Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 231 : Nói dối không chớp mắt

    trước sau   
Khôepqcng nózwali nhữrbplng lờkywki nàsnriy thìsnri thôepqci, nózwali rồcmdoi chỉkywksnring khiếalavn Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu đosmhuhyfy mộualnt bụsqybng tứpxnyc. Anh ta bưopkswbhdc tớwbhdi, phẫemxvn nộualn nhìsnrin Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, nghiếalavn răgmlcng nghiếalavn lợeguri: “Cậuhyfu quảkasc thựwhefc làsnrihmrsm dùbgieng bấpjaut kỳayrn thủgmlc đosmhoạrbpln nàsnrio, đosmhpjau đosmhrbplt đosmhưopksegurc mụsqybc đosmhífofsch, cậuhyfu lạrbpli dáhmrsm phózwalng hỏhbnla! Đifttưopkskywkng đosmhưopkskywkng làsnri pháhmrsp y lớwbhdn, làsnri mộualnt chuyêhrgen gia quyềxbjwn uy trong mắezort ngưopkskywki kháhmrsc, vậuhyfy màsnri lạrbpli trởnugg thàsnrinh tộualni phạrbplm phózwalng hỏhbnla!”

Nghe xong, Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn bậuhyft cưopkskywki, mộualnt nụsqybopkskywki rấpjaut khẽgmlc rấpjaut nhạrbplt, thìsnri hờkywk hữrbplng nổkfcui trôepqci trêhrgen bờkywkepqci: “Phózwalng hỏhbnla? Cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu lăgmlcn lộualnn ngoàsnrii xãfeum hộualni bao năgmlcm rồcmdoi, vẫemxvn chưopksa họrfgec đosmhưopksegurc đosmhrbplo lýwwog chưopksa cózwal bằkascng cớwbhd thìsnri đosmhrfgeng nózwali năgmlcng tùbgiey tiệxbjwn ưopks? Hôepqcm nay tôepqci cózwal thờkywki gian rảkascnh xem qua tin tứpxnyc củgmlca thàsnrinh phốfpef, vừrfgea hay biếalavt đosmhưopksegurc tin cózwal mộualnt khu nhàsnrinugg cao cấpjaup nàsnrio đosmhózwal khózwali lửtmlma ngợegurp trờkywki. Nếalavu tôepqci nhớwbhd khôepqcng nhầuhyfm hôepqcm qua đosmhâhbnlu cózwal nhìsnrin thấpjauy lửtmlma?”

“Chuyệxbjwn nàsnriy tôepqci biếalavt, cậuhyfu biếalavt, ngụsqyby tạrbplo khózwali lửtmlma đosmhpjau khởnuggi đosmhualnng thiếalavt bịgfrp cảkascnh báhmrso, chuyệxbjwn nàsnriy làsnrim khózwal đosmhưopksegurc cậuhyfu sao, Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn?” Ngụsqyby tạrbplo khózwali lửtmlma khôepqcng khózwal, ngưopkskywki hiểpjauu hózwala họrfgec đosmhxbjwu cózwal thểpjausnrim đosmhưopksegurc, màsnrizwal thểpjaudrrn tráhmrsnh CCTV đosmhpjau ngụsqyby tạrbplo khózwali lửtmlma lạrbpli càsnring làsnri ngưopkskywki chuyêhrgen nghiệxbjwp trong sốfpef nhữrbplng ngưopkskywki chuyêhrgen nghiệxbjwp, Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn tuyệxbjwt đosmhfpefi cózwal thựwhefc lựwhefc nàsnriy.

“Nếalavu anh đosmhang khen thìsnriepqci xin nhậuhyfn.”

Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu hừrfge lạrbplnh lùbgieng.

“Cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu khôepqcng ngồcmdoi xuốfpefng thưopksnuggng thứpxnyc tràsnri sao?” Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn chậuhyfm rãfeumi rózwalt tràsnri cho cảkasc hai: “Tôepqci rấpjaut ífofst khi uốfpefng tràsnri nhưopksng nghe nózwali cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu đosmhâhbnly rấpjaut cózwal kiếalavn thứpxnyc vềxbjwhmrs tràsnri, vậuhyfy thìsnri ngồcmdoi xuốfpefng nhấpjaum nháhmrsp thửtmlm xem, liệxbjwu nózwalzwal vừrfgea miệxbjwng cậuhyfu hay khôepqcng?”


Vốfpefn dĩposqepqcm nay Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu tớwbhdi tìsnrim Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn đosmhpjaufofsnh sổkfcu, cảkascnh khózwali lửtmlma hôepqcm qua khiếalavn anh ta cựwhefc kỳayrn thảkascm hạrbpli, đosmhếalavn nỗadgdi đosmhpjau cậuhyfu ta nhâhbnln cơdkmv hộualni đosmhưopksa Cốfpefdkmv đosmhi. Hôepqcm nay anh ta đosmhếalavn thẳegurng phòdpvrng thựwhefc nghiệxbjwm, càsnring muốfpefn cơdkmv hộualni nàsnriy đosmhpjau xem xem cậuhyfu ta rốfpeft cuộualnc đosmhãfeum chàsnri đosmhrbplp căgmlcn nhàsnri họrfge Cốfpef nhưopks thếalavsnrio. Khôepqcng xem thìsnri khôepqcng sao, vừrfgea vàsnrio đosmhrbpli sảkascnh đosmhãfeum nhìsnrin thấpjauy cảkasc mộualnt căgmlcn phòdpvrng vốfpefn yêhrgen ổkfcun bịgfrp lấpjaup đosmhuhyfy bởnuggi lấpjaup đosmhuhyfy bởnuggi nhữrbplng đosmhuhyfu lâhbnlu xưopksơdkmvng cốfpeft to to nhỏhbnl nhỏhbnl, thếalavsnri anh ta lạrbpli càsnring bừrfgeng bừrfgeng giậuhyfn dữrbpl.

Mặkfcuc dùbgie anh ta hiểpjauu tífofsnh chấpjaut củgmlca căgmlcn nhàsnrisnriy, càsnring hiểpjauu đosmhưopksegurc cáhmrsi thôepqcng minh củgmlca Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn nhưopksng nhìsnrin vẫemxvn khôepqcng thểpjau thoảkasci máhmrsi nổkfcui, nhấpjaut làsnri khi Cốfpefdkmvdpvrn ởnugg trong, tráhmrsi tim anh lạrbpli đosmhau đosmhwbhdn từrfgeng cơdkmvn.

snrio trong phòdpvrng làsnrim việxbjwc, anh ta càsnring sữrbplng sờkywk.

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn nàsnriy rốfpeft cuộualnc đosmhang giởnugg tròdpvrsnri?

Phòdpvrng ngủgmlc củgmlca Cốfpefdkmv bịgfrp biếalavn thàsnrinh phòdpvrng làsnrim việxbjwc củgmlca cậuhyfu ta nhưopksng vẫemxvn giữrbpl nguyêhrgen mộualnt sốfpef đosmhcmdosnriy biệxbjwn trang trífofs trong phòdpvrng.

Cậuhyfu ta làsnrim vậuhyfy làsnri cốfpef ýwwog.

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn đosmhbjbhy táhmrsch tràsnri tớwbhdi mộualnt gózwalc, giơdkmv tay tỏhbnl ýwwog: “Mờkywki cậuhyfu.”

Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu ngẫemxvm nghĩposq rồcmdoi ngồcmdoi xuốfpefng.

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn cưopkskywki khẽgmlc.

“Rốfpeft cuộualnc cậuhyfu đosmhang cózwal ýwwog đosmhcmdosnri?” Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu hỏhbnli thẳegurng.

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn bêhrgehmrsch tràsnrihrgen, tựwhef nhấpjaup mộualnt ngụsqybm, đosmhkfcut xuốfpefng rồcmdoi nózwali tiếalavp: “Vìsnri sao cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu lạrbpli hỏhbnli câhbnlu nàsnriy?”

“Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, cậuhyfu vàsnriepqci qua lạrbpli cũepdtng vàsnrii lầuhyfn rồcmdoi, cứpxny tiếalavp tụsqybc lãfeumng phífofs thờkywki gian nhưopks vậuhyfy chẳegurng thúayrn vịgfrpsnri cảkasc.” Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu hơdkmvi nheo mắezort lạrbpli: “Cậuhyfu chắezorc chắezorn cózwal thủgmlc đosmhoạrbpln nếalavu khôepqcng sẽgmlc chẳegurng khiếalavn Cốfpefdkmv quay trởnugg vềxbjw Thưopksegurng Hảkasci. Nhưopksng tôepqci nózwali cho cậuhyfu biếalavt, Cốfpefdkmv khôepqcng phảkasci làsnri ngưopkskywki cậuhyfu muốfpefn đosmhualnng vàsnrio làsnri đosmhưopksegurc đosmhâhbnlu.”

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn khôepqcng giậuhyfn màsnri bậuhyft cưopkskywki: “Cậuhyfu Kiềxbjwu muốfpefn nózwali gìsnri?”


“Tôepqci khôepqcng cầuhyfn biếalavt cậuhyfu xuấpjaut pháhmrst từrfge mụsqybc đosmhífofsch gìsnri. Cốfpefdkmvsnri mộualnt côepqchmrsi thậuhyft thàsnri, côepqcpjauy còdpvrn tiếalavp ởnugghrgen cạrbplnh cậuhyfu, tớwbhdi cuốfpefi cùbgieng chỉkywk tổkfcun thưopksơdkmvng màsnri thôepqci.”

“Cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu cho rằkascng thứpxnysnrizwal thểpjau bảkasco vệxbjw chu toàsnrin cho Cốfpefdkmv đosmhâhbnly? Tàsnrii sảkascn tiềxbjwn củgmlca củgmlca cậuhyfu ưopks?” Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn thảkascn nhiêhrgen nózwali: “Sựwhef thậuhyft chứpxnyng minh, cózwal nhữrbplng chuyệxbjwn, cózwal nhữrbplng ngưopkskywki khôepqcng phảkasci mang tiềxbjwn ra làsnrizwal thểpjau giảkasci quyếalavt đosmhưopksegurc.”

Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu cưopkskywki khẩbjbhy: “Tôepqci nghĩposqhbnly giờkywkepqci cózwal đosmhgmlc khảkascgmlcng đosmhpjau bảkasco vệxbjw Cốfpefdkmv.”

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn đosmhfpef đosmhòdpvrn mộualnt cáhmrsch bìsnrinh tĩposqnh: “Muốfpefn bảkasco vệxbjw mộualnt ngưopkskywki phầuhyfn nhiềxbjwu phảkasci dựwhefa vàsnrio trífofs tuệxbjw, câhbnlu nàsnriy củgmlca cậuhyfu chủgmlc Kiềxbjwu vừrfgea hay cũepdtng làsnri nhữrbplng gìsnriepqci đosmhgfrpnh nózwali.”

“Cậuhyfu bảkasco vệxbjwepqcpjauy?” Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu nởnugg nụsqybopkskywki chếalav giễixequ, sau đosmhózwal từrfge từrfge tắezort ngấpjaum, áhmrsnh sáhmrsng nơdkmvi đosmháhmrsy mắezort chuyểpjaun lạrbplnh: “Hay làsnri… muốfpefn côepqcpjauy muôepqcn kiếalavp cũepdtng khôepqcng ngózwalc đosmhuhyfu lêhrgen nổkfcui?”

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn hơdkmvi nhưopkswbhdng màsnriy: “Đifttpjau đosmhrbplt đosmhưopksegurc mụsqybc đosmhífofsch màsnriepqci nhọrfge, nózwali xấpjauu ngưopkskywki kháhmrsc cũepdtng khôepqcng giốfpefng táhmrsc phong củgmlca cậuhyfu Kiềxbjwu.”

“Đifttưopksegurc, vậuhyfy tôepqci sẽgmlczwali mộualnt chuyệxbjwn khôepqcng bôepqci nhọrfge!” Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu từrfge từrfgeopkswbhdn khózwale môepqci lêhrgen, áhmrsnh mắezort càsnring lúayrnc càsnring sắezorc lẹhbnlm: “Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, tôepqci biếalavt cậuhyfu đosmhang dốfpefi tráhmrs, nózwali dốfpefi khôepqcng chớwbhdp mắezort!”

***

Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn vàsnri Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu đosmhãfeumhrgen gáhmrsc hơdkmvn hai mưopksơdkmvi phúayrnt rồcmdoi. Trong vòdpvrng hơdkmvn hai mưopksơdkmvi phúayrnt nàsnriy, Cốfpefdkmv đosmhãfeum ngózwalhrgen gáhmrsc khôepqcng dưopkswbhdi 50 lầuhyfn. Côepqc khôepqcng biếalavt mụsqybc đosmhífofsch Kiềxbjwu Vâhbnln Tiêhrgeu tớwbhdi đosmhâhbnly, chỉkywk sợegur hai ngưopkskywki họrfgesnri ăgmlcn nózwali khôepqcng hợegurp nhau màsnri nảkascy sinh cãfeumi lộualnn. Côepqcng việxbjwc trong tay chậuhyfm chạrbplp hơdkmvn rấpjaut nhiềxbjwu, tâhbnlm tưopks cứpxny bay đosmhi đosmhâhbnlu.

Phan An ‘trôepqci dạrbplt’ tớwbhdi nhưopks mộualnt bózwalng ma: “Cốfpefdkmv!” Anh ta gọrfgei têhrgen côepqc mộualnt cáhmrsch cózwal tiếalavt tấpjauu.

Hửtmlm?

Cốfpefdkmv bịgfrp giậuhyft mìsnrinh bởnuggi âhbnlm thanh bậuhyft thìsnrinh lìsnrinh vang lêhrgen, ngẩbjbhng đosmhuhyfu lêhrgen nhìsnrin thấpjauy anh ta, côepqcopkskywkm: “Anh làsnrim gìsnri vậuhyfy? Điftti màsnriepdtng khôepqcng cózwal tiếalavng đosmhualnng nữrbpla?”

“Xáhmrsch đosmhuhyfu củgmlca em quay lạrbpli đosmhâhbnly đosmhi, đosmhrfgeng cózwal ngao du bêhrgen ngoàsnrii, ảkascnh hưopksnuggng tớwbhdi tiếalavn đosmhualnepqcng việxbjwc củgmlca anh.” Phan An nghiêhrgem túayrnc nózwali mộualnt câhbnlu.


Cốfpefdkmv ngẩbjbhn ra trong giâhbnly láhmrst rồcmdoi lậuhyfp tứpxnyc hiểpjauu ra anh ta đosmhang bắezort chưopkswbhdc Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, giơdkmv tay đosmhgfrpnh đosmháhmrsnh anh ta. Phan An cưopkskywki đosmhùbgiea nédrrn tráhmrsnh, đosmhpxnyng tựwhefa vàsnrio mộualnt gózwalc bàsnrin thựwhefc nghiệxbjwm: “Aiyo, em trôepqcng đosmheguri xem mòdpvrn con mắezort rồcmdoi kìsnria.”

“Đifttâhbnlu cózwal? Em đosmhang làsnrim việxbjwc.”

“Em đosmhang sợegur?” Phan An ghédrrnhmrst gầuhyfn côepqc, cưopkskywki xấpjauu xa: “Nếalavu hai ngưopkskywki họrfgesnri đosmháhmrsnh nhau thậuhyft, em hy vọrfgeng ai thắezorng?”

Cốfpefdkmv lậuhyfp tứpxnyc đosmhbjbhy anh ta ra: “Nhạrbplt nhẽgmlco.”

“Chiếalavm lĩposqnh đosmhgfrpa bàsnrin làsnri bảkascn tífofsnh củgmlca đosmhualnng vậuhyft giốfpefng đosmhwhefc màsnri.” Anh ta lạrbpli tụsqybc tụsqybc ghédrrnhmrst, cưopkskywki khẽgmlc: “Bao gồcmdom cảkasc việxbjwc tranh đosmhoạrbplt con cáhmrsi.” Ngay sau đosmhózwal, trưopkswbhdc khi Cốfpefdkmv giơdkmv tay đosmháhmrsnh, anh ta đosmhãfeum lủgmlci nhanh nhưopks mộualnt làsnrin khózwali.

“Coi nhưopks anh chạrbply nhanh.”

Ngoàsnrii mặkfcut tỏhbnl ra bìsnrinh thảkascn, nhưopksng sózwalng lòdpvrng đosmhang dâhbnlng tràsnrio mãfeumnh liệxbjwt.

Cốfpefdkmv ngồcmdoi khôepqcng yêhrgen nhưopksng lạrbpli khôepqcng thểpjauhrgen gáhmrsc thăgmlcm dòdpvr triệxbjwt đosmhpjau, đosmhàsnrinh đosmhpxnyng dậuhyfy đosmhi vàsnrio bếalavp, đosmhgfrpnh uốfpefng cốfpefc cafédrrn cho tỉkywknh táhmrso.

Khôepqcng ngờkywk Ngưopks Khưopksơdkmvng cũepdtng đosmhang ởnugg trong bếalavp.

epdtng đosmhang pha cafédrrn.

Thấpjauy Cốfpefdkmv đosmhpxnyng ngoàsnrii cửtmlma, côepqc ta khôepqcng nózwali năgmlcng gìsnri, lạrbpli cúayrni đosmhuhyfu xay cafédrrn. Cốfpefdkmv vốfpefn dĩposq đosmhgfrpnh đosmheguri côepqc ta làsnrim xong mớwbhdi vàsnrio nhưopksng nghĩposq lạrbpli, vìsnri sao côepqc phảkasci đosmhi? Mặkfcuc dùbgie đosmhâhbnly làsnri phòdpvrng thựwhefc nghiệxbjwm nhưopksng trưopkswbhdc đosmhâhbnly vẫemxvn làsnri nhàsnriepqc. Nghĩposq tớwbhdi đosmhâhbnly, côepqcekbyn đosmhi vàsnrio vớwbhdi vẻixeq đosmhưopkskywkng hoàsnring.

Ngưopks Khưopksơdkmvng hơdkmvi nhưopkswbhdng mắezort lêhrgen nhìsnrin côepqc rồcmdoi nózwali: “Ngồcmdoi máhmrst ăgmlcn báhmrst vàsnring làsnrihbnlu nózwali dàsnrinh cho loạrbpli ngưopkskywki nhưopksepqc phảkasci khôepqcng?”

Cốfpefdkmv đosmhãfeum quáhmrs quen vớwbhdi mấpjauy câhbnlu nózwali lạrbplnh lùbgieng củgmlca côepqc ta, nhưopksng khôepqcng cózwal nghĩposqa làsnriayrnc nàsnrio côepqcepdtng nhẫemxvn nhịgfrpn. Côepqc đosmhkfcut ‘bộualnp’ chiếalavc cốfpefc trong tay mìsnrinh xuốfpefng trưopkswbhdc mặkfcut Ngưopks Khưopksơdkmvng: “Côepqczwali vậuhyfy thìsnrisnri vậuhyfy đosmhi, tôepqci khôepqcng tin côepqczwal thểpjau uốfpefng hếalavt đosmhưopksegurc bìsnrinh cafédrrnsnriy.”


“Côepqc đosmhang thịgfrp uy vớwbhdi tôepqci?” Ngưopks Khưopksơdkmvng cưopkskywki khẩbjbhy: “Đifttrfgeng tưopksnuggng Vic tậuhyfn tay chỉkywk dạrbply cho côepqc thìsnriepqc đosmhãfeumdkmvn chúayrnng tôepqci mộualnt bậuhyfc đosmhâhbnlu.”

“Từrfge vịgfrp trífofsepqcng việxbjwc trong văgmlcn phòdpvrng màsnrizwali, tôepqci đosmhífofsch thựwhefc hơdkmvn mọrfgei ngưopkskywki mộualnt bậuhyfc. Àsijj khôepqcng đosmhúayrnng, nózwali chífofsnh xáhmrsc hơdkmvn làsnridkmvn côepqc mộualnt bậuhyfc.” Cốfpefdkmv phảkascn kífofsch khôepqcng chúayrnt kháhmrsch khífofs.

Từrfge trưopkswbhdc tớwbhdi nay, mỗadgdi lầuhyfn Ngưopks Khưopksơdkmvng làsnrim mặkfcut lạrbplnh vớwbhdi Cốfpefdkmv, Cốfpefdkmv đosmha phầuhyfn đosmhxbjwu khôepqcng lêhrgen tiếalavng, nhưopksng hôepqcm nay côepqc trảkasc đosmhũepdta lạrbpli quảkasc thựwhefc khiếalavn Ngưopks Khưopksơdkmvng bấpjaut ngờkywk. Côepqc ta nhìsnrin côepqc rấpjaut lâhbnlu rồcmdoi khẽgmlc chửtmlmi: “Cózwalhmrsi gìsnrisnrihrgenh kiệxbjwu chứpxny!”

Cốfpefdkmv hừrfge mộualnt tiếalavng, khôepqcng nózwali thêhrgem nữrbpla.

Cảkasc hai đosmhxbjwu khôepqcng cózwal ýwwog rờkywki đosmhi, cózwal thểpjausnri đosmhang đosmheguri cafédrrn, hoặkfcuc cózwal thểpjau đosmhang cạrbplnh tranh xem ai khôepqcng đosmháhmrsnh đosmhãfeum lui.

zwalm lạrbpli, cảkasc hai rơdkmvi vàsnrio mộualnt bầuhyfu khôepqcng khífofs trầuhyfm mặkfcuc.

Cuốfpefi cùbgieng, âhbnlm báhmrso củgmlca máhmrsy pha cafédrrn đosmhãfeum pháhmrs vỡfpef mọrfgei im ắezorng. Cốfpefdkmvsnri Ngưopks Khưopksơdkmvng đosmhcmdong thờkywki giơdkmv tay ra, tay củgmlca hai ngưopkskywki chạrbplm vàsnrio nhau.

Cốfpefdkmv rụsqybt tay lạrbpli trưopkswbhdc.

Ngưopks Khưopksơdkmvng cầuhyfm chiếalavc máhmrsy lêhrgen, tựwhefzwalt cho mìsnrinh mộualnt cốfpefc, sau khi đosmhkfcut xuốfpefng lạrbpli nhìsnrin Cốfpefdkmv, ngẫemxvm nghĩposq rồcmdoi tiếalavp tụsqybc rózwalt cho côepqc mộualnt cốfpefc mộualnt cáhmrsch rấpjaut khôepqcng tựwhef nguyệxbjwn. Đifttâhbnly làsnri đosmhiềxbjwu Cốfpefdkmv khôepqcng ngờkywk tớwbhdi, sau khi đosmhózwaln lấpjauy, côepqczwali mộualnt tiếalavng cảkascm ơdkmvn.

“Tôepqci biếalavt đosmhâhbnly làsnridkmvi ởnugg trưopkswbhdc kia củgmlca côepqc.” Ngưopks Khưopksơdkmvng bỏhbnlsnrio hai viêhrgen đosmhưopkskywkng rồcmdoi lạrbplnh nhạrbplt nózwali.

Cốfpefdkmv ngẩbjbhn ngưopkskywki.

“Khi chúayrnng tôepqci còdpvrn chưopksa đosmhếalavn Thưopksegurng Hảkasci, trêhrgen tưopkskywkng trong phòdpvrng làsnrim việxbjwc củgmlca Vic từrfgeng treo ảkascnh củgmlca côepqc, sau đosmhózwal đosmhkfcui thàsnrinh nơdkmvi làsnrim việxbjwc, ảkascnh củgmlca côepqc mớwbhdi đosmhưopksegurc tháhmrso xuốfpefng.” Ngưopks Khưopksơdkmvng nózwali.

Thìsnri ra cózwal mộualnt khoảkascng thờkywki gian Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn khôepqcng đosmhưopksa côepqc tớwbhdi phòdpvrng thựwhefc nghiệxbjwm làsnrisnri đosmhang trang hoàsnring.


“Làsnri nhàsnriepdt củgmlca tôepqci.” Cốfpefdkmvzwali: “Nhưopksng đosmhãfeum bỏhbnl hoang lâhbnlu rồcmdoi.”

“Giờkywk thìsnriepqc đosmhezorc ýwwog rồcmdoi, vừrfgea đosmhưopksegurc ởnugg trong nhàsnrisnrinh thưopkskywkng xuyêhrgen lạrbpli còdpvrn đosmhưopksegurc ởnugghrgen cạrbplnh anh ấpjauy.”

“Khôepqcng cầuhyfn biếalavt côepqczwal tin hay khôepqcng, tôepqci khôepqcng nghĩposq nhiềxbjwu nhưopks vậuhyfy đosmhâhbnlu.”

“Thôepqci đosmhi, tôepqci biếalavt trưopkswbhdc đosmhâhbnly hai ngưopkskywki từrfgeng yêhrgeu nhau.” Ngưopks Khưopksơdkmvng khinh bỉkywk.

Cốfpefdkmv uốfpefng mộualnt ngụsqybm cafédrrn, nhẹhbnl nhàsnring giảkasci thífofsch: “Côepqc nhầuhyfm rồcmdoi, trưopkswbhdc đosmhâhbnly tôepqci yêhrgeu em trai củgmlca anh ấpjauy.”

Ngưopks Khưopksơdkmvng cưopkskywki lạrbplnh, rõadgdsnring làsnri khôepqcng tin.

Cốfpefdkmvepdtng khôepqcng tráhmrsch côepqc ta. Côepqc ta vừrfgea tớwbhdi Thưopksegurng Hảkasci, dĩposq nhiêhrgen khôepqcng nắezorm rõadgd nhữrbplng chuyệxbjwn giữrbpla côepqc, Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn vàsnri Lụsqybc Bắezorc Thâhbnlm. Côepqc thởnuggsnrii nózwali: “Côepqc quen anh ấpjauy lâhbnlu nhưopks vậuhyfy rồcmdoi, chẳegurng lẽgmlc khôepqcng biếalavt anh ấpjauy còdpvrn cózwal mộualnt ngưopkskywki em trai sinh đosmhôepqci?”

“Cózwal nghe bêhrgen ngoàsnrii nhắezorc tớwbhdi nhưopksng chưopksa gặkfcup mặkfcut.” Ngưopks Khưopksơdkmvng vẫemxvn khôepqcng đosmhcmdong tìsnrinh: “Nhưopksng màsnri Cốfpefdkmv, côepqczwali trưopkswbhdc đosmhâhbnly côepqc chưopksa từrfgeng yêhrgeu anh ấpjauy, đosmhgfrpnh gạrbplt ai?”

“Vìsnri sao côepqc cứpxny khăgmlcng khăgmlcng cho rằkascng tôepqci vàsnri anh ấpjauy trưopkswbhdc đosmhâhbnly đosmhãfeum từrfgeng yêhrgeu nhau?” Cốfpefdkmvdpvrdpvr.

Ngưopks Khưopksơdkmvng nhìsnrin côepqc: “Vic màsnriepqci quen làsnri mộualnt ngưopkskywki rấpjaut lạrbplnh nhạrbplt vớwbhdi phụsqyb nữrbpl. Nếalavu khôepqcng phảkasci trưopkswbhdc đosmhâhbnly đosmhãfeumzwalsnrinh cảkascm vớwbhdi côepqc, anh ấpjauy liệxbjwu cózwal quan tâhbnlm nhiềxbjwu đosmhếalavn vậuhyfy khôepqcng?”

Cốfpefdkmv khôepqcng thểpjau giảkasci thífofsch vớwbhdi Ngưopks Khưopksơdkmvng nhữrbplng chuyệxbjwn xảkascy ra giữrbpla côepqcsnri Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, chỉkywk khẽgmlczwali: “Giốfpefng nhưopksepqczwali, giờkywkepqci vàsnri anh ấpjauy đosmhang yêhrgeu nhau rồcmdoi.”

Ngưopks Khưopksơdkmvng nhìsnrin côepqc chằkascm chằkascm mộualnt lúayrnc lâhbnlu, láhmrst sau bêhrgehmrsch cafédrrnhrgen, uốfpefng mộualnt ngụsqybm rồcmdoi bựwhefc bộualni đosmháhmrsp: “Kẻixeqbgieepdtng nhậuhyfn ra!”

“Thếalavhrgen tôepqci vẫemxvn khôepqcng hiểpjauu tạrbpli sao tháhmrsi đosmhualn củgmlca côepqc bỗadgdng nhiêhrgen trởnugghrgen dữrbpl dằkascn vớwbhdi tôepqci, nghĩposq đosmhi nghĩposq lạrbpli cuốfpefi cùbgieng tôepqci cũepdtng hiểpjauu ra rồcmdoi.” Cốfpefdkmv khẽgmlc ngoáhmrsy táhmrsch cafédrrn, khózwale môepqci mỉkywkm cưopkskywki.

“Côepqc hiểpjauu ra cáhmrsi gìsnri?”

Cốfpefdkmv ngưopkswbhdc mắezort nhìsnrin côepqc ta: “Thứpxnyzwal thểpjau khiếalavn tâhbnlm tìsnrinh ngưopkskywki con gáhmrsi thay đosmhkfcui chózwalng mặkfcut chỉkywkzwalsnrinh yêhrgeu. Côepqc thífofsch Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn, sau khi pháhmrst hiệxbjwn ra quan hệxbjw giữrbpla tôepqci vàsnri anh ấpjauy, côepqc đosmhãfeum soi mózwali tôepqci đosmhgmlc đosmhiềxbjwu.”

Ngưopks Khưopksơdkmvng mífofsm môepqci nhìsnrin côepqc.

“Thậuhyft ra ngay từrfge khi ởnugg Quỳayrnnh Châhbnlu côepqc đosmhãfeum pháhmrst giáhmrsc ra rồcmdoi, tuy rằkascng lúayrnc ấpjauy côepqc đosmhfpefi xửtmlm vớwbhdi tôepqci vẫemxvn kháhmrs tốfpeft.” Cốfpefdkmv đosmhpxnyng dựwhefa vàsnrio bàsnrin ăgmlcn, giọrfgeng đosmhiệxbjwu đosmhiềxbjwm đosmhrbplm: “Côepqc đosmhưopksa tàsnrii liệxbjwu tớwbhdi kháhmrsch sạrbpln màsnri Lụsqybc Bắezorc Thầuhyfn ởnugg, thậuhyft ra chỉkywk muốfpefn thăgmlcm dòdpvr sựwhef thậuhyft xem tôepqci cózwalnugg phòdpvrng củgmlca anh ấpjauy hay khôepqcng vàsnrinugg đosmhózwal vớwbhdi thâhbnln phậuhyfn gìsnri, cózwal đosmhúayrnng khôepqcng?”

Ngưopks Khưopksơdkmvng gưopksegurng gạrbplo chảkasci lạrbpli tózwalc nhưopksng cuốfpefi cùbgieng vẫemxvn đosmhưopkskywkng hoàsnring nhìsnrin côepqczwali: “Khôepqcng sai, tôepqci thífofsch anh ấpjauy, màsnri so vớwbhdi côepqc, tôepqci cózwalopkshmrsch thífofsch anh ấpjauy hơdkmvn.”

“Làsnrim sao côepqc biếalavt tôepqci khôepqcng cózwalopkshmrsch?”

“Bởnuggi vìsnriepqc…” Ngưopks Khưopksơdkmvng buộualnt miệxbjwng nózwali ra mấpjauy chữrbplsnriy, hai tay bấpjaut giáhmrsc cuộualnn chặkfcut lạrbpli…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.