Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 626 : Phản ứng của ba

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

Tắiqudm rửglcma xong, Uyểjmymn Tìmxfmnh liềcekrn thửglcm lạnotii lầshbgn nữshbga, nhìmxfmn que thửglcm thai xuấvwtbt hiệumitn hai vạnotich đshbguplg, côxxhx liềcekrn đshbgi ra khỏuplgi phòhmkhng tắiqudm.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng ngồzxxgi ởiqud đshbgshbgu giưegqeafgcng xem vătstgn kiệumitn, cau màojudy, sắiqudc mặpnxit cóhzdz chúegqet khôxxhxng tốhzdzt. Xem đshbgưegqeykjxc mộkmaot nửglcma, anh liềcekrn quătstgng tậombap vătstgn kiệumitn sang mộkmaot bêykjxn.

Uyểjmymn Tìmxfmnh thấvwtby thếiqud đshbgi đshbgếiqudn hỏuplgi: “Làojudm sao vậombay?”

“Khôxxhxng cóhzdz việumitc gìmxfm.” Anh khôxxhxng muốhzdzn thấvwtby chuyệumitn côxxhxng ty làojudm côxxhx phiềcekrn lòhmkhng, liềcekrn nóhzdzi, “Ngàojudy mai liềcekrn xa thảcekri vàojudi ngưegqeafgci!”

Uyểjmymn Tìmxfmnh cưegqeafgci cưegqeafgci, chọfhulc vàojudo hai máigsj anh mấvwtby cáigsji mớykjxi nóhzdzi: “Nghe nóhzdzi giáigsjm đshbghzdzc cáigsjc anh sởiqudscbr đshbgưegqeykjxc gọfhuli làojud tổyuoung giáigsjm đshbghzdzc làojudmxfm suốhzdzt ngàojudy chỉqids biếiqudt xa thảcekri ngưegqeafgci kháigsjc.”


“Hừrdsg, ai bảcekro bọfhuln họfhul khôxxhxng biếiqudt nghe lờafgci.” Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng hừrdsg lạnotinh mộkmaot tiếiqudng, cảcekr ngưegqeafgci toáigsjt ra mộkmaot cỗumit khíytld thếiqud khôxxhxng giậomban màojud uy, nhưegqeng đshbghzdzi vớykjxi côxxhx lạnotii nhanh chóhzdzng đshbgyuoui sang vẻfvkm ôxxhxn nhu lấvwtby lòhmkhng, “Bàojudegqe...”

Anh cọfhul cọfhulojudo gáigsjy côxxhxojudi cáigsji, sau đshbgóhzdz trựpmmcc tiếiqudp cọfhul đshbgếiqudn trưegqeykjxc ngựpmmcc, máigsji tóhzdzc còhmkhn ẩbeekm ưegqeykjxt đshbgcekro qua da thịqidst Uyểjmymn Tìmxfmnh khiếiqudn côxxhxhzdz chúegqet ngứshbga ngứshbga liềcekrn đshbgbeeky anh ra: “Khôxxhxng sấvwtby tóhzdzc sao!”

“Em giúegqep anh sấvwtby đshbgi.” Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng nóhzdzi, “ Anh thíytldch em sấvwtby tóhzdzc cho anh.”

“Khôxxhxng thàojudnh thậombat.” Uyểjmymn Tìmxfmnh mặpnxit đshbguplg rầshbgn lêykjxn, nhớykjx tớykjxi vôxxhx sốhzdz lầshbgn côxxhx giúegqep anh sấvwtby tóhzdzc trưegqeykjxc đshbgóhzdz. Anh ngồzxxgi ởiqud trêykjxn giưegqeafgcng, mặpnxit đshbghzdzi mặpnxit vớykjxi côxxhx, màojudxxhx thìmxfm ngồzxxgi chồzxxgm hỗumitm ởiqud trưegqeykjxc mặpnxit anh, mặpnxit anh vừrdsga lúegqec đshbghzdzi diệumitn vớykjxi ngựpmmcc côxxhx, sau đshbgóhzdz anh sẽdcgs...

xxhx đshbgem que thửglcm thai nhétstgt vàojudo trong tay anh: “Cầshbgm lấvwtby!” Sau đshbgóhzdz đshbgi lấvwtby máigsjy sấvwtby.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng cưegqeafgci hắiqudc hắiqudc, sau đshbgóhzdz nhìmxfmn thấvwtby cáigsji gìmxfm trong tay, lúegqec nàojudy mớykjxi sửglcmng sốhzdzt mộkmaot phen. Con mẹaelzhzdz, Khôxxhxng phảcekri anh hoa mắiqudt chứshbg? Cáigsji nàojudy giốhzdzng nhưegqeigsji mấvwtby hôxxhxm trưegqeykjxc anh đshbgãegqe từrdsgng lêykjxn mạnoting nghiêykjxn cứshbgu mộkmaot phen....

Anh thậombat sựpmmc nhìmxfmn, nhìmxfmn... Đvequâumity hai vạnotich làojud đshbgnotii biểjmymu cho... Anh ngẩbeekng đshbgshbgu, bắiqudt gặpnxip Uyểjmymn Tìmxfmnh cầshbgm máigsjy sấvwtby tóhzdzc đshbgi tớykjxi, cảcekr ngưegqeafgci đshbgcekru đshbgãegqeldrfi vàojudo trong u mêykjx: “Đvequâumity làojud...”

Uyểjmymn Tìmxfmnh cắiqudm dâumity đshbgiệumitn xong, liềcekrn sấvwtby tíytldc cho anh.

Anh khóhzdzhzdz thểjmym tin đshbgưegqeykjxc, ngâumity ngốhzdzc hỏuplgi: “Cóhzdz?”

Uyểjmymn Tìmxfmnh gậombat đshbgshbgu.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng lạnotii ngâumity ngưegqeafgci trong chốhzdzc láigsjt, đshbgkmaot nhiêykjxn đshbgoạnotit lấvwtby máigsjy sấvwtby tóhzdzc, tựpmmcmxfmnh sấvwtby tóhzdzc, miệumitng liếiqudn thoáigsjng khôxxhxng ngừrdsgng: “Anh làojudm, anh làojudm...Em nhưegqe thếiqudojudo lạnotii làojudm việumitc nàojudy a? Em bâumity giờafgcojud ngưegqeafgci vôxxhxpmdfng quan trọfhulng...”

Uyểjmymn Tìmxfmnh ngồzxxgi ởiqud trưegqeykjxc mặpnxit anh, đshbgkmaot nhiêykjxn cóhzdz chúegqet u buồzxxgn: “Vậombay làojudmxfmnh thưegqeafgcng em làojud ngưegqeafgci khôxxhxng quan trọfhulng sao?”

Âuitdm thanh máigsjy sấvwtby tóhzdzc ùpmdf ùpmdf vang lêykjxn, Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng khôxxhxng cóhzdz đshbgưegqeykjxc câumitu nóhzdzi nàojudy củdkvna côxxhx. Mộkmaot láigsjt sau, anh a lêykjxn mộkmaot tiếiqudng, liềcekrn nétstgm máigsjy sấvwtby tóhzdzc lêykjxn trêykjxn giưegqeafgcng. Anh bịqids phỏuplgng rồzxxgi!


Uyểjmymn Tìmxfmnh cấvwtbp báigsjch vộkmaoi vàojudng cầshbgm lấvwtby máigsjy sấvwtby tóhzdzc, lạnotii sấvwtby cho anh thêykjxm hai phúegqet nữshbga.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng bịqidst lấvwtby lỗumit tai, cảcekrm giáigsjc nhưegqemxfmnh đshbgang nằqrkwm mơldrf.

Uyểjmymn Tìmxfmnh cầshbgm lấvwtby máigsjy sấvwtby, muốhzdzn mang trảcekr lạnotii trong ngătstgn kétstgo.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng liềcekrn nhảcekry dựpmmcng lêykjxn: “Đvequshbgng lạnotii đshbgshbgng lạnotii, em đshbgi đshbgâumitu a? Cẩbeekn thậomban thâumitn thểjmym mộkmaot chúegqet.”

“ Em chỉqids muốhzdzn cấvwtbt...”

“Anh tớykjxi anh tớykjxi...Anh tớykjxi cấvwtbt! Em nhanh ngồzxxgi xuốhzdzng, àojud khôxxhxng nằqrkwm xuốhzdzng đshbgâumity, nằqrkwm im khôxxhxng đshbgưegqeykjxc đshbgkmaong đshbgombay. Anh đshbgbeeky côxxhx lạnotii trêykjxn giưegqeafgcng, chíytldnh mìmxfmnh cầshbgm máigsjy sấvwtby, bưegqeykjxc đshbgi cũflpung trởiqudykjxn quỷvqro dịqids nhưegqe bay.

Mộkmaot láigsjt sau, anh quay trởiqud vềcekr, nhìmxfmn Uyểjmymn Tìmxfmnh. Uyểjmymn Tìmxfmnh nghĩscbr nghĩscbr, anh khôxxhxng phảcekri làojud ngốhzdzc luôxxhxn rồzxxgi chứshbg?

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng đshbgkmaot nhiêykjxn từrdsg trêykjxn đshbgvwtbt nhảcekry lêykjxn giưegqeafgcng, ôxxhxm ôxxhxm côxxhx la hétstgt ầshbgm ĩscbr: “A - - a a - - ha ha ha ha hôxxhxxxhx - - “

Uyểjmymn tìmxfmnh:...

Đvequáigsjm ngưegqeafgci Thiêykjxn Tuyếiqudt đshbgêykjxm nay ngủdkvn lạnotii đshbgâumity, nghe đshbgưegqeykjxc âumitm thanh nàojudy bỗumitng dưegqeng hoảcekrng sợykjx: “ Anh cảcekr lạnotii lêykjxn cơldrfn đshbgykjxn àojud?”

Uyểjmymn Tìmxfmnh trong lúegqec cấvwtbp báigsjch vộkmaoi vàojudng đshbgèppbe Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng lạnotii: “Bìmxfmnh tĩscbrnh! Khôxxhxng cầshbgn dọfhula đshbgếiqudn Bảcekro Bảcekro!”

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng lậombap tứshbgc bìmxfmnh tĩscbrnh lạnotii, đshbgpnxic biệumitt nghiêykjxm túegqec buôxxhxng côxxhx ra, đshbgjmym cho côxxhx nằqrkwm xuốhzdzng, sau đshbgóhzdz nằqrkwm úegqep sấvwtbp trêykjxn bụpnxing côxxhx: “Bảcekro Bảcekro, Bảcekro Bảcekro... Khôxxhxng phảcekri sợykjx, ta làojud ba con... Ha ha ha ha...” Ngưegqeafgci nàojudo đshbgóhzdz quỷvqro dịqidsegqeafgci rộkmaoykjxn.

Thiêykjxn Tuyếiqudt toàojudn thâumitn nổyuoui da gàojud, cảcekrm thấvwtby vôxxhxpmdfng dọfhula ngưegqeafgci. Ngưegqeafgci ởiqud phòhmkhng kháigsjc khôxxhxng nghe thấvwtby đshbgưegqeykjxc, Thiêykjxn Tuyếiqudt lắiqudng nghe thậombat lâumitu, lạnotii pháigsjt hiệumitn xung quanh đshbgcekru tĩscbrnh mịqidsch, nhịqidsn khôxxhxng đshbgưegqeykjxc run lêykjxn vàojudi cáigsji: “Cóhzdz phảcekri mìmxfmnh gặpnxip ảcekro giáigsjc rồzxxgi hay khôxxhxng?” Côxxhx lay A Thàojudnh.


A Thàojudnh vẻfvkm mặpnxit mặpnxit khôxxhxng cảcekrm xúegqec: “Làojudm sao vậombay?”

“Anh khôxxhxng cóhzdz nghe thấvwtby gìmxfm sao?”

“Nghe thấvwtby cáigsji gìmxfm?”

Thiêykjxn Tuyếiqudt sửglcmng sốhzdzt, đshbgkmaot nhiêykjxn co rúegqec vàojudo trong ngựpmmcc anh. A Thàojudnh thậombap phầshbgn hưegqeiqudng thụpnxiykjxu thưegqeơldrfng nhung nhớykjx củdkvna côxxhx, nóhzdzi: “Khôxxhxng cóhzdz việumitc gìmxfm khôxxhxng cóhzdz việumitc gìmxfm, mọfhuli việumitc đshbgãegqehzdz anh đshbgâumity.”

Ngàojudy hôxxhxm sau, cảcekr ngưegqeafgci Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng đshbgcekru khôxxhxng đshbgưegqeykjxc bìmxfmnh thưegqeafgcng. Thiêykjxn Tuyếiqudt cảcekrm thấvwtby chắiqudc chắiqudn tốhzdzi qua khôxxhxng phảcekri côxxhx gặpnxip ảcekro giáigsjc, lúegqec ấvwtby khẳnznrng đshbgqidsnh làojud tiếiqudng kêykjxu củdkvna anh trai! Xong rồzxxgi, cóhzdz phảcekri anh trai bịqids trúegqeng tàojud rồzxxgi khôxxhxng?

Trong lúegqec ătstgn đshbgiểjmymm tâumitm, Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng vẫdcgsn luôxxhxn cưegqeafgci trộkmaom, cưegqeafgci đshbgếiqudn nỗumiti cảcekr ngưegqeafgci Uyểjmymn Tìmxfmnh đshbgcekru nổyuoui da gàojud. Nhữshbgng ngưegqeafgci kháigsjc cũflpung cảcekrm thấvwtby vôxxhxpmdfng sợykjxegqei, bầshbgu khôxxhxng khíytldxxhxpmdfng quỷvqro dịqids

Ôfvkmng nộkmaoi Mụpnxic đshbgàojudnh phảcekri hỏuplgi: “Thiêykjxn Dưegqeơldrfng, con khôxxhxng sao chứshbg?”

“Khôxxhxng cóhzdz việumitc gìmxfm!” Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng nghiêykjxm túegqec nóhzdzi, sau đshbgóhzdzegqei đshbgshbgu gặpnxim báigsjnh mìmxfm, gặpnxim đshbgưegqeykjxc hai miệumitng, lạnotii ha ha hắiqudc hắiqudc cưegqeafgci rộkmaoykjxn, cưegqeafgci đshbgếiqudn sởiqudn cảcekr gai ốhzdzc.

Triểjmymn Huy nghĩscbr nghĩscbr: Chẳnznrng lẽdcgs khôxxhxng phảcekri mẹaelz đshbgang ởiqud thờafgci kỳglcmegqen kinh màojudojud ba sao?? Đvequúegqeng rồzxxgi, thờafgci kỳglcmegqen kinh nàojudy rốhzdzt cuộkmaoc làojudigsji tròhmkh chơldrfi gìmxfm? Tan họfhulc trởiqud vềcekr, cậombau nhấvwtbt đshbgqidsnh phảcekri tra máigsjy tíytldnh mộkmaot phen mớykjxi đshbgưegqeykjxc.

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng đshbgykjxn xong mộkmaot hồzxxgi, láigsjt sau lúegqec muốhzdzn đshbgưegqea con trai đshbgi họfhulc, Uyểjmymn Tìmxfmnh khôxxhxng dáigsjm đshbgjmym cho anh láigsji xe. Anh vộkmaoi vàojudng đshbgcekrm bảcekro: “Yêykjxn tâumitm yêykjxn tâumitm, anh nhấvwtbt đshbgqidsnh sẽdcgsigsji thậombat tốhzdzt, em làojudm sao cóhzdz thểjmymigsji xe đshbgưegqeykjxc?”

“Khôxxhxng cho anh cưegqeafgci nữshbga.” Uyểjmymn Tìmxfmnh cảcekrnh cáigsjo.

“Uh`m!” Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng nghiêykjxm túegqec gậombat đshbgshbgu, hai tay che mặpnxit mộkmaot phen, sau đshbgóhzdz vẻfvkm mặpnxit trởiqudykjxn vôxxhxpmdfng nghiêykjxm túegqec. Triểjmymn Huy hoảcekrng sợykjx, tay cũflpung thửglcm che mặpnxit mìmxfmnh mộkmaot phen, sau đshbgóhzdz soi vàojudo cửglcma kíytldnh: Khôxxhxng thay đshbgyuoui a! Ba biếiqudn sắiqudc mặpnxit cũflpung thậombat nhanh, cậombau cũflpung phảcekri luyệumitn thậombat tốhzdzt mớykjxi đshbgưegqeykjxc!

Sau khi đshbgưegqea con trai đshbgếiqudn trưegqeafgcng họfhulc, Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng liềcekrn đshbgưegqea Uyểjmymn Tìmxfmnh đshbgếiqudn bệumitnh việumitn. Lúegqec đshbgshbgu láigsji xe rấvwtbt nhanh, vềcekr sau nghĩscbr đshbgếiqudn Uyểjmymn Tìmxfmnh làojud phụpnxi nữshbghzdz thai, liềcekrn láigsji chậombam lạnotii, chậombam đshbgếiqudn mứshbgc cáigsjc xe phíytlda sau phảcekri tuýnznrt còhmkhi khôxxhxng ngừrdsgng giụpnxic anh đshbgi nhanh hơldrfn...


Uyểjmymn Tìmxfmnh hỏuplgi: “Anh rốhzdzt cuộkmaoc cóhzdz biếiqudt láigsji xe khôxxhxng đshbgvwtby?”

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng bấvwtbt đshbgiqudc dĩscbr liếiqudc côxxhx mộkmaot cáigsji: “Em đshbgrdsgng quấvwtby rầshbgy anh, anh đshbgang khẩbeekn trưegqeơldrfng a.”

“...”

Anh cóhzdz bao nhiêykjxu khẩbeekn trưegqeơldrfng, liềcekrn khôxxhxng cầshbgn phảcekri nóhzdzi nữshbga rồzxxgi. Trảcekri qua sựpmmc chuẩbeekn đshbgigsjn chíytldnh xáigsjc củdkvna bệumitnh việumitn, Uyểjmymn Tìmxfmnh đshbgíytldch thịqidsojud đshbgãegqe mang thai, sau đshbgóhzdz Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng liềcekrn hồzxxg đshbgzxxg. Khẩbeekn trưegqeơldrfng đshbgưegqea côxxhx vềcekr nhàojud, sau đshbgóhzdz gọfhuli đshbgiệumitn thoạnotii cho Thiêykjxn Tuyếiqudt, Thiêykjxn thàojudnh: chịqidsumitu hai ngưegqeafgci mang thai rồzxxgi!

Sau đshbgóhzdz gọfhuli đshbgiệumitn thoạnotii đshbgếiqudn côxxhxng ty: Lãegqeo tửglcm muốhzdzn nghỉqids sinh, đshbgáigsjm ngưegqeafgci cáigsjc cậombau ai cũflpung khôxxhxng đshbgưegqeykjxc quấvwtby rầshbgy!

Toàojudn bộkmaoxxhxng ty đshbgcekru pháigsjt hoảcekrng!

Thờafgci đshbgiểjmymm Thiêykjxn Tuyếiqudt đshbgi tớykjxi nhàojud họfhul Mụpnxic, Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng đshbgang ngâumity ngôxxhxegqeafgci. Uyểjmymn Tìmxfmnh bấvwtbt đshbgiqudc dĩscbr ngồzxxgi ởiqudykjxn cạnotinh xem tạnotip chíytld, côxxhx thậombat sựpmmc khôxxhxng cóhzdzigsjch nàojudo cóhzdz thểjmym tiếiqudn vàojudo thếiqud giớykjxi củdkvna anh.

Thiêykjxn Tuyếiqudt hỏuplgi Uyểjmymn tìmxfmnh: “Cậombau thậombat sựpmmc mang thai sao?”

Uyểjmymn Tìmxfmnh gậombat đshbgshbgu.

Sau đshbgóhzdz Thiêykjxn Tuyếiqudt liềcekrn đshbgem Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng giẫdcgsm cho tỉqidsnh dậombay: “Anh đshbgúegqeng làojudykjxn cặpnxin bãegqe! Cóhzdz hai đshbgshbga con còhmkhn chưegqea đshbgdkvn sao? Làojudm sao còhmkhn muốhzdzn Uyểjmymn Tìmxfmnh sinh thêykjxm nữshbga??Sảcekrn phụpnxi lớykjxn tuổyuoui rấvwtbt nguy hiểjmymm a...”

Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng thôxxhxi ngâumity ngôxxhxegqeafgci, bắiqudt đshbgshbgu khẩbeekn trưegqeơldrfng trởiqud lạnotii.

Uyểjmymn Tìmxfmnh ătstgn cơldrfm, đshbgi đshbgưegqeafgcng hay đshbgi toilet bấvwtbt cứshbgegqec nàojudo anh cũflpung lo lắiqudng. Chỉqids cầshbgn Uyểjmymn Tìmxfmnh ngáigsjp dàojudi, hay duỗumiti lưegqeng gìmxfmmxfm đshbgóhzdz, cảcekr ngưegqeafgci anh nhưegqe muốhzdzn bay qua. Mọfhuli ngưegqeafgci thấvwtby đshbgưegqeykjxc phảcekrn ứshbgng nàojudy cũflpung khôxxhxng khỏuplgi cảcekrm thấvwtby quáigsjegqenh liệumitt rồzxxgi.

Uyểjmymn Tìmxfmnh vốhzdzn làojud mộkmaot ngưegqeafgci vợykjx hiềcekrn, mẹaelz đshbgcekrm. Côxxhx tựpmmc nhiêykjxn khôxxhxng đshbgjmym cho chồzxxgng con gặpnxip chuyệumitn khôxxhxng may, vìmxfm thếiqud liềcekrn nghĩscbr biệumitn pháigsjp dờafgci đshbgi lựpmmcc chúegqe ýnznr Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng.

“Anh muốhzdzn nóhzdzojud con gáigsji hay con trai?”

“Con trai!” Mụpnxic Thiêykjxn Dưegqeơldrfng khẳnznrng đshbgqidsnh trảcekr lờafgci.

“Con gáigsji khôxxhxng tốhzdzt sao?”

“Tốhzdzt! Nhưegqeng mộkmaot mìmxfmnh Nhan Nhan làojud đshbgdkvn rồzxxgi!” Con gáigsji cũflpung rấvwtbt tốhzdzt a, nhưegqeng mộkmaot mìmxfmnh anh khôxxhxng biếiqudt phảcekri chia sẻfvkmmxfmnh cảcekrm nhưegqe thếiqudojudo, cho nêykjxn vẫdcgsn làojud con trai thìmxfm tốhzdzt hơldrfn!

xxhx lạnotii hỏuplgi tiếiqudp: “Đvequpnxit têykjxn cho con làojudmxfm mớykjxi tốhzdzt đshbgâumity?”

“Mụpnxic Triểjmymn Lạnotic!”

“...Anh khôxxhxng phảcekri làojud muốhzdzn con trai sao?”

“ Con trai kêykjxu têykjxn nàojudy cũflpung tốhzdzt. Con gáigsji dùpmdfng têykjxn nàojudy lạnotii càojudng tốhzdzt, làojud trai hay làojudigsji dùpmdfng têykjxn nàojudy đshbgcekru đshbgưegqeykjxc.” Dùpmdf sao anh cũflpung rấvwtbt dụpnxing tâumitm suy nghĩscbr mộkmaot cáigsji têykjxn trai gáigsji đshbgcekru hợykjxp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.