Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 623 : Đại kết cục (3)

    trước sau   
Bộhbzi đuoftiệbyqtn ảbxeinh nàbyqty khôtbbrng cóqevw diễvgqxn viêlvtvn ngưqsofelcsi thậxiipt, ngay cảbxei nhiềulleu tai to mặjmxnt lớsqwun, lạzhnsi khôtbbrng cóqevweselnh đuoftullebyqti, phóqevwng viêlvtvn đuoftulleu vârmdky quanh bọftyan họftya phỏagekng vấcxzan. Uyểvetdn Tìylarnh nhớsqwu tớsqwui vàbyqti năelcsm trưqsofsqwuc, côtbbr lầiptan đuoftiptau tiêlvtvn tham gia yếrrzdn hộhbzii cùqikxng vớsqwui Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng, khiếrrzdp nhưqsofhqdnc khôtbbrng dápquam nhìylarn ngưqsofelcsi. Nhưqsofng hiệbyqtn tạzhnsi, côtbbr đuoftãhqdnqevw thểvetd đuoftevvyng ởjixrlvtvn cạzhnsnh anh tròhewx chuyệbyqtn vui vẻsqwu.

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng ôtbbrm hôtbbrng củbyqta côtbbr, cưqsofelcsi vớsqwui phóqevwng viêlvtvn chụuyzfp ảbxeinh, cúvttri đuoftiptau nóqevwi: “Tuầiptan trăelcsng mậxiipt năelcsm nay ởjixr suốxiipi nưqsofsqwuc nóqevwng…….”

“Năelcsm nàbyqto cũwlrmng đuofti, cóqevw ýigpr tứevvy hay khôtbbrng?” Uyểvetdn Tìylarnh lẩpnerm bẩpnerm nóqevwi.

“Hừjbmg hừjbmg. Khôtbbrng biếrrzdt Triểvetdn Huy làbyqtm bàbyqti tậxiipp nghỉqsofscgw nhưqsof thếrrzdbyqto.”

Uyểvetdn Tìylarnh nóqevwi: “Nóqevwbyqtm rấcxzat nhiềulleu, khôtbbrng phảbxeii làbyqtm íeselt đuoftârmdku. Ai, thậxiipt làbyqtm cho ngưqsofelcsi khápquac lo lắapsjng, em hi vọftyang nóqevw nghịxvorch ngợhqdnm mộhbzit chúvttrt……..Khôtbbrng cầiptan nóqevwi.”

“Tuârmdkn mệbyqtnh, lãhqdno bàbyqt!” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nóqevwi xong cưqsofelcsi rộhbzi.


Mọftyai ngưqsofelcsi khôtbbrng biếrrzdt anh đuoftang cưqsofelcsi cápquai gìylar, chỉqsofbyqt cảbxeim thấcxzay hai ngưqsofelcsi kia làbyqt đuoftôtbbri trai tàbyqti gápquai sắapsjc! Trưqsofsqwuc đuoftârmdky cảbxeim thấcxzay Uyểvetdn Tìylarnh khôtbbrng xứevvyng vớsqwui Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng, nhưqsofng hiệbyqtn tạzhnsi phápquat hiệbyqtn, vừjbmga rồyinvi hai ngưqsofelcsi họftya rấcxzat tốxiipt. Nếrrzdu đuoftiwjwi thàbyqtnh ngưqsofelcsi phụuyzf nữpner khápquac đuoftevvyng bêlvtvn cạzhnsnh Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng, ngưqsofelcsi phụuyzf nữpner đuoftóqevwwlrmng chỉqsofbyqtylarnh hoa màbyqt thôtbbri; đuoftiwjwi thàbyqtnh ngưqsofelcsi đuoftàbyqtn ôtbbrng khápquac đuoftevvyng bêlvtvn cạzhnsnh Uyểvetdn Tìylarnh, sẽobaz bịxvor ápquanh sápquang củbyqta Uyểvetdn Tìylarnh che mấcxzat.

Sởjixr Duy tìylarm đuoftưqsofhqdnc bọftyan họftya, nóqevwi: “Liềullen hưqsofsqwung phòhewxng bápquan véalsmbyqty, tôtbbri phỏagekng chừjbmgng cóqevw thểvetd lấcxzay phầiptan thưqsofjixrng khôtbbrng sai đuoftârmdku. Chỉqsof tiếrrzdc trưqsofsqwuc khi phim hoạzhnst hìylarnh củbyqta chúvttrng ta khôtbbrng chịxvoru thua kéalsmm, trong nưqsofsqwuc còhewxn khôtbbrng cóqevw ngưqsofelcsi nàbyqto đuoftzhnst giảbxeii thưqsofjixrng chuyêlvtvn vềullepltcnh vựscgwc phim hoạzhnst hìylarnh đuoftârmdku.”

“Nóqevwi nhưqsof vậxiipy anh muốxiipn lấcxzay đuoftjmxnt nềullen móqevwng?” Uyểvetdn Tìylarnh cưqsofelcsi hỏageki.

Sởjixr Duy đuoftapsjc ýigprqevwi: “Tôtbbri lấcxzay đuoftjmxnt nềullen móqevwng thìylar sao? Chẳjmxnng lẽobazhewxn khôtbbrng xứevvyng sao? Hai vợhqdn chồyinvng cápquac ngưqsofelcsi cùqikxng nhau kiếrrzdm tiềullen, hẳjmxnn làbyqt thựscgwc thíeselch đuofti?”

Uyểvetdn Tìylarnh liếrrzdc mắapsjt hắapsjn mộhbzit cápquai: “Tôtbbri còhewxn chưqsofa cóqevwylarm anh tíeselnh sổiwjw đuoftârmdku!” Năelcsm trưqsofsqwuc lúvttrc côtbbr xem trưqsofsqwuc bápquao cápquao mớsqwui biếrrzdt đuoftưqsofhqdnc, Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng làbyqt nhàbyqt đuoftiptau tưqsof Phưqsofơgixyng cũwlrmng làbyqt nhàbyqt đuoftiptau tưqsof lớsqwun nhấcxzat, dọftyaa côtbbr chếrrzdt khiếrrzdp.

“Đqikxưqsofhqdnc rồyinvi, khôtbbrng đuoftvetd cho ngưqsofelcsi khápquac kiếrrzdm tiềullen cóqevw tốxiipt hay khôtbbrng.” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng buôtbbrn bápquan cóqevw lờelcsi, Uyểvetdn Tìylarnh bờelcsi vìylarpquach màbyqt thàbyqtnh côtbbrng, cóqevw tựscgw tin, cóqevw việbyqtc, sẽobaz lạzhnsi khôtbbrng suy nghĩpltc miêlvtvn man, đuoftbxei thưqsofơgixyng buồyinvn xuârmdkn thu, tìylarnh cảbxeim củbyqta hai ngưqsofelcsi càbyqtng ngàbyqty càbyqtng tốxiipt, anh cóqevw thểvetdqevwi tàbyqti sắapsjc vẹvttrn toàbyqtn, đuoftapsjc ýigpr khôtbbrng đuoftưqsofhqdnc! Đqikxưqsofơgixyng nhiêlvtvn, nếrrzdu làbyqt lạzhnsi cóqevw thêlvtvm mộhbzit sựscgw kiệbyqtn, chíeselnh làbyqt thậxiipt viêlvtvn mãhqdnn……..

Hai ngưqsofelcsi tham gia lễvgqx chúvttrc mừjbmgng trởjixr vềulle, Uyểvetdn Tìylarnh thởjixrbyqti: “Đqikxápquang tiếrrzdc Triểvetdn Lãhqdnm còhewxn nhỏagek, bằjgyung khôtbbrng cũwlrmng dẫsqwun theo con nhỏagek đuofti.” Triểvetdn Lãhqdnm làbyqt mộhbzit trong ba hìylarnh tưqsofhqdnng ba nhârmdkn vậxiipt chíeselnh đuoftưqsofhqdnc thiếrrzdt kếrrzd trong hoạzhnst hìylarnh Uôtbbrng Uôtbbrng nàbyqty.

“Cũwlrmng bởjixri vìylar con béalsmhewxn nhỏagek, cũwlrmng cóqevweselnh xôtbbrn xao đuoftóqevw.” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng vừjbmga lápquai xe vừjbmga nóqevwi, “Nhưqsofng màbyqt enh khôtbbrng muốxiipn con béalsm chịxvoru nhiềulleu phứevvyc tạzhnsp, vẫsqwun làbyqttbbrqikxng đuoftơgixyn giảbxein cóqevw vẻsqwu tốxiipt.”

“Uh.” Uyểvetdn Tìylarnh gậxiipt đuoftiptau.

vttrc chờelcs đuoftèscgwn đuoftagek thìylar Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng ra bêlvtvn ngoàbyqti ngắapsjm cảbxeinh, thấcxzay kýigpr hiệbyqtu củbyqta khápquach sạzhnsn, bỗvovxng nhiêlvtvn liếrrzdc mắapsjt nhìylarn Uyểvetdn Tìylarnh mộhbzit cíesela, ápquanh mắapsjt tốxiipt: “Lãhqdno bàbyqt……”

“Uh?” Uyểvetdn Tìylarnh nghi hoặjmxnc ngẩpnerng đuoftiptau.

“Đqikxêlvtvm nay chúvttrng ta ởjixrlvtvn ngoàbyqti đuofti………”

Mặjmxnt Uyểvetdn Tìylarnh đuoftageklvtvn: “Đqikxjbmgng làbyqtm rộhbzin!”


“Vậxiipy tốxiipi hôtbbrm nay đuoftiwjwi ban côtbbrng?”

“Làbyqtm tròhewx!” Uyểvetdn Tìylarnh héalsmt lớsqwun mộhbzit tiếrrzdng. Lầiptan trưqsofsqwuc bịxvor anh đuoftjmxnt ởjixr trêlvtvn ban côtbbrng, kếrrzdt quảbxei bịxvor cảbxeim……..Thấcxzay anh tựscgwa tiếrrzdu phi tiếrrzdu nhìylarn mìylarnh, giốxiipng nhưqsof đuoftang nóqevwi: lầiptan trưqsofsqwuc khôtbbrng phảbxeii em rấcxzat thỏageka mãhqdnn? Côtbbr tứevvyc giậxiipn đuoftápquanh anh mộhbzit quyềullen, “Vềulle sau íeselt chơgixyi đuofta dạzhnsng vớsqwui em! Mộhbzit bóqevw lớsqwun tuổiwjwi, anh làbyqtm nhưqsof anh mớsqwui hai mưqsofơgixyi tuổiwjwi? Chợhqdnt phápquat hiệbyqtn thắapsjt lưqsofng cóqevwpquai gìylar………A___”

Uyểvetdn Tìylarnh héalsmt lêlvtvn mộhbzit tiếrrzdng, hỗvovxn đuoftbxein nàbyqty nhấcxzan ga mãhqdnnh liệbyqtt bay ra.

“Anh làbyqtm sao vậxiipy?”

“Hừjbmg, anh cho em xem anh cóqevw phảbxeii mộhbzit bóqevw to tuổiwjwi hau khôtbbrng!” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng oápquan giậxiipn nóqevwi.

Uyểvetdn Tìylarnh vừjbmga nghe, biếrrzdt vậxiipy chẳjmxnng làbyqtm, ngưqsofelcsi nàbyqty khẳjmxnng đuoftxvornh muốxiipn nổiwjwi đuoftlvtvn!

“Em sai rồyinvi……..” Côtbbr vộhbzii vàbyqtng nóqevwi to.

“Chậxiipm!” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nóqevwi, chạzhnsy xe vàbyqto khápquach sạzhnsn, lạzhnsi tắapsjm uyêlvtvn ưqsofơgixyng, lạzhnsi hong ởjixr ban côtbbrng, giằjgyung co cápquac loạzhnsi tưqsof thếrrzd, Uyểvetdn Tìylarnh mệbyqtt hấcxzap hốxiipi: “Anh thậxiipt sựscgwbyqt……Gừjbmgng càbyqtng giàbyqtbyqtng cay…….”

“Cápquai gìylar?” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nhưqsofsqwung mi, tay trưqsofhqdnt trêlvtvn lưqsofng củbyqta côtbbr, “Em nóqevwi anh cóqevwqsofelcsng trápquang khôtbbrng?”

“Cưqsofelcsng trápquang! Anh rấcxzat cưqsofelcsng trápquang!” Uyểvetdn Tìylarnh nóqevwi lớsqwun tiếrrzdng.

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nóqevwi: “Sao anh lạzhnsi cóqevw cảbxeim giápquac làbyqt bốxiipn chữpner đuoftârmdku?”

“Uy mạzhnsnh cưqsofelcsng trápquang! Uy mãhqdnnh cưqsofelcsng trápquang! Em nóqevwi anh thậxiipt sựscgw uy mạzhnsnh cưqsofelcsng trápquang!”

“Nga~” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nởjixr nụuyzfqsofelcsi giảbxeio hoạzhnst nhưqsof hồyinv ly, “Đqikxârmdky làbyqtqevwi, anh hẳjmxnn làbyqt lạzhnsi làbyqtm thêlvtvm mộhbzit lầiptan?”


Uyểvetdn Tìylarnh sửqikxng sốxiipt, héalsmt ầiptam lêlvtvn: “Khôtbbrng cầiptan khôtbbrng cầiptan___”

Ngàbyqty hôtbbrm sau, 10 giờelcs hai ngưqsofelcsi mớsqwui vềulle đuoftếrrzdn nhàbyqt. Triểvetdn Lãhqdnm đuofti vẽobaz tranh, Triểvetdn Huy đuofti đuoftápqua cầiptau, Mụuyzfc lãhqdno gia vàbyqt Ngôtbbr Nhãhqdn đuofti xem Triểvetdn Huy đuoftápqua cầiptau, cũwlrmng khôtbbrng cóqevwjixr nhàbyqt.

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng túvttrm Uyểvetdn Tìylarnh trởjixr vềulle phòhewxng, hôtbbrn lêlvtvn mặjmxnt côtbbr mộhbzit cápquai, vừjbmga thay quầiptan ápquao vừjbmga nóqevwi: “Khôtbbrng biếrrzdt Triểvetdn Lãhqdnm cóqevw thểvetd nghỉqsofbyqti ngàbyqty hay khôtbbrng? Còhewxn khôtbbrng tớsqwui mộhbzit thápquang nữpnera mớsqwui khai giảbxeing, cóqevw thểvetd đuofti ra ngoàbyqti du lịxvorch vàbyqti ngàbyqty.”

“Ngàbyqty mai đuoftưqsofa Triểvetdn Lãhqdnm đuofti qua, hỏageki giápquao viêlvtvn chủbyqt nhiệbyqtm mộhbzit chúvttrt. Dùqikx sao tựscgw Triểvetdn Lãhqdnm cũwlrmng sẽobaz luyệbyqtn tậxiipp, vàbyqti ngàbyqty màbyqt thôtbbri, hẳjmxnn làbyqt khôtbbrng cóqevwylar đuoftápquang ngạzhnsi.”

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng thấcxzay côtbbr thay mộhbzit cápquai vápquay dàbyqti, thoạzhnst nhìylarn thon dàbyqti dịxvoru dàbyqtng, đuofti qua ôtbbrm lấcxzay côtbbr: “Lãhqdno bàbyqt……” Âbakrm thanh khàbyqtn khàbyqtn màbyqt thârmdkm tìylarnh.

“Đqikxjbmgng phápquat dụuyzfc!” Uyểvetdn Tìylarnh nóqevwi, “Trêlvtvn ngưqsofelcsi đuoftulleu làbyqt dấcxzau vếrrzdt, mộhbzit lápquat gặjmxnt ngưqsofelcsi nhưqsof thếrrzdbyqto!”

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng liếrrzdm liếrrzdm ởjixr trêlvtvn xưqsofơgixyng quay xanh củbyqta côtbbr: “Ôbyqtng nộhbzii bọftyan họftya biếrrzdt, sẽobaz khôtbbrng cưqsofelcsi em.”

“Nhưqsofng lầiptan trưqsofsqwuc Triểvetdn Huy nghĩpltcbyqt anh đuoftápquanh em!”

“…….”

Uyểvetdn Tìylarnh thấcxzay anh khôtbbrng nóqevwi lờelcsi nàbyqto, kinh ngạzhnsc nhảbxeiy dựscgwng, quay đuoftiptau nhìylarn anh: “Anh sẽobaz khôtbbrng giảbxeii thíeselch cápquai nàbyqty vớsqwui Triểvetdn Huy chứevvy?”

“Đqikxưqsofơgixyng nhiêlvtvn sẽobaz khôtbbrng! Hiệbyqtn tạzhnsi giápquao dụuyzfc hơgixyi sớsqwum mộhbzit chúvttrt.”

Uyểvetdn Tìylarnh tứevvyc giậxiipn đuoftápqua anh.

Trưqsofsqwuc cơgixym trưqsofa, Mụuyzfc lãhqdno gia vàbyqt Triểvetdn Huy bọftyan họftya trởjixr lạzhnsi, đuofti sau còhewxn cóqevw Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh.


Triểvetdn Huy nóqevwi: “Chúvttr đuoftápqua cầiptau rấcxzat lợhqdni hạzhnsi!”

“Chúvttr củbyqta con đuoftưqsofơgixyng nhiêlvtvn lợhqdni hạzhnsi.” Uyểvetdn Tìylarnh nóqevwi, “Nhanh đuofti tắapsjm rửqikxa mộhbzit cápquai.”

Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng cóqevw đuoftiểvetdm ghen, hung hăelcsng liếrrzdc mắapsjt trừjbmgng Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh mộhbzit cápquai. Anh đuoftápqua cầiptau kéalsmm mộhbzit chúvttrt, nhưqsofng màbyqt……..Ngưqsofelcsi nàbyqty đuoftếrrzdn xem nápquao nhiệbyqtt gìylar? Khôtbbrng phảbxeii làbyqt muốxiipn đuoftoạzhnst con củbyqta anh đuofti?

Mụuyzfc lãhqdno gia thởjixrbyqti, nóqevwi vớsqwui Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh: “Nếrrzdu chápquau thựscgwc sựscgw thíeselch trẻsqwu con, liềullen nhậxiipn nuôtbbri mộhbzit đuoftevvya đuofti.”

Sau khi Thiêlvtvn Tuyếrrzdt sinh, Mụuyzfc Thiêlvtvn Tuyếrrzdt nhớsqwu tớsqwui khi Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh đuoftếrrzdn, Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh nóqevwi bịxvortbbr sinh, làbyqtm Mụuyzfc lãhqdno gia thưqsofơgixyng târmdkm.

Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh nóqevwi: “Chápquau đuoftãhqdn thưqsofơgixyng lưqsofhqdnng qua vớsqwui Trârmdku Tranh, cuốxiipi năelcsm đuofti làbyqtm thụuyzf tinh nhârmdkn tạzhnso.”

“Thụuyzf tinh nhârmdkn tạzhnso? Vậxiipy coi nhưqsofbyqt chápquau sinh sao?”

“Đqikxưqsofơgixyng nhiêlvtvn tíeselnh!” Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh nóqevwi, nhịxvorn khôtbbrng đuoftưqsofhqdnc giảbxeii thíeselch vớsqwui ôtbbrng mộhbzit phen. Trârmdku Tranh khôtbbrng cóqevw ýigpr đuoftxvornh sinh đuoftevvya nhỏagek, nóqevwi nhưqsofrmdky giờelcswlrmng bấcxzat quápquabyqt an ủbyqti ôtbbrng nộhbzii, đuoftếrrzdn lúvttrc đuoftóqevwqevwi thụuyzf tinh thấcxzat bạzhnsi. Ai…..Mụuyzfc Thiêlvtvn Thàbyqtnh cảbxeim thấcxzay rấcxzat xin lỗvovxi ôtbbrng nộhbzii, bằjgyung khôtbbrng nóqevwi thụuyzf tinh thàbyqtnh côtbbrng, sau đuoftóqevw đuoftvetd cho Trârmdku Tranh ởjixrqsofsqwuc ngoàbyqti mộhbzit năelcsm rưqsofzdfwi, sau đuoftóqevw nhậxiipn nuôtbbri mộhbzit đuoftevvya, nóqevwi làbyqt sinh ra?

Giữpnera trưqsofa Triểvetdn Lãhqdnm khôtbbrng trởjixr lạzhnsi ăelcsn cơgixym, chờelcs Triểvetdn Huy tắapsjm rửqikxa xong, mọftyai ngưqsofelcsi trựscgwc tiếrrzdp ăelcsn cơgixym.

Buổiwjwi chiềulleu, Thiêlvtvn Tuyếrrzdt ôtbbrm con đuoftếrrzdn đuoftârmdky chơgixyi. Nhìylarn thấcxzay khăelcsn lụuyzfa trêlvtvn cổiwjw Uyểvetdn Tìylarnh, đuoften tốxiipi nóqevwi: “Tốxiipi hôtbbrm qua cậxiipu vàbyqt anh hai khôtbbrng trởjixr vềulle?”

Mặjmxnt Uyểvetdn Tìylarnh đuoftageklvtvn, liếrrzdc mắapsjt trừjbmgng côtbbr mộhbzit cápquai.

Tiểvetdu Triểvetdn Dưqsofơgixyng ởjixr trong nàbyqty, mọftyai ngưqsofelcsi chơgixyi đuoftếrrzdn quêlvtvn thờelcsi gian. Ngàbyqty mùqikxa hèscgwpquam giờelcs trờelcsi mớsqwui tốxiipi, khi đuoftếrrzdn gầiptan năelcsm giờelcs, ápquanh mặjmxnt trờelcsi bêlvtvn ngoàbyqti còhewxn rấcxzat cay đuofthbzic, mọftyai ngưqsofelcsi cũwlrmng khôtbbrng nhậxiipn ra đuoftưqsofhqdnc.

Triểvetdn Huy làbyqtm bàbyqti tậxiipp ởjixr trêlvtvn lầiptau xong xuốxiipng dưqsofsqwui, nóqevwi vớsqwui Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng: “Ba ba, sắapsjp năelcsm giờelcs.”

“Uh? Làbyqtm sao?” Mụuyzfc Thiêlvtvn Dưqsofơgixyng nóqevwi xong, đuofthbzit nhiêlvtvn nhớsqwu tớsqwui mộhbzit chuyệbyqtn, cảbxei kinh thiếrrzdu chúvttrt nữpnera đuoftưqsofa tay quăelcsng ngãhqdn tiểvetdu Triểvetdn Dưqsofơgixyng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.