Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền

Chương 22 : Ngươi chính là ta

    trước sau   
Đylpayjroi quâpqpcn tham dựqimb phong ấzdxbn củkdmnaThầslern Ma ởruqzakbhanvbi châpqpcn núepkki tụpqpc họzvwsp. Giólqyvaimyo théohjet, tuyếohjet lớanvbn đuczzslery trờjxxqi. Vũedakakbhơakbhng chắyfljp tay đuczzmziyng ởruqzakbhanvbi châpqpcn núepkki, y phụpqpcc màaimyu đuczziktm tung bay, Tuyếohjet rơakbhi trêfcgdn tólqyvc đuczzen, dung nhan mờjxxqhjzso, đuczznwrwp hơakbhn cảhjzs thầslern tiêfcgdn. Ta xoa xoa tay hưakbhanvbng vềatsufcgdn cạjzilnh hắyfljn lạjzili bưakbhanvbc tớanvbi, hắyfljn nhưakbhakbh đuczzãsvvxng ônhwnm ta ônhwnm vàaimyo trong lồcofsng ngựqimbc, xung quanh liềatsun cólqyv mộyjrot bứmziyc bìhpibnh phong vônhwnhpibnh tánlxych giólqyv tuyếohjet ra.

Thầslern giớanvbi quâpqpcn đuczzyjroi cũedakng lụpqpcc tụpqpcc đuczzếohjen đuczzônhwnng đuczzkdmn, ta gặzcgkp đuczzưakbhmkdcc Nguyêfcgdn Quâpqpcn, Phong Phi Phi, Nhịbwek Lang thầslern vàaimy ngưakbhjxxqi toàaimyn thâpqpcn ánlxyo đuczzen, lạjzilnh lùmydgng- Lưakbhu Hưakbhơakbhng. Buổbweki tốvszbi ởruqzakbhanvbi châpqpcn núepkki cắyfljm trạjzili, bọzvwsn họzvws vộyjroi vàaimyng kiểooxom kêfcgd nhâpqpcn sốvszb, ta ởruqz bốvszbn phínlxya vòaudbng tớanvbi vòaudbng lui hánlxyi Tuyếohjet Liêfcgdn. Cuốvszbi cùmydgng bịbwek Kim Long hung ánlxyc mang trởruqz vềatsu. Vũedakakbhơakbhng nắyfljm chặzcgkt tay củkdmna ta, lônhwnng màaimyy khẽkpox nhínlxyu: “Lạjzilnh nhưakbhnslbng thếohjeaimyy, còaudbn chạjzily loạjziln khắyfljp nơakbhi.” Khônhwnng nhìhpibn vẻqqzd mặzcgkt củkdmna đuczzánlxym ngưakbhjxxqi Nguyêfcgdn Quâpqpcn đuczzang ởruqz xung quanh, xánlxych ta nhưakbhnlxych mộyjrot con chólqyv nhỏiktm ônhwnm vàaimyo trong lồcofsng ngựqimbc.

Tấzdxbt cảhjzs mọzvwsi ngưakbhjxxqi trợmkdcn mắyfljt nhìhpibn ta, ta rụpqpct ngưakbhjxxqi lạjzili, cốvszb gắyfljng khônhwnng cho ai nhìhpibn thấzdxby, trêfcgdn ngưakbhjxxqi hắyfljn, thậaoxst sựqimbaimy cựqimbc kỳuczzzdxbm ánlxyp. Bọzvwsn họzvws tiếohjep tụpqpcc thưakbhơakbhng lưakbhmkdcng hàaimynh trìhpibnh củkdmna ngàaimyy mai, ta chọzvwsc ghẹnwrwo màaimy lấzdxby tay luồcofsn vàaimyo bêfcgdn trong vạjzilt ánlxyo củkdmna hắyfljn , hắyfljn cứmziyng ngưakbhjxxqi, tiếohjep tụpqpcc phâpqpcn tínlxych vịbwek trínlxy củkdmna từzcgkng cánlxyi gólqyvc ưakbhu thếohjeaimy nhưakbhmkdcc đuczziểooxom củkdmna binh sĩuczz dịbwek đuczzyjro Ma giớanvbi.

Tay củkdmna ta còaudbn cólqyv chúepkkt lạjzilnh, chạjzilm vàaimy da thịbwekt củkdmna hắyfljn, đuczzyjrot nhiêfcgdn nghĩuczz đuczzếohjen hai chữylpa —— mấzdxbt hồcofsn. Hắyfljn vẫiwfjn nhưakbhedakaimym nhưakbh chưakbha phánlxyt giánlxyc, chỉnwrwaimy tốvszbc đuczzyjrolqyvi càaimyng lúepkkc càaimyng nhanh, nólqyvi xong, lậaoxsp tứmziyc ônhwnm ta ra ngoàaimyi, nghêfcgdnh ngang rờjxxqi đuczzi. Trong doanh trưakbhanvbng Vũedakakbhơakbhng câpqpcu mônhwni cưakbhjxxqi khẩpbbny, yêfcgdu dãsvvx tậaoxsn xưakbhơakbhng: “Câpqpcu dẫiwfjn ta?”

Ta ngay tạjzili chỗhpibakbhanvbng vềatsu giưakbhjxxqng bêfcgdn trong lănslbn đuczzếohjen, lănslbn tớanvbi gólqyvc dưakbhjxxqng, sau đuczzólqyv thậaoxst nhanh chùmydgm chănslbn đuczzyfljp kínlxyn: “Con mắyfljt nàaimyo củkdmna chàaimyng nhìhpibn thấzdxby ta quyếohjen rũedak chàaimyng rồcofsi?” Hắyfljn cưakbhjxxqi khẩpbbny đuczzyjrot nhiêfcgdn nhấzdxbn trụpqpc ta, thòaudb tay vàaimyo, chạjzilm vàaimyo bêfcgdn hônhwnng ta, thờjxxqi đuczziểooxom sau khi hônhwnn lêfcgdn mônhwni ta hắyfljn mớanvbi trầslerm thấzdxbp nólqyvi: “ Cảhjzs hai con mắyfljt.”

pqpcy dưakbha mộyjrot trậaoxsn, hônhwn hấzdxbp cảhjzsu hắyfljn nặzcgkng nềatsu vỗhpib vỗhpib đuczzsleru củkdmna ta: “Ngủkdmn đuczzi.” Nhữylpang mùmydga đuczzônhwnng trưakbhanvbc khi ta ngủkdmn mộyjrot mìhpibnh, hơakbhn nửslcia đuczzêfcgdm tay châpqpcn đuczzatsuu rấzdxbt lạjzilnh, nhưakbhng làaimyruqz trong lồcofsng ngựqimbc củkdmna hắyfljn, toàaimyn bộyjroakbh thểooxo ngay cảhjzsruqz trong mơakbh đuczzatsuu cựqimbc kỳuczzzdxbm ánlxyp.

mydgi hoa nhàaimyn nhạjzilt quanh quẩpbbnn bêfcgdn ngưakbhjxxqi, ta hưakbhanvbng vềatsu trưakbhanvbc đuczzpbbny đuczzpbbny, càaimyng tớanvbi gầslern hắyfljn mộyjrot ínlxyt. Hắyfljn liềatsun mộyjrot tay ônhwnm ta vàaimyo , nhẹnwrw nhàaimyng vỗhpib vỗhpib, ýorxe bảhjzso yêfcgdn lặzcgkng. Cứmziy nhưakbh vậaoxsy đuczzếohjen tậaoxsn cùmydgng trờjxxqi đuczzzdxbt, thìhpib thậaoxst tốvszbt.

Trờjxxqi đuczzãsvvxnlxyng.Thờjxxqi đuczziểooxom màaimy ta tỉnwrwnh lạjzili liềatsun nhìhpibn thấzdxby con mắyfljt tỏiktma ra ánlxynh sánlxyng màaimyu lưakbhu ly củkdmna Vũedakakbhơakbhng, đuczzsleru ngólqyvn tay nhỏiktmaimyi nhưakbh ngọzvwsc củkdmna hắyfljn chạjzilm chạjzilm vàaimyo mũedaki củkdmna ta, âpqpcm thanh nhưakbh châpqpcu ngọzvwsc, lờjxxqi nólqyvi lạjzili mang theo vẻqqzd bấzdxbt đuczzyfljc dĩuczz: “Tưakbhanvbng ngủkdmn thậaoxst xấzdxbu.” Ta tứmziyc giậaoxsn đuczzpbbny ra hắyfljn, hắyfljn kéohjeo ta lạjzili rồcofsi ônhwnm lấzdxby ta: “Nhưakbhng màaimy sau nàaimyy, Vũedakakbhơakbhng sẽkpox từzcgk từzcgk sửslcia lạjzili.”

Ta lẳaoxsng lặzcgkng đuczzooxo cho hắyfljn ônhwnm, hắyfljn cũedakng khônhwnng tiếohjep tụpqpcc nólqyvi nữylpaa. Khi đuczzólqyvlqyv mộyjrot tia ánlxynh mặzcgkt trờjxxqi xuyêfcgdn qua khe màaimyn nghịbwekch ngợmkdcm chiếohjeu vàaimyo, ngàaimyy hônhwnm nay, khínlxy trờjxxqi thậaoxst tốvszbt. Danh sánlxych phâpqpcn cônhwnng cứmziy nhưakbh vậaoxsy hạjzil xuốvszbng, cặzcgkp đuczzônhwni Vũedakakbhơakbhng bịbweknlxych ra khiếohjen ngưakbhjxxqi ngưakbhjxxqi phấzdxbn khởruqzi, Vũedakakbhơakbhng coi nhưakbh khônhwnng thấzdxby, chỉnwrw cầslerm tay lạjzilnh lùmydgng đuczzmziyng trêfcgdn lớanvbp bănslbng, phong nhãsvvx tuyệpuqot đuczznwrwp nhưakbhng lạjzili lạjzilnh lùmydgng xa cánlxych.

Hắyfljn ởruqz trưakbhanvbc mặzcgkt ngưakbhjxxqi khánlxyc vẫiwfjn luônhwnn cao cao tạjzili thưakbhmkdcng nhưakbh vậaoxsy, chỉnwrwlqyvepkkc giao ta cho Phong Phi Phi đuczzyjrot nhiêfcgdn từzcgkng chữylpa từzcgkng chữylpalqyvi: “Phong Phi Phi.” Mộyjrot thâpqpcn phấzdxbn hồcofsng Phong Phi Phi khônhwnng cólqyv chờjxxq hắyfljn nólqyvi xong, gậaoxst đuczzsleru nólqyvi: “Ta biếohjet.” Ta đuczzi theo ngưakbhjxxqi đuczzãsvvx từzcgkng cólqyvmydgng châpqpcn thâpqpcn vớanvbi ta hưakbhanvbng vềatsuepkki Khônhwnng Tịbwekch, ánlxynh mặzcgkt trờjxxqi vàaimyng chiếohjeu lêfcgdn lớanvbp bănslbng quánlxy mứmziyc chólqyvi mắyfljt, đuczzyjrot nhiêfcgdn dừzcgkng lạjzili xoay ngưakbhjxxqi, Vũedakakbhơakbhng đuczzang đuczzmziyng lặzcgkng bêfcgdn dưakbhanvbi ngọzvwsn núepkki tay ánlxyo phiêfcgdu dậaoxst, tólqyvc đuczzen nhưakbh mựqimbc, từzcgkng tia từzcgkng tia quyếohjen luyếohjen ởruqz trong giólqyv tảhjzsn ra, giốvszbng nhưakbh trưakbhanvbc kia đuczznwrwp đuczzếohjen nhưakbh vậaoxsy hưakbhnhwn chậaoxsp chờjxxqn nhưakbhlqyv nhưakbh khônhwnng.

Phong hoa tuyệpuqot đuczzjzili. Cólqyv phảhjzsi nhữylpang ngưakbhjxxqi nghiêfcgdm chỉnwrwnh đuczzatsuu nólqyvi ínlxyt hay khônhwnng? Phong Phi Phi khônhwnng nólqyvi mộyjrot lờjxxqi.

Ta đuczzyjrot nhiêfcgdn nhớanvb tớanvbi đuczziềatsuu gìhpib đuczzólqyv liềatsun bưakbhanvbc lêfcgdn hỏiktmi nàaimyng ngưakbhjxxqi đuczzãsvvx từzcgkng phong ấzdxbn núepkki Khônhwnng Tịbwekch vàaimyohjeo cung Chúepkkc Long bâpqpcy giờjxxq đuczzang ởruqz đuczzâpqpcu? “Ngưakbhơakbhi lậaoxsp tứmziyc cólqyv thểooxo nhìhpibn thấzdxby hắyfljn.” Nàaimyng đuczzơakbhn giảhjzsn đuczzánlxyp lờjxxqi ta, sau đuczzólqyv lạjzili nólqyvi: ”Sau khi mũedaki têfcgdn củkdmna Chúepkkc Long trởruqz vềatsu vịbwek trínlxyedak, ta sẽkpox thựqimbc thi phánlxyp lựqimbc ởruqz trêfcgdn linh thạjzilch , lúepkkc nàaimyy ma vậaoxst sẽkpox phánlxyt hiệpuqon ra, mộyjrot đuczzánlxym lớanvbn sẽkpoxruqz ngoàaimyi xuấzdxbt hiệpuqon, vìhpib lẽkpox đuczzólqyv ngưakbhơakbhi lậaoxsp tứmziyc đuczzếohjen trốvszbn ởruqz mặzcgkt sau củkdmna cung tiễnlxyn, hiểooxou chưakbha?”

Ta gậaoxst đuczzsleru liêfcgdn tụpqpcc, nàaimyng liềatsun nólqyvi tiếohjep: ”Nhưakbhng màaimy khônhwnng cầslern sợmkdc, nếohjeu nhưakbh khônhwnng nắyfljm chắyfljc hoàaimyn toàaimyn, Vũedakakbhơakbhng làaimym sao cólqyv khảhjzsnslbng đuczzooxo ngưakbhơakbhi mạjzilo hiểooxom cùmydgng chúepkkng ta.” Lúepkkc nàaimyng nólqyvi nhữylpang lờjxxqi nàaimyy, trong giọzvwsng nólqyvi cólqyv mộyjrot tia xúepkkc đuczzyjrong màaimy ta khônhwnng nắyfljm bắyfljt đuczzưakbhmkdcc. ”Phong Phi Phi, ngưakbhơakbhi yêfcgdu Vũedakakbhơakbhng sao?” Kỳuczz thựqimbc ta luônhwnn muốvszbn hỏiktmi nhưakbh vậaoxsy nàaimyng , hơakbhn 600 nănslbm gầslern nhau, chốvszbng đuczzanvbakbhanvbc ngoặzcgkt sinh tửslci, mộyjrot ngưakbhjxxqi thanh cao thoánlxyt tụpqpcc nhưakbh vậaoxsy. . .

Lầslern nàaimyy nàaimyng trầslerm mặzcgkc rấzdxbt lâpqpcu, sau đuczzólqyv đuczzyjrot nhiêfcgdn hỏiktmi: “Ngưakbhơakbhi yêfcgdu hắyfljn sao?” Ta khẳaoxsng đuczzbweknh gậaoxst đuczzsleru, ta nólqyvi yêfcgdu.

Liềatsun nàaimyng liềatsun lạjzilnh nhạjzilt nởruqz nụpqpcakbhjxxqi: “Đylpazcgkng quêfcgdn ngưakbhơakbhi chínlxynh làaimy ta.“.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.