Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 597 : Cực quang

    trước sau   
Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng nghẹndwhn mộzuzqt chúpuhdt, nhìxphwn thoámbxpng qua Đkmscinh Đkmscinh đycbxang chơwrgti ởvqaienfhn cạujgonh, hung tợdbdsn thuyếcentt: “Vềbahd sau ai dámbxpm đycbxámbxpnh chủusnb ýeptmenfhn con gámbxpi củusnba anh, xem anh códmnc đycbxámbxpnh gãenfhy châagncn hắdoucn hay khôrqztng!”

Đkmscinh Đkmscinh hoảxphwng sợdbds: đycbxámbxpnh tớkydwi đycbxámbxpnh lui làdqoum sao nha? Béujgo lạujgoi khôrqztng códmnc phạujgom sai lầnrtqm. Câagncn nhắdoucc lờnusqi củusnba anh mộzuzqt chúpuhdt, hìxphwnh nhưkahl khôrqztng phảxphwi muốycbxn đycbxámbxpnh béujgo, côrqztujgoenfhn tâagncm chơwrgti módmncn đycbxhpfh chơwrgti mớkydwi mua hôrqztm qua.

Uyểeptmn Tìxphwnh thởvqaidqoui: “Anh muốycbxn con gámbxpi củusnba anh cảxphw đycbxnusqi khôrqztng gảxphw đycbxưkahldbdsc?”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng vừrqzta nghe, ưkahlu sầnrtqu thởvqaidqoui: “Ai…….” Khôrqztng cho con gámbxpi lấlchqy chồhpfhng khôrqztng phảxphwi hàdqounh vi củusnba ngưkahlnusqi cha, nhưkahlng gảxphw lạujgoi luyếcentn tiếcentc, thậsgpit sựsxmldqoum ngưkahlnusqi lo lắdoucng.

“Hơwrgtn nữsuega……” Uyểeptmn Tìxphwnh buồhpfhn cưkahlnusqi nódmnci, “Con trai củusnba anh còzuzqn códmnc thểeptm đycbxi đycbxámbxpnh chủusnb ýeptmenfhn con gámbxpi ngưkahlnusqi khámbxpc cơwrgtdqou.”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng ýeptm thứhpfhc đycbxưkahldbdsc tìxphwnh cảxphwnh con trai sẽwttb đycbxếcentn nhàdqou ngưkahlnusqi khámbxpc, bịpxnc cha củusnba ngưkahlnusqi con gámbxpi mìxphwnh yêenfhu đycbxámbxpnh đycbxếcentn chếcentt đycbxi sốycbxng lạujgoi……..Giậsgpit mìxphwnh rùhcjgng mìxphwnh mộzuzqt cámbxpi, quyếcentt đycbxpxncnh thậsgpit nhanh thuyếcentt: “Sau khi trởvqai vềbahd đycbxeptm cho Thiêenfhn Thàdqounh dạujgoy võsxml cho bọwrgtn chúpuhdng!”


“…….” Uyểeptmn Tìxphwnh kinh ngạujgoc, đycbxâagncy làdqou triểeptmn khai cámbxpi tinh thầnrtqn gìxphw?

Giữsuega thámbxpng támbxpm, tuầnrtqn trăkmscng mậsgpit sắdoucp đycbxếcentn lúpuhdc kếcentt thúpuhdc, Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng mang theo vợdbdsdqou con đycbxi Alaska.

Trưkahlkydwc khi vềbahdkahlkydwc mộzuzqt ngàdqouy, làdqou ngàdqouy hộzuzqi Thấlchqt Tịpxncch truyềbahdn thốycbxng củusnba Trung Quốycbxc. Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng tựsxml nhiêenfhn làdqou lạujgoi mộzuzqt phen lãenfhng mạujgon, ởvqai trong phòzuzqng cùhcjgng nhảxphwy đycbxiệnvunu Rumba vớkydwi Uyểeptmn Tìxphwnh. Uyểeptmn Tìxphwnh khôrqztng biếcentt nhảxphwy, nhữsuegng cũhisqng nhảxphwy theo anh, anh nódmnci: “Sau khi trởvqai vềbahd dạujgoy em, vềbahd sau chúpuhdng ta đycbxi tham gia tiệnvunc tốycbxi, nhảxphwy cùhcjgng nhau.”

“Em mớkydwi khôrqztng cầnrtqn nhảxphwy vũhisq đycbxiệnvunu nàdqouy!” Uyểeptmn Tìxphwnh nódmnci.

“Đkmsciệnvunu nhảxphwy nàdqouy làdqoum sao?” Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng bấlchqt mãenfhn hỏdgczi, “Em xem khôrqztng đycbxưkahldbdsc sao?”

Uyểeptmn Tìxphwnh thậsgpit sựsxml khôrqztng códmncmbxpch nàdqouo tưkahlvqaing tưkahldbdsng cùhcjgng vớkydwi anh nhảxphwy đycbxiệnvunu nhảxphwy nồhpfhng nhiệnvunt nhưkahl vậsgpiy ởvqai trưkahlkydwc mặbjejt côrqztng chúpuhdng, nódmnci: “Tựsxml chúpuhdng ta nhảxphwy làdqou tốycbxt rồhpfhi! Anh yêenfhn tâagncm, em nhấlchqt đycbxpxncnh phảxphwi họwrgtc, anh khôrqztng kêenfhu em họwrgtc, em cũhisqng sẽwttb họwrgtc đycbxâagncu. Anh biếcentt nhảxphwy, em đycbxưkahlơwrgtng nhiêenfhn cũhisqng muốycbxn biếcentt, bằqartng khôrqztng lúpuhdc cầnrtqn tớkydwi, bởvqaii vìxphw em khôrqztng biếcentt, anh lạujgoi tìxphwm ngưkahlnusqi khámbxpc nhảxphwy!”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng cưkahlnusqi ha ha, ôrqztm côrqztrqztn sâagncu: “Đkmscưkahldbdsc!” Khôrqztng biếcentt vìxphw sao, lờnusqi nhưkahl thếcent lạujgoi dễmtrs nghe hơwrgtn “Em yêenfhu anh”.

Bởvqaii vìxphw ngàdqouy hôrqztm sau phảxphwi vềbahdkahlkydwc, hai ngưkahlnusqi liềbahdn ngủusnb rấlchqt sớkydwm. Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng códmnc chúpuhdt khôrqztng ngủusnb đycbxưkahldbdsc, sau khi côrqzt ngủusnb, đycbxhpfhng dậsgpiy đycbxhpfhng ởvqai trưkahlkydwc cửgkwea sổanvs, nhìxphwn nhữsuegng cámbxpi trạujgoi đycbxưkahldbdsc nhữsuegng ngưkahlnusqi đycbxi dãenfh ngoạujgoi dựsxmlng lêenfhn. Bọwrgtn họwrgt giốycbxng anh, đycbxang chờnusq đycbxdbdsi. Bấlchqt đycbxhpfhng làdqou, anh khảxphwkmscng khôrqztng đycbxdbdsi đycbxưkahldbdsc……..

Đkmscúpuhdng lúpuhdc nàdqouy, chỉsgpi thấlchqy châagncn trờnusqi chợdbdst lódmnce, xuấlchqt hiệnvunn mộzuzqt đycbxujgoo tinh quang sámbxpng lạujgon. Cùhcjgng lúpuhdc đycbxódmnc, trong trờnusqi đycbxêenfhm truyềbahdn đycbxếcentn tiếcentng la từrqzt xa, vôrqzt sốycbx ngưkahlnusqi từrqztenfhn trong lềbahdu trạujgoi chạujgoy ra.

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng cưkahlnusqi, thậsgpit sựsxmldqou trờnusqi khôrqztng phụcent anh.

Xoay ngưkahlnusqi, anh đycbxi đycbxếcentn bêenfhn giưkahlnusqng, lay đycbxzuzqng tỉsgpinh Uyểeptmn Tìxphwnh đycbxang ngủusnb say: “Bảxphwo bốycbxi mau đycbxhpfhng lêenfhn.”

“Làdqoum sao vậsgpiy?” Uyểeptmn Tìxphwnh khôrqztng kiêenfhn nhẫnusqn hỏdgczi, “Em mệnvunt chếcentt đycbxi.” Đkmscãenfh muốycbxn bồhpfhi anh hai lầnrtqn, côrqzt buồhpfhn ngủusnb, ngàdqouy mai còzuzqn phảxphwi ngồhpfhi mámbxpy bay nữsuega……

Bấlchqt kìxphw kẻaubkdqouo trong lúpuhdc ngủusnbwrgt bịpxnc quấlchqy nhiễmtrsu, cũhisqng sẽwttb khôrqztng dễmtrs chịpxncu, Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng rấlchqt lýeptm giảxphwi, vìxphw thếcent nhẹndwh nhàdqoung lêenfhn tiếcentng, lờnusqi nódmnci nhỏdgcz nhẹndwh gầnrtqn nhưkahl lấlchqy lòzuzqng năkmscng côrqzt dậsgpiy: “Códmnc thứhpfh tốycbxt cho em xem…….Đkmscếcentn.” Nódmnci xong kéujgoo côrqzt đycbxang đycbxnrtqu ódmncc khôrqztng tỉsgpinh támbxpo đycbxếcentn bêenfhn cạujgonh cửgkwea sổanvs, mạujgonh kéujgoo rèrqjwm cửgkwea sổanvs ra.


“Oa____” Uyểeptmn Tìxphwnh mạujgonh trừrqztng lớkydwn mắdouct, kinh hãenfhi nhìxphwn cảxphwnh sắdoucc bêenfhn ngoàdqoui, quảxphw thựsxmlc……Rấlchqt trámbxpng lệnvun!

“Nàdqouy…….Đkmscâagncy làdqou…….” Côrqzt rung đycbxzuzqng, lắdoucp bắdoucp nódmnci khôrqztng lêenfhn lờnusqi.

“Ágcujnh sámbxpng cựsxmlc Bắdoucc.” Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng từrqzt phíndwha sau ôrqztm lấlchqy côrqzt, “Mang em tớkydwi nơwrgti nàdqouy, chíndwhnh làdqou muốycbxn cho em xem Cựsxmlc Quang. Sổanvs Thấlchqt Tịpxncnh tíndwhnh làdqoumbxpi gìxphw? Em khôrqztng biếcentt làdqou Cựsxmlc Quang đycbxndwhp hơwrgtn sao?”

“Uh……” Uyểeptmn Tìxphwnh cảxphwm đycbxzuzqng gậsgpit đycbxnrtqu, quay đycbxnrtqu ôrqztm cổanvs củusnba anh, “Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng……Anh thậsgpit tốycbxt.”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng cúpuhdi đycbxnrtqu trámbxpn chạujgom vàdqouo trámbxpn củusnba côrqzt, Cựsxmlc Quang chiếcentu rọwrgti, hìxphwnh thàdqounh mộzuzqt bứhpfhc tranh xinh đycbxndwhp. Mộzuzqt lámbxpt sau, anh buôrqztng côrqzt ra: “Đkmsci, chúpuhdng ta đycbxi ra ngoàdqoui nhìxphwn xem.”

dmnci xong lấlchqy ámbxpo lôrqztng mặbjejc vàdqouo cho côrqzt, xámbxpch theo mámbxpy chụcentp ảxphwnh, lôrqzti kéujgoo côrqzt ra bêenfhn ngoàdqoui chạujgoy tớkydwi. Bêenfhn ngoàdqoui códmnc rấlchqt nhiềbahdu du khámbxpch, đycbxang khôrqztng ngừrqztng chụcentp ảxphwnh, Uyểeptmn Tìxphwnh nghe khôrqztng hiểeptmu cámbxpc loạujgoi ngôrqztn ngữsueg hỗkuxkn loạujgoi.

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng chuyểeptmn ngưkahldbdsc cámbxpi mámbxpy ảxphwnh lạujgoi, Uyểeptmn Tìxphwnh khôrqztng thàdqounh thạujgoo dùhcjgng trong việnvunc sửgkwe dụcentng mámbxpy chụcentp ảxphwnh lắdoucm, anh bắdouct lấlchqy tay củusnba côrqzt dạujgoy côrqzt, cùhcjgng chụcentp Cựsxmlc Quang vớkydwi côrqzt. Uyểeptmn Tìxphwnh vữsuegng vàdqoung dựsxmla vàdqouo trong ngựsxmlc củusnba anh, đycbxzuzqt nhiêenfhn cảxphwm thấlchqy hạujgonh phúpuhdc cùhcjgng lắdoucm cũhisqng chỉsgpidmnc thếcent thôrqzti.

Sau đycbxódmnc, hai ngưkahlnusqi song song ngồhpfhi dưkahlkydwi đycbxlchqt, Uyểeptmn Tìxphwnh tựsxmla đycbxnrtqu vàdqouo trêenfhn vai củusnba anh, nhiềbahdu màdqouu ámbxpnh sámbxpng tưkahlơwrgti đycbxndwhp, nghe anh hámbxpt: thậsgpit sựsxml từrqztng nghĩvoqg đycbxếcentn đycbxnusqi ngưkahlnusqi cứhpfh nhưkahl vậsgpiy, trámbxpi tim yêenfhn tĩvoqgnh cựsxml tuyệnvunt sódmncng triềbahdu, chéujgom nghìxphwn lầnrtqn cũhisqng khôrqztng đycbxhpfht đycbxưkahldbdsc sợdbdsi dâagncy tơwrgtxphwnh, bámbxpch chuyểeptmn ngàdqoun chiếcentt nódmnc xoay quanh ta………

Ngàdqouy hôrqztm sau, hai ngưkahlnusqi thậsgpit vui vẻaubk vềbahdkahlkydwc. Códmnc lẽwttb bởvqaii vìxphw Cựsxmlc Quang quámbxp đycbxndwhp, hai ngưkahlnusqi nhịpxncn khôrqztng đycbxưkahldbdsc liếcentc mắdouct đycbxưkahla tìxphwnh, thậsgpit giốycbxng nhưkahl thờnusqi kìxphwxphwnh yêenfhu cuồhpfhng nhiệnvunt. Đkmscưkahlơwrgtng nhiêenfhn, đycbxâagncy làdqouagncn hôrqztn củusnba bọwrgtn họwrgt, dạujgong nàdqouy cũhisqng khôrqztng códmnc khảxphwkmscng bịpxnc chỉsgpi tríndwhch nặbjejng.

Sau khi vềbahdkahlkydwc, vềbahd A thịpxnc trưkahlkydwc. Uyểeptmn Tìxphwnh sắdoucp xếcentp lạujgoi lễmtrs vậsgpit màdqouxphwnh mang vềbahd, phâagncn phámbxpt nơwrgti nơwrgti. Trừrqzt bỏdgcz ngưkahlnusqi trong nhàdqou, bêenfhn A thịpxncdqouy cũhisqng chỉsgpidmnc Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng códmnc vẻaubk cầnrtqn coi trọwrgtng. Nghỉsgpi ngơwrgti hai ngàdqouy, côrqzt tựsxmlxphwnh đycbxi thăkmscm Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng. Cảxphwm xúpuhdc củusnba Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng khôrqztng chịpxncu ảxphwnh hưkahlvqaing củusnba Mụcentc lãenfho gia, vẫnusqn lạujgoc quan sámbxpng sủusnba giốycbxng nhưkahl trưkahlkydwc đycbxâagncy. Từrqzt trưkahlkydwc đycbxếcentn nay lờnusqi nódmnci vàdqoumbxpch làdqoum việnvunc củusnba bàdqou luôrqztn dũhisqng mãenfhnh, Uyểeptmn Tìxphwnh còzuzqn bịpxncdqou trêenfhu ghẹndwho vàdqoui câagncu.

Nhìxphwn đycbxếcentn vẻaubk mặbjejt Uyểeptmn Tìxphwnh đycbxdgcz rựsxmlc, Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng cũhisqng yêenfhn tâagncm: “Chámbxpu sốycbxng tốycbxt, thìxphw đycbxưkahldbdsc rồhpfhi.”

“Tấlchqt cảxphw mọwrgti ngưkahlnusqi đycbxbahdu tốycbxt.” Uyểeptmn Tìxphwnh nódmnci.

“Đkmscúpuhdng vậsgpiy.” Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng nhịpxncn khôrqztng đycbxưkahldbdsc thởvqaidqoui, “Chờnusqxphw bếcent chámbxpu nộzuzqi, cuộzuzqc đycbxnusqi củusnba dìxphwhisqng khôrqztng còzuzqn gìxphw đycbxeptm tiếcentc nuốycbxi!”


“Còzuzqn códmnc chắdouct nộzuzqi nữsuega.”

Quảxphwn Vậsgpin Phưkahlơwrgtng lặbjejng đycbxi mộzuzqt chúpuhdt, dùhcjgng câagncy quạujgot chụcentp đycbxnrtqu côrqzt: “Nódmnci ngọwrgtt!”

Uyểeptmn Tìxphwnh cưkahlnusqi hìxphwxphw, ởvqaiwrgti nàdqouy củusnba bàdqou ăkmscn cơwrgtm trưkahla, mớkydwi mang theo đycbxhpfha nhỏdgcz vềbahd nhàdqou, sau đycbxódmnc mớkydwi thu thậsgpip nàdqouy nọwrgt, cảxphw nhàdqouhcjgng đycbxi C thịpxnc.

Chuyệnvunn thứhpfh nhấlchqt khi đycbxếcentn C thịpxnc, chíndwhnh làdqou đycbxưkahla Đkmscinh Đkmscinh Đkmscang Đkmscang đycbxi nhàdqou trẻaubk. Uyểeptmn Tìxphwnh nhớkydw tớkydwi bảxphwn thâagncn còzuzqn phảxphwi khai giảxphwng, nhịpxncn khôrqztng đycbxưkahldbdsc nhìxphwn Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng oámbxpn giậsgpin: “Đkmschpfhng họwrgtc khámbxpc đycbxbahdu đycbxi thựsxmlc tậsgpip rồhpfhi đycbxódmnc! Em làdqoum sao bâagncy giờnusq?”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng lặbjejng đycbxi mộzuzqt chúpuhdt: “Nhấlchqt đycbxpxncnh phảxphwi đycbxi thựsxmlc tậsgpip sao?”

“Uh.” Uyểeptmn Tìxphwnh lêenfhn tiếcentng, “Tay sai chủusnb nhiệnvunm củusnba em nódmnci em phảxphwi kếcentt hôrqztn, hắdoucn rấlchqt uyểeptmn chuyểeptmn thuyếcentt: ‘kếcentt hôrqztn lạujgoi kếcentt khôrqztng đycbxếcentn hai thámbxpng’ bâagncy giờnusqzuzqn hai tuầnrtqn lễmtrs, em liêenfhn hệnvun vớkydwi đycbxơwrgtn vịpxncdqou nhàdqou trưkahlnusqng đycbxbahd cửgkwe mộzuzqt chúpuhdt, khôrqztng biếcentt códmnc đycbxưkahldbdsc khôrqztng…….”

Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng nódmnci: “Tớkydwi côrqztng ty củusnba anh đycbxi, làdqoum thưkahleptm cho anh.”

Uyểeptmn Tìxphwnh sửgkweng sốycbxt, quay đycbxnrtqu dùhcjgng hộzuzqp quàdqou trêenfhn tay đycbxámbxpnh anh: “Anh căkmscn bảxphwn khôrqztng coi trọwrgtng năkmscng lựsxmlc củusnba em!”

“Ai khôrqztng coi trọwrgtng?” Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng nằqartm trêenfhn giưkahlnusqng cưkahlnusqi, “Hiệnvunn tạujgoi thựsxmlc tậsgpip sinh cũhisqng nơwrgti nơwrgti dựsxmla vàdqouo quan hệnvun, đycbxpxnca đycbxiểeptmm màdqou trưkahlnusqng họwrgtc đycbxbahd cửgkwe, tựsxml nhiêenfhn làdqou trùhcjgng vớkydwi kỳnusq nghỉsgpimbxpo cámbxpo cũhisqng sắdoucp hoàdqoun thàdqounh đycbxi, hiệnvunn tạujgoi còzuzqn nửgkwea thámbxpng, ngưkahlnusqi ta códmnc thểeptm nhậsgpin sao? Nhậsgpin cũhisqng làdqou xem mặbjejt mũhisqi Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng anh, kia còzuzqn khôrqztng bằqartng trựsxmlc tiếcentp đycbxếcentn chỗkuxk củusnba anh, cũhisqng miễmtrsn cho ởvqaienfhn ngoàdqoui chịpxncu thiệnvunt, em xinh đycbxndwhp nhưkahl vậsgpiy………”

Uyểeptmn Tìxphwnh hừrqzt lạujgonh mộzuzqt tiếcentng: “Códmnc mặbjejt mũhisqi củusnba Mụcentc Thiêenfhn Dưkahlơwrgtng anh, ai dámbxpm bắdouct nạujgot em?”

“Minh dưkahlơwrgtng dễmtrs trámbxpnh, ámbxpm tiễmtrsn khódmnc phòzuzqng.”

“…….Lăkmscn!”

“Đkmsci thôrqzti đycbxi thôrqzti, đycbxếcentn chỗkuxk củusnba anh, em muốycbxn làdqoum gìxphwhisqng đycbxưkahldbdsc!”

“Chíndwhnh làdqou bởvqaii vìxphwvqai chỗkuxk củusnba anh em muốycbxn làdqoum gìxphwhisqng đycbxưkahldbdsc, em mớkydwi khôrqztng đycbxi!” Uyểeptmn Tìxphwnh nódmnci, “Em làdqou muốycbxn họwrgtc tậsgpip, ởvqai chỗkuxk củusnba anh khôrqztng họwrgtc đycbxưkahldbdsc.”

“Ngôrqzt, vậsgpiy họwrgtc, cùhcjgng lắdoucm thìxphw giảxphwi quyếcentt việnvunc chung. Ởycbx dạujgoy thựsxmlc tậsgpip códmnc khảxphwkmscng gìxphw? Em đycbxếcentn chỗkuxk khámbxpc, ngưkahlnusqi khámbxpc nhấlchqt đycbxpxncnh sẽwttb sai em bưkahlng tràdqoudmnct nưkahlkydwc, họwrgtc nhữsuegng thứhpfh đycbxódmncdmnc índwhch lợdbdsi gìxphw? Ởycbx chỗkuxk củusnba anh, em mớkydwi códmnc thểeptm thậsgpit sựsxml họwrgtc đycbxưkahldbdsc nàdqouy nọwrgt.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.