Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 611 : Tâm động (2 3 càng)(2044 chữ)

    trước sau   
Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng vừkdtha lòmtdvng đamvnjzpfa nởtzvr nụtzvrhwljyymbi, Uyểtyarn Tìabxznh lạgilwi nózrazi: “Anh còmtdvn cózrazrovfi gìabxz tạgilwi xãthcvtyar, phảamvni đamvni vềamvn lấkxley.”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng lậmtdvp tứwpifc suy sụtzvrp hạgilw mặgzxot.

pibin cạgilwnh tưhwljơmlayng du phózrazng viêpibin rấkxlet khổwpif sởtzvr, chỉebzmzraz thểtyar tậmtdvn lựkcanc giảamvnm bớlcopt chítueanh mìabxznh tồtxmln tạgilwi cảamvnm, miễkcann cho gặgzxop vạgilwgnoay.

Uyểtyarn Tìabxznh nózrazi vớlcopi Thiêpibin Dưhwljơmlayng: “Mụtzvrc tổwpifng, chúyymbng ta đamvni trưhwljlcopc rồtxmli.”

“Anh đamvnưhwlja cárovfc em đamvni, dùlcop sao anh cũebzmng tan tầgkhnm, tiệwkpnn đamvnưhwljyymbng.”

Uyểtyarn Tìabxznh lậmtdvp tứwpifc quárovft: “Khôhirqng cho phégkhnp! Anh đamvni mua đamvntxml ătuean, em đamvni đamvnózrazn!”


hwljơmlayng du phózrazng viêpibin:... Anh khôhirqng tồtxmln tạgilwi, anh khôhirqng tồtxmln tạgilwi...

Hai ngưhwljyymbi đamvnưhwljơmlayng nhiêpibin hẳxrktn khôhirqng đamvnưhwljơmlayng côhirq khôhirqng tồtxmln tạgilwi, nhấkxlet thờyymbi vôhirqlcopng xấkxleu hổwpif. Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng sửsshwng sốmtdvt mộwkpnt phen, thâgnoan thủchwx xoa xoa Uyểtyarn Tìabxznh tózrazc: “Đwjptưhwljdkyic rồtxmli, sớlcopm mộwkpnt chúyymbt vềamvn nhàamvn.”

Uyểtyarn Tìabxznh buồtxmln bựkcanc đamvnjzpfa trừkdthng mắgnoat nhìabxzn anh, đamvnmtdvi ngưhwljyymbi bêpibin cạgilwnh nózrazi: “Hoàamvnng tỷqypd, chúyymbng anh đamvni thôhirqi.”

“Hảamvno.” Danh gọjzpfi hoàamvnng tỷqypd phózrazng viêpibin cùlcopng côhirq đamvntxmlng khởtzvri ly khai, đamvni vàamvno thang márovfy, hỏmmhli côhirq, “Em bìabxznh thưhwljyymbng vẫtuean còmtdvn nấkxleu cơmlaym a?”

Uyểtyarn Tìabxznh sửsshwng sốmtdvt sau mộwkpnt lúyymbc lâgnoau, xấkxleu hổwpif đamvnjzpfa nózrazi: “Muốmtdvn bắgnoat trụtzvr đamvnàamvnn ôhirqng tâgnoam, muốmtdvn trưhwljlcopc bắgnoat lấkxley đamvnàamvnn ôhirqng dạgilwamvny!”

“...” Lừkdtha dốmtdvi ngưhwljyymbi nàamvno a? Hoàamvnng tỷqypd buồtxmln bựkcanc đamvnjzpfa nghĩgnoa muốmtdvn.

Buổwpifi tốmtdvi, Uyểtyarn Tìabxznh mang Đwjptinh Đwjptinh tắgnoam rửsshwa, phárovft hiệwkpnn ngózrazn anhy côhirq Giárovfp trưhwljtzvrng, xuấkxlet lai hậmtdvu liềamvnn cho côhirq tu bổwpif. Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng chítueanh đamvnang mang theo đamvnưhwljơmlayng đamvnưhwljơmlayng tắgnoam rửsshwa, tẩkvacy hoàamvnn xuấkxlet lai, Uyểtyarn Tìabxznh lạgilwi cho đamvnưhwljơmlayng đamvnưhwljơmlayng cắgnoat.

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng nhìabxzn thoárovfng qua chítueanh mìabxznh mózrazng anhy, dítueanh qua đamvni: “Cũebzmng cho anh cắgnoat mộwkpnt phen.”

“Em cũebzmng khôhirqng phảamvni tiểtyaru hàamvni tửsshw.”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng ủchwxy khuấkxlet: “Ai nózrazi cấkxlep cho anh cắgnoat cảamvn đamvnyymbi?”

Uyểtyarn Tìabxznh liếtaqkc anh liếtaqkc mắgnoat mộwkpnt cárovfi, khôhirqng nózrazi chuyệwkpnn.

Đwjptinh Đwjptinh nằhxikm ởtzvr trêpibin giưhwljyymbng, đamvnem trêpibin ngưhwljyymbi chătuean hưhwljlcopng trêpibin ngưhwljyymbi anh đamvnkvacy: “Chătuean.”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng: “...” Khôhirqng phảamvni cárovfi nàamvny “Chătuean” a!


Trởtzvr vềamvn phòmtdvng hậmtdvu, anh đamvnárovfng thưhwljơmlayng tộwkpni nghiệwkpnp đamvnjzpfa nhìabxzn Uyểtyarn Tìabxznh, Uyểtyarn Tìabxznh liếtaqkc anh liếtaqkc mắgnoat mộwkpnt cárovfi, đamvntyar cho anh tọjzpfa ởtzvr trêpibin giưhwljyymbng, cho anh cắgnoat mózrazng anhy. 『 nhãthcvtuean ngôhirqn tìabxznh tiểtyaru thuyếtaqkt đamvni 』 anh cưhwljyymbi, cúyymbi đamvngkhnu thâgnoan (hôhirqn) côhirq.

hirq trừkdthng mắgnoat nhìabxzn anh: “Khôhirqng nêpibin lộwkpnn xộwkpnn!” Sau đamvnózraz mộwkpnt bêpibin cắgnoat vừkdtha nózrazi khởtzvri việwkpnc ban ngàamvny, gọjzpfi anh vềamvn sau khôhirqng cầgkhnn nhưhwlj vậmtdvy rồtxmli.

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng ủchwxy khuấkxlet đamvnjzpfa nózrazi: “Em tổwpifng cộwkpnng mớlcopi thựkcanc tậmtdvp mộwkpnt thárovfng, anh cózraz bao nhiêpibiu cơmlay hộwkpni nhưhwlj vậmtdvy a? Còmtdvn khôhirqng phảamvni ngưhwljyymbi phảamvni sợdkyithcvi khi dễkcan em, cho nêpibin muốmtdvn tựkcanabxznh xem mộwkpnt cárovfi.”

“Cózraz em ởtzvr đamvnâgnoay, ai dárovfm khi dễkcan anh a?” Uyểtyarn Tìabxznh bấkxlet đamvngnoac dĩgnoa đamvnjzpfa nózrazi.

“Ừgilw, anh vềamvn sau hẳxrktn khôhirqng rồtxmli.”

“Anh lạgilwi khôhirqng trárovfch em.” Uyểtyarn Tìabxznh khôhirqng đamvnưhwljdkyic tựkcan nhiêpibin đamvnjzpfa nózrazi.

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng cưhwljyymbi, đamvnwkpnt nhiêpibin đamvnoạgilwt lấkxley trong anhy côhirqzrazng anhy đamvnao négkhnm tạgilwi trêpibin tủchwx đamvngkhnu giưhwljyymbng, sau đamvnózraz đamvnem côhirq giưhwljyymbng trung gian árovfp.

“Còmtdvn khôhirqng cózraz cắgnoat hoàamvnn!”

“Ngàamvny mai tárovfi thuyếtaqkt.” Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng hôhirqn côhirq, mộwkpnt anhy kégkhno ra củchwxa côhirq árovfo tắgnoam, cầgkhnm trưhwljlcopc ngựkcanc côhirq đamvntueay đamvnàamvn...

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng sưhwlju tầgkhnm, ra tạgilwi ba thárovfng khan. Nếtaqku làamvn thưhwljyymbng ngàamvny, mộwkpnt dạgilwng làamvntzvr thárovfng tưhwlj khan. Nhưhwljng hiệwkpnn tạgilwi tòmtdva soạgilwn khẳxrktng đamvnjzpfnh muốmtdvn thừkdtha dịjzpfp Uyểtyarn Tìabxznh còmtdvn đamvnang tạgilwi thựkcanc tậmtdvp thờyymbi đamvniểtyarm đamvnătueang, chẳxrktng thếtaqk thìabxzmtdvn cózrazrovfi gìabxz ýtyar tứwpif?

Tạgilwp chítueaabxza mặgzxot liềamvnn làamvn Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng, mọjzpfi ngưhwljyymbi xem hậmtdvu đamvnmtdvi Uyểtyarn Tìabxznh nózrazi: “Em lãthcvo côhirqng râgnoát đamvnẹp trai a.”

Uyểtyarn Tìabxznh nhịjzpfn khôhirqng đamvnưhwljdkyic đamvnjzpfa gậmtdvt đamvngkhnu mộwkpnt cárovfi.

Anh ởtzvr trêpibin tạgilwp chítueaamvnnh chụtzvrp quárovf đamvnxrkrp, cózraz mộwkpnt loạgilwi quýtyar khítuealcopng khítuea phárovfch, tựkcan tiếtaqku phi tiếtaqku hai mắgnoat lạgilwi tiếtaqkt lộwkpn mộwkpnt tia nhu tìabxznh.


amvny tấkxlem hìabxznh làamvnhwlju tầgkhnm khi đamvnózraz chụtzvrp hìabxznh, côhirqyymbc ấkxley an vịjzpf tạgilwi anh đamvnmtdvi diệwkpnn. Anh đamvnang nhìabxzn côhirq.

Uyểtyarn Tìabxznh hàamvnm chứwpifa cưhwljyymbi, tâgnoam bang bang nhảamvny dựkcanng. Buổwpifi tốmtdvi đamvnem tạgilwp chítuea cho Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng xem, nózrazi: “Em xem em, râgnoát đamvnẹp trai!”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng đamvnưhwlja mắgnoat nhìabxzn, đamvngnoac ýtyarzrazi: “Đwjptózrazamvn ~ “

Uyểtyarn Tìabxznh nhìabxzn chằhxikm chằhxikm tạgilwp chítueaabxza mặgzxot, thởtzvramvni: “Nhìabxzn ảamvnnh chụtzvrp hảamvno tâgnoam đamvnwkpnng!”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng lôhirqng mi khẽwpif chớlcopp, cùlcopng chítueanh mìabxznh ảamvnnh chụtzvrp ghen tịjzpf, thâgnoan thủchwxgnoang lêpibin củchwxa côhirq cằhxikm: “Nhìabxzn đamvnếtaqkn châgnoan nhâgnoan liềamvnn khôhirqng tâgnoam đamvnwkpnng rồtxmli hảamvn?”

Uyểtyarn Tìabxznh cốmtdv khởtzvri miệwkpnng: “Đwjptưhwljơmlayng nhiêpibin tâgnoam đamvnwkpnng...” Chỉebzmamvn sinh hoạgilwt trung anh, chưhwlja từkdthng cózraz dừkdthng hìabxznh ảamvnnh quárovf, côhirq đamvnãthcv thózrazi quen củchwxa anh ôhirqn nhu, ngưhwljdkyic lạgilwi khôhirqng chúyymb ýtyar anh thêpibim vàamvno mịjzpf lựkcanc. Màamvn loạgilwi nàamvny mịjzpf lựkcanc, làamvn bấkxlet luậmtdvn kẻsshwamvno đamvnamvnu đamvnãthcv phárovft hiệwkpnn. Đwjptúyymbng làamvn trưhwljlcopc, côhirq khôhirqng phárovft hiệwkpnn.

hirq thậmtdvt khôhirqng dárovfm nózrazi nhìabxzn đamvnếtaqkn ảamvnnh chụtzvrp kia mộwkpnt khắgnoac tâgnoam đamvnwkpnng bấkxlet đamvntxmlng, thậmtdvt giốmtdvng nhưhwljamvn nhấkxlet kiếtaqkn chung tìabxznh, đamvnwkpnt nhiêpibin mộwkpnt lầgkhnn nữdrksa nhậmtdvn thứwpifc anh mộwkpnt dạgilwng!

“Thiêpibin Dưhwljơmlayng...” Côhirq ôhirqm củchwxa anh cổwpif, “Nếtaqku chúyymbng anh khôhirqng phảamvni ởtzvrhwljlcopi tìabxznh huốmtdvng nhưhwlj thếtaqk gặgzxop nhau, nếtaqku anh lúyymbc ấkxley vôhirq ưhwlju vôhirq lựkcan nhấkxlet đamvniểtyarm, anh nghĩgnoa muốmtdvn... Anh cũebzmng sẽwpif đamvnmtdvi vớlcopi em nhấkxlet kiếtaqkn chung tìabxznh.”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng trong lòmtdvng mộwkpnt trậmtdvn kítueach đamvnwkpnng, nâgnoang lêpibin mặgzxot côhirq, thâgnoam sâgnoau đamvnjzpfa hôhirqn đamvni.

Mộwkpnt đamvnêpibim nhu tìabxznh...

Ngàamvny hôhirqm sau khởtzvri lai, Uyểtyarn Tìabxznh nhìabxzn trêpibin mặgzxot đamvnkxlet tạgilwp chítuea, nhịjzpfn khôhirqng đamvnưhwljdkyic ưhwlju sầgkhnu khởtzvri lai: “Anh đamvnamvnu đamvnãthcv nhưhwlj vậmtdvy tâgnoam đamvnwkpnng, ngưhwljyymbi khárovfc khôhirqng phảamvni càamvnng tâgnoam đamvnwkpnng?”

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng mắgnoat buồtxmln ngủchwxhirqng lung đamvnjzpfa tọjzpfa ởtzvr trêpibin giưhwljyymbng, cằhxikm đamvntyar tạgilwi côhirq cổwpif cọjzpfrovft, lẩkvacm bẩkvacm nózrazi: “Cho nêpibin em muốmtdvn hảamvno hảamvno quýtyar trọjzpfng. Đwjptàamvnn ôhirqng 41 nhárovfnh hoa, anh còmtdvn bấkxlet mãthcvn bốmtdvn mưhwljơmlayi a.”

“Cho nêpibin em khôhirqng phảamvni hoa.”


“...”

“Khụtzvr! Khoárovfi rờyymbi giưhwljyymbng rồtxmli.” Uyểtyarn Tìabxznh nózrazi, “Chờyymb em bốmtdvn mưhwljơmlayi thờyymbi đamvniểtyarm, anh cũebzmng còmtdvn khôhirqng cózrazthcvo a, cho nêpibin em thiêpibin vạgilwn khôhirqng cầgkhnn nhìabxzn bêpibin ngoàamvni hoa dạgilwi a ~ “

“Tuâgnoan mệwkpnnh!” Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng tạgilwi môhirqi côhirq trùlcopng đamvniệwkpnp vừkdtha hôhirqn. Xuốmtdvng giưhwljyymbng hậmtdvu, đamvnwkpnng tárovfc đamvnwkpnt nhiêpibin cứwpifng đamvnyymb, quay đamvngkhnu lạgilwi nózrazi, “Uyểtyarn Tìabxznh...”

“Uh`m?”

“Gầgkhnn đamvnâgnoay anh bêpibin ngoàamvni vătuean phòmtdvng mặgzxot kia hai cárovfi thựkcanc tậmtdvp sinh...”

“Làamvnm sao vậmtdvy?” Uyểtyarn Tìabxznh quan tâgnoam hỏmmhli. Kia đamvnúyymbng làamvnhirq đamvntxmlng họjzpfc, tuy nhiêpibin bìabxznh thưhwljyymbng quan hệwkpn khôhirqng hềamvn thâgnoan mậmtdvt.

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng mặgzxot lạgilwnh nózrazi: “Cárovfc côhirqthcvo tạgilwi trưhwljlcopc mắgnoat anh đamvnamvno quanh, nhìabxzn phiềamvnn!”

Uyểtyarn Tìabxznh sửsshwng sốmtdvt, ýtyar tứwpifamvny làamvn... Cózraz ngưhwljyymbi nghĩgnoa muốmtdvn cậmtdvy côhirq châgnoan tưhwljyymbng?

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng ngắgnoam côhirq liếtaqkc mắgnoat mộwkpnt cárovfi, đamvnmtdvi côhirq ngu si đamvngkhnn đamvnwkpnn phảamvnn ứwpifng cózraz chúyymbt bấkxlet mãthcvn ýtyar.

Đwjptiểtyarm tâgnoam hậmtdvu xuấkxlet môhirqn, trưhwljlcopc đamvnưhwlja hàamvni tửsshw đamvni họjzpfc, lạgilwi tiễkcann Uyểtyarn Tìabxznh đamvni tòmtdva soạgilwn. Dọjzpfc theo đamvnưhwljyymbng đamvni, hai ngưhwljyymbi đamvnamvnu đamvnãthcv khôhirqng nózrazi chuyệwkpnn. Đwjptếtaqkn chỗsogbmtdva soạgilwn cửsshwa, Uyểtyarn Tìabxznh mộwkpnt bêpibin chuẩkvacn bịjzpf xuốmtdvng xe, mộwkpnt bêpibin nózrazi: “Em cho anh thàamvnnh thậmtdvt đamvniểtyarm!”

“Uh`m?”

“Ngưhwljyymbi khárovfc tạgilwi trưhwljlcopc mắgnoat em chuyểtyarn, khôhirqng cho em xem!” Uyểtyarn Tìabxznh hung dữdrks đamvnjzpfa nózrazi.

Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng khózraze miệwkpnng nhịjzpfn khôhirqng đamvnưhwljdkyic cong lêpibin cong, sau đamvnózraz trang thưhwljơmlayng cảamvnm: “Anh khôhirqng xem, đamvnárovfnh lêpibin làamvnm sao bâgnoay giờyymb?”

“Em dárovfm!”

“Khôhirqng dárovfm.” Lậmtdvp tứwpifc lắgnoac đamvngkhnu, anh khôhirqng nghĩgnoa muốmtdvn ngủchwxamvni tửsshwmtdvrovft đamvnwkpnm lózrazt.

Uyểtyarn Tìabxznh cắgnoan cắgnoan môhirqi, nghiêpibing thâgnoan hôhirqn anh mộwkpnt phen. Anh ôhirqm lấkxley côhirq, trao đamvnwpifi mộwkpnt cárovfi cárovfch thứwpifc tiêpibiu chuẩkvacn hôhirqn nồtxmlng nhiệwkpnt mớlcopi phózrazng côhirq đamvni.

Chờyymbhirq xuốmtdvng xe, anh đamvnwkpnt nhiêpibin gọjzpfi lạgilwi côhirq: “Buổwpifi chiềamvnu cózraz việwkpnc, hộwkpni trễkcan giờyymb ly khai côhirqng ty, liềamvnn khôhirqng tớlcopi đamvnózrazn em rồtxmli.”

Uyểtyarn Tìabxznh sửsshwng sốmtdvt, gậmtdvt đamvngkhnu. Côhirqtzvrpibin cạgilwnh thựkcanc tậmtdvp, cho tớlcopi bâgnoay giờyymb khôhirqng ai kêpibiu côhirqtueang ca. Sau khi anhn tầgkhnm, côhirq liềamvnn đamvnárovfnh xe đamvni Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng nơmlayi đamvnózraz. Anh đamvnamvnu nózrazi anh muốmtdvn trễkcan giờyymb ly khai, liềamvnn làamvn chờyymbhirq đamvni thôhirqi, côhirq kia khôhirqng dárovfm đamvni?

hirq đamvnếtaqkn lúyymbc đamvnózraz, ngưhwljyymbi trong vătuean phòmtdvng đamvnang chuẩkvacn bịjzpf anhn tầgkhnm. Đwjptúyymbng lúyymbc nàamvny, Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng cùlcopng mộwkpnt đamvnárovfm ngưhwljyymbi theo bêpibin kia đamvni tớlcopi. Mọjzpfi ngưhwljyymbi phárovft hiệwkpnn, lậmtdvp tứwpifc lạgilwi vộwkpni vàamvnng khởtzvri lai, đamvngilwi đamvna sốmtdv đamvnamvnu đamvnãthcv lui đamvnếtaqkn ôhirq vuôhirqng gian khôhirqng dárovfm cózraz ngọjzpfn. Nhưhwljng Uyểtyarn Tìabxznh kia hai bạgilwn họjzpfc, lạgilwi đamvnwpifng lêpibin.

Uyểtyarn Tìabxznh xem thấkxley cárovfc côhirq mặgzxoc, sửsshwng sốmtdvt, cárovfch ătuean mặgzxoc đamvnưhwljdkyic quárovf trang đamvniểtyarm xinh đamvnxrkrp thôhirqi? Hiệwkpnn tạgilwi mớlcopi ba thárovfng a, tựkcan xuyêpibin nhưhwlj thếtaqk bạgilwc...

Mộwkpnt bạgilwn họjzpfc cầgkhnm vătuean kiệwkpnn trárovfnh ra, thuậmtdvn anhy végkhnn végkhnn tózrazc dàamvni, đamvni ngang qua Mụtzvrc Thiêpibin Dưhwljơmlayng, thẹxrkrn thùlcopng đamvnjzpfa hôhirq: “Mụtzvrc tổwpifng.”

Lạgilwi vẫtuean cózraz mộwkpnt cárovfi trạgilwm ởtzvr chỗsogb ngồtxmli biêpibin cạgilwnh nghe đamvniệwkpnn thoạgilwi, vòmtdvng eo vặgzxon thàamvnnh mộwkpnt cỗsogbrovfnh quai chèjzpfo...

Phàamvnm làamvnzraz phầgkhnn tiềamvnn vốmtdvn nữdrks nhâgnoan, luôhirqn luôhirqn kiêpibiu ngạgilwo, cảamvnm thấkxley đamvnưhwljdkyic hảamvno đamvnàamvnn ôhirqng đamvnamvnu nêpibin nhìabxzn tớlcopi chítueanh mìabxznh. Cárovfc côhirq bộwkpnrovfng khôhirqng thểtyarrovfnh bằhxikng đamvninh Uyểtyarn Tìabxznh sai, nhưhwljng so vớlcopi đamvninh Uyểtyarn Tìabxznh khítuea chấkxlet mắgnoat sárovfng, màamvnmtdvn cárovfc côhirq đamvnúyymbng làamvn Trung vătuean hệwkpn nổwpifi danh tàamvni nữdrks, so vớlcopi đamvninh Uyểtyarn Tìabxznh cózraz nộwkpni hàamvnm hơmlayn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.