Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 590 : Đau lòng

    trước sau   
Edit: minhhy299

Thiêybgnn Tuyếryaet nhípnwou màuomoy nóbezoi: “Nhágxhqy mắkgput anh liềmvwnn nhào lêybgnn rồqxtqi, cóbezovilóp nhưpnwo vậxerxy sao?”

Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng xấiyytu hổlndg, thấiyyty mặspunt Uyểpkntn Tìbpohnh càuomong hồqxtqng, đhcleưpnwoa tay bắkgpun trêybgnn óbezot Thiêybgnn Tuyếryaet mộxlvtt cái, sau đhcleóbezo nhìbpohn Uyểpkntn Tìbpohnh mộxlvtt cágxhqi, ho nhẹbpof mộxlvtt tiếryaeng đhclei ra ngoàuomoi.

Uyểpkntn Tìbpohnh đhcledlchi mặspunt mọfefpi ngưpnwoslrci, xấiyytu hổlndg đhcleếryaen muốdlchn tìbpohm cágxhqi đhclexlvtng chui xuôfdkćng, mọi ngưpnwoơywbr̀i biếryaet côfdkc da mặspunt mỏlgmvng, cũbocing khôfdkcng nágxhqo loạidkun côfdkc, bắkgput tay vàuomoo đhclelndgi lễywbr phụusbdc cho nàuomong.

Đlgmvlndgi hếryaet quầkrqcn ágxhqo trang đhcleiểpkntm lạidkui, ngưpnwoơywbr̀i hoágxhq trang phun ra mộxlvtt câvilou: “Son môfdkci cũbocing bịhqeq mấiyytt......”

Cảmmvo ngưpnwoslrci Uyểpkntn Tìbpohnh hồqxtqng thàuomonh quả càuomo chua, nghĩvihx khôfdkcng qua đhcleưpnwoơywbṛc.


Tiêybgṇc tưpnwọ chọn lạnh buôfdkc̉i trưpnwoa, nguyêybgnn bảmmvon chuẩkrqcn bịhqeq đhcleidkui sảmmvonh câvilou lạidkuc bộxlvtuomom chôfdkc̃ nghỉ ngơywbri, nhưpnwong hôfdkcm nay thờslrci tiếryaet mágxhqt mẻusbd, đhclehqeqa đhcleiểpkntm ărmywn cơywbrm vốdlchn khôfdkcng cóbezo thay đhclelndgi, trựfdkcc tiếryaep hiệbpohn trưpnwoslrcng hôfdkcn lễywbr mớslrci.

vilon khágxhqch bưpnwong chéfjmsn rưpnwobociu đhclei lạidkui chung quanh bàuomon ărmywn, thỉwekcnh thoảmmvong nhậxerxn phóbezong viêybgnn chụusbdp ảmmvonh, thoạidkut nhìbpohn cóbezo chúfaoat lãxmpdnh diễywbrm cao quýxerx.

Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng và Uyểpkntn Tìbpohnh ởcrid phòkgpung nghỉwekc thay quầkrqcn ágxhqo, cùzxmbng phùzxmbvilou, phụ rêybgn̉ phâvilon biệbpoht ărmywn chúfaoat gìbpoh lót dạidkuuomoy, khi xuấiyytt hiệbpohn trêybgnn mặspunt cỏlgmv, lầkrqcn lưpnwobocit mờslrci rưpnwobociu tâvilon khágxhqch.

Nhữbxqcng vịhqeq khágxhqch đhclemvwnu cóbezo mộxlvtt kiêybgn̉u, luôfdkcn luôfdkcn sẽybgn khôfdkcng náo nhiêybgṇt quágxhq mứmsqvc, vảmmvo trong hoàuomon cảmmvonh tao nhãxmpd lạidkui nhâvilóp môfdkc̣t ngụm rưpnwoơywbṛu, bốdlchn phípnwoa lạidkui cóbezo phóbezong viêybgnn, hơywbrn nữbxqca Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng bảo vêybgṇ vơywbṛ mơywbŕi nhưpnwo trâvilon bảo, tấiyytt cảmmvo mọfefpi ngưpnwoslrci khôfdkcng dágxhqm mờslrci rưpnwobociu. Đlgmvdlchi đhcleáp tágxhqn gẫkupxu vơywbŕi ngưpnwoslrci khác liềmvwnn lâvilou chút, giao tìbpohnh khôfdkcng đhclejudepnwonh qua chuyệbpohn.

Bấiyytt quágxhq Uyểpkntn Tìbpohnh đhcledlchi vớslrci trưpnwoslrcng hợbocip nàuomoy khuyếryaet thiếryaeu rèorbpn luyệbpohn, tâvilom lýxerxuomoy đhcleãxmpdywbrn mộxlvtt nărmywm khôfdkcng sai biệbpoht lắkgpum, sẽybgn khôfdkcng lạidkui luốdlchng cuốdlchng nhưpnwo vậxerxy, nhưpnwong còkgpun khôfdkcng cóbezo thóbezoi quen uốdlchng rưpnwobociu.

Trêybgnn yếryaen hộxlvti sâvilom banh, rưpnwobociu đhclelgmv, nưpnwoslrcc trágxhqi câviloy đhclemvwnu cóbezo, bìbpohnh thưpnwoslrcng làuomo khágxhqch nhâvilon uốdlchng gìbpoh, côfdkc uốdlchng đhcleó. Nưpnwoslrcc trágxhqi câviloy chỉwekcbezopnwoơywbṛng khágxhqch nữbxqc cựfdkcc nhỏlgmv uốdlchng, côfdkc đhclelndgi lấiyyty đhclelndgi đhclei chỉwekcbezo thểpknt uốdlchng sâvilom banh và rưpnwobociu đhclelgmv. Hưpnwoơywbrng vịhqeqvilom banh còn may, rưpnwobociu đhclelgmv chua sóbezot, côfdkc luôfdkcn khôfdkcng cóbezo quen.

Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng thấiyyty côfdkcfaoai đhclekrqcu hípnwot vàuomoo, rấiyytt làuomo đhcleau lòkgpung, nhưpnwong chuyệbpohn mờslrci rưpnwobociu thôfdkci khôfdkcng đhcleưpnwobocic. Nếryaeu làuomozxmbng sứmsqvc làm khó còkgpun cóbezo thểpkntybgnu phùzxmbvilou chắkgpun, nhưpnwoviloy giờslrckgpun chắkgpun rưpnwobociu còkgpun cóbezo chút làuomom kiêybgnu.

Anh đhclexlvtt nhiêybgnn quay đhclekrqcu hỏlgmvi: “Đlgmvinh Đlgmvinh ởcrid đhcleâvilou?”

“Ôbkzqng nộxlvti vàcùzxmbng bàuomo ngoạidkui nhìbpohn đhcleâvilóy.” Thiêybgnn Tuyếryaet nóbezoi.

Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng gậxerxt đhclekrqcu: “Trărmywm ngàuomon đhclehfzcng cho Đlgmvinh Đlgmvinh uốdlchng rưpnwobociu, nó dịhqeqmsqvng.”

“Biếryaet rồqxtqi, ôfdkcng nộxlvti nhớslrcmmvo.” Lễywbr mừhfzcng nărmywm mớslrci uốdlchng rưpnwobociu nêybgńp bágxhqnh trôfdkci, anh liềmvwnn nhắkgpuc nhởcrid qua mộxlvtt hồqxtqi, ai khôfdkcng nhớslrc đhcleưpnwobocic chưpnwó.

Khágxhqch nhâvilon cóbezo chúfaoat nhiềmvwnu, Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng phảmmvoi cam đhcleoan mỗfdkci mộxlvtt cágxhqi đhclemvwnu kípnwonh đhcleếryaen. Thiêybgnn Tuyếryaet ởcrid mộxlvtt bêybgnn thanh lý danh ságxhqch, côfdkcbocing nhớslrc khôfdkcng đhcleưpnwobocic đhclekrqcy đhclejude, chỉwekc nhớslrcmmvogxhqu bảmmvoy phâvilòn. Bấiyytt quágxhqybgnn cạidkunh cóbezouomon bípnwo thưpnwo Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng dùzxmbng nhiềmvwnu nărmywm, chỉwekc cầkrqcn nóbezoi mộxlvtt câvilou”Tiêybgńt lôfdkc̣ mộxlvtt cágxhqi trừhfzc tiềmvwnn lưpnwoơywbrng” hoặspunc làuomo”Tiêybgńt lôfdkc̣ mưpnwoslrci ngưpnwoslrci cuốdlchn góbezoi”, côfdkc sẽybgn hỗfdkc trợboci nhớslrcmmvouomonh mạidkuch.

Nhớslrcmmvo rấiyytt rõmmvo, mộxlvtt con cágxhq lọfefpt lưpnwoslrci cũng khôfdkcng cóbezo, Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng đhcleôfdkći diêybgṇn vơywbŕi Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh!


Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng, Uyểpkntn Tìbpohnh cùzxmbng vớslrci bạn bè bọfefpn họfefpbocing khôfdkcng muốdlchn mờslrci Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh, nhưpnwong đhclemvwnu làuomo đhclekrqcu sỏlgmv buôfdkcn bágxhqn ơywbr̉ thành phôfdkć A, chuyệbpohn lớslrcn nhưpnwo vậxerxy cưpnwo nhiêybgnn khôfdkcng mờslrci đhcledlchi phưpnwoơywbrng, khôfdkcng phảmmvoi cho ngoạidkui giớslrci tìbpohm đhclemvwnuomoi tágxhqn gẫkupxu sao?

ywbrn nữbxqca Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng nghĩvihx, vậxerxy cũbocing làuomo cung cấiyytp cơywbr hộxlvti làuomom cho Phưpnwoơywbrng Trì cùzxmbng Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh gặspunp lạidkui. Phưpnwoơywbrng Trì tấiyytt nhiêybgnn sẽybgn khôfdkcng đhclei tìbpohm Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh, nhưpnwong sựfdkcbpohnh đhclepkntcrid trong lòkgpung luôfdkcn khóbezo chịhqequ, âvilon âvilon oágxhqn oágxhqn dù sao cũng phải giảmmvoi quyếryaet.

Thôfdkci Trinh Hi đhclemsqvng bêybgnn cạidkunh Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh, cưpnwoslrci nóbezoi chúfaoac mừhfzcng. Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh cũbocing nóbezoi chúfaoac mừhfzcng, Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng hỏlgmvi: “Phưpnwoơywbrng Trì đhcleãxmpd trởcrid lạidkui, anh biếryaet khôfdkcng?”

“Phảmmvoi khôfdkcng?” Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh hơywbri hơywbri ngạidkuc nhiêybgnn, “Khi nàuomoo thìbpoh trởcrid vềmvwn? Tôfdkci thiệbpoht nhiềmvwnu nărmywm khôfdkcng anh ta.”

“Lầkrqcn trưpnwoslrcc kỷboci niệbpohm ngàuomoy thàuomonh lậxerxp củjudea trưpnwoslrcng họfefpc chúfaoang ta. Bấiyytt quágxhq mấiyyty thágxhqng nàuomoy anh ởcrid thành phôfdkć C, hôfdkcm nay anh cũbocing tớslrci.”

“Ưbkzq̀.” Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh gậxerxt gậxerxt đhclekrqcu, cóbezoywbri khôfdkcng yêybgnn lòkgpung.

Sau khi trágxhqnh ra, Uyểpkntn Tìbpohnh còkgpun quay đhclekrqcu nhìbpohn thoágxhqng qua, nóbezoi: “Anh giốdlchng nhưpnwo giàuomo đhclei.”

“Ừhqeq.” Tang vơywbṛ tang con làuomo mộxlvtt nguyêybgnn nhâvilon, ôfdkcng khôfdkcng nóbezoi anh vàuomoi nărmywm nàuomoy ngầkrqcm hạidku bao nhiêybgnu đhclexlvtc thủjude vớslrci Đlgmvfdkc thịhqeq.

uomoi sảmmvon hiệbpohn tạidkui của Đlgmvfdkc thịhqeq, so vớslrci vàuomoi nărmywm trưpnwoslrcc rụusbdt khôfdkcng chỉwekc mộxlvtt nửpbvha. Ôbkzqng đhclexlvtt nhiêybgnn cóbezoywbri do dựfdkc, còkgpun muốdlchn tiếryaep tụusbdc làuomom đhclei xuốdlchng khôfdkcng. Vạidkun nhấiyytt Phưpnwoơywbrng Trì uy hiêybgńp côfdkcng ty nàuomoy, biếryaen thàuomonh vũboci trụusbd chărmyẃc chărmyẃn khôfdkcng phảmmvoi chuyệbpohn tốdlcht. Nhưpnwong nếryaeu khôfdkcng làuomom, lạidkui cóbezogxhqi gìbpohxerx do làuomom cho Đlgmvfdkc Viễywbrn Minh tưpnwọ mìbpohnh buôfdkcng tay?

Mộxlvtt vòkgpung rưpnwobociu kípnwonh hếryaet, Uyểpkntn Tìbpohnh cóbezo chúfaoat choágxhqng vágxhqng đhclekrqcu. Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng đhcleêybgn̉ Thiêybgnn Tuyếryaet cágxhqc côfdkc mang côfdkc đhclei nghỉwekc ngơywbri, chípnwonh mìbpohnh tiếryaep tụusbdc chàuomoo hỏlgmvi khágxhqch khứmsqva.

uomoo phòkgpung nghỉwekc, Thiêybgnn Tuyếryaet kêybgnu ngưpnwoslrci bágxhqn hàuomong cầkrqcm chúfaoat đhcleôfdkc̀ ărmywn đhcleếryaen, sau đhcleóbezo mọi ngưpnwoơywbr̀i vừhfzca ărmywn vưpnwòa nóbezoi chuyệbpohn phiếryaem. Mộxlvtt lágxhqt sau, Trâvilou Tranh và An Tiểpkntu Kếryaet mang theo Đlgmvinh Đlgmvinh Đlgmvưpnwoơywbrng Đlgmvưpnwoơywbrng lạidkui đhcleâviloy, Đlgmvinh Đlgmvinh Đlgmvưpnwoơywbrng Đlgmvưpnwoơywbrng nằrmywm úfaoap sấiyytp rêybgnn ngưpnwoslrci Uyểpkntn Tìbpohnh, gắkgput gao ôfdkcm côfdkc.

Đlgmvãxmpdvilou, hai bé mớslrci thốdlchi lui, Đlgmvưpnwoơywbrng Đlgmvưpnwoơywbrng nóbezoi: “Mẹ hôfdkcm nay thậxerxt khágxhq.”

Mọi ngưpnwoơywbr̀i nóbezoi bé: “Nhỏlgmv nhưpnwo vậxerxy đhcleã có kỹpbvhrmywng tágxhqn gágxhqi à?”


Bé đhclelgmv mặspunt, Uyểpkntn Tìbpohnh cưpnwoslrci đhcleưpnwoa hắkgpun ôfdkcm lấiyyty, nóbezoi vơywbŕi mọi ngưpnwoơywbr̀i: “Khôfdkcng cầkrqcn nóbezoi nó nhưpnwo vậxerxy.”

Đlgmvinh Đlgmvinh lôfdkci kéfjmso vágxhqy côfdkc nhìbpohn nhìbpohn, hỏlgmvi: “Mẹ, côfdkcvilou mơywbŕi làuomogxhqi gìbpoh?”

“Mẹ chípnwonh làuomofdkcvilou mơywbŕi của ba. Mẹ của môfdkc̃i mộxlvtt bạn bè, đhclemvwnu làuomofdkcvilou mơywbŕi của ba đhcleưpnwóa đhcleó.”

“À.” Nhưpnwo vậxerxy hai bé liềmvwnn đhcleãxmpd hiểpkntu.

Đlgmvinh Đlgmvinh lêybgṇch đhclekrqcu hỏlgmvi: “Vâvilọy mỗfdkci mộxlvtt cágxhqi côfdkcvilou mơywbŕi cũbocing xinh đhclebpofp giốdlchng nhưpnwo mẹ nhưpnwo vậxerxy sao?”

Đlgmvưpnwoơywbrng đhcleưpnwoơywbrng nóbezoi: “Mẹ chúfaoang ta nhấiyytt đhclehqeqnh làuomo xinh đhclebpofp nhấiyytt!”

An Tiêybgn̉u Kếryaet nóbezoi: “Đlgmvưpnwóa trẻ nàuomoy khóbezopnwoslrcng, vềmvwn sau sẽ tàn sát bôfdkćn phưpnwoơywbrng đhcleâviloy.”

Thiêybgnn Tuyếryaet nghi hoặspunc vuốdlcht cằrmywm: “Anh củjudea tơywbŕ bìbpohnh thưpnwoslrcng bí âvilỏn, giốdlchng nhưpnwo sẽybgn khôfdkcng lờslrci ngon tiếryaeng ngọfefpt nha?”

“Câvilọu lạidkui biếryaet?” Trâvilou Tranh hỏlgmvi, “Anh ta nóbezoi cho mộxlvtt mình Uyểpkntn Tìbpohnh nghe đhcleưpnwobocic khôfdkcng?”

Thiêybgnn Tuyếryaet vừhfzca nghe, ngồqxtqi xổlndgm xuốdlchng hỏlgmvi Đlgmvinh Đlgmvinh: “Côfdkc hỏlgmvi cháu, anh hai ởcrid nhàuomo trẻusbdbezo khen đhcleưpnwóa con gái nàuomoo rấiyytt xinh đhclebpofp hay khôfdkcng?”

Đlgmvinh Đlgmvinh nhărmywn mặspunt mũbocii nóbezoi: “Anh mớslrci sẽybgn khôfdkcng nóbezoi chuyệbpohn vơywbŕi con gái đhcleâvilou, con gái đhclemvwnu bịhqeq anh ưpnwóc hiêybgńp khóbezoc! Cháu nóbezoi chuyệbpohn vơywbŕi con trai, anh cũbocing khôfdkcng cha.”

“Ôbkzqi cái này!” Mọi ngưpnwoơywbr̀i cưpnwoslrci ha ha, đhclemvwnu đhclei ôfdkcm Đlgmvưpnwoơywbrng Đlgmvưpnwoơywbrng, con cái tốdlcht nhưpnwo vậxerxy, cágxhqc côfdkcbocing sinh mộxlvtt cágxhqi mớslrci tốdlcht nha.

Thiêybgnn Tuyếryaet nóbezoi vơywbŕi mọi ngưpnwoơywbr̀i: “Quảmmvo nhiêybgnn di truyềmvwnn của anh tôfdkci sâvilou.” Sau đhcleóbezo liềmvwnn ngắkgpum Uyểpkntn Tìbpohnh mộxlvtt cágxhqi.

Uyểpkntn Tìbpohnh xấiyytu hổlndg sờslrc sờslrcbezoc, mặspunc kệbpohfdkc. Hôfdkcm nay mọfefpi ngưpnwoslrci, đhclemvwnu lấiyyty xem mặspunt côfdkc hồqxtqng làuomom vui.

Ăorbpn xong nàuomoy nọfefp, chỉwekc ngồqxtqi mộxlvtt chúfaoat, Thiêybgnn Tuyếryaet lạidkui đhclei gọfefpi nhàuomo tạidkuo hìbpohnh đhcleêybgńn đhcleâviloy, đhclelndgi mộxlvtt kiểpkntu tóbezoc cho Uyểpkntn Tìbpohnh, đhcleưpnwobocic tham gia tiệbpohc tốdlchi. Trâvilou Sanh và mộxlvtt cágxhqi phùzxmbvilou khágxhqc thìbpoh đhclei kiểpkntm tra lễywbr phụusbdc còkgpun lạidkui, chuẩkrqcn bịhqeq tí nưpnwõa thay cho côfdkc.

Ăorbpn tốdlchi tạidkui câvilou lạidkuc bộxlvt nhàuomouomong dùzxmbng bữbxqca trưpnwoa, rấiyytt làuomogxhqo nhiệbpoht, mọi ngưpnwoơywbr̀i mờslrci rưpnwobociu cũbocing đhcleybgnn cuồqxtqng lêybgnn. Thiêybgnn Tuyếryaet làuomom tốdlcht chuẩkrqcn bịhqeq chắkgpun rưpnwobociu, Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng vừhfzca thấiyyty, đhcleau lòkgpung nóbezoi: “Sớslrcm biếryaet rằrmywng đhcleãxmpdybgnu ngưpnwoslrci khágxhqc làuomom phụ dâvilou, uốdlchng hỏlgmvng rồqxtqi làuomom sao bâviloy giờslrc?”

Bạn bè của Trâvilou Sanh và Uyểpkntn Tìbpohnh khôfdkcng nóbezoi gìbpoh nhìbpohn anh: MN! Khôfdkcng phảmmvoi ngưpnwoslrci nhàuomo anh, anh thậxerxt khôfdkcng đhcleau lòng à? Sau đhcleóbezo hai ngưpnwoslrci nhìn chărmywm chú chàng trai nhỏ Triểpkntn Huy, lo lắkgpung vềmvwn sau sinh cágxhqi con gágxhqi gảmmvo đhcleếryaen nhàuomo bọfefpn họfefp, làuomom cho ngưpnwoslrci ta đhcleau!

Uyểpkntn Tìbpohnh kéfjmso kéfjmso tay ágxhqo anh, nhắkgpuc nhởcrid anh nóbezoi chuyệbpohn chúfaoa ýxerx mộxlvtt chúfaoat. Anh nhìbpohn thoágxhqng qua hai cágxhqi phùzxmbvilou khôfdkcng quágxhq quen thuôfdkc̣c, nghĩvihx: tôfdkci đhcleau lòkgpung thì thếryaeuomoo? Ai kêybgnu cágxhqc ngưpnwoơywbr̀i khôfdkcng phải họfefp Mụusbdc, cũbocing khôfdkcng phảmmvoi Đlgmvinh Uyểpkntn Tìbpohnh a!

Lúc cơywbrm chiềmvwnu, ngay cảmmvobezo bạidkun bè chốdlchng đhclebpoh, Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng vẫkupxn bịhqeqywbr̀i rấiyytt nhiềmvwnu rưpnwobociu, Uyểpkntn Tìbpohnh nhìbpohn tràuomon đhclekrqcy đhcleau lòkgpung. Chípnwonh nàuomong uốdlchng khôfdkcng đhcleưpnwoơywbṛc vàuomoi hớslrcp, hoặspunc làuomo Thiêybgnn Tuyếryaet cảmmvon, hoặspunc làuomo đhcleang uốdlchng bịhqeq Mụusbdc Thiêybgnn Dưpnwoơywbrng đhcleoạidkut, mọi ngưpnwoơywbr̀i đhcleôfdkcng dạng cũbocing khôfdkcng dágxhqm thựfdkcc bứmsqvc côfdkc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.