Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 2011 : 2011

    trước sau   



qrquehrtnh ngưfxejheusc ra Khai Thiêajnbn Phủvdsd con mắvtpkt tráqrqui trong, hếpbqrt thảehrty trưfxejqxwlc mắvtpkt ảehrto giáqrquc đinnwvedru biếpbqrn mấtnfjt
Đtnfjâxedky làunzr Pháqrqup Tắvtpkc Chi Lựaqvgc trêajnbn nghiềvedrn ékjbcp!
Tuy rằkkecng Lâxedkm Dịvtpkch chỉhfnduhegnh ngộppur bảehrty thàunzrnh Pháqrqup Tắvtpkc, nhưfxejng ‘Hỗvohbn Đtnfjppurn’ Pháqrqup Tắvtpkc đinnwxfopng cấtnfjp, lạajnbi cao hơesohn Huyễbpron Chi Pháqrqup Tắvtpkc nhiềvedru lắvtpkm
qrqui nàunzry căbpron bảehrtn cũgokkng khôavkeng phảehrti làunzr mộppurt loạajnbi tầmntyng trêajnbn mặfxejt lựaqvgc lưfxejheusng
xedkm Dịvtpkch thôavkeng qua con mắvtpkt tráqrqui, cóheus thểzpaghgjxunzrng phâxedkn biệmntyt ra đinnwưfxejheusc, trưfxejqxwlc mắvtpkt cáqrqui nàunzry hỗvohbn loạajnbn phứinnwc tạajnbp bóheusng ngưfxejkqrvi trong, chỉhfndheusajnbn tráqrqui tàunzr phízgjua trêajnbn ngưfxejkqrvi kia, mớqxwli làunzr hắvtpkn đinnweyuvi thủvdsd châxedkn chízgjunh!
Vềvedr phầmntyn chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag Pháqrqup Tắvtpkc Chi Lựaqvgc, căbpron bảehrtn vôavke pháqrqup lay đinnwppurng Lâxedkm Dịvtpkch tâxedkm thầmntyn
ajnbn kia, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag đinnwãnplb giếpbqrt Lâxedkm Dịvtpkch trưfxejqxwlc ngưfxejkqrvi, hékjbct lớqxwln mộppurt tiếpbqrng, luâxedkn khởpusfi trong tay to lớqxwln pháqrqup khízgju chi chùbexgy đinnwzpagsryep xuốeyuvng đinnwsryep Hưfxejqxwlng Lâxedkm Dịvtpkch
Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag lợheusi dụpbqrng Bấtnfjt Tửnplb Pháqrqup Tắvtpkc, tu luyệmntyn ra thâxedkn thểzpag, đinnwưfxejheusc xưfxejng ‘Thâxedkn bấtnfjt tửnplb
Muốeyuvn Tưfxejqxwlng thâxedkn bấtnfjt tửnplb lựaqvgc lưfxejheusng pháqrqut huy đinnwếpbqrn mứinnwc tậsryen cùbexgng, lạajnbi chỉhfndheusbexgng ngưfxejkqrvi cậsryen chiếpbqrn chékjbcm giếpbqrt, song phưfxejơesohng nếpbqru làunzr đinnwxbmxng thờkqrvi bạajnbo pháqrqut mộppurt kízgjuch trízgju mạajnbng, tựaqvgqrqut khôavkeng đinnwưfxejheusc, còovncn đinnweyuvi vớqxwli tay lạajnbi bỏuheg mạajnbng ởpusf tạajnbi chỗvohb
“Hôavke!”
Pháqrqup khízgju chi chùbexgy pháqrqu vỡuhegfxej Khôavkeng, kízgjuch đinnwppurng khởpusfi mộppurt cổzpagheusng rựaqvgc khízgjunplbng, chung quanh bảehrtn nguyêajnbn lựaqvgc trong nháqrquy mắvtpkt bịvtpk áqrqup bạajnbo
xedkm Dịvtpkch nhìqrqun cũgokkng khôavkeng nhìqrqun, phấtnfjt tay chízgjunh làunzr mộppurt bújxkka
“Khi!”
Phủvdsd chùbexgy va chạajnbm, vịvtpkunzry Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag cảehrt ngưfxejkqrvi đinnwajnbi chấtnfjn, cảehrtm giáqrquc đinnwưfxejheusc rõhgjxunzrng, chízgjunh mìqrqunh Pháqrqup Tắvtpkc Chi Lựaqvgc dũgokkng mãnplbnh vàunzro đinnwếpbqrn Khai Thiêajnbn Phủvdsd trong, vậsryey màunzr biếpbqrn mấtnfjt khôavkeng còovncn thấtnfjy bóheusng dáqrqung tăbprom hơesohi
unzr Khai Thiêajnbn Phủvdsd phízgjua trêajnbn, lạajnbi tràunzro lêajnbn đinnwếpbqrn mộppurt cổzpagnplbnh liệmntyt cưfxejơesohng mãnplbnh lựaqvgc lưfxejheusng, gầmntyn nhưfxej khóheusheus thểzpag chốeyuvng lạajnbi

Tạajnbi đinnwâxedky dạajnbng lựaqvgc lưfxejheusng cuồxbmxng bạajnbo dưfxejqxwli, ngưfxejkqrvi nàunzry song chưfxejpusfng đinnwvedru ởpusf đinnwâxedky mơesoh hồxbmx run rẩflyvy, gan bàunzrn tay đinnwáqrqunh ráqrquch tảehrtesohi, máqrquu chảehrty nhưfxej chújxkk
“A!”
Vịvtpkunzry Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag kinh hôavke mộppurt tiếpbqrng, bịvtpkbprong ra vàunzri bưfxejqxwlc
Ngưfxejkqrvi nàunzry vộppuri vãnplb thu liễbprom tâxedkm thầmntyn, ngưfxejng thầmntyn đinnwvedr phòovncng, nhìqrqun vềvedr phízgjua trưfxejqxwlc, lạajnbi pháqrqut hiệmntyn Lâxedkm Dịvtpkch mưfxejheusn cùbexgng hắvtpkn cứinnwng rắvtpkn va chạajnbm sinh ra phảehrtn lựaqvgc, thâxedkn hìqrqunh giốeyuvng nhưfxej mộppurt câxedky mũgokki têajnbn nhọpvzon, sớqxwlm đinnwãnplb biếpbqrn mấtnfjt ởpusf tạajnbi chỗvohb
“Phốeyuvc!”
avke tậsryen Huyễbpron Ảtssjnh tiêajnbu táqrqun, hai nửnplba thi thểzpag từxygg giữbofwa khôavkeng trung rơesohi xuốeyuvng
Huyễbpron Ảtssjnh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag ngãnplb xuốeyuvng!
Hắvtpkn đinnwếpbqrn chếpbqrt đinnwvedru khôavkeng rõhgjx, vìqrqu sao Lâxedkm Dịvtpkch đinnwang cùbexgng Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag đinnweyuvi đinnwmntyu thờkqrvi gian, lạajnbi đinnwppurt nhiêajnbn quay đinnwmntyu trựaqvgc tiếpbqrp tìqrqum đinnwưfxejheusc rồxbmxi hắvtpkn châxedkn thâxedkn
Hữbofwu Khuyếpbqrt cấtnfjp Huyễbpron Chi Pháqrqup Tắvtpkc kháqrquc, tựaqvga hồxbmx đinnweyuvi vớqxwli Lâxedkm Dịvtpkch khôavkeng cóheus nửnplba đinnwiểzpagm ảehrtnh hưfxejpusfng
Đtnfjem hắvtpkn bịvtpkxedkm Dịvtpkch cậsryen thâxedkn thờkqrvi đinnwiểzpagm, liềvedrn cóheus nghĩuhega làunzr tửnplb vong
Hắvtpkn sốeyuvng quáqrquxedku, tấtnfjn chứinnwc đinnwếpbqrn Chújxkka Tểzpag sau, gầmntyn nhưfxej quêajnbn mấtnfjt làunzrm sao cậsryen chiếpbqrn chékjbcm giếpbqrt, huốeyuvng chi, làunzr đinnweyuvi mặfxejt Lâxedkm Dịvtpkch nhưfxej vậsryey cậsryen chiếpbqrn vôavke đinnwvtpkch tồxbmxn tạajnbi
“Đtnfjôavkeng! Đtnfjôavkeng! Đtnfjôavkeng!”
Chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpagavkei đinnwppurng trốeyuvng trậsryen, pháqrqut ra ba tiếpbqrng rung đinnwppurng Thiêajnbn Đtnfjvtpka nổzpag, rấtnfjt xa truyềvedrn ra, thậsryem chízgju ngưfxejng tụpbqr ra từxyggng đinnwajnbo giốeyuvng nhưfxej nhưfxej thựaqvgc chấtnfjt sóheusng gợheusn vậsryey lựaqvgc lưfxejheusng, Hưfxejqxwlng Lâxedkm Dịvtpkch cuộppurn tràunzro mãnplbnh liệmntyt đinnwi
bexgng lújxkkc đinnwóheus, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag mang theo Pháqrqup Tắvtpkc chi chùbexgy lầmntyn thứinnw hai giếpbqrt đinnwếpbqrn
qrqu chiếpbqrn tranh chi trốeyuvng âxedkm luậsryet dưfxejqxwli ảehrtnh hưfxejpusfng, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag khízgju tứinnwc tăbprong vọpvzot, lựaqvgc lưfxejheusng cũgokkng cóheushgjxunzrng kékjbco lêajnbn chi thếpbqr
bexgng dáqrqung dấtnfjp ngưfxejheusc lạajnbi, Lâxedkm Dịvtpkch chung quanh khízgju tứinnwc, lạajnbi bắvtpkt đinnwmntyu trởpusfajnbn hỗvohbn loạajnbn, kékjbco dàunzri nữbofwa, khízgju thếpbqrgokkng sẽpusf bịvtpk mộppurt tỏuhega lạajnbi tỏuhega

“Chiếpbqrn!”
xedkm Dịvtpkch hai tròovncng mắvtpkt sáqrqung choang, lưfxejng thẳxfopng rấtnfjt, hízgjut sâxedku mộppurt hơesohi, bỗvohbng nhiêajnbn mởpusf miệmntyng, bộppurc pháqrqut ra Nhấtnfjt Ngôavken Cửnplbu Đtnfjhfndnh bízgju thuậsryet
Chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpagqrqunh tay run lêajnbn, suýnplbt nữbofwa đinnwem vậsryet cầmntym trong tay đinnwajnbi chuỳesohkjbcm xuốeyuvng
Phốeyuvi hợheusp Nhấtnfjt Ngôavken Cửnplbu Đtnfjhfndnh, Lâxedkm Dịvtpkch khízgju thếpbqrbprong vọpvzot, đinnwehrto qua Chiếpbqrn Tranh Pháqrqup Tắvtpkc mang tớqxwli vẻmnty lo lắvtpkng, cấtnfjt bưfxejqxwlc tiếpbqrn lêajnbn, đinnwóheusn Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag Pháqrqup Tắvtpkc chi chùbexgy chékjbcm ra thứinnw hai phủvdsd
“Khi!”
Khôavkeng cóheus chújxkkt nàunzro kỹunzr xảehrto cứinnwng rắvtpkn va chạajnbm đinnweyuvi đinnwmntyu, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag song chưfxejpusfng run lêajnbn, phízgjua trêajnbn bao trùbexgm áqrquo giáqrqup, đinnwvedru nổzpag tung, hóheusa thàunzrnh khốeyuvi mảehrtnh nhỏuhegesohi xuốeyuvng
“Đtnfjôavkeng!”
“Chiếpbqrn!”
Trốeyuvng trậsryen âxedkm thanh cùbexgng Nhấtnfjt Ngôavken Cửnplbu Đtnfjhfndnh cơesoh hồxbmxunzr đinnwxbmxng thờkqrvi bạajnbo pháqrqut
Chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag tiếpbqrt tấtnfju đinnwãnplb bịvtpk đinnwếpbqrn cùbexgng quấtnfjy rầmntyy, màunzrajnbn kia, Lâxedkm Dịvtpkch lầmntyn thứinnw hai tiếpbqrn lêajnbn mộppurt bưfxejqxwlc, Khai Thiêajnbn Phủvdsdpusf giữbofwa khôavkeng trung đinnwi qua mộppurt đinnwajnbo hoàunzrn mỹunzr đinnwưfxejkqrvng vòovncng cung, khízgju thếpbqr hung hăbprong chékjbcm rụpbqrng xuốeyuvng phízgjua dưfxejqxwli
“Khi!”
Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag song chưfxejpusfng bịvtpkqrqui nàunzry cổzpag hung hãnplbn lựaqvgc lưfxejheusng, trong nháqrquy mắvtpkt đinnwèajnb ékjbcp thàunzrnh mộppurt đinnwunzrn thịvtpkt náqrqut
Khôavkeng đinnwheusi ngưfxejkqrvi nàunzry cóheus thờkqrvi gian phảehrtn ứinnwng, đinnwmnty tam phủvdsd đinnwãnplb chékjbcm rụpbqrng!
xedkm Dịvtpkch thếpbqr tiếpbqrn côavkeng nhưfxej cuồxbmxng phong mưfxeja ràunzro, sóheusng to gióheus lớqxwln, căbpron bảehrtn khôavkeng cho đinnweyuvi thủvdsdesoh hộppuri thởpusf dốeyuvc
“Làunzrm sao cóheus thểzpag!”

Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag trong lòovncng hoảehrtng hốeyuvt
xedkm Dịvtpkch thểzpag lựaqvgc tựaqvga hồxbmxunzravkebexgng vôavke tậsryen, khôavkeng biếpbqrt uểzpag oảehrti, song phưfxejơesohng đinnweyuvi đinnwmntyu sau, côavkeng kízgjuch xuấtnfjt hiệmntyn đinnwìqrqunh trệmntyqrqunh trạajnbng làunzr tấtnfjt nhiêajnbn việmntyc
Nhưfxejng Lâxedkm Dịvtpkch côavkeng kízgjuch, lạajnbi nhưfxejfxejqxwlc chảehrty mâxedky trôavkei, khôavkeng cóheus chújxkkt nàunzro đinnwìqrqunh trệmnty cảehrtm giáqrquc
Chỉhfndunzr đinnwiểzpagm ấtnfjy nhỏuhegkjbc kháqrquc biệmntyt, đinnwfxejt ởpusf chỗvohbunzry trêajnbn chiếpbqrn trưfxejkqrvng, lạajnbi tạajnbo thàunzrnh chêajnbnh lệmntych thậsryet lớqxwln!
“Ngưfxejơesohi giếpbqrt khôavkeng chếpbqrt ta, ta làunzr thâxedkn bấtnfjt tửnplb!”
Mắvtpkt thấtnfjy đinnwãnplb khôavkeng tráqrqunh khỏuhegi cáqrqui nàunzry mộppurt bújxkka, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag vẻmnty mặfxejt thêajnbfxejơesohng, hưfxejqxwlng phízgjua Lâxedkm Dịvtpkch nổzpagi giậsryen gầmntym lêajnbn mộppurt tiếpbqrng
“Phốeyuvc!”
Mộppurt đinnwunzrn huyếpbqrt vụpbqr, ởpusf Khai Thiêajnbn Phủvdsdfxejqxwli nổzpag tung, Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag bịvtpk Khai Thiêajnbn Phủvdsd chékjbcm thàunzrnh hai nửnplba
“Chiếpbqrn!”
bexgng lújxkkc đinnwóheus, lạajnbi làunzr rốeyuvng to mộppurt tiếpbqrng vang lêajnbn, nújxkkp ởpusf phízgjua xa chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag cảehrt ngưfxejkqrvi rung mạajnbnh, treo ởpusf bộppur ngựaqvgc chiếpbqrn tranh chi trốeyuvng tạajnbi chỗvohb vỡuheg vụpbqrn
Ngưfxejkqrvi nàunzry cũgokkng làunzr miệmntyng phun Tiêajnbn Huyếpbqrt, thâxedkn hìqrqunh vôavke lựaqvgc từxygg giữbofwa khôavkeng trung rơesohi xuốeyuvng, áqrqunh mắvtpkt tan rảehrt
So vớqxwli việmntyc Bấtnfjt Tửnplb Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag, chiếpbqrn tranh Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag kếpbqrt quảehrt phảehrti tốeyuvt hơesohn nhiềvedru, mặfxejc dùbexg trọpvzong thưfxejơesohng, nhưfxejng bảehrto vệmnty mộppurt cáqrqui mạajnbng
unzr khôavkeng chếpbqrt Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag Bấtnfjt Tửnplb thầmntyn thoạajnbi tan vỡuheg
qrqu ‘Hỗvohbn Đtnfjppurn’ Pháqrqup Tắvtpkc nghiềvedrn ékjbcp dưfxejqxwli, hắvtpkn Bấtnfjt Tửnplb Pháqrqup Tắvtpkc, chỉhfndunzr mộppurt chêajnbfxejkqrvi
Nếpbqru nhưfxejheusi, trưfxejqxwlc kia chếpbqrt ởpusfxedkm Dịvtpkch thủvdsd hạajnb chízgjunh làunzr vịvtpk kia Pháqrqup Tắvtpkc Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag, chỉhfndunzr ngưfxejkqrvi sau khinh đinnwvtpkch lơesohunzr, khôavkeng cóheus phòovncng bịvtpkunzrheusi, hôavkem nay, Lâxedkm Dịvtpkch lấtnfjy mộppurt đinnwvtpkch ba, chékjbcm giếpbqrt hai vịvtpk, làunzrm trọpvzong thưfxejơesohng mộppurt ngưfxejkqrvi, cũgokkng đinnwãnplb chứinnwng minh rồxbmxi chízgjunh mìqrqunh thựaqvgc lựaqvgc kinh khủvdsdng!
“Cáqrqui nàunzry đinnwưfxejheusc rồxbmxi, Lâxedkm Dịvtpkch cóheus thựaqvgc lựaqvgc nhưfxej vậsryey, đinnwvdsd đinnwzpag cứinnwu Kiếpbqrm Phong Tửnplb” thẳxfopng đinnwếpbqrn lújxkkc nàunzry, Tửnplb Kinh Vựaqvgc Chủvdsd mớqxwli nhẹueao chậsryem rãnplbi mộppurt hơesohi thởpusf
Phệmnty Linh Vựaqvgc Chủvdsd, Tháqrqunh Liêajnbn Vựaqvgc Chủvdsd, Tăbprong Xáqrqun Phậsryet, Tuệmnty Khảehrt Phậsryet cũgokkng đinnwvedru mặfxejt lộppur vẻmnty vui mừxyggng, gậsryet đinnwmntyu
Chỉhfndheus Hoằkkecng Nhẫxyggn Phậsryet thầmntyn sắvtpkc ngưfxejng trọpvzong, trầmntym ngâxedkm nóheusi: “Khôavkeng đinnwújxkkng, vìqrqu sao Hậsryen Thủvdsdy Đtnfjajnbo Chủvdsd bọpvzon ngưfxejkqrvi tựaqvga hồxbmxgokkng khôavkeng quan tâxedkm Lâxedkm Dịvtpkch biểzpagu hiệmntyn? Chẳxfopng lẽpusf bọpvzon họpvzoovncn cóheusqrqui gìqrquqrqut chiêajnbu?”

Vừxygga dứinnwt lờkqrvi, Hoằkkecng Nhẫxyggn Phậsryet sắvtpkc mặfxejt đinnwajnbi biếpbqrn
Chỉhfnd thấtnfjy trêajnbn chiếpbqrn trưfxejkqrvng, Lâxedkm Dịvtpkch sau lưfxejng mộppurt áqrqunh mắvtpkt khóheusbexgng góheusc chếpbqrt ởpusf trong, quỷjxkk dịvtpk hiệmntyn ra mộppurt đinnwajnbo nhạajnbt nhưfxej khôavkeng dấtnfju vếpbqrt thâxedkn ảehrtnh, nếpbqru khôavkeng phảehrti Hoằkkecng Nhẫxyggn Phậsryet nhìqrqun chằkkecm chằkkecm vàunzro cáqrqui hưfxejqxwlng kia nhìqrqun, căbpron bảehrtn làunzr pháqrqut hiệmntyn khôavkeng đinnwưfxejheusc
“Khôavkeng xong!”
Hoằkkecng Nhẫxyggn Phậsryet thầmntym hôavke khôavkeng ổzpagn
Mai đinnwajnbt lấtnfjy tưfxejqrquch cùbexgng Hậsryen Thủvdsdy Đtnfjajnbo Chủvdsd bọpvzon ngưfxejkqrvi bốeyuvi phậsryen giốeyuvng nhau áqrqum sáqrqut Đtnfjajnbi Chújxkka Tểzpag, am hiểzpagu sâxedku áqrqum sáqrqut chi đinnwajnbo, cáqrqui nàunzry đinnwếpbqrn đinnwâxedky, cũgokkng làunzr đinnwzpag bảehrto đinnwehrtm cóheus thểzpag giếpbqrt chếpbqrt Kiếpbqrm Phong Tửnplb
Khôavkeng cóheus ai biếpbqrt mai đinnwajnbt chỗvohbflyvn thâxedkn
gokkng khôavkeng cóheus ai cóheus thểzpag cảehrtm ứinnwng đinnwưfxejheusc vịvtpk trízgju củvdsda hắvtpkn, mặfxejc dùbexgunzr Hậsryen Thủvdsdy Đtnfjajnbo Chủvdsdgokkng vôavke pháqrqup làunzrm tớqxwli đinnwiểzpagm nàunzry
Mai đinnwajnbt mộppurt mựaqvgc di đinnwppurng
Liềvedrn ởpusf trưfxejqxwlc mắvtpkt bao ngưfxejkqrvi, nhưfxejng khôavkeng nhâxedkn cóheus thểzpag pháqrqut hiệmntyn tung tízgjuch củvdsda hắvtpkn, đinnwâxedky chízgjunh làunzr hắvtpkn bảehrtn lĩuhegnh
Đtnfjajnbi chiếpbqrn bạajnbo pháqrqut sau, mai đinnwajnbt chújxkk ýnplb tớqxwli Kiếpbqrm Phong Tửnplb đinnwãnplb khôavkeng cóheus sứinnwc đinnwáqrqunh trảehrt, lạajnbi dựaqvg đinnwvtpknh bứinnwt ra rờkqrvi khỏuhegi
fxejqxwli loạajnbi tìqrqunh huốeyuvng nàunzry, hắvtpkn căbpron bảehrtn khôavkeng cầmntyn thiếpbqrt bạajnbi lộppur
Chỉhfndunzr, cũgokkng khôavkeng lâxedku lắvtpkm, chiếpbqrn cuộppurc cưfxej nhiêajnbn mọpvzoc lêajnbn mộppurt tia cơesohn sóheusng
Thưfxejơesohng Cổzpagfxej nhiêajnbn đinnwãnplb chếpbqrt!
Chỉhfndunzr, lújxkkc nàunzry mai đinnwajnbt vẫxyggn nhưfxejgokk khôavkeng cóheus ýnplb đinnwvtpknh xuấtnfjt thủvdsd
xedkm Dịvtpkch còovncn khôavkeng đinnwvedr đinnwưfxejheusc hăbprong háqrqui củvdsda hắvtpkn
Thẳxfopng càunzrng vềvedr sau Phiềvedrn Lung Đtnfjajnbi Thủvdsdvtpkn hàunzrng lâxedkm, mai đinnwajnbt tâxedkm đinnwmntyu mớqxwli hiệmntyn ra mộppurt tia hàunzrn ýnplb
“Ngưfxejkqrvi nàunzry khôavkeng thểzpagfxeju!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.