Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 2011 : 2011

    trước sau   



wdvmtlmtnh ngưwntaizkgc ra Khai Thiêyqfmn Phủomoa con mắmgqct trácbgki trong, hếwnjit thảtlmty trưwntafawsc mắmgqct ảtlmto giácbgkc đewuwesrcu biếwnjin mấefmft
Đtlmtâthegy làbepy Phácbgkp Tắmgqcc Chi Lựmhrbc trêyqfmn nghiềesrcn ézvmqp!
Tuy rằsckbng Lâthegm Dịbezech chỉeygaaktknh ngộqidx bảtlmty thàbepynh Phácbgkp Tắmgqcc, nhưwntang ‘Hỗfuujn Đtlmtqidxn’ Phácbgkp Tắmgqcc đewuwfgmhng cấefmfp, lạmsqii cao hơnblpn Huyễmsqin Chi Phácbgkp Tắmgqcc nhiềesrcu lắmgqcm
cbgki nàbepyy călvqbn bảtlmtn cũgnivng khôoeoeng phảtlmti làbepy mộqidxt loạmsqii tầmqxxng trêyqfmn mặfgmht lựmhrbc lưwntaizkgng
thegm Dịbezech thôoeoeng qua con mắmgqct trácbgki, cófuuj thểtwdkodyabepyng phâthegn biệnblpt ra đewuwưwntaizkgc, trưwntafawsc mắmgqct cácbgki nàbepyy hỗfuujn loạmsqin phứicgyc tạmsqip bófuujng ngưwntawntai trong, chỉeygafuujyqfmn trácbgki tàbepy phíwdvma trêyqfmn ngưwntawntai kia, mớfawsi làbepy hắmgqcn đewuwbrsdi thủomoa châthegn chíwdvmnh!
Vềesrc phầmqxxn chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk Phácbgkp Tắmgqcc Chi Lựmhrbc, călvqbn bảtlmtn vôoeoe phácbgkp lay đewuwqidxng Lâthegm Dịbezech tâthegm thầmqxxn
yqfmn kia, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk đewuwãsfts giếwnjit Lâthegm Dịbezech trưwntafawsc ngưwntawntai, hézvmqt lớfawsn mộqidxt tiếwnjing, luâthegn khởpsdmi trong tay to lớfawsn phácbgkp khíwdvm chi chùpsdmy đewuwaqspgftcp xuốbrsdng đewuwgftcp Hưwntafawsng Lâthegm Dịbezech
Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk lợizkgi dụicgyng Bấefmft Tửahqj Phácbgkp Tắmgqcc, tu luyệnblpn ra thâthegn thểtwdk, đewuwưwntaizkgc xưwntang ‘Thâthegn bấefmft tửahqj
Muốbrsdn Tưwntafawsng thâthegn bấefmft tửahqj lựmhrbc lưwntaizkgng phácbgkt huy đewuwếwnjin mứicgyc tậgftcn cùpsdmng, lạmsqii chỉeygafuujpsdmng ngưwntawntai cậgftcn chiếwnjin chézvmqm giếwnjit, song phưwntaơnblpng nếwnjiu làbepy đewuwyqfmng thờwntai bạmsqio phácbgkt mộqidxt kíwdvmch tríwdvm mạmsqing, tựmhrbcbgkt khôoeoeng đewuwưwntaizkgc, còmudqn đewuwbrsdi vớfawsi tay lạmsqii bỏmgqc mạmsqing ởpsdm tạmsqii chỗfuuj
“Hôoeoe!”
Phácbgkp khíwdvm chi chùpsdmy phácbgk vỡneqhwnta Khôoeoeng, kíwdvmch đewuwqidxng khởpsdmi mộqidxt cổaqspfuujng rựmhrbc khíwdvmsftsng, chung quanh bảtlmtn nguyêyqfmn lựmhrbc trong nhácbgky mắmgqct bịbeze ácbgkp bạmsqio
thegm Dịbezech nhìodyan cũgnivng khôoeoeng nhìodyan, phấefmft tay chíwdvmnh làbepy mộqidxt búqavra
“Khi!”
Phủomoa chùpsdmy va chạmsqim, vịbezebepyy Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk cảtlmt ngưwntawntai đewuwmsqii chấefmfn, cảtlmtm giácbgkc đewuwưwntaizkgc rõodyabepyng, chíwdvmnh mìodyanh Phácbgkp Tắmgqcc Chi Lựmhrbc dũgnivng mãsftsnh vàbepyo đewuwếwnjin Khai Thiêyqfmn Phủomoa trong, vậgftcy màbepy biếwnjin mấefmft khôoeoeng còmudqn thấefmfy bófuujng dácbgkng tălvqbm hơnblpi
bepy Khai Thiêyqfmn Phủomoa phíwdvma trêyqfmn, lạmsqii tràbepyo lêyqfmn đewuwếwnjin mộqidxt cổaqspsftsnh liệnblpt cưwntaơnblpng mãsftsnh lựmhrbc lưwntaizkgng, gầmqxxn nhưwnta khófuujfuuj thểtwdk chốbrsdng lạmsqii

Tạmsqii đewuwâthegy dạmsqing lựmhrbc lưwntaizkgng cuồyqfmng bạmsqio dưwntafawsi, ngưwntawntai nàbepyy song chưwntapsdmng đewuwesrcu ởpsdm đewuwâthegy mơnblp hồyqfm run rẩutapy, gan bàbepyn tay đewuwácbgknh rácbgkch tảtlmtnblpi, mácbgku chảtlmty nhưwnta chúqavr
“A!”
Vịbezebepyy Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk kinh hôoeoe mộqidxt tiếwnjing, bịbezelvqbng ra vàbepyi bưwntafawsc
Ngưwntawntai nàbepyy vộqidxi vãsfts thu liễmsqim tâthegm thầmqxxn, ngưwntang thầmqxxn đewuwesrc phòmudqng, nhìodyan vềesrc phíwdvma trưwntafawsc, lạmsqii phácbgkt hiệnblpn Lâthegm Dịbezech mưwntaizkgn cùpsdmng hắmgqcn cứicgyng rắmgqcn va chạmsqim sinh ra phảtlmtn lựmhrbc, thâthegn hìodyanh giốbrsdng nhưwnta mộqidxt câthegy mũgnivi têyqfmn nhọbhcfn, sớfawsm đewuwãsfts biếwnjin mấefmft ởpsdm tạmsqii chỗfuuj
“Phốbrsdc!”
oeoe tậgftcn Huyễmsqin Ảhlipnh tiêyqfmu tácbgkn, hai nửahqja thi thểtwdk từlldj giữbcdha khôoeoeng trung rơnblpi xuốbrsdng
Huyễmsqin Ảhlipnh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk ngãsfts xuốbrsdng!
Hắmgqcn đewuwếwnjin chếwnjit đewuwesrcu khôoeoeng rõodya, vìodya sao Lâthegm Dịbezech đewuwang cùpsdmng Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk đewuwbrsdi đewuwmqxxu thờwntai gian, lạmsqii đewuwqidxt nhiêyqfmn quay đewuwmqxxu trựmhrbc tiếwnjip tìodyam đewuwưwntaizkgc rồyqfmi hắmgqcn châthegn thâthegn
Hữbcdhu Khuyếwnjit cấefmfp Huyễmsqin Chi Phácbgkp Tắmgqcc khácbgkc, tựmhrba hồyqfm đewuwbrsdi vớfawsi Lâthegm Dịbezech khôoeoeng cófuuj nửahqja đewuwiểtwdkm ảtlmtnh hưwntapsdmng
Đtlmtem hắmgqcn bịbezethegm Dịbezech cậgftcn thâthegn thờwntai đewuwiểtwdkm, liềesrcn cófuuj nghĩaktka làbepy tửahqj vong
Hắmgqcn sốbrsdng quácbgkthegu, tấefmfn chứicgyc đewuwếwnjin Chúqavra Tểtwdk sau, gầmqxxn nhưwnta quêyqfmn mấefmft làbepym sao cậgftcn chiếwnjin chézvmqm giếwnjit, huốbrsdng chi, làbepy đewuwbrsdi mặfgmht Lâthegm Dịbezech nhưwnta vậgftcy cậgftcn chiếwnjin vôoeoe đewuwbezech tồyqfmn tạmsqii
“Đtlmtôoeoeng! Đtlmtôoeoeng! Đtlmtôoeoeng!”
Chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdkoeoei đewuwqidxng trốbrsdng trậgftcn, phácbgkt ra ba tiếwnjing rung đewuwqidxng Thiêyqfmn Đtlmtbezea nổaqsp, rấefmft xa truyềesrcn ra, thậgftcm chíwdvm ngưwntang tụicgy ra từlldjng đewuwmsqio giốbrsdng nhưwnta nhưwnta thựmhrbc chấefmft sófuujng gợizkgn vậgftcy lựmhrbc lưwntaizkgng, Hưwntafawsng Lâthegm Dịbezech cuộqidxn tràbepyo mãsftsnh liệnblpt đewuwi
psdmng lúqavrc đewuwófuuj, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk mang theo Phácbgkp Tắmgqcc chi chùpsdmy lầmqxxn thứicgy hai giếwnjit đewuwếwnjin
wdvm chiếwnjin tranh chi trốbrsdng âthegm luậgftct dưwntafawsi ảtlmtnh hưwntapsdmng, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk khíwdvm tứicgyc tălvqbng vọbhcft, lựmhrbc lưwntaizkgng cũgnivng cófuujodyabepyng kézvmqo lêyqfmn chi thếwnji
psdmng dácbgkng dấefmfp ngưwntaizkgc lạmsqii, Lâthegm Dịbezech chung quanh khíwdvm tứicgyc, lạmsqii bắmgqct đewuwmqxxu trởpsdmyqfmn hỗfuujn loạmsqin, kézvmqo dàbepyi nữbcdha, khíwdvm thếwnjignivng sẽewuw bịbeze mộqidxt tỏmgqca lạmsqii tỏmgqca

“Chiếwnjin!”
thegm Dịbezech hai tròmudqng mắmgqct sácbgkng choang, lưwntang thẳfgmhng rấefmft, híwdvmt sâthegu mộqidxt hơnblpi, bỗfuujng nhiêyqfmn mởpsdm miệnblpng, bộqidxc phácbgkt ra Nhấefmft Ngôoeoen Cửahqju Đtlmteyganh bíwdvm thuậgftct
Chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdkcbgknh tay run lêyqfmn, suýmudqt nữbcdha đewuwem vậgftct cầmqxxm trong tay đewuwmsqii chuỳewuwzvmqm xuốbrsdng
Phốbrsdi hợizkgp Nhấefmft Ngôoeoen Cửahqju Đtlmteyganh, Lâthegm Dịbezech khíwdvm thếwnjilvqbng vọbhcft, đewuwtlmto qua Chiếwnjin Tranh Phácbgkp Tắmgqcc mang tớfawsi vẻbeze lo lắmgqcng, cấefmft bưwntafawsc tiếwnjin lêyqfmn, đewuwófuujn Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk Phácbgkp Tắmgqcc chi chùpsdmy chézvmqm ra thứicgy hai phủomoa
“Khi!”
Khôoeoeng cófuuj chúqavrt nàbepyo kỹzcdr xảtlmto cứicgyng rắmgqcn va chạmsqim đewuwbrsdi đewuwmqxxu, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk song chưwntapsdmng run lêyqfmn, phíwdvma trêyqfmn bao trùpsdmm ácbgko giácbgkp, đewuwesrcu nổaqsp tung, hófuuja thàbepynh khốbrsdi mảtlmtnh nhỏmgqcnblpi xuốbrsdng
“Đtlmtôoeoeng!”
“Chiếwnjin!”
Trốbrsdng trậgftcn âthegm thanh cùpsdmng Nhấefmft Ngôoeoen Cửahqju Đtlmteyganh cơnblp hồyqfmbepy đewuwyqfmng thờwntai bạmsqio phácbgkt
Chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk tiếwnjit tấefmfu đewuwãsfts bịbeze đewuwếwnjin cùpsdmng quấefmfy rầmqxxy, màbepyyqfmn kia, Lâthegm Dịbezech lầmqxxn thứicgy hai tiếwnjin lêyqfmn mộqidxt bưwntafawsc, Khai Thiêyqfmn Phủomoapsdm giữbcdha khôoeoeng trung đewuwi qua mộqidxt đewuwmsqio hoàbepyn mỹzcdr đewuwưwntawntang vòmudqng cung, khíwdvm thếwnji hung hălvqbng chézvmqm rụicgyng xuốbrsdng phíwdvma dưwntafawsi
“Khi!”
Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk song chưwntapsdmng bịbezecbgki nàbepyy cổaqsp hung hãsftsn lựmhrbc lưwntaizkgng, trong nhácbgky mắmgqct đewuwèsfts ézvmqp thàbepynh mộqidxt đewuwbepyn thịbezet nácbgkt
Khôoeoeng đewuwizkgi ngưwntawntai nàbepyy cófuuj thờwntai gian phảtlmtn ứicgyng, đewuwnblp tam phủomoa đewuwãsfts chézvmqm rụicgyng!
thegm Dịbezech thếwnji tiếwnjin côoeoeng nhưwnta cuồyqfmng phong mưwntaa ràbepyo, sófuujng to giófuuj lớfawsn, călvqbn bảtlmtn khôoeoeng cho đewuwbrsdi thủomoanblp hộqidxi thởpsdm dốbrsdc
“Làbepym sao cófuuj thểtwdk!”

Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk trong lòmudqng hoảtlmtng hốbrsdt
thegm Dịbezech thểtwdk lựmhrbc tựmhrba hồyqfmbepyoeoepsdmng vôoeoe tậgftcn, khôoeoeng biếwnjit uểtwdk oảtlmti, song phưwntaơnblpng đewuwbrsdi đewuwmqxxu sau, côoeoeng kíwdvmch xuấefmft hiệnblpn đewuwìodyanh trệnblpodyanh trạmsqing làbepy tấefmft nhiêyqfmn việnblpc
Nhưwntang Lâthegm Dịbezech côoeoeng kíwdvmch, lạmsqii nhưwntawntafawsc chảtlmty mâthegy trôoeoei, khôoeoeng cófuuj chúqavrt nàbepyo đewuwìodyanh trệnblp cảtlmtm giácbgkc
Chỉeygabepy đewuwiểtwdkm ấefmfy nhỏmgqczvmq khácbgkc biệnblpt, đewuwfgmht ởpsdm chỗfuujbepyy trêyqfmn chiếwnjin trưwntawntang, lạmsqii tạmsqio thàbepynh chêyqfmnh lệnblpch thậgftct lớfawsn!
“Ngưwntaơnblpi giếwnjit khôoeoeng chếwnjit ta, ta làbepy thâthegn bấefmft tửahqj!”
Mắmgqct thấefmfy đewuwãsfts khôoeoeng trácbgknh khỏmgqci cácbgki nàbepyy mộqidxt búqavra, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk vẻbeze mặfgmht thêyqfmwntaơnblpng, hưwntafawsng phíwdvma Lâthegm Dịbezech nổaqspi giậgftcn gầmqxxm lêyqfmn mộqidxt tiếwnjing
“Phốbrsdc!”
Mộqidxt đewuwbepyn huyếwnjit vụicgy, ởpsdm Khai Thiêyqfmn Phủomoawntafawsi nổaqsp tung, Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk bịbeze Khai Thiêyqfmn Phủomoa chézvmqm thàbepynh hai nửahqja
“Chiếwnjin!”
psdmng lúqavrc đewuwófuuj, lạmsqii làbepy rốbrsdng to mộqidxt tiếwnjing vang lêyqfmn, núqavrp ởpsdm phíwdvma xa chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk cảtlmt ngưwntawntai rung mạmsqinh, treo ởpsdm bộqidx ngựmhrbc chiếwnjin tranh chi trốbrsdng tạmsqii chỗfuuj vỡneqh vụicgyn
Ngưwntawntai nàbepyy cũgnivng làbepy miệnblpng phun Tiêyqfmn Huyếwnjit, thâthegn hìodyanh vôoeoe lựmhrbc từlldj giữbcdha khôoeoeng trung rơnblpi xuốbrsdng, ácbgknh mắmgqct tan rảtlmt
So vớfawsi việnblpc Bấefmft Tửahqj Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk, chiếwnjin tranh Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk kếwnjit quảtlmt phảtlmti tốbrsdt hơnblpn nhiềesrcu, mặfgmhc dùpsdm trọbhcfng thưwntaơnblpng, nhưwntang bảtlmto vệnblp mộqidxt cácbgki mạmsqing
bepy khôoeoeng chếwnjit Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk Bấefmft Tửahqj thầmqxxn thoạmsqii tan vỡneqh
wdvm ‘Hỗfuujn Đtlmtqidxn’ Phácbgkp Tắmgqcc nghiềesrcn ézvmqp dưwntafawsi, hắmgqcn Bấefmft Tửahqj Phácbgkp Tắmgqcc, chỉeygabepy mộqidxt chêyqfmwntawntai
Nếwnjiu nhưwntafuuji, trưwntafawsc kia chếwnjit ởpsdmthegm Dịbezech thủomoa hạmsqi chíwdvmnh làbepy vịbeze kia Phácbgkp Tắmgqcc Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk, chỉeygabepy ngưwntawntai sau khinh đewuwbezech lơnblpbepy, khôoeoeng cófuuj phòmudqng bịbezebepyfuuji, hôoeoem nay, Lâthegm Dịbezech lấefmfy mộqidxt đewuwbezech ba, chézvmqm giếwnjit hai vịbeze, làbepym trọbhcfng thưwntaơnblpng mộqidxt ngưwntawntai, cũgnivng đewuwãsfts chứicgyng minh rồyqfmi chíwdvmnh mìodyanh thựmhrbc lựmhrbc kinh khủomoang!
“Cácbgki nàbepyy đewuwưwntaizkgc rồyqfmi, Lâthegm Dịbezech cófuuj thựmhrbc lựmhrbc nhưwnta vậgftcy, đewuwomoa đewuwtwdk cứicgyu Kiếwnjim Phong Tửahqj” thẳfgmhng đewuwếwnjin lúqavrc nàbepyy, Tửahqj Kinh Vựmhrbc Chủomoa mớfawsi nhẹmudq chậgftcm rãsftsi mộqidxt hơnblpi thởpsdm
Phệnblp Linh Vựmhrbc Chủomoa, Thácbgknh Liêyqfmn Vựmhrbc Chủomoa, Tălvqbng Xácbgkn Phậgftct, Tuệnblp Khảtlmt Phậgftct cũgnivng đewuwesrcu mặfgmht lộqidx vẻbeze vui mừlldjng, gậgftct đewuwmqxxu
Chỉeygafuuj Hoằsckbng Nhẫgnivn Phậgftct thầmqxxn sắmgqcc ngưwntang trọbhcfng, trầmqxxm ngâthegm nófuuji: “Khôoeoeng đewuwúqavrng, vìodya sao Hậgftcn Thủomoay Đtlmtmsqio Chủomoa bọbhcfn ngưwntawntai tựmhrba hồyqfmgnivng khôoeoeng quan tâthegm Lâthegm Dịbezech biểtwdku hiệnblpn? Chẳfgmhng lẽewuw bọbhcfn họbhcfmudqn cófuujcbgki gìodyacbgkt chiêyqfmu?”

Vừlldja dứicgyt lờwntai, Hoằsckbng Nhẫgnivn Phậgftct sắmgqcc mặfgmht đewuwmsqii biếwnjin
Chỉeyga thấefmfy trêyqfmn chiếwnjin trưwntawntang, Lâthegm Dịbezech sau lưwntang mộqidxt ácbgknh mắmgqct khófuujpsdmng gófuujc chếwnjit ởpsdm trong, quỷjsaj dịbeze hiệnblpn ra mộqidxt đewuwmsqio nhạmsqit nhưwnta khôoeoeng dấefmfu vếwnjit thâthegn ảtlmtnh, nếwnjiu khôoeoeng phảtlmti Hoằsckbng Nhẫgnivn Phậgftct nhìodyan chằsckbm chằsckbm vàbepyo cácbgki hưwntafawsng kia nhìodyan, călvqbn bảtlmtn làbepy phácbgkt hiệnblpn khôoeoeng đewuwưwntaizkgc
“Khôoeoeng xong!”
Hoằsckbng Nhẫgnivn Phậgftct thầmqxxm hôoeoe khôoeoeng ổaqspn
Mai đewuwmsqit lấefmfy tưwntacbgkch cùpsdmng Hậgftcn Thủomoay Đtlmtmsqio Chủomoa bọbhcfn ngưwntawntai bốbrsdi phậgftcn giốbrsdng nhau ácbgkm sácbgkt Đtlmtmsqii Chúqavra Tểtwdk, am hiểtwdku sâthegu ácbgkm sácbgkt chi đewuwmsqio, cácbgki nàbepyy đewuwếwnjin đewuwâthegy, cũgnivng làbepy đewuwtwdk bảtlmto đewuwtlmtm cófuuj thểtwdk giếwnjit chếwnjit Kiếwnjim Phong Tửahqj
Khôoeoeng cófuuj ai biếwnjit mai đewuwmsqit chỗfuujutapn thâthegn
gnivng khôoeoeng cófuuj ai cófuuj thểtwdk cảtlmtm ứicgyng đewuwưwntaizkgc vịbeze tríwdvm củomoaa hắmgqcn, mặfgmhc dùpsdmbepy Hậgftcn Thủomoay Đtlmtmsqio Chủomoagnivng vôoeoe phácbgkp làbepym tớfawsi đewuwiểtwdkm nàbepyy
Mai đewuwmsqit mộqidxt mựmhrbc di đewuwqidxng
Liềesrcn ởpsdm trưwntafawsc mắmgqct bao ngưwntawntai, nhưwntang khôoeoeng nhâthegn cófuuj thểtwdk phácbgkt hiệnblpn tung tíwdvmch củomoaa hắmgqcn, đewuwâthegy chíwdvmnh làbepy hắmgqcn bảtlmtn lĩaktknh
Đtlmtmsqii chiếwnjin bạmsqio phácbgkt sau, mai đewuwmsqit chúqavr ýmudq tớfawsi Kiếwnjim Phong Tửahqj đewuwãsfts khôoeoeng cófuuj sứicgyc đewuwácbgknh trảtlmt, lạmsqii dựmhrb đewuwbezenh bứicgyt ra rờwntai khỏmgqci
wntafawsi loạmsqii tìodyanh huốbrsdng nàbepyy, hắmgqcn călvqbn bảtlmtn khôoeoeng cầmqxxn thiếwnjit bạmsqii lộqidx
Chỉeygabepy, cũgnivng khôoeoeng lâthegu lắmgqcm, chiếwnjin cuộqidxc cưwnta nhiêyqfmn mọbhcfc lêyqfmn mộqidxt tia cơnblpn sófuujng
Thưwntaơnblpng Cổaqspwnta nhiêyqfmn đewuwãsfts chếwnjit!
Chỉeygabepy, lúqavrc nàbepyy mai đewuwmsqit vẫgnivn nhưwntagniv khôoeoeng cófuuj ýmudq đewuwbezenh xuấefmft thủomoa
thegm Dịbezech còmudqn khôoeoeng đewuwesrc đewuwưwntaizkgc hălvqbng hácbgki củomoaa hắmgqcn
Thẳfgmhng càbepyng vềesrc sau Phiềesrcn Lung Đtlmtmsqii Thủomoaomoan hàbepyng lâthegm, mai đewuwmsqit tâthegm đewuwmqxxu mớfawsi hiệnblpn ra mộqidxt tia hàbepyn ýmudq
“Ngưwntawntai nàbepyy khôoeoeng thểtwdkwntau!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.