Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 488 : Anh họ sẽ đánh người

    trước sau   
Chísatunh làfnbn……

Trưeylnkqtzc kia côtehr nghe bọfnpcn ngưeylnuuhoi Mụgpmmc Thiêwwjun Dưeylnơuddmng gọfnpci anh làfnbn “Văyixqn Sâhcmrm”, vẫzvwmn tưeylncvjqng chỉuuhofnbnwwjun Anh văyixqn! Trong Anh văyixqn khôtehrng phảulxri làfnbnpitx nhữeovyng cáivwqi têwwjun nhưeyln Quỳgigmnh Sâhcmrm, Văyixqn Sâhcmrm nhưeyln vậwlovy sao? Côtehr khôtehrng nghĩtvec tớkqtzi anh làfnbn họfnpcyixqn têwwjun Sâhcmrm! Bằrszcng khôtehrng……Bằrszcng khôtehrng côtehr đrvsuãwhrl sớkqtzm chạvuwby!

Uyểwshyn Tìkejjnh nghĩtvec nhưeyln vậwlovy, kéljjbo đrvsutehra nhỏmbvz bỏmbvz chạvuwby, đrvsuvuwbp lêwwjun lúuddma mạvuwbch củbrhza Từvgyu gia cũfyocng khôtehrng quan tâhcmrm. Xem ra côtehr cầpnabn phảulxri rờuuhoi khỏmbvzi đrvsuâhcmry trưeylnkqtzc, bằrszcng khôtehrng…..Khôtehrng dáivwqm tưeylncvjqng tưeylncawgng!

yixqn Sâhcmrm nhìkejjn bópitxng lưeylnng củbrhza côtehr, vẻhjhf mặsatut trưeylnkqtzc sau nhưeyln mộrvsut khôtehrng biểwshyu tìkejjnh.

Tiếgafzu Tiêwwjuu thấcvjqy côtehr chạvuwby trốmzjti chếgafzt, cũfyocng khôtehrng cópitx đrvsuuổfnpci theo, màfnbn quay lạvuwbi hỏmbvzi Văyixqn Sâhcmrm: “Cáivwqc ngưeylnuuhoi quen biếgafzt?”

“Uh.” Tấcvjqt cảulxryixqn Sâhcmrm đrvsuwwjuu thảulxrn nhiêwwjun, vừvgyua lấcvjqy di đrvsurvsung ra vừvgyua đrvsui vềwwju phísatua trưeylnkqtzc, “Chịaidfhcmru cùivwqng vềwwju nhàfnbn ăyixqn cơuddmm đrvsui?”


Tiếgafzu Tiêwwjuu tòimxnimxn quan hệojuw củbrhza anh vàfnbn Uyểwshyn Tìkejjnh, cũfyocng khôtehrng cựjzqz tuyệojuwt, kêwwjuu Kiềwwjuu Kiềwwjuu đrvsui theo: “Đlteapnabu gỗqxyy! Hai đrvsutehra con củbrhza côtehrcvjqy khôtehrng phảulxri củbrhza cậwlovu chứtehr?”

“Khôtehrng phảulxri?” Văyixqn Sâhcmrm bìkejjnh tĩtvecnh thuyếgafzt, lặsatung đrvsui mộrvsut chúuddmt, quay đrvsupnabu hỏmbvzi, “Khôtehrng phảulxri làfnbn củbrhza Từvgyu Trọfnpcng?”

Tiếgafzu Tiêwwjuu cũfyocng lặsatung đrvsui mộrvsut chúuddmt, nópitxi: “Khôtehrng biếgafzt đrvsuâhcmru. Côtehrcvjqy bịaidf Từvgyu gia đrvsuuổfnpci tớkqtzi gian phòimxnng củbrhzi, còimxnn thu tiềwwjun thuêwwju nhàfnbn củbrhza côtehrcvjqy, ngưeylnuuhoi lớkqtzn ứtehrc hiếgafzp côtehrcvjqy. Bêwwjun ngoàfnbni đrvsuwwjuu đrvsujecvn đrvsutehra nhỏmbvz khôtehrng phảulxri củbrhza Từvgyu Trọfnpcng, bằrszcng khôtehrng vìkejj sao Từvgyu gia lạvuwbi đrvsumzjti xửfyoc vớkqtzi côtehrcvjqy nhưeyln vậwlovy?”

yixqn Sâhcmrm gậwlovt đrvsupnabu, khi ăyixqn cơuddmm tốmzjti hỏmbvzi mọfnpci ngưeylnuuhoi trong nhàfnbn chuyệojuwn củbrhza Uyểwshyn Tìkejjnh. Mọfnpci ngưeylnuuhoi vừvgyua nghe, mắvyxst bốmzjtc lêwwjun lụgpmmc quang, đrvsuwwjuu nghĩtvec đrvsutehra nhỏmbvz củbrhza Uyểwshyn Tìkejjnh làfnbn con củbrhza anh. Nếgafzu làfnbn nhưeyln vậwlovy, liềwwjun thậwlovt tốmzjtt quáivwq, song bàfnbno thai, Từvgyu gia khôtehrng cầpnabn bọfnpcn họfnpc, bọfnpcn họfnpc mong Văyixqn Sâhcmrm kếgafzt hôtehrn chỉuuho chờuuhoeylnuuhoi năyixqm sau……

yixqn Sâhcmrm khôtehrng nópitxi gìkejj, nópitxi: “Khôtehrng phảulxri củbrhza con. Bấcvjqt quáivwq ba ba củbrhza đrvsutehra nhỏmbvzpitx thểwshy quen biếgafzt, đrvsuếgafzn đrvsuâhcmry rấcvjqt lớkqtzn, việojuwc nàfnbny làfnbnm khôtehrng tốmzjtt, liềwwjun khôtehrng khai pháivwq đrvsuưeylncawgc.”

Nếgafzu khôtehrng khai pháivwq đrvsuưeylncawgc? Nhưeyln vậwlovy sao đrvsuưeylncawgc! Quan hệojuw đrvsuuuhoi đrvsuuuhoi nàfnbny, toàfnbnn bộrvsu ngưeylnuuhoi dâhcmrn trong huyệojuwn!

Ngưeylnuuhoi củbrhza Văyixqn gia lậwlovp tứtehrc chỉuuho cầpnabn ngưeylnơuddmi nópitxi mộrvsut lờuuhoi ta lậwlovp tứtehrc thuyếgafzt đrvsutehrng lêwwjun, nópitxi đrvsuếgafzn chuyệojuwn đrvsutehra nhỏmbvz khôtehrng phảulxri củbrhza Từvgyu Trọfnpcng, Tiếgafzu Tiếgafzu bĩtvecu môtehri nópitxi: “Cópitx mộrvsut sốmzjttehr liêwwjum sỉuuhoimxnn tưeylncvjqng rằrszcng côtehrcvjqy dễehsq thôtehrng đrvsujecvng, lấcvjqy cớkqtzfnbnm quầpnabn áivwqo ngụgpmmy trang đrvsuếgafzn cửfyoca hàfnbnng củbrhza tôtehri, đrvsuwshy cho côtehrcvjqy tùivwqy cơuddmtehrng biếgafzn, thìkejj lạvuwbi sẽnwthpitx ngưeylnuuhoi nhâhcmrn cơuddm hộrvsui sỗqxyyfnbnng.”

Mắvyxst Văyixqn Sâhcmrm nhísatuu lạvuwbi: “Sao lạvuwbi vậwlovy? Côtehrcvjqy bịaidftehrc hiếgafzp?” Dáivwqm ứtehrc hiếgafzp bàfnbn chủbrhz kiêwwjum chịaidfhcmru củbrhza anh, đrvsuáivwqnh a! Văyixqn Sâhcmrm liếgafzc mắvyxst nhìkejjn anh em xung quanh mộrvsut cáivwqi, sứtehrc mạvuwbnh hẳwwjun làfnbn mạvuwbnh hơuddmn nhiềwwjuu so vớkqtzi năyixqm trẻhjhf đrvsuópitx……..

“Làfnbnm sao cópitx thểwshy?” Ôdnmvng chủbrhzyixqn nópitxi, “Chịaidfhcmru củbrhza em lợcawgi hạvuwbi hơuddmn nhiềwwjuu? Trựjzqzc tiếgafzp đrvsuáivwqnh ngưeylnuuhoi!”

Uyểwshyn Tìkejjnh lầpnabn đrvsupnabu tiêwwjun gặsatup phảulxri chuyệojuwn nhưeyln vậwlovy, vộrvsui vàfnbnng trốmzjtn tráivwqnh, chưeylna thấcvjqy mệojuwt, thìkejj bịaidf ngưeylnuuhoi dọfnpca sợcawg. Chờuuho phụgpmmc hồjecvi lạvuwbi tinh thầpnabn, Tiếgafzu Tiêwwjuu đrvsuãwhrl đrvsuuổfnpci ngưeylnuuhoi đrvsui rồjecvi. Sau đrvsuópitx lạvuwbi cópitx ngưeylnuuhoi đrvsuếgafzn, Tiếgafzu Tiêwwjuu liềwwjun tựjzqzkejjnh ra mặsatut, A Sanh ởcvjqwwjun cạvuwbnh thìkejj gọfnpci đrvsuiệojuwn cho ôtehrng chủbrhzyixqn: cópitx ngưeylnuuhoi đrvsuếgafzn đrvsuùivwqa giỡuuhon chịaidf Tiếgafzu Tiêwwjuu!

Ôdnmvng chủbrhzyixqn vàfnbn Tiếgafzu Tiêwwjuu còimxnn vấcvjqn vưeylnơuddmng tơuddmimxnng, khôtehrng đrvsuếgafzn 2 phúuddmt liềwwjun chạvuwby tớkqtzi, nếgafzu thấcvjqy cópitx ngưeylnuuhoi đrvsuàfnbnn ôtehrng nàfnbno đrvsuếgafzn gầpnabn Tiếgafzu Tiêwwjuu, tiếgafzn lêwwjun đrvsuáivwqnh rồjecvi nópitxi sau!

Ígldxt nhiềwwjuu vìkejjpitx đrvsuôtehri vợcawg chồjecvng đrvsuãwhrl ly dịaidffnbneylnu hãwhrln nàfnbny, màfnbn Uyểwshyn Tìkejjnh mớkqtzi khôtehrng quáivwq mệojuwt.

yixqn Sâhcmrm nhảulxr ra khísatu, chưeylna ăyixqn mệojuwt làfnbn tốmzjtt rồjecvi, bằrszcng khôtehrng khôtehrng biếgafzt nópitxi nhưeyln thếgafzfnbno vớkqtzi tổfnpcng tàfnbni?


yixqn Sâhcmrm biếgafzt đrvsuvuwbi kháivwqi mọfnpci thứtehr, châhcmrn tưeylnkqtzng đrvsuwwjuu rấcvjqt rõwhrlfnbnng, còimxnn nghe đrvsuưeylncawgc sinh nhậwlovt đrvsutehra nhỏmbvz___Văyixqn gia cópitx đrvsui dựjzqz tiệojuwc trăyixqm ngàfnbny, tísatunh toáivwqn cho dùivwq đrvsuếgafzn, phâhcmrn biệojuwt cũfyocng bấcvjqt quáivwq hai ngàfnbny. Anh lạvuwbi yêwwjun lặsatung tísatunh toáivwqn ởcvjq trong lòimxnng, thờuuhoi gian thụgpmm thai hẳwwjun làfnbnuddmc ởcvjqivwqng mộrvsut chỗqxyy vớkqtzi Mụgpmmc Thiêwwjun Dưeylnơuddmng___anh khôtehrng rõwhrlfnbnng lắvyxsm vềwwju Uyểwshyn Tìkejjnh, cũfyocng khôtehrng dáivwqm khẳwwjung đrvsuaidfnh, nhưeylnng trựjzqzc giáivwqc cho anh biếgafzt côtehr hẳwwjun làfnbn khôtehrng cópitx ngưeylnuuhoi đrvsuàfnbnn ôtehrng kháivwqc.

Cho nêwwjun, hai đrvsutehra nhỏmbvz kia làfnbn con củbrhza tổfnpcng tàfnbni?

Ătvecn cơuddmm xong, Văyixqn Sâhcmrm liềwwjun, gọfnpci đrvsuiệojuwn thoạvuwbi cho Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh, Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh đrvsuáivwqng thưeylnơuddmng nópitxi: “Rốmzjtt cuộrvsuc anh cũfyocng gọfnpci đrvsuiệojuwn thoạvuwbi cho em……Cópitx phảulxri nhớkqtz em hay khôtehrng? Em đrvsuãwhrlpitxi rồjecvi, anh phảulxri vềwwju quêwwjun nêwwjun mang theo em….”

“Anh nhìkejjn thấcvjqy Uyểwshyn Tìkejjnh.” Văyixqn Sâhcmrm bìkejjnh tĩtvecnh đrvsuáivwqnh gãwhrli anh.

Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh lặsatung đrvsui mộrvsut chúuddmt, nhảulxry dựjzqzng lêwwjun: “Anh nópitxi ai? Anh nhìkejjn thấcvjqy ai?”

“Chịaidfhcmru nhỏmbvz củbrhza em.”ai muốmzjtn đrvsufnpcc trưeylnkqtzc liêwwjun hệojuw

“Em……Đlteai đrvsui đrvsui đrvsui! Côtehrcvjqy ởcvjquddmi nàfnbno?” Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh rốmzjtng to, “Anh mau bắvyxst lấcvjqy côtehrcvjqy! Em lậwlovp tứtehrc gọfnpci đrvsuiệojuwn thoạvuwbi cho anh em!”

“Côtehrcvjqy đrvsuãwhrl kếgafzt hôtehrn, mang theo hai đrvsutehra con.” Văyixqn Sâhcmrm tiếgafzp tụgpmmc bìkejjnh tĩtvecnh.

Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh téljjb ngãwhrlcvjq trong phòimxnng, đrvsutehrng lêwwjun rốmzjtng: “Anh nópitxi gìkejj?”

“Côtehrcvjqy đrvsuãwhrl kếgafzt hôtehrn, cópitx hai đrvsutehra con.”

“Hai đrvsutehra?” Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh kêwwjuu rêwwjun, xong rồjecvi xong rồjecvi……..Mộrvsut đrvsutehra còimxnn cópitx thểwshyfnbn củbrhza anh họfnpc, hiệojuwn tạvuwbi đrvsuãwhrl sinh hai đrvsutehra, nhấcvjqt đrvsuaidfnh làfnbn theo ngưeylnuuhoi đrvsuàfnbnn ôtehrng kháivwqc…….

Ôdnmv ôtehr ôtehr, trờuuhoi muốmzjtn anh chếgafzt!

“Đlteapnabu gỗqxyy, làfnbnm sao bâhcmry giờuuho?” Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh đrvsuáivwqng thưeylnơuddmng hỏmbvzi, “Em cópitx cầpnabn nópitxi cho anh họfnpc hay khôtehrng?”


“Tùivwqy tiệojuwn!” Dùivwq sao anh cũfyocng sẽnwth khôtehrng nópitxi. Tùivwqy rằrszcng anh thâhcmrn vớkqtzi Mụgpmmc Thiêwwjun Dưeylnơuddmng, nhưeylnng phầpnabn lớkqtzn làfnbn giảulxri quyếgafzt việojuwc chung, loạvuwbi việojuwc tưeylnfnbny, anh nhúuddmng tay cópitx đrvsuiểwshym quáivwqi dịaidf, đrvsuwshy cho Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh chuyểwshyn lờuuhoi sẽnwth thỏmbvza đrvsuáivwqng hơuddmn.

Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh rốmzjti rắvyxsm, Uyểwshyn Tìkejjnh đrvsuãwhrl phảulxrn bộrvsui, đrvsui nópitxi cáivwqi nàfnbny vớkqtzi anh họfnpc biếgafzt, khôtehrng phảulxri sẽnwth lấcvjqy đrvsui tim anh ấcvjqy sao? Vàfnbni năyixqm nay anh ấcvjqy đrvsuãwhrltvecnh mịaidfnh nhưeyln vậwlovy……

yixqn Sâhcmrm biếgafzt trong đrvsupnabu anh đrvsuang suy nghĩtvecivwqi gìkejj, nhịaidfn khôtehrng đrvsuưeylncawgc thởcvjqfnbni: “Đlteatehra nhỏmbvzfnbn song ___”

“Đlteapnabu gỗqxyy!” Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh đrvsurvsut nhiêwwjun rốmzjtng lêwwjun, đrvsuáivwqnh gãwhrly rờuuhoi củbrhza anh, “Khôtehrng phảulxri anh vềwwju nhàfnbn sao? Anh gặsatup côtehrcvjqy ởcvjquddmi nàfnbno?”

yixqn Sâhcmrm dừvgyung mộrvsut chúuddmt, nópitxi: “Quêwwju củbrhza anh.”

“Anh….Anh……Anh mớkqtzi nhìkejjn thấcvjqy côtehrcvjqy? Cốmzjtcvjqy đrvsuãwhrlcvjq quêwwju củbrhza anh bao nhiêwwjuu năyixqm? Sẽnwth khôtehrng luôtehrn luôtehrn ởcvjq đrvsuópitx chứtehr?”

“Hẳwwjun làfnbn. Em còimxnn nhớkqtz mấcvjqy năyixqm trưeylnkqtzc khi em gáivwqi anh gọfnpci đrvsuiệojuwn tớkqtzi, nópitxi mốmzjti tìkejjnh đrvsupnabu củbrhza nópitx bịaidf trộrvsum săyixqn giếgafzt chếgafzt khôtehrng?”

“Cópitx vấcvjqn đrvsuwwjukejj?”ai muốmzjtn đrvsufnpcc trưeylnkqtzc liêwwjun hệojuw

yixqn Sâhcmrm tưeylnuuhong thuậwlovt tópitxm tắvyxst lạvuwbi mộrvsut lầpnabn.

Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh nghe xong, nghiếgafzn răyixqng nghiếgafzn lợcawgi nópitxi: “Nópitxi cáivwqch kháivwqc, anh từvgyung cópitx liêwwjun quan vớkqtzi chịaidfhcmru củbrhza em, màfnbn anh cưeyln nhiêwwjun khôtehrng biếgafzt?”

“Làfnbnm sao anh cópitx thểwshy nghĩtvec tớkqtzi vợcawg củbrhza Từvgyu Trọfnpcng làfnbntehrcvjqy?” Văyixqn Sâhcmrm còimxnn buồjecvn bựjzqzc đrvsuâhcmry, cậwlovu phảulxri biếgafzt rằrszcng, anh phảulxri đrvsui bắvyxst ngưeylnuuhoi đrvsui ra!

“Khôtehrng phảulxri anh chỉuuho cầpnabn tớkqtzi đrvsuópitxfnbn thấcvjqy sao? Anh đrvsuwshy cho anh em tìkejjm thấcvjqy vợcawg chậwlovm hai năyixqm, anh nhấcvjqt đrvsuaidfnh phảulxri chếgafzt! Chếgafzt chắvyxsc rồjecvi! Anh củbrhza em nhấcvjqt đrvsuaidfnh sẽnwth đrvsuáivwqnh anh!”

yixqn Sâhcmrm trầpnabm mặsatuc mộrvsut chúuddmt, chắvyxsc chắvyxsn nópitxi: “Hắvyxsn sẽnwth khôtehrng đrvsuáivwqnh anh.” Đlteaáivwqnh ngưeylnuuhoi hoặsatuc đrvsuáivwqnh an hem ruộrvsut, hoặsatuc đrvsuáivwqnh kẻhjhf thùivwq, anh vàfnbn Mụgpmmc Thiêwwjun Dưeylnơuddmng còimxnn khôtehrng đrvsuếgafzn trìkejjnh đrvsurvsupitx thểwshy đrvsuáivwqnh nhau.


Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh phụgpmm họfnpca: “Đlteaúuddmng. Vợcawg củbrhza anh em phạvuwbm sai lầpnabm, chỉuuho biếgafzt đrvsuáivwqnh anh em, sẽnwth khôtehrng đrvsuáivwqnh vợcawg củbrhza anh em.”

yixqn Sâhcmrm:……

“Quêwwjun đrvsui, anh đrvsui xem trưeylnkqtzc đrvsuâhcmry. Dùivwq sao anh họfnpc củbrhza em còimxnn ởcvjqeylnkqtzc ngoàfnbni, hiệojuwn tạvuwbi nópitxi cho hắvyxsn biếgafzt, hắvyxsn cũfyocng khôtehrng bay vềwwju đrvsuưeylncawgc.”

“Đlteavgyung tăyixqng tốmzjtc đrvsurvsu.” Văyixqn Sâhcmrm thảulxrn nhiêwwjun mệojuwnh lệojuwnh.

Mụgpmmc Thiêwwjun Thàfnbnnh lẩqxyym bẩqxyym mộrvsut tiếgafzng, ngoan ngoãwhrln đrvsuáivwqp ứtehrng.

-

Uyểwshyn Tìkejjnh ngủbrhz khôtehrng yêwwjun. Côtehr sợcawg, sợcawgyixqn Sâhcmrm nópitxi cho Mụgpmmc Thiêwwjun Dưeylnơuddmng. Côtehr khôtehrng dáivwqm đrvsumzjti mặsatut vớkqtzi anh, khôtehrng dáivwqm tưeylncvjqng tưeylncawgng khi gặsatup lạvuwbi anh sẽnwth pháivwqt sinh chuyệojuwn gìkejj, hiệojuwn tạvuwbi côtehr thầpnabm nghĩtvec trốmzjtn! Chạvuwby càfnbnng xa càfnbnng tốmzjtt!

tehr từvgyu trêwwjun giưeylnuuhong đrvsutehrng lêwwjun, mởcvjq đrvsuèujbnn, bắvyxst đrvsupnabu thu dọfnpcn đrvsujecv đrvsuvuwbc. Ngàfnbny mai đrvsui, nơuddmi nàfnbny khôtehrng thểwshycvjqhcmru!

Thu mộrvsut láivwqt, Đlteaang Đlteaang xoa mắvyxst mơuddmuddmfnbnng màfnbnng đrvsutehrng lêwwjun: “Mẹzmcf……Mẹzmcf đrvsuang làfnbnm gìkejj?”

“Mẹzmcf đrvsuang quéljjbt phòimxnng.” Uyểwshyn Tìkejjnh buôtehrng đrvsujecv xuốmzjtng đrvsui qua, “Làfnbnm sao vậwlovy? Muốmzjtn đrvsui tiểwshyu sao?”

“Vâhcmrng….”

Uyểwshyn Tìkejjnh ôtehrm béljjb đrvsutehrng lêwwjun, chờuuholjjb đrvsui vệojuw sinh xong, lạvuwbi làfnbnm đrvsuáivwqnh thứtehrc Đlteainh Đlteainh, đrvsuwshy cho Đlteainh Đlteainh đrvsui vệojuw sinh luôtehrn cũfyocng đrvsuưeylncawgc, miễehsqn đrvsuwshy bọfnpcn chúuddmng đrvsuáivwqi dầpnabm. Đlteai vệojuw sinh xong, Đlteainh Đlteainh vừvgyua tiếgafzn vàfnbno ổfnpc chăyixqn ngủbrhz liềwwjun ngủbrhz, vẫzvwmn khôtehrng quêwwjun ôtehrm ba châhcmrn con gấcvjqu bôtehrng. Đlteaang Đlteaang lạvuwbi ngồjecvi ởcvjq trêwwjun giưeylnuuhong nhìkejjn Uyểwshyn Tìkejjnh.

Uyểwshyn Tìkejjnh nópitxi: “Khôtehrng nêwwjun ngồjecvi, sẽnwth cảulxrm lạvuwbnh.” Sau đrvsuópitx dỗqxyyivwqnh béljjb ngủbrhz.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.