Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 569 : Lại muốn động kinh

    trước sau   
Uyểmajtn Tìdrjznh vàuqhu bạmmown họgfjfc đgrpoi ra khỏuqhui phòbvdung, bạmmown họgfjfc nóoavvi: “Khôplmvng nghĩryog tớiipmi anh ta cóoavv bạmmown gábzlsi...... Ai, quảrsmr nhiêdsifn làuqhu đgrpoàuqhun ôplmvng tốqhtzt ——”

“Anh ấaptjy chưpwbka nóoavvi cóoavv bạmmown gábzlsi a!” Đwyewrecnt nhiêdsifn cóoavv ngưpwbkplmvi kêdsifu lêdsifn “Anh ấaptjy chỉwkwloavvi anh ấaptjy đgrpoãsijh gặknnyp tìdrjznh yêdsifu.”

“A? Chẳlemhng lẽacos...... Kỳpirm thậsuuft anh ấaptjy cóoavv bạmmown trai?!”

“Quảrsmr nhiêdsifn đgrpoàuqhun ôplmvng tốqhtzt đgrpootttu cóoavv bạmmown trai!”

“Trờplmvi ạmmow, vậsuufy mìdrjznh chúbzlsc phúbzlsc cho anh ấaptjy!”

Uyểmajtn Tìdrjznh ngâomdfy ngưpwbkplmvi, khôplmvng thểmajtuqhuo? Vậsuufy dìdrjz Quảrsmrn...... Nêdsifn khóoavvc, hay nêdsifn cưpwbkplmvi?


Uyểmajtn Tìdrjznh vàuqhu bạmmown họgfjfc chia đgrpoưpwbkplmvng ra đgrpoi, mộrecnt mìdrjznh côplmv đgrpoi ra ngoàuqhui trưpwbkplmvng, sắbsfup tớiipmi cổrnring trưpwbkplmvng thìdrjz nghe cóoavv ngưpwbkplmvi kêdsifu côplmv: “Uyểmajtn Tìdrjznh!”

Uyểmajtn Tìdrjznh sửqhtzng sốqhtzt, quay đgrpozunpu, thấaptjy Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn hăotttng hábzlsi bừpirmng bừpirmng đgrpoi tớiipmi.

Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn trêdsifn tay vừpirma cầzunpm tàuqhui liệuvmbu dùiipmng làuqhum tọgfjfa đgrpoàuqhum, đgrpoi tớiipmi nóoavvi: “Khôplmvng nghĩryog tớiipmi lạmmowi gặknnyp cậsuufu ởbkej trưpwbkplmvng......”

Uyểmajtn Tìdrjznh gậsuuft đgrpozunpu: “Mìdrjznh cũuxxrng khôplmvng nghĩryog đgrpoếjriyn.”

“Cậsuufu hiệuvmbn tạmmowi......”

“Đwyewmmowi họgfjfc năotttm 3.” Uyểmajtn Tìdrjznh nóoavvi.

Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn gậsuuft đgrpozunpu: “Cùiipmng đgrpoi đgrpoi.”

Uyểmajtn Tìdrjznh hơtwwfi do dựplmv, dùiipm sao cũuxxrng đgrpootttu phảrsmri ra cổrnring trưpwbkplmvng, chỉwkwloavv thểmajt chầzunpm chậsuufm đgrpoi cùiipmng vớiipmi cậsuufu ấaptjy.

“Nghe mẹahyqdrjznh nóoavvi cậsuufu cóoavv con rồaptji?” Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn hỏuqhui.

Uyểmajtn Tìdrjznh vộrecni vàuqhung gậsuuft đgrpozunpu.

Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn thởbkejuqhui: “Khôplmvng nghĩryog tớiipmi cậsuufu vàuqhu Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng thậsuuft sựplmv đgrpoếjriyn vớiipmi nhau......”

Uyểmajtn Tìdrjznh khôplmvng biếjriyt nêdsifn nóoavvi cábzlsi gìdrjz, chỉwkwloavv thểmajt trầzunpm mặknnyc.

“Cậsuufu biếjriyt khôplmvng, cậsuufu hạmmowi mìdrjznh thậsuuft thảrsmrm! Mẹahyqdrjznh nóoavvi cậsuufu đgrpootttu đgrpoãsijhoavv con, màuqhudrjznh......”


“Cậsuufu khôplmvng phảrsmri đgrpoãsijh gặknnyp tìdrjznh yêdsifu rồaptji sao?” Uyểmajtn Tìdrjznh cưpwbkplmvi.

Cậsuufu ta đgrpoau đgrpozunpu nóoavvi: “Cho nêdsifn đgrpoàuqhunh phảrsmri nhanh đgrpoem ngưpwbkplmvi vềottt nhàuqhu, lấaptjp kíovwhn miệuvmbng mẹahyqdrjznh!”

oavvi tớiipmi đgrpoâomdfy, hai ngưpwbkplmvi đgrpoi ra tớiipmi đgrpoưpwbkplmvng cábzlsi. Uyểmajtn Tìdrjznh đgrpoang suy nghĩryogdsifn cábzlso từpirm cậsuufu ấaptjy nhưpwbk thếjriyuqhuo, đgrporecnt nhiêdsifn cóoavv mộrecnt ngưpwbkplmvi đgrpoustqng vàuqhuo, trựplmvc tiếjriyp đgrpoâomdfm xầzunpm vàuqhuo lòbvdung Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn.

Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn hoảrsmrng sợplmv, khôplmvng bịwyew khốqhtzng chếjriy lui từpirmng bưpwbkiipmc, hai tay đgrpoqiig lấaptjy ngưpwbkplmvi đgrpoóoavv, thuậsuufn tiệuvmbn đgrpokgafy ra bêdsifn ngoàuqhui, hiểmajtn nhiêdsifn làuqhu khôplmvng muốqhtzn làuqhum tổrnrin thưpwbkơtwwfng đgrpoqhtzi phưpwbkơtwwfng, nhưpwbkng khôplmvng nghĩryog tớiipmi đgrpoqhtzi phưpwbkơtwwfng lạmmowi chiếjriym tiệuvmbn nghi. Nhưpwbkng ngay sau đgrpoóoavv, cậsuufu ta thởbkej phàuqhuo mộrecnt hơtwwfi, khôplmvng đgrpomajt ýiava tớiipmi nữhrsja màuqhuuqhu hổrnrin hểmajtn quábzlst: “An Tiểmajtu Kếjriyt em đgrpodsifn rồaptji! Trêdsifn đgrpoưpwbkplmvng chạmmowy loạmmown lung tung!”

Uyểmajtn Tìdrjznh vừpirma nghe, nhìdrjzn qua, làuqhu mộrecnt côplmvbzlsi mặknnyc ábzlso khoábzlsc màuqhuu hồaptjng nhạmmowt, tưpwbkơtwwfi cưpwbkplmvi sábzlsng ngờplmvi.

An Tiểmajtu Kếjriyt vòbvdung tay qua cổrnri cậsuufu ấaptjy, cưpwbkplmvi nóoavvi: “Nghe nóoavvi anh giảrsmr bộrecn trong mắbsfut khôplmvng cóoavvplmvbzlsi khábzlsc, luyếjriyn tiếjriyc em chịwyewu mộrecnt chúbzlst ủkydny khuấaptjt a?”

“Đwyewzpjeng vữhrsjng!” Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn sắbsfuc mặknnyt khẽacos biếjriyn thàuqhunh hồaptjng, giọgfjfng nóoavvi mang ýiava ra lệuvmbnh.

An Tiểmajtu Kếjriyt le lưpwbkqiigi, chậsuufm rãsijhi buôplmvng cậsuufu ta ra, đgrpozpjeng vữhrsjng, sau đgrpoóoavv thấaptjy đgrpoưpwbkplmvc Uyểmajtn Tìdrjznh, sắbsfuc mặknnyt cứzpjeng đgrpoplmv. Chợplmvt, côplmv ta vừpirma cưpwbkplmvi vừpirma nhìdrjzn Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn: “Ai vậsuufy a?” Vừpirma mớiipmi nóoavvi cậsuufu ấaptjy giảrsmr bộrecn trong mắbsfut khôplmvng cóoavvplmvbzlsi nàuqhuo khábzlsc, cậsuufu ta liềotttn phábzls hủkydny lờplmvi củkydna mìdrjznh!

“Em gábzlsi anh.”

An Tiểmajtu Kếjriyt dừpirmng mộrecnt chúbzlst, thựplmvc bìdrjznh tĩryognh hỏuqhui: “Anh cóoavv em gábzlsi?”

Uyểmajtn Tìdrjznh nghe ra đgrpoưpwbkplmvc, côplmvaptjy cóoavv chúbzlst mấaptjt hứzpjeng.

“Làuqhum em gábzlsi. Mẹahyq anh nhậsuufn con gábzlsi nuôplmvi.”

“Àzsss......” An Tiểmajtu Kếjriyt khôplmvng hỏuqhui lạmmowi cábzlsi gìdrjz, nhưpwbkng rõjkjwuqhung tâomdfm tìdrjznh khôplmvng tốqhtzt, cúbzlsi đgrpozunpu đgrpoábzls đgrpoábzls đgrpoưpwbkplmvng cábzlsi, khôplmvng nóoavvi lờplmvi nàuqhuo. Khôplmvng phảrsmri côplmv keo kiệuvmbt, màuqhuuqhu trong lờplmvi nóoavvi Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn sơtwwf hởbkej nhiềotttu lắbsfum. Côplmv đgrpoãsijh đgrpoi qua nhàuqhu anh, khôplmvng nghe anh ấaptjy vàuqhu mẹahyqoavv đgrpoottt cậsuufp qua a!


Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn cũuxxrng muốqhtzn rờplmvi khỏuqhui vấaptjn đgrpootttuqhuy, sau đgrpoóoavv đgrpoôplmvi lờplmvi nóoavvi lạmmowi nóoavvi khôplmvng rõjkjwuqhung lắbsfum, đgrpoàuqhunh phảrsmri cầzunpm tay côplmv, nóoavvi vớiipmi Uyểmajtn Tìdrjznh: “Cùiipmng nhau ăotttn cơtwwfm nha?”

“Khôplmvng đgrpoưpwbkplmvc.” Uyểmajtn Tìdrjznh nóoavvi “Mìdrjznh còbvdun cóoavv việuvmbc, lầzunpn khábzlsc đgrpoi.”

“Gặknnyp dịwyewp liềotttn cùiipmng nhau đgrpoi đgrpoi.” An Tiểmajtu Kếjriyt ngẩkgafng đgrpozunpu.

Uyểmajtn Tìdrjznh nhìdrjzn côplmv, vẻovwh mặknnyt rốqhtzi rắbsfum, thầzunpm nghĩryog: côplmvjkjwuqhung khóoavv chịwyewu, còbvdun đgrpoòbvdui cùiipmng mộrecnt chỗhrsjbzlsi gìdrjz a?

bzlsc nàuqhuy, đgrpoqhtzi diệuvmbn đgrpoưpwbkplmvng cábzlsi truyềotttn đgrpoếjriyn tiếjriyng la: “Mẹahyq ——”

Uyểmajtn Tìdrjznh mạmmownh mẽacos ngẩkgafng đgrpozunpu, thấaptjy xe Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng đgrpozpjeng ởbkej ven đgrpoưpwbkplmvng, nhịwyewn khôplmvng đgrpoưpwbkplmvc trong lòbvdung run lêdsifn. Đwyewinh Đwyewinh Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng ghéiidnuqhuo bêdsifn cửqhtza sổrnri, hưpwbkiipmng côplmv ngoắbsfuc ngoắbsfuc. Côplmv lậsuufp tứzpjec nóoavvi: “Ôaptjng xãsijhuqhu con mìdrjznh đgrpoếjriyn đgrpoâomdfy, mìdrjznh đgrpoi trưpwbkiipmc, lầzunpn khábzlsc liêdsifn hệuvmb đgrpoi.”

An Tiểmajtu Kếjriyt vừpirma nghe, lậsuufp tứzpjec vui vẻovwh, thấaptjy côplmv phảrsmri đgrpoi, chạmmowy theo côplmv, lấaptjy danh thiếjriyp trêdsifn ngưpwbkplmvi Quảrsmrn Hạmmowo Nhiêdsifn ra: “Nha, đgrpoâomdfy làuqhu danh thiếjriyp củkydna anh ấaptjy.” Nguyêdsifn lai cóoavv chồaptjng cóoavv con nha, vậsuufy khôplmvng phảrsmri tìdrjznh đgrpowyewch ~HOHO!

Uyểmajtn Tìdrjznh nhìdrjzn thoábzlsng qua: “Đwyewưpwbkplmvc rồaptji, tốqhtzi nay mìdrjznh sẽacos gọgfjfi đgrpoiệuvmbn thoạmmowi cho cábzlsc cậsuufu.” Nóoavvi xong thừpirma dịwyewp đgrpoèayman xanh, chạmmowy vềotttpwbkiipmng đgrpoqhtzi diệuvmbn đgrpoưpwbkplmvng.

plmv liếjriyc mắbsfut Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng đgrpoang ngồaptji bêdsifn tay lábzlsi mộrecnt cábzlsi rồaptji ngồaptji vàuqhuo ghếjriy phíovwha sau.

“Mẹahyq......” Đwyewinh Đwyewinh Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng đgrpoi lạmmowi gầzunpn “Chúbzlsuqhu chịwyew kia làuqhu ai a?”

“Làuqhu chúbzlsuqhudrjz.” Uyểmajtn Tìdrjznh buồaptjn cưpwbkplmvi sửqhtza lạmmowi cho đgrpoúbzlsng, phábzlst hiệuvmbn ôplmvplmv chuyểmajtn đgrporecnng, nhìdrjzn thoábzlsng qua Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng đgrpoang khôplmvng nóoavvi mộrecnt lờplmvi. Chậsuufc, anh sẽacos khôplmvng phảrsmri còbvdun so bìdrjz đgrpoi? Thậsuuft sựplmvuqhu bấaptjt đgrpobsfuc dĩryoguqhu.

“Vìdrjz sao khôplmvng mờplmvi chúbzlsdrjz vềottt nhàuqhu ăotttn cơtwwfm?” Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng hỏuqhui.

“Lầzunpn khábzlsc mờplmvi nha.” Uyểmajtn Tìdrjznh nhìdrjzn thoábzlsng qua danh thiếjriyp trong tay, do dựplmv mộrecnt chúbzlst rồaptji cũuxxrng bỏuqhuuqhuo trong túbzlsi.


“Mẹahyq, con cho mẹahyq xem bứzpjec tranh hôplmvm nay con vẽacos.” Đwyewinh Đwyewinh mởbkejbzlsi sábzlsch ra, héiidn ra bứzpjec tranh màuqhuu nưpwbkiipmc xinh đgrpoahyqp “Mẹahyq, mẹahyq xem đgrpoâomdfy làuqhu bứzpjec tranh củkydna con.”

“Còbvdun cóoavv bứzpjec tranh củkydna con.” Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng cũuxxrng đgrpoem tranh màuqhuu nưpwbkiipmc lấaptjy ra nữhrsja.

Uyểmajtn Tìdrjznh nhìdrjzn thoábzlsng qua, vuốqhtzt đgrpozunpu bọgfjfn chúbzlsng, nóoavvi: “Rấaptjt đgrpoahyqp nha ~”

“Con thíovwhch nhấaptjt vẽacos tranh! Thíovwhch hơtwwfn so vớiipmi ca hábzlst khiêdsifu vũuxxr!” Đwyewinh Đwyewinh đgrpoem bứzpjec tranh bảrsmro bốqhtzi thu hồaptji lạmmowi “Lábzlst nữhrsja đgrpoưpwbka ôplmvng cốqhtzuqhuuqhu cốqhtz xem.”

“Đwyewưpwbkplmvc.” Uyểmajtn Tìdrjznh hôplmvn bọgfjfn chúbzlsng, nhìdrjzn Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng phíovwha trưpwbkiipmc.

Rấaptjt nhanh đgrpoi tớiipmi Lan Đwyewìdrjznh Nhãsijhpwbk, Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng ngừpirmng xe, Uyểmajtn Tìdrjznh mang theo đgrpozpjea nhỏuqhu xuốqhtzng xe, đgrpoem cặknnyp sábzlsch đgrpoeo lêdsifn lưpwbkng bọgfjfn chúbzlsng. Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng đgrpoi tớiipmi, ôplmvm lấaptjy Đwyewinh Đwyewinh. Uyểmajtn Tìdrjznh cũuxxrng ôplmvm Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng, nhìdrjzn chăotttm chúbzlsuqhuo vẻovwh mặknnyt anh. Anh quay đgrpozunpu lạmmowi: “Sao vậsuufy?”

Uyểmajtn Tìdrjznh lắbsfuc đgrpozunpu.

Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng cưpwbkplmvi nhạmmowt mộrecnt chúbzlst, sau khi vàuqhuo thang mábzlsy, đgrporecnt nhiêdsifn nóoavvi: “Gọgfjfi cho em vàuqhui cuộrecnc đgrpoiệuvmbn thoạmmowi, em khôplmvng nghe.”

Uyểmajtn Tìdrjznh sửqhtzng sốqhtzt, lắbsfup bắbsfup nóoavvi: “Bởbkeji vìdrjz đgrpoi họgfjfc, im … im lặknnyng, sau lạmmowi…lạmmowi nghe tọgfjfa đgrpoàuqhum..... Anh ——”

Đwyewinh ——

Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng ôplmvm con gábzlsi đgrpoi ra ngoàuqhui, Uyểmajtn Tìdrjznh vộrecni vàuqhung đgrpouổrnrii kịwyewp, khuôplmvn mặknnyt u sầzunpu. Ngưpwbkplmvi nàuqhuy lạmmowi muốqhtzn đgrporecnng kinh sao?

Bởbkeji vìdrjzplmvm nay côplmv vềottt trễwkwl, bảrsmro mẫbvduu đgrpoãsijhuqhum cơtwwfm. Mụustqc lãsijho gia vàuqhu Kim lãsijho phu nhâomdfn chơtwwfi cờplmvbkej ban côplmvng, Đwyewinh Đwyewinh Đwyewưpwbkơtwwfng Đwyewưpwbkơtwwfng chạmmowy tớiipmi, theo châomdfn bọgfjfn họgfjfoavvi chuyệuvmbn phábzlst sinh trong trưpwbkplmvng họgfjfc.

Uyểmajtn Tìdrjznh vàuqhu Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng cùiipmng nhau trởbkej vềottt phòbvdung, thay quầzunpn ábzlso, bỏuqhubzlsch ra......

Uyểmajtn Tìdrjznh nóoavvi: “Cậsuufu ấaptjy đgrpoi giảrsmrng bàuqhui ởbkej trưpwbkplmvng họgfjfc.”

“A?” Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng sửqhtzng sốqhtzt “Em vừpirma mớiipmi nóoavvi em đgrpoang nghe tọgfjfa đgrpoàuqhum.”

“...... Em trưpwbkiipmc đgrpoóoavv khôplmvng biếjriyt làuqhu tọgfjfa đgrpoàuqhum củkydna cậsuufu ấaptjy.”

Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng vốqhtzn cóoavv chúbzlst khôplmvng thoảrsmri mábzlsi, nghe đgrpoếjriyn đgrpoóoavv, rốqhtzt cụustqc nổrnrii giậsuufn: “Em cho rằxabgng anh chưpwbka từpirmng họgfjfc đgrpommowi họgfjfc đgrpoi?!” Tọgfjfa đgrpoàuqhum đgrpootttu cóoavv thôplmvng bábzlso, trêdsifn thôplmvng bábzlso cábzlsi gìdrjzuxxrng viếjriyt ràuqhunh mạmmowch, côplmv lạmmowi khôplmvng biếjriyt?!

Uyểmajtn Tìdrjznh quay đgrpozunpu nhìdrjzn anh, trong mắbsfut khiếjriyp sợplmv: “Anh...... Anh vẫbvdun khôplmvng tin em?” Nóoavvi xong đgrporecnt nhiêdsifn cảrsmrm thấaptjy rấaptjt khóoavv chịwyewu. Mẹahyqplmv khôplmvng còbvdun, anh nếjriyu khôplmvng tin côplmv, côplmvdrjzm ai khóoavvc a?

Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng dừpirmng mộrecnt chúbzlst, tâomdfm tìdrjznh hơtwwfi dịwyewu đgrpoi nóoavvi: “Anh tin. Nhưpwbkng em khôplmvng cầzunpn phảrsmri nơtwwfm nớiipmp lo sợplmv, cuốqhtzi cùiipmng đgrpoem chuyệuvmbn liêdsifn quan cùiipmng cậsuufu ta gạmmowt anh!”

“Em nóoavvi vớiipmi anh làuqhu sựplmv thậsuuft......”

Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng sửqhtzng sốqhtzt, chẳlemhng lẽacos thậsuuft sựplmv trùiipmng hợplmvp, hiểmajtu lầzunpm? Anh bấaptjt đgrpobsfuc dĩryogoavvi: “Đwyewpirmng khóoavvc, ăotttn cơtwwfm đgrpoi.”

Sau khi đgrpoi ngủkydn, hai ngưpwbkplmvi mớiipmi bắbsfut đgrpozunpu chậsuufm rãsijhi nóoavvi chuyệuvmbn nàuqhuy. Uyểmajtn Tìdrjznh nóoavvi nguyêdsifn nhâomdfn nghe giảrsmrng tọgfjfa đgrpoàuqhum, Mụustqc Thiêdsifn Dưpwbkơtwwfng tin, cũuxxrng khôplmvng tứzpjec giậsuufn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.