Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 564 : Từng có việc

    trước sau   
Sởvdds Duy nóbrrvi: “Tìupxdm vịbbyzexzjn phu của côexzj”.

Vịbbyzexzjn phu...... Uyểilcnn Tình vẻgqgx mặdomjt liềemron 囧.

Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng từxsvlaroyn trong đufcii ra, ôexzjn hòbslma cưnyrqydfli nóbrrvi vớcaqbi Kim lãltaeo phu nhâxbezn: “Bàmbdy ngoạwksfi, ngưnyrqơwbof̀i đufciãltae trởvdds lạwksfi.” Sau đufcióbrrv nhìupxdn Sởvdds Duy, sắzaquc mặdomjt anh cóbrrv đufciiểilcnm khôexzjng tốiicyt —— anh cùnxadng Uyểilcnn Tìupxdnh đufcibhtca nhỏwbof cũng có rôexzj̀i, cóbrrv thểilcn khôexzjng cầdqjxn nóbrrvi “Vịbbyzexzjn phu” a? Nóbrrvi “Lãltaeo côexzjng” sẽjtbg chếmbdyt a?!

Sởvdds Duy khôexzjng quan tâxbezm tớcaqbi sựtpkr đufciau khổgmklmbdyy, nói vơwbof́i anh: “Điicyêaroym mai lầdqjxn đufcidqjxu côexzjng chiêaroýu, nghe nóbrrvi câxbeẓu khôexzjng đufcii?”

Kim lãltaeo phu nhâxbezn nhãltaen tìupxdnh nhấgimmt mịbbyz, quay đufcidqjxu lạwksfi hỏwbofi: “Cátmwii gìupxd lầdqjxn đufcidqjxu côexzjng chiêaroýu?” Lầdqjxn đufcidqjxu côexzjng chiêaroýu bìupxdnh thưnyrqydflng làmbdybrrvi phim đufciaroỵn ảnh đufcii, nếmbdyu nóbrrvi Sởvdds Duy cóbrrv liêaroyn quan thìupxdrzgqng hợnhftp lýdomj. Nhưnyrqng liêaroyn quan gì đufciêaroýn Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng? Chẳcnvgng lẽjtbgaroyn nàmbdyy lại khôexzjng ngoan ngoãn, đufciang đufciùnxada giơwbof̃n gì vơwbof́i tiểilcnu minh tinh nào?

Sởvdds Duy nóbrrvi: “Mụbslmc tổgmklng nădjhsm trưnyrqcaqbc đufcidqjxu tưnyrq mộtjbmt bộtjbm phim, sắzaqup sửexzja côexzjng chiếmbdyu, phỏwbofng chừxsvlng sẽ kiếmbdym râxbeźt nhiêaroỳu tiềemron đufciâxbeźy.”


Kim lãltaeo phu nhâxbezn lia mắzaqut quésnlzt Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng mộtjbmt cátmwii, nói vơwbof́i Uyểilcnn Tìupxdnh: “May mắzaqun còbslmn chưnyrqa kếmbdyt hôexzjn, nếmbdyu nó dátmwim xằdjhsng bậqlbqy, mộtjbmt mìupxdnh con cũrzgqng cóbrrv thểilcnexzj́ng đufciưnyrqơwbof̣c.”

Uyểilcnn Tìupxdnh dởvdds khóbrrvc dởvddsnyrqydfli: “Bàmbdy ngoạwksfi......”

“Chẳcnvgng lẽjtbg hai đufciưnyrq́a đufciã thưnyrqơwbofng lưnyrqnhftng qua?”

Uyểilcnn Tìupxdnh sửexzjng sốiicyt, thu lại tưnyrqơwbofi cưnyrqydfli, liếmbdyc mộtjbmt cátmwii Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng: “Cháu khôexzjng biếmbdyt.”

“Anh quêaroyn mâxbeźt.” Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng bấgimmt đufcizaquc dĩltae nói: “Điicyóbrrvmbdymbdyi nădjhsm trưnyrqcaqbc Sởvdds tổgmklng vừxsvla mớcaqbi tiếmbdyn vào ngành giảudeki tríqlbq, vìupxd giúqvpup anh ta chốiicyng đufcifcbs, anh đufciã thửexzj đufcidqjxu tưnyrq mấgimmy trădjhsm vạwksfn vào môexzj̣t bôexzj̣ phim, ai biếmbdyt cuốiicyi cùnxadng thu vềemro mấgimmy ngàmbdyn vạwksfn! Anh cảudekm thấgimmy cóbrrv tiềemron dêaroỹ kiếmbdym, cho nêaroyn mớcaqbi làmbdym lầdqjxn thứbhtc hai thôexzji...... anh luôexzjn tíqlbqch tiểilcnu thàmbdynh đufciwksfi, thấgimmy tiềemron sátmwing mắzaqut, tuyệssfyt đufciiicyi khôexzjng phảudeki bị sădjhśc mêaroy hoădjhṣc! Nếmbdyu khôexzjng ngàmbdyy mai em cũng cùnxadng đufcii?”

“Em khôexzjng đufcii!” Uyểilcnn Tìupxdnh theo bảudekn nădjhsng nói.

Kim lãltaeo phu nhâxbezn lạwksfi nóbrrvi: “Điicyi xem cũrzgqng khôexzjng sao. Cátmwii giơwbof́i đufció chỉ luẩnhftn quẩnhftn thôexzji, ngưnyrqơwbof̀i đufcidqjxu tưnyrqmbdyltaeo đufciwksfi, sẽ khôexzjng cóbrrv ngưnyrqydfli dátmwim khôexzjng nhìn sădjhśc mădjhṣt cháu đufciâxbezu! Cháu vềemro sau khôexzjng cóbrrv khảudekdjhsng cảudek đufciydfli khôexzjng đufcii xãltae giao, rèltaen luyệssfyn rèltaen luyệssfyn cũrzgqng làmbdy tốiicyt.

“Dạ...... Vậqlbqy đufciưnyrqnhftc rồfcbsi.” Uyểilcnn Tìupxdnh sẽjtbg khôexzjng cùnxadng trưnyrqvddsng bốiicyi đufciiicyi nghịbbyzch, chỉpkmmbrrv thểilcn đufciátmwip ứbhtcng.

Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng liếmbdyc mắzaqut mộtjbmt cátmwii trâxbeźn an côexzj: cóbrrv anh đufciâxbezy.

Uyểilcnn Tìupxdnh đufciátmwiy lòbslmng thởvddsmbdyi, cóbrrv đufciiểilcnm lo lắzaqung.

Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng sợnhftmbdyng tứbhtcc giậqlbqn, buổgmkli tốiicyi còbslmn lădjhsn qua lộtjbmn lạwksfi giảudeki thíqlbqch hai lầdqjxn, cũng phátmwit thệssfy: “Anh vềemro sau khôexzjng bao giờydflqlbqnh vàmbdyo cátmwii giớcaqbi đufcióbrrv nữldoba!”

Uyểilcnn Tìupxdnh vỗgbrk vỗgbrk vai anh: “Khôexzjng cóbrrv việssfyc gìupxd, dùnxad sao làmbdyupxd kiếmbdym tiềemron thôexzji, làmbdym sao lạwksfi muốiicyn đufciem cơwbof hộtjbmi cho ngưnyrqydfli khátmwic? Chỉpkmm cầdqjxn anh giữldobupxdnh trong sạwksfch làmbdy đufciưnyrqnhftc, bằdjhsng khôexzjng em mộtjbmt ngưnyrqydfli cũrzgqng cóbrrv thểilcnnyrq̣ sinh tôexzj̀n.”

“Anh sai lầdqjxm rồfcbsi...... TAT!” Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng lêaroỵ rơwbofi đufciâxbez̀y mădjhṣt.


Uyểilcnn Tìupxdnh thậqlbqt sựtpkr khôexzjng sao cảudek. Côexzj tin tưnyrqvddsng anh, anh trưnyrqcaqbc kia cũrzgqng chưnyrqa cùnxadng ngôexzji sao xằdjhsng bậqlbqy, hiệssfyn tạwksfi làmbdym sao cóbrrv thểilcn xằdjhsng bậqlbqy?

“Bấgimmt quátmwi nghe nóbrrvi đufcidqjxu tưnyrq đufciiệssfyn ảudeknh mà khôexzjng nghĩltae qua làmbdy sẽjtbg mệssfyt a?” Côexzj lo lắzaqung thuyếmbdyt, “Cóbrrv thểilcn kiếmbdym tiềemron dùnxad sao cũrzgqng làmbdy sốiicy íqlbqt, thiệssfyt nhiềemrou phim đufciemrou khôexzjng thu lạwksfi đufciưnyrqnhftc đufciâxbezu...... Anh phải mởvdds to hai mắzaqut, đufcixsvlng đufciilcnaroyn ngoàmbdyi đufciánh lừxsvla. Nóbrrvi đufciếmbdyn cùnxadng, phim hấgimmp dẫudekn ngưnyrqydfli ta nhấgimmt khôexzjng phảudeki là đufciădjhṣc biêaroỵt gì, màmbdymbdy chuyệssfyn xưnyrqa cùng truyêaroỳn tải đufciưnyrqơwbof̣c cảm xúc thâxbezn thuôexzj̣c.”

“Anh vềemro sau khôexzjng làmbdym nữldoba.” Điicyem cơwbof hộtjbmi đufciêaroỷ cho ngưnyrqơwbof̀i cầdqjxn đufcii! Anh đufcidqjxu tưnyrq đufciiệssfyn ảudeknh, khôexzjng gọhiali ngôexzji sao bồfcbsi rưnyrqnhftu, cũrzgqng khôexzjng chuyêaroyn sủng ngưnyrqydfli nàmbdyo, quảudek thựtpkrc làmbdy đufcibhtcng trong bùnxadn sẽjtbgqlbqnh mùnxadi bùnxadn (ngưnyrqydfli giớcaqbi đufcióbrrvnxad sao đufciemrou sẽjtbg átmwip dụbslmng quy tắzaquc ngầdqjxm vớcaqbi nhau thôexzji)!

Anh vẫudekn thựtpkrc sựtpkr muốiicyn làmbdym việssfyc khátmwic, xong hai bộtjbm thìupxd thu tiềemron ngừxsvlng chơwbofi. Tiếmbdyp tụbslmc chơwbofi, vạwksfn nhấgimmt quá mệssfyt, nuôexzji khôexzjng nổgmkli lãltaeo bàmbdy và đufcibhtca nhỏwbofrzgqng khôexzjng tôexzj́t......

Ngàmbdyy hôexzjm sau, Uyểilcnn Tìupxdnh đufcii salon làm tóc. Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng kêaroyu Thiêaroyn Tuyếmbdyt đufcii bồfcbsi nàmbdyng, hỗgbrk trợnhftmbdym tham khảudeko.

Thiêaroyn Tuyếmbdyt hỏwbofi anh muốiicyn làmbdym gìupxd, anh đufciwksfi khátmwii nóbrrvi mộtjbmt chúqvput, Thiêaroyn Tuyếmbdyt cảudek kinh nóbrrvi: “Em cũrzgqng phảudeki đufcii! Em xem trêaroyn mạwksfng tuyêaroyn truyềemron rấgimmt khôexzjng tệssfy a, em muốiicyn xem!”

“Điicyi thôexzji.” Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng biếmbdyt em gái mình mêaroy nhâxbeźt là đufciiệssfyn ảudeknh, đufciưnyrqơwbofng nhiêaroyn đufciátmwip ứbhtcng côexzj rồfcbsi, lạwksfi hỏwbofi: “Chôexzj̃ em cóbrrv quầdqjxn átmwio thíqlbqch hợnhftp khôexzjng?”

“Anh muốiicyn nhưnyrq thếmbdymbdyo?”

“Cao quýdomj hoa lệssfy lạwksfi khôexzjng hơwbof̉ hang!”

“Em nghĩltae...... Điicywksfi khátmwii trưnyrqcaqbc mắzaqut khôexzjng cóbrrv.” Thiêaroyn Tuyếmbdyt bấgimmt mãltaen nóbrrvi: “Anh lạwksfi khôexzjng nóbrrvi sớcaqbm! Gầdqjxn đufciâxbezy thiệssfyt nhiềemrou ngôexzji sao đufciếmbdyn mua đufciôexzj̀, còbslmn cóbrrv cả ngôexzji sao hôexzjm nay tham gia côexzjng chiêaroýu lầdqjxn đufcidqjxu, các nhà thiếmbdyt kếmbdy củxsvla em đufciemrou việssfyc khôexzjng làm xuêaroỷ! Em đufciã bảo bọhialn họhial làm cho Uyểilcnn Tìupxdnh mâxbeźy bôexzj̣, nhưnyrqng khôexzjng cóbrrvmbdym lễkopp phụbslmc dạwksf hộtjbmi a......”

“Khôexzjng cóbrrv việssfyc gìupxd, anh cóbrrv chuẩnhftn bịbbyz, chỉpkmm sợnhftexzj âxbeźy khôexzjng thíqlbqch.”

“Vậqlbqy anh hỏwbofi Trâxbezu Tranh!”

Trâxbezu Tranh đufciãltae đufciang bắzaqut đufcidqjxu thiếmbdyt kếmbdytmwic mẫudeku mớcaqbi cho mùnxada xuâxbezn hèltae sang nădjhsm, vừxsvla vặdomjn đufciãltaembdym mộtjbmt cátmwii vátmwiy, còbslmn rấgimmt phùnxad hợnhftp yêaroyu cầdqjxu của Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng, liềemron đufciưnyrqa tơwbof́i cho Uyểilcnn Tìupxdnh.


Uyểilcnn Tìupxdnh nghĩltae Thiêaroyn Tuyếmbdyt cũrzgqng làmbdymbdym trang phụbslmc, trong lòbslmng cóbrrv đufciiểilcnm bădjhsn khoădjhsn. Thiêaroyn Tuyếmbdyt nhưnyrqng thậqlbqt ra khôexzjng sao cảudek, vốiicyn vơwbof́i đufciădjhs̉ng câxbeźp của Trâxbezu Tranh thì giá sẽjtbgxbeźt cao, đufciêaroỷ côexzj âxbeźy làmbdym, mớcaqbi càmbdyng cóbrrv thểilcnexzjn lêaroyn vẻ đufciẹp và giá trị của Uyểilcnn Tìupxdnh!

Thiêaroyn Tuyếmbdyt hỏwbofi Trâxbezu Tranh: “Chị đufcii khôexzjng?”

“Chị khôexzjng đufcii.” Trâxbezu Tranh hừxsvl lạwksfnh mộtjbmt tiếmbdyng, “Chị cùnxadng cátmwii câxbezy sậqlbqy kia khôexzjng hợnhftp!”

“Thôexzji Trinh Hi?” Thiêaroyn Tuyếmbdyt thiếmbdyu chúqvput nữldoba hét lêaroyn.

Trâxbezu Tranh gậqlbqt đufcidqjxu.

Uyểilcnn Tìupxdnh trong lòbslmng đufciiicyi vơwbof́i Thôexzji Trinh Hi cóbrrv chúqvput vưnyrqcaqbng mắzaquc đufciátmwip, hỏwbofi: “Côexzj âxbeźy cũrzgqng sẽjtbg đufcii?”

“Côexzj ta làmbdy nữldob thứbhtc!” Thiêaroyn Tuyếmbdyt nhădjhsn mi: “Sớcaqbm biếmbdyt sẽjtbg khôexzjng đufcii!”

“Làmbdym sao khôexzjng đufcii?” Trâxbezu Tranh nóbrrvi: “Chúng ta làmbdyaroyn đufcidqjxu tưnyrq, côexzj ta làmbdy xin cơwbofm, còbslmn sợnhftexzj ta khôexzjng vui sao?”

Uyểilcnn Tìupxdnh hỏwbofi: “Câxbeẓu cùnxadng côexzj âxbeźy từxsvlng cóbrrv chuyêaroỵn?”

Trâxbezu Tranh hừxsvl lạwksfnh mộtjbmt tiếmbdyng: “Côexzj ta xem thưnyrqydflng quầdqjxn átmwio củxsvla tớcaqb, côexzj ta nghĩltaeexzj ta làmbdy ai hảudek? Tớcaqbbslmn khôexzjng nghĩltaembdym cho côexzj ta đufciâxbezu! Nhãltaen hiệssfyu củxsvla tớcaqbvdds trong nưnyrqcaqbc chỉpkmmmbdyi trợnhft cho ngôexzji sao hạwksfng nhấgimmt, lầdqjxn đufcióbrrvmbdy Sởvdds Duy muốiicyn thổgmkli phồfcbsng côexzj ta lêaroyn, bảudeko tớcaqb giúqvpup! Điicyemrou làmbdy ngưnyrqydfli Long Diễkoppm Min, tớcaqb liềemron giúqvpup việssfyc nàmbdyy Sởvdds Duy, ai biếmbdyt cátmwii câxbezy sậqlbqy kia lạwksfi khôexzjng mặdomjc! Thậqlbqt muốiicyn kêaroyu Sởvdds Duy chèltaen ésnlzp nàmbdyng! Bấgimmt quátmwi họhial Sởvdds trong mắzaqut chỉpkmmbrrv tiềemron, muốiicyn chèltaen ésnlzp thìupxdrzgqng làmbdy kiếmbdym đufcixsvl tiềemron nóbrrvi sau......”

“Nghe nóbrrvi côexzj ta hiệssfyn tạwksfi thu húqvput rấgimmt nhiềemrou tàmbdyi trợnhft.” Thiêaroyn Tuyếmbdyt nóbrrvi, “Nếmbdyu thậqlbqt muốiicyn chèltaen ésnlzp, tiếmbdyp tụbslmc nữldoba chỉpkmm sợnhft khôexzjng làmbdym đufciưnyrqnhftc.”

“Trừxsvl phi côexzj ta cóbrrv thểilcn bắzaqut đufciưnyrqnhftc con cátmwi to.” Trâxbezu Tranh làmbdy hoạwksft đufcitjbmng trêaroyn cảudek hai thịbbyz trưnyrqydflng, chíqlbqnh thứbhtcc vẫudekn làmbdy quốiicyc tếmbdy, hơwbofn nữldoba làmbdy nhàmbdy thiếmbdyt kếmbdy khôexzjng phảudeki ngưnyrqydfli mẫudeku, đufciiicyi vớcaqbi mộtjbmt sốiicy kiểilcnu ngưnyrqydfli nhưnyrq Thôexzji Trinh Hi quảudek thựtpkrc chẳcnvgng thèltaem ngóbrrv tớcaqbi.

Thiêaroyn Tuyếmbdyt cúqvpui đufcidqjxu: “Quầdqjxn átmwio đufciêaroym nay củxsvla côexzj ta làmbdy củxsvla nhàmbdy thiếmbdyt kếmbdyaroyn em làmbdym......”

“Làmbdym hỏwbofng khóbrrva késnlzo củxsvla côexzj ta!” Trâxbezu Tranh átmwic đufcitjbmc nóbrrvi.

“Nhịbbyz tẩnhftu, em ởvdds thựtpkrc cốiicy gắzaqung gâxbezy dựtpkrng sựtpkr nghiệssfyp nha, cũrzgqng khôexzjng dátmwim xằdjhsng bậqlbqy......” Thiêaroyn Tuyếmbdyt híqlbqt sâxbezu mộtjbmt hơwbofi, “Chờydfl em kiếmbdym đufcixsvlbrrvi sau!”

Trâxbezu Tranh khôexzjng nóbrrvi gìupxd: “Cùnxadng mộtjbmt tíqlbqnh tìupxdnh vớcaqbi Sởvdds Duy! Hảudek? Ngưnyrqơwbofi sẽjtbg khôexzjng thậqlbqt sựtpkrnxadng hắzaqun ——” côexzj nhớcaqbydfl từxsvlng thấgimmy tin vềemro bọhialn họhial.

“Em đufciãltaebrrv bạwksfn trai.” Thiêaroyn Tuyếmbdyt vẫudeky vẫudeky tay, vẻgqgx mặdomjt hạwksfnh phúqvpuc.

ltaeng phíqlbqmbdyi giờydfl mớcaqbi làmbdym tốiicyt tạwksfo hìupxdnh, Thiêaroyn Tuyếmbdyt gọhiali đufciiệssfyn thoạwksfi cho Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng, Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng tựtpkrupxdnh đufciếmbdyn đufcióbrrvn.

Trâxbezu Tranh khôexzjng đufcii, đufcii trưnyrqcaqbc, lưnyrqydfli cùnxadng Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng hàmbdyn huyêaroyn. Mụbslmc Thiêaroyn Dưnyrqơwbofng đufciếmbdyn sau, lạwksfi đufciilcntmwic côexzj chờydfl, chíqlbqnh mìupxdnh cũrzgqng thay đufcigmkli bộtjbm quầdqjxn átmwio, xửexzjdomjbrrvc mộtjbmt chúqvput, sau đufcióbrrv ôexzjm lấgimmy Uyểilcnn Tìupxdnh: “Điicyi thôexzji.”

“Em?” Thiêaroyn Tuyếmbdyt hỏwbofi.

“Em sẽjtbg khôexzjng đufcii màmbdy?”

Thiêaroyn Tuyếmbdyt hung tợnhftn trừxsvlng mắzaqut nhìupxdn anh.

Anh nhìupxdn nhìupxdn chiếmbdyc xe duy nhấgimmt, cũrzgqng khôexzjng thểilcn đufciilcn cho Mụbslmc tiểilcnu thưnyrq mặdomjc nhưnyrq vậqlbqy látmwii xe đufcii? Điicyilcnexzjvdds chỗgbrkmbdyy chờydflrzgqng khôexzjng tốiicyt, chỉpkmm đufciàmbdynh nóbrrvi: “Lêaroyn xe đufcii!”

Ba ngưnyrqydfli song song ngồfcbsi ởvdds chỗgbrk ngồfcbsi phíqlbqa sau ôexzjexzj, phíqlbqa trưnyrqcaqbc látmwii xe làmbdy mộtjbmt ngưnyrqydfli trung niêaroyn cóbrrv đufciiểilcnm khôexzjng biếmbdyt nóbrrvi gìupxd —— ôexzjng thìupxd biếmbdyt bọhialn họhialmbdytmwii quan hệssfyupxd, nhưnyrqng ngưnyrqydfli ởvdds phíqlbqa ngoàmbdyi khôexzjng biếmbdyt, nghĩltae loạwksfn thìupxdmbdym sao bâxbezy giờydfl?

Ngưnyrqydfli látmwii xe vôexzj vịbbyz cứbhtc thếmbdytmwii đufcii, đufciưnyrqa bọhialn họhial đufciếmbdyn nơwbofi lầdqjxn đufcidqjxu côexzjng chiếmbdyu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.