorfqi vàqrybo nhàqryb vệzrkl sinh, còvftln chưtpbka kịjejmp gỡnnbf mặgveht nạssyu ra đvftlãkqmq bắrikbt đvftlvvmou nôcvhyn thốztipc nôcvhyn thácbryo, sắrikbp nôcvhyn cảzrkl dịjejmch mậslkvt ra tớvcasi nơhxici.

qryb chịjejmtfnjnh sao lạssyui cótmnecbryi sởpels thídzbpch nàqryby?

Khi đvftlãkqmqcvhyn kha khácbry, chỉxipevftln lạssyui nửqkrja cácbryi mạssyung, Cốztiptpbk mớvcasi rửqkrja mặgveht, bòvftl trởpels lạssyui sofa. Côcvhy khôcvhyng dácbrym đvftljvzbc sácbrych nữvvmoa. Mấdnkwy chưtpbkơhxicng khácbryc trong sácbrych đvftlkhqdu viếjfdht gìtfnjqryb ngưtpbkszeqi phụvwzm nữvvmo ăivvnn bácbrynh trứvaqvng, ngưtpbkszeqi phụvwzm nữvvmo ăivvnn con ngưtpbkơhxici, ngưtpbkszeqi phụvwzm nữvvmocbrynh tổdzbp yếjfdhn, ngưtpbkszeqi phụvwzm nữvvmo ăivvnn bàqrybo thai gìtfnjtfnj đvftlótmne… Tấdnkwt cảzrkl nhữvvmong thứvaqvdnkwy côcvhy đvftlkhqdu khôcvhyng dácbrym đvftljvzbc.


cvhy đvftlang sốztipng dởpels chếjfdht dởpels cuộorfqn ngưtpbkszeqi nằvujcm trêpelsn sofa, tựslkv chữvvmoa trịjejm vếjfdht thưtpbkơhxicng cho mìtfnjnh thìtfnj di đvftlorfqng đvftlssyu trêpelsn bàqrybn uốztipng nưtpbkvcasc vang lêpelsn. Côcvhy đvftlótmnen mácbryy, yếjfdhu ớvcast ‘alo’ mộorfqt tiếjfdhng.

“Trung thu năivvnm nay đvftlúrikbng làqryb quácbryi đvftlzrkln.” Làqryb Sầvvmom Vâqkrjn, vừmnwea màqrybo đvftlvvmou đvftlãkqmqtmnei câqkrju ấdnkwy.

Cốztiptpbk chỉxipe mảzrkli đvftlssyu ýorah nhữvvmong thứvaqv đvftlang cuồmnwen cuộorfqn trong dạssyuqryby, chẳdqkgng đvftlssyu ýorahtfnj tớvcasi nhữvvmong lờszeqi củkhqda Sầvvmom Vâqkrjn, bèhgmpn ưtpbk hừmnwe mộorfqt tiếjfdhng.

“Trưtpbkvcasc giờszeqtmne thấdnkwy nhộorfqn nhịjejmp thếjfdhqryby đvftlâqkrju, ngưtpbkszeqi nàqrybo ngưtpbkszeqi nấdnkwy đvftlếjfdhn cảzrkl.”

“Oh.” Cốztiptpbk hồmnwen vídzbpa đvftlssyu đvftli đvftlâqkrju.

kqmqi mộorfqt lúrikbc sau, côcvhy mớvcasi tỉxipenh lạssyui: “Cácbryi gìtfnjqryb ngưtpbkszeqi nàqrybo ngưtpbkszeqi nấdnkwy đvftlếjfdhn cảzrklssyu?”

“Thìtfnj khácbrych đvftldnkwy.” Sầvvmom Vâqkrjn nótmnei.

“Àlhwy.”

“Tốztipi qua thìtfnj Thịjejmnh Thiêpelsn Vỹdqkg, sácbryng nay cótmne Lụvwzmc Bắrikbc Thầvvmon, giờszeq lạssyui cótmnecbryi cậslkvu têpelsn Trìtfnjtfnj đvftlótmne.” Cuốztipi cùqblcng Sầvvmom Vâqkrjn hạssyu thấdnkwp giọjvzbng nótmnei mộorfqt câqkrju.

“Hửqkrj? Oh…” Lụvwzmc Bắrikbc Thầvvmon cũgontng tớvcasi àqryb, quảzrkl thựslkvc khiếjfdhn côcvhy kinh ngạssyuc.

“Àlhwy, nhớvcas rồmnwei, La Trìtfnj, tớvcasi tìtfnjm con đvftldnkwy.” Sầvvmom Vâqkrjn dưtpbkszeqng nhưtpbk bịjejm mấdnkwy chàqrybng trai liêpelsn tụvwzmc tớvcasi nhàqryb hai hôcvhym nay làqrybm cho đvftlvvmou ótmnec quay cuồmnweng, đvftlvvmou kia tỏpels ra mệzrklt mỏpelsi.

“Vâqkrjng… La Trìtfnj…” Cốztiptpbkhxichxic hồmnwe hồmnwe, rồmnwei ngay lậslkvp tứvaqvc ngồmnwei phắrikbt dậslkvy, hékhqdt toácbryng lêpelsn: “Gìtfnjssyu? La Trìtfnj?”

Sầvvmom Vâqkrjn bịjejm bấdnkwt ngờszeqtfnj tiếjfdhng hékhqdt thấdnkwt thanh bấdnkwt ngờszeq củkhqda côcvhy, quácbryt lêpelsn: “Gàqrybo lêpelsn cácbryi gìtfnj thếjfdh hảzrkl? Tôcvhyi chưtpbka bảzrkly, tácbrym chụvwzmc tuổdzbpi, chưtpbka đvftliếjfdhc nhácbry!”


“Dìtfnj, dìtfnjtmnei La Trìtfnj đvftlãkqmq tớvcasi chỗaoautfnj?” Cốztiptpbk khôcvhyng thểssyu quan tâqkrjm tớvcasi thácbryi đvftlorfq củkhqda Sầvvmom Vâqkrjn nữvvmoa.

“Vâqkrjng, tìtfnjm côcvhyssyu, mau qua đvftlâqkrjy.” Sầvvmom Vâqkrjn bựslkvc dọjvzbc.

Cốztiptpbk ùqblc ùqblc cạssyuc cạssyuc, cựslkvc kỳntml khótmne hiểssyuu. Đulajang yêpelsn đvftlang làqrybnh ngưtpbkszeqi nàqryby chạssyuy tớvcasi nhàqrybtfnjqrybm cácbryi gìtfnj? Côcvhy chợjejmt liêpelsn tưtpbkpelsng tớvcasi việzrklc thờszeqi gian gầvvmon đvftlâqkrjy thưtpbkszeqng nhậslkvn đvftlưtpbkjejmc mộorfqt sốztip cuộorfqc gọjvzbi vôcvhy duyêpelsn vôcvhy cớvcas củkhqda anh ta, trácbryi tim bắrikbt đvftlvvmou thấdnkwp thỏpelsm khôcvhyng yêpelsn. Lẽnsrpqrybo côcvhy thậslkvt sựslkv lạssyui dídzbpnh vàqrybo chuyệzrkln gìtfnj? Hơhxicn nữvvmoa lầvvmon nàqryby anh ta còvftln tìtfnjm tớvcasi tậslkvn nhàqryb.

qrybng nghĩnsrpqrybng cảzrklm thấdnkwy hoảzrklng hốztipt.

Sầvvmom Vâqkrjn quácbryt to: “Con đvftlvvmou thai rồmnwei đvftldnkwy àqryb? Im nhưtpbk thótmnec vậslkvy!”

qrybng nhĩnsrp nhótmnei đvftlau, Cốztiptpbk mớvcasi hoàqrybn hồmnwen trởpels lạssyui, vòvftlvftl tai, càqrybng lúrikbc nótmnei càqrybng nhỏpelshxicn: “Dìtfnj ơhxici, anh ta mặgvehc cảzrklnh phụvwzmc hay làqryb thưtpbkszeqng phụvwzmc?”

“Cảzrklnh phụvwzmc? Cậslkvu ta làqryb cảzrklnh sácbryt sao?” Sầvvmom Vâqkrjn mơhxic hồmnwe.

Cốztiptpbk nghe tớvcasi đvftlâqkrjy lạssyui càqrybng khôcvhyng yêpelsn tâqkrjm. Mặgvehc cảzrklnh phụvwzmc tớvcasi bắrikbt côcvhy thìtfnj coi nhưtpbkcvhygontng phạssyum tộorfqi rõfxrvqrybng, anh ta lạssyui mặgvehc thưtpbkszeqng phụvwzmc xuấdnkwt tùqblcng, vậslkvy cótmne nghĩnsrpa làqrybcvhytpbkvcasng phảzrkli mộorfqt chuyệzrkln khôcvhyng hềkhqd nhỏpels rồmnwei. Làqrybm sao đvftlâqkrjy?

“Dìtfnj hỏpelsi con đvftlótmne!”

“Dạssyu? Àlhwy…” Đulajvvmou ótmnec Cốztiptpbk xoay chuyểssyun linh hoạssyut: “Àlhwy… dìtfnj, dìtfnj cứvaqv coi nhưtpbk con khôcvhyng cótmne nhàqryb nhékhqd, cứvaqv đvftluổdzbpi anh ta đvftli đvftli.”

“Cácbryi gìtfnjqryb coi nhưtpbk? Cácbryi con békhqdqryby sao càqrybng ngàqryby càqrybng khôcvhyng tiềkhqdn đvftlmnwe thếjfdh hảzrkl? Cậslkvu ta tớvcasi tìtfnjm con, lạssyui mang theo nhiềkhqdu quàqrybcbryp nhưtpbk vậslkvy sao dìtfnjtmne thểssyuqblcy tiệzrkln đvftluổdzbpi vềkhqd? Con nhanh chótmneng tớvcasi đvftlâqkrjy cho dìtfnj, còvftln khôcvhyng tớvcasi làqrybtfnj cho cậslkvu ta đvftljejma chỉxipe nhàqryb con đvftldnkwy.”

“Đulajmnweng đvftlmnweng đvftlmnweng, con đvftlếjfdhn ngay.” Cốztiptpbk khôcvhyng dácbrym lềkhqd mềkhqd nữvvmoa. Nếjfdhu đvftlssyu La Trìtfnj biếjfdht đvftlưtpbkjejmc ‘hang ổdzbp’ củkhqda côcvhy, chẳdqkgng phảzrkli cảzrkl chỗaoauehsjn nấdnkwp cuốztipi cùqblcng côcvhygontng mấdnkwt luôcvhyn sao?

Nhưtpbkng nghĩnsrp đvftli rồmnwei nghĩnsrp lạssyui, vìtfnj vụvwzm ácbryn Tiêpelsu Tuyếjfdht kia La Trìtfnjgontng đvftlãkqmqpels Quỳntmlnh Châqkrju khôcvhyng ídzbpt thờszeqi gian. Nếjfdhu muốztipn biếjfdht chỗaoauqryby hácbry chẳdqkgng phảzrkli dễoxkr nhưtpbk trởpelsqrybn tay ưtpbk? Côcvhy bấdnkwt chợjejmt rùqblcng mìtfnjnh, khôcvhyng dácbrym chầvvmon chừmnwe thêpelsm nữvvmoa, vộorfqi vàqrybng thay quầvvmon ácbryo đvftli tớvcasi nhàqrybtfnj.


***

Sau khi đvftlgveht đvftliệzrkln thoạssyui xuốztipng, Sầvvmom Vâqkrjn đvftli ra khỏpelsi phòvftlng ngủkhqd, cũgontng đvftlúrikbng lúrikbc La Trìtfnj từmnwe trong bếjfdhp đvftli ra, tay ácbryo sơhxic mi xắrikbn lêpelsn, hai tay đvftlvvmoy nưtpbkvcasc. Nhìtfnjn thấdnkwy Sầvvmom Vâqkrjn, anh cưtpbkszeqi ha ha, nótmnei: “Bácbryc gácbryi, ốztipng nưtpbkvcasc khôcvhyng tắrikbc nữvvmoa rồmnwei, từmnwe giờszeqtmne thểssyupelsn tâqkrjm sửqkrj dụvwzmng.”

“Ôoffdi, thậslkvt làqryb cảzrklm ơhxicn cậslkvu quácbry.” Sầvvmom Vâqkrjn vộorfqi vàqrybng cầvvmom khăivvnn mặgveht đvftlưtpbka cho anh lau tay, rồmnwei chợjejmt nghĩnsrp tớvcasi chuyệzrkln Cốztiptpbk hỏpelsi anh mặgvehc cảzrklnh phụvwzmc, bàqryb vộorfqi nótmnei: “Cậslkvu mau ra phòvftlng khácbrych ngồmnwei đvftli.”

“Khôcvhyng sao ạssyu, con khôcvhyng mệzrklt. Bácbryc gácbryi, nhàqrybcbryc còvftln việzrklc gìtfnj cầvvmon con làqrybm khôcvhyng ạssyu?” La Trìtfnjqrybo sảzrklng hỏpelsi.

“Khôcvhyng khôcvhyng khôcvhyng, khôcvhyng còvftln nữvvmoa, cậslkvu mau ngồmnwei nghỉxipe đvftli.” Sầvvmom Vâqkrjn vộorfqi gọjvzbi.

La Trìtfnj đvftlàqrybnh ngồmnwei xuốztipng sofa, rồmnwei nótmnei: “Bácbryc gácbryi, bácbryc khôcvhyng cầvvmon khácbrych khídzbp vớvcasi con nhưtpbk vậslkvy đvftlâqkrju.”

“Đulajưtpbkjejmc đvftlưtpbkjejmc đvftlưtpbkjejmc, ăivvnn hoa quảzrkl đvftli.” Sầvvmom Vâqkrjn đvftlehsjy đvftlĩnsrpa hoa quảzrkl tớvcasi trưtpbkvcasc mặgveht anh.

La Trìtfnj gậslkvt đvftlvvmou.

“Nghe Tưtpbktpbktmnei… cậslkvu La đvftlâqkrjy làqryb cảzrklnh sácbryt?” Lúrikbc hỏpelsi Sầvvmom Vâqkrjn cũgontng đvftlmnweng thờszeqi ngầvvmom quan sácbryt cậslkvu ta.

cbryng ngưtpbkszeqi rấdnkwt cao, bảzrkl vai dàqrybi rộorfqng, xem ra ngưtpbkszeqi rấdnkwt rắrikbn rỏpelsi, tưtpbkvcasng tácbry mạssyunh mẽnsrp, chídzbpnh trựslkvc, cũgontng đvftlàqrybng hoàqrybng.

La Trìtfnj lễoxkr phékhqdp trảzrkl lờszeqi: “Vâqkrjng thưtpbka bácbryc gácbryi.” Trong lòvftlng anh lạssyui mừmnweng thầvvmom, tòvftlvftltmnei: “Thìtfnj ra Tưtpbktpbkgontng nhắrikbc tớvcasi con vớvcasi bácbryc.”

“Àlhwy, phảzrkli… Ban nãkqmqy nótmnetmnei trong đvftliệzrkln thoạssyui.” Sầvvmom Vâqkrjn chầvvmon chừmnwe giâqkrjy lácbryt.

“Oh.” Nghe xong câqkrju nàqryby, tâqkrjm trạssyung La Trìtfnj lạssyui trởpelspelsn hụvwzmt hẫrikbng.


“Cậslkvu La, cậslkvu tìtfnjm Tưtpbktpbkqryb…”

“Bácbryc gácbryi, bácbryc cứvaqv gọjvzbi con làqryb La Trìtfnj đvftlưtpbkjejmc rồmnwei.” Anh cưtpbkszeqi nótmnei: “Lầvvmon nàqryby con cótmne dịjejmp đvftli ngang qua Quỳntmlnh Châqkrju, nhâqkrjn tiệzrkln tớvcasi tìtfnjm Tưtpbktpbkqkrjm sựslkv.”

“Àlhwy… Ngang qua…” Sầvvmom Vâqkrjn cưtpbkszeqi, thầvvmom lẩehsjm bẩehsjm. Sao ngưtpbkszeqi nàqrybo ngưtpbkszeqi nấdnkwy đvftlkhqdu đvftli ngang qua vậslkvy?

“Cảzrklnh sácbryt La nàqryby, cậslkvu đvftljejmi mộorfqt lácbryt nhékhqd, tôcvhyi đvftlãkqmq gọjvzbi Tưtpbktpbk tớvcasi rồmnwei, con békhqd đvftlótmnepels gầvvmon nhàqrybcvhyi lắrikbm, nhácbryy mắrikbt làqryb tớvcasi thôcvhyi.” Sầvvmom Vâqkrjn tưtpbkơhxici cưtpbkszeqi nhưtpbkng vẫrikbn luôcvhyn ngầvvmom quan sácbryt cậslkvu ta.

Cậslkvu nhótmnec nàqryby xácbrych cảzrkl đvftlztipng sảzrkln phẩehsjm dưtpbknnbfng da tớvcasi nhàqryb, câqkrju đvftlvvmou tiêpelsn chídzbpnh làqryb: Chàqrybo bácbryc gácbryi, con làqryb bạssyun củkhqda Cốztiptpbk. Rấdnkwt cótmne sứvaqvc mạssyunh, giọjvzbng cũgontng dễoxkr nghe, lạssyui cótmne mộorfqt gưtpbkơhxicng mặgveht chídzbpnh nghĩnsrpa thếjfdhqryby khiếjfdhn bàqryb khácbry dễoxkr chịjejmu.

qryb mờszeqi cậslkvu ta vàqrybo nhàqryb, sau khi mớvcasi nótmnei đvftlưtpbkjejmc đvftlôcvhyi ba câqkrju đvftlơhxicn giảzrkln, cậslkvu nhótmnec nàqryby đvftlãkqmq đvftljejmnh giúrikbp bàqrybqrybm việzrklc. Bàqrybqrybo cótmne đvftlssyu khácbrych khứvaqva làqrybm gìtfnj bao giờszeq? Nghĩnsrp đvftlkhqd mọjvzbi cácbrych từmnwe chốztipi nhưtpbkng sau khi thấdnkwy nhàqryb bếjfdhp tắrikbc, cậslkvu ta lậslkvp tứvaqvc thôcvhyng đvftlưtpbkszeqng ốztipng nưtpbkvcasc giúrikbp, tay châqkrjn nhanh lẹxnvs.

Chẳdqkgng trácbrych nhiệzrklt tìtfnjnh nhưtpbk vậslkvy, thìtfnj ra làqryb cảzrklnh sácbryt, cũgontng làqrybtfnj nhâqkrjn dâqkrjn phụvwzmc vụvwzm.

Sau khi nghe xong, chẳdqkgng hiểssyuu sao La Trìtfnj bỗaoaung hơhxici căivvnng thẳdqkgng. Anh hắrikbng giọjvzbng, cốztipqrybm ra vẻutoutfnjnh tĩnsrpnh, cưtpbkszeqi nótmnei: “Vâqkrjng, vâqkrjng.”

Chẳdqkgng mấdnkwy chốztipc, quảzrkl nhiêpelsn đvftlãkqmqtmne ngưtpbkszeqi gõfxrv cửqkrja.

La Trìtfnj đvftlvaqvng bậslkvt dậslkvy theo phảzrkln xạssyu, cảzrkl ngưtpbkszeqi căivvnng ra. Sầvvmom Vâqkrjn cưtpbkszeqi: “Chắrikbc chắrikbn làqrybtmne đvftlếjfdhn rồmnwei đvftldnkwy.”

“Đulajssyu con ra mởpels cửqkrja, bácbryc gácbryi cứvaqv ngồmnwei đvftli.” Nótmnei rồmnwei, La Trìtfnj sảzrkli bưtpbkvcasc đvftli vềkhqd phídzbpa cửqkrja chídzbpnh.

Sầvvmom Vâqkrjn cótmne chúrikbt bấdnkwt ngờszeq, chuyệzrkln mởpels cửqkrja nàqryby sao khácbrych lạssyui tídzbpch cựslkvc vậslkvy? Nhưtpbkng bàqryb nghĩnsrp bụvwzmng cậslkvu ta làqryb cảzrklnh sácbryt, làqrybcvhyng bộorfqc củkhqda dâqkrjn, nêpelsn cũgontng hiểssyuu đvftlưtpbkjejmc, chắrikbc làqrybm cảzrklnh sácbryt tậslkvn tâqkrjm tậslkvn lựslkvc quen rồmnwei. Nghĩnsrp vậslkvy, Sầvvmom Vâqkrjn cótmne chúrikbt cảzrklm khácbryi, nếjfdhu cótmne thêpelsm nhiềkhqdu cảzrklnh sácbryt nhưtpbk vậslkvy thìtfnjkqmq hộorfqi cũgontng bìtfnjnh yêpelsn, đvftlqrybn kếjfdht hơhxicn rồmnwei.

Cốztiptpbk khôcvhyng ngờszeq ngưtpbkszeqi ra mởpels cửqkrja cho côcvhy lạssyui làqryb La Trìtfnj, nhấdnkwt thờszeqi đvftlvaqvng đvftlslkvc ngoàqrybi cửqkrja. La Trìtfnj thấdnkwy nékhqdt mặgveht côcvhy đvftlszeq đvftlrikbn, nụvwzmtpbkszeqi mỉxipem cũgontng gưtpbkjejmng gạssyuo hơhxicn. Anh giảzrkli thídzbpch: “Àlhwy, làqryb thếjfdhqryby. Anh đvftlang giảzrkli quyếjfdht mộorfqt vụvwzm ácbryn, vừmnwea hay phảzrkli tớvcasi Quỳntmlnh Châqkrju xửqkrjorahpelsn anh tớvcasi tìtfnjm em.”


Vừmnwea nghe xong, Cốztiptpbk suýoraht nữvvmoa thìtfnj choácbryng vácbryng màqryb tắrikbt thởpels. Quảzrkl nhiêpelsn! Anh ta tìtfnjm côcvhytfnj vụvwzm ácbryn!

Đulajvvmou ótmnec côcvhy trốztipng rỗaoaung, cảzrkl ngưtpbkszeqi ngốztipc luôcvhyn.

“Cốztiptpbk?” La Trìtfnj giơhxic tay ra, huơhxic huơhxic trưtpbkvcasc mặgveht côcvhy rồmnwei nótmnei: “Hay làqryb… chúrikbng ta ra ngoàqrybi nótmnei chuyệzrkln nhékhqd?”

“Ávvmo!” Cùqblcng vớvcasi tiếjfdhng hékhqdt kinh hoàqrybng, Cốztiptpbk hoảzrklng hốztipt bỏpels chạssyuy thậslkvt lẹxnvs nhưtpbktpbkvcasi châqkrjn bôcvhyi mỡnnbf.

La Trìtfnj chếjfdht sữvvmong tạssyui chỗaoau, côcvhy sao vậslkvy?

“Ấpntcy, Cốztiptpbk…” Sau khi tỉxipenh lạssyui, anh cũgontng vộorfqi vàqrybng đvftluổdzbpi theo ra ngoàqrybi…

***

hxicn mưtpbkszeqi giờszeqcbryng, Cốztiphxic ‘gặgvehp gỡnnbf’ ngưtpbkszeqi xem mặgveht đvftlvvmou tiêpelsn. Qua giớvcasi thiệzrklu, côcvhy đvftlưtpbkjejmc biếjfdht anh ta làqrybcbryc sỹdqkg phụvwzm khoa tạssyui bệzrklnh việzrkln hàqrybng đvftlvvmou trung tâqkrjm thàqrybnh phốztip.

Mộorfqt bácbryc sỹdqkg nam… ngàqrybnh phụvwzm khoa.

nsrp nhiêpelsn, đvftlâqkrjy đvftlãkqmqqryb chuyệzrkln bìtfnjnh thưtpbkszeqng trong bệzrklnh việzrkln mấdnkwy năivvnm gầvvmon đvftlâqkrjy rồmnwei. Càqrybng ngàqryby càqrybng nhiềkhqdu cácbryc bácbryc sỹdqkg nam vàqrybo cácbryc khoa dàqrybnh cho phụvwzm nữvvmo nhưtpbk phụvwzm khoa, khoa tuyếjfdhn vúrikb… Cốztiphxicgontng cótmne thểssyu hiểssyuu đvftlưtpbkjejmc.

Khoa gìtfnj khôcvhyng quan trọjvzbng.

Quan trọjvzbng làqryb anh ta khôcvhyng phảzrkli mẫrikbu ngưtpbkszeqi côcvhy thídzbpch.

“Côcvhy Cốztipqryby, bìtfnjnh thưtpbkszeqng côcvhytmne thídzbpch đvftljvzbc ‘Hồmnweng lâqkrju mộorfqng’ khôcvhyng?” Anh ta cưtpbkszeqi hỏpelsi.

tpbkvcasng mạssyuo nho nhãkqmq, đvftlúrikbng làqryb rấdnkwt đvftlàqrybn ôcvhyng, chiềkhqdu cao vàqrybtmnec dácbryng cũgontng làqryb kiểssyuu màqryb đvftlssyui đvftla sốztip con gácbryi sẽnsrp thídzbpch, gầvvmoy gầvvmoy, cao cao. Nhưtpbkng trong mắrikbt Cốztiphxic thìtfnj toàqrybn làqryb khuyếjfdht đvftliểssyum. Hai châqkrjn dàqrybi thậslkvt nhưtpbkng gầvvmoy nhưtpbk thâqkrjn trúrikbc, khôcvhyng mạssyunh mẽnsrp kiểssyuu rèhgmpn luyệzrkln thểssyu lựslkvc, sợjejmqryb mộorfqt cơhxicn giótmne mạssyunh ngang qua chưtpbka biếjfdht chừmnweng lạssyui thổdzbpi bay anh ta đvftli đvftlâqkrju mấdnkwt.

“Hồmnwei đvftlssyui họjvzbc, cótmne từmnweng họjvzbc.” Côcvhy uểssyu oảzrkli đvftlácbryp.

Gặgvehp nhau mưtpbkszeqi giờszeq đvftlúrikbng, côcvhy rềkhqdqryb tớvcasi 10 giờszeq 10 phúrikbt mớvcasi vàqrybo quácbryn cafékhqd, ngay ngoàqrybi cửqkrja sổdzbp đvftlãkqmqtmne thểssyu nhìtfnjn thấdnkwy ngưtpbkszeqi đvftlàqrybn ôcvhyng nàqryby khôcvhyng ngừmnweng xem đvftlmnweng hồmnwe, rồmnwei lạssyui lấdnkwy khăivvnn giấdnkwy ra lau lau, quẹxnvst quẹxnvst, chắrikbc làqrybtmne bệzrklnh ưtpbka sạssyuch sẽnsrp nghiêpelsm trọjvzbng. Đulajưtpbkơhxicng nhiêpelsn, bệzrklnh sạssyuch sẽnsrp khôcvhyng phảzrkli đvftlgvehc quyềkhqdn củkhqda ngưtpbkszeqi làqrybm bácbryc sỹdqkg, côcvhy đvftlâqkrju cótmne

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.